• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh vương trở thành ông bố bỉm sữa (1 Viewer)

  • Chương 133

Ba người trẻ tuổi đi tới đều không lớn, dáng vẻ tối đa cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, có hai người nhìn qua còn giống như là học sinh chưa tốt nghiệp cấp ba. Ba người này đều để tóc dài, người dẫn đầu càng khoa trương hơn, mái tóc rối bời, nhuộm thành màu vàng.

“Người đẹp, đừng sợ, bọn anh tới bảo vệ em.” Người trẻ tuổi dẫn đầu cười quỷ dị, khóe mắt dâm tà, giọng nói càng có vẻ lưu manh không nói nên lời, gương mặt lại giống như đầu heo vậy.

Hai người trẻ tuổi khác cũng ồn ào theo, một người trong đó nói: “Người đẹp yên tâm, có ba anh ở đây, trên con đường này tuyệt đối không ai dám giở trò lưu manh với em, nếu thật sự có người nào mắt mù dám giở trò lưu manh với em...”

Một người trẻ tuổi khác giống như đang hát kịch lại tiếp lời nói: “Ba người bọn anh sẽ đánh tên đó tới mức bà ngoại cũng không nhận ra!” Người này nói xong còn cố ý liếc nhìn về phía Lâm Côn, lộ ra sự uy hiếp rõ ràng.

Mặt Lâm Côn lập tức đen lại, bà nội nó, ba thằng ngu này không có việc gì tìm đánh sao? Vậy mà còn làm lấy ông đây ra làm bao cát để bọn mày diễn anh hùng cứu mỹ nhân, lại còn mẹ nó lấy người phụ nữ của ông tới uy hiếp ông mày nữa...

Ba người trẻ tuổi không để ý Lâm Côn, trực tiếp đi tới trước mặt Hàn Tâm, người trẻ tuổi dẫn đầu này cười rất đáng khinh, nói: “Người đẹp, em thật xinh đẹp, anh chỉ thiếu một người bạn gái như em thôi, mình cùng đi chơi chứ?”

Hàn Tâm hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, cô ta rất có lòng tin vào sức chiến đấu của Lâm Côn, trên miệng nở nụ cười nhạt, ánh mắt nhìn về phía Lâm Côn, cô ta đang suy nghĩ xem lát nữa Lâm Côn sẽ trị ba tên lưu manh này thế nào, nhưng trong mắt ba tên lưu manh, vẻ mặt của cô ta lại biến thành đang do dự.

Người trẻ tuổi dẫn đầu vỗ một cái vào lồng ngực rắn chắc của mình, ánh mắt xem thường liếc nhìn Lâm Côn vẫn đứng phía sau không nói tiếng nào, sau đó anh ta quay đầu nhìn Hàn Tâm nói: “Người đẹp yên tâm đi, thằng nhãi kia không dám không đồng ý đâu!”

Hàn Tâm cười nhạt, nói: “Không đồng ý cái gì?”

Người trẻ tuổi dẫn đầu ngang nhiên nói: “Không đồng ý để em đi theo tôi chơi đùa!” Nhìn khí thế trên người anh ta, rất có vẻ ngang ngược, giống như ở trấn Ma Bàn này, anh ta chính là vua.

Hàn Tâm thản nhiên hỏi ngược: “Các người không phải mới vừa nói anh ấy là lưu manh sao, lưu manh còn có thể quản nhiều như vậy sao?”

Bọn họ tự nhiên bị hỏi ngược lại thì hơi ngẩn người. Thật ra bọn họ đã sớm nhìn ra người ta là ‘một đôi’, chỉ có điều nhìn thấy được cô gái xinh đẹp, trong giây lát bọn họ kích động, tìm lý do đùa giỡn một chút. Trước khi ba người hạ quyết tâm đùa giỡn Hàn Tâm đã thương lượng với nhau. Bọn họ cảm thấy Lâm Côn rất lạ mặt không giống như người trên trấn, không phải có câu tục ngữ nói ‘rồng mạnh cũng không thắng được rắn nhà’ đó sao. Cho nên bọn họ đã muốn dựa vào thân phận rắn nhà của mình tới tán tỉnh người đẹp khó gặp trên trấn này.

“Cái này...” Người trẻ tuổi dẫn đầu ấp úng một hồi lâu, cũng không nói ra được lời nào, cuối cùng dứt khoát chó cùng rứt giậu, lộ ra gương mặt hung ác vốn có, nhìn Hàn Tâm đe dọa: “Nói thật với cô em, hôm nay anh đây coi trọng em, em muốn đi chơi với anh thì tốt, không muốn đi chơi với anh cũng phải đi!”

Hai người trẻ tuổi khác cũng phụ họa theo, vẻ mặt giống như hung thần diệt ác, nhưng ở trong mắt Lâm Côn, bọn họ càng giống như thằng hề đang diễn trò, hai người trẻ tuổi này lại đe dọa: “Em gái, đại ca bọn anh coi trọng em chính là phúc của em, đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, khuôn mặt xinh đẹp thế này mà bị hủy sẽ không tốt đâu!”

Người này nói xong móc từ trong túi quần ra một thanh đao Hồ Điệp, cầm ở trong tay quăng vài cái, còn cố ý cầm lắc qua lắc lại trước mặt Hàn Tâm tỏ ý đe dọa.

Ngoài dự đoán của ba người trẻ tuổi, Hàn Tâm lại có thể rất bình tĩnh, cô ta bất đắc dĩ lắc đầu, dáng vẻ rất chân thành khuyên bảo: “Tôi khuyên ba người các anh vẫn nên đi tìm chỗ mát mẻ nào đó chơi đi, nếu như anh ấy nổi giận lên, ba người các anh có hối hận cũng không kịp đâu.” Cô ta nói xong lại nhìn về phía Lâm Côn.

Ba người trẻ tuổi nhíu mày, đồng thời nhìn về phía Lâm Côn, người đàn ông trước mắt này nhìn qua rất cao lớn, nhưng vẻ mặt yếu đuối hèn nhát nên ba người từ đầu không hề chú ý tới.

Lúc này Lâm Côn cũng coi như phối hợp với ba người trẻ tuổi này, trên mặt lộ vẻ đờ đẫn, chẳng qua là mặt có hơi đen, nhìn qua cũng không có vẻ khiếp sợ lắm, người trẻ tuổi dẫn đầu vô cùng kiêu ngạo, khóe miệng cong lên lộ ra một hàm răng vàng khè vì thuốc lá, lạnh lùng nói với Lâm Côn: “Anh bạn, anh sẽ nổi giận sao?”

Lâm Côn quyết định giả heo ăn hổ, dù sao trên trấn này cũng không có gì vui để chơi, trước hết cứ chơi đùa một chút với ba người trẻ tuổi không biết sống chết này, Trung Quốc lớn như vậy, bất luận đến chỗ nào cũng có một đám nhân vật nhỏ tự cho mình là đúng, đến lúc đó bản thân chết cũng không biết.

Lâm Côn ngây ra, vẻ mặt ngốc nghếch lắc đầu, còn lắc vô cùng khoa trương, cái đầu kia từng trải qua vô số mưa bom bão đạn, bị lắc giống như trống lắc của trẻ con, bởi vậy anh nhìn qua không chỉ hèn nhát khiếp sợ, hơn nữa còn có chút ngu dại.

“A, chỉ là một kẻ ngốc, đại ca chúng ta không cần để ý tới tên này làm gì!” Một người trẻ tuổi bên cạnh nói với người dẫn đầu, cậu ta còn phun một bãi nước bọt về phía Lâm Côn, quả thực là sỉ nhục người ta đến tận nhà rồi.

Lâm Côn vẫn cười hoàn toàn vô hại như cũ, càng nhìn càng có chút si ngốc, thật giống kẻ ngốc.

“A, đại ca, thằng này không phải bị chúng ta dọa choáng váng rồi chứ?” Một người trẻ tuổi khác mỉm cười nói.

Người trẻ tuổi dẫn đầu vẻ mặt đắc ý, nghiêng đầu nói với Hàn Tâm: “Người đẹp, thằng này ngốc như vậy, em đi chơi với nó thì có gì hay đâu, nên ngoan ngoãn đi chơi với mấy anh một chút đi, có khi còn vui hơn.”

Hàn Tâm nhìn Lâm Côn, trong ánh mắt đột nhiên hiện lên một sự nghi ngờ, sau đó là khủng hoảng, cô ta đột nhiên cảm thấy mình không biết trong lòng Lâm Côn suy nghĩ thế nào. Cho dù bọn họ đã từng triền miên một đêm, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ mới vừa quen biết mấy ngày mà thôi, cô ta không thực sự hiểu rõ về người đàn ông trước mắt này.

Anh ấy sẽ không mặc kệ chính mình chứ?

Anh ấy sẽ mặc kệ tới mình sao?

Anh...

Trong lòng Hàn Tâm đột nhiên giá lạnh, gương mặt cũng nhanh chóng trầm xuống, một cảm giác khủng hoảng hiện ra ở trên mặt, cô ta thậm chí đã không tự chủ được lùi về phía sau.

Ba người trẻ tuổi bắt đầu đến gần Hàn Tâm hơn, người trẻ tuổi dẫn đầu trực tiếp giơ tay muốn nắm lấy cánh tay của Hàn Tâm, Hàn Tâm vội vàng né tránh, đồng thời nhìn về phía Lâm Côn với ánh mắt mong chờ, cầu xin.

Lâm Côn vừa nhìn về phía Hàn Tâm mỉm cười, vừa đưa tay ra, tay anh vung lên thật cao, năm ngón tay ở giữa không trung xòe ra thành hình quạt, sau đó tạo thành một đường cong parabol tuyệt đẹp, trực tiếp đánh thẳng xuống đầu của người trẻ tuổi dẫn đầu kia... Trong không khí lập tức vang lên một tiếng xé gió, Hàn Tâm chỉ cảm thấy trước mắt hiện ra một ảo ảnh, người trẻ tuổi dẫn đầu đột nhiên cảm thấy lạnh gáy, hai người bên cạnh anh ta lại cảm thấy có trận gió lướt qua mặt mình...

Bốp!

Âm thanh vang dội, giống như là bàn tay nặng nề đập vào trên quả bóng cao su, người trẻ tuổi dẫn đầu chợt cảm giác gáy của mình giống như bị cái búa đập phải vậy, hai mắt đột nhiên tối sầm, choáng váng ngã trên mặt đất, trong miệng trong mũi cùng phun ra một dòng máu nóng...

“A!”

Mãi đến khi té ngã xuống đất, quỳ gối trước mặt Hàn Tâm, người trẻ tuổi dẫn đầu này mới bất chợt kêu lên một tiếng.

Hai người trẻ tuổi bên cạnh vội vàng quay đầu, kinh ngạc, đồng thời cảm xúc trên mặt lập tức biến thành dữ tợn, người trẻ tuổi cầm thanh đao Hồ Điệp ban nãy liền vung dao đâm về phía Lâm Côn, một người khác lại vung nắm đấm đập về phía Lâm Côn, hai người gần như đồng thời căm phẫn hét lên một câu: “Mẹ nó, đâm đầu vào chỗ chết!”

Từ trước đến nay Lâm Côn rất xem thường việc đối phó với loại lưu manh vô lại ngoài đường phố này, anh chỉ tùy tiện hai ba cái đã giải quyết xong, trái một đấm phải một đá, hai người trẻ tuổi đang hung hăng lập tức bị đánh tới không thể làm gì được, tất cả căm phẫn trên mặt bọn họ vừa rồi, lúc này đều hóa thành một tiếng kêu đau đớn tê tim liệt phổi.

“A!”

“A!”

...

Lâm Côn phủi phủi tay, ba người trẻ tuổi đều nằm trên mặt đất đau đớn rên rỉ, người trẻ tuổi dẫn đầu đến chết còn sĩ diện kêu ầm lên: “Đ*ch mẹ mày, có bản lĩnh thì mày đừng đi, chờ bố mày gọi người tới!”

Lâm Côn không chút nể tình đạp một cái vào mông của người này khiến anh ta kêu thảm một tiếng, sau đó anh nhấc bàn chân to size 44 của mình lên, giẫm lên trên mặt của người này. Người trẻ tuổi dẫn đầu này càng hét thảm hơn, vừa kêu rên thảm thiết vừa khóc lóc cầu khẩn nói: “Đại ca em sai rồi, em thật sự sai rồi, cầu xin anh thả em ra đi... Ôi má ơi, đau chết mất...”

Lâm Côn mỉm cười mắng: “Chỉ xin lỗi tao thì có tác dụng cái rắm, vừa rồi mày có ý đồ với ai hả?” Lâm Côn vừa nói, sức lực trên chân lại tăng thêm vài phần, người trẻ tuổi dẫn đầu lập tức cảm thấy đầu mình cũng sắp bị đạp nứt ra rồi, vội vàng khóc lóc cầu khẩn nói: “Em sai rồi, em thật sự sai...”

“Sai có tác dụng cái rắm, xin lỗi.” Giọng Lâm Côn lạnh lùng nói.

Người trẻ tuổi dẫn đầu lập tức nói: “Người đẹp, tôi thật sự sai rồi, vừa rồi tôi là ngu ngốc, cóc muốn ăn thịt thiên nga, tôi thật sự sai rồi...”

Lâm Côn nhìn về phía Hàn Tâm, trên mặt Hàn Tâm không có cảm xúc gì, chân Lâm Côn lại tăng lực lên vài phần, thiếu chút nữa trực tiếp đạp cho người trẻ tuổi này hôn mê.

“Thôi đi.” Hàn Tâm nhàn nhạt nói.

Lúc này Lâm Côn mới thu chân lại, nhìn về phía hai người trẻ tuổi nằm bên cạnh, hai người trẻ tuổi này bị hù dọa vội vàng ôm đầu, bọn họ cũng không dám nhìn thẳng vào mắt của Lâm Côn, Lâm Côn đột nhiên hừ một tiếng, nói: “Còn cần tao phải ra tay sao?”

Hai người trẻ tuổi này vội vàng nằm trên mặt đất xin lỗi Hàn Tâm: “Người đẹp, người đẹp, vừa rồi chúng tôi sai rồi...”

Hàn Tâm đã xoay người đi về phía xa, Lâm Côn đuổi theo: “Làm sao thế, tức giận à?”

“Không có.” Hàn Tâm lãnh đạm nói, chỉ lo đi về phía trước, cũng không liếc mắt nhìn Lâm Côn, nhưng vẻ mặt này không phải giận mới là lạ.

Lâm Côn không biết trong lòng Hàn Tâm suy nghĩ thế nào, cũng không biết phải dỗ cô ta thế nào, đành phải đứng chắn ở trước mặt cô ta, làm ra một vẻ rất thành khẩn kiểm điểm: “Bạn học Tiểu Hàn, tôi thật sự sai rồi...”

Hàn Tâm trừng mắt nhìn anh, nhàn nhạt nói: “Sai chỗ nào?”

“A...” Lâm Côn không trả lời được, cuối cùng dứt khoát nói: “Dù sao cũng chính là tôi sai, tôi kiểm điểm trước em.”

“Dừng!” Hàn Tâm xoay người lại đi về phía khác, Lâm Côn trực tiếp từ phía sau dùng một tay ôm lấy cô ta, môi dán ở bên tai của cô ta, nhẹ nhàng uy hiếp nói: “Bạn học Tiểu Hàn, tôi thật sự không biết tôi sai ở chỗ nào, tuy nhiên nếu như em vẫn tức giận, tôi lập tức cưỡng hôn trên phố, trên đường còn có rất nhiều người như vậy...”

Ở trong ấn tượng Lâm Côn, Hàn Tâm chắc là một cô gái vẻ ngoài già dặn, trong lòng lại rụt rè, anh áp chế như thế, trong lòng nghĩ Hàn Tâm sẽ e ngại tới hình tượng mà tạm thời tha thứ cho mình. Nhưng kết quả Hàn Tâm liền xoay người lại, trực tiếp in đôi môi đỏ mọng của cô ta lên môi anh, chỉ huy Lâm của chúng ta trở tay không kịp, chờ tới khi kịp phản ứng muốn hưởng thụ nụ hôn này, lại đột nhiên hét thảm một tiếng…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Trở Về
  • Bán Thân Cho Tư Bản
Chương 89-90
Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom