Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 138
Rời khỏi tập đoàn Hàn thị, Bạch Lăng Diệp trực tiếp lái xe tới trụ sở chính ở trong nước của tập đoàn Bạch Long.
Bạch Lăng Diệp bước vào thang máy, khi cửa sắp khép lại, thì có một cánh tay vội vã đưa tới, "Chờ chút!"
Sau đó cánh cửa thang máy lập tức mở ra, hai cô gái bước vào bên trong.
Vừa nhìn thấy người bước vào, Bạch Lăng Diệp liền cau mày, người vừa bước vào là Thẩm Nhạc Y.
Mà Thẩm Nhạc Y vừa vào thang máy, sau khi ấn nút, quay qua muốn nói gì đó với cô gái bên cạnh lại bắt gặp ánh mắt đánh giá mình của Bạch Lăng Diệp, cô ta liền ngây người.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười đánh giá trên dưới toàn thân cô ta, trên người cô ta đang mặc đồng phục của nhân viên tập đoàn, trên cổ còn đeo thẻ nhân viên, thật không ngờ Thẩm Nhạc Y này cũng có chút bản lĩnh, vậy mà có thể vào làm việc ở tập đoàn của cô.
Thẩm Nhạc Y mỉm cười nhìn Bạch Lăng Diệp, "Bạch tiểu thư, thật trùng hợp, không ngờ lại gặp được cô ở đây!"
Bạch Lăng Diệp cười cười nói, "Đúng vậy! Thật trùng hợp!" cô cười mỉm cái, "Không ngờ Thẩm tiểu thư lại là nhân viên ở đây!" Trong lời nói của cô dường như còn chứa ẩn ý khác.
Thẩm Nhạc Y còn chưa kịp hiểu câu nói của Bạch Lăng Diệp là có ý gì thì đúng lúc này thang máy vang lên một tiếng "tinh!" sau đó cửa thang máy mở ra, đồng nghiệp bên cạnh vội vã giục cô ta, "Nhạc Y, tới tầng của chúng ta rồi, mau đi thôi!"
Thẩm Nhạc Y vội vã gật đầu, quay đầu nói với Bạch Lăng Diệp, "Vậy Bạch tiểu thư, tôi đi trước!"
Khi cửa thang máy khép lại, đồng nghiệp bên cạnh liền kéo tay Thẩm Nhạc Y, "Này, cô quen cô gái vừa nãy sao?"
Thẩm Nhạc Y cười nói: "Cũng không tính là quen biết, chỉ là gặp nhau vài lần mà thôi!"
"Thật sao? Cô đúng là may mắn mà, lại có thể quen biết với bạn của tổng giám đốc của chúng ta! Sau này cô nhớ phải giúp đỡ tôi đó!"
Thẩm Nhạc Y kinh ngạc, "Bạn của tổng giám đốc?"
Cô gái bên cạnh gật gật đầu, "Đúng vậy, cô không biết sao? Cô gái vừa rồi chính là bạn của tổng giám đốc của chúng ta, cô ấy thỉnh thoảng sẽ đến đây tìm tổng giám đốc!" cô ấy lại thở dài, "Cũng khó trách, cô mới tới công ty mấy ngày đương nhiên sẽ không biết chuyện này rồi!"
"Ha ha! Bây giờ không phải tôi biết rồi sao?" Thẩm Nhạc Y ngoài mặt thì cười nói vui vẻ, nhưng trong lòng cô ta lại đang cười lạnh, bạn sao? Cô không tin trên đời này lại có tình cảm bạn bè trong sáng giữa nam và nữ, hơn nữa nghe đồn rằng tổng giám đốc của bọn họ là một người hết sức đẹp trai, quan trọng là bên cạnh anh ta chưa từng xuất hiện một người bạn thân nào chứ đừng nói là phụ nữ.
Xem ra ông trời cũng đang giúp đỡ cô ta, quan hệ giữa Bạch Lăng Diệp và tổng giám đốc của bọn họ chắc chắn không đơn giản chỉ là bạn bè.
Chỉ cần cô ta có thể tìm ra chứng cứ Bạch Lăng Diệp ở bên ngoài có người đàn ông khác, cô ta không tin, Hàn Trạch Dương sẽ không trở lại bên cạnh mình.
Mà Bạch Lăng Diệp vừa vào đến phòng làm việc của Cố Thành, cô liền ngả người lên ghế sô pha trong phòng, thư ký bên ngoài sau khi pha một tách cà phê mang tới liền lập tức lui ra ngoài, trước khi đi còn không quên đóng cửa lại.
Cố Thành từ trên ghế đứng dậy đi tới chỗ cô, "Sao vậy? Sao trông cô có vẻ uể oải vậy hả?"
Bạch Lăng Diệp liếc nhìn anh ta, nâng tách cà phê lên uống một ngụm, "Còn không phải tại cậu? Nếu không phải cậu nói có chuyện cần tìm, thì tôi đâu phải vừa ăn trưa xong đã tức tốc chạy tới đây chứ?"
Cố Thành cười cười ngồi xuống đối diện cô, "Chứ không phải là cô đang oán giận tôi lấy mất thời gian ở riêng bên chồng chưa cưới của cô?"
Bạch Lăng Diệp chột dạ, cô đảo mắt liền đổi chủ đề, bộ dáng cũng trở nên nghiêm túc, "Nói đi, tìm tôi gấp như vậy là có chuyện gì?"
Cố Thành đứng dậy đi tới bàn làm việc cầm một tập tài liệu đưa tới, "Đây là báo cáo tổng kết cuối năm của tập đoàn! Cô đem về xem còn cần phải chỉnh sửa ở chỗ nào không?"
Bạch Lăng Diệp nhận tập tài liệu, bỏ vào túi xách, "Được rồi, tôi đem về rồi xem, ngày kia sẽ đưa lại cho cậu!"
"Ừm! Còn cuộc họp cổ đông cuối năm, cô có định tham gia không?"
Bạch Lăng Diệp nghĩ nghĩ, cô thở dài, cuộc họp cổ đông cuối năm, mỗi năm tổ chức một lần, cô đều chưa từng tham dự, mỗi năm đều là Cố Thành lấy danh nghĩa của cô để chủ trì, năm nay xem ra cô cũng nên xuất hiện một lần trước mấy vị cổ đông kia rồi.
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu: "Được, cậu dự kiến thời gian rồi thông báo với tôi! Tôi sẽ thu xếp!"
Cố Thành kinh ngạc, anh còn tưởng cô sẽ trả lời như mọi năm, để anh thay cô chủ trì.
Thấy anh còn đang kinh ngạc, Bạch Lăng Diệp cầm túi xách đứng dậy, "Còn chuyện gì nữa không? Nếu không có thì tôi phải trở lại bệnh viện đây!"
Cố Thành hoàn hồn, vội vã đứng dậy, "Còn một chuyện. Lăng Diệp! Công ty vừa mới thành lập chi nhánh trong nước, tôi định mở tiệc cuối năm để thưởng cho các nhân viên, cũng để tìm thêm đối tác, cô thấy thế nào?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu, "Vậy cứ làm theo ý cậu đi!"
Bạch Lăng Diệp bước vào thang máy, khi cửa sắp khép lại, thì có một cánh tay vội vã đưa tới, "Chờ chút!"
Sau đó cánh cửa thang máy lập tức mở ra, hai cô gái bước vào bên trong.
Vừa nhìn thấy người bước vào, Bạch Lăng Diệp liền cau mày, người vừa bước vào là Thẩm Nhạc Y.
Mà Thẩm Nhạc Y vừa vào thang máy, sau khi ấn nút, quay qua muốn nói gì đó với cô gái bên cạnh lại bắt gặp ánh mắt đánh giá mình của Bạch Lăng Diệp, cô ta liền ngây người.
Bạch Lăng Diệp mỉm cười đánh giá trên dưới toàn thân cô ta, trên người cô ta đang mặc đồng phục của nhân viên tập đoàn, trên cổ còn đeo thẻ nhân viên, thật không ngờ Thẩm Nhạc Y này cũng có chút bản lĩnh, vậy mà có thể vào làm việc ở tập đoàn của cô.
Thẩm Nhạc Y mỉm cười nhìn Bạch Lăng Diệp, "Bạch tiểu thư, thật trùng hợp, không ngờ lại gặp được cô ở đây!"
Bạch Lăng Diệp cười cười nói, "Đúng vậy! Thật trùng hợp!" cô cười mỉm cái, "Không ngờ Thẩm tiểu thư lại là nhân viên ở đây!" Trong lời nói của cô dường như còn chứa ẩn ý khác.
Thẩm Nhạc Y còn chưa kịp hiểu câu nói của Bạch Lăng Diệp là có ý gì thì đúng lúc này thang máy vang lên một tiếng "tinh!" sau đó cửa thang máy mở ra, đồng nghiệp bên cạnh vội vã giục cô ta, "Nhạc Y, tới tầng của chúng ta rồi, mau đi thôi!"
Thẩm Nhạc Y vội vã gật đầu, quay đầu nói với Bạch Lăng Diệp, "Vậy Bạch tiểu thư, tôi đi trước!"
Khi cửa thang máy khép lại, đồng nghiệp bên cạnh liền kéo tay Thẩm Nhạc Y, "Này, cô quen cô gái vừa nãy sao?"
Thẩm Nhạc Y cười nói: "Cũng không tính là quen biết, chỉ là gặp nhau vài lần mà thôi!"
"Thật sao? Cô đúng là may mắn mà, lại có thể quen biết với bạn của tổng giám đốc của chúng ta! Sau này cô nhớ phải giúp đỡ tôi đó!"
Thẩm Nhạc Y kinh ngạc, "Bạn của tổng giám đốc?"
Cô gái bên cạnh gật gật đầu, "Đúng vậy, cô không biết sao? Cô gái vừa rồi chính là bạn của tổng giám đốc của chúng ta, cô ấy thỉnh thoảng sẽ đến đây tìm tổng giám đốc!" cô ấy lại thở dài, "Cũng khó trách, cô mới tới công ty mấy ngày đương nhiên sẽ không biết chuyện này rồi!"
"Ha ha! Bây giờ không phải tôi biết rồi sao?" Thẩm Nhạc Y ngoài mặt thì cười nói vui vẻ, nhưng trong lòng cô ta lại đang cười lạnh, bạn sao? Cô không tin trên đời này lại có tình cảm bạn bè trong sáng giữa nam và nữ, hơn nữa nghe đồn rằng tổng giám đốc của bọn họ là một người hết sức đẹp trai, quan trọng là bên cạnh anh ta chưa từng xuất hiện một người bạn thân nào chứ đừng nói là phụ nữ.
Xem ra ông trời cũng đang giúp đỡ cô ta, quan hệ giữa Bạch Lăng Diệp và tổng giám đốc của bọn họ chắc chắn không đơn giản chỉ là bạn bè.
Chỉ cần cô ta có thể tìm ra chứng cứ Bạch Lăng Diệp ở bên ngoài có người đàn ông khác, cô ta không tin, Hàn Trạch Dương sẽ không trở lại bên cạnh mình.
Mà Bạch Lăng Diệp vừa vào đến phòng làm việc của Cố Thành, cô liền ngả người lên ghế sô pha trong phòng, thư ký bên ngoài sau khi pha một tách cà phê mang tới liền lập tức lui ra ngoài, trước khi đi còn không quên đóng cửa lại.
Cố Thành từ trên ghế đứng dậy đi tới chỗ cô, "Sao vậy? Sao trông cô có vẻ uể oải vậy hả?"
Bạch Lăng Diệp liếc nhìn anh ta, nâng tách cà phê lên uống một ngụm, "Còn không phải tại cậu? Nếu không phải cậu nói có chuyện cần tìm, thì tôi đâu phải vừa ăn trưa xong đã tức tốc chạy tới đây chứ?"
Cố Thành cười cười ngồi xuống đối diện cô, "Chứ không phải là cô đang oán giận tôi lấy mất thời gian ở riêng bên chồng chưa cưới của cô?"
Bạch Lăng Diệp chột dạ, cô đảo mắt liền đổi chủ đề, bộ dáng cũng trở nên nghiêm túc, "Nói đi, tìm tôi gấp như vậy là có chuyện gì?"
Cố Thành đứng dậy đi tới bàn làm việc cầm một tập tài liệu đưa tới, "Đây là báo cáo tổng kết cuối năm của tập đoàn! Cô đem về xem còn cần phải chỉnh sửa ở chỗ nào không?"
Bạch Lăng Diệp nhận tập tài liệu, bỏ vào túi xách, "Được rồi, tôi đem về rồi xem, ngày kia sẽ đưa lại cho cậu!"
"Ừm! Còn cuộc họp cổ đông cuối năm, cô có định tham gia không?"
Bạch Lăng Diệp nghĩ nghĩ, cô thở dài, cuộc họp cổ đông cuối năm, mỗi năm tổ chức một lần, cô đều chưa từng tham dự, mỗi năm đều là Cố Thành lấy danh nghĩa của cô để chủ trì, năm nay xem ra cô cũng nên xuất hiện một lần trước mấy vị cổ đông kia rồi.
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu: "Được, cậu dự kiến thời gian rồi thông báo với tôi! Tôi sẽ thu xếp!"
Cố Thành kinh ngạc, anh còn tưởng cô sẽ trả lời như mọi năm, để anh thay cô chủ trì.
Thấy anh còn đang kinh ngạc, Bạch Lăng Diệp cầm túi xách đứng dậy, "Còn chuyện gì nữa không? Nếu không có thì tôi phải trở lại bệnh viện đây!"
Cố Thành hoàn hồn, vội vã đứng dậy, "Còn một chuyện. Lăng Diệp! Công ty vừa mới thành lập chi nhánh trong nước, tôi định mở tiệc cuối năm để thưởng cho các nhân viên, cũng để tìm thêm đối tác, cô thấy thế nào?"
Bạch Lăng Diệp gật gật đầu, "Vậy cứ làm theo ý cậu đi!"
Bình luận facebook