Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
Bích nữ
....
Tôi nhìn Tề Đồng và nói cô ấy yên tâm nghỉ ngơi tối nay, mọi thứ sẽ được sắp xếp hợp lý. Nói xong, tôi để Tề Đồng nghỉ ngơi trước. Ngay trước khi tôi đi xuống, Tề Đồng gọi tôi lại. Nghe giọng cô ấy, tôi vô thức quay đầu lại phía sau ...
Tề Đồng liếc nhìn tôi và nói "Cậu và Vạn Thạc Minh không nên đối đầu, nó không có lợi ích gì cho cậu cả.... "
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng tôi có chút không tán thành. Vạn Thạc Minh không phải đã bị tôi hạ gục sao?
Nghĩ đến đây, tôi đi thẳng xuống lầu. Lúc này chú Công vẫn đang nói gì đó với Vạn Thạc Minh, khi hắn nhìn tôi , tôi có thể thấy lửa bùng lên trong mắt Vạn Thạc Minh, như thể chúng sẽ phun ra bất cứ lúc nào. Tôi không nhìn hắn ta nữa. Tôi biết rõ bản thân mình nếu tôi chiến đấu với Vạn Thạc Minh lúc này, tôi không phải là đối thủ của hắn. Tôi đã tìm Trương Siêu và hỏi hắn xem Lưu Vỹ Cường có hành động gì đặc biệt không.
Trương Siêu lắc đầu với tôi. Sau đó tôi hỏi hắn ta đã có giọng nói của Lưu Vỹ Cường và người phụ nữ giấu mặt đó chưa? Trương Siêu gật đầu với tôi, nói rằng mọi thứ đã sẵn sàng, bây giờ chỉ còn đợi ngày mai.
Tôi và Trần Du bắt đầu vẽ bùa, bởi vì sự tức giận của tôi quá khích, nên tôi hầu như không vẽ được lá nào nên hồn.
Điều đáng ghét là, tôi đã không vẽ được nên dường như hiện tại vẫn phải sử dụng phương hiệu quả nhất đó là dùng máu của tôi để vẽ.
Do đã quá lười biếng vẽ bùa, tôi đặt một tấm thảm yoga, bắt đầu ngồi thiền, điều chỉnh hơi thở. Khi ngồi thiền, tôi cảm thấy dường như có một luồng âm khí băng giá đi vào cơ thể khiến tôi rùng mình. Ngay lập tức nó len lỏi trong cơ thể tôi rồi hội tụ tại đan điền. Mỗi khi tôi hít vào, âm khí như bị hút vào trong rồi hội tụ lại.
Cảm giác này thật tuyệt, tôi có thể cảm nhận được một lượng lớn âm khí đã bị hấp thụ. Nhưng sau khoảng nửa giờ, khi xoáy âm dương của tôi to lên bằng cái móng tay, thì cho dù tôi có niệm chú hay hít vào bao nhiêu lần đi nữa, nó cũng không phát triển thêm chút nào. Sáng sớm hôm sau khi thức dậy, tôi cảm thấy lạnh và cả người như bị đóng băng. Có lẽ sau khi luyện công đã cân bằng được hai luồng khí âm dương trong người tôi.
Tuy nhiên thì tôi không biết đó có phải ảo giác của bản thân không. Tôi cảm nhận được xoáy âm dương vào lúc này, nó đã lớn hơn một chút. Sau nhiều lần xác nhận, niềm vui tràn ngập trong lòng tôi, đây là lần đầu tiên tôi luyện tập thành công, nếu cứ tiếp tục luyện như thế 1 tháng ... 1 năm ....
Nghĩ vậy, tôi không thể ngậm cười. Tôi có thể là một thiên tài.
"Này, cậu đang cười gì vậy? Không lẽ cậu mơ thấy mộng xuân? " Trần Du huých nhẹ vào tôi và hỏi.
Tôi lườm hắn ta "Cậu nghĩ gì vậy ... tôi đang tập luyện.... cậu không thấy sao "
"Nhìn nụ cười gian xảo trên khuôn mặt cậu ... tôi không thấy vậy!" Trần Du nói
Tôi hỏi Trần Du "Cậu đã sẵn sàng chưa?". Trần Du gật đầu nói với tôi và nói không có vấn đề gì. Lúc này Trương Siêu mang đến cho Trần Du một khẩu súng cao tần...Tôi đã thấy Trương Siêu dùng nó lần trước, nó thực sự rất lợi hại. Thấy chúng tôi đang nghiên cứu nó, Trương Siêu nói rằng vì không có cách nào giải quyết mối liên hệ giữa bộ lưu trữ dung lượng, nên chỉ có thể sử dụng nó ba lần. Tùy theo mức năng lượng và điểm yếu của đối phương mà tầm kiểm soát sẽ khác nhau.
Ngay cả khi chỉ sử dụng được 3 lần, thì thế cũng đã quá đủ rồi. Vào thời điểm quan trọng nếu có thể đả thương ba và giữ lại ba thì cũng đã có thể giải quyết được nhiều vấn đề. Trương Siêu còn thần bí nói với chúng tôi hôm nay hắn ta còn chuẩn bị thêm một sát thủ lớn. Trần Du và tôi vội hỏi đó là gì? Nhưng Trương Siêu chưa muốn tiết lộ, tôi cũng không muốn truy hỏi thêm, vì bây giờ có nhiều việc quan trọng cần làm.
Nói xong, chúng tôi đến chỗ chú Công và tôi yêu cầu Trương Siêu dùng số ảo để gọi cho Lưu Vỹ Cường.
Tôi đã thay đổi giọng nói của mình thành người phụ nữ bí ẩn, video trên màn hình cũng đã được bật.
Khi Lưu Vỹ Cường nhìn thấy dãy số này, rõ ràng hắn sững sờ, liền đóng cửa phòng lại. Sau đó hắn nhấc máy.
Lưu Vỹ Cường nói chuyện với tôi bằng giọng cợt nhã "Tại sao lại gọi cho tôi giờ này, tôi không thể giúp được đâu."
Tôi liếc nhìn Trường Siêu, hắn gật đầu với tôi. Tôi nói với Lưu Vỹ Cường "Đã xảy ra chuyện, anh nên nhanh lên, đừng để bị theo dõi ! "
Lưu Vỹ Cường đột nhiên trở nên căng thẳng và nói với tôi "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Đến đây sẽ biết. Đừng để bị theo dõi, hẹn tối gặp." Tôi không dám nói nữa, vội cúp máy. Sau khi tôi cúp điện thoại, tên Lưu Vỹ Cường giả kia có vẻ đã bị lừa. Sắc mặt hắn không được tốt lắm, cứ đi lại trong phòng, sau đó thì ra ngoài.
Tôi yêu cầu Trương Siêu làm một tin sốt dẻo nữa báo với phía bên kia và hãy lấy danh nghĩa Lưu Vỹ Cường, thời gian là khoảng 8 giờ. Bên kia cũng không nghi ngờ gì, mọi thứ có vẻ suôn sẻ hơn tôi nghĩ.
Nhờ có Trương Siêu nếu không mọi chuyện đã không đơn giản vậy. Tôi liên lạc với giám đốc Lưu nhờ ông ấy cho người hỗ trợ. Còn tên Lưu Vỹ Cường giả và người phụ nữ kia thì Vạn Thạc Minh cùng với Tề Đồng có thể xử lý được. Những thứ dơ bẩn trong trong tầng hầm thì tôi có thể ra tay được. Đối với những cái xác chỉ cần buộc lại và giải quyết. Tôi đã tính toán rất kỹ, cảm thấy sẽ không có vấn đề gì. Đối với cửu chuyển sát quỷ và tam chuyển linh hồn thì tôi không lo lắng lắm. Bởi nếu tôi đoán không nhầm thì tam chuyển linh hồn sẽ là Lưu Tinh Thiên.
Mặc dù tôi chưa tìm ra vai trò của chiếc chìa khoá, nhưng tôi suy đoán nó sẽ có công dụng. Thời gian tối nay không còn sớm, chú Công tình nguyện làm lái xe cho chúng tôi. Tôi muốn để ông ấy ở lại, nhưng chú Công cứ khăng khăng đi theo.
Nghĩ lại, hôm nay giám đốc Lưu cũng cùng đi vì vậy chú ấy sẽ không bỏ lỡ cơ hội này để thể hiện. Ông ấy cũng biết rằng có hai thiên sư cấp cao là Vạn Thạc Minh và Tề Đồng hộ tống, dĩ nhiên sẽ không gặp nguy hiểm. Đáng nói là mặc dù Vạn Thạc Minh và Tề Đồng nói rằng chỉ hỗ trợ, nhưng chắc chắn họ sẽ trực tiếp tham gia.
Tôi nghĩ rằng tôi đã hạ gục tên khốn Vạn Thạc Minh, khiến cậu nhỏ của hắn một phen khốn khổ. Vậy mà hắn vẫn hào phóng giúp đỡ tôi. Hắn cũng không đếm xỉa gì tôi mà để Trần Du truyền đạt lại trước sự ngạc nhiên của tôi rằng bất kể tôi nói gì hắn cũng sẽ nghe theo.
Người ta nói rằng khi con người sai lầm thì phải bị mê hoặc bởi thứ gì đó, Vạn Thạc Minh là minh chứng cho điều này. Tuy nhiên thì tôi vẫn tin hắn ta còn có đạo đức nghề nghiệp và sẽ không làm tôi thất vọng. Về việc hắn ta có muốn làm lu mờ tôi không thì tôi không biết được. Dù sao thì sau này tôi không cần phải lo lắng về các khoản tiền nữa, đây đúng là một vấn đề lớn mà tôi chưa bao giờ thôi suy nghĩ.
Nghĩ vậy tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Trước khi chưa có lệnh chúng tôi sẽ không hành động mà chỉ quan sát.
Chúng tôi với một vài chiếc xe hơi lẩn khuất ngoài khu biệt thự từ sớm, tôi đã thấy xe cảnh sát, nhưng chúng đã được ngụy trang rất kỹ nên khó có thể phát hiện được. Tôi yêu cầu chú Công và giam đốc Lưu ở yên trong xe chỉ huy. Cảnh sát đã bao vây căn biệt thự, ngay cả khi chúng có thể may mắn đột phá vòng vây, vẫn còn nhiều quân bài đang chờ chúng ở các ngã tư đường, chẳng khác gì thiên la địa võng.
Khi gần 8 giờ, Lưu Vỹ Cường giả đã xuất hiện ở biệt thự rồi đi vào trước. Một lát sau người phụ nữ bí ẩn cũng lái một chiếc xe thể thao đến.
"Hai con cá lớn đã mắc câu. Giám đốc Lưu hãy yêu cầu các anh em bao vây bên này! " Nói xong bốn người chúng tôi ra khỏi xe. Trương Siêu vẫn đang ở phía sau nghịch cỗ máy của hắn, thật không thể tin được lần này hắn không xuống cùng chúng tôi ....
....
Tôi nhìn Tề Đồng và nói cô ấy yên tâm nghỉ ngơi tối nay, mọi thứ sẽ được sắp xếp hợp lý. Nói xong, tôi để Tề Đồng nghỉ ngơi trước. Ngay trước khi tôi đi xuống, Tề Đồng gọi tôi lại. Nghe giọng cô ấy, tôi vô thức quay đầu lại phía sau ...
Tề Đồng liếc nhìn tôi và nói "Cậu và Vạn Thạc Minh không nên đối đầu, nó không có lợi ích gì cho cậu cả.... "
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng tôi có chút không tán thành. Vạn Thạc Minh không phải đã bị tôi hạ gục sao?
Nghĩ đến đây, tôi đi thẳng xuống lầu. Lúc này chú Công vẫn đang nói gì đó với Vạn Thạc Minh, khi hắn nhìn tôi , tôi có thể thấy lửa bùng lên trong mắt Vạn Thạc Minh, như thể chúng sẽ phun ra bất cứ lúc nào. Tôi không nhìn hắn ta nữa. Tôi biết rõ bản thân mình nếu tôi chiến đấu với Vạn Thạc Minh lúc này, tôi không phải là đối thủ của hắn. Tôi đã tìm Trương Siêu và hỏi hắn xem Lưu Vỹ Cường có hành động gì đặc biệt không.
Trương Siêu lắc đầu với tôi. Sau đó tôi hỏi hắn ta đã có giọng nói của Lưu Vỹ Cường và người phụ nữ giấu mặt đó chưa? Trương Siêu gật đầu với tôi, nói rằng mọi thứ đã sẵn sàng, bây giờ chỉ còn đợi ngày mai.
Tôi và Trần Du bắt đầu vẽ bùa, bởi vì sự tức giận của tôi quá khích, nên tôi hầu như không vẽ được lá nào nên hồn.
Điều đáng ghét là, tôi đã không vẽ được nên dường như hiện tại vẫn phải sử dụng phương hiệu quả nhất đó là dùng máu của tôi để vẽ.
Do đã quá lười biếng vẽ bùa, tôi đặt một tấm thảm yoga, bắt đầu ngồi thiền, điều chỉnh hơi thở. Khi ngồi thiền, tôi cảm thấy dường như có một luồng âm khí băng giá đi vào cơ thể khiến tôi rùng mình. Ngay lập tức nó len lỏi trong cơ thể tôi rồi hội tụ tại đan điền. Mỗi khi tôi hít vào, âm khí như bị hút vào trong rồi hội tụ lại.
Cảm giác này thật tuyệt, tôi có thể cảm nhận được một lượng lớn âm khí đã bị hấp thụ. Nhưng sau khoảng nửa giờ, khi xoáy âm dương của tôi to lên bằng cái móng tay, thì cho dù tôi có niệm chú hay hít vào bao nhiêu lần đi nữa, nó cũng không phát triển thêm chút nào. Sáng sớm hôm sau khi thức dậy, tôi cảm thấy lạnh và cả người như bị đóng băng. Có lẽ sau khi luyện công đã cân bằng được hai luồng khí âm dương trong người tôi.
Tuy nhiên thì tôi không biết đó có phải ảo giác của bản thân không. Tôi cảm nhận được xoáy âm dương vào lúc này, nó đã lớn hơn một chút. Sau nhiều lần xác nhận, niềm vui tràn ngập trong lòng tôi, đây là lần đầu tiên tôi luyện tập thành công, nếu cứ tiếp tục luyện như thế 1 tháng ... 1 năm ....
Nghĩ vậy, tôi không thể ngậm cười. Tôi có thể là một thiên tài.
"Này, cậu đang cười gì vậy? Không lẽ cậu mơ thấy mộng xuân? " Trần Du huých nhẹ vào tôi và hỏi.
Tôi lườm hắn ta "Cậu nghĩ gì vậy ... tôi đang tập luyện.... cậu không thấy sao "
"Nhìn nụ cười gian xảo trên khuôn mặt cậu ... tôi không thấy vậy!" Trần Du nói
Tôi hỏi Trần Du "Cậu đã sẵn sàng chưa?". Trần Du gật đầu nói với tôi và nói không có vấn đề gì. Lúc này Trương Siêu mang đến cho Trần Du một khẩu súng cao tần...Tôi đã thấy Trương Siêu dùng nó lần trước, nó thực sự rất lợi hại. Thấy chúng tôi đang nghiên cứu nó, Trương Siêu nói rằng vì không có cách nào giải quyết mối liên hệ giữa bộ lưu trữ dung lượng, nên chỉ có thể sử dụng nó ba lần. Tùy theo mức năng lượng và điểm yếu của đối phương mà tầm kiểm soát sẽ khác nhau.
Ngay cả khi chỉ sử dụng được 3 lần, thì thế cũng đã quá đủ rồi. Vào thời điểm quan trọng nếu có thể đả thương ba và giữ lại ba thì cũng đã có thể giải quyết được nhiều vấn đề. Trương Siêu còn thần bí nói với chúng tôi hôm nay hắn ta còn chuẩn bị thêm một sát thủ lớn. Trần Du và tôi vội hỏi đó là gì? Nhưng Trương Siêu chưa muốn tiết lộ, tôi cũng không muốn truy hỏi thêm, vì bây giờ có nhiều việc quan trọng cần làm.
Nói xong, chúng tôi đến chỗ chú Công và tôi yêu cầu Trương Siêu dùng số ảo để gọi cho Lưu Vỹ Cường.
Tôi đã thay đổi giọng nói của mình thành người phụ nữ bí ẩn, video trên màn hình cũng đã được bật.
Khi Lưu Vỹ Cường nhìn thấy dãy số này, rõ ràng hắn sững sờ, liền đóng cửa phòng lại. Sau đó hắn nhấc máy.
Lưu Vỹ Cường nói chuyện với tôi bằng giọng cợt nhã "Tại sao lại gọi cho tôi giờ này, tôi không thể giúp được đâu."
Tôi liếc nhìn Trường Siêu, hắn gật đầu với tôi. Tôi nói với Lưu Vỹ Cường "Đã xảy ra chuyện, anh nên nhanh lên, đừng để bị theo dõi ! "
Lưu Vỹ Cường đột nhiên trở nên căng thẳng và nói với tôi "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Đến đây sẽ biết. Đừng để bị theo dõi, hẹn tối gặp." Tôi không dám nói nữa, vội cúp máy. Sau khi tôi cúp điện thoại, tên Lưu Vỹ Cường giả kia có vẻ đã bị lừa. Sắc mặt hắn không được tốt lắm, cứ đi lại trong phòng, sau đó thì ra ngoài.
Tôi yêu cầu Trương Siêu làm một tin sốt dẻo nữa báo với phía bên kia và hãy lấy danh nghĩa Lưu Vỹ Cường, thời gian là khoảng 8 giờ. Bên kia cũng không nghi ngờ gì, mọi thứ có vẻ suôn sẻ hơn tôi nghĩ.
Nhờ có Trương Siêu nếu không mọi chuyện đã không đơn giản vậy. Tôi liên lạc với giám đốc Lưu nhờ ông ấy cho người hỗ trợ. Còn tên Lưu Vỹ Cường giả và người phụ nữ kia thì Vạn Thạc Minh cùng với Tề Đồng có thể xử lý được. Những thứ dơ bẩn trong trong tầng hầm thì tôi có thể ra tay được. Đối với những cái xác chỉ cần buộc lại và giải quyết. Tôi đã tính toán rất kỹ, cảm thấy sẽ không có vấn đề gì. Đối với cửu chuyển sát quỷ và tam chuyển linh hồn thì tôi không lo lắng lắm. Bởi nếu tôi đoán không nhầm thì tam chuyển linh hồn sẽ là Lưu Tinh Thiên.
Mặc dù tôi chưa tìm ra vai trò của chiếc chìa khoá, nhưng tôi suy đoán nó sẽ có công dụng. Thời gian tối nay không còn sớm, chú Công tình nguyện làm lái xe cho chúng tôi. Tôi muốn để ông ấy ở lại, nhưng chú Công cứ khăng khăng đi theo.
Nghĩ lại, hôm nay giám đốc Lưu cũng cùng đi vì vậy chú ấy sẽ không bỏ lỡ cơ hội này để thể hiện. Ông ấy cũng biết rằng có hai thiên sư cấp cao là Vạn Thạc Minh và Tề Đồng hộ tống, dĩ nhiên sẽ không gặp nguy hiểm. Đáng nói là mặc dù Vạn Thạc Minh và Tề Đồng nói rằng chỉ hỗ trợ, nhưng chắc chắn họ sẽ trực tiếp tham gia.
Tôi nghĩ rằng tôi đã hạ gục tên khốn Vạn Thạc Minh, khiến cậu nhỏ của hắn một phen khốn khổ. Vậy mà hắn vẫn hào phóng giúp đỡ tôi. Hắn cũng không đếm xỉa gì tôi mà để Trần Du truyền đạt lại trước sự ngạc nhiên của tôi rằng bất kể tôi nói gì hắn cũng sẽ nghe theo.
Người ta nói rằng khi con người sai lầm thì phải bị mê hoặc bởi thứ gì đó, Vạn Thạc Minh là minh chứng cho điều này. Tuy nhiên thì tôi vẫn tin hắn ta còn có đạo đức nghề nghiệp và sẽ không làm tôi thất vọng. Về việc hắn ta có muốn làm lu mờ tôi không thì tôi không biết được. Dù sao thì sau này tôi không cần phải lo lắng về các khoản tiền nữa, đây đúng là một vấn đề lớn mà tôi chưa bao giờ thôi suy nghĩ.
Nghĩ vậy tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Trước khi chưa có lệnh chúng tôi sẽ không hành động mà chỉ quan sát.
Chúng tôi với một vài chiếc xe hơi lẩn khuất ngoài khu biệt thự từ sớm, tôi đã thấy xe cảnh sát, nhưng chúng đã được ngụy trang rất kỹ nên khó có thể phát hiện được. Tôi yêu cầu chú Công và giam đốc Lưu ở yên trong xe chỉ huy. Cảnh sát đã bao vây căn biệt thự, ngay cả khi chúng có thể may mắn đột phá vòng vây, vẫn còn nhiều quân bài đang chờ chúng ở các ngã tư đường, chẳng khác gì thiên la địa võng.
Khi gần 8 giờ, Lưu Vỹ Cường giả đã xuất hiện ở biệt thự rồi đi vào trước. Một lát sau người phụ nữ bí ẩn cũng lái một chiếc xe thể thao đến.
"Hai con cá lớn đã mắc câu. Giám đốc Lưu hãy yêu cầu các anh em bao vây bên này! " Nói xong bốn người chúng tôi ra khỏi xe. Trương Siêu vẫn đang ở phía sau nghịch cỗ máy của hắn, thật không thể tin được lần này hắn không xuống cùng chúng tôi ....
Bình luận facebook