• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (181 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-722

Chương 722: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[84]




66482.png
Kiều Vị Nhã tức giận che miệng anh lại nhưng lại bị Sở Lạc Duy hôn một cái vào lòng bàn tay, cái cảm giác này thật là... “Không muốn nói chuyện nữa.” Kiều Vị Nhã lớn tiếng hô lên nhưng lại bị biến âm cuối cùng vì động tác bất thình lình của anh. Sở Lạc Duy càng vui sướng hơn, tâm trạng cũng theo đó mà tốt lên. Thảo nào trước đây Kiều Vị Nhã lại thích đùa với anh vào những lúc thế này, loại cảm giác này thực sự rất tốt, nhất là khi cô vì xấu hổ khiển cả người cùng chặt.



“Kính cong... kính cong...”



Lúc yêu tinh đang sung sướng đánh nhau thì chuông cửa đột nhiên vang lên. Hai chân của Kiều Vị Nhã móc3vào hông của Sở Lạc Duy, ngăn lại động tác cần cù siêng năng của anh: “Có người đến.” “Mặc kệ.” Tính trẻ con của Sở Lạc Duy lại trỗi dậy. Anh ôm Kiều Vị Nhã ngồi dậy rồi mượn lực hai chân của cô đang kẹp lấy eo mình mà tiếp tục. “Kính cong... kính cong...” Kiều Vị Nhã nổi giận, sao cái người này lại như vậy? “Mau đi mở cửa đi, mau đi mở cửa đi!!!” Kiều Vị Nhã đẩy mạnh bờ vai của anh nhưng trong lòng cũng âm thầm oán hận người ngoài cửa, sớm không tới muộn không tới, tới lúc này là để hại ai đấy hả?



Sắc mặt của Sở Lạc Duy càng khó coi hơn: “Như này thì đi làm sao được?” Kiều0Vị Nhã đưa chân đá anh ra ngoài, lúc Sở Lạc Duy trượt khỏi người cô thì hít ngược một hơi: “Mặc quần áo vào rồi đi ra đi.”



“Kính cong... kính cong...” “Anh đi mau lên đi.” Ánh mắt của Kiều Vị Nhã rơi vào chỗ nào đó của anh, sau đó cô quả quyết trốn vào ổ chăn.



Nhưng trong chăn đều là mùi hương hoan ái của họ.



Kiều Vị Nhã lại càng trở nên quẫn bách hơn.



Sở Lạc Duy mò tay vào trong chăn xoa nhẹ bên hông của cô một cái, sau đó anh hung hăng để lại một câu uy hiếp rồi mới nhặt quần áo bên mép giường lên, mặc vào rồi đi ra.



Sau khi anh đi, Kiều Vị Nhã thở dài một hơi nhưng cơ thể5lại phát ra tín hiệu trống rỗng vô cùng thành thực.



Haizz...



Sở Lạc Duy đen mặt mặc lại quần áo rồi đi ra mở cửa. Thế nhưng khi thấy người bên ngoài là ai, anh lại không tức giận nổi. “Ba? Mẹ? Sao giờ này hai người lại qua đây?” Sở Lạc Duy vừa nói vừa nhường đường.



Sở Ninh Dực như cười như không nhìn con mình. Thủy An Lạc ra hiệu bảo Sở Ninh Dực cầm túi vào, sau đó nhìn con trai mình: “Có chuyện gì thể, cả con lẫn Tiểu Bất Điểm đều không nghe máy. Sở Vi còn nói hôm nay con không đến công ty, mẹ với ba con tiện đường đi ngang qua nên ghé vào xem thế nào.”



Sở Lạc Duy gãi gãi đầu, mẹ tiện4đường cũng đúng lúc quá. “Di động hết pin, Tiểu Bất Điểm đang ngủ, mẹ có việc gì sao ạ?” Sở Lạc Duy bình tĩnh lại rồi nhàn nhạt nói. “Ba, mẹ đến đấy ạ.” Sở Lạc Duy vừa mới dứt lời thì Kiều Vị Nhã đã ăn mặc tử tế đi ra.



Lần vả mặt này có thể nói là vô cùng trực tiếp.



Sở Lạc Duy: “...” Thủy An Lạc như cười như không nhìn con trai mình. Sở Lạc Duy ngẩng đầu nhìn trời, có một đồng đội heo thế này anh còn cách nào chứ? Lúc này Kiều Vị Nhã hoàn toàn không hiểu có chuyện gì xảy ra, cho nên cô quay sang nhìn Sở Lạc Duy một cách vô tội.



Cô nói gì sai à, không thì sao9Sở Lạc Duy lại trưng ra cái vẻ mặt đó chứ? Mà ánh mắt của họ thế kia là có ý gì?




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom