• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi (3 Viewers)

  • chap-135

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 134: Chương 104.2








Mặc nàng chơi đùa, Phong Duyên Thương vẫn mỉm cười như cũ, mắt phượng xinh đẹp tranh tối tranh sáng, tĩnh mịch không lường được.





Diêm Cận mang theo Diêm Tự quân quay trở về biên quan phương Bắc, ngày đó Nhặc Sở Nhân biết nhưng không có cách nào đưa tiễn.





Trong khoảng thời gian này Diêm Cận mang theo nàng chạy qua khắp các loại nguy hiểm, bảo vệ nàng chu toàn ở Hộ Quốc tự, đối vối Diêm Cận, Nhạc Sở Nhân lòng tràn đầy thưởng thức cùng cảm tạ.





Cõi đời này, Diêm Cận là độc nhất vô nhị (==”), có tìm mòn mắt cũng không tìm ra một người như hắn.





Đi tới thế giới này, có thể có Diêm Cận làm bằng hữu, lòng Nhạc Sở Nhân sinh cảm giác may mắn. Trong tất cả mọi người mà nàng biết, bao gồm cả Phong Duyên Thương và nàng, không có một ai có nhân phẩm bằng được hắn.





Cánh tay của nàng đã khỏi, mùa hè nóng nực rốt cuộc cũng đến. Mặc dù qua chuyện ở Hộ Quốc tự mới có bảy ngày, nhưng lại có cảm giác đã rất lâu rồi. Cả ngày ở trong phủ, không chỉ mình nàng, cả người khác cũng đã trồng nấm(nghĩa là ko có việc gì để làm nên mốc người ấy mà) đến chán rồi.





Vậy mà trong thời điểm nàm chán này, trong cung lại truyền ra tin tức tốt, Diêm Tô mang thai.





Thái y của Thái y viện đã chẩn qua rồi, quả thật là có hỉ. Bất luận trong Phong Duyên Thiệu trong cung hay các cận thần cũng đều vui mừng. Có người thừa kế như vậy thời điểm Phong Triệu Thiên thoái vị cũng sắp đên.





Tin tức truyền đến Cẩn vương phủ, Đinh Đương rất vui mừng, Nhạc Sở Nhân rất bình tĩnh, chỉ là nhìn nét mặt cùng biết nàng rất vui mừng.





“Vương phi, người nói thai của Thái tử phi là nam hay nữ?” Tin tưởng tất cả mọi người đều mong chờ là một bé trai.





“Bây giờ còn rất sớm để kết luận, chỉ cần ba tháng nữa thôi. Thai đủ tháng sẽ biết được thôi.” Bây giờ cơ bản là một đống thịt, làm sao biết được nam hay nữ.





Đinh Đương hé miệng cười nói: “Đừng xem Vương phi chưa sinh bảo bảo nhưng kinh nghiệm còn hơn cả phụ nhân đã sinh bảy tám đứa bé.”





“Nha đầu này, càng ngày càng muốn ăn đòn.” Liếc xéo Đinh Đương một cái, Nhạc Sở Nhân khẽ quát, Đinh Đương cũng đã tập thành thói quen, Vương phi quát thì quát thế thôi nhưng nàng không sợ.





Hai người trong phòng nói chuyện, Phong Duyên Thương ở thư phòng đều nghe thấy hết. Nhắc đến sinh con, hắn khẽ nhíu mày một cái, không khỏi có chút không vui bởi vì có rất nhiều người trong sáng ngoài tối nghị luận hắn không thể giao hợp.





Hắn không chỉ một lần bị oan uổng, hơn nữa càng ngày lời đồn càng thái quá. Mặc dù hắn có thể không nhìn nhưng vô luận thế nào cũng có một chút quan tâm.





“Ngươi đi dược phòng lấy trong tủ ra một bình thuốc hình quả táo, ngươi cẩn thận một chút. Đứa nhỏ trong bụng Diêm Tô cần một số chất dinh dưỡng đặc biệt, một lát bảo Tiểu Thương Tử phái người đem đến Đông cung.” Đó là khi đại hôn của Phong Duyên Thiệu và Diêm Tô đã được hai ngày, nàng liền luyện phương thuốc





Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom