• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Có rể là chiến vương (3 Viewers)

  • Có rể là chiến vương - Chương 200

Lê Văn Vận hờ hững nhìn Tào Dung rồi nói: “Địa chỉ căn nhà này ở số sáu mươi chín, đường Bành Hồ Nam. Đã được sửa sang lại, có thể vào ở luôn, hôm nào bà có thể trực tiếp dọn đến ở.”.


Lần này, Lê Cảnh An kinh ngạc hoàn toàn, ông ấy nuốt nước miếng, khiếp sợ nhìn Lê Văn Vân nói: “Đường Bành Hồ Nam, Lê Văn Vân, bất động sản chỗ đó chính là nơi đắt đỏ nhất Lâm Hải. Vừa gần biển, còn là khu biệt thự, sửa lại thì hơn ngàn vạn. Con lấy nhiều tiền như vậy ở đâu ra!”


“Trời ơi!”


Bên cạnh, khóe miệng Tào Trác Hào cũng không nén nổi mà giật một cái.


Hơn ngàn vạn, biệt thự gần biển!


Cái này… Quá dọa người!


Lần này, không còn ai nghi ngờ tiền này là do Lê Cảnh An cho, dù sao chính Lê Cảnh An cũng chưa ở được biệt thự như thế.


Khóe miệng Lê Văn Vân cũng không nên được mà khẽ giật, anh để Lôi Bân sang tên cho anh một căn nhà, cũng không ngờ Lôi Bân lại sang tên cho anh một căn biệt thự!


Trên thực tế, lúc trước sau khi Lôi Bân nghe được yêu cầu của Lê Văn Vân, còn tưởng rằng Lê Văn Vân muốn đến ở. Theo yêu cầu của Lê Văn Vân, lớn một chút, thoải mái dễ chịu một chút. Sau đó ông ta sang tên luôn cho Lê Văn Vân một căn biệt thự!


Mà tất cả mọi người, lúc này đều sợ đến ngây người, bọn họ khiếp sợ nhìn Lê Văn Vân.


Những người này đều là người rất bình thường, không phải giàu có gì. Biệt thự, mà còn là biệt thự gần biển, đây là chuyện mà đến cả nghĩ thôi bọn họ cũng không dám nghĩ.


Đặc biệt là Tả Hạo, lúc này anh ta nhìn Lê Văn Vân với vẻ mặt vô cùng khiếp SỢ.


Anh ta hiểu rõ về nhà ở hơn so với những người khác, ngàn vạn cũng đã đánh giá thấp. Cho dù anh ta có bán công ty của mình cũng chưa chắc có thể mua được một căn nhà ở đó.


Anh ta nghiến răng nhìn về phía Lê Văn Vân, ngay sau đó cười như không cười hỏi: “Lê Văn Vân, anh vừa mới ra tù, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy mà mua biệt thự. Không phải anh lại làm chuyện gì phạm pháp đấy chứ.”


Tào Dung cũng vội vàng hùa theo: “Đúng đấy, Lê Văn Vân, cậu vừa mới ra tù.”


Lời này vừa được nói ra, ánh mắt tất cả mọi người theo đó nhìn về phía Lê Văn Vân không được tự nhiên.


Mà vợ chồng Lê Cảnh An cũng có vẻ mặt lo lắng, Lê Văn Vân ra tay lần này đúng thật là hơi dọa người.





Đối mặt với sự khiêu khích liên tục của Tả Hạo, Lê Văn Vân cũng chuẩn bị ngả bài.


Anh chậm rãi thở ra một hơi, mỉm cười với La Trinh Ngọc, cầm hộp nhân sâm lên, sau đó vứt vào ngực Tả Hạo, hờ hững nói: “Dì à, ban đầu vốn muốn để lại mặt mũi cho dì và Liễu Ngọc, không muốn để cho mấy người bị bẽ mặt. Nhưng hết lần này đến lần khác mấy người cứ nhắm vào con, con không nhịn được!”


“Hừ? Làm sao? Cậu định giết tôi trước mặt nhiều người như vậy sao?” Tào Dung đứng lên, lớn tiếng nói.


Lần này đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người!


Sắc mặt của Tào Vân và Lê Cảnh An thay đổi, vội vàng kéo Lê Văn Vân!


Lê Văn Vân cười với bọn họ nói: “Bố mẹ yên tâm đi, con không làm chuyện gì phạm pháp.”


Sau đó, anh nhìn về phía Tả Hạo, lạnh lùng nói: “Thứ nhất, số tiền kia là do tôi quang minh chính đại lấy được.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom