Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Có rể là chiến vương - Chương 462
“Tất nhiên là con bé không biết.” Long Ưng Đài lắc đầu và nói: “Nhưng con bé lại biết sự tồn tại của Người Gác Đêm và cũng biết luôn lí do vì sao bố mẹ nó mất, cho nên nó vẫn luôn tìm
kiếm cơ hội để gia nhập tổ chức Người Gác Đêm”
Lê Văn Vân chết lặng!
Người Gác Đêm bảo vệ trật tự cho thế giới ngầm, họ có thể có rất nhiều tiền bạc của cải nhưng cũng đã hi sinh rất nhiều máu và nước mắt.
Mạnh như Lê Văn Vân cũng chẳng có gì là tuyệt đối chắc chắn cả.
Ví dụ như trong trận chiến ba năm trước, nếu không phải tình cờ thì suýt nữa anh đã chết
rôi.
“Cho dù như thế nào thì cậu cũng phải đồng ý với tôi chuyện này.” Long Ưng Đài nhìn Lê Văn Vân và nói.
Lê Văn Vân nhíu mày nói: “Long Nhã Lâm còn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới đỉnh cấp, để vào Người Gác Đêm cũng là..”
Long Ưng Đài xua tay nói: “Cho dù như thế nào thì cậu cũng phải hứa với tôi chuyện này, nếu không tôi đã để Trác Nhất Minh nói với cậu rồi.”
Lê Văn Vân lắc đầu, sau đó khẽ mỉm cười: “Ông già Trác Nhất Minh không thể chết được đâu, yên tâm đi. Nếu thật sự có ngày này, nếu ông ta thật sự chém ra nhát dao này thì tôi sẽ đứng ra chém trước ông ta.”
Long Ưng Đài cau mày, ông ấy nhìn Lê Văn Vân thở dài nói: “Ông già kia ngoan cố lắm, ông ta sẽ không để cậu có cơ hội đứng trước ông ta đâu.”
“Nếu không có việc gì nữa, tôi đi trước đây.” Lê Văn Vân nói.
“Ha ha, tên nhóc cậu và Trác Nhất Minh giống hệt nhau, đều là nghĩ một đàng nói một nẻo.” Long Ưng Đài tiếp tục níu kéo, nhìn Lê Văn Vân và nói: “Tôi sẽ nhanh chóng giao vị trí của Lâm Thiếu Hoa và Giản Hưng cho cậu, có điều cậu đối phó với Giản Hưng sẽ hơi vất vả đấy.”
Giản Hưng đứng thứ bảy trong danh sách Thiên Bảng!
Đó là kẻ phản bội Người Gác Đêm, trước đây là số 0 nên không thể nghi ngờ về thực lực đưỢC.
Vẻ mặt Lê Văn Vân hơi thay đổi: “Giản Hưng đang ở Yên Kinh à?”
“Đúng vậy, nói với cậu như vậy đi cho dễ hiểu. Lúc này Giản Hưng và Hồng Nguyệt đang bắt tay nhau, đồ đang ở trong tay Vương Giai Kỳ hoặc nhà họ Vương, là thành ý của Hồng Nguyệt với Giản Hưng. Nếu tóm được thứ đó thì thực lực của Giản Hưng sẽ tăng lên rất nhiều” Long Ưng Đài nói.
“Cho nên người muốn đối phó với nhà họ Vương chính là Giản Hưng? Lê Văn Vân nhíu mày.
“Cũng không phải muốn đối phó mà muốn lôi kéo ông cụ Vương qua đó hợp tác với họ” Long Ưng Đài ngước mắt lên nói: “Tóm lại, chi nhánh mạng lưới ngầm của chúng ta ở Yên Kinh vẫn đang tìm kiếm tung tích của hai người họ nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được”
“Tất nhiên nếu họ muốn ra tay với Vương Giai Kỳ hoặc người nhà họ Vương thì sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.” Long Ưng Đài nói.
Lê Văn Vân vuốt cằm hỏi: “Nói đi cũng phải nói lại, tại sao bọn họ nhất định phải ra tay với Vương Giai kỳ chứ? Sao họ không ra tay với Vương Hàn Lâm hoặc người nào khác của nhà họ Vương chứ? Tên Vương Hàn Lâm kia suốt ngày rong chơi ngoài đường”
Long Ưng Đài cười nói: “Có thể ra tay được chỉ có Vương Hàn Lâm và Vương Giai Kỳ, họ là con cháu duy nhất của dòng chính nên nhà họ Vương không thể hy sinh, nếu hy sinh thì hiệu quả là tốt nhất. Mỗi ngày Vương Hàn Lâm đều ở cùng với một đám ăn chơi trác táng, nếu động tới Vương Hàn Lâm thì những người khác phải làm sao đây? Nước ở Yên Kinh rất sâu, cho dù là Hồng Nguyệt hay Bóng Tối cũng không tuyệt đối nắm chắc được.”
Lê Văn Vần cạn lời, bởi vậy làm một tên ăn chơi trác táng cũng không phải là vô dụng nhỉ?
Long Ưng Đài trầm ngâm nói: “Được rồi, bọn họ đã đợi rất lâu rồi đấy, chúng ta cũng nên đi ra ngoài thôi. Cho dù cậu có đồng ý hay không thì hãy nhớ kỹ lời của tôi, nếu tôi xảy ra chuyện thì sau này Người Gác Đêm sẽ nằm trong tay cậu, nhất định cậu phải ngăn cản Nhã Lâm gia nhập Người Gác Đêm”
Nói xong, ông ta sờ sờ cái mũi của mình: “Nói đi cũng phải nói lại, thật sự cậu không suy nghĩ gì về chuyện của Nhã Lâm à?”
“Thưa ông, tôi ra ngoài trước đây ạ” Lê Văn Vân vội vàng nói.
kiếm cơ hội để gia nhập tổ chức Người Gác Đêm”
Lê Văn Vân chết lặng!
Người Gác Đêm bảo vệ trật tự cho thế giới ngầm, họ có thể có rất nhiều tiền bạc của cải nhưng cũng đã hi sinh rất nhiều máu và nước mắt.
Mạnh như Lê Văn Vân cũng chẳng có gì là tuyệt đối chắc chắn cả.
Ví dụ như trong trận chiến ba năm trước, nếu không phải tình cờ thì suýt nữa anh đã chết
rôi.
“Cho dù như thế nào thì cậu cũng phải đồng ý với tôi chuyện này.” Long Ưng Đài nhìn Lê Văn Vân và nói.
Lê Văn Vân nhíu mày nói: “Long Nhã Lâm còn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới đỉnh cấp, để vào Người Gác Đêm cũng là..”
Long Ưng Đài xua tay nói: “Cho dù như thế nào thì cậu cũng phải hứa với tôi chuyện này, nếu không tôi đã để Trác Nhất Minh nói với cậu rồi.”
Lê Văn Vân lắc đầu, sau đó khẽ mỉm cười: “Ông già Trác Nhất Minh không thể chết được đâu, yên tâm đi. Nếu thật sự có ngày này, nếu ông ta thật sự chém ra nhát dao này thì tôi sẽ đứng ra chém trước ông ta.”
Long Ưng Đài cau mày, ông ấy nhìn Lê Văn Vân thở dài nói: “Ông già kia ngoan cố lắm, ông ta sẽ không để cậu có cơ hội đứng trước ông ta đâu.”
“Nếu không có việc gì nữa, tôi đi trước đây.” Lê Văn Vân nói.
“Ha ha, tên nhóc cậu và Trác Nhất Minh giống hệt nhau, đều là nghĩ một đàng nói một nẻo.” Long Ưng Đài tiếp tục níu kéo, nhìn Lê Văn Vân và nói: “Tôi sẽ nhanh chóng giao vị trí của Lâm Thiếu Hoa và Giản Hưng cho cậu, có điều cậu đối phó với Giản Hưng sẽ hơi vất vả đấy.”
Giản Hưng đứng thứ bảy trong danh sách Thiên Bảng!
Đó là kẻ phản bội Người Gác Đêm, trước đây là số 0 nên không thể nghi ngờ về thực lực đưỢC.
Vẻ mặt Lê Văn Vân hơi thay đổi: “Giản Hưng đang ở Yên Kinh à?”
“Đúng vậy, nói với cậu như vậy đi cho dễ hiểu. Lúc này Giản Hưng và Hồng Nguyệt đang bắt tay nhau, đồ đang ở trong tay Vương Giai Kỳ hoặc nhà họ Vương, là thành ý của Hồng Nguyệt với Giản Hưng. Nếu tóm được thứ đó thì thực lực của Giản Hưng sẽ tăng lên rất nhiều” Long Ưng Đài nói.
“Cho nên người muốn đối phó với nhà họ Vương chính là Giản Hưng? Lê Văn Vân nhíu mày.
“Cũng không phải muốn đối phó mà muốn lôi kéo ông cụ Vương qua đó hợp tác với họ” Long Ưng Đài ngước mắt lên nói: “Tóm lại, chi nhánh mạng lưới ngầm của chúng ta ở Yên Kinh vẫn đang tìm kiếm tung tích của hai người họ nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được”
“Tất nhiên nếu họ muốn ra tay với Vương Giai Kỳ hoặc người nhà họ Vương thì sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.” Long Ưng Đài nói.
Lê Văn Vân vuốt cằm hỏi: “Nói đi cũng phải nói lại, tại sao bọn họ nhất định phải ra tay với Vương Giai kỳ chứ? Sao họ không ra tay với Vương Hàn Lâm hoặc người nào khác của nhà họ Vương chứ? Tên Vương Hàn Lâm kia suốt ngày rong chơi ngoài đường”
Long Ưng Đài cười nói: “Có thể ra tay được chỉ có Vương Hàn Lâm và Vương Giai Kỳ, họ là con cháu duy nhất của dòng chính nên nhà họ Vương không thể hy sinh, nếu hy sinh thì hiệu quả là tốt nhất. Mỗi ngày Vương Hàn Lâm đều ở cùng với một đám ăn chơi trác táng, nếu động tới Vương Hàn Lâm thì những người khác phải làm sao đây? Nước ở Yên Kinh rất sâu, cho dù là Hồng Nguyệt hay Bóng Tối cũng không tuyệt đối nắm chắc được.”
Lê Văn Vần cạn lời, bởi vậy làm một tên ăn chơi trác táng cũng không phải là vô dụng nhỉ?
Long Ưng Đài trầm ngâm nói: “Được rồi, bọn họ đã đợi rất lâu rồi đấy, chúng ta cũng nên đi ra ngoài thôi. Cho dù cậu có đồng ý hay không thì hãy nhớ kỹ lời của tôi, nếu tôi xảy ra chuyện thì sau này Người Gác Đêm sẽ nằm trong tay cậu, nhất định cậu phải ngăn cản Nhã Lâm gia nhập Người Gác Đêm”
Nói xong, ông ta sờ sờ cái mũi của mình: “Nói đi cũng phải nói lại, thật sự cậu không suy nghĩ gì về chuyện của Nhã Lâm à?”
“Thưa ông, tôi ra ngoài trước đây ạ” Lê Văn Vân vội vàng nói.
Bình luận facebook