Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Có rể là chiến vương - Chương 444
Lê Văn Vân sửng sốt: “Cô không có cảm giác nắm lấy khúc xương này sẽ cảm thấy nó như muốn hòa vào trong cơ thể sao?”
Hoàng Thi Kỳ lắc đầu nói: “Không có, tôi hoàn toàn không có cảm giác gì cả.”
Lê Văn Vân giữ im lặng, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ: “Chẳng lẽ khúc xương này còn kén chọn người nữa sao?”
“Tôi không biết, dù sao thì tôi cũng không thể nào hấp thụ được. Haizzz!” Dứt lời, trên mặt cô ta lộ ra vẻ xoắn xuýt: “Tôi ngày càng cách xa anh rồi, bây giờ tôi phải làm sao đây?
Lê Văn Vân xoa đầu cô ta nói: “Không sao, sớm muộn gì cũng có một ngày cô sẽ đột phá, lão già Trác Nhất Minh kia nói rồi, thiên phú của cô còn cao hơn cả tôi, chỉ là cô trải qua quá ít chuyện sống chết, tôi cũng đột phá lên siêu cấp vào thời khắc sinh tử đấy”
“Hừ, lần nào anh cũng bảo tôi trốn sau lưng anh, để anh và Đường Đường Đ đi trước nhất, tôi…” Hoàng Thị Kỳ trề môi nói.
“Được rồi, tôi thức dậy đây, lát nữa tôi còn phải ra ngoài một chuyến, tôi định đi mua một chiếc xe” Lê Văn Vân nói.
“Được đó, vậy lát nữa tôi sẽ đi mua cùng anh.” Hoàng Thị Kỳ nói.
Lê Văn Vân gật đầu đáp: “Được!”
Anh rửa mặt qua loa rồi đi ra ngoài, Phạm Nhược Tuyết và Lý Tiểu U cũng mặc đồ ngủ đi ra ngoài, thấy Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ thì cau mày hỏi: “Hai người định ra ngoài à?”
“Ừm, Lê Văn Vân định đi mua xe nên tôi muốn đi cùng anh ấy.” Hoàng Thị Kỳ nói: “Hai người có muốn đi cùng không?”
“Thôi bỏ đi.” Phạm Nhược Tuyết lắc đầu đáp: “Hai người hãy tự đi đi, khi nào về nhớ mua bữa trưa cho chúng tôi, tôi không muốn nấu cơm cho lắm.”
Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ gật đầu, sau đó hai người đi ra ngoài bắt một chiếc taxi đi tới cửa hàng 4S ở gần đó.
“Anh định mua xe gì?” Hoàng Thi Kỳ hỏi: “Chúng ta đi mua Lamborghini đi, tôi rất thích kiểu xe đó, cảm thấy nó rất phong cách.”
Lê Văn Vân xoa đầu cô ta nói: “Cô đang nghĩ gì thế? Chúng ta là Người Gác Đêm, phải khiêm tốn một tý, nên mua một chiếc Audi bình thường thôi.”
Bọn họ đi tới cửa hàng 4S Audi ở gần đó, vì bây giờ mới hơn chín giờ nên trong cửa hàng 4S chưa có ai cả. Lê Văn Vân vừa bước vào đã nghe thấy tiếng rống đầy giận dữ: “Cô lại đến muộn, tháng này cô đã đi muộn lần thứ mấy rồi hả?”
Lê Văn Vân nhìn qua đó rồi sắc mặt bỗng thay đổi.
Một cô gái mặc đồ đồng phục đang đứng bên đó, cô ta cúi đầu, mắt ngân ngấn nước nhưng không chảy xuống.
Điều khiển Lê Văn Vân ngạc nhiên đó là anh lại quen người phụ nữ này, vì cô ta chính là Từ Oánh Oánh với vóc dáng cực kỳ nóng bỏng mà Hoàng Gia Gia đã sắp xếp cho anh ở sòng bạc ngầm vào đêm hôm qua.
Trước mặt Từ Oánh Oánh là một người đàn ông trung niên béo phì, ông ta cạo đầu trọc, vẻ ngoài hơi béo ngậy, đang chỉ tay vào Từ Oánh Oánh rồi chửi ầm lên: “Cô tới trễ thì thôi đi, tháng trước cộng thêm tháng này cô đã làm mất bao nhiêu khoản tiêu thụ, rồi bị khiếu nại bao nhiêu lần rồi hả?”
“Lúc mấy vị khách đó mua xe đã động tay động chân với tôi, tôi…” Từ Oánh Oánh cắn môi nói.
“Bọn họ động tay động chân với cô, mẹ kiếp bây giờ đã là thời đại nào rồi hả? Cô giả vờ làm liệt nữ trong trắng làm cái gì, cô còn muốn kiếm tiền nữa không?” Người đàn ông trung niên đó mắng: “Chẳng qua chỉ bị sờ mó một tý thôi mà? Bọn họ cũng đâu bảo cô ngủ cùng với họ, cô bị thiệt thòi chỗ nào hả?”
Lê Văn Vân khẽ nhíu mày khi nghe thấy đoạn đối thoại của hai người.
Có lẽ cô gái này đi làm ở đây vào ban ngày, rồi buổi tối lại tới sòng bạc ngầm làm thêm.
Nhưng điều quan trọng nhất là bên sòng bạc ngầm vô cùng thối nát, dù chỉ tiếp rượu cũng phải ăn mặc vô cùng hở hang, hơn nữa còn bị mấy người đàn ông sờ mó lung tung.
Cô ta có thể chấp nhận ở sòng bạc ngầm, nhưng lại không thể nào chấp nhận việc mình bị người khác sờ mó ở cửa hàng 4S, điều này đã khiến người khác cảm thấy hơi buồn cười.
Hoàng Thi Kỳ lắc đầu nói: “Không có, tôi hoàn toàn không có cảm giác gì cả.”
Lê Văn Vân giữ im lặng, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ: “Chẳng lẽ khúc xương này còn kén chọn người nữa sao?”
“Tôi không biết, dù sao thì tôi cũng không thể nào hấp thụ được. Haizzz!” Dứt lời, trên mặt cô ta lộ ra vẻ xoắn xuýt: “Tôi ngày càng cách xa anh rồi, bây giờ tôi phải làm sao đây?
Lê Văn Vân xoa đầu cô ta nói: “Không sao, sớm muộn gì cũng có một ngày cô sẽ đột phá, lão già Trác Nhất Minh kia nói rồi, thiên phú của cô còn cao hơn cả tôi, chỉ là cô trải qua quá ít chuyện sống chết, tôi cũng đột phá lên siêu cấp vào thời khắc sinh tử đấy”
“Hừ, lần nào anh cũng bảo tôi trốn sau lưng anh, để anh và Đường Đường Đ đi trước nhất, tôi…” Hoàng Thị Kỳ trề môi nói.
“Được rồi, tôi thức dậy đây, lát nữa tôi còn phải ra ngoài một chuyến, tôi định đi mua một chiếc xe” Lê Văn Vân nói.
“Được đó, vậy lát nữa tôi sẽ đi mua cùng anh.” Hoàng Thị Kỳ nói.
Lê Văn Vân gật đầu đáp: “Được!”
Anh rửa mặt qua loa rồi đi ra ngoài, Phạm Nhược Tuyết và Lý Tiểu U cũng mặc đồ ngủ đi ra ngoài, thấy Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ thì cau mày hỏi: “Hai người định ra ngoài à?”
“Ừm, Lê Văn Vân định đi mua xe nên tôi muốn đi cùng anh ấy.” Hoàng Thị Kỳ nói: “Hai người có muốn đi cùng không?”
“Thôi bỏ đi.” Phạm Nhược Tuyết lắc đầu đáp: “Hai người hãy tự đi đi, khi nào về nhớ mua bữa trưa cho chúng tôi, tôi không muốn nấu cơm cho lắm.”
Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ gật đầu, sau đó hai người đi ra ngoài bắt một chiếc taxi đi tới cửa hàng 4S ở gần đó.
“Anh định mua xe gì?” Hoàng Thi Kỳ hỏi: “Chúng ta đi mua Lamborghini đi, tôi rất thích kiểu xe đó, cảm thấy nó rất phong cách.”
Lê Văn Vân xoa đầu cô ta nói: “Cô đang nghĩ gì thế? Chúng ta là Người Gác Đêm, phải khiêm tốn một tý, nên mua một chiếc Audi bình thường thôi.”
Bọn họ đi tới cửa hàng 4S Audi ở gần đó, vì bây giờ mới hơn chín giờ nên trong cửa hàng 4S chưa có ai cả. Lê Văn Vân vừa bước vào đã nghe thấy tiếng rống đầy giận dữ: “Cô lại đến muộn, tháng này cô đã đi muộn lần thứ mấy rồi hả?”
Lê Văn Vân nhìn qua đó rồi sắc mặt bỗng thay đổi.
Một cô gái mặc đồ đồng phục đang đứng bên đó, cô ta cúi đầu, mắt ngân ngấn nước nhưng không chảy xuống.
Điều khiển Lê Văn Vân ngạc nhiên đó là anh lại quen người phụ nữ này, vì cô ta chính là Từ Oánh Oánh với vóc dáng cực kỳ nóng bỏng mà Hoàng Gia Gia đã sắp xếp cho anh ở sòng bạc ngầm vào đêm hôm qua.
Trước mặt Từ Oánh Oánh là một người đàn ông trung niên béo phì, ông ta cạo đầu trọc, vẻ ngoài hơi béo ngậy, đang chỉ tay vào Từ Oánh Oánh rồi chửi ầm lên: “Cô tới trễ thì thôi đi, tháng trước cộng thêm tháng này cô đã làm mất bao nhiêu khoản tiêu thụ, rồi bị khiếu nại bao nhiêu lần rồi hả?”
“Lúc mấy vị khách đó mua xe đã động tay động chân với tôi, tôi…” Từ Oánh Oánh cắn môi nói.
“Bọn họ động tay động chân với cô, mẹ kiếp bây giờ đã là thời đại nào rồi hả? Cô giả vờ làm liệt nữ trong trắng làm cái gì, cô còn muốn kiếm tiền nữa không?” Người đàn ông trung niên đó mắng: “Chẳng qua chỉ bị sờ mó một tý thôi mà? Bọn họ cũng đâu bảo cô ngủ cùng với họ, cô bị thiệt thòi chỗ nào hả?”
Lê Văn Vân khẽ nhíu mày khi nghe thấy đoạn đối thoại của hai người.
Có lẽ cô gái này đi làm ở đây vào ban ngày, rồi buổi tối lại tới sòng bạc ngầm làm thêm.
Nhưng điều quan trọng nhất là bên sòng bạc ngầm vô cùng thối nát, dù chỉ tiếp rượu cũng phải ăn mặc vô cùng hở hang, hơn nữa còn bị mấy người đàn ông sờ mó lung tung.
Cô ta có thể chấp nhận ở sòng bạc ngầm, nhưng lại không thể nào chấp nhận việc mình bị người khác sờ mó ở cửa hàng 4S, điều này đã khiến người khác cảm thấy hơi buồn cười.
Bình luận facebook