Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-726
Chương 726: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [88]
9��Mẹ con là người phụ nữ như thế nào?”
Kiều Vị Nhã còn chưa nói hết câu đã nghe được câu “Mẹ con là người phụ nữ như thế nào?” từ giọng mẹ mình ở đầu bên kia.
Sao lại khó xử thế này chứ. “Mẹ con đương nhiên vừa xinh đẹp, dịu dàng lại bao dung! Là đại mỹ nhân dùng một dao bình thiên hạ.” Lời nói của Kiều Vị Nhã đã ra đến môi lập tức được sửa lại thành những điều chính cô cũng không tin nổi. Kiều Nhã Nguyễn ở đầu bên kia hừ một tiếng, hình như đi rồi. Kiều Vị Nhã lập tức đổi giọng: “Ba, con cảm thấy ba chẳng còn yêu con chút nào nữa rồi, ba thế này là đang hại con đấy!” “Tự cái miệng của con nhanh nhảu, ba nhắc nhở con kiểu gì?” Phong Phong bật cười thành tiếng. Kiều3Vị Nhã thở dài, chỉ có thể trách mình không may mà thôi. “Chuyện của Lương Nguyệt có thể cứu được nữa không?” Kiều Vị Nhã buồn bực hỏi. “Là một mầm non tốt đấy, nhưng mà vẫn chưa biết khống chế tâm tình của mình. Đứa nhỏ này có vài chỗ rất giống con, cứ xem kết quả cuối cùng đi!” Phong Phong đánh giá.
“Không thể cứ nhìn kết quả cuối cùng được, ba à, thời gian còn chưa đến một tháng nữa, đêm qua Sở Lạc Duy còn hỏi con sao lại mập lên, con phải làm gì đây chứ?”
“Con có mập cũng là do nó nuôi, trách ai được?” Phong Phong cười lạnh.
Kiều Vị Nhã: “...” Ba ruột của cô quả nhiên không nắm được trọng điểm cô muốn nói.
“Đằng nào cũng chỉ còn có một tháng thôi, ba thân yêu, ba cứ liệu mà làm, làm không0xong thì ba không có cháu ngoại đâu.” Kiều Vị Nhã nói rồi cúp máy luôn. Phong Phong hừ một tiếng rồi cầm di động, quay sang nhìn Kiều Nhã Nguyễn: “Anh sinh một đứa nhỏ hung ác còn độc địa rồi, nó còn biết uy hiếp ba nó nữa chứ.” Kiều Nhã Nguyễn lạnh lùng nhìn chồng mình một cái, sau đó ngồi trên ghế sofa tiếp tục xem tài liệu của mình: “Anh cứ liệu liệu mà làm, giữa chồng và con thì nhất định Kiều Vị Nhã sẽ chọn chồng, cháu ngoại của em mà có việc gì thì anh cứ liệu hồn.” Phong Phong chỉ muốn được an ủi một tiếng, không ngờ lại bị vợ mình uy hiếp thêm một lần nữa. Sống trên đời này khó quá mà! Kiều Vị Nhã cúp máy xong, cô nghĩ một chút vẫn cảm thấy mình nên nói chuyện5với Lương Nguyệt một lần nữa, lần này có thực sự không thể thua được. Mặc dù Kiều Vị Nhã không chắc một bộ phim điện ảnh liệu có tìm lại được sự tự tin cho Sở Lạc Duy hay không, nhưng đây là điều duy nhất cô có thể làm, hơn nữa còn có thể làm tốt. Cho nên cô tuyệt đối không thể nhân nhượng bất cứ điều gì có thể dẫn đến sai sót cho bộ phim. Thiên tính vạn tính lại tính không nổi chuyện ân oán đời trước của ba cô với Sở Lạc Duy lại nặng như vậy.
Sai lầm, sai lầm, một sai lầm quá lớn.
Điều cô phải làm lúc này chính là giải quyết vấn đề cảm xúc của Lương Nguyệt, vì sao không có ai nói cho cô biết rằng biên kịch còn phải làm cả chuyện này nữa vậy?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Kiều Vị Nhã còn chưa nói hết câu đã nghe được câu “Mẹ con là người phụ nữ như thế nào?” từ giọng mẹ mình ở đầu bên kia.
Sao lại khó xử thế này chứ. “Mẹ con đương nhiên vừa xinh đẹp, dịu dàng lại bao dung! Là đại mỹ nhân dùng một dao bình thiên hạ.” Lời nói của Kiều Vị Nhã đã ra đến môi lập tức được sửa lại thành những điều chính cô cũng không tin nổi. Kiều Nhã Nguyễn ở đầu bên kia hừ một tiếng, hình như đi rồi. Kiều Vị Nhã lập tức đổi giọng: “Ba, con cảm thấy ba chẳng còn yêu con chút nào nữa rồi, ba thế này là đang hại con đấy!” “Tự cái miệng của con nhanh nhảu, ba nhắc nhở con kiểu gì?” Phong Phong bật cười thành tiếng. Kiều3Vị Nhã thở dài, chỉ có thể trách mình không may mà thôi. “Chuyện của Lương Nguyệt có thể cứu được nữa không?” Kiều Vị Nhã buồn bực hỏi. “Là một mầm non tốt đấy, nhưng mà vẫn chưa biết khống chế tâm tình của mình. Đứa nhỏ này có vài chỗ rất giống con, cứ xem kết quả cuối cùng đi!” Phong Phong đánh giá.
“Không thể cứ nhìn kết quả cuối cùng được, ba à, thời gian còn chưa đến một tháng nữa, đêm qua Sở Lạc Duy còn hỏi con sao lại mập lên, con phải làm gì đây chứ?”
“Con có mập cũng là do nó nuôi, trách ai được?” Phong Phong cười lạnh.
Kiều Vị Nhã: “...” Ba ruột của cô quả nhiên không nắm được trọng điểm cô muốn nói.
“Đằng nào cũng chỉ còn có một tháng thôi, ba thân yêu, ba cứ liệu mà làm, làm không0xong thì ba không có cháu ngoại đâu.” Kiều Vị Nhã nói rồi cúp máy luôn. Phong Phong hừ một tiếng rồi cầm di động, quay sang nhìn Kiều Nhã Nguyễn: “Anh sinh một đứa nhỏ hung ác còn độc địa rồi, nó còn biết uy hiếp ba nó nữa chứ.” Kiều Nhã Nguyễn lạnh lùng nhìn chồng mình một cái, sau đó ngồi trên ghế sofa tiếp tục xem tài liệu của mình: “Anh cứ liệu liệu mà làm, giữa chồng và con thì nhất định Kiều Vị Nhã sẽ chọn chồng, cháu ngoại của em mà có việc gì thì anh cứ liệu hồn.” Phong Phong chỉ muốn được an ủi một tiếng, không ngờ lại bị vợ mình uy hiếp thêm một lần nữa. Sống trên đời này khó quá mà! Kiều Vị Nhã cúp máy xong, cô nghĩ một chút vẫn cảm thấy mình nên nói chuyện5với Lương Nguyệt một lần nữa, lần này có thực sự không thể thua được. Mặc dù Kiều Vị Nhã không chắc một bộ phim điện ảnh liệu có tìm lại được sự tự tin cho Sở Lạc Duy hay không, nhưng đây là điều duy nhất cô có thể làm, hơn nữa còn có thể làm tốt. Cho nên cô tuyệt đối không thể nhân nhượng bất cứ điều gì có thể dẫn đến sai sót cho bộ phim. Thiên tính vạn tính lại tính không nổi chuyện ân oán đời trước của ba cô với Sở Lạc Duy lại nặng như vậy.
Sai lầm, sai lầm, một sai lầm quá lớn.
Điều cô phải làm lúc này chính là giải quyết vấn đề cảm xúc của Lương Nguyệt, vì sao không có ai nói cho cô biết rằng biên kịch còn phải làm cả chuyện này nữa vậy?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com