Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5641-5645
Chương 5641: Còn nhớ ta không?
Thủ lĩnh Quan Huyên Vệ!
Thanh Khâu bồi dưỡng ra một nhóm binh lính tinh nhuệ, tạm thời chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Diệp Huyên hắn!
Chỉ có một trăm người, nhưng một trăm người này là lực lượng mạnh nhất của thư viện Quan Huyên hiện tại!
Diệp Huyên bỗng nói: “Bảo Lý cô nương đến gặp ta!”
Ở bên cạnh, một thị vệ lẳng lặng lui xuống.
Rất nhanh sau đó, một cô gái đã đi đến!
Người đến chính là Lý Bán Tri của Lý Tộc lúc trước, ngày đó nha đầu này sốt sắng cùng với một vài đại tộc tấn công Thanh Nhi váy trắng, cuối cùng bị Thanh Nhi quét sạch, sau đó hắn cũng quy phục đối phương.
Bởi vì trí thông minh nha đầu này rất cao!
Bây giờ không có Đinh Thược Dược, hắn nhất định phải bồi dưỡng vài người!
Ngoài Lý Bán Tri, hắn còn nghĩ đến một người!
Thái Sơ Trăn!
Cô gái này cũng rất yêu nghiệt, đáng tiếc, bởi vì ân oán với tỷ tỷ Thái Sơ Tịnh quá sâu, cuối cùng lại lựa chọn tự kết thúc đời mình!
Không thể không nói, Thái Sơ Trăn thật sự rất đáng tiếc!
Ban đầu bởi vì có dì Đinh và Thanh Khâu, nên các cô gái có thông minh thế nào hắn cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhưng bây giờ dì Đinh và Thanh Khâu vừa đi, hắn mới phát hiện, hắn cần nhân tài!
Phải gọi Thái Sơ Tịnh đến!
Lý Bán Tri nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt phức tạp, chỉ một thời gian ngắn không gặp mà Diệp công tử này đã khiến nàng ta nhìn không thấu rồi!
Diệp Huyên cười nói: “Bán Tri cô nương, lại gặp nhau rồi!”
Lý Bán Tri khẽ gật đầu: “Diệp công tử đã đạt đến cao độ trước nay chưa từng có!”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Vẫn còn sớm!”
Lý Bán Tri nhìn Diệp Huyên: “Mấy người Thanh Khâu cô nương đi rồi sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta cần thành lập một nội các nhỏ, cô nương có nguyện ý gia nhập không?”
Lý Bán Tri cười nói: “Đương nhiên nguyện ý!”
Nội các nhỏ!
Như vậy có ý nghĩa gì, đương nhiên nàng ta hiểu rõ!
Có nghĩa nàng ta đã thăng chức rồi!
Hơn nữa, còn trở thành một trong những thành viên cốt cán của thế lực khổng lồ thư viện Quan Huyên này!
Quyền thế ngút trời!
Diệp Huyên nói: “Hiện tại có lẽ cô hiểu rất rõ thư viện Quan Huyên rồi! Đúng chứ?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nói: “Thanh Khâu và dì Đinh đã rời đi, vài chuyện lúc trước bọn họ đảm nhận, hiện tại sẽ do cô thay thế, không có vấn đề gì chứ?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đương nhiên!”
Lúc này, nàng ta không kiềm được kích động.
Đây không còn đơn giản là quyền thế ngút trời nữa rồi!
Quả thực là dưới một người, trên vạn người!
Nàng ta biết rõ thư viện Quan Huyên hiện tại là thế lực ra sao, đây là bá chủ siêu cấp của cả vũ trụ, sức ảnh hưởng này không có thế lực nào khác có thể sánh bằng.
Lúc này, Diệp Huyên lại nói: “Đương nhiên, bất kỳ quyết định gì, phải báo với ta trước!”
Đương nhiên hắn không dám giao hết toàn bộ quyền lực cho Lý Bán Tri, đây không phải là vấn đề tin hay không tin, hắn biết quyền lực sẽ khiến người ta mê muội!
Sở dĩ Thanh Khâu và dì Đinh không mê muội là vì trong mắt bọn họ, quyền lực này chỉ là một trò cười!
Mà Lý Bán Tri thì chưa được, hiện tại thực lực nàng ta vẫn chưa đạt đến trình độ đó!
Nói chuyện với Lý Bán Tri một lúc, Diệp Huyên bỗng gọi: “Ám Quân!”
Ám Quân!
Vừa dứt lời, một bóng người xuất hiện sau lưng Diệp Huyên.
Diệp Huyên nói: “Đi giúp ta đón vài người, bảo bọn họ lập tức đến chỗ ta, cứ nói ta cần bọn họ giúp!”
Ám Quân khẽ gật đầu: “Vâng!”
Một lúc sau, Ám Quân rời đi.
Diệp Huyên chầm chậm bước đến trước đại điện, hắn nhìn phía xa, hiện tại, học viên Quan Huyên của vũ trụ Tiểu Quan đã có đến mười mấy vạn!
Hơn nữa, các học viên này toàn bộ đều là các thiên tài siêu cấp đến từ các vũ trụ!
Phàm là học viên tinh nhuệ, thì mục tiêu cuối cùng đều là ở đây!
Hiện tại, hắn bỗng cảm thấy trọng trách thật nặng nề!
Lúc này, một cô gái bỗng từ bên cạnh đi đến.
Người đến chính là Thái Sơ Tịnh của Thái Sơ Tộc!
Diệp Huyên nhìn Thái Sơ Tịnh, Thái Sơ Tịnh khẽ cười.
Diệp Huyên cười nói: “Đến rồi!”
Thái Sơ Tịnh gật đầu.
Bây giờ Thái Sơ Tộc cũng thuộc thư viện Quan Huyên!
Diệp Huyên nói: “Đến nội các ta đi!”
Thái Sơ Tịnh gật đầu, không hề từ chối.
Diệp Huyên bỗng xòe tay, từng luồng sáng trắng bỗng xuyên qua trán Thái Sơ Tịnh, ngay sau đó, một tâm pháp cổ xưa xuất hiện trong đầu Thái Sơ Tịnh.
Thái Sơ Tịnh ngây người.
Diệp Huyên cười nói: “Đây là một tâm pháp mà ta có được từ trong Đại Học Cung, có thể đẩy mạnh thần hồn!”
Thái Sơ Tịnh nhìn Diệp Huyên: “Cảm tạ!”
Diệp Huyên cười nói: “Khách khí gì chứ!”
Thái Sơ Tịnh: “Bây giờ chúng ta sắp phải đối mặt với một vấn đề, chính là Thanh Khâu cô nương đi rồi, một vài người dã tâm bừng bừng sợ rằng sẽ có suy nghĩ khác, dù sao, hàng năm ngươi cũng không ở trong thư viện!”
Diệp Huyên cười nói: “Bọn họ không dám!”
Thái Sơ Tịnh không hiểu: “Tại sao?”
Diệp Huyên chớp mắt: “Bởi vì bọn họ không rõ Thanh Khâu có quay về hay không!”
Thái Sơ Tịnh im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Đương nhiên, ta cũng phải tạo ra quyền uy của bản thân!”
Nói rồi, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ nói: “Trước lúc ta rời đi, nhất định phải hoàn thiện trật tự đã thiết lập trong thư viện!”
Hai canh giờ sau, một nhóm người xuất hiện tròn đại điện của Diệp Huyên!
Người đứng đầu, chính là Thác Bạt Ngạn, những người khác còn có Mặc Vân Khởi và Kỷ An.
Các bạn cũ từ Thanh Thành đều được hắn gọi đến!
Ngoài ra, còn có một người nữa cũng đến!
Một người hắn suýt nữa đã quên mất!
Cô gái nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Còn nhớ ta không?”
Chương 5642: Cần thêm thời gian
Cô gái không phải ai khác, mà chính là Liên Vạn Lý!
Cũng là một vị nữ hoàng!
Sở dĩ Diệp Huyên cảm thấy khá bất ngờ là bởi vì trong những người lần này hắn dặn Ám Quân đi đón không có Liên Vạn Lý, bởi vì trước đó Liên Vạn Lý đã không còn ở Thanh Châu.
Hắn không ngờ đối phương cũng tới!
Đương nhiên, đây là chuyện tốt!
Diệp Huyên nhìn những người quen thuộc trước mắt, cười nói: “Tới là tốt rồi!”
Mặc Vân Khởi cười nói: “Kiếm chút việc cho bọn ta làm đi!”
Diệp Huyên cười ha hả: “Yên tâm, kế tiếp sẽ có việc cho các ngươi bận rộn!”
Mọi người nhìn nhau cười!
Vẫn coi nhau là người thân quen!
Ban đêm.
Diệp Huyên và Kỷ An Chi cùng dạo bước trong vườn hoa, trên tinh không, một vầng trăng sáng lơ lửng, ánh trăng rải xuống mặt đất.
Diệp Huyên cười nói: “Vẫn khỏe chứ?”
Kỷ An Chi khẽ gật đầu.
Diệp Huyên chợt đưa tay kéo lấy tay của Kỷ An Chi, Kỷ An Chi cũng không phản kháng.
Phụ nữ hắn từng tiếp xúc rất nhiều, nhưng phụ nữ hắn từng hứa hẹn lại rất ít!
Hai người cứ chậm rãi bước đi như vậy, ai cũng không nói thêm lời nào, nhưng lại rất ấm áp.
Giờ phút này, hai người giống như trở về thời điểm ở học viện Thương Lan trước đây.
Diệp Huyên liên tưởng lúc đó và lúc này, tất cả thật giống như một giấc mơ, không chân thực đến vậy!
Kỷ An Chi đột nhiên hỏi: “Bây giờ yên ổn rồi sao?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Coi như vậy đi!”
Kỷ An Chi nghiêng đầu nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ nói: “Ta còn cần thêm chút thời gian!”
Kỷ An Chi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên mỉm cười, kéo tay Kỷ An Chi tiếp tục đi về nơi xa!
Hắn cũng rất thích khoảnh khắc yên tĩnh ấm áp này!
Hắn không sắp xếp cho đám người Mặc Vân Khởi trực tiếp tiến vào Nội Các, nếu hắn làm như vậy, chắc chắn sẽ khiến những người khác bất mãn, hơn nữa, đám người Mặc Vân Khởi còn chưa hiểu rõ về thư viện Quan Huyên, hắn chỉ có thể để đám người Mặc Vân Khởi tìm hiểu về toàn bộ thư viện Quan Huyên, sau đó sẽ sắp xếp cho bọn họ!
Thư viện Quan Huyên nơi này khống chế toàn vũ trụ, nếu không hiểu rõ toàn diện vũ trụ Quan Huyên, quản lý như thế nào đây?
Bởi vậy, cho tới bây giờ, Nội Các cũng chỉ có ba người là hắn, Lý Bán Tri và Thái Sơ Tịnh!
Lần này, Diệp Huyên không còn ra ngoài đi lung tung, mà ngày ngày ngoài xử lý công việc của thư viện Quan Huyên ra thì đều tu luyện!
Bây giờ, hắn đã không còn xoắn xuýt chuyện cảnh giới hay không cảnh giới nữa, hắn chỉ tu luyện tâm pháp Nhân Gian và phương pháp gấp!
Về phần rốt cuộc thực lực hiện giờ của hắn mạnh cỡ nào, hắn cũng không biết, dù sao, loại cấp bậc giống như Thanh Thanh, chắc chắn đánh không lại, nhưng cấp bậc khác… hẳn là dễ dàng đánh bại!
Có lẽ bây giờ hắn sẽ chỉ gặp hai loại đối thủ, một loại là dễ dàng đánh bại hắn, một loại là hắn dễ dàng đánh bại!
Đáng nói chính là, hắn cũng đang học tập Quan Huyên pháp!
Quan Huyên pháp!
Đây là bộ luật pháp toàn diện nhất toàn vũ trụ hiện giờ, hơn nữa, hễ thuộc quản lý của thư viện Quan Huyên, tất cả đều phải tuân thủ!
Đây là do Thanh Khâu, Tần Quan và Đinh Thược Dược lập ra, bởi vậy, hắn cũng không hiểu rõ ràng!
Mà với tư cách là viện trưởng của thư viện Quan Huyên, sao có thể không hiểu rõ luật pháp do chính mình ban bố chứ?
Nhưng xem rồi, Diệp Huyên lại hơi xấu hổ!
Bởi vì hắn phát hiện, hắn vi phạm rất nhiều điều!
Không thể không nói, luật pháp do ba cô gái lập ra thật sự rất toàn diện, hắn vốn muốn xem có chỗ nào cần bổ sung hay không, nhưng xem rồi, hắn lại phát hiện, không có bất kỳ chỗ nào cần bổ sung!
Quan Huyên pháp, đây sẽ là cơ sở để cai trị toàn vũ trụ sau này!
Lấy luật pháp cai trị vũ trụ!
Đương nhiên, cũng không thể làm tới mức công bằng tuyệt đối, cho dù là trong thư viện Quan Huyên cũng không thể nào, sẽ luôn có người lợi dụng sơ hở!
Đối với điều này, dù là ba người Thanh Khâu cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể đặt ra hình phạt vô cùng nghiêm khắc! Ngày hôm nay, Diệp Huyên đi vào Tiên Bảo Các, đáng nói chính là, bây giờ tổng bộ của Tiên Bảo Các cũng ở vũ trụ Tiểu Quan!
Bởi vậy, vũ trụ Tiểu Quan có hai thế lực siêu cấp!
Đương nhiên, hai bên chung sống vô cùng hòa thuận!
Hơn nữa, hai bên đều coi đối phương là người một nhà, chỉ là mạnh ai nấy làm, không can thiệp vào chuyện của nhau!
Thật ra, tổng bộ của Tiên Bảo Các phải là bản thân Tần Quan!
Túi tiền của nàng ta chính là toàn bộ tài phú của Tiên Bảo Các!
Bây giờ, người phụ trách của Tiên Bảo Các tại vũ trụ Tiểu Quan là Ứng Thanh!
Ứng Thanh này chính là người đến từ tương lai lúc trước, mà bây giờ, nàng ta đã được Tần Quan thu nhận, hơn nữa, nha đầu này thăng chức vô cùng nhanh, bây giờ trong Tiên Bảo Các, có thể nói là dưới một người trên muôn vạn người!
Nhìn thấy Diệp Huyên đến, Ứng Thanh vội vàng ra đón!
Mặc dù Tần Quan không ở đây, nhưng mệnh lệnh của Diệp Huyên, Tiên Bảo Các cũng phải nghe theo!
Mặc dù Tần Quan chưa từng nói như vậy, thế nhưng, ai dám không nghe?
Ai mà không biết các chủ và Diệp công tử có quan hệ gần gũi chứ?
Diệp Huyên cười nói: “Ứng cô nương, lại gặp nhau rồi!”
Ứng Thanh mỉm cười: “Diệp công tử!”
Không thể không nói, bây giờ nàng ta đã không còn muốn trở về nữa rồi!
Trong tương lai, nàng ta cũng không phải nhân vật quan trọng gì, nhưng ở nơi này, nàng ta có quyền thế ngút trời!
Thật ra, Diệp Huyên cũng rất tò mò vì sao Tần Quan lại bồi dưỡng Ứng Thanh này thành người phụ trách, phải biết, Tần Quan có vô cùng nhiều thuộc hạ tài ba, thậm chí còn nhiều hơn thư viện Quan Huyên!
Nhưng mà, sau khi Tần Quan rời đi, lại dứt khoát cho Ứng Thanh làm người phụ trách của Tiên Bảo Các!
Diệp Huyên cười nói: “Ứng Thanh cô nương, chẳng lẽ cô không muốn trở về sao?”
Ứng Thanh lắc đầu cười: “Trở về làm gì? Bây giờ ta chỉ muốn ở chỗ này!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Cũng tốt!”
Chương 5643: Phản loạn!
Ứng Thanh nói: “Diệp công tử đến đây là muốn hỏi một số chuyện liên quan đến tương lai sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Ứng Thanh im lặng hồi lâu, sau đó nói: “Diệp công tử, trong tương lai, quả thật thư viện Quan Huyên xảy ra thay đổi lớn, ít nhất là như vậy trong hệ Ngân Hà!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta không phải muốn hỏi chuyện này, mà ta muốn hỏi trong tương lai ta có con trai hay không?”
Con trai!
Vẻ mặt Ứng Thanh lập tức trở nên kỳ lạ!
Diệp Huyên tò mò: “Sao vậy?”
Ứng Thanh do dự chốc lát, sau đó nói: “Tất nhiên ngươi có con trai rồi, nhưng mà ta cũng không biết là ai”.
Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”
Ứng Thanh cười gượng: “Ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, sao có thể tiếp xúc với nhân vật nòng cốt của thư viện Quan Huyên? Hơn nữa, đối với đoạn lịch sử này, bọn ta cũng chỉ biết sơ sơ!”
Nói xong, nàng ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Diệp công tử, mặc dù hệ Ngân Hà kia rất đặc thù, nhưng so với toàn vũ trụ thì còn chẳng bằng hạt bụi! Trừ một vài người đặc biệt ra, hầu hết mọi người đều không cách nào rời khỏi hệ Ngân Hà”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Nói xong, hắn lại hỏi: “Vậy có biết là con trai do ta và ai sinh hay không?”
Ứng Thanh nhìn Diệp Huyên: “Không biết!”
Diệp Huyên không nói gì.
Ứng Thanh cười gượng: “Dù sao thì ngươi có rất nhiều thê tử!”
Diệp Huyên lúng túng, lập tức đổi đề tài: “Khi Tiểu Quan rời đi có nói gì không?”
Ứng Thanh nói: “Dặn ta quản lý Tiên Bảo Các cho tốt, đồng thời thành lập Truyền Tống Trận trên toàn vũ trụ, rút ngắn khoảng cách giữa các tinh vực vũ trụ!”
Diệp Huyên gật đầu: “Chuyện này quả thật cần thiết!”
Truyền Tống Trận!
Sở dĩ Tiểu Quan tiêu xài nhanh như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính là bởi vì Truyền Tống Trận này, muốn thành lập Truyền Tống Trận trên toàn vũ trụ, không thể không nói, chuyện này thật sự rất tốn tiền!
Trước mắt cũng chỉ có Tần Quan mới làm được! Nhưng mà, chỉ cần thành công, lợi nhuận cũng vô cùng khủng khiếp, hơn nữa còn chỉ có duy nhất một nhà này!
Nghĩ tới lợi nhuận về sau của những Truyền Tống Trận này, Diệp Huyên cũng không nhịn được hâm mộ!
Đây thật sự chính là nằm không cũng có thể kiếm tiền nha!
Sau khi nói thêm vài câu, Diệp Huyên rời khỏi Tiên Bảo Các.
Nhìn Diệp Huyên rời đi, Ứng Thanh khẽ nói: “Kiếm chủ Nhân Gian…”
Trong tương lai, cái tên này vô cùng vang dội!
Toàn vũ trụ, không ai không biết, không người không hay!
…
Trong điện.
Lý Bán Tri đang báo cáo một số công việc cho Diệp Huyên, cứ cách ba ngày là nàng ta phải báo cáo công việc với Diệp Huyên một lần.
Nàng ta biết, đây là Diệp Huyên đang hạn chế nàng ta, đương nhiên, nàng ta cũng hiểu được!
Chức vị hiện giờ của nàng ta quả thật là quyền cao chức trọng!
Thậm chí mấy đại viện chủ cũng phải phối hợp làm việc với nàng ta!
Điều này khủng bố xiết bao!
Người khác cũng không dám không phối hợp, bây giờ nàng ta tương đương với thư kí của Diệp Huyên…
Một lát sau, Lý Bán Tri dừng lại, sau đó nhìn Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhíu mày: “Phản loạn?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Tinh vực Nam Lăng xảy ra phản loạn, thư viện Quan Huyên ở nơi đó bị vây công! Phản loạn chính là Nam Lăng tộc, một đại tộc của tinh vực Nam Lăng!”
Nói xong, nàng ta hơi do dự, sau đó nói: “Lúc trước tộc này đã đồng ý quy thuận thư viện Quan Huyên, đồng thời bằng lòng trợ giúp thư viện Quan Huyên chúng ta thành lập thư viện, bây giờ đột nhiên làm phản, ắt phải có điều kỳ quái!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đối phương biết hậu quả của việc tấn công thư viện Quan Huyên nhưng vẫn làm, chắc chắn không tầm thường! Đi thôi! Chúng ta đi một chuyến!”
Lý Bán Tri sửng sốt: “Chúng ta đi?”
Dưới cái nhìn của nàng ta, đây chỉ là một chuyện cỏn con!
Bởi vì so với toàn bộ vũ trụ Quan Huyên, tinh vực Nam Lăng còn chẳng được coi là một thôn trang nhỏ!
Trong suy nghĩ của nàng ta, tùy tiện phái một trưởng lão đi là có thể giải quyết rồi!
Không phải nàng ta không coi trọng chuyện này, mà thư viện Quan Huyên thật sự có rất nhiều rất nhiều rất nhiều chuyện!
Diệp Huyên chợt nói: “Ta có dự cảm chẳng lành!”
Lý Bán Tri hơi do dự, sau đó nói: “Ngươi cảm thấy nội bộ thư viện Quan Huyên chúng ta xuất hiện vấn đề?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có lẽ đây chỉ là mới bùng nổ, chắc chắn còn rất nhiều thứ chưa bùng nổ! Cho dù như thế nào, chúng ta vẫn nên đi xem thử, nhiều khi có thể nhìn ra rất nhiều vấn đề từ địa phương nhỏ lẻ!”
Lý Bán Tri gật đầu: “Vâng!”
Diệp Huyên đứng dậy, mang Lý Bán Tri biến mất khỏi nơi này.
…
Tinh vực Nam Lăng.
Diệp Huyên hơi thay đổi khuôn mặt của mình, lần này hắn tới chủ yếu là để điều tra, không phải là để khoe khoang, phải khiêm tốn một chút!
Còn Lý Bán Tri thì không cần, mặc dù nàng ta là người của Nội Các, nhưng tên tuổi trên toàn vũ trụ vẫn rất thấp!
Hai người đi tới Nam Lăng tộc, mà vừa tới Nam Lăng tộc đã phát hiện, không khí nơi này vô cùng căng thẳng, hơn nữa hai người còn phát hiện, tộc nhân của Nam Lăng tộc đang rút lui vào trong Nam Lăng Thành!
Diệp Huyên nhìn những tộc nhân Nam Lăng đang hoảng hốt trốn đi kia, khẽ nói: “Bọn họ sợ thư viện Quan Huyên trả thù!”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nói: “Đi gặp tộc trưởng Nam Lăng tộc!”
Hai người đi về phía Nam Lăng tộc, chỉ thoáng chốc, hai người đã đến phủ đệ của Nam Lăng tộc, Lý Bán Tri gõ cửa, chỉ chốc lát đã có một ông lão ra mở cửa, ông lão nhìn hai người Diệp Huyên, vẻ mặt vô cùng đề phòng: “Các ngươi là?”
Diệp Huyên nói: “Thư viện Quan Huyên!”
“Đệt!”
Ông lão nghe vậy thì như bị sét đánh, liên tục lùi về phía sau, tiếp đó sẩy chân một cái, lảo đảo rồi lăn mấy vòng trên mặt đất.
Sắc mặt Diệp Huyên và Lý Bán Tri bỗng trở nên lúng túng!
…
Chương 5644: Ai không tham ô
Từ bao giờ mà thanh danh của thư viện Quan Huyên lại trở nên đáng sợ như thế?
Sắc mặt của Diệp Huyên có chút âm u.
Đương nhiên hắn cũng không kết luận điều gì, còn phải điều tra rõ ràng đã.
Diệp Huyên dẫn theo Lý Bán Tri vào trong phủ. Lúc này, ở nơi xa, một ông lão đi ra nghênh đón, bên cạnh ông lão còn có một cô gái mặc váy tím và một đám lão già khác.
Mọi người đều có thái độ như gặp phải kẻ thù, vẻ mặt phòng bị.
Diệp Huyên nhìn ông lão đi đầu: “Ông là tộc trưởng Nam Lăng tộc?”
Ông lão nhìn Diệp Huyên, cảnh giác đáp: “Phải!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta là thư viện Quan Huyên!”
Ông lão trầm giọng: “Thư viện Quan Huyên của tinh vực Nam Lăng hay là nơi khác?”
Diệp Huyên: “Nơi khác!”
Nghe thế, sắc mặt ông ta mới dễ nhìn hơn đôi chút.
Diệp Huyên: “Nói tỉ mỉ về đầu đuôi chuyện này xem!”
Ông lão đang định nói chuyện, đúng lúc này, một khí tức cường đại phủ xuống từ trên không trung.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mày nhíu lại.
Rất nhanh, một lão già mặc áo đen xuất hiện trong không trung, thấy người này, sắc mặt mấy người tộc trưởng Nam Lăng tộc lại trở nên khó coi.
Lão già áo đen nhìn xuống mấy người bên dưới, châm chọc: “Còn chưa mang người trong tộc rút đi sao? Nam Lăng Lâm, ngươi đánh người của thư viện Quan Huyên, đây là chuyện phải tru di cả cửu tộc, ngươi cho rằng tộc của mình còn có thể sống sót sao?”
Nam Lăng Lâm trầm giọng: “Cô trưởng lão, ngươi thật sự muốn tuyệt đường sống người khác vậy sao?”
Cô trưởng lão bỗng hung dữ đáp: “Ta đã cho Nam Lăng tộc cơ hội, là chính ngươi không biết điều!”
Sắc mặt Nam Lăng Lâm vẫn chẳng dễ nhìn: “Cô trưởng lão, ngươi muốn một năm phải dâng mấy trăm vạn tử tinh, một gia tộc nhỏ như Nam Lăng chúng ta thì sao gánh được? Thêm nữa, lần này đã có Quan Huyên Pháp, ngươi không sợ bị thư viện Quan Huyên trừng phạt sao?”
“Biến mẹ Quan Huyên pháp đi!”
Cô trưởng lão dè bỉu: “Chả biết là thứ vớ vẩn gì, chỉ dùng để hù dọa người khác thôi, từ trên xuống dưới thư viện Quan Huyên, có ai không tham ô?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri lại có chút do dự rồi nói: “Ta không có tham ô!”
Nàng ta thật sự không tham ô mà.
Đùa à, với cấp bậc như nàng ta, còn cần tham ô chắc?
Diệp Huyên thở dài.
Nếu như thư viện Quan Huyên không xử lý đàng hoàng thì sẽ biến thành như Đạo Môn vậy.
Tham ô từ trên xuống dưới.
Nhìn đi, bút Đại Đạo còn tham ô cơ mà.
Phía xa, mấy người Nam Lăng Lâm chẳng mấy dễ chịu.
Diệp Huyên bên cạnh chợt nói: “Tộc trưởng Nam Lăng Lâm, vì sao các ngươi không tìm cấp trên?”
Tìm cấp trên?
Nam Lăng Lâm cười khổ: “Chúng ta cũng muốn kiện lên trên nhưng đó là việc không thể!”
“Tại sao?”
Cô gái váy tím bên cạnh Nam Lăng Lâm lên tiếng: “Công tử, ngươi đúng là không biết nhân gian khó khăn. Ta hỏi ngươi, nếu ngươi là người của thư viện Quan Huyên thì ngươi sẽ để chúng ta kiện lên trên sao. Chúng ta có thể ra khỏi tinh vực Nam Lăng à?”
Nói xong, nàng ta khẽ cười: “E là còn chưa ra khỏi tinh vực là chúng ta đã bốc hơi khỏi thế gian rồi!”
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái váy tím lại nói: “Sợ là ngươi không biết cuộc sống đen tối cỡ nào!”
Diệp Huyên gật đầu: “Là vấn đề của ta!”
Cô gái liếc nhìn Diệp Huyên rồi lại nhìn Cô trưởng lão trên không, chẳng nói gì nữa.
Lúc này, Cô trưởng lão đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên: “Còn muốn tìm lên trên? Nhìn đi, ở đây có kẻ thông minh ghê chưa?”
Diệp Huyên: “...”
Cô trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi không phải người Nam Lăng tộc!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta đúng là không phải người Nam Lăng tộc, ta là...”
Cô trưởng lão giận tím mặt: “Ngươi là thằng ngu từ đâu nhảy ra? Ta làm việc cho thư viện Quan Huyên, đó là việc mà ngươi có thể nhúng tay sao?”
Diệp Huyên nghe thế, trong lòng cũng hiểu đại khác rồi.
Hiển nhiên là lão già này đang tham ô!
Hơn nữa còn là tham một cách quá đáng, ép tới mức người ta không thể không phản kháng.
Cô trưởng lão hỏi: “Ngươi là ai?”
Giờ phút này, ông ta bỗng cảm thấy có gì đó không đúng.
Trong tình huống bình thường, ai dám đối đầu với thư viện Quan Huyên.
Diệp Huyên liếc ông ta rồi nói: “Theo Quan Huyên pháp, kẻ tham ô, xử tử tại chỗ!”
Cô trưởng lão giễu cợt: “Ngươi đang dọa ta sao? Ta cho ngươi biết, trong tinh vực Nam Lăng này, Nam viện thủ của chúng ta là trời, là tất cả! Còn về vũ trụ Tiểu Quan, trời xa, hoàng đế xa, ngươi nghĩ họ sẽ để ý nơi nhỏ bé này sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy kêu Nam viện thủ các ngươi tới!”
Cô trưởng lão đang định nói chuyện, một người mặc áo bào đen xuất hiện trước mặt ông ta, rồi một con dao găm đè lên yết hầu ông ta.
Mọi người sửng sốt.
Người mặc áo đen không giết Cô trưởng lão, hiển nhiên đây là ý của Diệp Huyên.
Cô trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có biết mình đang làm gì không? Ta là thư viện Quan Huyên, ngươi dám ra tay với người của thư viện Quan Huyên sao, ngươi có biết chuyện này sẽ mang lại cho ngươi kết cục gì không?”
Chương 5645: Không nhận biết
Diệp Huyên bình thản: “Kết cục gì?”
“Dám đụng tới một sợi tóc của ta thôi, kiếm chủ Nhân Gian sẽ diệt mười tộc của ngươi!”
Lý Bán Tri quay đầu, không nỡ nhìn thẳng.
Diệp Huyên nhìn Cô trưởng lão: “Ta cá là hắn không dám đâu!”
Cô trưởng lão nở nụ cười: “Không dám? Ha ha, con kiến hôi, ngươi có biết sự lợi hại của kiếm chủ Nhân Gian không? Ngay cả cha ruột, hắn còn dám giết thì còn gì mà không dám làm?”
Trời má!
Diệp Huyên nheo mắt: “Ngươi nghe ai nói thế? Ta cho ngươi biết, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói lung tung đâu!”
Cô trưởng lão cười lạnh: “Người đời đều biết!”
Diệp Huyên đen mặt.
Mẹ kiếp!
Mình dám giết cha từ bao giờ thế?
Đây không phải là nói tào lao à?
Đúng lúc này, trong không trung, một người đàn ông trung niên đi tới.
Thấy người tới, Cô trưởng lão tức khắc như thấy được cứu tình: “Nam viện thủ, cứu ta!”
Nam viện thủ.
Nghe thấy lời của Cô trưởng lão, người Nam Lăng tộc lại không không ổn.
Nam viện thủ không để ý Cô trưởng lão mà nhìn Diệp Huyên: “Vị công tử này, nên xưng hô thế nào?”
Diệp Huyên cười nói: “Ta là thư viện Quan Huyên!”
Nam viện thủ: “Ta cũng đoán được!”
Diệp Huyên kinh ngạc: “Đoán được sao?”
Nam viện thủ: “Trong trời đất này, dám xen vào chuyện của thư viện Quan Huyên, chỉ có người của thư viện Quan Huyên thôi!”
Diệp Huyên im lặng.
Đúng là biết cách ra vẻ!
Nam viện thủ cười: “Không biết các hạ là người nào của thư viện Quan Huyên?”
Thư viện Quan Huyên có rất nhiều người.
Diệp Huyên cười hỏi: “Ngươi cảm thấy sao?”
Nam viện thủ lắc đầu cười: “Đã là người một nhà thì ta cũng nói luôn hai lựa chọn: Một, Nam Lăng tộc phạm thượng, công khai tấn công thư viện Quan Huyên, đây là làm phản, giết ngay tại chỗ, bảo vật của Nam Lăng tộc thì chúng ta chia đôi!”
Nam Lăng Lâm ở cạnh giận tái mặt: “Nam viện thủ, Nam Lăng tộc ta tấn công thư viện Quan Huyên bao giờ? Ngươi đừng nói năng xằng bậy!”
Nam viện thủ liếc Nam Lăng Lâm: “Ta nói các ngươi tấn công thì là các ngươi tấn công. Ngươi nói đại diện tin ngươi hay tin ta?”
Nghe thế, sắc mặt Nam Lăng Lâm lại càng khó nhìn.
Chắc chắn đại diện sẽ tin Nam viện thủ.
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Thế lựa chọn thứ hai?”
Nam viện thủ: “Lựa chọn thứ hai là chúng ta giết luôn các ngươi, cuối cùng báo cáo lên trên là các ngươi bị Nam Lăng tộc giết, chúng ta báo thù cho các ngươi!”
Diệp Huyên cười “Giỏi dữ nha!”
Lý Bán Tri đột nhiên lên tiếng: “Ngươi không thực hiện lựa chọn thứ hai vì không biết rõ lai lịch thật của chúng ta phải không?”
Nam viện thủ: “Đúng”.
Lý Bán Tri nhìn ông ta: “Vậy có muốn chúng ta là ai không?”
Nam viện thủ: “Ta không biết các ngươi là ai nhưng ta cho các ngươi biết, Nam Thiên trưởng lão là ông nội ta!”
Nam Thiên!
Nghe vậy, Diệp Huyên và Lý Bán Tri nhìn nhau, có chút khó hiểu.
Nam Thiên trưởng lão?
Thấy hai người mờ mịt, Nam viện thủ cười ha ha: “Xem ra ta đã đánh giá cao thân phận các ngươi rồi! Ngay cả Nam Thiên trưởng lão cũng không biết!”
Nghe vậy, hai người Diệp Huyên nhìn sang Nam viện thủ: “Nội các?”
Nam viện thủ: “Xem ra các ngươi cũng chỉ là lính quèn. Ngươi không biết kiếm chủ Nhân Gian đã thành lập nội các à?”
Diệp Huyên nói: “Trong nội các có Nam Thiên trưởng lão à?”
Nam viện thủ: “Tất nhiên! Ông nội ta là người đứng đầu nội các! Dưới một người, trên vạn người!”
Diệp Huyên nhìn Lý Bán Tri: không phải người đứng đầu nội các là ngươi à?
Lý Bán Tri do dự, sau đó nói: “Ta cũng mờ mịt quá chừng!”
Trong không trung, Nam viện thủ: “Đừng nói cướp sạch một Nam Lăng tộc, dù là giết các ngươi, đó cũng chỉ là chuyện nhỏ!”
Diệp Huyên nói: “Dù là người đứng đầu nội các thì cũng phải tuân thủ Quan Huyên pháp, không đúng à?”
Nam viện thủ cười mỉa: “Quan Huyên pháp chỉ là thứ nhằm vào dân chúng tầng chót. Người có bản lĩnh thì ai tuân thủ Quan Huyên pháp? Ngay cả chức thủ phụ nội các, các ngươi biết ý nghĩa của nó không? Là dưới một trên vạn, chính là người đứng trên người, trừ kiếm chủ Nhân Gian, thủ phụ cần để ý tới ai? Về phần Quan Huyên pháp, đừng nói tuân thủ, dù là hủy bỏ nó thì đó cũng chỉ là một câu của thủ phụ!”
Diệp Huyên nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri đen mặt rồi.
Mẹ nó!
Nàng ta chưa từng có khát vọng giết người như hiện tại!
Cái tên úng não này nói thế thì e là mình sẽ bị tước quyền mất!
Đúng lúc này, Nam viện thủ lại lên tiếng: “Ta không có hứng thú lãng phí thời gian với các ngươi, không cần biết các ngươi là ai, chết hết đi!”
Sau đó ông ta vung tay phải, xung quanh xuất hiện thêm mấy trăm cường giả của thư viện Quan Huyên.
Xa xa, sắc mặt Nam Lăng Lâm biến đổi, cô gái váy tím kéo tay áo ông ta, khẽ nói: “Cha đừng hoảng! Nam viện thủ này tiêu rồi!”
Nam Lăng Lâm sửng sốt.
Lúc này, Diệp Huyên nhìn mấy cường giả thư viện Quan Huyên kia, mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay ra, vẻ ngoài khôi phục như cũ.
Nam viện thủ cười lạnh: “Còn muốn phản kháng sao?”
Diệp Huyên chĩa kiếm vào ông ta: “Ngươi không biết kiếm này sao?”
Nam viện thủ cười lớn: “Ta phải biết thanh kiếm tàn này sao?”
Diệp Huyên im lặng.
Nam viện thủ tức giận chỉ vào Diệp Huyên: “Chém chết hắn, có chuyện gì thì ông nội ta gánh!”
Ông nội: ...
Thủ lĩnh Quan Huyên Vệ!
Thanh Khâu bồi dưỡng ra một nhóm binh lính tinh nhuệ, tạm thời chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Diệp Huyên hắn!
Chỉ có một trăm người, nhưng một trăm người này là lực lượng mạnh nhất của thư viện Quan Huyên hiện tại!
Diệp Huyên bỗng nói: “Bảo Lý cô nương đến gặp ta!”
Ở bên cạnh, một thị vệ lẳng lặng lui xuống.
Rất nhanh sau đó, một cô gái đã đi đến!
Người đến chính là Lý Bán Tri của Lý Tộc lúc trước, ngày đó nha đầu này sốt sắng cùng với một vài đại tộc tấn công Thanh Nhi váy trắng, cuối cùng bị Thanh Nhi quét sạch, sau đó hắn cũng quy phục đối phương.
Bởi vì trí thông minh nha đầu này rất cao!
Bây giờ không có Đinh Thược Dược, hắn nhất định phải bồi dưỡng vài người!
Ngoài Lý Bán Tri, hắn còn nghĩ đến một người!
Thái Sơ Trăn!
Cô gái này cũng rất yêu nghiệt, đáng tiếc, bởi vì ân oán với tỷ tỷ Thái Sơ Tịnh quá sâu, cuối cùng lại lựa chọn tự kết thúc đời mình!
Không thể không nói, Thái Sơ Trăn thật sự rất đáng tiếc!
Ban đầu bởi vì có dì Đinh và Thanh Khâu, nên các cô gái có thông minh thế nào hắn cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhưng bây giờ dì Đinh và Thanh Khâu vừa đi, hắn mới phát hiện, hắn cần nhân tài!
Phải gọi Thái Sơ Tịnh đến!
Lý Bán Tri nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt phức tạp, chỉ một thời gian ngắn không gặp mà Diệp công tử này đã khiến nàng ta nhìn không thấu rồi!
Diệp Huyên cười nói: “Bán Tri cô nương, lại gặp nhau rồi!”
Lý Bán Tri khẽ gật đầu: “Diệp công tử đã đạt đến cao độ trước nay chưa từng có!”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Vẫn còn sớm!”
Lý Bán Tri nhìn Diệp Huyên: “Mấy người Thanh Khâu cô nương đi rồi sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta cần thành lập một nội các nhỏ, cô nương có nguyện ý gia nhập không?”
Lý Bán Tri cười nói: “Đương nhiên nguyện ý!”
Nội các nhỏ!
Như vậy có ý nghĩa gì, đương nhiên nàng ta hiểu rõ!
Có nghĩa nàng ta đã thăng chức rồi!
Hơn nữa, còn trở thành một trong những thành viên cốt cán của thế lực khổng lồ thư viện Quan Huyên này!
Quyền thế ngút trời!
Diệp Huyên nói: “Hiện tại có lẽ cô hiểu rất rõ thư viện Quan Huyên rồi! Đúng chứ?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nói: “Thanh Khâu và dì Đinh đã rời đi, vài chuyện lúc trước bọn họ đảm nhận, hiện tại sẽ do cô thay thế, không có vấn đề gì chứ?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đương nhiên!”
Lúc này, nàng ta không kiềm được kích động.
Đây không còn đơn giản là quyền thế ngút trời nữa rồi!
Quả thực là dưới một người, trên vạn người!
Nàng ta biết rõ thư viện Quan Huyên hiện tại là thế lực ra sao, đây là bá chủ siêu cấp của cả vũ trụ, sức ảnh hưởng này không có thế lực nào khác có thể sánh bằng.
Lúc này, Diệp Huyên lại nói: “Đương nhiên, bất kỳ quyết định gì, phải báo với ta trước!”
Đương nhiên hắn không dám giao hết toàn bộ quyền lực cho Lý Bán Tri, đây không phải là vấn đề tin hay không tin, hắn biết quyền lực sẽ khiến người ta mê muội!
Sở dĩ Thanh Khâu và dì Đinh không mê muội là vì trong mắt bọn họ, quyền lực này chỉ là một trò cười!
Mà Lý Bán Tri thì chưa được, hiện tại thực lực nàng ta vẫn chưa đạt đến trình độ đó!
Nói chuyện với Lý Bán Tri một lúc, Diệp Huyên bỗng gọi: “Ám Quân!”
Ám Quân!
Vừa dứt lời, một bóng người xuất hiện sau lưng Diệp Huyên.
Diệp Huyên nói: “Đi giúp ta đón vài người, bảo bọn họ lập tức đến chỗ ta, cứ nói ta cần bọn họ giúp!”
Ám Quân khẽ gật đầu: “Vâng!”
Một lúc sau, Ám Quân rời đi.
Diệp Huyên chầm chậm bước đến trước đại điện, hắn nhìn phía xa, hiện tại, học viên Quan Huyên của vũ trụ Tiểu Quan đã có đến mười mấy vạn!
Hơn nữa, các học viên này toàn bộ đều là các thiên tài siêu cấp đến từ các vũ trụ!
Phàm là học viên tinh nhuệ, thì mục tiêu cuối cùng đều là ở đây!
Hiện tại, hắn bỗng cảm thấy trọng trách thật nặng nề!
Lúc này, một cô gái bỗng từ bên cạnh đi đến.
Người đến chính là Thái Sơ Tịnh của Thái Sơ Tộc!
Diệp Huyên nhìn Thái Sơ Tịnh, Thái Sơ Tịnh khẽ cười.
Diệp Huyên cười nói: “Đến rồi!”
Thái Sơ Tịnh gật đầu.
Bây giờ Thái Sơ Tộc cũng thuộc thư viện Quan Huyên!
Diệp Huyên nói: “Đến nội các ta đi!”
Thái Sơ Tịnh gật đầu, không hề từ chối.
Diệp Huyên bỗng xòe tay, từng luồng sáng trắng bỗng xuyên qua trán Thái Sơ Tịnh, ngay sau đó, một tâm pháp cổ xưa xuất hiện trong đầu Thái Sơ Tịnh.
Thái Sơ Tịnh ngây người.
Diệp Huyên cười nói: “Đây là một tâm pháp mà ta có được từ trong Đại Học Cung, có thể đẩy mạnh thần hồn!”
Thái Sơ Tịnh nhìn Diệp Huyên: “Cảm tạ!”
Diệp Huyên cười nói: “Khách khí gì chứ!”
Thái Sơ Tịnh: “Bây giờ chúng ta sắp phải đối mặt với một vấn đề, chính là Thanh Khâu cô nương đi rồi, một vài người dã tâm bừng bừng sợ rằng sẽ có suy nghĩ khác, dù sao, hàng năm ngươi cũng không ở trong thư viện!”
Diệp Huyên cười nói: “Bọn họ không dám!”
Thái Sơ Tịnh không hiểu: “Tại sao?”
Diệp Huyên chớp mắt: “Bởi vì bọn họ không rõ Thanh Khâu có quay về hay không!”
Thái Sơ Tịnh im lặng.
Diệp Huyên lại nói: “Đương nhiên, ta cũng phải tạo ra quyền uy của bản thân!”
Nói rồi, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ nói: “Trước lúc ta rời đi, nhất định phải hoàn thiện trật tự đã thiết lập trong thư viện!”
Hai canh giờ sau, một nhóm người xuất hiện tròn đại điện của Diệp Huyên!
Người đứng đầu, chính là Thác Bạt Ngạn, những người khác còn có Mặc Vân Khởi và Kỷ An.
Các bạn cũ từ Thanh Thành đều được hắn gọi đến!
Ngoài ra, còn có một người nữa cũng đến!
Một người hắn suýt nữa đã quên mất!
Cô gái nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Còn nhớ ta không?”
Chương 5642: Cần thêm thời gian
Cô gái không phải ai khác, mà chính là Liên Vạn Lý!
Cũng là một vị nữ hoàng!
Sở dĩ Diệp Huyên cảm thấy khá bất ngờ là bởi vì trong những người lần này hắn dặn Ám Quân đi đón không có Liên Vạn Lý, bởi vì trước đó Liên Vạn Lý đã không còn ở Thanh Châu.
Hắn không ngờ đối phương cũng tới!
Đương nhiên, đây là chuyện tốt!
Diệp Huyên nhìn những người quen thuộc trước mắt, cười nói: “Tới là tốt rồi!”
Mặc Vân Khởi cười nói: “Kiếm chút việc cho bọn ta làm đi!”
Diệp Huyên cười ha hả: “Yên tâm, kế tiếp sẽ có việc cho các ngươi bận rộn!”
Mọi người nhìn nhau cười!
Vẫn coi nhau là người thân quen!
Ban đêm.
Diệp Huyên và Kỷ An Chi cùng dạo bước trong vườn hoa, trên tinh không, một vầng trăng sáng lơ lửng, ánh trăng rải xuống mặt đất.
Diệp Huyên cười nói: “Vẫn khỏe chứ?”
Kỷ An Chi khẽ gật đầu.
Diệp Huyên chợt đưa tay kéo lấy tay của Kỷ An Chi, Kỷ An Chi cũng không phản kháng.
Phụ nữ hắn từng tiếp xúc rất nhiều, nhưng phụ nữ hắn từng hứa hẹn lại rất ít!
Hai người cứ chậm rãi bước đi như vậy, ai cũng không nói thêm lời nào, nhưng lại rất ấm áp.
Giờ phút này, hai người giống như trở về thời điểm ở học viện Thương Lan trước đây.
Diệp Huyên liên tưởng lúc đó và lúc này, tất cả thật giống như một giấc mơ, không chân thực đến vậy!
Kỷ An Chi đột nhiên hỏi: “Bây giờ yên ổn rồi sao?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Coi như vậy đi!”
Kỷ An Chi nghiêng đầu nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ nói: “Ta còn cần thêm chút thời gian!”
Kỷ An Chi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên mỉm cười, kéo tay Kỷ An Chi tiếp tục đi về nơi xa!
Hắn cũng rất thích khoảnh khắc yên tĩnh ấm áp này!
Hắn không sắp xếp cho đám người Mặc Vân Khởi trực tiếp tiến vào Nội Các, nếu hắn làm như vậy, chắc chắn sẽ khiến những người khác bất mãn, hơn nữa, đám người Mặc Vân Khởi còn chưa hiểu rõ về thư viện Quan Huyên, hắn chỉ có thể để đám người Mặc Vân Khởi tìm hiểu về toàn bộ thư viện Quan Huyên, sau đó sẽ sắp xếp cho bọn họ!
Thư viện Quan Huyên nơi này khống chế toàn vũ trụ, nếu không hiểu rõ toàn diện vũ trụ Quan Huyên, quản lý như thế nào đây?
Bởi vậy, cho tới bây giờ, Nội Các cũng chỉ có ba người là hắn, Lý Bán Tri và Thái Sơ Tịnh!
Lần này, Diệp Huyên không còn ra ngoài đi lung tung, mà ngày ngày ngoài xử lý công việc của thư viện Quan Huyên ra thì đều tu luyện!
Bây giờ, hắn đã không còn xoắn xuýt chuyện cảnh giới hay không cảnh giới nữa, hắn chỉ tu luyện tâm pháp Nhân Gian và phương pháp gấp!
Về phần rốt cuộc thực lực hiện giờ của hắn mạnh cỡ nào, hắn cũng không biết, dù sao, loại cấp bậc giống như Thanh Thanh, chắc chắn đánh không lại, nhưng cấp bậc khác… hẳn là dễ dàng đánh bại!
Có lẽ bây giờ hắn sẽ chỉ gặp hai loại đối thủ, một loại là dễ dàng đánh bại hắn, một loại là hắn dễ dàng đánh bại!
Đáng nói chính là, hắn cũng đang học tập Quan Huyên pháp!
Quan Huyên pháp!
Đây là bộ luật pháp toàn diện nhất toàn vũ trụ hiện giờ, hơn nữa, hễ thuộc quản lý của thư viện Quan Huyên, tất cả đều phải tuân thủ!
Đây là do Thanh Khâu, Tần Quan và Đinh Thược Dược lập ra, bởi vậy, hắn cũng không hiểu rõ ràng!
Mà với tư cách là viện trưởng của thư viện Quan Huyên, sao có thể không hiểu rõ luật pháp do chính mình ban bố chứ?
Nhưng xem rồi, Diệp Huyên lại hơi xấu hổ!
Bởi vì hắn phát hiện, hắn vi phạm rất nhiều điều!
Không thể không nói, luật pháp do ba cô gái lập ra thật sự rất toàn diện, hắn vốn muốn xem có chỗ nào cần bổ sung hay không, nhưng xem rồi, hắn lại phát hiện, không có bất kỳ chỗ nào cần bổ sung!
Quan Huyên pháp, đây sẽ là cơ sở để cai trị toàn vũ trụ sau này!
Lấy luật pháp cai trị vũ trụ!
Đương nhiên, cũng không thể làm tới mức công bằng tuyệt đối, cho dù là trong thư viện Quan Huyên cũng không thể nào, sẽ luôn có người lợi dụng sơ hở!
Đối với điều này, dù là ba người Thanh Khâu cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể đặt ra hình phạt vô cùng nghiêm khắc! Ngày hôm nay, Diệp Huyên đi vào Tiên Bảo Các, đáng nói chính là, bây giờ tổng bộ của Tiên Bảo Các cũng ở vũ trụ Tiểu Quan!
Bởi vậy, vũ trụ Tiểu Quan có hai thế lực siêu cấp!
Đương nhiên, hai bên chung sống vô cùng hòa thuận!
Hơn nữa, hai bên đều coi đối phương là người một nhà, chỉ là mạnh ai nấy làm, không can thiệp vào chuyện của nhau!
Thật ra, tổng bộ của Tiên Bảo Các phải là bản thân Tần Quan!
Túi tiền của nàng ta chính là toàn bộ tài phú của Tiên Bảo Các!
Bây giờ, người phụ trách của Tiên Bảo Các tại vũ trụ Tiểu Quan là Ứng Thanh!
Ứng Thanh này chính là người đến từ tương lai lúc trước, mà bây giờ, nàng ta đã được Tần Quan thu nhận, hơn nữa, nha đầu này thăng chức vô cùng nhanh, bây giờ trong Tiên Bảo Các, có thể nói là dưới một người trên muôn vạn người!
Nhìn thấy Diệp Huyên đến, Ứng Thanh vội vàng ra đón!
Mặc dù Tần Quan không ở đây, nhưng mệnh lệnh của Diệp Huyên, Tiên Bảo Các cũng phải nghe theo!
Mặc dù Tần Quan chưa từng nói như vậy, thế nhưng, ai dám không nghe?
Ai mà không biết các chủ và Diệp công tử có quan hệ gần gũi chứ?
Diệp Huyên cười nói: “Ứng cô nương, lại gặp nhau rồi!”
Ứng Thanh mỉm cười: “Diệp công tử!”
Không thể không nói, bây giờ nàng ta đã không còn muốn trở về nữa rồi!
Trong tương lai, nàng ta cũng không phải nhân vật quan trọng gì, nhưng ở nơi này, nàng ta có quyền thế ngút trời!
Thật ra, Diệp Huyên cũng rất tò mò vì sao Tần Quan lại bồi dưỡng Ứng Thanh này thành người phụ trách, phải biết, Tần Quan có vô cùng nhiều thuộc hạ tài ba, thậm chí còn nhiều hơn thư viện Quan Huyên!
Nhưng mà, sau khi Tần Quan rời đi, lại dứt khoát cho Ứng Thanh làm người phụ trách của Tiên Bảo Các!
Diệp Huyên cười nói: “Ứng Thanh cô nương, chẳng lẽ cô không muốn trở về sao?”
Ứng Thanh lắc đầu cười: “Trở về làm gì? Bây giờ ta chỉ muốn ở chỗ này!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Cũng tốt!”
Chương 5643: Phản loạn!
Ứng Thanh nói: “Diệp công tử đến đây là muốn hỏi một số chuyện liên quan đến tương lai sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Ứng Thanh im lặng hồi lâu, sau đó nói: “Diệp công tử, trong tương lai, quả thật thư viện Quan Huyên xảy ra thay đổi lớn, ít nhất là như vậy trong hệ Ngân Hà!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta không phải muốn hỏi chuyện này, mà ta muốn hỏi trong tương lai ta có con trai hay không?”
Con trai!
Vẻ mặt Ứng Thanh lập tức trở nên kỳ lạ!
Diệp Huyên tò mò: “Sao vậy?”
Ứng Thanh do dự chốc lát, sau đó nói: “Tất nhiên ngươi có con trai rồi, nhưng mà ta cũng không biết là ai”.
Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”
Ứng Thanh cười gượng: “Ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, sao có thể tiếp xúc với nhân vật nòng cốt của thư viện Quan Huyên? Hơn nữa, đối với đoạn lịch sử này, bọn ta cũng chỉ biết sơ sơ!”
Nói xong, nàng ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Diệp công tử, mặc dù hệ Ngân Hà kia rất đặc thù, nhưng so với toàn vũ trụ thì còn chẳng bằng hạt bụi! Trừ một vài người đặc biệt ra, hầu hết mọi người đều không cách nào rời khỏi hệ Ngân Hà”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Nói xong, hắn lại hỏi: “Vậy có biết là con trai do ta và ai sinh hay không?”
Ứng Thanh nhìn Diệp Huyên: “Không biết!”
Diệp Huyên không nói gì.
Ứng Thanh cười gượng: “Dù sao thì ngươi có rất nhiều thê tử!”
Diệp Huyên lúng túng, lập tức đổi đề tài: “Khi Tiểu Quan rời đi có nói gì không?”
Ứng Thanh nói: “Dặn ta quản lý Tiên Bảo Các cho tốt, đồng thời thành lập Truyền Tống Trận trên toàn vũ trụ, rút ngắn khoảng cách giữa các tinh vực vũ trụ!”
Diệp Huyên gật đầu: “Chuyện này quả thật cần thiết!”
Truyền Tống Trận!
Sở dĩ Tiểu Quan tiêu xài nhanh như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính là bởi vì Truyền Tống Trận này, muốn thành lập Truyền Tống Trận trên toàn vũ trụ, không thể không nói, chuyện này thật sự rất tốn tiền!
Trước mắt cũng chỉ có Tần Quan mới làm được! Nhưng mà, chỉ cần thành công, lợi nhuận cũng vô cùng khủng khiếp, hơn nữa còn chỉ có duy nhất một nhà này!
Nghĩ tới lợi nhuận về sau của những Truyền Tống Trận này, Diệp Huyên cũng không nhịn được hâm mộ!
Đây thật sự chính là nằm không cũng có thể kiếm tiền nha!
Sau khi nói thêm vài câu, Diệp Huyên rời khỏi Tiên Bảo Các.
Nhìn Diệp Huyên rời đi, Ứng Thanh khẽ nói: “Kiếm chủ Nhân Gian…”
Trong tương lai, cái tên này vô cùng vang dội!
Toàn vũ trụ, không ai không biết, không người không hay!
…
Trong điện.
Lý Bán Tri đang báo cáo một số công việc cho Diệp Huyên, cứ cách ba ngày là nàng ta phải báo cáo công việc với Diệp Huyên một lần.
Nàng ta biết, đây là Diệp Huyên đang hạn chế nàng ta, đương nhiên, nàng ta cũng hiểu được!
Chức vị hiện giờ của nàng ta quả thật là quyền cao chức trọng!
Thậm chí mấy đại viện chủ cũng phải phối hợp làm việc với nàng ta!
Điều này khủng bố xiết bao!
Người khác cũng không dám không phối hợp, bây giờ nàng ta tương đương với thư kí của Diệp Huyên…
Một lát sau, Lý Bán Tri dừng lại, sau đó nhìn Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhíu mày: “Phản loạn?”
Lý Bán Tri gật đầu: “Tinh vực Nam Lăng xảy ra phản loạn, thư viện Quan Huyên ở nơi đó bị vây công! Phản loạn chính là Nam Lăng tộc, một đại tộc của tinh vực Nam Lăng!”
Nói xong, nàng ta hơi do dự, sau đó nói: “Lúc trước tộc này đã đồng ý quy thuận thư viện Quan Huyên, đồng thời bằng lòng trợ giúp thư viện Quan Huyên chúng ta thành lập thư viện, bây giờ đột nhiên làm phản, ắt phải có điều kỳ quái!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đối phương biết hậu quả của việc tấn công thư viện Quan Huyên nhưng vẫn làm, chắc chắn không tầm thường! Đi thôi! Chúng ta đi một chuyến!”
Lý Bán Tri sửng sốt: “Chúng ta đi?”
Dưới cái nhìn của nàng ta, đây chỉ là một chuyện cỏn con!
Bởi vì so với toàn bộ vũ trụ Quan Huyên, tinh vực Nam Lăng còn chẳng được coi là một thôn trang nhỏ!
Trong suy nghĩ của nàng ta, tùy tiện phái một trưởng lão đi là có thể giải quyết rồi!
Không phải nàng ta không coi trọng chuyện này, mà thư viện Quan Huyên thật sự có rất nhiều rất nhiều rất nhiều chuyện!
Diệp Huyên chợt nói: “Ta có dự cảm chẳng lành!”
Lý Bán Tri hơi do dự, sau đó nói: “Ngươi cảm thấy nội bộ thư viện Quan Huyên chúng ta xuất hiện vấn đề?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có lẽ đây chỉ là mới bùng nổ, chắc chắn còn rất nhiều thứ chưa bùng nổ! Cho dù như thế nào, chúng ta vẫn nên đi xem thử, nhiều khi có thể nhìn ra rất nhiều vấn đề từ địa phương nhỏ lẻ!”
Lý Bán Tri gật đầu: “Vâng!”
Diệp Huyên đứng dậy, mang Lý Bán Tri biến mất khỏi nơi này.
…
Tinh vực Nam Lăng.
Diệp Huyên hơi thay đổi khuôn mặt của mình, lần này hắn tới chủ yếu là để điều tra, không phải là để khoe khoang, phải khiêm tốn một chút!
Còn Lý Bán Tri thì không cần, mặc dù nàng ta là người của Nội Các, nhưng tên tuổi trên toàn vũ trụ vẫn rất thấp!
Hai người đi tới Nam Lăng tộc, mà vừa tới Nam Lăng tộc đã phát hiện, không khí nơi này vô cùng căng thẳng, hơn nữa hai người còn phát hiện, tộc nhân của Nam Lăng tộc đang rút lui vào trong Nam Lăng Thành!
Diệp Huyên nhìn những tộc nhân Nam Lăng đang hoảng hốt trốn đi kia, khẽ nói: “Bọn họ sợ thư viện Quan Huyên trả thù!”
Lý Bán Tri gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nói: “Đi gặp tộc trưởng Nam Lăng tộc!”
Hai người đi về phía Nam Lăng tộc, chỉ thoáng chốc, hai người đã đến phủ đệ của Nam Lăng tộc, Lý Bán Tri gõ cửa, chỉ chốc lát đã có một ông lão ra mở cửa, ông lão nhìn hai người Diệp Huyên, vẻ mặt vô cùng đề phòng: “Các ngươi là?”
Diệp Huyên nói: “Thư viện Quan Huyên!”
“Đệt!”
Ông lão nghe vậy thì như bị sét đánh, liên tục lùi về phía sau, tiếp đó sẩy chân một cái, lảo đảo rồi lăn mấy vòng trên mặt đất.
Sắc mặt Diệp Huyên và Lý Bán Tri bỗng trở nên lúng túng!
…
Chương 5644: Ai không tham ô
Từ bao giờ mà thanh danh của thư viện Quan Huyên lại trở nên đáng sợ như thế?
Sắc mặt của Diệp Huyên có chút âm u.
Đương nhiên hắn cũng không kết luận điều gì, còn phải điều tra rõ ràng đã.
Diệp Huyên dẫn theo Lý Bán Tri vào trong phủ. Lúc này, ở nơi xa, một ông lão đi ra nghênh đón, bên cạnh ông lão còn có một cô gái mặc váy tím và một đám lão già khác.
Mọi người đều có thái độ như gặp phải kẻ thù, vẻ mặt phòng bị.
Diệp Huyên nhìn ông lão đi đầu: “Ông là tộc trưởng Nam Lăng tộc?”
Ông lão nhìn Diệp Huyên, cảnh giác đáp: “Phải!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta là thư viện Quan Huyên!”
Ông lão trầm giọng: “Thư viện Quan Huyên của tinh vực Nam Lăng hay là nơi khác?”
Diệp Huyên: “Nơi khác!”
Nghe thế, sắc mặt ông ta mới dễ nhìn hơn đôi chút.
Diệp Huyên: “Nói tỉ mỉ về đầu đuôi chuyện này xem!”
Ông lão đang định nói chuyện, đúng lúc này, một khí tức cường đại phủ xuống từ trên không trung.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mày nhíu lại.
Rất nhanh, một lão già mặc áo đen xuất hiện trong không trung, thấy người này, sắc mặt mấy người tộc trưởng Nam Lăng tộc lại trở nên khó coi.
Lão già áo đen nhìn xuống mấy người bên dưới, châm chọc: “Còn chưa mang người trong tộc rút đi sao? Nam Lăng Lâm, ngươi đánh người của thư viện Quan Huyên, đây là chuyện phải tru di cả cửu tộc, ngươi cho rằng tộc của mình còn có thể sống sót sao?”
Nam Lăng Lâm trầm giọng: “Cô trưởng lão, ngươi thật sự muốn tuyệt đường sống người khác vậy sao?”
Cô trưởng lão bỗng hung dữ đáp: “Ta đã cho Nam Lăng tộc cơ hội, là chính ngươi không biết điều!”
Sắc mặt Nam Lăng Lâm vẫn chẳng dễ nhìn: “Cô trưởng lão, ngươi muốn một năm phải dâng mấy trăm vạn tử tinh, một gia tộc nhỏ như Nam Lăng chúng ta thì sao gánh được? Thêm nữa, lần này đã có Quan Huyên Pháp, ngươi không sợ bị thư viện Quan Huyên trừng phạt sao?”
“Biến mẹ Quan Huyên pháp đi!”
Cô trưởng lão dè bỉu: “Chả biết là thứ vớ vẩn gì, chỉ dùng để hù dọa người khác thôi, từ trên xuống dưới thư viện Quan Huyên, có ai không tham ô?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri lại có chút do dự rồi nói: “Ta không có tham ô!”
Nàng ta thật sự không tham ô mà.
Đùa à, với cấp bậc như nàng ta, còn cần tham ô chắc?
Diệp Huyên thở dài.
Nếu như thư viện Quan Huyên không xử lý đàng hoàng thì sẽ biến thành như Đạo Môn vậy.
Tham ô từ trên xuống dưới.
Nhìn đi, bút Đại Đạo còn tham ô cơ mà.
Phía xa, mấy người Nam Lăng Lâm chẳng mấy dễ chịu.
Diệp Huyên bên cạnh chợt nói: “Tộc trưởng Nam Lăng Lâm, vì sao các ngươi không tìm cấp trên?”
Tìm cấp trên?
Nam Lăng Lâm cười khổ: “Chúng ta cũng muốn kiện lên trên nhưng đó là việc không thể!”
“Tại sao?”
Cô gái váy tím bên cạnh Nam Lăng Lâm lên tiếng: “Công tử, ngươi đúng là không biết nhân gian khó khăn. Ta hỏi ngươi, nếu ngươi là người của thư viện Quan Huyên thì ngươi sẽ để chúng ta kiện lên trên sao. Chúng ta có thể ra khỏi tinh vực Nam Lăng à?”
Nói xong, nàng ta khẽ cười: “E là còn chưa ra khỏi tinh vực là chúng ta đã bốc hơi khỏi thế gian rồi!”
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái váy tím lại nói: “Sợ là ngươi không biết cuộc sống đen tối cỡ nào!”
Diệp Huyên gật đầu: “Là vấn đề của ta!”
Cô gái liếc nhìn Diệp Huyên rồi lại nhìn Cô trưởng lão trên không, chẳng nói gì nữa.
Lúc này, Cô trưởng lão đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên: “Còn muốn tìm lên trên? Nhìn đi, ở đây có kẻ thông minh ghê chưa?”
Diệp Huyên: “...”
Cô trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi không phải người Nam Lăng tộc!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta đúng là không phải người Nam Lăng tộc, ta là...”
Cô trưởng lão giận tím mặt: “Ngươi là thằng ngu từ đâu nhảy ra? Ta làm việc cho thư viện Quan Huyên, đó là việc mà ngươi có thể nhúng tay sao?”
Diệp Huyên nghe thế, trong lòng cũng hiểu đại khác rồi.
Hiển nhiên là lão già này đang tham ô!
Hơn nữa còn là tham một cách quá đáng, ép tới mức người ta không thể không phản kháng.
Cô trưởng lão hỏi: “Ngươi là ai?”
Giờ phút này, ông ta bỗng cảm thấy có gì đó không đúng.
Trong tình huống bình thường, ai dám đối đầu với thư viện Quan Huyên.
Diệp Huyên liếc ông ta rồi nói: “Theo Quan Huyên pháp, kẻ tham ô, xử tử tại chỗ!”
Cô trưởng lão giễu cợt: “Ngươi đang dọa ta sao? Ta cho ngươi biết, trong tinh vực Nam Lăng này, Nam viện thủ của chúng ta là trời, là tất cả! Còn về vũ trụ Tiểu Quan, trời xa, hoàng đế xa, ngươi nghĩ họ sẽ để ý nơi nhỏ bé này sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy kêu Nam viện thủ các ngươi tới!”
Cô trưởng lão đang định nói chuyện, một người mặc áo bào đen xuất hiện trước mặt ông ta, rồi một con dao găm đè lên yết hầu ông ta.
Mọi người sửng sốt.
Người mặc áo đen không giết Cô trưởng lão, hiển nhiên đây là ý của Diệp Huyên.
Cô trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi có biết mình đang làm gì không? Ta là thư viện Quan Huyên, ngươi dám ra tay với người của thư viện Quan Huyên sao, ngươi có biết chuyện này sẽ mang lại cho ngươi kết cục gì không?”
Chương 5645: Không nhận biết
Diệp Huyên bình thản: “Kết cục gì?”
“Dám đụng tới một sợi tóc của ta thôi, kiếm chủ Nhân Gian sẽ diệt mười tộc của ngươi!”
Lý Bán Tri quay đầu, không nỡ nhìn thẳng.
Diệp Huyên nhìn Cô trưởng lão: “Ta cá là hắn không dám đâu!”
Cô trưởng lão nở nụ cười: “Không dám? Ha ha, con kiến hôi, ngươi có biết sự lợi hại của kiếm chủ Nhân Gian không? Ngay cả cha ruột, hắn còn dám giết thì còn gì mà không dám làm?”
Trời má!
Diệp Huyên nheo mắt: “Ngươi nghe ai nói thế? Ta cho ngươi biết, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói lung tung đâu!”
Cô trưởng lão cười lạnh: “Người đời đều biết!”
Diệp Huyên đen mặt.
Mẹ kiếp!
Mình dám giết cha từ bao giờ thế?
Đây không phải là nói tào lao à?
Đúng lúc này, trong không trung, một người đàn ông trung niên đi tới.
Thấy người tới, Cô trưởng lão tức khắc như thấy được cứu tình: “Nam viện thủ, cứu ta!”
Nam viện thủ.
Nghe thấy lời của Cô trưởng lão, người Nam Lăng tộc lại không không ổn.
Nam viện thủ không để ý Cô trưởng lão mà nhìn Diệp Huyên: “Vị công tử này, nên xưng hô thế nào?”
Diệp Huyên cười nói: “Ta là thư viện Quan Huyên!”
Nam viện thủ: “Ta cũng đoán được!”
Diệp Huyên kinh ngạc: “Đoán được sao?”
Nam viện thủ: “Trong trời đất này, dám xen vào chuyện của thư viện Quan Huyên, chỉ có người của thư viện Quan Huyên thôi!”
Diệp Huyên im lặng.
Đúng là biết cách ra vẻ!
Nam viện thủ cười: “Không biết các hạ là người nào của thư viện Quan Huyên?”
Thư viện Quan Huyên có rất nhiều người.
Diệp Huyên cười hỏi: “Ngươi cảm thấy sao?”
Nam viện thủ lắc đầu cười: “Đã là người một nhà thì ta cũng nói luôn hai lựa chọn: Một, Nam Lăng tộc phạm thượng, công khai tấn công thư viện Quan Huyên, đây là làm phản, giết ngay tại chỗ, bảo vật của Nam Lăng tộc thì chúng ta chia đôi!”
Nam Lăng Lâm ở cạnh giận tái mặt: “Nam viện thủ, Nam Lăng tộc ta tấn công thư viện Quan Huyên bao giờ? Ngươi đừng nói năng xằng bậy!”
Nam viện thủ liếc Nam Lăng Lâm: “Ta nói các ngươi tấn công thì là các ngươi tấn công. Ngươi nói đại diện tin ngươi hay tin ta?”
Nghe thế, sắc mặt Nam Lăng Lâm lại càng khó nhìn.
Chắc chắn đại diện sẽ tin Nam viện thủ.
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Thế lựa chọn thứ hai?”
Nam viện thủ: “Lựa chọn thứ hai là chúng ta giết luôn các ngươi, cuối cùng báo cáo lên trên là các ngươi bị Nam Lăng tộc giết, chúng ta báo thù cho các ngươi!”
Diệp Huyên cười “Giỏi dữ nha!”
Lý Bán Tri đột nhiên lên tiếng: “Ngươi không thực hiện lựa chọn thứ hai vì không biết rõ lai lịch thật của chúng ta phải không?”
Nam viện thủ: “Đúng”.
Lý Bán Tri nhìn ông ta: “Vậy có muốn chúng ta là ai không?”
Nam viện thủ: “Ta không biết các ngươi là ai nhưng ta cho các ngươi biết, Nam Thiên trưởng lão là ông nội ta!”
Nam Thiên!
Nghe vậy, Diệp Huyên và Lý Bán Tri nhìn nhau, có chút khó hiểu.
Nam Thiên trưởng lão?
Thấy hai người mờ mịt, Nam viện thủ cười ha ha: “Xem ra ta đã đánh giá cao thân phận các ngươi rồi! Ngay cả Nam Thiên trưởng lão cũng không biết!”
Nghe vậy, hai người Diệp Huyên nhìn sang Nam viện thủ: “Nội các?”
Nam viện thủ: “Xem ra các ngươi cũng chỉ là lính quèn. Ngươi không biết kiếm chủ Nhân Gian đã thành lập nội các à?”
Diệp Huyên nói: “Trong nội các có Nam Thiên trưởng lão à?”
Nam viện thủ: “Tất nhiên! Ông nội ta là người đứng đầu nội các! Dưới một người, trên vạn người!”
Diệp Huyên nhìn Lý Bán Tri: không phải người đứng đầu nội các là ngươi à?
Lý Bán Tri do dự, sau đó nói: “Ta cũng mờ mịt quá chừng!”
Trong không trung, Nam viện thủ: “Đừng nói cướp sạch một Nam Lăng tộc, dù là giết các ngươi, đó cũng chỉ là chuyện nhỏ!”
Diệp Huyên nói: “Dù là người đứng đầu nội các thì cũng phải tuân thủ Quan Huyên pháp, không đúng à?”
Nam viện thủ cười mỉa: “Quan Huyên pháp chỉ là thứ nhằm vào dân chúng tầng chót. Người có bản lĩnh thì ai tuân thủ Quan Huyên pháp? Ngay cả chức thủ phụ nội các, các ngươi biết ý nghĩa của nó không? Là dưới một trên vạn, chính là người đứng trên người, trừ kiếm chủ Nhân Gian, thủ phụ cần để ý tới ai? Về phần Quan Huyên pháp, đừng nói tuân thủ, dù là hủy bỏ nó thì đó cũng chỉ là một câu của thủ phụ!”
Diệp Huyên nhìn Lý Bán Tri, Lý Bán Tri đen mặt rồi.
Mẹ nó!
Nàng ta chưa từng có khát vọng giết người như hiện tại!
Cái tên úng não này nói thế thì e là mình sẽ bị tước quyền mất!
Đúng lúc này, Nam viện thủ lại lên tiếng: “Ta không có hứng thú lãng phí thời gian với các ngươi, không cần biết các ngươi là ai, chết hết đi!”
Sau đó ông ta vung tay phải, xung quanh xuất hiện thêm mấy trăm cường giả của thư viện Quan Huyên.
Xa xa, sắc mặt Nam Lăng Lâm biến đổi, cô gái váy tím kéo tay áo ông ta, khẽ nói: “Cha đừng hoảng! Nam viện thủ này tiêu rồi!”
Nam Lăng Lâm sửng sốt.
Lúc này, Diệp Huyên nhìn mấy cường giả thư viện Quan Huyên kia, mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay ra, vẻ ngoài khôi phục như cũ.
Nam viện thủ cười lạnh: “Còn muốn phản kháng sao?”
Diệp Huyên chĩa kiếm vào ông ta: “Ngươi không biết kiếm này sao?”
Nam viện thủ cười lớn: “Ta phải biết thanh kiếm tàn này sao?”
Diệp Huyên im lặng.
Nam viện thủ tức giận chỉ vào Diệp Huyên: “Chém chết hắn, có chuyện gì thì ông nội ta gánh!”
Ông nội: ...
Bình luận facebook