• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot CƯỚI TRƯỚC, YÊU SAU, CÓ THỂ KHÔNG? (7 Viewers)

  • Ngoại Truyện

~Ngoại truyện~
Sau này tôi mới biết, Hứa Diệc Minh khi đó thật sự rất nghèo, anh không chỉ dùng tiền của mình để trả nợ mà còn vay mượn không ít tiền của bố.
Mẹ Hứa nói với tôi rằng, Hứa Diệc Minh nhìn thì có vẻ hòa đồng, dễ gần, kỳ thực lại là một đứa trẻ có tính cách rất ngang ngạnh.
Bà và bố Hứa đã lăn lộn nửa cuộc đời trong giới này, muốn cho anh một con đường dễ dàng hơn nhưng anh nhất định không chịu.
Tôi và bà ngồi trên ghế sofa, cùng ngắm nhìn những bức ảnh hồi nhỏ của Hứa Diệc Minh, trong đó ấn tượng nhất phải kể đến mấy bức anh và bảo mẫu đang tất bật làm đồ ăn trong bếp…
À đúng rồi, đây là nhà của bố mẹ anh, căn biệt thự rộng rãi nhưng ấm cúng, có cả vườn hoa rất xinh nữa.
Hứa Diệc Minh hồi nhỏ rất đáng yêu, chỉ có điều nhìn anh có vẻ khá trầm mặc, có thể nói là khác một trời một vực so với bây giờ.
Mẹ Hứa chỉ vào bức hình năm anh sinh nhật 15 tuổi rồi nói, “Mẹ và bố con rất hi vọng vào thằng bé, con nhà người ta ở tầm tuổi đó chỉ biết nghịch ngợm chơi đùa, nó thì lại cực kì hiểu chuyện, chủ động nhận làm việc nhà này kia. Học tập cũng rất tốt, làm việc gì cũng khiến chúng ta rất an tâm.”
“Nhưng mà có lẽ bố mẹ đã không hiểu được những nỗi niềm của nó, tưởng rằng chỉ cần có một cuộc sống vật chất đầy đủ là được rồi. Tốt nghiệp xong, nó nhất định không chịu vào làm cho công ty của gia đình, đòi ra ngoài khởi nghiệp.”
Tôi không nhịn được mà bật cười, thuận tay lật thêm một trang khác của album, những bức ảnh thời đại học của anh, ừm, gương mặt hiện tại nhìn kiêu ngạo hơn khi đó rất nhiều, nhưng dù là ngày xưa hay bây giờ thì cũng rất là đẹp trai.
Tôi thầm cảm thấy đắc chí, sao mình lại có thể nhặt được ảnh về nhà hay vậy,..
Lúc này mẹ Hứa lại nói tiếp, “Lúc mới bắt tay vào xây dựng sự nghiệp thật sự rất khó khăn, bố mẹ đều là người từng trải, đương nhiên hiểu được điều này. Bố con muốn giúp nó một tay nhưng lại không muốn xuống nước, đành ra một điều kiện, nếu như thất bại, phải quay lại công ty để làm việc, nó đồng ý rồi.”
“Thương trường như chiến trường, lại cộng thêm việc không nhận sự giúp đỡ từ chúng ta, mấy năm đầu còn ổn định, hai năm gần đây nền kinh tế chao đảo, công ty nhỏ không tài nào chống đỡ được.”
“Tài sản của nó đều dùng cho việc trả nợ hết rồi, bố con đưa nó vào một vị trí còn đang bỏ ngỏ, hận không thể túm tóc nó kéo về ngay lúc đó. Thằng bé trong cơn tức giận liền nộp cv xin vào một vị trí của nhân viên bình thường, nói là muốn làm thêm để kiếm tiền.”
“Bố con không chịu được nữa, ngày ngày kêu ca đứa con trai sắp 30 tuổi đến nơi mà vẫn chưa có người yêu, muốn sắp xếp cho nó vài cô gái phù hợp, nghĩ rằng sau khi thành gia lập thất nó sẽ không ngang ngạnh như thế nữa. Nó không chịu, còn tự mình tìm kiếm ở trên mấy trang web online, sau đó gặp được con.”
Mẹ Hứa vừa nói vừa vén gọn lọn tóc rối bên tai cho tôi.
“Lúc nó nói với bố mẹ, cả hai đều không tin, trên đời làm gì lại có cô gái nào ngốc nghếch, thứ gì cũng không cần như thế chứ. Ban đầu chúng ta tưởng rằng, nó đã nói trước mọi thứ với con rồi, bảo con phối hợp diễn xuất một chút, kết quả phát hiện thằng nhóc này thật sự đã giấu nhẹm tất cả.”
“Trước kia cũng có một người bạn gái, quen biết lúc đang khởi nghiệp đấy, sau này đợi không nổi nên đã rời bỏ nó để đến với một người có tiền khác. Con thì ngược lại, còn nói nguyện ý nuôi nó.”
Nghĩ đến mấy lời lúc đó, mặt tôi đỏ bừng lên, hận không thể đào hố chui xuống.
Mẹ Hứa biết trong lòng tôi đang nghĩ gì liền nói tiếp, “Ninh Ninh, con là một đứa trẻ tốt, lấy được con làm con dâu là phúc của nhà ta. Từ ngày lấy con, thằng bé cũng lấy lại được tinh thần để phấn đấu, bố con cũng rất vui mừng.”
Hứa Diệc Minh đưa tay qua lấy cuốn album, “Đến giờ ăn cơm rồi.”
Mẹ Hứa khẽ quở, “Lâu lắm rồi chưa về, mày cũng không nói chuyện với mẹ được mấy câu, vừa thoáng cái lại thấy chui vào nhà bếp rồi.”
“Gần đây con bận quá không nấu cơm được cho bà xã, muốn nhân cơ hội này bù đắp cho cô ấy một chút.”
Nói rồi còn cố tình giơ bàn tay trái ra.
Mẹ Hứa đứng dậy, “Được rồi, biết là nhẫn của mày do con dâu mua rồi, không phải khoe nữa.”
Thấy Hứa Diệc Minh cười đắc ý, tôi không nhịn được mà đi qua huých cho anh một cái, “Anh trẻ con vừa thôi?”
Hứa Diệc Minh ôm lấy eo tôi, thơm một cái lên má phải, sau đó ghé sát tai tôi, khẽ nói, “Có trẻ con hay không, buổi tối em không biết sao?”
“Hứa Diệc Minh!”, tôi nhéo một cái vào cánh tay anh, “Tém tém lại một chút có được không?”
Hứa Diệc Minh nhịn cười, “Làm sao bây giờ? Tôi không làm được.”
Uổng công trước đây tôi còn nghĩ anh là một nam nhân đoan chính, không biết làm loạn là gì, hóa ra chỉ là ngụy trang hết, bộ đồ ngủ mà Từ Hoan gửi tặng, tôi bị anh dụ dỗ mặc đến mấy lần rồi,...
Đúng là giấc mơ thường trái ngược với hiện thực, ngoài đời, người khổ sở cầu xin là tôi, chứ không phải anh.
“Không làm được thì tối nay ngủ ở phòng khác, bĩnh tĩnh mấy hôm.”
Bất thình lình tôi đẩy tay Hứa Diệc Minh ra, không đợi anh kịp nói lời nào liền nhanh chân chạy về phía mẹ Hứa vừa đi tới.
Có điều Hứa Diệc Minh không hổ là Hứa Diệc Minh, tối hôm đó anh liền nghĩ cách phá hỏng đường ống nước ở phòng tắm bên ngoài, choàng khăn đòi vào chỗ tôi.
Một chàng trai nào đó, vòng eo săn chắc, vòng ngực vạm vỡ đem theo biểu tình vừa ngoan ngoãn vừa vô tội đứng ở bên ngoài…
Biết rõ rằng anh đang cố ý, nhưng tôi vẫn yếu đuối nuốt nước bọt, cuối cùng mở cửa cho anh bước vào.
Thế là không biết bằng cách nào tôi bị anh kéo vào trong bồn tắm, ngồi lên người anh trong tư thế vô cùng á/m m/uội.
“Hứa Diệc Minh! Buông tay ra cho em!”
Đôi môi của anh cứ không ngừng dạo chơi sau gáy tôi, thanh âm vừa trầm mặc vừa gợi cảm đến mê người bất chợt vang lên, “Vì sao em lại đòi chia phòng? Tôi làm sai chỗ nào?”
Sai ở chỗ anh không biết lượng sức… của người khác chứ còn chỗ nào nữa
1f642.png

“Vợ à”, Hứa Diệc Minh nũng nịu, “Em phải thưởng cho tôi.”
“Thưởng gì cơ?”
Hứa Diệc Minh tựa đầu vào vai tôi, “Thưởng cho tôi vì mấy ngày gần đây tôi đều tận tâm tận lực chuẩn bị cho lễ cưới của hai chúng mình. Ngày mai đi chụp ảnh cưới nhé!”
Tôi cảm động đến suýt nữa thì mất đi tỉnh táo, “...Được.”
Hứa Diệc Minh lập tức động thủ … bộ y phục ướt đẫm trên người tôi.
“Không phải, em nói ngày mai sẽ cùng anh đi”, tôi định ngăn anh lại nhưng vô dụng.
Hứa Diệc Minh xoay người tôi lại, trực tiếp hôn tới, không để tôi có thêm một cơ hội từ chối nào nữa…
1639628538121.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom