-
Chương 366 Thử thách
Đến Long Quốc?
Ngay khi Kimura Musashi nói những lời này, vẻ mặt của mọi người trong Liên minh Ninja đều hơi thay đổi.
Kể từ khi Thiên Sáp điện trỗi dậy, Liên minh Ninja của bọn họ đã có thêm một lệnh cấm, bất luận là ninja ở cấp bậc nào cũng không được phép bước vào Long Quốc nửa bước.
Tuy nói trong lòng họ đã tin chắc Thiên Sáp Vương đã chết nhưng khi Kimura Musashi nói ra những lời này, cơ thể của bọn họ lại nhịn không được run lên một cái.
Sự uy hiếp của người đàn ông đó quá mức khủng khiếp, nó khủng khiếp đến mức dù đã chết nhưng hắn vẫn để lại bóng ma tâm lý trong lòng mọi người.
Là thủ lĩnh của Liên minh Ninja nhưng Nakamura vừa hận lại vừa sợ Thiên Sáp Vương, cái lệnh cấm đó cũng do chính ông ta ban hành. Lúc này nghe Kimura Musashi nói vậy, đôi đồng tử của ông ta lập tức co rụt lại, rơi vào khoảngtrầm tư.
Kimura Musashi nói: "Minh chủ, nếu Liên minh Ninja của chúng ta đã quyết định gia nhập Liên Minh Thí Thần Giả thì thế nào chúng ta cũng phải đối đầu với Thiên Sáp điện, có rất nhiều chuyện, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt thôi."
Lời của ông hết sức hợp lý.
Nếu Thiên Sáp Vương đã chết thì bọn họ cần gì phải sợ Thiên Sáp điện nữa, lệnh cấm đó cũng chẳng còn giá trị.
Mà nếu Thiên Sáp Vương còn sống, trong khi đó Liên minh Ninja lại ra quyết định hợp nhất với Liên minh Thí Thần Giả chắc chắn sẽ xúc phạm tới Thiên Sáp Vương, sớm hay muộn gì ông ta cũng phải gánh chịu cơn thịnh nộ của Thiên Sáp Vương.
Lần này của Kimura Musashi tới Long quốc cũng xem như một lần thử.
Nakamura cau mày thật chặt, sau khi cân nhắc cẩn thận mới nói: "Kimura-kun, lần này cực cho ông rồi, mọi người sẽ luôn ghi nhớ những cống hiến của ông đối với Liên minh Ninja."
Nếu Thiên Sáp Vương còn sống, hắn chắc chắn sẽ biết Kimura Musashi vi phạm lệnh cấm và người đầu tiên hắn giết nhất định là Kimura Musashi.
Đến lúc đó Liên Minh Ninja hoàn toàn có thể giải thích đây là hành vi cá nhân của Kimura Musashi, Liên minh Ninja của họ không hề hay biết chuyện này, có lẽ Thiên Sáp Vương sẽ không làm gì quá đáng.
Cho nên hành vi của Kimura Musashi chính là đang dùng tính mạng của mình để thử Thiên Sáp Vương.
Kể từ bây giờ ông ta sẽ là đại công thần của Liên minh Ninja.
Nakamura đồng ý với yêu cầu của Kimura Musashi nhưng vẫn không quên dặn dò: "Lần này đến Long quốc, ông đừng gây động tĩnh gì quá lớn. Trước tiên hãy âm thầm quan sát xem Thiên Sáp điện có phản ứng thế nào."
Xem ra vị Minh chủ Liên minh Ninja thực sự rất sợ hãi Thiên Sáp Vương cho nên mới hành động thận trọng như vậy.
Kimura Musashi gật đầu nói: "Minh chủ yên tâm đi, tôi sẽ sớm mang tin tức về cho ngài.”
Không lâu sau.
Kimura Musashi một mình rời khỏi Đông Doanh quốc và tiến vào lãnh thổ Long Quốc.
Về phần mục đích đến Long Quốc của ông ta đương nhiên không phải là vì Liên minh Ninja, trong lòng ông ta đã tin chắc Thiên Sáp Vương vẫn còn sống, lần này ông ta đến đây là để xác minh chuyện này.
Gì mà bỏ thân vì Liên minh, phi, có ai ngu đến mức lấy mạng mình ra chơi như vậy chứ!
Lúc con trai của Kimura Musashi chết trong tay Thiên Sáp Vương, ông cũng biết được một số thông tin về Thiên Sáp Vương từ miệng 'Kim Châm Quỷ Thủ' Park Kwok Chang, của Hàn Quốc.
Thiên Sáp Vương tên thật là Lục Vân, là một thần y của Hạnh Lâm Đường ở Giang Thành, tỉnh Giang Nam, Long Quốc.
Muốn biết Thiên Sáp Vương còn sống hay chết, chỉ cần đi đến Hạnh Lâm Đường nhìn một lần là biết ngay.
Kimura Musashi ăn mặc như người của Long Quốc, hơn nữa ông ta còn thông thạo ngôn ngữ của Long Quốc cho nên lúc ông ta đến Giang Thành không bị người nào nhận ta điểm khác thường.
Lúc này có một ông lão đang ngồi trong sảnh Hạnh Lâm Đường, là quốc y đại sư - Dư Hồng Văn.
"Ngồi xuống, để tôi bắt mạch cho ông trước đã."
Dư Hồng Văn tưởng Kimura Musashi đến đây để chữa bệnh nên chỉ vào chiếc ghế đẩu trước bàn tư vấn, chậm rãi nói.
Kimura Musashi nhìn xung quanh Hạnh Lâm Đường rồi lễ phép nói với Dư Hồng Văn: "Xin chào lão tiên sinh, tôi đến để bái kiến thần y của Giang Thành."
"Bái kiến sư phụ tôi?"
Dư Hồng Văn không chút nghi ngờ, lắc đầu nói: "Hiện tại sư phụ tôi không có ở Hạnh Lâm Đường, ông có thể ngồi ở đây đợi ngài ấy một lát."
Nghe thấy lời này.
Tim Kimura Musashi lỡ nhịp.
Quả nhiên!
Quả nhiên Thiên Sáp Vương không chết!
Trực giác của ông ta hoàn toàn chính xác!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Sao vậy? Ông có chuyện gì gấp muốn gặp sư phụ của tôi à?" Dư Hồng Văn thấy vẻ mặt của Kimura Musashi thay đổi liền nghi ngờ hỏi.
Kimura Musashi vội vàng thu hồi vẻ mặt phức tạp, cười nói: "Không có, không có, tôi ở đây đợi một lát là được!"
Ông ta nào dám làm phiền Thiên Sáp Vương chứ..!
Chỉ có thể chờ đợi thôi.
Trong Hạnh Lâm Đường có bố trí ghế đẩu cho bệnh nhân nên Kimura Musashi không cần phải đứng, đợi được một lúc, đột nhiên Dư Hồng Văn đứng dậy hô to về phía cửa: "Sư phụ."
Đến!
Kimura Musashi cũng lập tức đứng dậy, tâm trạng vô cùng phấn khích.
"Lão đầu ông cũng thiệt là, tôi đã nói với ông bao nhiêu lần rồi, không cần khách khí với tôi như vậy, tại sao lúc nào ông cũng nghiêm túc như vậy hả?" Ngoài cửa vang lên một giọng nói.
"Ha ha, tôn sư trọng đạo là một đức tính tốt mà!" Dư Hồng Văn cười nói.
"Kính già yêu trẻ* cũng là một một đức tính tốt, theo như lời ông nói thì tôi cũng nên cúi lạy ông một cái đùng không?"
(*nghĩa là kính trọng người lớn tuổi và quan tâm đến em nhỏ, nó mô tả tư cách đạo đức tốt của một người.)
"Không được, không được."
Cuộc trò chuyện của hai người lọt vào tai Kimura Musashi khiến ông ta vô cùng phấn khích.
Bởi vì giọng nói từ ngoài cửa truyền vào quá mức quen thuộc đối với ông ta, người đó không ai khác ngoài Thiên Sáp Vương!
Kimura Musashi nào còn dám đứng đó, ông ta lập tức lao tới cửa, cúi đầu chào chàng trai đang bước vào và nói: "Chủ nhân, tôi biết ngay là ngài vẫn còn sống mà."
Lục Vân đứng ngoài cửa đang định đi vào thì nhìn thấy Kimura Musashi lao ra, hắn nói đùa: "Thì ra là ông à, tôi còn tưởng có con chuột bự nào đang lao ra ám sát tôi nữa chứ!"
Hắn mỉm cười, trên mặt hắn cũng không có vẻ gì là kinh ngạc.
Thông qua giọt máu lần trước Lục Vân lấy của Kimura Musashi, hắn đã sớm cảm nhận có mặt ở đây, chính xác hơn là từ khi Kimura Musashi bước vào Giang Thành, Lục Vân đã nhận ra rồi.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lục Vân, Kimura Musashi sửng sốt trong giây lát.
Đây là lần đầu tiên ông ta biết, dưới chiếc mặt nạ đầu rồng của Thiên Sáp Vương vẫn có cảm xúc vui buồn bình thường chứ không phải là ác thần mặt lạnh như lời đồn.
Còn có giọng điệu đùa giỡn của Lục Vân đã làm Kimura Musashi lại thấy được một mặt khác của Thiên Sáp Vương.
"Chủ nhân, xin ngài đừng nói vậy, tôi làm gì có gan ám sát ngài chứ!"
Kimura Musashi sửng sốt một hồi, khi hoàn hồn lại rõ ràng đã thoải mái hơn rất nhiều, đặc biệt khuôn mặt của Lục Vân, nó làm ông đột nhiên nảy sinh ra một cảm giác thân thiết lạ thường.
Hắn hoàn toàn không giống Thiên Sáp Vương vẻ mặt bất biến chút nào.
Ngay khi Kimura Musashi nói những lời này, vẻ mặt của mọi người trong Liên minh Ninja đều hơi thay đổi.
Kể từ khi Thiên Sáp điện trỗi dậy, Liên minh Ninja của bọn họ đã có thêm một lệnh cấm, bất luận là ninja ở cấp bậc nào cũng không được phép bước vào Long Quốc nửa bước.
Tuy nói trong lòng họ đã tin chắc Thiên Sáp Vương đã chết nhưng khi Kimura Musashi nói ra những lời này, cơ thể của bọn họ lại nhịn không được run lên một cái.
Sự uy hiếp của người đàn ông đó quá mức khủng khiếp, nó khủng khiếp đến mức dù đã chết nhưng hắn vẫn để lại bóng ma tâm lý trong lòng mọi người.
Là thủ lĩnh của Liên minh Ninja nhưng Nakamura vừa hận lại vừa sợ Thiên Sáp Vương, cái lệnh cấm đó cũng do chính ông ta ban hành. Lúc này nghe Kimura Musashi nói vậy, đôi đồng tử của ông ta lập tức co rụt lại, rơi vào khoảngtrầm tư.
Kimura Musashi nói: "Minh chủ, nếu Liên minh Ninja của chúng ta đã quyết định gia nhập Liên Minh Thí Thần Giả thì thế nào chúng ta cũng phải đối đầu với Thiên Sáp điện, có rất nhiều chuyện, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt thôi."
Lời của ông hết sức hợp lý.
Nếu Thiên Sáp Vương đã chết thì bọn họ cần gì phải sợ Thiên Sáp điện nữa, lệnh cấm đó cũng chẳng còn giá trị.
Mà nếu Thiên Sáp Vương còn sống, trong khi đó Liên minh Ninja lại ra quyết định hợp nhất với Liên minh Thí Thần Giả chắc chắn sẽ xúc phạm tới Thiên Sáp Vương, sớm hay muộn gì ông ta cũng phải gánh chịu cơn thịnh nộ của Thiên Sáp Vương.
Lần này của Kimura Musashi tới Long quốc cũng xem như một lần thử.
Nakamura cau mày thật chặt, sau khi cân nhắc cẩn thận mới nói: "Kimura-kun, lần này cực cho ông rồi, mọi người sẽ luôn ghi nhớ những cống hiến của ông đối với Liên minh Ninja."
Nếu Thiên Sáp Vương còn sống, hắn chắc chắn sẽ biết Kimura Musashi vi phạm lệnh cấm và người đầu tiên hắn giết nhất định là Kimura Musashi.
Đến lúc đó Liên Minh Ninja hoàn toàn có thể giải thích đây là hành vi cá nhân của Kimura Musashi, Liên minh Ninja của họ không hề hay biết chuyện này, có lẽ Thiên Sáp Vương sẽ không làm gì quá đáng.
Cho nên hành vi của Kimura Musashi chính là đang dùng tính mạng của mình để thử Thiên Sáp Vương.
Kể từ bây giờ ông ta sẽ là đại công thần của Liên minh Ninja.
Nakamura đồng ý với yêu cầu của Kimura Musashi nhưng vẫn không quên dặn dò: "Lần này đến Long quốc, ông đừng gây động tĩnh gì quá lớn. Trước tiên hãy âm thầm quan sát xem Thiên Sáp điện có phản ứng thế nào."
Xem ra vị Minh chủ Liên minh Ninja thực sự rất sợ hãi Thiên Sáp Vương cho nên mới hành động thận trọng như vậy.
Kimura Musashi gật đầu nói: "Minh chủ yên tâm đi, tôi sẽ sớm mang tin tức về cho ngài.”
Không lâu sau.
Kimura Musashi một mình rời khỏi Đông Doanh quốc và tiến vào lãnh thổ Long Quốc.
Về phần mục đích đến Long Quốc của ông ta đương nhiên không phải là vì Liên minh Ninja, trong lòng ông ta đã tin chắc Thiên Sáp Vương vẫn còn sống, lần này ông ta đến đây là để xác minh chuyện này.
Gì mà bỏ thân vì Liên minh, phi, có ai ngu đến mức lấy mạng mình ra chơi như vậy chứ!
Lúc con trai của Kimura Musashi chết trong tay Thiên Sáp Vương, ông cũng biết được một số thông tin về Thiên Sáp Vương từ miệng 'Kim Châm Quỷ Thủ' Park Kwok Chang, của Hàn Quốc.
Thiên Sáp Vương tên thật là Lục Vân, là một thần y của Hạnh Lâm Đường ở Giang Thành, tỉnh Giang Nam, Long Quốc.
Muốn biết Thiên Sáp Vương còn sống hay chết, chỉ cần đi đến Hạnh Lâm Đường nhìn một lần là biết ngay.
Kimura Musashi ăn mặc như người của Long Quốc, hơn nữa ông ta còn thông thạo ngôn ngữ của Long Quốc cho nên lúc ông ta đến Giang Thành không bị người nào nhận ta điểm khác thường.
Lúc này có một ông lão đang ngồi trong sảnh Hạnh Lâm Đường, là quốc y đại sư - Dư Hồng Văn.
"Ngồi xuống, để tôi bắt mạch cho ông trước đã."
Dư Hồng Văn tưởng Kimura Musashi đến đây để chữa bệnh nên chỉ vào chiếc ghế đẩu trước bàn tư vấn, chậm rãi nói.
Kimura Musashi nhìn xung quanh Hạnh Lâm Đường rồi lễ phép nói với Dư Hồng Văn: "Xin chào lão tiên sinh, tôi đến để bái kiến thần y của Giang Thành."
"Bái kiến sư phụ tôi?"
Dư Hồng Văn không chút nghi ngờ, lắc đầu nói: "Hiện tại sư phụ tôi không có ở Hạnh Lâm Đường, ông có thể ngồi ở đây đợi ngài ấy một lát."
Nghe thấy lời này.
Tim Kimura Musashi lỡ nhịp.
Quả nhiên!
Quả nhiên Thiên Sáp Vương không chết!
Trực giác của ông ta hoàn toàn chính xác!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Sao vậy? Ông có chuyện gì gấp muốn gặp sư phụ của tôi à?" Dư Hồng Văn thấy vẻ mặt của Kimura Musashi thay đổi liền nghi ngờ hỏi.
Kimura Musashi vội vàng thu hồi vẻ mặt phức tạp, cười nói: "Không có, không có, tôi ở đây đợi một lát là được!"
Ông ta nào dám làm phiền Thiên Sáp Vương chứ..!
Chỉ có thể chờ đợi thôi.
Trong Hạnh Lâm Đường có bố trí ghế đẩu cho bệnh nhân nên Kimura Musashi không cần phải đứng, đợi được một lúc, đột nhiên Dư Hồng Văn đứng dậy hô to về phía cửa: "Sư phụ."
Đến!
Kimura Musashi cũng lập tức đứng dậy, tâm trạng vô cùng phấn khích.
"Lão đầu ông cũng thiệt là, tôi đã nói với ông bao nhiêu lần rồi, không cần khách khí với tôi như vậy, tại sao lúc nào ông cũng nghiêm túc như vậy hả?" Ngoài cửa vang lên một giọng nói.
"Ha ha, tôn sư trọng đạo là một đức tính tốt mà!" Dư Hồng Văn cười nói.
"Kính già yêu trẻ* cũng là một một đức tính tốt, theo như lời ông nói thì tôi cũng nên cúi lạy ông một cái đùng không?"
(*nghĩa là kính trọng người lớn tuổi và quan tâm đến em nhỏ, nó mô tả tư cách đạo đức tốt của một người.)
"Không được, không được."
Cuộc trò chuyện của hai người lọt vào tai Kimura Musashi khiến ông ta vô cùng phấn khích.
Bởi vì giọng nói từ ngoài cửa truyền vào quá mức quen thuộc đối với ông ta, người đó không ai khác ngoài Thiên Sáp Vương!
Kimura Musashi nào còn dám đứng đó, ông ta lập tức lao tới cửa, cúi đầu chào chàng trai đang bước vào và nói: "Chủ nhân, tôi biết ngay là ngài vẫn còn sống mà."
Lục Vân đứng ngoài cửa đang định đi vào thì nhìn thấy Kimura Musashi lao ra, hắn nói đùa: "Thì ra là ông à, tôi còn tưởng có con chuột bự nào đang lao ra ám sát tôi nữa chứ!"
Hắn mỉm cười, trên mặt hắn cũng không có vẻ gì là kinh ngạc.
Thông qua giọt máu lần trước Lục Vân lấy của Kimura Musashi, hắn đã sớm cảm nhận có mặt ở đây, chính xác hơn là từ khi Kimura Musashi bước vào Giang Thành, Lục Vân đã nhận ra rồi.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lục Vân, Kimura Musashi sửng sốt trong giây lát.
Đây là lần đầu tiên ông ta biết, dưới chiếc mặt nạ đầu rồng của Thiên Sáp Vương vẫn có cảm xúc vui buồn bình thường chứ không phải là ác thần mặt lạnh như lời đồn.
Còn có giọng điệu đùa giỡn của Lục Vân đã làm Kimura Musashi lại thấy được một mặt khác của Thiên Sáp Vương.
"Chủ nhân, xin ngài đừng nói vậy, tôi làm gì có gan ám sát ngài chứ!"
Kimura Musashi sửng sốt một hồi, khi hoàn hồn lại rõ ràng đã thoải mái hơn rất nhiều, đặc biệt khuôn mặt của Lục Vân, nó làm ông đột nhiên nảy sinh ra một cảm giác thân thiết lạ thường.
Hắn hoàn toàn không giống Thiên Sáp Vương vẻ mặt bất biến chút nào.
Bình luận facebook