Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1144 Thằng đó có phải tên là Tiêu Thanh không?"
Trong lòng Lâm Mạn Ngọc bỗng trở nên vui vẻ khi nhìn thấy Mục Hải Long.
"Hải gia, nếu như cô ta là kẻ thù của anh lại còn là người khiến em phải từ bỏ sự nghiệp diễn xuất của mình, anh cũng là người có tiền có địa vị ở Cẩm Châu thì anh hãy trả thù cô ta đi chứ."
Mục Hải Long hỏi: "Chồng cô ta có ở đây hay không?"
Lâm Mạn Ngọc gật đầu: "Có chứ, cả con cái của cô ta đều ở đây cả."
"Ngày hôm qua vẫn còn tham gia buổi họp báo của phim điện ảnh Hoắc Nguyên Giáp, trong buổi họp báo cả đạo diễn Từ Khả và những người nổi tiếng đều đang nhộn nhịp quảng cáo kem trị sẹo Lam Lam của cô ta, quảng cáo hiện tại của công ty cô ta đang rất được mọi người đón nhận nên sau này mỗi ngày chỉ cần đợi đếm tiền"
"Hai người có thù với nhau, có lẽ Hải gia cũng không hy vọng công ty cô ta ngày càng phát triển và có được cuộc sống như thần tiên vừa giàu có lại thoải mai?"
"Vì vậy, em hi vọng anh có thể khiến cô ta phải trả giá đắt một chút."
Mục Hải Long nói: "Cô hãy đi tắm trước, Hải gia tôi sẽ chờ lâu quá rồi."
"Được thôi!"
Lâm Mạn Ngọc ném cái túi rồi lắc lắc mông đi vào phòng tắm.
.
Mục Hải Long ngồi trên ghế sô pha vừa hút thuốc vừa trầm tư suy nghĩ.
Rất nhanh, Lâm Mạn Ngọc đã tắm xong bước ra.
Mục Hải Long liền vội vàng phát tiết một phen, sau đó đứng dậy mặc quần áo vào nói: "Hải gia tôi đi ra ngoài làm chút chuyện, dù sao cô cũng đã từ bỏ sự nghiệp diễn xuất của mình, nên từ hôm nay trở đi tôi sẽ bao nuôi cô, một ngày ba mươi triệu, chờ đến lúc Hải gia tội chán ngán thì cô chỉ cần rời đi là được"
"Vâng, Hải gia!".
Một ngày ba mươi triệu thì một năm cũng có tới một trăm linh tám tỷ, đã thế không cần phải đóng thuế so với thu nhập trước đây của diễn viên cũng không nhiều hơn mấy nhưng cô ta sẽ không phải chịu khổ.
Sau một tiếng đồng hồ.
Mục Hải Long đi tới một phòng bệnh sang trọng trong bệnh viện.
"Anh Hào, người anh em này đến thăm anh rồi đây!".
Mục Hải Long ngồi kế bên giường bệnh nhếch miệng cười nói rằng: "Tôi tới nhà anh mới biết được tin anh Hào bị trúng đạn, hôn mê một ngày một đêm vừa mới tỉnh lại không bao lâu, nên người anh em này lập tức chạy đến đây với lại mang theo rất nhiều trái cây, để bây giờ tôi bóc vỏ quýt cho anh ăn."
Sau đó, anh ta vừa bóc quýt vừa hỏi: "Anh Hào, người đó là ai lại to gan dám bắn thẳng vào ngực anh thế này?"
Trương Tử Hào thở hổn hển nói: "Bị một thằng nhãi ranh họ Tiêu bắn!".
Mục Hải Long sửng sốt hỏi: "Thằng đó có phải tên là Tiêu Thanh không?"
"Đúng vậy!".
Trương Tử Hào hừng hực tức giận nói: "Đàn em của tôi đã từng nghe ngóng tin tức, hình như người đó tên là Tiêu Thanh và cậu có quen biết cậu ta."
Mục Hải Long cười ha ha nói: "Không dối gì anh Hào, sở dĩ Hộ Hải Vương tôi. đây bị đánh đổ và lưu lạc đến Cẩm Châu đều là do Tiêu Thanh sắp đặt đưa chúng tôi vào ngục giam rồi kết án tử hình, may là em gái tôi có quen biết với hắn ta nên mới cứu được tôi, nếu không thì người anh em này sớm bị bắn nát sọ!"
"Thật vậy sao!"
Trương Tử Hào vô cùng kinh ngạc.
"Người xem chút nữa giết chết cậu cũng chính là tên Tiêu Thanh này sao?"
Mục Hải Long gật đầu, hỏi: "Anh Hào có dự định trả thù hắn ta không?"
Trương Tử Hào nói: "Nghe nói thằng nhóc này cũng có chút lợi hại, dựa vào những đàn em trong tay tôi thì e rằng không thể đánh lại cậu ta nhưng không sao cả vì tôi vừa mới thông báo cho phân đội liên minh Thiên Địa Đông Nam Á nội trong một, hai ngày nữa bọn họ sẽ phải một nhóm cao thủ đến đây để giúp tôi trừ khử thằng nhãi ranh này."
Mục Hải Long cười ha ha.
"Nghe nói thực lực của liên minh Thiên Địa rất mạnh, nếu có sự giúp đỡ của
bọn họ thì tôi đây rất yên tâm"
"Nhưng có điều tên tạp chủng Tiêu Thanh kia thực lực cũng rất mạnh, vì thế anh Hào không được để sơ hở"
"Tôi đây chỉ có thể cho anh Hào biết rằng Tiêu Thanh rất yêu thương vợ con mình, nếu như anh Hào giết hết vợ con hắn ta thì tôi nghĩ hắn ta sẽ điên mất, đến lúc đó tiêu diệt hắn sẽ rất dễ dàng."
Mục Hải Long sợ Trương Tử Hào sẽ phải người đến vừa đánh không lại Tiêu Thanh mà trái lại đều bị anh thủ tiêu sạch.
"Hải gia, nếu như cô ta là kẻ thù của anh lại còn là người khiến em phải từ bỏ sự nghiệp diễn xuất của mình, anh cũng là người có tiền có địa vị ở Cẩm Châu thì anh hãy trả thù cô ta đi chứ."
Mục Hải Long hỏi: "Chồng cô ta có ở đây hay không?"
Lâm Mạn Ngọc gật đầu: "Có chứ, cả con cái của cô ta đều ở đây cả."
"Ngày hôm qua vẫn còn tham gia buổi họp báo của phim điện ảnh Hoắc Nguyên Giáp, trong buổi họp báo cả đạo diễn Từ Khả và những người nổi tiếng đều đang nhộn nhịp quảng cáo kem trị sẹo Lam Lam của cô ta, quảng cáo hiện tại của công ty cô ta đang rất được mọi người đón nhận nên sau này mỗi ngày chỉ cần đợi đếm tiền"
"Hai người có thù với nhau, có lẽ Hải gia cũng không hy vọng công ty cô ta ngày càng phát triển và có được cuộc sống như thần tiên vừa giàu có lại thoải mai?"
"Vì vậy, em hi vọng anh có thể khiến cô ta phải trả giá đắt một chút."
Mục Hải Long nói: "Cô hãy đi tắm trước, Hải gia tôi sẽ chờ lâu quá rồi."
"Được thôi!"
Lâm Mạn Ngọc ném cái túi rồi lắc lắc mông đi vào phòng tắm.
.
Mục Hải Long ngồi trên ghế sô pha vừa hút thuốc vừa trầm tư suy nghĩ.
Rất nhanh, Lâm Mạn Ngọc đã tắm xong bước ra.
Mục Hải Long liền vội vàng phát tiết một phen, sau đó đứng dậy mặc quần áo vào nói: "Hải gia tôi đi ra ngoài làm chút chuyện, dù sao cô cũng đã từ bỏ sự nghiệp diễn xuất của mình, nên từ hôm nay trở đi tôi sẽ bao nuôi cô, một ngày ba mươi triệu, chờ đến lúc Hải gia tội chán ngán thì cô chỉ cần rời đi là được"
"Vâng, Hải gia!".
Một ngày ba mươi triệu thì một năm cũng có tới một trăm linh tám tỷ, đã thế không cần phải đóng thuế so với thu nhập trước đây của diễn viên cũng không nhiều hơn mấy nhưng cô ta sẽ không phải chịu khổ.
Sau một tiếng đồng hồ.
Mục Hải Long đi tới một phòng bệnh sang trọng trong bệnh viện.
"Anh Hào, người anh em này đến thăm anh rồi đây!".
Mục Hải Long ngồi kế bên giường bệnh nhếch miệng cười nói rằng: "Tôi tới nhà anh mới biết được tin anh Hào bị trúng đạn, hôn mê một ngày một đêm vừa mới tỉnh lại không bao lâu, nên người anh em này lập tức chạy đến đây với lại mang theo rất nhiều trái cây, để bây giờ tôi bóc vỏ quýt cho anh ăn."
Sau đó, anh ta vừa bóc quýt vừa hỏi: "Anh Hào, người đó là ai lại to gan dám bắn thẳng vào ngực anh thế này?"
Trương Tử Hào thở hổn hển nói: "Bị một thằng nhãi ranh họ Tiêu bắn!".
Mục Hải Long sửng sốt hỏi: "Thằng đó có phải tên là Tiêu Thanh không?"
"Đúng vậy!".
Trương Tử Hào hừng hực tức giận nói: "Đàn em của tôi đã từng nghe ngóng tin tức, hình như người đó tên là Tiêu Thanh và cậu có quen biết cậu ta."
Mục Hải Long cười ha ha nói: "Không dối gì anh Hào, sở dĩ Hộ Hải Vương tôi. đây bị đánh đổ và lưu lạc đến Cẩm Châu đều là do Tiêu Thanh sắp đặt đưa chúng tôi vào ngục giam rồi kết án tử hình, may là em gái tôi có quen biết với hắn ta nên mới cứu được tôi, nếu không thì người anh em này sớm bị bắn nát sọ!"
"Thật vậy sao!"
Trương Tử Hào vô cùng kinh ngạc.
"Người xem chút nữa giết chết cậu cũng chính là tên Tiêu Thanh này sao?"
Mục Hải Long gật đầu, hỏi: "Anh Hào có dự định trả thù hắn ta không?"
Trương Tử Hào nói: "Nghe nói thằng nhóc này cũng có chút lợi hại, dựa vào những đàn em trong tay tôi thì e rằng không thể đánh lại cậu ta nhưng không sao cả vì tôi vừa mới thông báo cho phân đội liên minh Thiên Địa Đông Nam Á nội trong một, hai ngày nữa bọn họ sẽ phải một nhóm cao thủ đến đây để giúp tôi trừ khử thằng nhãi ranh này."
Mục Hải Long cười ha ha.
"Nghe nói thực lực của liên minh Thiên Địa rất mạnh, nếu có sự giúp đỡ của
bọn họ thì tôi đây rất yên tâm"
"Nhưng có điều tên tạp chủng Tiêu Thanh kia thực lực cũng rất mạnh, vì thế anh Hào không được để sơ hở"
"Tôi đây chỉ có thể cho anh Hào biết rằng Tiêu Thanh rất yêu thương vợ con mình, nếu như anh Hào giết hết vợ con hắn ta thì tôi nghĩ hắn ta sẽ điên mất, đến lúc đó tiêu diệt hắn sẽ rất dễ dàng."
Mục Hải Long sợ Trương Tử Hào sẽ phải người đến vừa đánh không lại Tiêu Thanh mà trái lại đều bị anh thủ tiêu sạch.
Bình luận facebook