Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1155
CHƯƠNG 1155
“Hàng đến rồi.” Trần Xuân Độ cười nhếch mép, chậm rãi về phía xe vận chuyển hàng.
“Anh là người đặt hàng sáng nay phải không?” Nhân viên giao hàng hỏi.
Trần Xuân Độ ngậm thuốc lá gật đầu.
“Dỡ hàng để trước cổng đi.” Trần Xuân Độ thản nhiên bảo.
“Hả?” Mấy nhân viên giao hàng hơi khó hiểu, yêu cầu của khách hàng này lạ thật. Nhưng họ không hỏi nhiều, họ chỉ phụ trách giao hàng, không phụ trách những việc khác.
Hai chiếc xe vận chuyển hàng lùi thẳng tới cổng tập đoàn Phi Dương, sau đó một thùng hàng được chuyển xuống.
“À đúng rồi, dỡ hàng cho tôi luôn, đổ hết ra.” Trần Xuân Độ rất hứng thú, đồng thời ném ra một xấp tiền dày cho nhân viên giao hàng.
Mấy nhân viên giao hàng mắt sáng lên, nhận tiền làm việc.
“Soạt!” Từng thùng hàng các-tông được dỡ ra, rất nhiều ‘áo mưa’ màu hồng, màu xanh, màu đỏ thoáng chốc bay lả tả ngay trước cổng lớn toà nhà.
Nhóm đồng nghiệp xung quanh đều ngẩn người, ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Đồ… Đồ gì thế này? Mẹ kiếp, tất cả đều là ‘áo mưa’! Mua nhiều như vậy định làm gì hả?
Nhóm nhân viên bảo vệ cũng trố mắt, nhìn chằm chằm những thứ trên sàn… Nhóm nhân viên giao hàng vẫn tiếp tục dỡ hàng, đổ tất cả đồ trong thùng ra.
“Soạt!” Đồ chơi tình thú rải rác đầy trên đất, các thứ đồ mô phỏng la liệt khắp nơi, toát lên vẻ bí ẩn.
Đồng nghiệp xung quanh hoàn toàn hoá đá, hai mắt tròn xoe. Mẹ kiếp! Định làm gì hả?
“Này, làm gì đấy! Mau dừng lại cho tôi!” Nhóm nhân viên bảo vệ lập tức phản ứng lại, đây không phải giao hàng, rõ ràng là tới để gây chuyện mà.
Nhóm bảo vệ bước tới, cố gắng ngăn nhân viên giao hàng.
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, chậm rãi dừng lại, đứng chắn trước mặt nhóm nhân viên bảo vệ.
Sắc mặt nhóm bảo vệ vô cùng lạnh lùng, từng chiếc dùi cui điện vung thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ nắm lấy dùi cui điện rồi vặn mạnh.
“Rắc!” Chiếc dùi cui có dòng điện đang chạy bị xoắn gãy ngay trong nháy mắt.
“Chết tiệt!” Nhóm bảo vệ cả giận, một đám người hung hăng tàn bạo xông lên.
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc trong miệng, bàn tay lập tức hoá thành tàn ảnh.
“Chát chát chát…” Từng tiếng tát giòn giã vang lên.
Nhóm nhân viên bảo vệ bị từng cái tát của Trần Xuân Độ đánh bay lộn nhào, cảnh tượng cực kỳ chấn động.
“Đừng ngây ra đó nữa, tiếp tục chuyển hàng đi.” Trần Xuân Độ nói với nhóm nhân viên giao hàng đang ngơ ngác, đồng thời lại ném ra một xấp tiền nữa.
Nhóm nhân viên giao hàng kích động tột đỉnh, ra sức dỡ hàng.
Từng thùng đồ chơi tình thú, thuốc bổ thận, Durex… hai xe hàng đều được dỡ ra, chất đống ngay trước cổng tập đoàn Phi Dương, gần như đã chất thành một ngọn đồi.
Nhân viên tập đoàn Phi Dương đã hoàn toàn hoá đá, đờ đẫn nhìn cảnh tượng này. Đây là tình hình quái quỷ gì?
Cuối cùng hai xe chở đồ chơi tình thú cũng được dỡ hết, chất thành ngọn núi trước cổng toà nhà tập đoàn Phi Dương, cực kỳ kinh người.
“Hàng đến rồi.” Trần Xuân Độ cười nhếch mép, chậm rãi về phía xe vận chuyển hàng.
“Anh là người đặt hàng sáng nay phải không?” Nhân viên giao hàng hỏi.
Trần Xuân Độ ngậm thuốc lá gật đầu.
“Dỡ hàng để trước cổng đi.” Trần Xuân Độ thản nhiên bảo.
“Hả?” Mấy nhân viên giao hàng hơi khó hiểu, yêu cầu của khách hàng này lạ thật. Nhưng họ không hỏi nhiều, họ chỉ phụ trách giao hàng, không phụ trách những việc khác.
Hai chiếc xe vận chuyển hàng lùi thẳng tới cổng tập đoàn Phi Dương, sau đó một thùng hàng được chuyển xuống.
“À đúng rồi, dỡ hàng cho tôi luôn, đổ hết ra.” Trần Xuân Độ rất hứng thú, đồng thời ném ra một xấp tiền dày cho nhân viên giao hàng.
Mấy nhân viên giao hàng mắt sáng lên, nhận tiền làm việc.
“Soạt!” Từng thùng hàng các-tông được dỡ ra, rất nhiều ‘áo mưa’ màu hồng, màu xanh, màu đỏ thoáng chốc bay lả tả ngay trước cổng lớn toà nhà.
Nhóm đồng nghiệp xung quanh đều ngẩn người, ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Đồ… Đồ gì thế này? Mẹ kiếp, tất cả đều là ‘áo mưa’! Mua nhiều như vậy định làm gì hả?
Nhóm nhân viên bảo vệ cũng trố mắt, nhìn chằm chằm những thứ trên sàn… Nhóm nhân viên giao hàng vẫn tiếp tục dỡ hàng, đổ tất cả đồ trong thùng ra.
“Soạt!” Đồ chơi tình thú rải rác đầy trên đất, các thứ đồ mô phỏng la liệt khắp nơi, toát lên vẻ bí ẩn.
Đồng nghiệp xung quanh hoàn toàn hoá đá, hai mắt tròn xoe. Mẹ kiếp! Định làm gì hả?
“Này, làm gì đấy! Mau dừng lại cho tôi!” Nhóm nhân viên bảo vệ lập tức phản ứng lại, đây không phải giao hàng, rõ ràng là tới để gây chuyện mà.
Nhóm bảo vệ bước tới, cố gắng ngăn nhân viên giao hàng.
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, chậm rãi dừng lại, đứng chắn trước mặt nhóm nhân viên bảo vệ.
Sắc mặt nhóm bảo vệ vô cùng lạnh lùng, từng chiếc dùi cui điện vung thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ nắm lấy dùi cui điện rồi vặn mạnh.
“Rắc!” Chiếc dùi cui có dòng điện đang chạy bị xoắn gãy ngay trong nháy mắt.
“Chết tiệt!” Nhóm bảo vệ cả giận, một đám người hung hăng tàn bạo xông lên.
Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc trong miệng, bàn tay lập tức hoá thành tàn ảnh.
“Chát chát chát…” Từng tiếng tát giòn giã vang lên.
Nhóm nhân viên bảo vệ bị từng cái tát của Trần Xuân Độ đánh bay lộn nhào, cảnh tượng cực kỳ chấn động.
“Đừng ngây ra đó nữa, tiếp tục chuyển hàng đi.” Trần Xuân Độ nói với nhóm nhân viên giao hàng đang ngơ ngác, đồng thời lại ném ra một xấp tiền nữa.
Nhóm nhân viên giao hàng kích động tột đỉnh, ra sức dỡ hàng.
Từng thùng đồ chơi tình thú, thuốc bổ thận, Durex… hai xe hàng đều được dỡ ra, chất đống ngay trước cổng tập đoàn Phi Dương, gần như đã chất thành một ngọn đồi.
Nhân viên tập đoàn Phi Dương đã hoàn toàn hoá đá, đờ đẫn nhìn cảnh tượng này. Đây là tình hình quái quỷ gì?
Cuối cùng hai xe chở đồ chơi tình thú cũng được dỡ hết, chất thành ngọn núi trước cổng toà nhà tập đoàn Phi Dương, cực kỳ kinh người.
Bình luận facebook