• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bị phú nhị đại theo đuổi (6 Viewers)

  • Chương 110

Editor: tiểu mao
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Tiểu Văn tổngmộtkhi hứng tình lên, nhân loạikhôngcó cách nào ngăn cản được.
Dùanhđãđảm bảo phòng làm việc này cáchâmsiêu tốt, Kỷ An Ninh vẫnkhôngdám kêu ra tiếng, liều mạng cắn môi, chỉ sợ mình hơi sơ ýmộtchút, vô tình kêu lên.
Văn phòng play, kiềm chếẩnnhẫn kích thích, khoái cảm vụng trộm lén lút.
Tiểu Văn tổng nhớ thương mất ba năm,mộtkhi đạt được, sướngkhôngdừng được.
mộttiếng sau Kỷ An Ninh mới ôm tập tài liệu ra khỏi văn phòng tiểu Văn tổng.
Nhóm thư ký ở tầng cao nhất kia, đều gặp bao trận chiến lớn, tố chất tâm lý đạt chuẩn. Nhao nhao dời mắtđi, nào là bộ dạng phục tùng mắt nhìn xuống, Phật hệ nhập định, ngó đông lật tây, trông rất là bận rộn.
Tóm lại là phải tạo cho Văn thiếu phu nhânmộtcảnh tượng yên ổn hài hòa hăm hở cố gắng tiến lên, phảithậttự nhiên.
Tự nhiên tới mứckhôngthể tự nhiên hơn.
Kỷ An Ninhđixuống tầng, trả lại tài liệu cho Ngô tổng. Ngô tổng có hơi khó chịu: “Lâu vậy à?”
“Dạ.” Kỷ An Ninhnói, “Văn tổng cảm thấy rất hứng thú, hỏi từng cáimột. Ngài ấynóiđều rất tốt, cứ để chú quyết định là được.”
Cho nên đến cái rắm sửa đổi cũng chả có, kéo nhân viên mới tới trượt nguyênmộtvòng?
Ngô tổng buồn bực.
Ông khép lại tập tài liệu, ngước lên nhìn Kỷ An Ninh muốnnóichuyện, bỗng dừngmộtchút.
Ông vẫn luôn biếtcôbé mới tới này rất xinh đẹp, nhưng mà cái này cũng... Quá đẹpđi? Ngô tổng tự nhận mình cũng là người đứng đắn, thế mà vẫn bị hấp dẫn nhìn thêmmộtchút.
côbé này là người đoàng hoàng,mộtcâu dư thừa cũngkhôngnói,mộtchút chuyện thừa thãi cũngkhônglàm, hai tay thả song song hai bên người, chờ ông ra chỉ thị.
Ngô tổng “Khụ”mộttiếng,nói: “Được rồi,côvềđi.” Cũng tới giờ cơm trưa rồi.
Kỷ An Ninh trở lại vị trí làm việc, các đồng nghiệp rủcôđiăn cơm.
Tổng bộ trừ tiểu Văn tổngnhỏnhất, tất cả đều là đại lão, có các đại lão tọa trấn, người phía dưới cũng nghiêm chỉnh hơn. Kỷ An Ninhđãdạomộtvòng quanh mấy công ty chi nhánh, cũng gặp nhiều ngưu quỷ xà thần, lúc vào tổng bộ, ngược lại cảm thấy yên tĩnh hơn nhiều.
côcùng các đồng nghiệp vừanóivừa cườiđivào thang máy, nhiều người nên hơi chật. Nữ đồng nghiệp kia lại gần, trong lúc vô tình ngước lên thấy mặt Kỷ An Ninh, bỗng nhiên trợn tròn mắt: “An Ninh, em...Da em sao đẹp thế?”
Chị ấynóikiểu này, các đồng nghiệp cũng đồng loạt nhìn sang.
Da Kỷ An Ninh trắng như trứng gà bóc,khôngchút tỳ vết, còn hơi hây hây đỏ.khôngmộtchút phấn lót, phấn má hồng, đúng là mặt mộc.
“Trời ạ,mộtcái mụn cũngkhôngcó.” Nữ đồng nghiệp hâm mộnói, “Sao mặt chị lại nhiều mụn thế này?”
Bởi vì chị là người độc thân đấy.
sựdối trá của Kỷ An Ninh ngay lúc nàyđãđạt giá trị max trong đời mình,côvừa nghiêm túc vừa chân thànhnói: “Ăn uống thanh đạm, ít dầu ít cay.”
Thế là trưa hôm nay, đồ ăn của mấy nữ đồng nghiệp rất thanh đạm.
Chỉ có mình Kỷ An Ninh quất thịt kho tàu.
Buổi tối về nhànóichuyện phiếm, Kỷ An Ninh mới nhớ ra, hỏi Văn Dụ: “Thư ký củaanhtrước giờ luôn là nam à?”
“Hửm?” Văn Dụ cười xấu xa, “Sao lại có hứng với chuyện này? Hay muốn tìm nữ thư ký choanh?”
“Lăn!” Kỷ An Ninh xìanh, “Thấy với cái tính này củaanh, đúng là rất hiếm đấy.”
Tuyển mấy nữ thư ký xinh đẹp trang trí văn phòngmộtchút, mới càng phù hợp với phong cách phong tao của Văn Dụ. Tầng cao nhất y như cái miếu hòa thượng, đúng là làm người ta bất ngờ.
Văn Dụ duỗi ngườimộtcái,nói: “Mẹanhnăm đó chính là thư ký của bố, bốđãsớmnóivớianhrồi, phải chuyên tâm làm việc,yêuvợ thương con, tránh việcyêuđương vụng trộm nơi văn phòng,khôngđược dẫm vào vết xe đổ của ông.”
Kỷ An Ninh lặng lẽ cho bố chồngmộtlike.
Văn Dụ lại bắt đầu đê tiện: “Với cả, nếu tìm nữ thư ký xinh đẹp, chỉ cầnanh, khiến nàng ba ngày... Hừ hừ...”
“Khiến nàng làm sao?’ Kỷ An Ninh xoay người cưỡi lên ngườianh, nheo mắt hỏi.
Văn Dụ tiệnkhôngcó mức độ: “Bản lĩnh của chồng em mà em cònkhôngbiết?”
Kỷ An Ninh: “A.”
Gần mựcthìđen gần đènthìsáng, Kỷ An Ninh kéo ngăn kéo đầu giường, lấy ramộtcái còng tay, “Cùm cụp”mộttiếng liền đemmộtcái cổ tay Văn Dụ còng vào thành giường.
“Để cho em tới lĩnh giáomộtchút bản lĩnh củaanhvậy.” Kỷ An Ninh sóng mắt như nước, mị ý mọc tràn lan.
Dù tuổi trẻ, nhưngđãbị Văn Dụ tưới nhuần đến độ chín mọng. Hai người cá nước thân mật hài hòa, khí tức dung hợp, lúc ở riêng với nhau, chỉ cần tới gần nhau, hormone liền tự nhiên mà phản ứng.
Văn Dụ liếm liếm bờ môi, nhếch miệng: “Tớiđi!”
“Cùm cụp” thêmmộttiếng,mộtcái cổ tay khác cũng bị còng lại.
Tuổi này chính là giai đoạn tốt nhất để hưởng thụ hoan ái.mộtđêm ba hay bốn lần cũng là chuyện thường.
Dù ban ngàyđãđấumộtlần, tuy kích thích vui vẻ nhưng vẫn vội vàng.
May là đêm nay còn dài.
Kỷ An Ninhđivào tổng bộ công ty, giống như chiếu sáng vùng đất mới, làm Văn Dụ đạt được các thành tựu mới.
Ví dụ nhưanhlôi kéo Kỷ An Ninhđitới cửa sổ sát đất sau bàn làm việc, kéo taycôsờ lên cánh cửa thủy tinh kia: “Em nhìn cánh cửa thủy tinh này xem, nókhôngphải là thủy tinh bình thường.”
Cửa số thủy tinh sát đất play hoàn thành.
Để thư ký tăng việc cho Kỷ An Ninh, kéocôtăng ca. Đợi đến khi người khácđihết,anhlại kéocôđithang máy cá nhân.
Trong thang máy,anhlấy điện thoại di động ra, mỉm cườinói: “Em xem camera của thang máy này, cái nàykhôngphải camera thông thường...”
Vừa mới đổi sang thang máy thông minh, hình ảnh theo dõikhôngtruyền đến phòng bảo vệ, mà trực tiếp truyền đến máy tính trong phòng tiểu Văn tổng, app điện thoại có thể điều khiển từ xa.
Tiểu Văn tổng thao táctrênđiện thoạimộttrận mạnh như hổ, thang máy liền bất động giữakhôngtrung.
Thang máy công ty play hoàn thành.
Sau đó...
Bãi đỗ xe công ty play hoàn thành.
Nhà vệ sinh hành chính play hoàn thành.
Cầu thang thoát hiểm play hoàn thành.
Nhà kho tuy sạchsẽnhưng có mùi, bị hai người cùng nhau chê nên bỏ qua.
Tóm lại, tiểu Văn tổng quả đúng là sóng lướt tận chân trời.
Nhưng cómộtlần chết người, Kỷ An Ninh trốn dưới bàn làm việc củaanh,mộtvị phó tổng có việc khẩn cấp muốn báo cáo với Văn Dụ. Văn Dụ đúng là đồkhôngbiết xấu hổ, thế mà dám gọi người ta vào.
Kỷ An Ninh bị dọakhôngdám lên tiếng.
Văn Dụ vừa thểhiệnvẻ mặt nghiêm túc nghe báo cáo, vừa giữ đầucô, ra hiệucôđừng ngừng lại...
Kỷ An Ninh hung dữ chomộtdấu răng ngay phần eo củaanh.
Thế là vị phó tổngđangbáo cáo kia nhìn thấy tiểu Văn tổng nhíu mày, thi thoảng còn run lênmộtchút.
Giống như đau đớn lại giống như thoải mái, biểu cảm vô cùng vặn vẹo kỳ quái.
Người mới Kỷ An Ninh luôn bị tầng cao nhất gọi lên, cũngkhôngphảikhônglàm người ra chú ý.
Đầu tiên, Ngô tổng thấykhôngvui.
Cho dù Kỷ An Ninh là người của thư ký Tạ, nhưng giờđanglà thuộc hạ của Ngô tổng. Thư ký Tạ cứ tự nhiên mà vẫy Kỷ An Ninhđi, làm Ngô tổng thấy lãnh địa của mình bị xâm phạm.
Cũng may Kỷ An Ninh làmộtcôgáinghiêm túc đáng tin, lại trẻ tuổi xinh đẹp. Ban đầu Ngô tổng muốn nắm lỗ mũi nhịn xuống, dần dần về sau, bắt đầu thấykhôngđúng.
Mặc dù thư ký Tạ là thư ký đứng đầu bên cạnh Văn tổng, nhưng chỗ của thư ký đều ở khu thư ký, nằm bên ngoài phòng Văn tổng.
Dù thư ký Tạ làm gì cũngkhôngcó khả năng giả truyền thánh chỉ.mộthai lần cũng thôiđi, nhưng quá nhiều lần, mấy thư ký khác chẳng lẽkhôngđể ý. Giữa các thư ký đâu phảikhôngcó cạnh tranh.
Với cả, mỗi lần gọi Kỷ An Ninh qua, sau khi Kỷ An Ninh về, đều mang theo chỉ thị, lời nhắn của tiểu Văn tổng, đều làthậtmàkhôngphải soạn ra để đối phó ông.
Ngô tổng chợt ý thức, mình quên nhìn cái gì đấy.
Ông mới chỉ suy ngẫm mối quan hệ giữa Kỷ An Ninh và thư ký Tạ,khôngđể tâm tới người quan trọng nhất. Tiểu Văn tổng mới hai mươi sáu! Là đàn ôngđangtuổi tráng niên, hòa hoa phong nhã, hormone mạnh mẽ!
Kỷ An Ninhthìsao?côbé này mới hai tư, xinh đẹp tinh xảo, mấy nam đồng nghiệp màđingang qua,khôngthểkhôngnhìn thêmmộtchút. Ngay đến Ngô tổng tự xưng là người đứng đắn, cũng cảm thấy trong văn phòng mà cómộtcôgáinhư thế đúng là cảnh đẹp ý vui, làm lòng người vui sướng.
Ngô tổngkhôngkhỏi rơi vào trầm tư.
Chuyện cuộc họp thường niên từng bước thúc đẩy, các vấn đề cơ bảnđãđược hoàn thiện, cònmộtngười chủ trì chưa quyết định được nên chọn ai.
Lúc Ngô tổng ăn cơm trưa cùng tiểu Văn tổng có thuận miệng nhắc tới, tiểu Vănnóiluôn: “Cuộc họp thường niên, phải lấy nhân viên làm trọng, người chủ trìkhôngcần mời người có kinh nghiệm, để nhân viên làm là được. Phòng thị trường nên chọn người dễ nhìnmộtchút.”
Ngô tổng nghe huyền ca mà biết nhã ý, ông cũngkhôngnóigì, chỉ gật gật đầu.
Nhưng vị phó tổng khác cónóimộtcâu: “Phòng thị trường củaanhcócôbé kia mới vào rất xinh đẹp, tôi thấycôấy cũngkhôngtệ.”
Tiểu Văn tổng nhìn người kiamộtchút. Ngô tổng thấy cái nhìn kia rất là ý vị thâm trường. (tặng cưngmộtcái nhìn “xéo xắt”)
Tiểu Văn tổngkhôngchỉ tên điểm họ, là muốn khiêm tốnkhôngchói lóa. Ngô tổngđãlĩnh hội được tầng ý nghĩa này, ông về bộ phận tuyển haicôgáihình tượng đều rất ok, báo lên thêm cả Kỷ An Ninh, mới tiểu Văn tổng phê chuẩn.
Quả đúng làkhôngngoài dự liệu, tiểu Văn tổng khâm điểm Kỷ An Ninh.
Trong lòng Ngô tổng càng thêm sáng tỏ.
Lúc ôngnóichuyện này với Kỷ An Ninh, thuận mồm hỏimộtcâu: “Tiểu Kỷ, nghenóicôkết hôn rồi?”
Kỷ An Ninh cườinói: “Vâng ạ, lúc học đại họcthìcưới.”
Trong nụ cười củacôđầy hạnh phúc, chói lọi.
Mấy phụ nữ xinh đẹpkhôngtin được!đãcó hôn nhân hạnh phúc như thế, mà cònđicấu kết làm bậy với ông chủ!
Ngô tổng chỉ biết lắc đầu.
Lại nghĩ tới, vợ mình ở nhà mặc dù xấu nhưng lại theo mình từ lúcmộtnghèo hai trắng dốc sức làm lên, phải chịu nhiều khổ cực, vẫn toàn tâm toàn ý ủng hộ mình. Tan việc ông cố ýđimuamộtbố hoa hồng cho người vợ,khôngnămkhôngtiết cũng chẳng phải ngày kỷ niệm làm bà vợ thấykhônghiểu nổi.
Kỷ An Ninh được tuyển chọn là người chủ trì niên hội, nhưng vẫn có người đáy lòngkhôngphục.
Hứa Tuyên cùng tuổi với Kỷ An Ninh, lạiđivào tổng bộ sớm hơncôhai năm, trình độ chuyên môn cao hơn. Cả hình tượng lẫn khí chất củacôta đều rấtkhôngtệ, vốn làmộtnhành hoa của phòng thị trường,khôngngờ lần nàyđitranh cử vị trí chủ trì niên hội lại bị thua bởimộtngười mới tới, trong lòng thấykhôngphục lắm.
côta chú ý quan sát, pháthiệnKỷ An Ninh hay lên tầng cao nhất, trong lòng càngkhôngthoải mái hơn.
Tầng cao nhấtkhôngcó người khác, chỉ có tiểu Văn tổng và đoàn thư ký củaanh.
Tiểu Văn tổng trẻ tuổianhtuấn, gợi cảm quyến rũ, tài sảnkhôngbiết mấy chục tỷ, là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ nhân viên trẻ trong công ty.
Nhưnganhở títtrêncao, bình thường nhân viênkhôngthể tùy tiện gặp. Hứa Tuyênđãlàm ở đây hai năm, số lần nhìn thấy chỉ có thể đếmtrênđầu ngón tay. Mỗi lần may mắn nhìn thấy, trái tim đều thình thịch đập loạn, miệng đắng lưỡi khô.
Nhưng Kỷ An Ninh chẳng qua chỉ là người mới, sao lại gần như ngày nào cũng bị gọi lên tầng cao nhất? Chẳng lẽ ngày nàocôta cũng được gặp tiểu Văn tổng à?
Như vậy sao được!
Lời của tác giả:
mộtbộ truyện khác “Tiểu thịt tươi của nữ vương” (ngọt, thích sạch xin dừng)
Đối mặt với chuyện người nhà thúc hôn,đixem mắt gặp loại người hiếm thấy, Quách Trí có xe có nhàsựnghiệp thành đạt quyết định nuôimộtchú sóinhỏtrong nhà thôi.
Chú sói con thân cao chân dài, cơ bụng tám múi, biết làm cơm, biết quét nhà còn kiêm làm ấm giường.
Saumộtngày làm việc, Quách Trí: “Hôm nay mệt quá.”
Chú sóinhỏ: “khôngsao, em cứ nằm yên hưởng thụ là được.”
Quách Tríđãquen với việc về nhà là có thịt ăn có canh uống,đangphát sầu chuyện nếu sau nàykhôngcó sói conthìlàm sao bây giờ?
Chú sói con lén lút muốn thu phục dạ dày Quách Trí, cũngđangphát sầu làm thế nào để buộc Quách Trí lại cả đời đây?
Sau này,anhtrở thành ảnh đế, đứngtrênsân khẩu phát biểu cảm nghĩ, gửi tới lời cảm ơn.
Bởi vì gặp được em,anhmới trở thànhanhtốt nhất.
Ngự tỷ cường thế thành thục X chú sóinhỏnội tâm ôn nhu.
P/s: Cái này là tác giả tự giới thiệu truyện, em dịch lại thôi chứ emkhôngđu bộ này. Cố lên, còn 5 chương nữa là kết thúc bộ này rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom