Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-138
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 137: Chương 105.2
“Đi thôi.” Bước chân thong thả đi vào cửa chính khách sạn, Nhạc Sở Nhân đứng đợi khoảng một phút ở cửa chính, tiểu nhị đi ra từ bên trong, dắt hai con ngựa trong tay nàng đi.
Thở phào một cái, Nhạc Sở Nhân lấy bọc quần áo trên lưng ngựa, sau đó đi vào trong khách sạn.
Phong Duyên Thương chỉ lấy một gian phòng, tiểu nhị đưa hai người lên lầu, toàn bộ quá trình ánh mắt quái quái.
Nhạc Sở Nhân không rảnh để ý, cầm bọc quần áo đi theo sau, đợi đến khi vào phòng khép cửa lại, rốt cuộc thở phào một hơi.
“Mệt mỏi? Mau mau nghỉ ngơi một chút.” Người phía sau đỡ bả vai của nàng để cho nàng ngồi ở trên ghế, thái độ lúc này khác nhau một trời một vưc.
“Cút đi, hiện tại không thể dùng chiêu nịnh nọt lão nương được nữa rồi. Họ Phong kia, sáng mai đổi vai, ngươi làm gã sai vặt, ta làm đại gia.” Nghiêng đầu quắc mắt trừng mi nhìn hắn, làm gã sai vặt quá ấm ức, nàng không muốn làm nữa.
Phong Duyên Thương nở nụ cười xinh đẹp, không những mặt đang cười mà mắt cùng đang cười, có thể thấy được hắn rất vui vẻ.
Cầm quạt giấy ngồi một bên quạt mát cho nàng, vừa từ từ nói: “Lúc ấy ta cho ngươi lựa chọn, là ngươi chọn làm gã sai vặt, cũng chưa tới ba ngày, ngươi đã thấy chán?”
Nhạc Sở Nhân hừ lạnh một tiếng: “Người đánh xe, nha hoàn chân thọt, tên cà lăm khuân vác, tổng cộng có mấy lựa chọn, ta không chọn làm gã sai vặt chẳng lẽ chọn làm người đánh xe?” Hắn đang ép nàng làm gã sai vặt, đừng tưởng rằng nàng không biết.
“Cũng chỉ là làm gã sai vặt bên ngoài thôi, ngươi xem, khi chỉ có hai người, ta đây là một đại công tử cũng phải phục vụ ngươi sao?” Vừa quạt cho nàng, Phong Duyên Thương vừa nhỏ nhẹ nói.
“Hừ, trên đời này chỉ có một người sau khi khi dễ ta mà còn có thể cười được chỉ có một mình Phong Duyên Thương ngươi, đừng được tiện nghi rồi khoe mẽ. Lấy nước cho ta, ta muốn tắm.” Đứng dậy đi tới bên giường nằm xuống, nàng sắp trúng gió rồi.
Phong Duyên thương nghe lời đứng dậy ra khỏi phòng phân phó tiểu nhị chuẩn bị nước ấm, nhìn mà xem, hắn làm một đại công tử cũng không hài lòng thuận ý.
Đóng cửa phòng lại, Phong Duyên Thương đi đến bên giường, người trên giường cũng không cởi giày, cứ để vậy mà nằm một chỗ, tư thế tùy ý nhưng lại lộ ra dáng vẻ phong tình quyến rũ.
Tóc dài đen láy phủ trên người nàng làm khuôn mặt nàng càng thêm trắng nõn.
Nàng nhắm mắt lại, thật sự là mệt muốn chết rồi. Thật ra Nhạc Sở Nhân cảm thấy rất nóng, nhúc nhích cũng khiến nàng chảy mồ hôi, nàng nhắm mắt lại thì tốt hơn.
Khóe môi vẫn cười, Phong Duyên thương khẽ nghiêng người giơ tay lau đi mồ hôi trên chóp mũi của nàng, hơi thở nóng hổi thổi lên tay của hắn.
“Mệt như vậy sao, tắm rửa xong rồi ngủ tiếp.” Khẽ dùng sức kéo nàng gối lên đùi, Phong Duyên Thương vuốt ve tóc của nàng, vừa nhẹ giọng nói.
“Đừng đụng ta, để ta nằm một lát.” Nàng vẫn nhắm mắt miệng lầm bầm, gương mặt đỏ bừng tản ra hơi nóng ẩm.
“Có phải rất nóng không? Hay là cởi quần áo? Ta đồng ý với ngươi, ngày mai nguoi không cần làm gã sai vặt nữa, chúng ta sẽ đóng vai một đôi vợ chồng bình thường, được chứ?” Nói xong, hắn dịu dàng cởi thắt lưng của nàng,
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“Đi thôi.” Bước chân thong thả đi vào cửa chính khách sạn, Nhạc Sở Nhân đứng đợi khoảng một phút ở cửa chính, tiểu nhị đi ra từ bên trong, dắt hai con ngựa trong tay nàng đi.
Thở phào một cái, Nhạc Sở Nhân lấy bọc quần áo trên lưng ngựa, sau đó đi vào trong khách sạn.
Phong Duyên Thương chỉ lấy một gian phòng, tiểu nhị đưa hai người lên lầu, toàn bộ quá trình ánh mắt quái quái.
Nhạc Sở Nhân không rảnh để ý, cầm bọc quần áo đi theo sau, đợi đến khi vào phòng khép cửa lại, rốt cuộc thở phào một hơi.
“Mệt mỏi? Mau mau nghỉ ngơi một chút.” Người phía sau đỡ bả vai của nàng để cho nàng ngồi ở trên ghế, thái độ lúc này khác nhau một trời một vưc.
“Cút đi, hiện tại không thể dùng chiêu nịnh nọt lão nương được nữa rồi. Họ Phong kia, sáng mai đổi vai, ngươi làm gã sai vặt, ta làm đại gia.” Nghiêng đầu quắc mắt trừng mi nhìn hắn, làm gã sai vặt quá ấm ức, nàng không muốn làm nữa.
Phong Duyên Thương nở nụ cười xinh đẹp, không những mặt đang cười mà mắt cùng đang cười, có thể thấy được hắn rất vui vẻ.
Cầm quạt giấy ngồi một bên quạt mát cho nàng, vừa từ từ nói: “Lúc ấy ta cho ngươi lựa chọn, là ngươi chọn làm gã sai vặt, cũng chưa tới ba ngày, ngươi đã thấy chán?”
Nhạc Sở Nhân hừ lạnh một tiếng: “Người đánh xe, nha hoàn chân thọt, tên cà lăm khuân vác, tổng cộng có mấy lựa chọn, ta không chọn làm gã sai vặt chẳng lẽ chọn làm người đánh xe?” Hắn đang ép nàng làm gã sai vặt, đừng tưởng rằng nàng không biết.
“Cũng chỉ là làm gã sai vặt bên ngoài thôi, ngươi xem, khi chỉ có hai người, ta đây là một đại công tử cũng phải phục vụ ngươi sao?” Vừa quạt cho nàng, Phong Duyên Thương vừa nhỏ nhẹ nói.
“Hừ, trên đời này chỉ có một người sau khi khi dễ ta mà còn có thể cười được chỉ có một mình Phong Duyên Thương ngươi, đừng được tiện nghi rồi khoe mẽ. Lấy nước cho ta, ta muốn tắm.” Đứng dậy đi tới bên giường nằm xuống, nàng sắp trúng gió rồi.
Phong Duyên thương nghe lời đứng dậy ra khỏi phòng phân phó tiểu nhị chuẩn bị nước ấm, nhìn mà xem, hắn làm một đại công tử cũng không hài lòng thuận ý.
Đóng cửa phòng lại, Phong Duyên Thương đi đến bên giường, người trên giường cũng không cởi giày, cứ để vậy mà nằm một chỗ, tư thế tùy ý nhưng lại lộ ra dáng vẻ phong tình quyến rũ.
Tóc dài đen láy phủ trên người nàng làm khuôn mặt nàng càng thêm trắng nõn.
Nàng nhắm mắt lại, thật sự là mệt muốn chết rồi. Thật ra Nhạc Sở Nhân cảm thấy rất nóng, nhúc nhích cũng khiến nàng chảy mồ hôi, nàng nhắm mắt lại thì tốt hơn.
Khóe môi vẫn cười, Phong Duyên thương khẽ nghiêng người giơ tay lau đi mồ hôi trên chóp mũi của nàng, hơi thở nóng hổi thổi lên tay của hắn.
“Mệt như vậy sao, tắm rửa xong rồi ngủ tiếp.” Khẽ dùng sức kéo nàng gối lên đùi, Phong Duyên Thương vuốt ve tóc của nàng, vừa nhẹ giọng nói.
“Đừng đụng ta, để ta nằm một lát.” Nàng vẫn nhắm mắt miệng lầm bầm, gương mặt đỏ bừng tản ra hơi nóng ẩm.
“Có phải rất nóng không? Hay là cởi quần áo? Ta đồng ý với ngươi, ngày mai nguoi không cần làm gã sai vặt nữa, chúng ta sẽ đóng vai một đôi vợ chồng bình thường, được chứ?” Nói xong, hắn dịu dàng cởi thắt lưng của nàng,
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook