• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (8 Viewers)

  • Chương 2671-2675

Chương 2671 Lý Dần biến mất (2)

Đông Hoàng Càn nói:

- Ngươi đợi thêm ba mươi ngày, cũng chờ không được. Đi thôi, phía trước là Hư Vọng Chi Hải, phía sau là Thái Sơ đại lục, năng lượng của chúng ta lại quá cường đại, nếu như bị phát giác, không có đường để trốn.

Khương Phàm lắc đầu, vô lực nói:

- Đợi thêm ba ngày, ba ngày sau... Chúng ta trở về...

Đông Hoàng Toại khuyên nhủ Giáo Tôn táo bạo:

- Chờ ba ngày nữa đi.

Bắc Thái Đế Thành!

Đế Tử đang bế quan chiều sâu, trước mặt đã có thần vật do Thiên Mệnh Thần Triều đưa tới, cũng có thần vật của Đế tộc, lấy huyết mạch cùng thiên phú của hắn, đột phá với tỷ lệ rất lớn.

Nhưng Đế Tử vẫn đang chờ đợi 'Phân thân' của hắn, huyết mạch Thiên Mệnh Bất Tử Điểu, sơn hà thần bí kỳ diệu, đều để hắn vô cùng chờ mong.

Điều Đế Tử muốn không chỉ là bước lên Thần Linh cảnh, mà càng hoàn thiện huyết mạch, để tiềm lực cường đại hơn.

Dù sao mục tiêu cuối cùng của hắn chính là muốn làm Thiên Quân Đại Thần Tôn phía dưới Đế Quân phía trên Thần Ma, là muốn mạnh hơn Thái Sơ đại lục, là Nhân tộc công nhận có hi vọng trùng kích Đế cảnh nhất.

Nhưng, Đế Tử đã đợi lại đợi.

'Lã đi tu' đến Chí Tôn Kim Thành từ đầu đến cuối vẫn không có trở về.

Dựa theo kế hoạch, Lã đi tu nhất định phải mang người về vào đầu tháng năm, trễ nhất cũng không thể nào vượt qua ngày hai mươi tháng năm.

Nếu như phát hiện mai phục, hoặc là Lý Dần không phối hợp thì phải quả quyết từ bỏ, đừng lại kiên trì.

Ngày mười chín tháng năm, Khương Phàm mang theo thất lạc cùng sát ý, rời khỏi Hư Vọng Chi Hải.

Ngày hai mươi tháng năm, Đế Tử lại mở mắt ra trong lúc bế quan chiều sâu, người không tới, nói rõ đã gặp bất trắc.

Mặc dù tiếc nuối, nhưng hắn đang ở trong thời khắc mấu chốt, không nên suy nghĩ nhiều, không nên phân thần, nhắm mắt lại tiếp tục bắn vọt Thần Linh cảnh.

Ngày mười ba tháng sáu, Khương Phàm trở về thế giới Hỗn Độn, cũng nhắc nhở tạm thời không cần nói với bọn người Hàn Ngạo.

Vừa đi một lần đã gần hai tháng, đám người bế quan cũng đã lần lượt xuất quan.

Triệu Thời Việt và Khương Bá song song đột phá, trước đó Khương Phàm thành thần đã đưa tới khích lệ huyết mạch, lại được Thần Dương Huyết tẩm bổ và số lượng lớn xương Thánh Hoàng trùng kích, bọn hắn ngạo nghễ bước lên cảnh giới Thánh Hoàng.

Mặc dù Kiều Hinh không quan tâm cảnh giới, nhưng rốt cuộc cũng bước lên cảnh giới Thánh Vương.

Đến tận đây, Phượng Hoàng linh văn đã nghênh đón thời đại 'Lục Hoàng', dùng thực lực tuyệt đối, áp đảo phía trên Hỗn Độn chúng tộc.

Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Diễm, toàn bộ xuất quan.

Thần Dương Huyết mà Kiều Vô Hối dùng là cô đọng từ trên thân Xích Thiên Thần Tôn, càng dùng trọn vẹn năm khối bảo cốt Thánh Hoàng, cảnh giới kiêu ngạo bước đến Thánh Hoàng đại viên mãn.

Khương Quỳ, Khương Qua, toàn bộ trưởng thành đến Thánh Hoàng đỉnh phong.

Khương Diễm mặc dù không có tư chất đế cốt cùng đế huyết như Khương Quỳ cùng Khương Qua, nhưng sau khi dung luyện thần hồn, hắn cũng đã đạt đến Thánh Hoàng đỉnh phong.

Dưới sự tẩm bổ trọn vẹn từ thần vật là hai viên Thần Dương Huyết cùng hai viên thần cốt linh tủy như thế này, tương đương với dung hợp Bán thần, Hồng Hoang Thiên Long cũng như ý nguyện từ Thánh Hoàng cao giai liên tiếp đột phá hai tầng, vượt đến đến Thánh Hoàng đại viên mãn.

Đông Hoàng Như Ảnh xuất quan, hai viên Thần Dương Huyết cường thế cực lực, cùng lĩnh hội thiên thu vạn cổ để nàng bước đến Thánh Hoàng đỉnh phong.

Trừ cái đó ra, rốt cuộc Kiều Vạn Niên cũng đã được như nguyện, dẫn phát linh văn đột phá, biến thành Cửu Vĩ Thiên Kiêu, lấy Thiên phẩm linh văn tiến đến Thánh Linh cảnh.

Tịch Nhan, Chu Bất Dĩ, đều toại nguyện tiến tới cảnh giới Thánh Vương.

Nhưng, có vui mừng, cũng sẽ có thất vọng.

An Minh Hề dung hợp huyết đan của Huyết Ma Hoàng, lại dừng bước tại Thánh Vương đỉnh phong.

Khương Bân tuyên cáo thất bại, cho dù là có Thần khí kích phát, có Thần Dương Huyết cùng số lượng lớn bảo cốt kích thích, cũng vẫn như cũ không thể trùng kích Thánh Hoàng.

Cảnh giới Thánh Hoàng, vĩnh viễn là thứ để cho người ta nhìn lên vô hạn, cũng là cảnh giới rất khó vượt qua. Cho dù huyết mạch của ngươi cường đại, linh văn đặc biệt, lại có thần vật khích lệ, cũng khó khăn trùng điệp.

Tuy nhiên, Triệu Thế Hùng được hai bảo vật cực đoan là thần cốt linh tủy cùng Cùng Kỳ lão tổ kích thích đã thực hiện linh văn nghịch biến, trở thành Cùng Kỳ linh văn cùng huyết mạch Cùng Kỳ chân chính, có tiềm lực trùng kích Thánh Hoàng.

Mà Độc Cô Kiếm Ma tiến tới Bán Thánh, Ngu Kình Thương tiến tới cảnh giới Thánh Linh, cũng làm cho thế lực sau lưng hai bên đều kích động thật lâu.

Cuối tháng sáu, Thiên Hậu nơi đó còn đang trong giai đoạn đột phá cực kỳ quan trọng, Dạ An Nhiên được Thần Thụ Thế Giới tự mình tẩm bổ phía, rốt cuộc cũng trưởng thành là Thánh Hoàng mới!

Mặc dù trong dự liệu, cũng không kỳ quái, nhưng vẫn khiến cho các phương kích động, nhất là bọn người Cơ Lăng Huyên.

Được chú ý nhất không thể nghi ngờ là Thiên Hậu cùng khế ước thú của nàng.

Trận tu luyện này không chỉ là mỗi một kẻ trong bọn hắn cố gắng, mà là liên hợp tu luyện. Côn Bằng, Đằng Xà, Kim Ô, Kim Hống, Mặc Kỳ Lân, đều chiếm được Thần Dương Huyết, mà Huyền Quy, Thất Thải Thông Thiên Mãng, Luân Hồi Huyết Sư, Thiên Bằng, cũng đều được Thánh Vương cùng bảo cốt Thánh Hoàng.

Bất kỳ một cái huyết mạch nào kích phát cũng đều sẽ phản hồi cho Thiên Hậu, mà Thiên Hậu trưởng thành, cũng sẽ khích lệ bọn chúng.

Đây giống như là một cái hệ thống kích thích tuần hoàn, để bọn hắn cùng nhau thu hoạch, cùng nhau tăng lên.

Khương Phàm giữ lấy thần cốt linh tủy cùng Thần Dương Huyết từ Thần Phật, không có phân phát xuống, chính là chuẩn bị giao cho Thiên Hậu bất cứ lúc nào, bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm.

Dù sao trận đột phá này của Thiên Hậu quá quan trọng, không chỉ có mang ý nghĩa chính nàng thành thần, càng biết kéo theo tất cả khế ước thú thăng hoa.

- Một viên Thần Dương Huyết.

Đông Hoàng Càn tìm tới Khương Phàm.

Khương Phàm liếc nhìn hắn, không để ý đến.

Đông Hoàng Càn tiến đến bên cạnh Khương Phàm:

- Ta nghĩ đến một cách, có thể không cần tốn nhiều sức, cứu Lý Dần ra.

Khương Phàm vẫn liếc nhìn hắn, không có để ý tới.

Đông Hoàng Càn chân thành nói:

- Ngươi không cần ra mặt, toàn bộ giao cho ta. Nếu như ta có thể để ngươi nhìn thấy Lý Dần, ta sẽ có Thần Dương Huyết, nếu như ta làm không được, ta dưa lại ngươi một viên Thần Dương Huyết.

Khương Phàm vẫn không có để ý tới.

Đông Hoàng Càn nói:

- Ta biết trong lòng ngươi khó chịu, ta cũng thật không phải nói đùa với ngươi. Một viên Thần Dương Huyết, toàn quyền giao cho ta, ta cam đoan trong thời gian ngắn nhất để cho ngươi biết Lý Dần sống hay chết, thậm chí có thể nhìn thấy Lý Dần.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, nhìn về phía Đông Hoàng Càn.

Đông Hoàng Càn rất nghiêm túc, rất nghiêm túc:

- Một viên! Chỉ cần một viên! Chuyện này, ta bao hết!! Nếu như kết thúc không thành, Đông Hoàng Toại trước đó từ ngươi nơi này lấy đi viên kia cũng cùng một chỗ trả lại cho ngươi! Ngươi chớ nhìn ta như vậy, ta là sẽ bắt người sinh tử đùa giỡn người sao? Chỉ là chuyện này rất khó khăn làm, ta nhất định phải một cái cam đoan!
Chương 2672 Vạn hạnh

Khương Phàm nhìn Đông Hoàng Càn thật lâu, dẫn xuất một viên Thần Dương Huyết phong ấn từ trong Thông Thiên Tháp, nhưng lúc giao cho Đông Hoàng Càn, lại rét căm căm nói câu:

- Ngươi dám đùa ta, ta không tha cho ngươi!

Đông Hoàng Càn bắt lấy Thần Dương Huyết:

- Ngươi chỉ cần nhìn là được!!

Mặt mũi Khương Phàm tràn đầy hồ nghi:

- Ngươi muốn làm thế nào?

Đông Hoàng Càn đi lòng vòng, duỗi ra cánh tay, bắt lấy bả vai Khương Phàm, bỗng nhiên tiến đụng vào hư không, vượt qua hơn vạn dặm, đi tới con đường ra vào thế giới Hỗn Độn.

Chỗ lối đi có một trên hán khôi ngô đang ưỡn ngực đứng đó, chính là vị tộc trưởng Cự Côn tộc kia.

- Sao ngươi lại tới đây?

- Tìm ngươi.

- Chuyện gì?

- Hắn không có nói cho ngươi?

Cự Côn tộc trưởng nhìn Đông Hoàng Càn.

Đông Hoàng Càn lập tức dời sang bên cạnh mấy bước.

Khương Phàm kỳ quái nói:

- Không nói.

- Một tên gia hỏa gọi là Lý Dần, là người của các ngươi sao?

- Đúng vậy.

- Đang ở chỗ chúng ta.

- Cái gì??

Khương Phàm cau chặt lông mày.

- Ai nha... Vừa đi vừa về đuổi đến hai vạn dặm đường, quá mệt mỏi. Thần Dương Huyết thật không dễ kiếm mà, việc tốn thể lực.

Đông Hoàng Càn thở dài, trước khi Khương Phàm nổi giận, hắn đã vèo một cái xông vào hư không, biến mất không còn bóng dáng.

- Lý Dần làm sao lại ở chỗ các ngươi?

Khương Phàm không lo được so đo cùng Đông Hoàng Càn.

- Một thời gian trước, Giới Chủ đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác thật kỳ diệu, giống như đưa tới phản ứng mạch động đại địa thế giới mới của chúng ta, tình huống cụ thể ta không rõ ràng, tuy nhiên lúc ấy Giới Chủ đã truyền lệnh vảy trùng ra ngoài dò xét. Vảy trùng rất nhanh đã phát hiện một người, lén lén lút lút, từ di tích Chí Tôn Kim Thành ban đầu, xuôi nam đến thành mới, ở lại đó hai ngày, sau đó cùng một Không Võ tiến vào hải vực.

- Sau đó nữa thì sao?

Rốt cuộc Khương Phàm cũng đã lên tinh thần, đúng nhỉ, trên thân Lý Dần mang theo một bộ phận di tích đại lục thứ mười dung luyện thành cái khiên, bây giờ cái khiên cơ bản đã thức tỉnh, mà thế giới mới vốn là một khối di tích của đại lục thứ mười, một thời gian trước lại dung hợp Cửu Lê Ma Đồ, cho nên cái khiên tới gần thế giới mới, thế giới mới tất nhiên xuất hiện cảm ứng.

Lý Dần không biết Chí Tôn Kim Thành xuôi nam, cho nên trực tiếp đi đến di tích trước đó, nơi đó cách biên giới thế giới mới vẻn vẹn trăm dặm, đương nhiên có thể kích thích đến Giới Chủ.

- Ngăn chặn, bắt lấy!

Cự Côn tộc trưởng xấu hổ cười cười:

- Ban đầu không thể bắt được, cái tên Không Võ kia là Thánh Vương, con hỏa điểu kia cũng là Thánh Vương, bọn hắn liên thủ đào thoát đuổi bắt. Sau khi Lân Trùng Hư Không xuất kích toàn tộc, phối hợp Đào Ngột Yêu tộc, rốt cuộc cũng khống chế được trước khi bọn hắn chạy đến Hư Vọng Chi Hải.

- Các ngươi đi qua chiến trường Côn Lôn, không biết hắn?

- Không biết.

Cự Côn tộc trưởng lắc đầu, lúc ấy chiến trường kéo dài hơn nghìn dặm, hoàn toàn đại loạn, trong mắt bọn chúng lại chỉ có Long tộc và Bạch Hổ, đâu để ý đến cái khác.

- Sau đó thì sao nữa? Nói rõ ràng!

- Sau khi trở về, Giới Chủ muốn nuốt bọn hắn, nhưng Yêu Đồng bên cạnh Giới Chủ đã ngăn cản, nói giống như là người bên này. Ban đầu hắn còn không thừa nhận, xin muốn rời khỏi. Cho nên mới phái ta tới.

Thế giới mới!

Lý Dần đau đớn nằm rạp trên mặt đất, đầy đầu chỉ nghĩ đến hài tử vốn không biết mặt kia của hắn, còn có Hứa Đan điên trong gian phòng tối tăm kia.

Bây giờ hắn chỉ muốn muốn chết.

Hắn chết, hài tử sẽ an toàn.

Hắn chết, tinh thần Hứa Đan sẽ tốt hơn.

Hắn chết, tương lai Thương Huyền đại chiến, Đế Tử cũng không có cái gì có thể uy hiếp được sư phụ.

Nhưng bây giờ, hắn đột nhiên bị chặn đứng, Bắc Thái Đế Tử chậm chạp đợi không được, rất có thể sẽ cho rằng là hắn thông đồng thế giới Hỗn Độn lừa giết Không Võ, dưới sự tức giận rất có thể sẽ giết hài tử!

Hắn cầu khẩn qua, hắn giận mắng qua, cũng quỳ xuống qua, nhưng thế giới mới từ đầu đến cuối vẫn không có để ý tới hắn.

Mặc dù Lý Dần không có gặp qua hài tử kia, nhưng giờ phút này loại tâm tình'hại chết hài tử' đã để hắn cơ hồ muốn sụp đổ.

Tức giận, lo nghĩ, bất lực, lại đau đớn,

- Đang ở bên trong, tính tình rất lớn, bị ta phong bế.

Một âm thanh từ ngoài động mờ tối truyền vào tới.

Lý Dần từ trong hoảng hốt lấy lại tinh thần, đau đớn chống cái cơ thể bị cắm đầy dây leo lên, nhưng quay người lại hắn nhìn thấy một nam tử, lại làm cho tất cả thể hiện của hắn đều cứng ở trên mặt, bờ môi nhúc nhích, gian nan nói nhỏ:

- Sư phụ.

Khương Phàm lạnh lùng, cảm xúc tức giận và thất vọng ở trong lòng hiện lên, chuẩn bị nhấc tay lên, nhưng lại mãi nắm chặt, cuối cùng vẫn không có vung ra.

Lý Dần đầy tiều tụy, thanh âm khàn khàn:

- Sư phụ, ngài biết chuyện Hứa Đan? Ngài biết... Ta có một hài tử rồi? Vì sao, không nói cho ta, vì sao?

Khương Phàm không nói gì thêm, quay người đi ra khỏi sơn động.

Lý Dần quỳ xuống:

- Sư phụ, ta muốn cứu bọn họ! Cầu xin ngài! Mau cứu bọn họ đi!

Khương Phàm đi đến ngoài động:

- Không Võ kia đâu?

Giới Chủ đưa Khương Phàm đến trong sơn động bên cạnh, Không Võ quá thảm rồi, bị Lân Trùng Hư Không gặm đến nhìn không ra hình người, năng lượng không gian cũng bị rút sạch sẽ.

- Khương Phàm...

Lão nhân giương mắt, nhận ra người đến.

- Đế Tử thủ đoạn cao minh, khiến cho người ta bội phục.

Khương Phàm lạnh lùng nói.

- Lý Dần là phân thân của Đế Tử, lẽ ra nên về nhà.

Lão nhân suy yếu nói nhỏ.

- Hài tử đâu?

- Đế Thành.

- Trải qua như thế nào?

- Hắn là huyết mạch của Đế Tử, hưởng thụ vinh quang nên có, phụ thân hắn là Đế Tử, kiêu ngạo và sùng bái lớn nhất là Đế Quân, nơi chán ghét nhất là Thương Huyền, chiến tích khát vọng nhất... trước khi trưởng thành, tích lũy mười ngàn cái đầu của Thương Huyền đại lục.

Lão nhân biết mình sống không được, cũng không có khách khí, nói ra toàn bộ tình huống của hài tử.

Khương Phàm cau mày, đáy mắt bắn ra sát ý.

- Ta thả ngươi rời khỏi, trở về nói với Đế Tử. Bế quan cho tốt, cố gắng trưởng thành, ta ở Thương Huyền chờ hắn, hi vọng hắn không phải đồ có kỳ danh rác rưởi!

- Tuy nhiên, hắn mạnh hơn cũng mạnh không bằng ta, cũng chỉ là kiên trì mười hiệp hay hai mươi hiệp mà thôi. Chờ ta phế hắn đi, ta sẽ ngay trước mặt Bắc Thái Đế tộc, ném hắn tới trước mặt Lý Dần, gặm sống hắn!!

- Khoảng cách khai chiến còn có hơn một năm, để hắn nhàn rỗi không chuyện gì, sớm mơ mộng một chút, bị ta tùy ý chà đạp, có thể biến thành trò cười cho thiên hạ hay không, kết quả bị phân thân của mình nuốt sống, có phải là kiểu chết thảm nhất trên đời hay không.

Khương Phàm nói với Giới Chủ:

- Thả hắn.

- Không Gian Thánh Vương, nói buông thì buông?

- Máu rút, thịt gặm, trả linh hồn về. Đưa một câu nói mà thôi, không cần thiết để hắn hoàn chỉnh trở về.
Chương 2673 Vận mệnh

Khương Phàm nhìn Không Võ be bét máu thịt, để lại một câu 'rác rưởi', sau đó rời khỏi sơn động.

Giới Chủ cùng đi ra, hỏi:

- Cái tên Lý Dần kia, là phân thân của Đế Tử? Có ý gì?

- Bắc Thái Đế Quân phấn đấu mấy vạn năm, rốt cuộc cũng sinh ra một hài tử. Ta không biết linh văn của hắn có cái gì đặc biệt, nhưng hắn có thể tách rời mình, hình thành phân thân, cũng để các phân thân tản mát đến các nơi trên thế giới, phục chế một ít linh văn đặc thù, cuối cùng lại cùng hắn dung hợp.

- Lý Dần chính là một bên trong số đó, cũng là phân thân cuối cùng, hắn đều đã dung hợp hai cái phân thân khác mà Đế Tử vung đến Thương Huyền.

Giới Chủ thể hiện quái dị:

- Đây không phải rất giống ta sao?

- Ngươi là thôn phệ truyền thừa, phóng xuất ra truyền thừa. Nhưng sau khi Lý Dần dung hợp hai cái phân thân kia, linh văn cùng dung hợp, đồng phát sinh thăng hoa. Nếu như Đế Tử đều dung hợp linh văn của tất cả phân thân, hẳn là cũng có thể tiến hành thăng hoa chiều sâu, mà chính linh văn của bản thân hắn cũng đã rất đặc thù mà còn rất cường đại, sau khi trải qua thăng hoa mới...

Khương Phàm lắc đầu, không tưởng tượng ra được linh văn của Đế Tử, cùng tiềm lực bây giờ của hắn.

Mặc dù ngoài miệng nói xem thường Đế Tử, nhưng cái ‘đế mạch hỗn loạn’ cùng 'Thiên Mệnh thần mạch' này giao hợp sinh ra linh văn thần kỳ, nhất định vô cùng cường đại, lại sau khi tiến hành tiếp tục thăng hoa, tất nhiên là sẽ vô cùng kinh khủng.

- Lần này thật sự cám ơn ngươi, một viên Thần Dương Huyết. Là máu Thần Phật.

Khương Phàm đưa cho Giới Chủ một viên Thần Dương Huyết, ngỏ ý cảm ơn.

Nếu như không phải có Giới Chủ, Lý Dần thật có khả năng đã bị dung hợp.

Giới Chủ cũng sẽ không khách khí, hắn lập tức nhận lấy.

- Trước cuối năm, chúng ta còn có một trận hành động, cũng là săn giết Thần Ma, nếu như ngươi có hứng thú, có thể tham dự.

- Cuộc chiến Côn Lôn đã chọc giận Thần tộc Đế tộc, không đến một năm, ngươi còn muốn làm trận nữa? Không sợ biến khéo thành vụng?

- Ta có thứ mà bọn hắn không thể không đến, Đông Nam Thiên Môn!!

- Mồi nhử này... Không tệ...

Giới Chủ cười:

- Sớm thông báo.

- Nhất định!

Khương Phàm mang Lý Dần rời khỏi thế giới mới, nhưng không có trở về thế giới Hỗn Độn, mà là đi Chí Tôn Kim Thành trước!

Chí Tôn Kim Thành

Sau khi Hứa Đức Diệu trở về đều mang theo tâm thần bất định, bất an chờ đợi tin tức Hứa Như Lai.

Nơi đó có nguyên hỏa sinh mệnh của Thần Phật, một khi dập tắt, chính là thời khắc phật môn gặp kịch biến.

Hắn không chỉ có giúp Hứa Như Lai, cũng tương đương với mang đến cho Chí Tôn Kim Thành mấy ngàn năm an bình.

Nhưng... Chờ đến chờ đi, hắn không có thể chờ được đến Hứa Như Lai, lại chờ được một người mà hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy ở chỗ này —— Khương Phàm!

Liệt diễm ngập trời đột nhiên bộc phát tại bầu trời, như là không gian sụp đổ, biển lửa ở thế giới dị độ đột nhiên chảy ngược, sôi trào mãnh liệt, ánh lửa chiếu sáng đất trời, nhiệt độ cao hừng hực như là đều biến Chí Tôn Kim Thành thành luyện lô.

Hứa Đức Diệu và đám người nhao nhao xông ra khỏi cửa điện, sợ hãi nhìn qua biển lửa cuồn cuộn đầy trời.

Hứa Đức Diệu cố nén áp bách, uy nghiêm hét lớn:

- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi tuy là chủ nhân Thương Huyền, nhưng nơi này là Hứa gia Kim Thành ta, không phải nơi ngươi muốn đến thì có thể đến!

Khương Phàm đạp trên hỏa triều, đi tới tầng cao nhất của Kim Thành:

- Hứa Đan đâu?

- Ta không mang nàng đi qua, chính là không đồng ý! Ngươi đã lớn như vậy, không hiểu?

- Hứa Đan đâu?

- Lời nói của ta, ngươi nghe không hiểu?

- Hứa Đức Diệu, ta cảnh cáo ngươi một câu, ta đối với Chí Tôn Kim Thành ngươi không có bất kỳ hảo cảm gì, nếu không phải Hứa Đan và đồ đệ ta phát sinh quan hệ, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ được cho các ngươi đến bây giờ!

- Hứa Đan là con gái của ngươi, điên vài chục năm, vậy mà chẳng quan tâm, không trị liệu. Kẻ làm phụ thân như ngươi đây là để trưng bày sao? Bây giờ, là chính ngươi giao người ra, hay là ta lật tung Chí Tôn Kim Thành ngươi, tự mình tìm người ra!

Giọng Khương Phàm uy nghiêm, thể hiện lạnh lùng, mang đến cho tất cả mọi người áp bách đến ngạt thở.

Kim Thành hỗn loạn, lại lặng ngắt như tờ, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe tiếng.

- Hứa Đan đâu? Giao ra!!

Khương Phàm quát lớn một tiếng, chấn động đến cả tòa Kim Thành đều lay động:

- Các ngươi không trị được, ta trị!

Hứa Đức Diệu bực tức nói:

- Khương Phàm! Nàng là nữ nhi của ta!

Khương Phàm nghiêm nghị đáp lễ:

- Ngươi cũng biết nàng là nữ nhi của ngươi? Nếu như ngươi thật sự quan tâm nàng thì đã có một trăm cách trấn an nàng, cứu chữa nàng. Đông Hoàng Toại, ném Chí Tôn Kim Thành xuống biển cho ta!!

Đông Hoàng Toại nhấc lên triều dâng trống trải, giống như là biển động từ trên xuống dưới bao phủ Kim Thành khổng lồ vàng son lộng lẫy.

- Khoan đã!

Một tiếng hô to đột nhiên từ trong đám người vang lên, Hứa Thiên Kỳ đi đến phía trước, ngửa mặt nhìn lên Khương Phàm:

- Các ngươi thật có thể chữa tốt cho muội ấy?

- Người đâu.

- Ngươi có thể cứu muội ấy sao?

- Người đâu!!!

Hứa Thiên Kỳ khó xử, quay người xông về sâu trong cung điện.

- Hứa Thiên Kỳ, ngươi đứng lại đó cho ta!

Hứa Đức Diệu hô to.

- Ngươi dám động thử một chút?

Ánh mắt Khương Phàm run lên, liệt diễm bạo động đầy trời, như biển gầm chấn động trời đất, một cái móng vuốt ngưng tụ từ liệt diễm ầm vang rơi xuống, đặt ở phía trên Hứa Đức Diệu.

Hứa Đức Diệu ngực bụng cuồn cuộn, máu tươi tràn ra, quỳ trên mặt đất.

- Tộc trưởng...

Đám người kinh hãi, nhưng không đợi có chỗ biểu thị, biển lửa đầy trời bỗng nhiên chìm xuống.

Tất cả cung điện phòng ốc tại tầng thứ chín răng rắc giòn vang, sụp ra lít nha lít nhít vết nứt, tất cả các tộc nhân đứng đấy nhao nhao quỳ xuống, có người còn trực tiếp nằm rạp trên mặt đất.

Thần uy tràn ngập đất trời bao phủ tất cả mọi người, cơ thể đau đớn, linh hồn hồi hộp,

Bọn hắn trừng lớn con mắt, sắc mặt tái nhợt, lần đầu tiên trong đời cảm nhận được rõ ràng cái gì gọi là thần uy!

Không lâu sau đó, Hứa Thiên Kỳ gian nan ôm Hứa Đan đang mê ngủ ra, càng là hướng phía thần uy, cuối cùng hắn trực tiếp quỳ xuống đất, nói:

- Cứu muội ấy!!

- Hứa Đan!!

Lý Dần bị Đông Hoàng Toại đặt ở trong hư không, không thể kìm được, giãy dụa muốn vọt ra.

- Ngươi còn có mặt mũi đến đây?

Hứa Thiên Kỳ ngạnh kháng thần uy, mặt mũi đầy vẻ giận dữ.

- Mặc kệ ngươi tin hay không, người ngày ấy không phải ta.

Lý Dần đoạt lại Hứa Đan từ trong ngực Hứa Thiên Kỳ, quay về tới bầu trời.

Hứa Đức Diệu chống đỡ thần uy áp bách từ Khương Phàm, giận dữ mắng mỏ Khương Phàm:

- Phần Thiên Thần Hoàng!! Toàn thành đều đang nhìn đây! Dưới ban ngày ban mặt xông vào thành cướp người, đây chính là Phần Thiên Thần Hoàng ngươi luôn mồm bảo vệ Thương Huyền? Ngươi bảo vệ là tổ địa, là dân chúng, hay là chính địa vị của ngươi?
Chương 2674 Tự lo cho tốt

Khương Phàm lạnh lùng nhìn xuống Hứa Đức Diệu:

- Hứa thành chủ, ngươi là đang đợi tin tức của Hứa Như Lai sao? Không cần chờ, Tu Di Thần Phật đã trở về. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bây giờ hắn đã ở hoàng thành Thiên Khải, triệu tập Thánh Phật thiên hạ.

Sắc mặt Hứa Đức Diệu kịch biến, khó có thể tin được mà nhìn qua Khương Phàm ở giữa không trung:

- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi nói cái gì?

- Khương Phàm ta kiếp trước kiếp này đã trải qua bao nhiêu âm mưu quỷ kế, so với Hứa Đức Diệu ngươi chơi nữ tử còn nhiều hơn! Chỉ bằng chút mánh khoé này của phụ tử các ngươi, còn muốn lợi dụng ta?

- Không phải chính là Đế tộc tìm được Hứa Như Lai, muốn đến đỡ hắn là Thần Phật mới sao? Không phải chính là Hứa Như Lai dã tâm bừng bừng, muốn sớm khống chế Tu Di Sơn, thống ngự phật môn sao?

- Lại muốn hợp mưu giết chết Thần Phật? Phụ tử các ngươi thực có can đảm muốn! Thực có can đảm làm! Ngươi đường đường là chủ nhân hoàng tộc, lại không có ý thức được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào? Hay là tự cho rằng có Đế tộc làm chỗ dựa, thì có thể không cố kỵ gì?

Lời Khương Phàm nói ra để sắc mặt Hứa Đức Diệu trắng bệch, càng làm cho bọn người Hứa Thiên Kỳ ở xung quanh khó có thể tin nhìn về phía hắn.

- Cầu phúc cho nhi tử ngươi đi, trừ phi hắn chạy đến Thái Sơ Đế Thành, được Đế tộc đến đỡ, lại lập thế lực phật môn mới, nếu không... Hắn không sống được!

- Chí Tôn Kim Thành ngươi, từ nay về sau cũng đừng hòng lại được phật môn bảo hộ. Khi phật môn kịch biến truyền khắp thiên hạ, Hứa Như Lai biến thành phản nghịch của phật môn, sẽ không còn bất kỳ thế lực nào, để ý đến Chí Tôn Kim Thành các ngươi. Sau khi cuộc chiến Đế ước bộc phát, Chí Tôn Kim Thành đương nhiên đứng chịu mũi sào, lọt vào trùng kích. Nếu như là Nhân tộc giáng lâm, nhiều nhất là đồ sát Hứa gia ngươi, cướp đoạt bảo vật, nhưng nếu như là Yêu tộc tới nơi này, ngàn vạn con dân tại cái thành này... Chỉ sợ toàn bộ đều biến thành khẩu phần lương thực.

Giọng Khương Phàm không gần như chỉ quanh quẩn ở tầng cao nhất, cũng lưu chuyển tại các tầng Kim Thành.

Chín tầng Kim Thành náo nhiệt phồn hoa, liên miên an tĩnh lại.

- Nếu như ta là ngươi, bây giờ đã từ bỏ tòa Kim Thành này, chạy tới Đại Hạ hoàng triều, tận một chút xíu lực lượng bảo vệ Thương Huyền, đền bù thua thiệt trong lòng ngươi. Tương lai, nếu như Thương Huyền bình định, ngươi còn có thể mượn nhờ một chút xíu công lao kia, trùng kiến Hứa gia! Ngươi cũng có thể thu dọn đồ đạc, đến hải vực tị nạn, rời khỏi mảnh thị phi này, nhưng ta cam đoan... Khi Thương Huyền kết thúc chiến sự, thời gian chiến tranh này Hứa gia các ngươi lại chối bỏ Thương Huyền, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ trở lại Thương Huyền, nếu không ta gặp một kẻ giết một kẻ, gặp một đám đồ một mảnh!

Giọng Khương Phàm uy nghiêm lãnh túc phiêu đãng tại đỉnh Kim Thành sáng chói, để số lượng lớn con dân Hứa gia không rét mà run.

- Hứa Đức Diệu, Hứa gia, các ngươi... Tự giải quyết cho tốt.

Khương Phàm bay lên không muốn rời khỏi, bỗng nhiên chú ý tới Hứa Thiên Kỳ.

Hứa Thiên Kỳ lập tức cảnh giác, lấy tay đánh cược một lần, một mãnh huyết khí trong lòng bàn tay bạo động, ngưng tụ thành một cây giáo máu.

Khương Phàm hơi chút trầm mặc, nói:

- Thương Huyền đứng trước kịch biến, không phải một mình ta làm, là triều cường lịch sử nhấc lên sóng gió cho thiên hạ, ngàn năm vạn năm, khó gặp một lần. Ngươi là bồi tiếp phụ thân ngươi lưu vong thiên hạ, hay là đến khu an toàn ngồi xem sinh tử Thương Huyền?

- Nếu như ngươi còn có huyết tính, đến thế giới Hỗn Độn tìm ta, ta ban thưởng ngươi một trận cơ duyên. Nhớ kỹ, đối với nhân sinh tất cả quy hoạch của ngươi, bù không được một lần lọt vào mắt xanh vận mệnh.

Khương Phàm nói xong đang muốn rời khỏi, Hứa Thiên Kỳ đột nhiên về phía trước:

- Mang ta theo.

- Cái gì??

Hứa Đức Diệu và đám người đều không có kịp phản ứng, đồng loạt nhìn về phía Hứa Thiên Kỳ.

- Ngươi đi không?

Hứa Thiên Kỳ lại nhìn về hướng Hứa Thừa Ân.

- Ta...

Hứa Thừa Ân có chút há mồm, đi?

Đi thế giới Hỗn Độn? Rời khỏi Chí Tôn Kim Thành?

Hắn đã từng chỉ là tán tu hải vực, là Hứa gia phát hiện hắn, ban cho họ Hứa, cho địa vị cùng tài nguyên, hắn há có thể...

- Tùy người!

Hứa Thiên Kỳ không cho hắn thời gian, nhanh chân đi tới chỗ Khương Phàm.

- Hứa Thiên Kỳ, ngươi điên rồi? Ngươi muốn đi cùng hắn??

Phó thành chủ Hứa Đức Dung khó có thể tin được mà gào thét.

- Thiên Kỳ, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?

Sắc mặt Hứa Đức Diệu tái xanh.

Nhưng Hứa Thiên Kỳ không có để ý tới, ngẩng đầu nhìn lên Khương Phàm.

Khương Phàm rủ lông mày xuống nhìn hắn một hồi, từ trong Thông Thiên Tháp triệu ra một cái hộp gấm phong ấn Thần Dương Huyết, ném cho Hứa Thiên Kỳ:

- Thần Dương Huyết! Một vị thần chỉ có thể dung luyện năm viên! Thần vật này có thể giúp ngươi kích phát huyết mạch, biến đổi Thiên phẩm!

Hứa Thiên Kỳ nắm chặt một tay, trong đôi mắt thon dài bắn ra huyết quang, lại không nhiều lời, bay thẳng lên trời.

‘Thánh Viên Chiến Đấu’ với lực bật cường đại, nhảy lên ba ngàn mét.

Đám người Hứa Đức Diệu liên tục la lên, nhưng Đông Hoàng Toại đã mang theo Khương Phàm, Hứa Thiên Kỳ, còn có Lý Dần đang ôm chặt Hứa Đan, xông vào hư không.

Đỉnh Chí Tôn Kim Thành dần dần an tĩnh, tất cả mọi người đang trong hoảng hốt nhìn về hướng Hứa Đức Diệu.

Khương Phàm nói đều là thật sao?

Thành chủ và Hứa Như Lai bí mật mưu đồ, muốn hại chết chủ nhân Tu Di?

Chủ nhân Tu Di đã trở lại Thiên Khải?

Chẳng phải là Hứa Như Lai đã gặp nguy hiểm?

Không có Hứa Như Lai, Chí Tôn Kim Thành bọn hắn làm sao sống sót trong đại chiến đế ước sắp bộc phát đây.

Bọn hắn phải làm sao bây giờ, là thoát khỏi tổ địa, lưu vong hải vực, hay là đến khu an toàn tị nạn?

Hứa Đức Diệu kinh ngạc đứng tại chỗ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Hắn vẫn khó mà tin được chuyện Khương Phàm sẽ thả chủ nhân Tu Di đi, càng không biết làm sao Khương Phàm phát hiện được âm mưu của hắn.

Trong khoảng thời gian Khương Phàm rời khỏi, thế giới Hỗn Độn vẫn còn tiếp tục đột phá.

Thiên Hậu được chú ý nhất, đang sau khi kéo dài bế quan hơn bốn tháng, rốt cuộc cũng hoàn thành đột phá.

Nàng dung hợp ba viên thần cốt linh tủy, đến từ vị Siêu Thần - Xích Thiên Thần Tôn cùng Bạch Hổ Yêu Thần.

Bọn Côn Bằng dung hợp Thần Dương Huyết thì đều là đến từ Bạch Hổ Yêu Thần càng thích hợp.

Thiên Hậu bộc phát tiềm lực, phối hợp với đám Côn Bằng thăng hoa, cùng nhau rèn đúc Thánh Hoàng đại viên mãn đến chân chính bước lên cảnh giới Thần Linh vinh quang.

Côn Bằng, Kim Ô cùng Mặc Kỳ Lân trong cơ duyên lúc trước đã đã đạt tới Thánh Vương đỉnh phong, bây giờ theo Thần Dương Huyết tẩm bổ, cùng Thiên Hậu thành thần kích thích, tại song trọng kích phát phía, rốt cuộc cũng kiêu ngạo thẳng tiến tới cảnh giới Thánh Hoàng.
Chương 2675 Ký ức không trọn vẹn

Côn Bằng tiến vào Thánh Hoàng, rốt cuộc cũng có uy lực và năng lượng cường đại chế bá đại dương, phù diêu vạn dặm.

Kim Ô tiến tới Thánh Hoàng, chân chính thức tỉnh huyết mạch Thái Dương, sôi trào lên liệt diễm chí dương chí phách.

Hai cái đầu tượng trưng cho 'Phong' cùng 'Lôi' của Mặc Kỳ Lân, cũng thành hình toàn bộ, cái đầu tượng trưng cho thái âm, xuất hiện viên thịt.

Huyết mạch Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, cơ bản đã thức tỉnh!

Kim Hống, Đằng Xà, hai đại chiến thú tổ mạch này, toàn bộ trùng kích đến Thánh Vương đỉnh phong.

Huyền Quy, Thiên Bằng, Thất Thải Thôn Thiên Mãng, cùng Luân Hồi Huyết Sư rất khó đột phá, cũng đều được bảo cốt Thánh Vương Thánh Hoàng và Thiên Hậu kích phát, kiêu ngạo bước lên cảnh giới Thánh Vương.

Các khế ước thú đột phá tập thể, cùng thăng hoa huyết mạch, cũng lần nữa trùng kích Thiên Hậu, để Thiên Hậu nhanh chóng vững chắc cảnh giới Thần Linh.

Toàn bộ thế giới Hỗn Độn đều đang sôi trào.

Rốt cuộc Thiên Hậu cũng thành thần.

Thế giới Hỗn Độn có được hai đại Thần Linh.

Mọi người càng là sợ hãi thán phục trước tiềm lực của Thiên Hậu, không hổ là tuyệt thế nữ thần rung động Thiên Khải ngàn năm trước, loại này phương thức đột phá quỷ dị thực sự để cho người ta sợ hãi lại thán phục.

Không chỉ có mình thành thần, còn cưỡng bức kéo động ba tôn Thánh Hoàng.

Trong này mặc dù có huyết mạch Côn Bằng quá đặc thù, nhưng không có Thiên Hậu, bọn chúng tuyệt đối sẽ không trưởng thành đến bây giờ.

Đương nhiên, nếu như không phải huyết mạch bọn Côn Bằng quá đặc thù, Thiên Hậu cũng sẽ không trưởng thành tấn mãnh đến như vậy.

Đến tận đây, thế giới Hỗn Độn có được hai vị Thần Tôn cùng hai mươi mốt vị Thánh Hoàng.

Hai mươi mốt vị Thánh Hoàng bao gồm cả hai vị Thánh Hoàng đại viên mãn là Kiều Vô Hối cùng Hồng Hoang Thiên Long này, sáu vị Thánh Hoàng đỉnh phong là Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Diễm, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Như Ảnh, Địa Ma Thụ, cùng với Đan Hoàng, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Toại, Triệu Thời Việt, Khương Bá, Tặc Điểu, Đại Vương, Ngu Chính Uyên, Hướng Vãn Tình, Bạch Tai, Côn Bằng, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, Kim Ô.

Đội hình khủng bố như thế để lần đầu tiên bọn hắn đối với chiến tranh kế tiếp, nhấc lên chút lòng tin.

Nơi ở của Lý Dần.

Khương Phàm nhìn Nạp Lan Thanh Cảnh đi ra, hỏi:

- Thế nào? Có thể trị hết không?

Nạp Lan Thanh Cảnh nói:

- Nàng vây ở bên trong trận bi kịch năm đó, đi không ra ngoài. Biện pháp đơn giản nhất, cởi chuông phải do người buộc chuông, để Lý Dần nói lời xin lỗi, lại mượn hài tử Chu Thanh Thọ dùng một chút.

Chu Thanh Thọ lập tức trừng lớn con mắt:

- Hài tử của ta? Nàng mới một tuổi!

Nạp Lan Thanh Cảnh nói:

- Thời điểm Hứa Đan hài tử bị cướp đi, cũng là một tuổi.

- Của ta là nữ hài nhi.

- Bây giờ trạng thái tinh thần nàng rất hỗn loạn, không phân được nam nữ, thậm chí không phân biệt được hài tử của mình. Chúng ta chỉ cần một cái kích thích, dùng Lý Dần và hài tử, để nàng đi ra từ trong đoạn chấp niệm kia. Tiếp đó, lại chậm chậm giải thích, cẩn thận khai thông.

Hàn Ngạo đẩy Chu Thanh Thọ một tay:

- Người ta đều đã như vậy, ngươi không nỡ một hài tử?

Chu Thanh Thọ trợn trắng mắt:

- Ta bỏ ta được, không nỡ hài tử của ta! Ngươi khẳng khái, ngươi tranh thủ thời gian sinh một đứa đi!

- Cần ăn đòn rồi?

Hàn Ngạo căng cứng mặt, cái ấm nào không đề cập tới mở cái ấm nào.

Khương Phàm hỏi:

- Những cách khác thì sao?

Nạp Lan Thanh Cảnh nói:

- Ta có thể xóa đi toàn bộ ký ức từ sau khi nàng sinh con đến bây giờ, như thế này thời điểm nàng tỉnh nữa, thì vẫn là nàng đã từng kia.

- Ngươi còn có thể xóa đi ký ức?

Chu Thanh Thọ nhìn Nạp Lan Thanh Cảnh trên xe lăn, phía sau nổi lên từng cơn lạnh người.

- Như thế này, nàng còn hoàn chỉnh sao?

Lý Dần tự lẩm bẩm.

- Cái này phải xem chính ngươi, ta chỉ phụ trách chấp hành.

- Ta giải thích kịch biến mười mấy năm qua như thế nào?

- Ta chỉ đưa ra ý kiến, không chịu trách nhiệm giải quyết tốt hậu quả.

Khương Phàm nói:

- Sẽ có di chứng sao?

Nạp Lan Thanh Cảnh nói:

- Nếu như muốn triệt để xóa đi, sẽ làm bị thương đến linh hồn của nàng, nhưng... Có Đan Hoàng, hẳn là có thể điều trị được.

Khương Phàm nói:

- Còn có những cách khác nữa không?

Nạp Lan Thanh Cảnh nói:

- Cắm một đoạn ký ức vào.

- Ngươi còn có thể cắm ký ức vào?

Chu Thanh Thọ càng không bình tĩnh.

- Ngươi có thể im miệng hay không?

Hàn Ngạo phiền muộn, nghiêm túc bầu không khí như vậy, lại bị cái tên này làm cho rối loạn.

- Một đoạn ngắn ký ức mà thôi, ta có thể làm được.

Nạp Lan Thanh Cảnh nói với Lý Dần:

- Cắm vào một đoạn ký ức tư mật, ví dụ như... Ngươi tại thời kỳ đặc biệt nào đó, cởi trần bí mật ngươi là phân thân của Đế Tử với Hứa Đan. Cứ như vậy, Hứa Đan sau đó sẽ bi thống là hài tử càng nhiều, mà không phải là ngươi phản bội nàng, tổn thương nàng. Ngươi lại theo nàng mấy ngày, chính nàng sẽ có khả năng từ từ khôi phục lại.

Khương Phàm nhìn Lý Dần trầm mặc, nói:

- Đây là chuyện giữa các ngươi, chính ngươi quyết định. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, hài tử bị Đế Tử bồi dưỡng mười năm, hoàn toàn không có liên quan tới Hứa Đan và trí nhớ của ngươi, tương lai cũng có thể sẽ bị lợi dụng kiềm chế ngươi, càng có thể chết trên tay Đế Tử. Nếu như sau khi Hứa Đan khôi phục, lại biết hài tử không nhận nàng, hoặc là chết rồi, tinh thần yếu ớt còn có thể sụp đổ lần nữa. Cho nên... Cá nhân ta đề nghị, thanh trừ ký ức nàng, triệt để thanh trừ từ lúc trước khi nàng phát hiện mình mang thai. Một đoạn ký ức sau này đối với nàng mà nói quá tàn khốc cũng quá đau đớn, giữ lại chưa chắc là chuyện tốt.

Hứa Thiên Kỳ cũng ở nơi đây, sau khi biết được bí mật của Lý Dần, cũng không còn mâu thuẫn như thế:

- Đề nghị của ta, cũng là xóa ký ức nàng đi. Làm như vậy tương đương với chúng ta đang thay đổi nhân sinh của nàng, có lẽ không quá công bằng, nhưng tương tự là một loại cứu vớt.

Lý Dần trầm mặc không nói gì, chậm chạp không quyết định được.

Loại xóa đi ký ức này, tương đương với triệt để gạt bỏ hài tử kia.

Hắn vẫn hi vọng có thể mang hài tử về, một lần nữa giáo dục, một lần nữa đưa đến trước mặt Hứa Đan.

Nhưng... Đoạn trải qua tàn khốc dài đến mười năm này, cùng khả năng hài tử gặp biến cố đã để hắn không thể không thận trọng cân nhắc.

Nếu như hài tử chết rồi, Hứa Đan thật vất vả mới khôi phục, rất có thể sẽ lần nữa lâm vào sụp đổ.

- Ngươi quyết định tương lai Hứa Đan, hài tử... Ta sẽ cố hế khả năng thay ngươi đoạt lại.

Khương Phàm nháy mắt với Nạp Lan Thanh Cảnh, mang theo bọn người Hàn Ngạo rời khỏi sơn cốc.

Nạp Lan Thanh Cảnh ngồi trên xe lăn, nhẹ vỗ về con mèo đen trong ngực.

Hắn không có thúc giục Lý Dần, nhưng thời khắc này tâm cảnh cùng giãy dụa trong lòng Lý Dần, hắn lại rõ ràng.

Sau khi Khương Phàm rời khỏi, bốn viên thần cốt linh tủy được phân phát xuống dưới.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom