Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2047
Chương 2047
Vũ Nhược Uyên lùi về phía sau, chủ động đứng cách xa Trần Gia Bảo, rời khỏi phạm vi bao vây của bốn vị tông sư, mở miệng cười: “Các anh không cần để ý đến tôi, cứ chuyên tâm đối phó với anh ta là được, tôi đảm bảo sẽ không ra tay đâu.”
Đám người Sầm Đông Khúc sửng sốt, không nghĩ lại có thể thuận lợi như vậy, không lẽ nhà họ Vũ sợ đối đầu với nhà họ Sầm như vậy sao?
Ngay sau đó, Sầm Đông Khúc liền vỗ tay cười khen ngợi: “Cô Vũ quả thực thức thời, không những thế còn có khí chất trời sinh, xinh đẹp động lòng người, tôi cũng là người biết thương hoa tiếc ngọc, đợi sau khi chuyện này kết thúc, rất mong cô Vũ nể mặt mà uống với tôi một ly rượu.”
“Thế thì phải xem xem anh có cơ hội đó không đã.”Vũ Nhược Uyên cười, ngoài mặt không biểu hiện gì cả nhưng trong lòng lại hết sức khinh thường, sắp bị Trần Gia Bảo đạp dưới chân rồi mà còn nghĩ tới việc cua bà đây, đúng là ngu xuẩn.
Phương Hàn Diệc ở kế bên sắc mặt cũng vô cùng kỳ lạ, chưa nói đến việc chỉ bốn vị tông sư này thì không thể đối phó được với Trần Gia Bảo, chỉ mình Vũ Nhược Uyên đã rất nổi tiếng ở Quỷ Y Môn, chẳng những bụng dạ nham hiểm mà thủ đoạn còn độc ác, xuất quỷ nhập thần, cô ta chính là một bông hoa anh túc có độc, Sầm Đông Khúc có ý cua Vũ Nhược Uyên, không bị cô ta hại chết là may rồi.
“Vậy thì tôi sẽ coi như cô đồng ý rồi nhé.” Sầm Đông Khúc cười sáng láng, quay qua Trần Gia Bảo nói: “Tôi biết anh cũng là cường giả tông sư, nhưng chỗ tôi có hai vị Tông sư Sơ kỳ và hai vị Tông sư Trung kỳ, thêm tôi đây nữa là năm cường giả tông sư, nếu thật sự muốn đánh, anh tuyệt đối không phải là đối thủ, mà kết cục sẽ còn rất thảm nữa.
Nể mặt chị của anh, tôi cho anh cơ hội cuối cùng, chỉ cần anh xin lỗi, đồng thời phế đi hai cánh tay, tôi có thể không nhắc đến chuyện cũ nữa.”
Trần Gia Bảo lẻ loi đứng giữa vòng vây, dường như rất cô độc.
Vậy mà sắc mặt của anh ta không hề thay đổi, nhìn xung quanh một lượt nói: “Các người có đông hơn nữa thì cũng chỉ là một đám tôm tép trong mắt tôi mà thôi, muốn đánh thì đánh đi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi.”
Ánh mắt Sầm Đông Khúc trở lên nghiêm túc, từ trên ghế đứng dậy, nói: “Nếu đã như vậy, vậy tôi sẽ đáp ứng cho anh, lên, phế anh ta cho tôi.”
Bốn vị cường giả tông sư cùng hô lên, từ bốn phía không hẹn mà cùng lao vào tấn công Trần Gia Bảo, giống như thiên la địa võng, không cho Trần Gia Bảo có cơ hội có cơ hội thoát thân.
Sầm Đông Khúc đứng chắp tay, khóe miệng nhếch lên cười: “Bốn vị tông sư cùng ra tay, trừ khi là Bán Bước Truyền Kỳ và Cường Giả Truyền Kỳ đích thực, nếu không ai có thể chống đỡ được!”
Anh ta vô cùng tự tin nắm chắc phần thắng trong tay. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lư Bảo Quốc và Xà Văn Tĩnh liên tục gật đầu, như thể đã nhìn thấy Trần Gia Bảo bị đánh ngã thảm hại rồi vậy, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Đột nhiên, trước mặt tất cả mọi người, Trần Gia Bảo di chuyển, bóng người anh ta lóe lên một cái rồi biến mất tại chỗ, cũng biến mất luôn trước mắt của tất cả mọi người.
Đừng nói là đám người Sầm Đông Khúc, ngay cả bốn vị tông sư ở đại sảnh cũng không nhìn rõ động tác của Trần Gia Bảo, vẻ mặt vô cùng sửng sốt.
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo liền xuất hiện ở phía sau của một vị tông sư, còn không đợi đối phương kịp phản ứng đã đâm một kiếm xuống đầu vai đối phương, chỉ nghe “Phụt” một tiếng, máu bắn tung tóe, mũi kiếm sắc bén xuyên qua đầu vai ông ta, bay về phía trước. nặng nề rơi trên mặt đất.
Đám người Sầm Đông Khúc, Lư Bảo Quốc há hốc mồm ra kinh hãi, mẹ nó, một chiêu trong nháy mắt đã giết được cường giả tông sư, tên này rốt cuộc lợi hại tới mức nào chứ?
Vũ Nhược Uyên lùi về phía sau, chủ động đứng cách xa Trần Gia Bảo, rời khỏi phạm vi bao vây của bốn vị tông sư, mở miệng cười: “Các anh không cần để ý đến tôi, cứ chuyên tâm đối phó với anh ta là được, tôi đảm bảo sẽ không ra tay đâu.”
Đám người Sầm Đông Khúc sửng sốt, không nghĩ lại có thể thuận lợi như vậy, không lẽ nhà họ Vũ sợ đối đầu với nhà họ Sầm như vậy sao?
Ngay sau đó, Sầm Đông Khúc liền vỗ tay cười khen ngợi: “Cô Vũ quả thực thức thời, không những thế còn có khí chất trời sinh, xinh đẹp động lòng người, tôi cũng là người biết thương hoa tiếc ngọc, đợi sau khi chuyện này kết thúc, rất mong cô Vũ nể mặt mà uống với tôi một ly rượu.”
“Thế thì phải xem xem anh có cơ hội đó không đã.”Vũ Nhược Uyên cười, ngoài mặt không biểu hiện gì cả nhưng trong lòng lại hết sức khinh thường, sắp bị Trần Gia Bảo đạp dưới chân rồi mà còn nghĩ tới việc cua bà đây, đúng là ngu xuẩn.
Phương Hàn Diệc ở kế bên sắc mặt cũng vô cùng kỳ lạ, chưa nói đến việc chỉ bốn vị tông sư này thì không thể đối phó được với Trần Gia Bảo, chỉ mình Vũ Nhược Uyên đã rất nổi tiếng ở Quỷ Y Môn, chẳng những bụng dạ nham hiểm mà thủ đoạn còn độc ác, xuất quỷ nhập thần, cô ta chính là một bông hoa anh túc có độc, Sầm Đông Khúc có ý cua Vũ Nhược Uyên, không bị cô ta hại chết là may rồi.
“Vậy thì tôi sẽ coi như cô đồng ý rồi nhé.” Sầm Đông Khúc cười sáng láng, quay qua Trần Gia Bảo nói: “Tôi biết anh cũng là cường giả tông sư, nhưng chỗ tôi có hai vị Tông sư Sơ kỳ và hai vị Tông sư Trung kỳ, thêm tôi đây nữa là năm cường giả tông sư, nếu thật sự muốn đánh, anh tuyệt đối không phải là đối thủ, mà kết cục sẽ còn rất thảm nữa.
Nể mặt chị của anh, tôi cho anh cơ hội cuối cùng, chỉ cần anh xin lỗi, đồng thời phế đi hai cánh tay, tôi có thể không nhắc đến chuyện cũ nữa.”
Trần Gia Bảo lẻ loi đứng giữa vòng vây, dường như rất cô độc.
Vậy mà sắc mặt của anh ta không hề thay đổi, nhìn xung quanh một lượt nói: “Các người có đông hơn nữa thì cũng chỉ là một đám tôm tép trong mắt tôi mà thôi, muốn đánh thì đánh đi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi.”
Ánh mắt Sầm Đông Khúc trở lên nghiêm túc, từ trên ghế đứng dậy, nói: “Nếu đã như vậy, vậy tôi sẽ đáp ứng cho anh, lên, phế anh ta cho tôi.”
Bốn vị cường giả tông sư cùng hô lên, từ bốn phía không hẹn mà cùng lao vào tấn công Trần Gia Bảo, giống như thiên la địa võng, không cho Trần Gia Bảo có cơ hội có cơ hội thoát thân.
Sầm Đông Khúc đứng chắp tay, khóe miệng nhếch lên cười: “Bốn vị tông sư cùng ra tay, trừ khi là Bán Bước Truyền Kỳ và Cường Giả Truyền Kỳ đích thực, nếu không ai có thể chống đỡ được!”
Anh ta vô cùng tự tin nắm chắc phần thắng trong tay. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lư Bảo Quốc và Xà Văn Tĩnh liên tục gật đầu, như thể đã nhìn thấy Trần Gia Bảo bị đánh ngã thảm hại rồi vậy, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Đột nhiên, trước mặt tất cả mọi người, Trần Gia Bảo di chuyển, bóng người anh ta lóe lên một cái rồi biến mất tại chỗ, cũng biến mất luôn trước mắt của tất cả mọi người.
Đừng nói là đám người Sầm Đông Khúc, ngay cả bốn vị tông sư ở đại sảnh cũng không nhìn rõ động tác của Trần Gia Bảo, vẻ mặt vô cùng sửng sốt.
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo liền xuất hiện ở phía sau của một vị tông sư, còn không đợi đối phương kịp phản ứng đã đâm một kiếm xuống đầu vai đối phương, chỉ nghe “Phụt” một tiếng, máu bắn tung tóe, mũi kiếm sắc bén xuyên qua đầu vai ông ta, bay về phía trước. nặng nề rơi trên mặt đất.
Đám người Sầm Đông Khúc, Lư Bảo Quốc há hốc mồm ra kinh hãi, mẹ nó, một chiêu trong nháy mắt đã giết được cường giả tông sư, tên này rốt cuộc lợi hại tới mức nào chứ?
Bình luận facebook