• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (2 Viewers)

  • Chương 5576-5580

Chương 5576: Hung Địa!

Kính mời cha chầu trời!

Nghe thấy lời của Thượng Quan Ngưng, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi.

Đây là muốn giết cha mình ư?

Lúc này, Thượng Quan Ngưng đột nhiên nói: “Cha, sau này cứ giao Thượng Quan tộc cho con!”

Dứt lời, nàng ấy xoay người rời đi.

Trong điện, sắc mặt ông lão vô cùng khó coi.

Nhưng ông ta không dám nói gì cả!

Ông ta sợ!

Đương nhiên không phải sợ Thượng Quan Ngưng, mà là sợ Diệp Huyên đã rời đi!

Dù ông ta đã là Tông Sư cửu phẩm, nhưng khi nãy lúc đối mặt với Diệp Huyên, ông ta lại thấy vô cùng tuyệt vọng!

Cảm giác tuyệt vọng đó đến từ sâu trong nội tâm!

Ông ta biết ông ta hoàn toàn không phải đối thủ của con người này!

Diệp Huyên rời khỏi đại điện, lúc này, một đám cường giả của Thượng Quan tộc đã tập trung lại!

Bọn họ đều nhìn thấy mọi chuyện diễn ra trong đại điện khi nãy, vì thế, lúc này nhìn thấy Diệp Huyên, thái độ của mọi người đều như nhìn thấy ma!

Nhấc tay một cái đã có thể giết chết một Tông Sư cửu phẩm trong nháy mắt, thực lực này thật sự không thể nào miêu tả bằng lời.

Lúc này, Thượng Quan Ngưng cũng đi ra ngoài.

Thượng Quan Ngưng nhìn mấy cường giả của Thượng Quan tộc, sau đó nói: “Bắt đầu từ bây giờ, ta chính là Tộc trưởng của Thượng Quan tộc!”

Nghe vậy, sắc mặt một vài cường giả Thượng Quan tộc xung quanh lập tức thay đổi, một ông lão trong đó bước ra, nổi giận nói: “Một nữ nhân như ngươi có thực lực gì đảm nhiệm trọng trách của gia chủ chứ? Ngươi…”

Lúc này, một thanh kiếm đột nhiên xuyên qua giữa chân mày ông lão vừa nói chuyện.

Giọng nói của ông lão dừng lại!

Các cường giả Thượng Quan tộc xung quanh đều sợ hãi, vội vàng lùi về phía sau!

Diệp Huyên nhìn thoáng qua mọi người: “Còn ai không phục nữa không? Nếu còn thì mời bước lên hai bước!”

Mấy cường giả nhìn Diệp Huyên, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, đều không dám nói gì.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua Thượng Quan Ngưng: “Bây giờ Thượng Quan tộc thuộc quyền quản lý của cô, nếu có vấn đề gì thì đến thư viện tìm ta!”

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

Hắn vốn còn muốn thương lượng với Thượng Quan tộc, dù sao Thượng Quan tộc cũng là một gia tộc lớn, có tác dụng rất lớn với thư viện, nhưng tiếc là đối phương không muốn thương lượng với hắn, đành chịu rồi, chỉ có thể để một người nghe lời hơn làm Giáo chủ thôi!”

Thượng Quan Ngưng nhìn Diệp Huyên rời đi phía xa với nét mặt vô cùng phức tạp!

Nàng ấy biết bản thân đã ràng buộc với Diệp Huyên rồi!

Bây giờ nàng ấy chỉ có thể đi theo Diệp Huyên mới có thể quản lý được Thượng Quan tộc, nếu không, mấy ông già trong Thượng Quan tộc sẽ xé xác nàng ấy!

Vì vậy, nàng ấy chỉ có thể dựa vào Diệp Huyên!

Một lát sau, Thượng Quan Ngưng quay đầu nhìn thoáng qua mọi người, sau đó nói: “Có lẽ đây là một bắt đầu mới của Thượng Quan tộc!”

Dứt lời, nàng ấy cũng xoay người rời đi.

Về việc phục tùng Diệp Huyên, trong lòng nàng ấy cũng không thấy có gì khó chịu, thậm chí nàng ấy còn cảm thấy, Thượng Quan tộc đi theo Diệp Huyên càng có thể phát triển tốt hơn!

Dẫu sao người đàn ông này thật sự là rất mạnh!



Sau khi về đến thư viện Quan Huyên, Diệp Huyên phát hiện trước cửa có rất nhiều người trẻ tuổi đến, khoảng hơn mười nghìn người!

Đây đều là những người đến để gia nhập thư viện!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên nở nụ cười thoả mãn, rõ ràng là thư viện Quan Huyên đã bắt đầu có danh tiếng nhờ việc đánh nhau rồi!

Nếu đã có danh tiếng, thì tiếp theo, có thể không cần lo lắng chuyện của học viện nữa!

Ngày sẽ có càng nhiều người gia nhập thư viện, vì phúc lợi của thư viện thật sự khá ổn!

Mà việc thư viện phải làm chính là chọn người!

Chọn những người xuất sắc và có nhân phẩm tốt!

Diệp Huyên cũng không rảnh rỗi ở trong thư viện, hắn tìm đến Thượng Quan Ngưng.

Trong điện, Thượng Quan Ngưng nhìn Diệp Huyên: “Bí cảnh?”

Diệp Huyên gật đầu: “Càng nguy hiểm càng tốt!”

Thượng Quan Ngưng im lặng một lát rồi nói: “Hung Địa!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Hung Địa?”

Thượng Quan Ngưng gật đầu: “Đây là cấm địa đứng đầu đại lục Vô Cực, ngay cả Tông Sư cao cấp cửu phẩm cũng không dám bước vào Hung Địa này, vì đã có mười mấy Tông Sư cửu phẩm chết ở đây rồi, không một ai sống sót!”

Hung Địa!

Diệp Huyên nhếch môi, sau đó nói: “Đi đến Hung Địa!”

Nghe vậy, Thượng Quan Ngưng sửng sốt.

Diệp Huyên cười hỏi: “Cô sợ à?”

Thượng Quan Ngưng nhìn Diệp Huyên: “Đi theo huynh, ta không sợ!”

Diệp Huyên cười to, sau đó dẫn Thượng Quan Ngưng rời khỏi.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đi đến Hung Địa!

Lối vào Hung Địa nằm ở vực sâu thung lũng, nhìn vực sâu trước mặt, nét mặt Thượng Quan Ngưng lập tức trở nên cực kỳ nặng nề.

Đương nhiên nàng ấy rất kiêng dè và sợ hãi Hung Địa!

Đây là nơi nguy hiểm nhất của đại lục Vô Cực, nhưng dù là Tông Sư cao cấp cửu phẩm tiến vào bên trong cũng không có khả năng sống sót!

Mà hiện tại, người đàn ông bên cạnh nàng ấy lại muốn đi vào trong!

Thượng Quan Ngưng hơi do dự, sau đó hỏi: “Hay là suy nghĩ lại đi?”

Diệp Huyên cười khẽ, dứt khoát dẫn Thượng Quan Ngưng tiến vào trong vực sâu, chỉ trong nháy mắt, hai người đã rơi thẳng xuống dưới.

Sau khi rơi xuống, một hơi thở lạnh lẽo lập tức phả vào mặt từ bốn phương tám hướng, lạnh đến thấu xương!

Thượng Quan Ngưng vô thức nhích đến gần Diệp Huyên!

Diệp Huyên nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó là một thi thể đã khô héo!

Vì thế, Diệp Huyên bèn dẫn Thượng Quan Ngưng đi tới đó, Thượng Quan Ngưng nhìn thi thể trước mắt, trầm giọng nói: “Đây là Cổ Tông Sư, năm đó nổi tiếng khắp đại lục Vô Cực, nhưng sau đó thì đột nhiên mất tích, không ngờ ông ấy cũng chết ở đây!”

Dứt lời, trong mắt nàng ấy lộ vẻ phức tạp.

Ở trước mặt rất nhiều người, dù là Tông Sư đã tu luyện đến cửu phẩm cũng giống như kiến mà thôi!

Lúc này, một tiếng bước chân đột nhiên vang lên.

Nghe thấy thế, sắc mặt Thượng Quan Ngưng lập tức thay đổi, nàng ấy kéo tay Diệp Huyên, nhưng lại cảm thấy không ổn nên vội vàng buông ra.

Diệp Huyên nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó có một cô gái mặc quần áo cũ nát đi tới, cô gái có mái tóc dài, đôi mắt sâu thẳm, sắc mặt tái mét, trông chẳng khác nào ma quỷ.

Diệp Huyên nhìn nàng ta, không nói một lời.

Lúc này cô gái cũng đang nhìn Diệp Huyên: “Hình như ngươi không sợ chút nào!”

Diệp Huyên cười hỏi: “Sợ gì chứ?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Kẻ ngu dốt không biết sợ là gì!”

Dứt lời, nàng ta chậm rãi nâng tay phải, trong nháy mắt, thời không trước mặt Diệp Huyên lập tức bị xé rách.

Nhìn thấy cảnh này, Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh thoáng chốc thay đổi sắc mặt: “Thập phẩm! Không ngờ cô lại là Đại Tông Sư thập phẩm trong truyền thuyết!”

Thập phẩm!

Thân thể xé rách thời không!

Đây vẫn luôn là một truyền thuyết trong đại lục Vô Cực, mà nàng ấy không ngờ rằng người trước mặt lại có thể là một Đại Tông Sư thập phẩm!

Bây giờ cuối cùng nàng ấy cũng đã hiểu vì sao những Tông Sư cửu phẩm này lại chết ở đây rồi!

Vì nơi này có Đại Tông Sư thập phẩm!
Chương 5577: Xinh đẹp!

Nghĩ vậy, nàng ấy vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này, Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh, chẳng mấy chốc, thời không nơi Diệp Huyên đang đứng đã nát tan, nhưng Diệp Huyên lại không xảy ra chuyện gì cả!

Thượng Quan Ngưng sửng sốt.

Cô gái phía xa cũng thế.

Diệp Huyên nhìn cô gái ăn mặc rách rưới kia: “Chỉ có vậy thôi sao?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói một câu, một khắc sau, nàng ta biến mất, ngay sau đó, tay nàng tay bắt lấy cổ họng Diệp Huyên vặn mạnh một cái.

Ầm!

Một lực lượng đáng sợ bộc phát từ cổ họng Diệp Huyên!

Oanh!

Thời không xung quanh rung động, nhưng Diệp Huyên vẫn không hề chịu ảnh hưởng!

Cô gái trước mặt Diệp Huyên hoàn toàn hoá đá!

Nàng ta kinh ngạc nhìn Diệp Huyên, liên tục lùi về sao: “Ngươi… Ngươi là…”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Quá yếu!”

Nói xong, hắn lắc đầu thở dài, sau đó dẫn Thượng Quan Ngưng đi về phía xa.

Lúc này, cô gái chợt hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Huyên quay đầu nhìn nàng ta: “Một người đàn ông vô địch!”

Cô gái: “…”

Diệp Huyên không quan tâm đến nàng ta, mà chỉ dẫn Thượng Quan Ngưng tiếp tục đi về phía trước.

Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh Diệp Huyên im lặng nhìn hắn.

Diệp Huyên cười hỏi: “Sao vậy?”

Thượng Quan Ngưng nghiêm túc hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diệp Huyên cười khẽ: “Ta là Diệp Huyên, Viện trưởng của thư viện Quan Huyên!”

Thượng Quan Ngưng hỏi: “Người của thế giới bên ngoài vũ trụ ư?”

Diệp Huyên gật đầu.

Thượng Quan Ngưng nhẹ giọng hỏi: “Thế giới bên ngoài vũ trụ có rộng lớn không?”

Diệp Huyên cười đáp: “Rất rộng lớn!”

Thượng Quan Ngưng nói với vẻ khét khao: “Ta muốn đi xem thử!”

Diệp Huyên cười nói: “Không phải đơn giản quá à? Sau này nếu muốn ra ngoài, cô có thể đi bất cứ lúc nào!”

Thượng Quan Ngưng nhìn về phía Diệp Huyên: “Thật ư?”

Diệp Huyên gật đầu: “Thế giới này thật sự rất nhỏ bé, hơn nữa nền văn minh võ đạo còn lạc hậu, sau này cô có thể ra ngoài mở mang tầm mắt!”

Thượng Quan Ngưng gật đầu: “Được!”

Diệp Huyên đột nhiên quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, cô gái khi nãy còn đang đi theo.

Diệp Huyên cười hỏi: “Cô nương muốn làm gì?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diệp Huyên cười khẽ, sau đó đáp: “Cô nương, ta không có ác ý với cô, đến đây chỉ là muốn ra oai… À không, ta đến đây là vì tò mò, muốn tìm tòi nghiên cứu thôi, không có ý gì khác cả!”

Tìm tòi nghiên cứu!

Cô gái im lặng một lát rồi nói: “Bên trong rất nguy hiểm!”

Diệp Huyên chớp mắt: “Đối với ta, không có nơi nguy hiểm! Những nơi ta đến đều là chốn bồng lai!”

Cô gái: “…”

Diệp Huyên dẫn theo Thượng Quan Ngưng tiếp tục đi về phía trước, cô gái do dự một lát rồi cũng đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, ba người đã đi tới cạnh một bờ sông, vừa đến nơi, một mùi máu tanh lập tức bay vào mũi.

Diệp Huyên cau mày, hắn phát hiện đây là một con sông máu!

Sông máu!

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía cô gái, cô gái bình tĩnh giải thích: “Sông Huyết Sắc, nơi này là địa bàn của Huyết Quân!”

Huyết Quân!

Diệp Huyên nói: “Cô nương có thể giới thiệu cho ta một chút về nơi này không?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ta không muốn nói!”

Diệp Huyên mở tay ra, một chiếc lá đột nhiên bay vào lòng bàn tay hắn, sau đó, hắn kẹp lấy lá cây bằng hai ngón tay, tuỳ tiện ném một phát.

Vụt!

Cô gái còn chưa kịp phản ứng, lá cây đã đâm vào sâu trong mi tâm nàng ta nửa tấc, máu tươi lập tức chảy ra, nhuốm đỏ gò má nàng ta!

Cô gái sửng sốt!

Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Có phải cô thấy ta hiền lắm không? Đúng là khi đối mặt với người đẹp, ta thật sự khá hiền lành, ví dụ như Thượng Quan cô nương bên cạnh, ta cảm thấy trò chuyện với người đẹp rất vui, dù sao cũng có câu cảnh đẹp ý vui mà! Nhưng cô…”

Nói đến đây, hắn lắc đầu thở dài: “Đừng trách ta nói thẳng, cô không đẹp cho lắm! Ta chỉ mềm lòng với những cô gái xinh đẹp thôi!”

Cô gái: “…”

Thượng Quan Ngưng nhìn Diệp Huyên, nàng ta hơi nhếch môi.
Chương 5578: Các hạ cứ tự nhiên!

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, ánh mắt của cô gái mặc đồ rách kia lập tức trở nên lạnh như băng.

Tức giận!

Lời Diệp Huyên nói thật sự rất tổn thương!

Nhưng nàng ta lại không dám ra tay!

Vì nàng ta biết trước mặt người đàn ông này, nàng ta cũng chỉ như một con kiến mà thôi!

Nghĩ đến đây, tâm trạng nàng ta trở nên bi thương

Nàng ta là Tông Sư thập phẩm, dù không cho là bản thân vô địch thiên hạ, nhưng chắc chắn trên đời này cũng chẳng có mấy ai có thể đấu lại nàng ta, mà lúc này, sự thật tàn khốc cho nàng ta biết, ở trước mặt người khác, nàng ta vẫn chỉ là một con kiến.

Bất đắc dĩ!

Cô gái thầm thở dài.

Nàng ta không tranh cãi lại Diệp Huyên, cũng không chống đối với hắn.

Vì nàng ta không muốn chết!

Lúc này, con sông kia đột nhiên sôi trào.

Diệp Huyên xoay người nhìn về phía con sông máu, trong dòng sông có một người máu lặng lẽ ngưng tụ.

Nhìn thấy người máu này, nét mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh.

Rõ ràng đây chính là Huyết Quân kia!

Huyết Quân vừa xuất hiện, một uy áp đáng sợ đã bao phủ lấy ba người nhóm Diệp Huyên.

Lần này, Thượng Quan Ngưng lại không hề có vẻ sợ hãi!

Cô gái bên cạnh nhìn Huyết Quân, không nói một lời.

Huyết Quân cất lời: “Cô gái váy trắng, ngươi dẫn bọn họ đến địa bàn của ta làm gì?”

Cô gái váy trắng tức giận nói: “Liên quan gì đến ngươi!”

Huyết Quân nổi giận: “Ngươi muốn gây chuyện đúng không?”

Cô gái váy trắng lạnh lùng hỏi: “Ngươi không phục à?”

Huyết Quân đột nhiên bình tĩnh lại: “Ngươi cố ý chọc giận ta, sau đó để ta ra tay!”

Nghe vậy, cô gái váy trắng cau mày.

Huyết Quân đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, gã ta quan sát Diệp Huyên, sau đó nói: “Các hạ xưng hô thế nào?”

Diệp Huyên cười đáp: “Diệp Huyên!”

Huyết Quân im lặng một lát rồi hỏi: “Các hạ có chuyện gì sao?”

Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Không có chuyện gì, ta chỉ muốn thăm dò nơi này thôi!”

Huyết Quân nhìn thoáng qua cô gái váy trắng, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên, lúc này, dường như gã ta đã hiểu ra điều gì đó!

Vì vậy, Huyết Quân nói: “Các hạ cứ tự nhiên!”

Sau đó, gã ta chậm rãi chìm xuống đáy sông, sau đó biến mất.

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía cô gái váy trắng, cô gái váy trắng im lặng một lát rồi nói: “Người bên ngoài đều gọi nơi này là Hung Địa, thật ra không phải thế, thật ra nơi này là một di tích thượng cổ!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Di tích thượng cổ?”

Cô gái váy trắng gật đầu: “Từ rất lâu trước kia, nền văn minh Võ đạo của đại lục Vô Cực không hề lạc hậu như bây giờ, khi đó, Tông Sư thập phẩm nhiều vô số kể, trên thập phẩm còn có mười mấy cảnh giới nữa! Tiếc là sau đó đại lục này xảy ra đại chiến, cường giả trên đại lục đều chết trận, nền văn minh võ đạo bị đứt đoạn!”

Nói đến đây, nàng ta đảo mắt nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói: “Đây chính là chiến trường ban đầu kia!”

Diệp Huyên hỏi: “Cô là người của thời đại ban đầu kia à?”

Cô gái váy trắng lắc đầu: “Không phải, ta chỉ là một người may mắn, lấy được truyền thừa của một cường giả, nhờ đó đột phá giới hạn cửu phẩm. Sở dĩ những người sau đó đi về đều chết hết là vì chúng ta không muốn chia sẻ lợi ích cho người khác nữa!”

Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức hiểu ra.

Những người này muốn độc chiếm!

Cô gái váy trắng nhìn Diệp Huyên, sau đó hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diệp Huyên cười nói: “Ta không phải người của vũ trụ này!”

Cô gái váy trắng trầm giọng hỏi: “Người của vũ trụ bên ngoài à!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”

Trong mắt cô gái váy trắng lộ vẻ phức tạp, sau đó nàng ta im lặng.

Diệp Huyên cười nói: “Có phải còn có lý do khác khiến các cô không muốn rời khỏi đây không?”

Cô gái váy trắng gật đầu, nàng ta chỉ về phía một ngọn núi ở cúi tầm mắt: “Trên ngọn núi kia có một tông môn có tên là Vô Cực Tông, tông môn này là tông môn đứng đầu đại lục Vô Cực năm đó. Trong tông môn này có truyền thừa vô cùng mạnh, nhưng ngọn núi này có cấm chế đáng sợ, người bình thường hoàn toàn không thể đi vào bên trong. Chúng ta tu luyện ở nơi này là vì hy vọng có thể phá vỡ cấm chế của ngọn núi này, tiến vào bên trong, lấy được truyền thừa của tông môn này!” https://vietwriter.vn/threads/de-nhat-kiem-than-diep-huyen.7519/

Vô Cực Tông!

Diệp Huyên quay đầu nhìn ngọn núi kia, cô gái áo trắng nói đúng, hắn thật sự cảm nhận được cấm chế!

Nhưng nó không mạnh chút nào!

Chỉ cần vung tay là có thể biến mất!

Diệp Huyên thầm thở dài!

Lúc này, hắn lại nhớ tới chuyện dẫn theo Thanh Nhi bước vào cấm địa trước kia!

Lúc này, cuối cùng hắn cũng may mắn hiểu được cảm nhận của Thanh Nhi trước đây!

Vô vị!

Không hề có chút độ khó nào!

Chẳng thú vị gì cả!

Đương nhiên vẫn phải giả vờ một chút!

Diệp Huyên cười nói: “Đi xem thử đi!”

Dứt lời, hắn dẫn Thượng Quan Ngưng đi theo mình!

Cô gái váy trắng ở bên cạnh chần chừ một lát rồi cũng vội vàng đuổi theo!

Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên dẫn hai cô gái Thượng Quan Ngưng đi tới dưới chân núi, vừa đến nơi, Diệp Huyên đã nhìn thấy một ông lão.

Ông lão đứng dưới chân núi ngẩng mắt nhìn lên trên, ánh mắt đờ đẫn.

Cô gái váy trắng ở bên cạnh nhìn thoáng qua ông lão, trong mắt lập tức lộ vẻ kiêng dè, sau đó vô thức nhích đến gần Diệp Huyên hơn.

Lúc này, ông lão kia thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, không nói một lời.

Diệp Huyên không thèm quan tâm đến ông lão, hắn đi thẳng về phía ngọn núi phía xa, cũng không phải đi dọc theo đường núi, mà là di chuyển trong không trung, bước từng bước về phía đỉnh núi.

Nhìn thấy cảnh này, ông lão lập tức híp mắt.

Cô gái váy trắng nhìn Diệp Huyên không nói một lời.

Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh vội vàng đuổi theo!

Thấy vậy, cả cô gái váy trắng cũng đuổi theo.

Lúc này, một lực lượng đáng sợ đột nhiên kéo xuống từ phía chân trời.

Oanh!

Trong nháy mắt, toàn bộ chân trời lập tức rung động!

Nhìn thấy cảnh này, ông lão bên dưới lập tức thay đổi sắc mặt.

Trên không trung, nét mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng vung tay áo.

Oanh!

Trong nháy mắt, lực lượng đáng sợ kia lập tức không còn tăm hơi.

Chẳng những thế, cấm chế trên chân trời cũng hoàn toàn biến mất!

Nhìn thấy cảnh này, ông lão bên dưới lập tức sững sờ!
Chương 5579: Đổi nơi khác nói chuyện!

Cô gái váy trắng nhìn chằm chằm Diệp Huyên, trong lòng vô cùng rung động!

Diệp Huyên hoàn toàn không để tâm, hắn tiếp tục dẫn theo hai cô gái đi về phía đỉnh núi, chẳng mấy chốc, ba người đã lên đến đỉnh núi, trước mặt bọn họ không xa là một cánh cửa đá rất to, phía sau cửa đá là mười mấy toà cung điện.

Vô Cực Tông!

Trước cửa đá có một ông lão mặc áo vải đay đang ngồi xếp bằng, ông lão hơi cúi đầu, hai mắt nhắm nghiền, hoàn toàn không có hơi thở!

Nhưng Diệp Huyên lại cảm nhận được một lực lượng linh hồn bên trong cơ thể ông ta!

Rất rõ ràng là đối phương có để lại một tia thần hồn!

Diệp Huyên nhìn ông lão áo vải đay kia, lạnh nhạt nói: “Xuất hiện đi!”

Hắn vừa dứt lời, một tia linh hồn lập tức bay ra từ trong người ông lão.

Linh hồn của ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đã đánh tan cấm chế của nơi này!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”

Ông lão áo vải đay nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Chàng trai trẻ, ngươi có từng nghe nói tới Nguỵ tộc của ngoại vực không?”

Nguỵ tộc của ngoại vực!

Diệp Huyên nhíu mày: “Chưa từng!”

Ông lão im lặng một lát rồi nói: “Chàng trai trẻ, vì sao ta không thể cảm nhận được hơi thở của ngươi?”

Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ông muốn nghe lời nói thật hay là lời nói dối?”

Ông lão sửng sốt, sau đó đáp: “Đương nhiên là lời nói thật!”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Có lẽ là vì ông quá yếu!”

Nét mặt ông lão cứng đờ.

Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh không nhịn được phì cười.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua toà đại điện phía xa, sau đó hỏi: “Nguỵ tộc ngoại vực là chủng tộc gì?”

Ông lão khẽ thở dài: “Một chủng tộc rất mạnh! Năm đó chủng tộc này xâm lược đại lục Vô Cực chúng ta, toàn bộ cường giả đứng đầu đại lục liên thủ lại, dù cuối cùng đã đánh lùi đối phương, nhưng sau trận chiến năm đó, gần như tất cả cường giả đứng đầu đại lục đều đã chết trận! Võ đạo của đại lục Vô Cực hiện tại có lẽ đã suy tàn rồi!”

Cô gái váy trắng ở bên cạnh gật đầu: “Ở bên ngoài, Tông Sư cửu phẩm đã là cường giả cao cấp nhất!”

Ông lão khẽ thở dài, nét mặt rất phức tạp.

Diệp Huyên lại nhìn thoáng qua Vô Cực Tông kia một lần nữa, một lát sau, hắn lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thượng Quan Ngưng: “Chúng ta đi thôi!”

Thượng Quan Ngưng sửng sốt, sau đó hỏi: “Đi ngay bây giờ à?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

Đương nhiên là hắn không có hứng thú với truyền thừa của Vô Cực Tông này!

Cấp bậc quá thấp!

Thượng Quan Ngưng chần chừ một lát, sau đó cũng vội vàng đuổi theo, dù nàng ấy cảm thấy rất hứng thú với truyền thừa của Vô Cực Tông này, nhưng Diệp Huyên không ở đây, nàng ấy chỉ như một con kiến trước mặt hai người này vậy.

Lúc này, ông lão áo vải đay kia chợt nói: “Tiểu hữu, xin dừng bước!”

Diệp Huyên xoay người nhìn về phía ông lão, ông ta trầm giọng nói: “Ta thấy tiểu hữu khí thế bất phầm, chắc chắn không phải người tầm thường, tiểu hữu, dù Nguỵ tộc năm đó đã tháo chạy, nhưng vẫn chưa chết, chắc chắn bọn chúng sẽ kéo nhau trở lại, tiểu hữu, sự an toàn của đại lục Vô Cực này, cậu…”

Diệp Huyên khẽ cười đáp: “Hiện tại đại lục Vô Cực sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm nào, ông không cần phải lo lắng về điều này nữa!”

Ông lão tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”

Diệp Huyên cười đáp: “Vì đã có ta bảo vệ rồi!”

Dứt lời, hắn xoay người ung dung rời đi, quần áo tung bay, trong đất trời có sấm chớp rền vang, kiếm khí tung hoành, vô cùng đáng sợ!

Mọi người: “…”

Diệp Huyên nhanh chóng dẫn theo Thượng Quan Ngưng biến mất trong tầm mắt của ông lão.

Ông lão ngạc nhiên nhìn lên chân trời, vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Lúc này, cô gái váy trắng chợt nói: “Ông đưa truyền thừa cho ta đi!”

Ông lão nhìn về phía cô gái, cô gái bình tĩnh nói tiếp: “Ta cùng phe với hắn!”

Ông lão: “…”

Lúc này, một khí thế lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện, cảm nhận được khí thế này, sắc mặt ông lão thoáng chốc thay đổi…

….

Sau khi rời khỏi Hung Địa, Diệp Huyên dẫn Thượng Quan Ngưng trở về thư viện Quan Huyên, hiện tại thư viện Quan Huyên đã chiêu mộ được hơn một nghìn học viên, có một điều đáng nói là Ngô Phu và mấy yêu nghiệt khác của bảng Thiên Nhất ngày đó cũng đi tới thư viện Quan Huyên!

Vì thư viện Quan Huyên có công pháp luyện thể mạnh mẽ!

Những công pháp này cũng không phải tâm pháp Thần Tri, mà là một vài công pháp luyện thể cao cấp Diệp Huyên lấy được từ vũ trụ khác.

Những công pháp luyện thể này dù không bằng tâm pháp Thần Tri, nhưng so với đại lục Vô Cực, nó đã vô cùng cao cấp rồi.

Vì vậy, ngày càng có nhiều người gia nhập thư viện Quan Huyên.

Trong thư viện, Diệp Huyên nằm trên ghế, trong tay cầm một quyển cổ tịch, đang đọc rất chăm chú.

Lúc này, một cô gái áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, cô gái có mái tóc dài, trên người mặc áo mỏng, hai bầu ngực nảy nở lộ ra, làn da trắng như tuyết, đôi chân thon dài lộ ra ngoài không khí không có gì che giấu, nơi nào đó như ẩn như hiện, vô cùng quyến rũ!

Báu vật!

Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên, trong tay chơi đùa với hai quả cầu sắt, cười như không cười: “Không có người đàn ông nào có thể nhịn được mười giây trước ta, công tử có muốn thử không?”

Diệp Huyên buông cổ tịch trong tay xuống, sau đó hỏi: “Cô dựa vào cái gì mà cho rằng ta háo sắc?”

Cô gái cười nói: “Không có người đàn ông nào không háo sắc!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ban ngày bàn mặt, ảnh hưởng không tốt, chúng ta đổi nơi khác nói chuyện đi!”
Chương 5580: Xin ngài nương tay!

“Ha ha!”

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, cô gái áo đen lập tức cười to, cười vô cùng xinh đẹp, lồng ngực phập phồng, vô cùng đồ sộ.

Diệp Huyên cười khẽ: “Cô là người của Nguỵ tộc à?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Phải!”

Diệp Huyên gật đầu: “Các cô đừng nghĩ đến chuyện tranh giành đại lục Vô Cực này nữa, được chứ?”

Cô gái cười nói: “Được! Đương nhiên là được rồi! Chỉ cần ngươi có thực lực đủ mạnh, ngươi nói cái gì cũng được, nhưng nếu như không có…”

Diệp Huyên cười khẽ: “Cô đại diện cho Nguỵ tộc à?”

Cô gái cất lời: “Ngươi có thể cho là thế!”

Diệp Huyên đứng dậy, sau đó nói: “Vì tránh những phiền phức không cần thiết, cô dẫn đường đi!”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Dẫn đường?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đi đến Nguỵ tộc!”

Cô gái vẫn nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi muốn đến Nguỵ tộc của ta!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”

Cô gái đột nhiên bật cười: “Ngươi đúng là tự tin thái quá!”

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Dẫn đường đi!”

Cô gái đột nhiên tiến đến gần, nhào tới trước mặt Diệp Huyên, một khắc sau, một tia hàn mang bay thẳng về phía cổ họng của Diệp Huyên, nhưng lúc còn cách cổ họng của Diệp Huyên khoảng nửa tấc, nó đột nhiên dừng lại, vì một tia kiếm quang đã xuyên thủng qua giữa chân mày của cô gái!

Lúc này, hai người cách nhau quá gần, cô gái lại còn cúi người, vì thế Diệp Huyên có thể thấy rõ chỗ nào đó của nàng ta, đúng là rất to!

Nét mặt Diệp Huyên vô cùng bình tĩnh!

Đàn ông có thể phong lưu, nhưng không thể không có phong độ!

Dù sao Thượng Quan Ngưng và Quan Nhất cũng đang ở bên cạnh…

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên, lần này, trong mắt nàng ta lộ vẻ nặng nề và kiêng dè: “Ngươi là kiếm tu!”

Diệp Huyên vung tay áo, cô gái lập tức lùi lại mười mấy trượng, nhưng nàng ta không thể nào cử động, vì kiếm quang kia vẫn còn ở giữa chân mày nàng ta.

Diệp Huyên đứng dậy đi tới trước mặt cô gái: “Bây giờ có thể dẫn ta đến Nguỵ tộc rồi chứ?”

Cô gái cười nói: “Đương nhiên rồi!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn mở lòng bàn tay, tia kiếm quang ở giữa chân mày cô gái áo đen lập tức biến mất.

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diệp Huyên cười hỏi: “Trước khi đến tìm ta, cô không điều tra về ta à?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên, bọn họ đúng là chưa điều tra về Diệp Huyên, bọn họ chỉ biết là Diệp Huyên từng đến Hung Địa thôi.

Nàng ta đến đây vốn là muốn giải quyết Diệp Huyên luôn, nhưng nàng ta không ngờ bản thân đã đánh giá thấp thực lực của người này rồi.

Diệp Huyên chợt nói: “Ta nói một lần cuối, dẫn ta đến Nguỵ tộc!”

Cô gái thôi suy nghĩ, nhìn về phía Diệp Huyên: “Được thôi!”

Sau đó, nàng ta xoay người rời đi.

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía mấy người nhóm Thượng Quan Ngưng: “Mọi người trông chừng thư viện!”

Dứt lời, hắn lập tức biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.

Quan Nhất nhìn về phía kiếm quang nơi chân trời, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Thế giới bên ngoài…”

Không chỉ Quan Nhất, mà hai cô gái Thượng Quan Ngưng ở bên cạnh cũng vô cùng mong ngóng.

Ai không muốn nhìn ngắm vũ trụ bên ngoài chứ?



Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên và cô gái áo đen đã đi tới một vùng tinh không mờ mịt.

Cô gái nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó nói: “Ngươi có biết kết cục của chuyến đi này không?”

Diệp Huyên bình tĩnh đáp: “Cô cứ việc dẫn đường là được!”

Cô gái áo đen cười khẩy, không nói gì thêm.

Chẳng mấy chốc, hai người đi tới một đại lục, vừa tiến vào, mấy chục thần thức đã bao phủ lấy Diệp Huyên,

Diệp Huyên đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó hỏi: “Người mạnh nhất ở đây là ai?”

Cô gái nhìn hắn: “Sao?”

Diệp Huyên không hề nhiều lời, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên đột nhiên bay lên không trung, ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên biến hoá khôn lường chém xuống.

Oanh!

Trong nháy mắt, toàn bộ thời không lập tức sôi trào, một lực lượng đáng sợ bao phủ lấy toàn bộ đại lục!

Lúc này, tất cả cường giả ở toàn bộ đại lục đều hoảng hốt!

Cô gái áo đen ở bên cạnh Diệp Huyên cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, hoá đá ngay tại chỗ.

Đây là muốn huỷ diệt toàn bộ đại lục à?

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông lão vội vàng cúi chào: “Xin ngài nương tay!”

Tay phải của Diệp Huyên hơi đè xuống, kiếm Thanh Huyên lập tức dừng lại, nhưng cảm giác chèn ép kia vẫn còn tồn tại!

Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ông là Tộc trưởng của Nguỵ tộc à?”

Ông lão vội nói: “Phải!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đại lục Vô Cực hiện tại do ta bảo vệ, các người không được đi gây chuyện với đại lục đó nữa! Có vấn đề gì không?”

Ông lão chần chừ một lát, sau đó vội lắc đầu: “Không có không có!”

Diệp Huyên gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom