-
Chap 36
Cho dù Tiểu Nhu có muốn tránh thế nào thì cũng không thể tránh được việc chạm mặt với Lâm Lạc Hy trong nhà này. Chỉ là không ngờ họ lần đầu gặp nhau lại phát sinh quan hệ...
Tiểu Nhu bật người dậy hai trán đã rịm mồ hôi, áo ngủ cũng ướt đẫm, cô mơ thấy bà Trương bị Trần Thế Hào... Lúc đó là cô suy nghi không kỹ càng đã để bà vào nguy hiểm bây giờ, bà Trương vì nghe được cô và Trần Thế Hào nói chuyện lúc trước khi đi nên đã đến khách sạn cứu cô ra. Vì không muốn làm chuyện dơ bẩn đó cô dù biết khả năng trốn ra rất thấp nhưng vẫn theo bà Trương ra ngoài.
Bây giờ không những không trốn đi được ngược lại còn hại bà Trương, Trần Thế Hào sẽ không... Làm gì bà giống như hắn đã làm với ba cô chứ?
Về Lâm Vy Vy, cô không muốn gạt cô ấy nhưng tính mạng của bà Trương đang nằm trong tay Trần Thế Hào. Hắn lại muốn cô tiếp cận Lâm Lạc Hy, liệu chuyện này cùng chuyện chương trình liệu có liên quan nhau không?
Tiểu Nhu hít vào một hơi khí lạnh, cô nhìn đồng hồ ở đầu giường đã 1h sáng. Cô lau mồ hôi trên trán rồi xuống giường, cổ họng khô rát làm cô thấy khó chịu.
Trong phòng bếp Tiểu Nhu rót cho mình một ly nước lọc, đang uống dở thì cô bị tiếng đạp cửa làm cho giật mình. Nước trong ly bắn ra ngoài làm ướt cả áo cô, đặc ly nước xuống bàn Tiểu Nhu rón rén đi ra ngoài, giờ này còn ai chưa ngủ sao?
Tiểu Nhu nhìn thấy một thân người cao lớn đang tiến vào phòng bếp, bước chân của người đó rất nặng đoán chừng là đã say rượu. Tiểu Nhu sợ sệt xoay người núp sau tủ lạnh cố gắng bình ổn hơi thở để không bị phát hiện.
Người đó đi đến bàn đặc giữa bếp, hơi thở cũng rất mạnh giống như đang kiềm nén cái gì đó. Là ai? Một cái tên hiện lên trong đầu Tiểu Nhu, Lâm Lạc Hy.
Lâm Lạc Hy nhìn đến bàn ăn thấy một ly nước đặc sẵn trên đó liền ngửa cổ uống cạn nhưng nó cũng không dập tắt được lửa nóng đang sôi sục trong người anh. Thứ thuốc này thật sự quá mạnh, anh không chắc mình có kiềm chế được hay không.
Tiểu Nhu ở phía sau tủ lạnh kế bên lại có một cửa sổ thông gió nhỏ, khi nãy áo bị ướt cho nên người cô đang run lên vì lạnh. Anh ta sao lại về lúc này chứ? Tiểu Nhu chỉ cầu cho Lâm Lạc Hy mau trở về phòng để cô có thể ra ngoài.
Người Lâm Lạc Hy như đang bị hàng trăm ngọn lửa thiêu đốt, anh mở phanh hai nút áo ở ngực vừa định đi ra thì nghe một tiếng động rất nhỏ. Anh quay người, mắt sắc hướng đến tủ lạnh. " ai.? " tiếng lúc nãy như tiếng hắt hơi nhưng rất nhỏ nếu không phải tai anh nhạy cảm thì đã không nghe được.
Vì quá lạnh nên cô không nhịn được mà hắt hơi, rõ ràng là cô đã bịt chặt miệng mà tại sao anh ta vẫn nghe thấy chứ.? Bây giờ đã bị phát hiện rồi, cô phải làm sao? Nghe tiếng bước chân đang tiền về phía mình, người Tiểu Nhu càng run hơn.
" ra đây. " Lâm Lạc Hy không đi tiếp mà đứng lại ra lệnh cho người phía sau tủ lạnh phải ra ngoài.
Giọng của anh truyền đến Làm Tiểu Nhu phải ôm vai sống lưng ngày càng lạnh hơn , cô do dự một lúc lâu mới từ từ bước ra :" là tôi... Tôi xuống uống nước. " vì Lâm Lạc Hy đứng ngược sáng nên cô không nhìn ra được sắc mặt của anh ta.
Lâm Lạc Hy nhìn Tiểu Nhu, hơi thở càng lúc càng loạn một cảm giác ham muốn xông lên não anh. Thuốc đang dần phát huy tác dụng, hai mắt anh trở nên đục đi cổ họng khô khóc yến hầu không ngừng lên xuống.
Tiểu Nhu không thấy anh lên tiếng cũng không dám nhúc nhích hai tay ôm vai chịu lạnh. Anh ta tại sao không nói gì? Áo ngủ của cô bị ướt lại đứng gần cửa sổ có gió nếu không nhanh về phòng thay ra chỉ sợ sẽ bị cảm, anh ta cứ đứng đó thì sau cô dám đi chứ.
Là người phụ nữ mà Vy Vy mang về mấy ngày trước, Lâm Lạc Hy cố nén hoả thiêu trong người đưa mắt nhìn kỹ Tiểu Nhu. Hai tay cô ôm vai, áo ngủ ướt một khoảng trước ngực dán chặt vào cơ thể, cô đi chân trần trên đất. Đôi mắt hạnh sáng rực sợ sệt nhìn anh, tóc dài được cô buộc gọn ra sau để lộ chiếc cổ trắng.
Bên dưới đột nhiên trướn lên, hơi nóng từ cơ thể anh phả ra nhiều hơn. Nếu còn tiếp tục ở đây anh nghĩ mình sẽ không chịu đựng được. Lâm Lạc Hy xoay người đi ra ngoài, bước đi vô cùng nặng nề.
Thấy Lâm Lạc Hy đi ra cô thở phào nhẹ nhõm rồi từ từ ra theo anh, cô nhìn dáng đi của anh có phần bất ổn, vai và tay hình như đang gồng lên. Tiểu Nhu không biết anh ta bị gì, cũng chẳng dám lên tiếng hỏi han đành đi cách anh vài mét.
Lâm Lạc Hy đi đến cầu thang thì bắt đầu lảo đảo, anh cởi bỏ nút áo còn lại hơi thở càng lúc càng mạnh. Khi lên được tầng một hai mắt chỉ còn một màng sương mờ, anh dựa lưng vào tường nghĩ một lát.
" Anh... Không sao chứ?. " Tiểu Nhu cảm thấy Lâm Lạc Hy hình như đang chịu đựng cái gì đó, dù sao cũng là anh trai Vy Vy cô nên hỏi thăm anh ta.
Lâm Lạc Hy liếc nhìn cô toàn thân càng nóng hơn, anh là đang có phản ứng với cô sao? " về phòng. " Lâm Lạc Hy tiếp tục lên tầng hai, anh phải nhanh chóng dội nước lạnh để làm dịu cơn nóng này.
" Có cần tôi giúp anh không?. " tuy cô sợ anh nhưng nhìn thấy anh như vậy cô không thể làm ngơ. Tiểu Nhu đi đến gần Lâm Lạc Hy đỡ tay anh nhưng bị anh gạt ra.
" tôi không nói lần hai. " Lâm Lạc Hy mắt sắc lạnh lùng nhìn Tiểu Nhu , giọng nói làm cho sống lưng cô lạnh toát nhưng anh đi được mấy bước đầu choáng váng ngã quỳ xuống đất, anh lấy tay xoa trán ướt mồ hôi của mình.
Tiểu Nhu thấy anh không ổn liền chạy đến giúp bỏ ngoài tai câu nói lúc nảy của anh. Cô đỡ anh đứng lên rồi đưa anh vào phòng.
" tôi đi lấy nước. " vừa xoay người đi thì Lâm Lạc Hy nắm tay kéo mạnh cô lên giường.
" Anh...làm gì vậy .. " Tiểu Nhu hoảng hốt đẩy mạnh Lâm Lạc Hy nhưng cơ thể rắn chắc của anh nằm đè lên cô rất nặng như một tảng đá lớn.
Lâm Lạc Hy nhìn Tiểu Nhu ở dưới thân mình liên tục vùng vẫy, hai tay và chân cô đã bị anh giữ lấy đã không còn đường lui. Cảm giác ham muốn dâng lên trong người anh, bụng dưới nóng rực hai mắt anh đã bị một màng sương che phủ.
Lâm Lạc Hy như mất hết lý trí, cũng không còn khả năng kiềm chế được hành động của mình. Tiểu Nhu dưới thân anh dù cố thế nào cũng không thoát được, áo ngủ cũng vì vậy mà xốc xẹp.:" Anh buông tôi ra, tôi... Tôi xin lỗi... Tôi sẽ về phòng, tôi không làm phiền anh nữa. " cô vừa sợ vừa xin lỗi anh, cô cứ nghĩ vì mình không nghe theo lời Lâm Lạc Hy nên anh ta nổi giận.
Nhưng Lâm Lạc Hy hoàn toàn không nghe được cô nói gì cả, mắt anh đã tràn ngập dục vọng trong đầu bây giờ chỉ có cơ thể Tiểu Nhu. Anh dùng một tay cố định hay tay cô trên đầu, một tay xé rách áo ngủ của cô.
" Anh... Không được... Buông tôi ra. " Anh ta không phải muốn...?
Lâm Lạc Hy cúi người gặm nhấm cổ Tiểu Nhu, tay anh thô bạo tìm đến ngực cô bóp mạnh. Tiểu Nhu hoảng sợ né tránh bàn tay của Lâm Lạc Hy nhưng không được, cô bị anh ép chặt xuống giường không thể thoát được. Những giọt nước theo khoé mắt của cô lăn xuống, miệng không ngừng kêu la.
" đừng... Anh buông tôi ra... Tôi sẽ không như vậy nữa, tôi sẽ tránh xa anh mà... " Tiểu Nhu dù có kêu thế nào thì Lâm Lạc Hy cũng không dừng lại ngược lại động tác càng mạnh bạo hơn rất nhiều.
Đây là tầng hai chỉ có phòng sách và phòng của Lâm Lạc Hy mà hiệu quả cách âm của tầng này rất cao, cộng với bây giờ đã khuya mọi người đều ngủ hết vốn không ai nghe cô kêu cứu.
"... Buông ra... Tôi xin anh... " Tại sao anh ta lại trở nên như vậy chứ? Rõ ràng lúc nãy anh ta còn xua đuổi cô mà.
Lâm Lạc Hy không hề nghe được Những lời của Tiểu Nhu, anh giật mạnh áo ngực cô ra lưỡi tìm đến đầu ngực hồng hào bắt đầu cắn nút, tay anh theo eo thon của cô đi dần xuống. Lâm Lạc Hy như một con thú hoang đói khát dục vọng, thô bạo xâm chiếm Tiểu Nhu, bên dưới của anh đang rất khó chịu cần được bao lấy.
Anh kéo cả quần trong và ngoài của cô ra, tay xoa mạnh nơi đó sau đó trực tiếp đâm vào. Bên trong hút rất chặt và ấm, nếu là của anh đi vào sẽ như thế nào?
" A...đừng... Xin anh. " Tiểu Nhu khóc đến mặt ướt đẫm nước mắt tóc cô bám vào mặt, hai chân cô bị anh kẹp chặt, cổ tay còn bị cố định trên đầu, bên dưới bị xâm nhập vô cùng khó chịu. Lâm Lạc Hy rất mạnh cô dù có cong người tránh ngón tay anh cũng không được.
Rút tay khỏi người Tiểu Nhu, anh bắt đầu cởi thắt lưng của mình tiếp đó là quần ngoài cuối cùng vật nóng hiện ra trước mặt Tiểu Nhu. Lâm Lạc Hy quỳ giữa chân cô không hề báo trước chỉ một lần tiến vào đã đi đến nơi xâu nhất trong cơ thể cô.
Lâm Lạc Hy gầm lên một tiếng, sự bao bọc chặt chẽ làm trán anh rịm mồ hôi, lòng ngực căng lên, tay anh bóp mạnh vào đùi Tiểu Nhu, buông tay trên đầu cô ra, cổ tay để lại vết bầm rất lớn.
Răng Tiểu Nhu cắn chặt môi dưới đến rỉ máu, nước mắt vẫn chảy ra không ngừng. Đã không kịp nữa rồi, anh ta tại sao lại trở nên như vậy chứ?
" thật chặt... " giọng Lâm Lạc Hy đã khàn đặc, anh bắt đầu di chuyển hông ra vào.
" ưm... " đau đớn vẫn chưa giảm mà Lâm Lạc Hy đã động, chân Tiểu Nhu kẹp chặt eo anh, hai tay vung lên đánh mạnh người anh. Bởi vì kích động bên trong cô rút lại càng chặt hơn khiến anh không di chuyển được.
Lâm Lạc Hy ngưng động tác anh giữ tay cô lại, áp mặt sát mặt cô, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô :" thả lỏng đi... Cô chặt quá. "
" Anh ra ngoài ... " Tiểu Nhu quát lớn, mắt đỏ trừng lên nhìn anh.
Lâm Lạc Hy nhếch môi, sau đó ngậm lấy môi cô lưỡi đi vào, tay xoa nhẹ một bên ngực cô. Tiểu Nhu vô lực đẩy anh ra nhưng một dòng khoái cảm bắt đầu lan khắp người cô, đại não rơi vào trạng thái mong lung.
" ưm.. " Tiểu Nhu rên khẽ, hai tay nắm chặt ga giường, bên dưới đã không còn đau nữa.
" tốt... " eo Lâm Lạc Hy di chuyển rất nhanh, lúc nào cũng đâm thẳng vào nơi xâu nhất.
Tiểu Nhu dần thích ứng được xâm nhập cô bị khoái cảm chi phối, đầu óc trống rỗng. Người Tiểu Nhu buông lỏng để mặc Lâm Lạc Hy ra vào bên trong mình, cho dù bây giờ có chống lại anh ta cũng đã không được nữa rồi, cô chỉ mong anh ta sẽ nhanh kết thúc.
Thuốc Lâm Lạc Hy bị hại vốn không phải đơn giản là thuốc kích thích bình thường, chỉ riêng việc anh đánh mất lý trí hoàn toàn, biết thành một kẻ trong mắt chỉ có dục vọng thì biết viên thuốc đó đã được điều chế lại.
Quần áo vứt khắp sàn, chăn đã trượt xuống mép giường, ga giường nhăn nhún. Trên đó là hai cơ thể đang dán chặt vào nhau không một khe hở. Tiếng thở mạnh của nam nhân, giọng rên khẽ của nữ nhân vàng lên cùng tiếng va chạm cơ thể làm người khác đỏ mặt bao trùm khắp căn phòng.
Lâm Lạc Hy nhấp cao mông Tiểu Nhu mạnh mẽ ra vào càng lúc càng nhanh, anh nắm chặt eo cô từng đợt từng đợt đều vào đến nơi xâu nhất. Nước dịch tiết ra theo đùi Tiểu Nhu chảy xuống giường.
khi khoái cảm đạt đến cao trào, Lâm Lạc Hy gầm lên cơ thể ngã đè xuống cơ thể mềm mại của Tiểu Nhu, Lâm Lạc Hy cắn mạnh vào vai Tiểu Nhu để lại một dấu răng. Cô ôm chặt lưng anh, cong người.
Cô có thể cảm nhận được dịch ấm đang chảy bên trong mình, Tiểu Nhu đẩy Lâm Lạc Hy ra thì phát hiện anh ta đã ngất đi, trán và lưng đều ướt đẫm. Cô kéo chăn che người anh lại còn mình thì xuống giường nhặt quần áo mặc vào.
Tiểu Nhu lê từng bước chân trở về phòng đóng cửa lại, người cô ngã xuống nền gạch men lạnh băng, từng giọt nước mắt nóng hổi lại một lần nữa lăn dài xuống má cô. Thân dưới đau đớn tột cùng, ở đùi thấm ướt một mảng màu huyết.
Tiểu Nhu bật người dậy hai trán đã rịm mồ hôi, áo ngủ cũng ướt đẫm, cô mơ thấy bà Trương bị Trần Thế Hào... Lúc đó là cô suy nghi không kỹ càng đã để bà vào nguy hiểm bây giờ, bà Trương vì nghe được cô và Trần Thế Hào nói chuyện lúc trước khi đi nên đã đến khách sạn cứu cô ra. Vì không muốn làm chuyện dơ bẩn đó cô dù biết khả năng trốn ra rất thấp nhưng vẫn theo bà Trương ra ngoài.
Bây giờ không những không trốn đi được ngược lại còn hại bà Trương, Trần Thế Hào sẽ không... Làm gì bà giống như hắn đã làm với ba cô chứ?
Về Lâm Vy Vy, cô không muốn gạt cô ấy nhưng tính mạng của bà Trương đang nằm trong tay Trần Thế Hào. Hắn lại muốn cô tiếp cận Lâm Lạc Hy, liệu chuyện này cùng chuyện chương trình liệu có liên quan nhau không?
Tiểu Nhu hít vào một hơi khí lạnh, cô nhìn đồng hồ ở đầu giường đã 1h sáng. Cô lau mồ hôi trên trán rồi xuống giường, cổ họng khô rát làm cô thấy khó chịu.
Trong phòng bếp Tiểu Nhu rót cho mình một ly nước lọc, đang uống dở thì cô bị tiếng đạp cửa làm cho giật mình. Nước trong ly bắn ra ngoài làm ướt cả áo cô, đặc ly nước xuống bàn Tiểu Nhu rón rén đi ra ngoài, giờ này còn ai chưa ngủ sao?
Tiểu Nhu nhìn thấy một thân người cao lớn đang tiến vào phòng bếp, bước chân của người đó rất nặng đoán chừng là đã say rượu. Tiểu Nhu sợ sệt xoay người núp sau tủ lạnh cố gắng bình ổn hơi thở để không bị phát hiện.
Người đó đi đến bàn đặc giữa bếp, hơi thở cũng rất mạnh giống như đang kiềm nén cái gì đó. Là ai? Một cái tên hiện lên trong đầu Tiểu Nhu, Lâm Lạc Hy.
Lâm Lạc Hy nhìn đến bàn ăn thấy một ly nước đặc sẵn trên đó liền ngửa cổ uống cạn nhưng nó cũng không dập tắt được lửa nóng đang sôi sục trong người anh. Thứ thuốc này thật sự quá mạnh, anh không chắc mình có kiềm chế được hay không.
Tiểu Nhu ở phía sau tủ lạnh kế bên lại có một cửa sổ thông gió nhỏ, khi nãy áo bị ướt cho nên người cô đang run lên vì lạnh. Anh ta sao lại về lúc này chứ? Tiểu Nhu chỉ cầu cho Lâm Lạc Hy mau trở về phòng để cô có thể ra ngoài.
Người Lâm Lạc Hy như đang bị hàng trăm ngọn lửa thiêu đốt, anh mở phanh hai nút áo ở ngực vừa định đi ra thì nghe một tiếng động rất nhỏ. Anh quay người, mắt sắc hướng đến tủ lạnh. " ai.? " tiếng lúc nãy như tiếng hắt hơi nhưng rất nhỏ nếu không phải tai anh nhạy cảm thì đã không nghe được.
Vì quá lạnh nên cô không nhịn được mà hắt hơi, rõ ràng là cô đã bịt chặt miệng mà tại sao anh ta vẫn nghe thấy chứ.? Bây giờ đã bị phát hiện rồi, cô phải làm sao? Nghe tiếng bước chân đang tiền về phía mình, người Tiểu Nhu càng run hơn.
" ra đây. " Lâm Lạc Hy không đi tiếp mà đứng lại ra lệnh cho người phía sau tủ lạnh phải ra ngoài.
Giọng của anh truyền đến Làm Tiểu Nhu phải ôm vai sống lưng ngày càng lạnh hơn , cô do dự một lúc lâu mới từ từ bước ra :" là tôi... Tôi xuống uống nước. " vì Lâm Lạc Hy đứng ngược sáng nên cô không nhìn ra được sắc mặt của anh ta.
Lâm Lạc Hy nhìn Tiểu Nhu, hơi thở càng lúc càng loạn một cảm giác ham muốn xông lên não anh. Thuốc đang dần phát huy tác dụng, hai mắt anh trở nên đục đi cổ họng khô khóc yến hầu không ngừng lên xuống.
Tiểu Nhu không thấy anh lên tiếng cũng không dám nhúc nhích hai tay ôm vai chịu lạnh. Anh ta tại sao không nói gì? Áo ngủ của cô bị ướt lại đứng gần cửa sổ có gió nếu không nhanh về phòng thay ra chỉ sợ sẽ bị cảm, anh ta cứ đứng đó thì sau cô dám đi chứ.
Là người phụ nữ mà Vy Vy mang về mấy ngày trước, Lâm Lạc Hy cố nén hoả thiêu trong người đưa mắt nhìn kỹ Tiểu Nhu. Hai tay cô ôm vai, áo ngủ ướt một khoảng trước ngực dán chặt vào cơ thể, cô đi chân trần trên đất. Đôi mắt hạnh sáng rực sợ sệt nhìn anh, tóc dài được cô buộc gọn ra sau để lộ chiếc cổ trắng.
Bên dưới đột nhiên trướn lên, hơi nóng từ cơ thể anh phả ra nhiều hơn. Nếu còn tiếp tục ở đây anh nghĩ mình sẽ không chịu đựng được. Lâm Lạc Hy xoay người đi ra ngoài, bước đi vô cùng nặng nề.
Thấy Lâm Lạc Hy đi ra cô thở phào nhẹ nhõm rồi từ từ ra theo anh, cô nhìn dáng đi của anh có phần bất ổn, vai và tay hình như đang gồng lên. Tiểu Nhu không biết anh ta bị gì, cũng chẳng dám lên tiếng hỏi han đành đi cách anh vài mét.
Lâm Lạc Hy đi đến cầu thang thì bắt đầu lảo đảo, anh cởi bỏ nút áo còn lại hơi thở càng lúc càng mạnh. Khi lên được tầng một hai mắt chỉ còn một màng sương mờ, anh dựa lưng vào tường nghĩ một lát.
" Anh... Không sao chứ?. " Tiểu Nhu cảm thấy Lâm Lạc Hy hình như đang chịu đựng cái gì đó, dù sao cũng là anh trai Vy Vy cô nên hỏi thăm anh ta.
Lâm Lạc Hy liếc nhìn cô toàn thân càng nóng hơn, anh là đang có phản ứng với cô sao? " về phòng. " Lâm Lạc Hy tiếp tục lên tầng hai, anh phải nhanh chóng dội nước lạnh để làm dịu cơn nóng này.
" Có cần tôi giúp anh không?. " tuy cô sợ anh nhưng nhìn thấy anh như vậy cô không thể làm ngơ. Tiểu Nhu đi đến gần Lâm Lạc Hy đỡ tay anh nhưng bị anh gạt ra.
" tôi không nói lần hai. " Lâm Lạc Hy mắt sắc lạnh lùng nhìn Tiểu Nhu , giọng nói làm cho sống lưng cô lạnh toát nhưng anh đi được mấy bước đầu choáng váng ngã quỳ xuống đất, anh lấy tay xoa trán ướt mồ hôi của mình.
Tiểu Nhu thấy anh không ổn liền chạy đến giúp bỏ ngoài tai câu nói lúc nảy của anh. Cô đỡ anh đứng lên rồi đưa anh vào phòng.
" tôi đi lấy nước. " vừa xoay người đi thì Lâm Lạc Hy nắm tay kéo mạnh cô lên giường.
" Anh...làm gì vậy .. " Tiểu Nhu hoảng hốt đẩy mạnh Lâm Lạc Hy nhưng cơ thể rắn chắc của anh nằm đè lên cô rất nặng như một tảng đá lớn.
Lâm Lạc Hy nhìn Tiểu Nhu ở dưới thân mình liên tục vùng vẫy, hai tay và chân cô đã bị anh giữ lấy đã không còn đường lui. Cảm giác ham muốn dâng lên trong người anh, bụng dưới nóng rực hai mắt anh đã bị một màng sương che phủ.
Lâm Lạc Hy như mất hết lý trí, cũng không còn khả năng kiềm chế được hành động của mình. Tiểu Nhu dưới thân anh dù cố thế nào cũng không thoát được, áo ngủ cũng vì vậy mà xốc xẹp.:" Anh buông tôi ra, tôi... Tôi xin lỗi... Tôi sẽ về phòng, tôi không làm phiền anh nữa. " cô vừa sợ vừa xin lỗi anh, cô cứ nghĩ vì mình không nghe theo lời Lâm Lạc Hy nên anh ta nổi giận.
Nhưng Lâm Lạc Hy hoàn toàn không nghe được cô nói gì cả, mắt anh đã tràn ngập dục vọng trong đầu bây giờ chỉ có cơ thể Tiểu Nhu. Anh dùng một tay cố định hay tay cô trên đầu, một tay xé rách áo ngủ của cô.
" Anh... Không được... Buông tôi ra. " Anh ta không phải muốn...?
Lâm Lạc Hy cúi người gặm nhấm cổ Tiểu Nhu, tay anh thô bạo tìm đến ngực cô bóp mạnh. Tiểu Nhu hoảng sợ né tránh bàn tay của Lâm Lạc Hy nhưng không được, cô bị anh ép chặt xuống giường không thể thoát được. Những giọt nước theo khoé mắt của cô lăn xuống, miệng không ngừng kêu la.
" đừng... Anh buông tôi ra... Tôi sẽ không như vậy nữa, tôi sẽ tránh xa anh mà... " Tiểu Nhu dù có kêu thế nào thì Lâm Lạc Hy cũng không dừng lại ngược lại động tác càng mạnh bạo hơn rất nhiều.
Đây là tầng hai chỉ có phòng sách và phòng của Lâm Lạc Hy mà hiệu quả cách âm của tầng này rất cao, cộng với bây giờ đã khuya mọi người đều ngủ hết vốn không ai nghe cô kêu cứu.
"... Buông ra... Tôi xin anh... " Tại sao anh ta lại trở nên như vậy chứ? Rõ ràng lúc nãy anh ta còn xua đuổi cô mà.
Lâm Lạc Hy không hề nghe được Những lời của Tiểu Nhu, anh giật mạnh áo ngực cô ra lưỡi tìm đến đầu ngực hồng hào bắt đầu cắn nút, tay anh theo eo thon của cô đi dần xuống. Lâm Lạc Hy như một con thú hoang đói khát dục vọng, thô bạo xâm chiếm Tiểu Nhu, bên dưới của anh đang rất khó chịu cần được bao lấy.
Anh kéo cả quần trong và ngoài của cô ra, tay xoa mạnh nơi đó sau đó trực tiếp đâm vào. Bên trong hút rất chặt và ấm, nếu là của anh đi vào sẽ như thế nào?
" A...đừng... Xin anh. " Tiểu Nhu khóc đến mặt ướt đẫm nước mắt tóc cô bám vào mặt, hai chân cô bị anh kẹp chặt, cổ tay còn bị cố định trên đầu, bên dưới bị xâm nhập vô cùng khó chịu. Lâm Lạc Hy rất mạnh cô dù có cong người tránh ngón tay anh cũng không được.
Rút tay khỏi người Tiểu Nhu, anh bắt đầu cởi thắt lưng của mình tiếp đó là quần ngoài cuối cùng vật nóng hiện ra trước mặt Tiểu Nhu. Lâm Lạc Hy quỳ giữa chân cô không hề báo trước chỉ một lần tiến vào đã đi đến nơi xâu nhất trong cơ thể cô.
Lâm Lạc Hy gầm lên một tiếng, sự bao bọc chặt chẽ làm trán anh rịm mồ hôi, lòng ngực căng lên, tay anh bóp mạnh vào đùi Tiểu Nhu, buông tay trên đầu cô ra, cổ tay để lại vết bầm rất lớn.
Răng Tiểu Nhu cắn chặt môi dưới đến rỉ máu, nước mắt vẫn chảy ra không ngừng. Đã không kịp nữa rồi, anh ta tại sao lại trở nên như vậy chứ?
" thật chặt... " giọng Lâm Lạc Hy đã khàn đặc, anh bắt đầu di chuyển hông ra vào.
" ưm... " đau đớn vẫn chưa giảm mà Lâm Lạc Hy đã động, chân Tiểu Nhu kẹp chặt eo anh, hai tay vung lên đánh mạnh người anh. Bởi vì kích động bên trong cô rút lại càng chặt hơn khiến anh không di chuyển được.
Lâm Lạc Hy ngưng động tác anh giữ tay cô lại, áp mặt sát mặt cô, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô :" thả lỏng đi... Cô chặt quá. "
" Anh ra ngoài ... " Tiểu Nhu quát lớn, mắt đỏ trừng lên nhìn anh.
Lâm Lạc Hy nhếch môi, sau đó ngậm lấy môi cô lưỡi đi vào, tay xoa nhẹ một bên ngực cô. Tiểu Nhu vô lực đẩy anh ra nhưng một dòng khoái cảm bắt đầu lan khắp người cô, đại não rơi vào trạng thái mong lung.
" ưm.. " Tiểu Nhu rên khẽ, hai tay nắm chặt ga giường, bên dưới đã không còn đau nữa.
" tốt... " eo Lâm Lạc Hy di chuyển rất nhanh, lúc nào cũng đâm thẳng vào nơi xâu nhất.
Tiểu Nhu dần thích ứng được xâm nhập cô bị khoái cảm chi phối, đầu óc trống rỗng. Người Tiểu Nhu buông lỏng để mặc Lâm Lạc Hy ra vào bên trong mình, cho dù bây giờ có chống lại anh ta cũng đã không được nữa rồi, cô chỉ mong anh ta sẽ nhanh kết thúc.
Thuốc Lâm Lạc Hy bị hại vốn không phải đơn giản là thuốc kích thích bình thường, chỉ riêng việc anh đánh mất lý trí hoàn toàn, biết thành một kẻ trong mắt chỉ có dục vọng thì biết viên thuốc đó đã được điều chế lại.
Quần áo vứt khắp sàn, chăn đã trượt xuống mép giường, ga giường nhăn nhún. Trên đó là hai cơ thể đang dán chặt vào nhau không một khe hở. Tiếng thở mạnh của nam nhân, giọng rên khẽ của nữ nhân vàng lên cùng tiếng va chạm cơ thể làm người khác đỏ mặt bao trùm khắp căn phòng.
Lâm Lạc Hy nhấp cao mông Tiểu Nhu mạnh mẽ ra vào càng lúc càng nhanh, anh nắm chặt eo cô từng đợt từng đợt đều vào đến nơi xâu nhất. Nước dịch tiết ra theo đùi Tiểu Nhu chảy xuống giường.
khi khoái cảm đạt đến cao trào, Lâm Lạc Hy gầm lên cơ thể ngã đè xuống cơ thể mềm mại của Tiểu Nhu, Lâm Lạc Hy cắn mạnh vào vai Tiểu Nhu để lại một dấu răng. Cô ôm chặt lưng anh, cong người.
Cô có thể cảm nhận được dịch ấm đang chảy bên trong mình, Tiểu Nhu đẩy Lâm Lạc Hy ra thì phát hiện anh ta đã ngất đi, trán và lưng đều ướt đẫm. Cô kéo chăn che người anh lại còn mình thì xuống giường nhặt quần áo mặc vào.
Tiểu Nhu lê từng bước chân trở về phòng đóng cửa lại, người cô ngã xuống nền gạch men lạnh băng, từng giọt nước mắt nóng hổi lại một lần nữa lăn dài xuống má cô. Thân dưới đau đớn tột cùng, ở đùi thấm ướt một mảng màu huyết.
Bình luận facebook