Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 433
Chương 433
“Rất có khả năng chỉ phí tiêu xài của khu cược cấp thấp, tới khu cược cao cấp, chẳng qua chỉ là vài con số 0, cho nên các vị nếu như lần đầu tiên tới đây, nhất định phải lượng sức mà làm.” Bào Vũ nói tới về sau, dứt khoát nhìn sang Trần Xuân Độ.
Cô ta nhớ rõ, lúc đó sau khi cô ta dẫn Trần Xuân Độ đi vào phòng cược cao cấp, không lâu sau, Trần Xuân Độ bèn từ trong đi ra, căn bản không tham gia đấu giá ở trong, rõ ràng là không có thực lực đó.
Người như vậy, Bào Vũ thế nào cũng không tin anh sẽ là ông chủ lớn trong miệng đồng nghiệp, còn một hơi kiếm được 27 tỷ ở khu cược cấp thấp.
Đây thật sự là chuyện viễn vông, theo Bào Vũ thấy, chuyện này để ở khu cược cao cấp cô ta còn tin, nhưng khu cược cấp thấp… nghĩ cũng đừng nghĩ tới!
Lại cộng thêm lời nói hành vi của Trần Xuân Độ, thế nào cũng không giống một người giàu có.
Trần Xuân Độ gật đầu, sau khi liếc qua mấy người kia, khẽ mỉm cười, nói: “Đi thôi, vào trong xem thử.”
Lê Kim Huyên gật đầu, đi theo Trần Xuân Độ vào trong.
Sau khi cô nhìn thấy Trần Xuân Độ một hơi dùng phương thức người khác khó thể tưởng tượng kiếm được 27 tỷ, ánh mắt cô nhìn Trần Xuân Độ bát tri bất giác có hơi thay đổi, tuy cô vẫn không tin Trần Xuân Độ có thể thật sự hoàn thành giao kèo.
Trần Xuân Độ đi vào trong phòng cược, mấy người lần lượt tìm một vị trí ngồi xuống, ở đây đang tiến hành một cuộc đấu giá.
MC sau khi giới thiệu xong về một khối đá thô để trên bàn, trong phòng cược cấp tháp, từng vị khách quý.
lũ lượt ra giá.
Sức hút của khối đá thô này rất thấp, phía triển lãm chính phủ cũng chỉ ra giá cơ bản là một tỷ rưỡi.
Mà mắy vị khách quý đó, cũng không mặn mà muốn đấu giá khối đá thô này lắm, mỗi người tăng thêm vài chục triệu, ham muốn muốn có không cao, rõ ràng không có bao nhiêu hứng thú.
Vào lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên giở bảng, hô: “Hai tỷ mốt.”
“Điên rồi, khối đá thô này nhiều nhất chỉ đáng một tỷ tám, cậu vậy mà tồn hai tỷ mốt để đấu giá được nó?”
Trương Bảo Thành ở một bên đầu tiên là sững người, sau đó cười lạnh.
Mà Trương Bảo Thành vừa dứt lời, lập tức liền thu hút được sự chú ý của không ít khách quý.
Rất nhanh thì có một vị khách quý cung kính mở miệng: “Là hội trưởng Trương sao?”
Trương Bảo Thành gật đầu, bỗng chốc, những khách quý đó rần rần bàn tán, Trương Bảo Thành là hội trưởng của cả hiệp hội đổ thạch, ông ta đã đoán chắc giá trị của khối đá thô này rồi, bọn họ việc gì phải tăng giá?
Mà MC trên sân khấu càng thêm khó coi, anh ta không ngờ Trương Bảo Thành lại xuất hiện ở loại phòng cược cấp thấp này, đây không phải rõ ràng là muốn phá anh ta sao?
“Tiếp tục đi.” Trần Xuân Độ rất nhanh đã dùng hai tỷ mốt đấu giá được khối đá thô đó.
“Khối đá thô này tuy thể tích lớn, nhưng phòng cược trước giờ không nhìn thể tích của đá thô, chất lượng của khối đá thô này nhìn sơ qua đã thấy không được, nhiều nhất chỉ đáng một tỷ tám.” Trương Bảo Thành nhàn nhạt mở miệng.
Dựa vào kinh nghiệm của Trương Bảo Thành, rất nhanh liền khiến những khách quý đó lũ lượt gật đầu, rất tán đồng cách nhìn của Trương Bảo Thành.
Còn Trần Xuân Độ phớt lờ Trương Bảo Thành, sau khi đấu giá được, lại tới phòng cược cấp thấp thứ hai, tương tự, dùng giá 400 triệu đấu giá được khối đá thô.
Sau đó, Trần Xuân Độ lại bước vào phòng thứ ba, phòng thứ tư… mãi cho tới khi anh bước ra khỏi phòng cược cao cấp cuối cùng, mặt mày rất thư giãn, thậm chí còn ngâm nga một bài hát ngắn!
Đẳng sau Trần Xuân Độ, Lê Kim Huyên đi theo với vẻ mặt cổ quái, máy người Trương Bảo Thành thì mặt mày âm trầm.
Trên gương mặt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần lộ ra tia nghi hoặc, cô căn bản nhìn không hiểu, không rõ Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Mà Trương Bảo Thành mặt mày âm trầm sau khi theo Trần Xuân Độ đi ra khỏi phòng cược, cuối cùng không kìm được, mặt mày âm trầm hỏi: “Mỗi khi vào một phòng cược, cậu luôn tìm đá thô có giá trị thấp để đấu giá, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì? Chuyện này có liên quan tới việc cậu kiếm 300 tỷ sao?”
Trương Bảo Thành lạnh lùng chất vấn, ông ta rất bắt mãn, càng cảm thấy uất ức, ông ta đường đường là hội trưởng của hiệp hội đồ thạch, vậy mà đi theo Trần Xuân Độ chạy đông chạy tây, ông ta còn cần thể diện nữa không?
Khu cược cấp thấp ngược lại còn tốt, tuy trong khu dược cao cấp, có không ít người đều là người quyền quý nỗi tiếng, nếu như bọn họ truyền tin ông ta đi theo một tên lưu manh chạy loạn khắp nơi, ông ta còn làm người như nào được nữa?
“Đương nhiên có liên quan, liên quan rất lớn.” Trần Xuân Độ liếc nhìn Trương Bảo Thành, biếng nhác đáp lạ, điều này càng khiến Trương Bảo Thành bốc hỏa, loại cảm giác bị xem thường như này, khiến ông ta rất không thoải mái!
“Rất có khả năng chỉ phí tiêu xài của khu cược cấp thấp, tới khu cược cao cấp, chẳng qua chỉ là vài con số 0, cho nên các vị nếu như lần đầu tiên tới đây, nhất định phải lượng sức mà làm.” Bào Vũ nói tới về sau, dứt khoát nhìn sang Trần Xuân Độ.
Cô ta nhớ rõ, lúc đó sau khi cô ta dẫn Trần Xuân Độ đi vào phòng cược cao cấp, không lâu sau, Trần Xuân Độ bèn từ trong đi ra, căn bản không tham gia đấu giá ở trong, rõ ràng là không có thực lực đó.
Người như vậy, Bào Vũ thế nào cũng không tin anh sẽ là ông chủ lớn trong miệng đồng nghiệp, còn một hơi kiếm được 27 tỷ ở khu cược cấp thấp.
Đây thật sự là chuyện viễn vông, theo Bào Vũ thấy, chuyện này để ở khu cược cao cấp cô ta còn tin, nhưng khu cược cấp thấp… nghĩ cũng đừng nghĩ tới!
Lại cộng thêm lời nói hành vi của Trần Xuân Độ, thế nào cũng không giống một người giàu có.
Trần Xuân Độ gật đầu, sau khi liếc qua mấy người kia, khẽ mỉm cười, nói: “Đi thôi, vào trong xem thử.”
Lê Kim Huyên gật đầu, đi theo Trần Xuân Độ vào trong.
Sau khi cô nhìn thấy Trần Xuân Độ một hơi dùng phương thức người khác khó thể tưởng tượng kiếm được 27 tỷ, ánh mắt cô nhìn Trần Xuân Độ bát tri bất giác có hơi thay đổi, tuy cô vẫn không tin Trần Xuân Độ có thể thật sự hoàn thành giao kèo.
Trần Xuân Độ đi vào trong phòng cược, mấy người lần lượt tìm một vị trí ngồi xuống, ở đây đang tiến hành một cuộc đấu giá.
MC sau khi giới thiệu xong về một khối đá thô để trên bàn, trong phòng cược cấp tháp, từng vị khách quý.
lũ lượt ra giá.
Sức hút của khối đá thô này rất thấp, phía triển lãm chính phủ cũng chỉ ra giá cơ bản là một tỷ rưỡi.
Mà mắy vị khách quý đó, cũng không mặn mà muốn đấu giá khối đá thô này lắm, mỗi người tăng thêm vài chục triệu, ham muốn muốn có không cao, rõ ràng không có bao nhiêu hứng thú.
Vào lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên giở bảng, hô: “Hai tỷ mốt.”
“Điên rồi, khối đá thô này nhiều nhất chỉ đáng một tỷ tám, cậu vậy mà tồn hai tỷ mốt để đấu giá được nó?”
Trương Bảo Thành ở một bên đầu tiên là sững người, sau đó cười lạnh.
Mà Trương Bảo Thành vừa dứt lời, lập tức liền thu hút được sự chú ý của không ít khách quý.
Rất nhanh thì có một vị khách quý cung kính mở miệng: “Là hội trưởng Trương sao?”
Trương Bảo Thành gật đầu, bỗng chốc, những khách quý đó rần rần bàn tán, Trương Bảo Thành là hội trưởng của cả hiệp hội đổ thạch, ông ta đã đoán chắc giá trị của khối đá thô này rồi, bọn họ việc gì phải tăng giá?
Mà MC trên sân khấu càng thêm khó coi, anh ta không ngờ Trương Bảo Thành lại xuất hiện ở loại phòng cược cấp thấp này, đây không phải rõ ràng là muốn phá anh ta sao?
“Tiếp tục đi.” Trần Xuân Độ rất nhanh đã dùng hai tỷ mốt đấu giá được khối đá thô đó.
“Khối đá thô này tuy thể tích lớn, nhưng phòng cược trước giờ không nhìn thể tích của đá thô, chất lượng của khối đá thô này nhìn sơ qua đã thấy không được, nhiều nhất chỉ đáng một tỷ tám.” Trương Bảo Thành nhàn nhạt mở miệng.
Dựa vào kinh nghiệm của Trương Bảo Thành, rất nhanh liền khiến những khách quý đó lũ lượt gật đầu, rất tán đồng cách nhìn của Trương Bảo Thành.
Còn Trần Xuân Độ phớt lờ Trương Bảo Thành, sau khi đấu giá được, lại tới phòng cược cấp thấp thứ hai, tương tự, dùng giá 400 triệu đấu giá được khối đá thô.
Sau đó, Trần Xuân Độ lại bước vào phòng thứ ba, phòng thứ tư… mãi cho tới khi anh bước ra khỏi phòng cược cao cấp cuối cùng, mặt mày rất thư giãn, thậm chí còn ngâm nga một bài hát ngắn!
Đẳng sau Trần Xuân Độ, Lê Kim Huyên đi theo với vẻ mặt cổ quái, máy người Trương Bảo Thành thì mặt mày âm trầm.
Trên gương mặt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần lộ ra tia nghi hoặc, cô căn bản nhìn không hiểu, không rõ Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Mà Trương Bảo Thành mặt mày âm trầm sau khi theo Trần Xuân Độ đi ra khỏi phòng cược, cuối cùng không kìm được, mặt mày âm trầm hỏi: “Mỗi khi vào một phòng cược, cậu luôn tìm đá thô có giá trị thấp để đấu giá, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì? Chuyện này có liên quan tới việc cậu kiếm 300 tỷ sao?”
Trương Bảo Thành lạnh lùng chất vấn, ông ta rất bắt mãn, càng cảm thấy uất ức, ông ta đường đường là hội trưởng của hiệp hội đồ thạch, vậy mà đi theo Trần Xuân Độ chạy đông chạy tây, ông ta còn cần thể diện nữa không?
Khu cược cấp thấp ngược lại còn tốt, tuy trong khu dược cao cấp, có không ít người đều là người quyền quý nỗi tiếng, nếu như bọn họ truyền tin ông ta đi theo một tên lưu manh chạy loạn khắp nơi, ông ta còn làm người như nào được nữa?
“Đương nhiên có liên quan, liên quan rất lớn.” Trần Xuân Độ liếc nhìn Trương Bảo Thành, biếng nhác đáp lạ, điều này càng khiến Trương Bảo Thành bốc hỏa, loại cảm giác bị xem thường như này, khiến ông ta rất không thoải mái!
Bình luận facebook