• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (7 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-97

Chương 97: YÊU EM, LÀ YÊU MỌI THỨ VỀ EM! [3]




“Này...” An Hinh Duyệt mím chặt môi lại bởi vì động tác này của Sở Lạc Ninh.



Sở Lạc Ninh bôi thuốc xong xuôi bèn lật An Hinh Duyệt lại, đè cô dưới thân mình rồi hôn lên đôi môi của cô.



“Ưm... không được!” An Hinh Duyệt vội vội vàng vàng đẩy người ra: “Đang ở doanh trại đấy!” Cái người đàn ông này3có biết xấu hổ không hả? “Vợ anh mà.” “Vẫn chưa phải!” An Hinh Duyệt trừng mắt. Sở Lạc Ninh hơi nhướng mày: “Em thế này là đang nhắc nhở anh phải mau chóng lấy em về đấy hả?” An Hinh Duyệt: “...” Cái này có hơi xấu hổ rồi, cô cũng đâu có ý này đâu. Lúc Sở Lạc Ninh muốn hôn0tiếp, An Hinh Duyệt vội vàng đẩy người ra, sau đó nói: “Anh chờ một chút, bây giờ không thích hợp!”



“Tại sao?” Sở Lạc Ninh cau mày, anh cảm thấy rất thích hợp mà.



“Em đau bụng.” An Hinh Duyệt nhỏ giọng nói, thật ra thì vừa nãy cô cũng đau lắm, nhưng mà cô không dám nói ra.



Một đấm của Thượng úy kia5quả thật đã khiến cô bị thương. Sở Lạc Ninh nghe An Hinh Duyệt nói vậy liền vội vàng kéo người lên: “Vừa rồi tại sao lại không nói?” “Em cứ nghĩ là một chút nữa sẽ hết đau.” An Hinh Duyệt vừa nói vừa đưa tay xoa xoa bụng mình.



Sở Lạc Ninh nhíu chặt chân mày thêm mấy phần rồi đưa tay4kiểm tra.



“Anh làm cái gì đấy hả?” An Hinh Duyệt nhìn Sở Lạc Ninh một cách đề phòng. Sở Lạc Ninh gỡ tay cô ra rồi trầm giọng nói: “Làm được cái gì chứ? Để anh xem một chút!” An Hinh Duyệt cau mày, mặc cho Sở Lạc Ninh ấn lên bụng mình hai cái: “Đau quá... đau đau đau...!!” Sở Lạc Ninh9xót xa, đập một cái lên đầu cô: “Không hiểu anh móc đâu ra một cô vợ như thế này nữa.”



“Vì anh mắt mù đó!” An Hinh Duyệt hầm hừ rồi nhìn Sở Lạc Ninh đứng dậy đi lấy hộp thuốc tới. Sở Lạc Ninh ngồi xuống mép giường, đẩy tay cô ra: “Em cứ chờ cái ngày em bị chính mình hại cho tàn phế đi. Trước lúc đó, sinh con cho anh đã.”



“Anh ở bên em chỉ vì muốn em sinh con cho anh thôi à?” An Hinh Duyệt nổi giận. Sở Lạc Ninh lạnh lùng nhìn cô: “Người khác đừng hòng anh cho!”



Thế nên An Hinh Duyệt hài lòng.



“Anh muốn có con thì giải quyết chuyện bà nội của em trước đi.” An Hinh Duyệt cười híp mắt nói.



Nhắc tới chuyện này, Sở Lạc Ninh lại phải hít ngược một hơi khí lạnh, không khỏi buồn bực. An Hinh Duyệt nghỉ ngơi trọn một buổi chiều. Sở Lạc Ninh cũng ở phòng làm việc cùng cô suốt nửa ngày, mãi đến buổi tối mới ra ngoài ăn cơm. Tất nhiên là sở Lạc Ninh mời khách. Mỗi lần Sở Lạc Ninh ra ngoài đều là chị chủ imời khách, cho nên cũng không có ý kiến gì.



Năm người chui vào một căn phòng nhỏ, Sở Lạc Ninh cùng An Hinh Duyệt ngồi cùng một chiếc ghế, còn ba người kia ngồi một bên khác.



“Cảm giác hôm nay không ổn lắm, có khi lại phải ăn đồ ăn cho chó rồi!” Mắt To nghiêng đầu nói. Sở Lạc Ninh hơi nhíu mày, tự mình biết là tốt rồi.



Vì thế ba người kia liền ôm một nỗi hận mà gọi một núi đồ ăn, cứ chọn đồ đắt mà gọi, ăn không hết thì bỏ túi mang về. Lúc bọn họ gọi đồ ăn còn lén lút liếc mắt nhìn An Hinh Duyệt. An Hinh Duyệt thấy vậy liền chớp mắt, hỏi: “Nhìn tôi làm cái gì?”



“Chị dâu, chắc chị sẽ không khó chịu đấy chứ?!” Mắt To ôm ngực nói. “Sao tôi lại phải khó chịu? Mọi người cứ gọi thỏa thích đi, khách khí với anh ấy làm quái gì, lão đại của mấy người chẳng có gì, có mỗi tiền thôi!” An Hinh Duyệt thoải mái nói.



“Chủ yếu là tiền này về sau cũng về túi của chị dâu mà, lão đại cũng đâu phải độc thân đâu!” Chim Chọi thở dài nói. An Hinh Duyệt lạnh mắt liếc nhìn bọn họ: “Trước đây tôi đâu thấy mấy người giữ ý như vậy.” Đây cũng đâu phải là lần đầu tiên cô ăn cơm với mấy người bọn họ đâu.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom