• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (5 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-721

Chương 721: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[83]




Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn Kiều Vị Nhã đang lười biếng nằm trên người mình giống một con mèo nhỏ, anh đưa tay ôm chặt lấy cô.



“Về nhà nhé?” Sở Lạc Duy cúi đầu hỏi, anh vẫn cảm thấy chỗ này không được an toàn3cho lắm. “Không muốn, đằng nào cũng chẳng có ai.” Kiều Vị Nhã thấp giọng nói, cô vẫn ôm chặt lấy anh, hưởng thụ cảm giác hạnh phúc sau cuộc hoan lạc. Sở Lạc Duy nhìn quanh bốn phía, lúc này đèn đã tắt nên Sở0Lạc Duy cũng coi như yên tâm ôm lấy người trong lòng. Hai người họ dựa sát vào nhau, không ai lên tiếng. Có điều Kiều Vị Nhã lại có thể cảm giác được tâm trạng của Sở Lạc Duy đã tốt hơn lúc trước rất5nhiều.



Cô chưa bao giờ cảm thấy chuyện này có tác dụng gì đối với mối quan hệ của họ, nhưng không thể phủ nhận rằng có đôi khi làm chuyện này cũng coi như cho đối phương một loại khẳng định.



Cô thích cảm giác mà Sở4Lạc Duy mang đến cho mình. Kiều Vị Nhã ngẩng đầu cắn nhẹ lên môi của Sở Lạc Duy, tròng mắt hơi ướt lúc này mang theo cả sự dụ hoặc. Sở Lạc Duy hơi híp mắt lại nhìn thế giới của mình trong lồng ngực,9chỗ nào đó còn chưa rời khỏi người cô đã lại nóng lên rồi. Đương nhiên Kiều Vị Nhã có thể cảm nhận được, thậm chí còn vì phản ứng bất ngờ này mà khẽ rên một tiếng, cô cắn nhẹ lấy bả vai của anh: “Mệt lắm.” “Anh không cử động.” Sở Lạc Duy nhỏ giọng an ủi bên tai cô, đồng thời cũng cố gắng kiềm chế bản thân lại, thế nhưng hai tay lại không chịu nghe lời mà vòng lấy eo cô. Đèn cảm ứng tiếng động lại sáng lên, hành động của Sở Lạc Duy khiến Kiều Vị Nhã hơi ngước cổ lên rồi lại theo bản năng mà kề sát anh thêm một chút.



Cô nói: Sở Lạc Duy, anh có bệnh thì sợ cái gì, em là thuốc của anh, tới giờ anh phải uống thuốc rồi.



Vậy nên trong buổi tối hơi se lạnh ấy, Kiều Vị Nhã cứ thể bị đem ra làm thuốc cả một đêm, bị người ta lật qua lật lại, lột da nuốt vào bụng. Đến cuối cùng, Kiều Vị Nhã còn chẳng nhớ mình về nhà như thế nào, lại càng không biết Sở Lạc Duy đi tìm sở Vi lấy chìa khóa ra sao.



Lúc Kiều Vị Nhã tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau, Sở Lạc Duy không ra ngoài, lúc này đang nằm trên giường nhìn cô chằm chằm.



Kiều Vị Nhã giật giật hai chân của mình rồi nhịn không được phải hít ngược lại một hơi, tê muốn chết. Nhưng vẫn may là bụng cô không cảm thấy khó chịu gì, xem ra cái thai kia rất ngoan ngoãn biết điều mà đi ngủ, chắc hẳn cũng không biết đêm qua xảy ra chuyện gì.



Sở Lạc Duy thấy cô tỉnh lại liền cúi đầu hôn lên môi cô một cái, sau đó dứt khoát xoay người đè cô xuống: “Muốn uống thuốc.” Kiều Vị Nhã: “...”



Uống cái em gái anh ý!!!



Giờ cô mệt sắp chết rồi biết không hả?



Kiều Vị Nhã duỗi tay nắm lấy người nào đó đang tác oai tác quái trên người mình, cô nhìn dấu răng trên vai anh thì có chút chột dạ mà hung hăng nói: “Có tình người hay không thế, em bị anh làm cho chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần rồi.”



Chắc chắn Kiều Vị Nhã hoàn toàn không biết cái giọng điệu chột dạ này đối với đàn ông mà nói là sự quyến rũ đến mức như thế nào.



Sở Lạc Duy đè hai tay cô lại rồi hôn lên môi cô: “Chỉ một viên thôi, được không.”



Được cái gì mà được?



Không được!



“Sở... ưm...”Kiều Vị Nhã còn chưa kịp nói thành lời thì người đàn ông đột nhiên nổi tính trẻ con kia đã nhào tới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom