Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-687
Chương 687: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [49]
Kiều Vi Nhã vừa nhấn nút cũng là lúc Sở Lạc Duy mở cửa nhà vệ sinh ra.
“A... đồ biến thái!” Kiều Vi Nhã lớn tiếng kêu lên rồi đóng sập nắp bồn cầu lại. “Em làm cái gì thế?” Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn về phía bồn cầu. “Em đi3vệ sinh anh cũng nhìn à, anh có phải là biến thái không hả?!” Kiều Vi Nhã lớn tiếng kêu. Má nó, cô còn chưa kịp nhìn thấy kết quả nữa. “Đâu phải chưa từng nhìn thấy.” Sở Lạc Duy nhàn nhạt nói. Kiều Vi Nhã mạnh mẽ đẩy người biến thái0kia ra.
Sở Lạc Duy càng cảm thấy kỳ lạ, sau khi Kiều Vi Nhã rửa tay xong anh liền nắm lấy tay cô: “Để anh xem một chút.”
Trên cổ tay của Kiều Vi Nhã vẫn còn hiện những vết đỏ. Sở Lạc Duy lấy thuốc mỡ trong túi ra: “Sao da em5lại mỏng quá vậy?”
“Là do lúc đó anh quá mạnh tay thì có.” Kiều Vi Nhã lườm anh một cái, nhìn Sở Lạc Duy bội thuốc cho mình. “Rốt cuộc là em mua cái gì vậy hả?” Sở Lạc Duy vừa bôi thuốc vừa hỏi. Đôi mắt to của Kiều Vi Nhã4khẽ xoay xoay, việc này thì dẫu có là người thông minh như Sở Lạc Duy cũng chắc chắn không nghĩ ra, bởi vì anh hoàn toàn không biết que thử thai là cái gì.
“Em mua thuốc ho không được sao? Đằng nào cũng đi, tiện đường mua cả cái gì gì9đó luôn.” Kiều Vi Nhã nói, thậm chí còn giả vờ thẹn thùng cúi đầu.
Sở Lạc Duy dừng một chút, trong nháy mắt lập tức hiểu ra.
“Vậy để đâu?” “Anh tranh cãi với em lại còn ở giữa đường nữa, chưa kể còn có ba ở đó cho nên em... em quăng luôn rồi! Nếu không thì xấu hổ đến mức nào nữa chứ.” Kiều Vi Nhã nói một cách đương nhiên, cứ như thể sự tình vốn là như vậy. Sở Lạc Duy nửa tin nửa ngờ những lời này, kiểu gì anh vẫn có cảm giác Kiều Vi Nhã đang lừa gạt mình. Nhưng mà nghĩ lại thì cô đi mua cái đó cũng xấu hổ thật. Cho nên cô nói như vậy cũng hợp lý.
Sở Lạc Duy thoa thuốc cho cô: “Mua thuốc thôi mà cũng nghĩ đến mua cái kia, em nói xem trong đầu em toàn là cái gì thế hả?” “Vậy thì anh đừng có dùng.” Kiều Vi Nhã rút tay lại rồi hầm hừ nói.
Sở Lạc Duy nhướng mi, sau đó đứng dậy đè Kiều Vi Nhã xuống ghế sofa, hai bàn tay chống hai bên người cô: “Muốn thử lúc anh không dùng nó sao?”
Kiều Vi Nhã: “...” Thử cái đầu anh.
Lúc này, trong bụng em đang không biết có cá lọt lưới hay không đây này. Từ đó suy ra mấy cái gì gì đó mua lúc trước đều là sản phẩm kém chất lượng hết. Kiều Vi Nhã đè ngực Sở Lạc Duy lại, sau đó chui ra khỏi vòng tay của anh: “Sao anh lại tới đây? Chẳng phải ba đang mở cuộc họp cổ đông sao?” Kiều Vi Nhã định đi nhưng lại bị Sở Lạc Duy kéo ngồi xuống sofa: “Anh cũng không phải cổ đông, để anh cho người đi mua thuốc cho em nhé? Qua đây để anh xem cổ họng của em còn đau không?” Cổ họng? Kiều Vi Nhã lập tức ho khan một tiếng: “Đau chứ, vẫn còn hơi đau đau đây này.”
Sở Lạc Duy kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó đưa tay đặt lên trán của cô: “Bị cảm rồi sao?” “Không đâu không đâu, chắc là bị anh chọc tức nên vậy đó. Anh đi nhanh đi, lát nữa em xuống mua lại là được, đằng nào em cũng không có việc gì làm.” Kiều Vi Nhã nói rồi đẩy Sở Lạc Duy rời đi. Hừ, cô còn phải đi mua một que thử khác để thử lại đây. Nhưng mà lúc này cô đâu có muốn đi vệ sinh đâu.
Đều là lỗi của Sở Lạc Duy cả, quá khinh người mà. Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn cô: “Anh đi cùng với em.” “Ba còn đang ở công ty đấy, anh quậy cái gì?” Kiều Vi Nhã nói rồi vội vàng đẩy Sở Lạc Duy đi ra ngoài: “Mau đi đi, mau đi đi, nếu không em lại bị ba mắng bây giờ!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Kiều Vi Nhã vừa nhấn nút cũng là lúc Sở Lạc Duy mở cửa nhà vệ sinh ra.
“A... đồ biến thái!” Kiều Vi Nhã lớn tiếng kêu lên rồi đóng sập nắp bồn cầu lại. “Em làm cái gì thế?” Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn về phía bồn cầu. “Em đi3vệ sinh anh cũng nhìn à, anh có phải là biến thái không hả?!” Kiều Vi Nhã lớn tiếng kêu. Má nó, cô còn chưa kịp nhìn thấy kết quả nữa. “Đâu phải chưa từng nhìn thấy.” Sở Lạc Duy nhàn nhạt nói. Kiều Vi Nhã mạnh mẽ đẩy người biến thái0kia ra.
Sở Lạc Duy càng cảm thấy kỳ lạ, sau khi Kiều Vi Nhã rửa tay xong anh liền nắm lấy tay cô: “Để anh xem một chút.”
Trên cổ tay của Kiều Vi Nhã vẫn còn hiện những vết đỏ. Sở Lạc Duy lấy thuốc mỡ trong túi ra: “Sao da em5lại mỏng quá vậy?”
“Là do lúc đó anh quá mạnh tay thì có.” Kiều Vi Nhã lườm anh một cái, nhìn Sở Lạc Duy bội thuốc cho mình. “Rốt cuộc là em mua cái gì vậy hả?” Sở Lạc Duy vừa bôi thuốc vừa hỏi. Đôi mắt to của Kiều Vi Nhã4khẽ xoay xoay, việc này thì dẫu có là người thông minh như Sở Lạc Duy cũng chắc chắn không nghĩ ra, bởi vì anh hoàn toàn không biết que thử thai là cái gì.
“Em mua thuốc ho không được sao? Đằng nào cũng đi, tiện đường mua cả cái gì gì9đó luôn.” Kiều Vi Nhã nói, thậm chí còn giả vờ thẹn thùng cúi đầu.
Sở Lạc Duy dừng một chút, trong nháy mắt lập tức hiểu ra.
“Vậy để đâu?” “Anh tranh cãi với em lại còn ở giữa đường nữa, chưa kể còn có ba ở đó cho nên em... em quăng luôn rồi! Nếu không thì xấu hổ đến mức nào nữa chứ.” Kiều Vi Nhã nói một cách đương nhiên, cứ như thể sự tình vốn là như vậy. Sở Lạc Duy nửa tin nửa ngờ những lời này, kiểu gì anh vẫn có cảm giác Kiều Vi Nhã đang lừa gạt mình. Nhưng mà nghĩ lại thì cô đi mua cái đó cũng xấu hổ thật. Cho nên cô nói như vậy cũng hợp lý.
Sở Lạc Duy thoa thuốc cho cô: “Mua thuốc thôi mà cũng nghĩ đến mua cái kia, em nói xem trong đầu em toàn là cái gì thế hả?” “Vậy thì anh đừng có dùng.” Kiều Vi Nhã rút tay lại rồi hầm hừ nói.
Sở Lạc Duy nhướng mi, sau đó đứng dậy đè Kiều Vi Nhã xuống ghế sofa, hai bàn tay chống hai bên người cô: “Muốn thử lúc anh không dùng nó sao?”
Kiều Vi Nhã: “...” Thử cái đầu anh.
Lúc này, trong bụng em đang không biết có cá lọt lưới hay không đây này. Từ đó suy ra mấy cái gì gì đó mua lúc trước đều là sản phẩm kém chất lượng hết. Kiều Vi Nhã đè ngực Sở Lạc Duy lại, sau đó chui ra khỏi vòng tay của anh: “Sao anh lại tới đây? Chẳng phải ba đang mở cuộc họp cổ đông sao?” Kiều Vi Nhã định đi nhưng lại bị Sở Lạc Duy kéo ngồi xuống sofa: “Anh cũng không phải cổ đông, để anh cho người đi mua thuốc cho em nhé? Qua đây để anh xem cổ họng của em còn đau không?” Cổ họng? Kiều Vi Nhã lập tức ho khan một tiếng: “Đau chứ, vẫn còn hơi đau đau đây này.”
Sở Lạc Duy kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó đưa tay đặt lên trán của cô: “Bị cảm rồi sao?” “Không đâu không đâu, chắc là bị anh chọc tức nên vậy đó. Anh đi nhanh đi, lát nữa em xuống mua lại là được, đằng nào em cũng không có việc gì làm.” Kiều Vi Nhã nói rồi đẩy Sở Lạc Duy rời đi. Hừ, cô còn phải đi mua một que thử khác để thử lại đây. Nhưng mà lúc này cô đâu có muốn đi vệ sinh đâu.
Đều là lỗi của Sở Lạc Duy cả, quá khinh người mà. Sở Lạc Duy nhíu mày nhìn cô: “Anh đi cùng với em.” “Ba còn đang ở công ty đấy, anh quậy cái gì?” Kiều Vi Nhã nói rồi vội vàng đẩy Sở Lạc Duy đi ra ngoài: “Mau đi đi, mau đi đi, nếu không em lại bị ba mắng bây giờ!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook