Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5636-5640
Chương 5636: Gặp lại thành viên cũ
Trong tinh không, Diệp Huyên đã gấp mấy trăm dặm tinh vực xung quanh thành sợi chỉ!
Giờ phút này, sức mạnh ẩn chứa trong sợi chỉ đến cả hắn cũng không đoán chính xác được!
Dù sao, một kiếm bổ xuống chắc chắn có thể hủy diệt đất trời!
Diệp Huyên nhìn sợi chỉ trong tay, khẽ cong môi. Sau đó, hắn vung tay lên, thời không lập tức khôi phục bình thường!
Diệp Huyên quay đầu thì thấy Diệp Thanh Thanh dẫn theo Tiểu Tịnh bước tới!
Diệp Huyên hơi tò mò hỏi: "Hai người đi đâu vậy?"
Diệp Thanh Thanh đáp: "Tâm sự!"
Diệp Huyên hỏi: "Tâm sự cái gì?"
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: "Tâm sự về cuộc đời!"
Diệp Huyên cạn lời!
Hắn mới không tin muội ấy sẽ tâm sự về cuộc đời với Tiểu Tịnh đâu!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: "Chúng ta đi thôi!"
Diệp Huyên hỏi: "Đi đâu?"
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên đáp: "Huynh có muốn tu luyện cơ thể không?"
Cơ thể!
Diệp Huyên chớp chớp mắt hỏi: "Muội có phương pháp tu luyện cơ thể hả>:
Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyên lại lắc đầu: "Thôi bỏ đi!"
Diệp Thanh Thanh khó hiểu.
Diệp Huyên cười bảo: "Ngay cả kiếm ta còn chưa tu tốt, lại tu cơ thể thì tham quá cũng không tốt!"
Giờ đây, hắn chỉ muốn tu luyện tốt kiếm đạo!
Chăm chú vào kiếm đạo!
Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Cũng đúng!"
Diệp Huyên lại hỏi: "Theo ta về thư viện hả?"
Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Không!"
Diệp Huyên khó hiểu: "Tại sao?"
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh đáp: "Không đi là không đi!"
Diệp Huyên cạn lời.
Diệp Thanh Thanh lại bảo: "Ta đi đây!"
Diệp Huyên vội hỏi: "Đi đâu?"
Diệp Thanh Thanh nói: "Đi tìm chủ nhân bút Đại Đạo!"
Diệp Huyên chần chờ rồi nói: "Nhóc con, giờ hình như tên kia cũng không nhằm vào ta. Hay là, tha cho y một lần?"
Diệp Thanh Thanh đáp: "Yên tâm, ta chỉ đi tìm y nói chuyện phiếm thôi!"
Diệp Huyên bó tay!
Diệp Thanh Thanh liếc Tiểu Tịnh đang ngoan ngoãn bên cạnh nói: "Đừng quên lời ta đã nói với ngươi!"
Nàng ta nói xong bèn quay đầu nhìn Diệp Huyên, lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra đặt vào tay hắn. Sau đó, Diệp Thanh Thanh bèn hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở phía cuối chân trời!
Diệp Huyên nhìn chân trời đằng xa, im lặng một lúc lâu.
Nhóc con kia nói đi là đi luôn!
Đúng là chẳng chút do dự hay chần chờ gì hết!
Một lát sau, Diệp Huyên nhìn về phía chiếc nhẫn trong tay, bên trong có khoảng hơn một tỷ Thần Qua Tinh!
Hơn một tỷ!
Diệp Huyên thấy nhiều Thần Qua Tinh như vậy thì kinh ngạc!
Nhóc con kia lấy đâu ra nhiều Thần Qua Tinh như vậy thế?
Đúng lúc này, Tiểu Tịnh bên cạnh bỗng cười hỏi: "Chúng ta đi thư viện hả?"
Diệp Huyên gật đầu: "Về thư viện đã!"
Tiểu Tịnh lập tức cười nói: "Được rồi!"
Diệp Huyên ngó Tiểu Tịnh: "Trông muội có vẻ rất vui!"
Tiểu Tịnh gật đầu: "Ta khá là tò mò về thư viện của ca ca đó!"
Diệp Huyên cười bảo: "Đi thôi!"
Hắn nói xong bèn dẫn theo Tiểu Tịnh xoay người rời đi!
Song bấy giờ, mấy trăm luồng khí tức khủng bố chợt ập đến từ sâu trong tinh không!
Diệp Huyên cảm giác được nó thì khẽ cau mày.
Những khí tức đó thật mạnh!
Trong đó có ít nhất hơn mười cao thủ Chí Thần Cảnh!
Diệp Huyên có chút khó hiểu, vì họ rõ ràng nhằm về phía hắn và Tiểu Tịnh. Lẽ nào là đến tìm Tiểu Tịnh trả thù?
Đúng lúc này, đám người kia đã xông tới trước mặt Diệp Huyên. Bọn họ ai nấy đều ăn mặc kỳ lạ, vừa nhìn đã không giống người tốt.
Dẫn đầu là một người đàn ông đầu trọc, cầm một thanh đao to bự. Khi nhìn thấy Tiểu Tịnh thì đám người đó lập tức phấn khích hú hét!
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt, không nói gì.
Diệp Huyên liếc Tiểu Tịnh, cũng không nói lời nào.
Bấy giờ, người đàn ông đầu trọc chợt cúi người vái chào Tiểu Tịnh: "Xin chào đoàn trưởng!"
Mấy người còn lại đằng sau ông ta cũng khom lưng chào: "Xin chào đoàn trưởng!"
Đoàn trưởng!
Diệp Huyên im lặng!
Cấp dưới của cô nhóc này đến rồi!
Tiểu Tịnh liếc đám người đầu trọc một cái hỏi: "Đoàn trưởng?"
Người đàn ông đầu trọc cười nói: "Đoàn trưởng vẫn chưa nhớ lại à?"
Tiểu Tịnh gật đầu!
Ông ta phấn khích nói: "Đoàn trưởng! Người thành công rồi! Ha ha..."
Thành công!
Mấy người còn lại cũng điên cuồng cười to!
Diệp Huyên và Tiểu Tịnh đều có chút mù mờ!
Người đàn ông đầu trọc cười bảo: "Vô Ngã Thần Pháp! Đoàn trưởng tu luyện công pháp đó tổng cộng có sáu tầng. Mà lần này, người đang tu tầng thứ sáu, chỉ cần thành công thì có thể đạt tới Vô Ngã Chi Cảnh! Trước người từng nói nếu luyện thành sẽ trở lại vẻ ngoài khi xưa. Khi ấy, coi như thành công!"
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt, không nói gì.
Diệp Huyên liếc Tiểu Tịnh, hóa ra là cô nhóc này tu luyện thần công thành công!
Đúng lúc này, người đàn ông đầu trọc kia chợt ngó Diệp Huyên hỏi: "Hắn là?"
Tiểu Tịnh đáp: "Ca ca ta quen!"
Ca ca?
Đám người đầu trọc nghe thấy câu trả lời của Tiểu Tịnh thì cau mày.
Tiểu Tịnh lại bổ sung: "Ca ca ta vừa quen!"
Sắc mặt người đàn ông đầu trọc lập tức sa sầm: "Sao hắn lại có tư cách làm ca ca người được?"
Ông ta nói xong bèn nhìn về phía Diệp Huyên: "Chắc chắn là ngươi thừa dịp đoàn trưởng mất trí nhớ nên dùng miệng lưỡi dẻo quẹo lừa nàng! Ngươi đáng chết!"
Ông ta nói xong lập tức đấm thẳng một quyền về phía Diệp Huyên!
Trực tiếp ra tay!
Diệp Huyên thấy vậy, ánh mắt thoáng chốc trở nên lạnh lẽo. Ngay sau đó, hắn rút kiếm ra rồi chém mạnh xuống.
Ầm!
Một mảnh kiếm quang lập tức nổ tung!
Người đàn ông đầu trọc thoáng chốc bị đánh bay tới mấy ngàn trượng!
Mọi người thấy vậy đều sửng sốt!
Lợi hại vậy luôn?
Người đàn ông đầu trọc ngó nắm tay mình, giờ nó đã xuất hiện vô số vết rạn!
Chương 5637: Ngươi có sợ không?
Ông ta thấy vậy thì mặt mày thoáng chốc trở nên dữ tợn, nhìn về phía Diệp Huyên gằn giọng nói: "Ngươi lại dám đánh ta bị thương!"
Người đàn ông đầu trọc quát xong định ra tay, Diệp Huyên lại bước lên trước một bước, nắm chặt tay phải. Kế tiếp, thời không xung quanh lập tức bị hắn gấp lại!
Ông ta thấy cảnh đó thì con ngươi tức thì co rút lại, thầm hoảng sợ: "Đoàn trưởng, cứu ta!"
Ông ta biết, dù mình có làm gì cũng không đỡ nổi một chiêu ấy!
Bên kia, Tiểu Tịnh định mở miệng thì Diệp Huyên chợt liếc nàng ta một cái: "Hay là, muội chết thay ông ta?"
Ánh mắt của hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng lại khiến Tiểu Tịnh cảm giác được một sự lạnh lẽo tận xương!
Tiểu Tịnh chần chờ rồi đáp: "Ca ca làm gì làm đi!"
Diệp Huyên giơ tay bổ xuống một kiếm!
Ầm!
Một kiếm bổ xuống, người đàn ông đầu trọc thoáng chốc bị nó giết chết!
Chẳng những vậy, mấy người còn lại cũng bị chém lui lại mấy vạn trượng!
Uy thế của một kiếm ấy thật sự khủng bố đến mức đó!
Những người còn lại liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi!
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cất kiếm Thanh Huyên đi, quay đầu nhìn Tiểu Tịnh hỏi: "Có theo ta đi không?"
Tiểu Tịnh lập tức gật đầu đáp: "Có!"
Diệp Huyên gật đầu: "Vậy đi thôi!"
Tiểu Tịnh quay đầu nhìn những thành viên nói: "Các ngươi đừng đi theo ta!"
Nàng ta nói xong bèn theo Diệp Huyên rời đi!
Những thành viên khác đứng tại chỗ quay mặt nhìn nhau!
Lúc này, một ông lão bỗng nói: "Đợi đoàn trưởng nhớ lại, thanh niên kia sẽ không áp chế được nàng. Sau đó, nàng sẽ đến tìm chúng ta thôi!"
Mấy người còn lại đều gật đầu!
...
Trên đường, Diệp Huyên im lặng không nói gì.
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên rồi hỏi: "Tức giận?"
Diệp Huyên cười đáp: "Không có!"
Tiểu Tịnh liếc Diệp Huyên: "Còn bảo không có, đúng là đồ hẹp hòi!"
Diệp Huyên cười hỏi: "Ta hẹp hòi?"
Tiểu Tịnh do dự một lúc mới nói: "Có phải ca ca nghi ngờ ta đã khôi phục trí nhớ không?"
Diệp Huyên gật đầu.
Tiểu Tịnh cười nói: "Không có khôi phục trí nhớ!"
Diệp Huyên nhìn Tiểu Tịnh, cô bé mỉm cười nói: "Thật sự chưa có khôi phục trí nhớ, nhưng ta cũng biết trước đây, mình chắc chắn không phải người tốt gì!"
Diệp Huyên tò mò hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Tiểu Tịnh suy nghĩ một lát rồi đáp: "Vì ta cảm thấy mình đi theo huynh là vì mục đích gì đó. Dù sao, chính là trực giác bảo ta đi theo ca ca! Hơn nữa, còn có khả năng không có ý tốt!"
Diệp Huyên im lặng.
Không có ý tốt!
Tiểu Tịnh nhìn về phía Diệp Huyên cười nói: "Không nói những chuyện đó nữa! Suy cho cùng, ta đã gọi huynh là ca ca! Vậy thì huynh chính là ca ca của ta!"
Diệp Huyên cười bảo: "Đi thôi!"
Hắn dứt lời bèn dẫn theo Tiểu Tịnh biến mất khỏi tại chỗ!
Một lát sau, Diệp Huyên đã dẫn Tiểu Tịnh trở về vũ trụ Tiểu Quan!
Bên trong thư viện!
Diệp Huyên dẫn Tiểu Tịnh tìm đến Thanh Khâu, khi nhìn thấy Tiểu Tịnh thì nàng ấy còn cố ý liếc nàng ta một cái.
Tiểu Tịnh mỉm cười chào hỏi: "Xin chào tỷ tỷ!"
Thanh Khâu cười nói: "Ngươi không phải người tốt!"
Tiểu Tịnh lập tức đen mặt!
Diệp Huyên lắc đầu cười: "Giờ cô nhóc này sẽ gia nhập thư viện của chúng ta! Đúng như lời muội, trước đây nàng ta quả thật không phải người tốt! Sau này, muội hãy cải tạo nàng ta đi!"
Thanh Khâu gật đầu: "Vậy để nàng ta đi theo ta đi!"
Diệp Huyên ngó Tiểu Tịnh, đãi ngộ của cô nhóc này cũng tốt ghê!
Thanh Khâu bỗng hỏi: "Thực lực tăng lên không ít nhỉ?"
Diệp Huyên cười đáp: "Đúng vậy!"
Thanh Khâu lại hỏi: "Gặp nàng ta rồi?"
Diệp Huyên gật đầu, biết Thanh Khâu nói đến Diệp Thanh Thanh!
Thanh Khâu mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nhóc con, giờ ta đã đạt tới giới hạn của bản thân, muốn đột phá tiếp thì chỉ dựa vào phương pháp gấp e rằng không được... Ta hy vọng muội giúp ta một phen!"
Thanh Khâu im lặng một lát rồi đáp: "Được!"
Diệp Huyên vui vẻ hỏi: "Muội có kiến nghị gì không?"
Thanh Khâu khẽ nói: "Tín Ngưỡng Chi Lực!"
Diệp Huyên sửng sốt.
Thanh Khâu cười: "Hay là huynh cảm thấy Tín Ngưỡng Chi Lực cũng chỉ như thế?"
Diệp Huyên lập tức hứng thú hỏi: "Ý muội là sao?"
Thanh Khâu cười: "Trong khoảng thời gian này, ta vẫn luôn sáng tạo cho huynh một quyển tâm pháp và kiếm kỹ về Tín Ngưỡng Chi Lực. Ta và Tần Quan cô nương nghiên cứu lâu như vậy, cuối cùng cũng thành công!"
Diệp Huyên cười: "Sao trước đó mọi người không nói với ta?"
Thanh Khâu cười: "Muốn tạo cho huynh một bất ngờ!"
Diệp Huyên lập tức có chút sốt ruột nói: "Ta muốn thử xem!"
Thanh Khâu gật đầu: "Đi theo ta!"
Nàng ấy nói xong bèn dẫn theo Diệp Huyên biến mất!
Trong sân, chỉ còn lại một mình Tiểu Tịnh!
Tiểu Tịnh lập tức cảm thấy nhàm chán. Lúc này, đằng xa bỗng có một cô gái đi tới, Tiểu Tịnh ngó thấy túi tiền trên eo nàng ta thì thoáng chốc sáng mắt!
Cô gái ấy chính là Tần Quan!
Tần Quan liếc Tiểu Tịnh hỏi: "Ngươi là ai?"
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt cười hỏi: "Ta cần phải báo cho cô biết chắc?"
Tần Quan cau mày, kiêu ngạo vậy luôn?
Tiểu Tịnh lại ngó túi tiền trên eo Tần Quan: "Cái đó, cho ta đi!"
Tràn ngập khí thế của một kẻ cắp!
Tần Quan nhìn Tiểu Tịnh hỏi: "Ngươi muốn cướp ta hả?"
Tiểu Tịnh đứng dậy đi đến trước mặt Tần Quan: "Trước đây ta chính là một kẻ xấu xa, đoàn trưởng đội lính đánh thuê Càn Khôn, giết người như ngóe đó, sợ không?"
Tần Quan bỗng nhiên lấy ra một khẩu súng rồi bắn một phát.
Đoàng!
Tiểu Tịnh lập tức bay ngược ra ngoài!
Một lát sau, Tần Quan đi đến bên cạnh Tiểu Tịnh đang nằm sõng soài ra đất, dứt khoát lột chiếc nhẫn chứa đồ của nàng ta xuống nói: "Cái này không tồi, của ta!"
Tiểu Tịnh: "..."
...
Chương 5638: Ở ẩn
Cứ như vậy, Tần Quan đã giữ lấy chiếc nhẫn của Tiểu Tịnh!
Vẻ mặt Tiểu Tịnh ngơ ngác!
Sao người ở đây chẳng sợ mình gì cả vậy?
Trong tinh không, Diệp Huyên và Thanh Khâu ngồi đối diện nhau.
Thanh Khâu nói: “Cảm nhận chút đi!”
Diệp Huyên không hiểu: “Cảm nhận sinh mệnh?”
Thanh Khâu cười nói: “Tín ngưỡng chi lực!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hai mắt chầm chậm nhắm lại, ngay sau đó, hắn cảm nhận được tín ngưỡng chi lực vô biên vô tận!
Tín ngưỡng chi lực cuồn cuộn. Vô biên vô tận như biển lớn!
Thanh Khâu tiếp tục nói: “Tiếp tục cảm nhận, cảm nhận toàn bộ tín ngưỡng chi lực!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hoàn toàn bình tâm lại!
Ngay sau đó, hắn phát hiện, tín ngưỡng chi lực còn nhiều hơn cả những gì hắn cảm nhận được!
Vô số vũ trụ, vô số những điều tất yếu, vô số sinh linh!
Tín ngưỡng chi lực cuồn cuộn không dứt như tinh hà vũ trụ!
Dần dần, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm trọng!
Lúc này, một đoạn ký tự huyền ảo đột nhiên xuyên vào trong đầu Diệp Huyên, sau đó, âm thanh của Thanh Khâu cũng vang lên: “Nhân Gian Chi Pháp, đây là một bộ tâm pháp đặc biệt tạo ra dựa theo bản thân ngươi, tâm pháp này có thể khiến ngươi có thể cảm nhận rõ ràng từng luồng tín ngưỡng chi lực, phàm là ngươi tín ngưỡng ngươi, thì ngươi đều có thể cảm nhận được mỗi người bọn họ. Hơn nữa, còn có thể thông qua tín ngưỡng của họ phủ kín khắp mọi nơi của họ, chỉ cần là nơi có tín đồ của ngươi, thì ngươi ở khắp mọi nơi, kiếm của ngươi cũng có thể có mặt ở khắp chốn”.
Có mặt ở khắp chốn!
Sau khi vận chuyển tâm pháp, Diệp Huyên phát hiện, hắn bắt đầu có thể cảm nhận được những tín ngưỡng chi lực này, mà dựa theo những tín ngưỡng chi lực này, hắn có thể cảm nhận được các tín đồ kia!
Bản thân đã trở thành thần rồi sao?
Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười!
Cảm thấy có hơi vô lý!
Trước kia, hắn khinh bỉ nhất là thứ được gọi là thần này, mà hắn cũng không ngờ, bản lại sẽ có một ngày biến thành bộ dạng mình ghét nhất!
Đương nhiên, hắn cũng không vì vậy mà từ bỏ!
Hắn nào phải thánh mẫu!
Giọng nói Thanh Khâu lại vang lên: “Chớ có phân tâm, huynh cần phải tập trung toàn bộ sức lực để cảm nhận được tín ngưỡng chi lực dồi dào kia, chỉ khi huynh hiểu rõ mọi thứ của tín ngưỡng chi lực, thì huynh mới có thể sử dụng nó tốt hơn!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, tiếp tục cảm nhận tín ngưỡng chi lực dồi dào như biển kia!
Dần dần, các tín ngưỡng chi lực xung quanh Diệp Huyên bắt đầu sôi sục hoạt động!
Diệp Huyên cũng thông qua tín ngưỡng chi lực này cảm nhận được vô số tín đồ…
…
Trong thư viện.
Tiểu Tịnh đang đi dạo khắp nơi.
Bởi vì sau khi Diệp Huyên đưa cô bé đến đây thì bỏ đi tu luyện, cho nên lúc này cô bé cũng rất buồn chán!
Dạo một lúc, cô bé đến trước một học cung, lúc này bên trong học cung có đến mấy trăm học sinh đang lắng nghe lời giảng từ thầy dạy!
Tiểu Tịnh nhìn những học sinh kia, sau đó quay người rời đi.
Cô bé trời sinh đã không hứng thú với chuyện nghe giảng này rồi!
Mà lúc này, một người phụ nữ bỗng xuất hiện bên cạnh Tiểu Tịnh.
Người đến, chính là Đinh Thược Dược!
Đinh Thược Dược cười nói: “Ngươi không thích nghe giảng?”
Bà ấy biết, nha đầu này là do Diệp Huyên dẫn về, vì vậy, bà ấy đặc biệt đến xem xem!
Tiểu Tịnh gật đầu: “Đúng vậy!”
Đinh Thược Dược bỗng ngồi xổm xuống, bà ấy nắm lấy tay phải Tiểu Tịnh, nhìn một lúc, bà ấy cười nói: “Thư viện Quan Huyên có rất nhiều sách, ngươi có thể đọc thêm! Rất có ích cho ngươi!”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược: “Từ xưa tới nay, kẻ có nắm đấm mới có quyền nói chuyện!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Ngươi nói rất đúng, nhưng bây giờ, cái vị nắm đấm lớn kia, hắn phải mở thư viện! Vì vậy, trật tự tương lai sẽ phải thay đổi!”
Tiểu Tịnh nói: “Ca ca muốn thay đổi cả vũ trụ?”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Tiểu Tịnh im lặng một lúc rồi nói: “Huynh ấy muốn trở thành kẻ địch với cả vũ trụ sao?”
Đinh Thược Dược chớp mắt: “Không thay đổi, vậy thì bị tiêu diệt!”
Tiểu Tịnh nhíu mày!
Đinh Thược Dược khẽ cười, sau đó nói: “Nha đầu, ngươi là người rất đặc biệt, thiên phú và thể chất của ngươi, thế gian khó kiếm! Nhưng đáng tiếc, thế gian này không phải võ đài của ngươi, bởi vì yêu nghiệt trên đời này quá nhiều!”
Nói rồi, bà ấy thả lỏng tay, cười nói: “Ta cho ngươi một kiến nghị, ngươi có muốn nghe không?”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược: “Nghe!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Đời này ở ẩn, tương lai là của các ngươi!”
Ở ẩn!
Tiểu Tịnh nheo mắt: “Nếu ta không ở ẩn thì sao?”
Đinh Thược Dược cười nói: “Vậy thì chết non!”
Tiểu Tịnh khẽ cười:” Ta rất muốn biết, ai có tư cách khiến ta ở ẩn?”
Đinh Thược Dược khẽ cười: “Ca ca mà ngươi biết kia!”
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược lại nói: “Đây là thời đại của hắn!”
Tiểu Tịnh nhìn thẳng Đinh Thược Dược: “Ta thừa nhận, huynh ấy là người Thiên Mệnh đời này, nhưng liên quan gì đến ta chứ? Hơn nữa, tại sao ta phải ở ẩn? Ta cũng có thể nở rộ phong quang như vậy mà?”
Đinh Thược Dược khẽ nói: “Nếu là người khác, đương nhiên cũng có thể, nhưng ngươi không được!”
Tiểu Tịnh cười lạnh: “Dựa vào đâu?”
Đinh Thược Dược hỏi ngược: “Tại sao ngươi đến thư viện?”
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược cười nói: “Nha đầu ngươi, ngươi muốn nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, sau đó dựa vào số mệnh Thiên Mệnh của hắn thay đổi bản thân, đúng chứ?”
Tiểu Tịnh quay đầu: “Không có!”
Đinh Thược Dược cười ha ha: “Ngươi còn không thừa nhận!”
Nói rồi, bà ấy vỗ nhẹ vai Tiểu Tịnh: “Nghe lời khuyên của tỷ, đời này ở ẩn, tương lai có thể người có thể tranh giành với ngươi, sẽ không có ai cả! Nhưng nếu đời này ngươi không ở ẩn, đến tám phần sẽ chết yểu! Đừng thấy ca ca ngươi dễ nói chuyện, thật ra, bản chất hắn cũng là người tàn nhẫn, hơn nữa, chẳng lẽ bản thân ngươi không phát hiện, những nhân quả dính trên người ngươi đã bắt đầu nuốt chửng ngươi rồi sao? Không đúng, ngươi đã phát hiện rồi! Vì vậy, đến hiện tại ngươi mới không chịu khôi phục ký ức, đến đây tránh né những nhân quả kia. Ngươi đến thư viện Quan Huyên, ngoài việc nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, còn có một nguyên nhân, chính là muốn mượn số mệnh Thiên Mệnh hắn để tránh né nhân quả!”
Chương 5639: Thần hồn rút lui!
Tiểu Tịnh bình tĩnh nói: “Ta không biết ngươi đang nói gì!”
Đinh Thược Dược cười nói: “Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn tự cứu lấy mình không, nếu muốn, ta có thể cho ngươi một con đường, nếu không muốn, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi có thể tiếp tục thảnh thơi như vậy! Nhưng ta có thể quả quyết nói với ngươi, trong tương lai, ngươi nhất định sẽ có một kết cục cực kỳ thảm! Không phải ai cũng là Thiên Mệnh, không phải ai cũng là kẻ mất trí, ngươi bây giờ, còn chưa có năng lực cắt đứt mọi nhân quả trần duyên, đợi đến khi những nhân quả ác báo lên người, ngươi khóc cũng chẳng kịp”.
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược cười nói: “Ta biết, cứ như vậy bảo ngươi ở ẩn, chắc chắn ngươi sẽ không cam tâm, đúng chứ?”
Tiểu Tịnh gật đầu.
Đinh Thược Dược khẽ cười: “Có thể! Ta có thể khiến ngươi cam tâm ở ẩn!”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược, Đinh Thược Dược cười nói: “Đi theo ta!”
Nói xong, bà ấy lập tức dẫn Tiểu Tịnh đến trong một vùng tinh không.
Vẻ mặt Tiểu Tịnh nghi hoặc.
Đinh Thược Dược xòe tay, một luồng kiếm quang bỗng xuất hiện trong tay bà ấy.
Nhìn thấy kiếm quang này, ánh mắt Tiểu Tịnh bỗng thay đổi, theo bảo năng lùi vài bước.
Lúc này, kiếm quang khẽ rung chuyển, một người đàn ông áo xanh chầm chậm bước ra!
Người đàn ông áo xanh nhìn Đinh Thược Dược, cười nói: “Có chuyện?”
Đinh Thược Dược gật đầu, bà ấy quay đầu nhìn Tiểu Tịnh bên cạnh: “Ngươi thấy nha đầu này thế nào?”
Người đàn ông áo xanh nhìn Tiểu Tịnh, cười nói: “Hơi thở giết chóc trên người của nha đầu này quá nặng!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Nàng ta muốn ở lại thư viện, nhưng lại cảm thấy có phần không cam tâm!”
Người đàn ông áo xanh lại nhìn Tiểu Tịnh, y đột nhiên điểm tay về phía Tiểu Tịnh.
Vừa điểm, ánh mắt Tiểu Tịnh đã thấy đổi, sau đó, vẻ mặt cô bé đột nhiên trở nên hung tợn, cả người lập tức biến thành huyết nhân, hai mắt đỏ như biển máu!
Như thể đã kích hoạt huyết mạch Phong Ma vậy!
Trong thoáng chốc, sát ý cuồn cuộn khắp chư thiên vạn giới!
Đây là vì cảm nhận được nguy hiểm đến tính mạng, vì vậy, ý thức tiềm ẩn trong thân thể cô bé mới thức tỉnh mạnh mẽ!
Tiểu Tĩnh bỗng vươn tay phải sang bên phải, một thanh đao đỏ như máu xuất hiện trong tay cô bé, sau đó, cô bé lao lên trước, một đao chém về phía người đàn ông áo xanh, một đao này vừa chém ra, tinh không vũ trụ lập tức biến thành bụi có thể thấy rõ bằng mắt thằng!
Mà lúc này, người đàn ông áo xanh khẽ vung tay.
Ầm!
Thoáng chốc, toàn bộ huyết quang và sát ý đã biến mất không dấu vết, đồng thời, một thanh kiếm đã chắn trước cổ Tiểu Tịnh!
Thanh huyết đao trong tay phải Tiểu Tịnh rung chuyển dữ dội như đang tức giận, nhưng cũng giống như không cam lòng.
Còn trong thân thể Tiểu Tịnh, máu huyết lại đang sôi sục bùng cháy, từng luồng sức mạnh và sát ý kinh người không ngừng tuôn ra từ trong thân thể cô bé, nhưng lại không thể làm người đàn ông áo xanh bị thương chút nào!
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đúng là thú vị, huyết mạch nha đầu này tuy không phải huyết mạch Phong Ma, nhưng lại có hiệu quả như huyết mạch Phong ma!”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Đây cũng là một trong những nguyên do mà bà ấy muốn giúp nha đầu này!
Lòng trắc ẩn!
Lúc này, người đàn ông áo xanh khẽ đè tay phải, chớp mắt, Tiểu Tịnh đã khôi phục bình thường.
Tiểu Tịnh ngã xuống đất, mặt không còn chút máu.
Người đàn ông áo xanh nhìn Đinh Thược Dược, cười nói: “Ta đi đây!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Được! Đợi bên này kết thúc rồi ta đi tìm ngươi!”
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Được!”
Nói xong, y định rời đi thì lúc này, y như nghĩ đến gì đó, nhìn Tiểu Tịnh: “Nha đầu ngươi không đơn giản, hơn nữa, còn có quan hệ dây dưa với đời sau nhà họ Dương ta… Không tặng ngươi thứ gì thì cũng không hay lắm!”
Nói rồi, y điểm tay, vài giọt máu bỗng rơi xuống giữa trán Tiểu Tịnh!
Ầm!
Thoáng chốc, máu huyết trong thân thể Tiểu Tịnh như được kích hoạt, lập tức sôi sục bùng cháy!
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Ta tăng huyết mạch ngươi lên đến mức giới hạn, còn bản thân ngươi có thể đi đến đâu, thì phải xem tạo hóa ngươi thôi!”
Tiểu Tịnh nhìn người đàn ông áo xanh: “Ta là người xấu!”
Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Trùng hợp thật, ta cũng là người xấu! Ha ha…”
Nói xong, y lập tức biến mất!
Tiểu Tịnh đứng tại chỗ từ từ nhắm hai mắt lại!
Bởi vì mấy giọt máu kia, mà con đường võ đạo của cô bé không còn giới hạn.
Định Thược Dược đi đến trước mặt Tiểu Tịnh, một lúc lâu sau, Tiểu Tịnh chầm chậm mở mắt, ánh mắt cô bé đã không còn chút màu đỏ máu nào.
Đã khôi phục lại bình thường!
Tiểu Tịnh có chút mơ màng nhìn Đinh Thược Dược, một lúc sau, cô bé khẽ nói: “Ta nguyện ý ở ẩn!”
Vừa nãy hai người giao đấu một trận, cô bé đã biết rõ khoảng cách rồi!
Đười này, đã định là thời đại của Diệp Huyên, bởi vì thời đại này, là thời đại do vô số người đã chuẩn bị cho hắn!
Thần hồn rút lui!
Đinh Thược Dược gật đầu, sau đó đưa Tiểu Tịnh quay về thư viện Quan Huyên, bà ấy đưa Tiểu Tịnh đến một sân viện nhỏ, trong viện, có một cô gái đang đọc sách!
Đinh Thược Dược cười nói: “Cổ Nhiễm viện thủ, đem đến cho ngươi một đệ tử đây!”
Cổ Nhiễm chợt ngây người, sau đó nói: “Đinh cô nương!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Ngươi xem đi!”
Cổ Nhiễm nhìn Tiểu Tịnh, nàng ta khẽ cười: “Chào cô bé, ta là Cổ Nhiễm, sau này ngươi cứ đi theo ta, có được không?”
Tiểu Tịnh gật đầu: “Được!”
Đinh Thược Dược nhìn hai người, lắc đầu khẽ cười.
Cổ Nhiễm là viện thủ Thiện viện, tâm địa lương thiện, cả đời làm việc tốt, mà Tiểu Tịnh này lại là một đại ma đầu, bà ấy cũng chẳng biết để nha đầu này ở đây có phải là lựa chọn đúng hay không nữa!
Đinh Thược Dược thở dài trong lòng, bà ấy quay người nhìn bầu trời.
Bà ấy cũng phải đi rồi!
Cũng chính vì như vậy, bà ấy và Tần Quan với cả Thanh Khâu mới bắt đầu tìm kiếm đội nhóm quản lý tiếp theo cho thư viện Quan Huyên!
Thư viện cần người tốt, nhưng cũng cần người tàn nhẫn!
Chương 5640: Hội họp
Trong tinh không.
Diệp Huyên vẫn đang cảm nhận luồng Tín Ngưỡng Chi Lực vô biên vô tận.
Bởi vì tâm pháp Nhân Gian, nên hắn có thể cảm nhận được toàn bộ Tín Ngưỡng Chi Lực và những tín đồ kia, không những vậy, hắn còn có thể dung hợp hoàn mỹ với những Tín Ngưỡng Chi Lực này!
Đây là chuyện trước kia chưa từng có!
Lúc này, hắn mới cảm nhận được, những Tín Ngưỡng Chi Lực kia là một phần của thân thể hắn!
Đối diện với Diệp Huyên, Thanh Khâu yên lặng nhìn Diệp Huyên, gương mặt đầy ý cười.
Từ sau này trở đi, Tín Ngưỡng Chi Lực của Diệp Huyên sẽ có sự thay đổi chấn động!
Lúc này, Tần Quan và Đinh Thược Dược đột nhiên xuất hiện trong sân.
Thanh Khâu cười nói: “Đều sắp xếp xong rồi sao?”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Tần Quan do dự một lát rồi nói: “Quyết định như vậy thật sao?”
Thanh Khâu gật đầu: “Chúng ta trước giờ đều luôn ở bên cạnh huynh ấy, huynh ấy mãi mãi sẽ không thể thật sự trưởng thành được”.
Tần Quan nhìn Diệp Huyên phía xa, khẽ nói:” Nhưng chúng ta đột nhiên rời đi, giao cả thư viện cho huynh ấy…”
Đinh Thược Dược cười nói: “Thư viện này vốn dĩ là của hắn mà! Là viện trưởng, mà cứ để mặc vậy cũng không được!”
Thanh Khâu gật đầu: “Đúng vậy!”
Tần Quan nhìn Diệp Huyên, thấp giọng thở dài, đứa nhỏ, ngươi tự mình cầu phúc đi!
Đinh Thược Dược cười nói: “Hơn hai nghìn năm, nói dài cũng không dài, nếu hắn thật sự dốc sức phấn đấu, thì có thể đến thế giới Hư Chân tìm chúng ta!”
Tần Quan bỗng nói: “Nếu hắn không thể thì sao?”
Đinh Thược Dược im lặng một lúc rồi nói: “Người mà tam kiếm cộng thêm chúng ta mà không cũng không chống đỡ được, ngươi nghĩ hắn còn hy vọng sao?”
Tần Quan: “…”
Thanh Khâu bỗng nói: “Chúng ta phải đi rồi!””
Tần Quan do dự rồi nói: “Không từ biệt sao?”
Thanh Khâu lắc đầu: “Không cần!”
Nói xong, nàng ấy xòe tay, một luồng kiếm quang từ trong lòng bàn tay nàng ấy phóng thẳng lên trời!
Vù!
Tinh không sâu thẳm lập tức nứt ra một khe hở!
Mà trong khe nứt đó, là cả một thế giới mới hoàn toàn!
Thế giới Hư Chân!
Tần Quan nhìn thế giới kia, thế giới đó thật quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm!
Rất nhanh sau đó, nàng ta như đã biết gì đó, khẽ cười.
Hiện tại cuối cùng nàng ta cũng hiểu tại sao nhiều người phải khổ tu như vậy rồi! Bởi vì chỉ có khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định, thì mới có thể thoát khỏi sự trêu đùa của vận mệnh!
Thanh Khâu bỗng nói: “Đi thôi!”
Nói xong, nàng ấy không nỡ nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó dẫn theo Tần Quan và Đinh Thược Dược biến mất trong tinh không.
Không lâu sau, khe nứt kia dần khép lại.
…
Một canh giờ sau, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trong không trung, chỉ trầm mặc.
Ba người Thanh Khâu đã đi rồi!
Đi đến thế giới Hư Chân!
Hơn nữa, Thanh Khâu còn để lại lời, nếu muốn tìm bọn họ, thì phải đến thế giới Hư Chân.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn tinh không sâu thẳm, hắn biết, Thanh Khâu bọn họ là muốn khiến hắn độc lập, tự mình trưởng thành.
Một lúc lâu sau, Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm, ta sẽ không để mọi người chờ quá lâu!”
Thế giới Hư Chân!
Đây chính là mục tiêu phấn đấu trong tương lai của Diệp Huyên hắn!
Đương nhiên, hiện tại hắn có một chuyện rất quan trọng, chính là thư viện Quan Huyên!
Nhóm Thanh Khâu vừa đi, thư viện Quan Huyên đã phải do hắn quản lý rồi!
Vừa nghĩ đến đây, hắn đã cảm thấy đau đầu, nhưng cũng hết cách, dù sao cũng là thư viện của bản thân hắn!
Diệp Huyên đứng dậy, vung tay áo, chớp mắt, hàng trăm vạn luồng kiếm quang bỗng xuyên qua trong tinh không!
Tín Ngưỡng Chi Lực!
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng, hiện tại hắn không chỉ đặt được tiến bộ về phương pháp gấp, mà Tín Ngưỡng Chi Lực cũng đạt đến mức độ đột phá về chết. Thực lực so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần!
Diệp Huyên quay về thư viện Quan Huyên, mà khi hắn quay về thư viện, thì lại có chút lạ lẫm!
Bởi vì từ sau khi thành lập thư viện Quan Huyên ở vũ trụ Tiểu Quan, hắn rất ít khi ở nơi này, vì vậy, đối với thư viện này hắn vẫn rất lạ lẫm!
Thư viện Quan Huyên hiện có Võ viện, Văn viện, Thiện viện, Yêu viện, Phật viện, Ám viện, Pháp viện, Thiên Đạo viện.
Đứng đầu Văn viện là Thư Hiền, Võ viện là Thanh Khâu, Yêu viện tạm thời vẫn đang chọn, bởi vì không có yêu nào thực lực đủ mạnh để trấn áp toàn bộ Yêu Tộc, phải biết rằng, Yêu Tộc dưới trướng thư viện Quan Huyên vô cùng nhiều, vì vậy, lúc trước vẫn luôn do Thanh Khâu quản lý! Mà Phật viện cũng như vậy, Phật viện là ban đầu hắn lập ra vì đại sư Liễu Không, dù sao, hắn có được lợi ích từ Cổ Phổ Tự, mà sau này hắn phát hiện, tăng nhân cũng có khá nhiều, hơn nữa, các tăng nhân này đều nguyện ý gia nhập thư viện Quan Huyên!
Vì vậy, thế lực viện Phật này cũng rất lớn!
Thế nhưng, cũng không có người đứng đầu, cũng là do Thanh Khâu tạm thời đại diện!
Còn về Pháp viện thì lại có viện thủ, chính là Đạo Linh, Pháp Bộ chi vương trước kia!
Ban đầu hắn còn cùng với đối phương bảo vệ Quy Khư Chi Địa, nha đầu này rất cương trực, rất thích hợp làm Pháp Bộ Chi Vương.
Còn về viện Thiên Đạo, đương nhiên là do Niệm tỷ đứng đầu, nhưng, Niệm tỷ đã lâu không xuất hiện rồi!
Niệm tỷ!
Nghĩ đến Mộ Niệm Niệm, trong lòng Diệp Huyên bỗng nhiên cảm thấy nhớ nhung!
Ngay lúc này, một người đàn ông áo đen bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, người đàn ông áo đen kính cẩn thi lễ với Diệp Huyên: “Viện trưởng!”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo đen: “Xưng hô thế nào?”
Người đàn ông áo đen nói: “Thiên Huyên!”
Thiên Huyên!
Trong tinh không, Diệp Huyên đã gấp mấy trăm dặm tinh vực xung quanh thành sợi chỉ!
Giờ phút này, sức mạnh ẩn chứa trong sợi chỉ đến cả hắn cũng không đoán chính xác được!
Dù sao, một kiếm bổ xuống chắc chắn có thể hủy diệt đất trời!
Diệp Huyên nhìn sợi chỉ trong tay, khẽ cong môi. Sau đó, hắn vung tay lên, thời không lập tức khôi phục bình thường!
Diệp Huyên quay đầu thì thấy Diệp Thanh Thanh dẫn theo Tiểu Tịnh bước tới!
Diệp Huyên hơi tò mò hỏi: "Hai người đi đâu vậy?"
Diệp Thanh Thanh đáp: "Tâm sự!"
Diệp Huyên hỏi: "Tâm sự cái gì?"
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: "Tâm sự về cuộc đời!"
Diệp Huyên cạn lời!
Hắn mới không tin muội ấy sẽ tâm sự về cuộc đời với Tiểu Tịnh đâu!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: "Chúng ta đi thôi!"
Diệp Huyên hỏi: "Đi đâu?"
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên đáp: "Huynh có muốn tu luyện cơ thể không?"
Cơ thể!
Diệp Huyên chớp chớp mắt hỏi: "Muội có phương pháp tu luyện cơ thể hả>:
Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyên lại lắc đầu: "Thôi bỏ đi!"
Diệp Thanh Thanh khó hiểu.
Diệp Huyên cười bảo: "Ngay cả kiếm ta còn chưa tu tốt, lại tu cơ thể thì tham quá cũng không tốt!"
Giờ đây, hắn chỉ muốn tu luyện tốt kiếm đạo!
Chăm chú vào kiếm đạo!
Diệp Thanh Thanh gật đầu: "Cũng đúng!"
Diệp Huyên lại hỏi: "Theo ta về thư viện hả?"
Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Không!"
Diệp Huyên khó hiểu: "Tại sao?"
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh đáp: "Không đi là không đi!"
Diệp Huyên cạn lời.
Diệp Thanh Thanh lại bảo: "Ta đi đây!"
Diệp Huyên vội hỏi: "Đi đâu?"
Diệp Thanh Thanh nói: "Đi tìm chủ nhân bút Đại Đạo!"
Diệp Huyên chần chờ rồi nói: "Nhóc con, giờ hình như tên kia cũng không nhằm vào ta. Hay là, tha cho y một lần?"
Diệp Thanh Thanh đáp: "Yên tâm, ta chỉ đi tìm y nói chuyện phiếm thôi!"
Diệp Huyên bó tay!
Diệp Thanh Thanh liếc Tiểu Tịnh đang ngoan ngoãn bên cạnh nói: "Đừng quên lời ta đã nói với ngươi!"
Nàng ta nói xong bèn quay đầu nhìn Diệp Huyên, lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra đặt vào tay hắn. Sau đó, Diệp Thanh Thanh bèn hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở phía cuối chân trời!
Diệp Huyên nhìn chân trời đằng xa, im lặng một lúc lâu.
Nhóc con kia nói đi là đi luôn!
Đúng là chẳng chút do dự hay chần chờ gì hết!
Một lát sau, Diệp Huyên nhìn về phía chiếc nhẫn trong tay, bên trong có khoảng hơn một tỷ Thần Qua Tinh!
Hơn một tỷ!
Diệp Huyên thấy nhiều Thần Qua Tinh như vậy thì kinh ngạc!
Nhóc con kia lấy đâu ra nhiều Thần Qua Tinh như vậy thế?
Đúng lúc này, Tiểu Tịnh bên cạnh bỗng cười hỏi: "Chúng ta đi thư viện hả?"
Diệp Huyên gật đầu: "Về thư viện đã!"
Tiểu Tịnh lập tức cười nói: "Được rồi!"
Diệp Huyên ngó Tiểu Tịnh: "Trông muội có vẻ rất vui!"
Tiểu Tịnh gật đầu: "Ta khá là tò mò về thư viện của ca ca đó!"
Diệp Huyên cười bảo: "Đi thôi!"
Hắn nói xong bèn dẫn theo Tiểu Tịnh xoay người rời đi!
Song bấy giờ, mấy trăm luồng khí tức khủng bố chợt ập đến từ sâu trong tinh không!
Diệp Huyên cảm giác được nó thì khẽ cau mày.
Những khí tức đó thật mạnh!
Trong đó có ít nhất hơn mười cao thủ Chí Thần Cảnh!
Diệp Huyên có chút khó hiểu, vì họ rõ ràng nhằm về phía hắn và Tiểu Tịnh. Lẽ nào là đến tìm Tiểu Tịnh trả thù?
Đúng lúc này, đám người kia đã xông tới trước mặt Diệp Huyên. Bọn họ ai nấy đều ăn mặc kỳ lạ, vừa nhìn đã không giống người tốt.
Dẫn đầu là một người đàn ông đầu trọc, cầm một thanh đao to bự. Khi nhìn thấy Tiểu Tịnh thì đám người đó lập tức phấn khích hú hét!
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt, không nói gì.
Diệp Huyên liếc Tiểu Tịnh, cũng không nói lời nào.
Bấy giờ, người đàn ông đầu trọc chợt cúi người vái chào Tiểu Tịnh: "Xin chào đoàn trưởng!"
Mấy người còn lại đằng sau ông ta cũng khom lưng chào: "Xin chào đoàn trưởng!"
Đoàn trưởng!
Diệp Huyên im lặng!
Cấp dưới của cô nhóc này đến rồi!
Tiểu Tịnh liếc đám người đầu trọc một cái hỏi: "Đoàn trưởng?"
Người đàn ông đầu trọc cười nói: "Đoàn trưởng vẫn chưa nhớ lại à?"
Tiểu Tịnh gật đầu!
Ông ta phấn khích nói: "Đoàn trưởng! Người thành công rồi! Ha ha..."
Thành công!
Mấy người còn lại cũng điên cuồng cười to!
Diệp Huyên và Tiểu Tịnh đều có chút mù mờ!
Người đàn ông đầu trọc cười bảo: "Vô Ngã Thần Pháp! Đoàn trưởng tu luyện công pháp đó tổng cộng có sáu tầng. Mà lần này, người đang tu tầng thứ sáu, chỉ cần thành công thì có thể đạt tới Vô Ngã Chi Cảnh! Trước người từng nói nếu luyện thành sẽ trở lại vẻ ngoài khi xưa. Khi ấy, coi như thành công!"
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt, không nói gì.
Diệp Huyên liếc Tiểu Tịnh, hóa ra là cô nhóc này tu luyện thần công thành công!
Đúng lúc này, người đàn ông đầu trọc kia chợt ngó Diệp Huyên hỏi: "Hắn là?"
Tiểu Tịnh đáp: "Ca ca ta quen!"
Ca ca?
Đám người đầu trọc nghe thấy câu trả lời của Tiểu Tịnh thì cau mày.
Tiểu Tịnh lại bổ sung: "Ca ca ta vừa quen!"
Sắc mặt người đàn ông đầu trọc lập tức sa sầm: "Sao hắn lại có tư cách làm ca ca người được?"
Ông ta nói xong bèn nhìn về phía Diệp Huyên: "Chắc chắn là ngươi thừa dịp đoàn trưởng mất trí nhớ nên dùng miệng lưỡi dẻo quẹo lừa nàng! Ngươi đáng chết!"
Ông ta nói xong lập tức đấm thẳng một quyền về phía Diệp Huyên!
Trực tiếp ra tay!
Diệp Huyên thấy vậy, ánh mắt thoáng chốc trở nên lạnh lẽo. Ngay sau đó, hắn rút kiếm ra rồi chém mạnh xuống.
Ầm!
Một mảnh kiếm quang lập tức nổ tung!
Người đàn ông đầu trọc thoáng chốc bị đánh bay tới mấy ngàn trượng!
Mọi người thấy vậy đều sửng sốt!
Lợi hại vậy luôn?
Người đàn ông đầu trọc ngó nắm tay mình, giờ nó đã xuất hiện vô số vết rạn!
Chương 5637: Ngươi có sợ không?
Ông ta thấy vậy thì mặt mày thoáng chốc trở nên dữ tợn, nhìn về phía Diệp Huyên gằn giọng nói: "Ngươi lại dám đánh ta bị thương!"
Người đàn ông đầu trọc quát xong định ra tay, Diệp Huyên lại bước lên trước một bước, nắm chặt tay phải. Kế tiếp, thời không xung quanh lập tức bị hắn gấp lại!
Ông ta thấy cảnh đó thì con ngươi tức thì co rút lại, thầm hoảng sợ: "Đoàn trưởng, cứu ta!"
Ông ta biết, dù mình có làm gì cũng không đỡ nổi một chiêu ấy!
Bên kia, Tiểu Tịnh định mở miệng thì Diệp Huyên chợt liếc nàng ta một cái: "Hay là, muội chết thay ông ta?"
Ánh mắt của hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng lại khiến Tiểu Tịnh cảm giác được một sự lạnh lẽo tận xương!
Tiểu Tịnh chần chờ rồi đáp: "Ca ca làm gì làm đi!"
Diệp Huyên giơ tay bổ xuống một kiếm!
Ầm!
Một kiếm bổ xuống, người đàn ông đầu trọc thoáng chốc bị nó giết chết!
Chẳng những vậy, mấy người còn lại cũng bị chém lui lại mấy vạn trượng!
Uy thế của một kiếm ấy thật sự khủng bố đến mức đó!
Những người còn lại liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi!
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cất kiếm Thanh Huyên đi, quay đầu nhìn Tiểu Tịnh hỏi: "Có theo ta đi không?"
Tiểu Tịnh lập tức gật đầu đáp: "Có!"
Diệp Huyên gật đầu: "Vậy đi thôi!"
Tiểu Tịnh quay đầu nhìn những thành viên nói: "Các ngươi đừng đi theo ta!"
Nàng ta nói xong bèn theo Diệp Huyên rời đi!
Những thành viên khác đứng tại chỗ quay mặt nhìn nhau!
Lúc này, một ông lão bỗng nói: "Đợi đoàn trưởng nhớ lại, thanh niên kia sẽ không áp chế được nàng. Sau đó, nàng sẽ đến tìm chúng ta thôi!"
Mấy người còn lại đều gật đầu!
...
Trên đường, Diệp Huyên im lặng không nói gì.
Tiểu Tịnh ngó Diệp Huyên rồi hỏi: "Tức giận?"
Diệp Huyên cười đáp: "Không có!"
Tiểu Tịnh liếc Diệp Huyên: "Còn bảo không có, đúng là đồ hẹp hòi!"
Diệp Huyên cười hỏi: "Ta hẹp hòi?"
Tiểu Tịnh do dự một lúc mới nói: "Có phải ca ca nghi ngờ ta đã khôi phục trí nhớ không?"
Diệp Huyên gật đầu.
Tiểu Tịnh cười nói: "Không có khôi phục trí nhớ!"
Diệp Huyên nhìn Tiểu Tịnh, cô bé mỉm cười nói: "Thật sự chưa có khôi phục trí nhớ, nhưng ta cũng biết trước đây, mình chắc chắn không phải người tốt gì!"
Diệp Huyên tò mò hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Tiểu Tịnh suy nghĩ một lát rồi đáp: "Vì ta cảm thấy mình đi theo huynh là vì mục đích gì đó. Dù sao, chính là trực giác bảo ta đi theo ca ca! Hơn nữa, còn có khả năng không có ý tốt!"
Diệp Huyên im lặng.
Không có ý tốt!
Tiểu Tịnh nhìn về phía Diệp Huyên cười nói: "Không nói những chuyện đó nữa! Suy cho cùng, ta đã gọi huynh là ca ca! Vậy thì huynh chính là ca ca của ta!"
Diệp Huyên cười bảo: "Đi thôi!"
Hắn dứt lời bèn dẫn theo Tiểu Tịnh biến mất khỏi tại chỗ!
Một lát sau, Diệp Huyên đã dẫn Tiểu Tịnh trở về vũ trụ Tiểu Quan!
Bên trong thư viện!
Diệp Huyên dẫn Tiểu Tịnh tìm đến Thanh Khâu, khi nhìn thấy Tiểu Tịnh thì nàng ấy còn cố ý liếc nàng ta một cái.
Tiểu Tịnh mỉm cười chào hỏi: "Xin chào tỷ tỷ!"
Thanh Khâu cười nói: "Ngươi không phải người tốt!"
Tiểu Tịnh lập tức đen mặt!
Diệp Huyên lắc đầu cười: "Giờ cô nhóc này sẽ gia nhập thư viện của chúng ta! Đúng như lời muội, trước đây nàng ta quả thật không phải người tốt! Sau này, muội hãy cải tạo nàng ta đi!"
Thanh Khâu gật đầu: "Vậy để nàng ta đi theo ta đi!"
Diệp Huyên ngó Tiểu Tịnh, đãi ngộ của cô nhóc này cũng tốt ghê!
Thanh Khâu bỗng hỏi: "Thực lực tăng lên không ít nhỉ?"
Diệp Huyên cười đáp: "Đúng vậy!"
Thanh Khâu lại hỏi: "Gặp nàng ta rồi?"
Diệp Huyên gật đầu, biết Thanh Khâu nói đến Diệp Thanh Thanh!
Thanh Khâu mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nhóc con, giờ ta đã đạt tới giới hạn của bản thân, muốn đột phá tiếp thì chỉ dựa vào phương pháp gấp e rằng không được... Ta hy vọng muội giúp ta một phen!"
Thanh Khâu im lặng một lát rồi đáp: "Được!"
Diệp Huyên vui vẻ hỏi: "Muội có kiến nghị gì không?"
Thanh Khâu khẽ nói: "Tín Ngưỡng Chi Lực!"
Diệp Huyên sửng sốt.
Thanh Khâu cười: "Hay là huynh cảm thấy Tín Ngưỡng Chi Lực cũng chỉ như thế?"
Diệp Huyên lập tức hứng thú hỏi: "Ý muội là sao?"
Thanh Khâu cười: "Trong khoảng thời gian này, ta vẫn luôn sáng tạo cho huynh một quyển tâm pháp và kiếm kỹ về Tín Ngưỡng Chi Lực. Ta và Tần Quan cô nương nghiên cứu lâu như vậy, cuối cùng cũng thành công!"
Diệp Huyên cười: "Sao trước đó mọi người không nói với ta?"
Thanh Khâu cười: "Muốn tạo cho huynh một bất ngờ!"
Diệp Huyên lập tức có chút sốt ruột nói: "Ta muốn thử xem!"
Thanh Khâu gật đầu: "Đi theo ta!"
Nàng ấy nói xong bèn dẫn theo Diệp Huyên biến mất!
Trong sân, chỉ còn lại một mình Tiểu Tịnh!
Tiểu Tịnh lập tức cảm thấy nhàm chán. Lúc này, đằng xa bỗng có một cô gái đi tới, Tiểu Tịnh ngó thấy túi tiền trên eo nàng ta thì thoáng chốc sáng mắt!
Cô gái ấy chính là Tần Quan!
Tần Quan liếc Tiểu Tịnh hỏi: "Ngươi là ai?"
Tiểu Tịnh chớp chớp mắt cười hỏi: "Ta cần phải báo cho cô biết chắc?"
Tần Quan cau mày, kiêu ngạo vậy luôn?
Tiểu Tịnh lại ngó túi tiền trên eo Tần Quan: "Cái đó, cho ta đi!"
Tràn ngập khí thế của một kẻ cắp!
Tần Quan nhìn Tiểu Tịnh hỏi: "Ngươi muốn cướp ta hả?"
Tiểu Tịnh đứng dậy đi đến trước mặt Tần Quan: "Trước đây ta chính là một kẻ xấu xa, đoàn trưởng đội lính đánh thuê Càn Khôn, giết người như ngóe đó, sợ không?"
Tần Quan bỗng nhiên lấy ra một khẩu súng rồi bắn một phát.
Đoàng!
Tiểu Tịnh lập tức bay ngược ra ngoài!
Một lát sau, Tần Quan đi đến bên cạnh Tiểu Tịnh đang nằm sõng soài ra đất, dứt khoát lột chiếc nhẫn chứa đồ của nàng ta xuống nói: "Cái này không tồi, của ta!"
Tiểu Tịnh: "..."
...
Chương 5638: Ở ẩn
Cứ như vậy, Tần Quan đã giữ lấy chiếc nhẫn của Tiểu Tịnh!
Vẻ mặt Tiểu Tịnh ngơ ngác!
Sao người ở đây chẳng sợ mình gì cả vậy?
Trong tinh không, Diệp Huyên và Thanh Khâu ngồi đối diện nhau.
Thanh Khâu nói: “Cảm nhận chút đi!”
Diệp Huyên không hiểu: “Cảm nhận sinh mệnh?”
Thanh Khâu cười nói: “Tín ngưỡng chi lực!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hai mắt chầm chậm nhắm lại, ngay sau đó, hắn cảm nhận được tín ngưỡng chi lực vô biên vô tận!
Tín ngưỡng chi lực cuồn cuộn. Vô biên vô tận như biển lớn!
Thanh Khâu tiếp tục nói: “Tiếp tục cảm nhận, cảm nhận toàn bộ tín ngưỡng chi lực!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hoàn toàn bình tâm lại!
Ngay sau đó, hắn phát hiện, tín ngưỡng chi lực còn nhiều hơn cả những gì hắn cảm nhận được!
Vô số vũ trụ, vô số những điều tất yếu, vô số sinh linh!
Tín ngưỡng chi lực cuồn cuộn không dứt như tinh hà vũ trụ!
Dần dần, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm trọng!
Lúc này, một đoạn ký tự huyền ảo đột nhiên xuyên vào trong đầu Diệp Huyên, sau đó, âm thanh của Thanh Khâu cũng vang lên: “Nhân Gian Chi Pháp, đây là một bộ tâm pháp đặc biệt tạo ra dựa theo bản thân ngươi, tâm pháp này có thể khiến ngươi có thể cảm nhận rõ ràng từng luồng tín ngưỡng chi lực, phàm là ngươi tín ngưỡng ngươi, thì ngươi đều có thể cảm nhận được mỗi người bọn họ. Hơn nữa, còn có thể thông qua tín ngưỡng của họ phủ kín khắp mọi nơi của họ, chỉ cần là nơi có tín đồ của ngươi, thì ngươi ở khắp mọi nơi, kiếm của ngươi cũng có thể có mặt ở khắp chốn”.
Có mặt ở khắp chốn!
Sau khi vận chuyển tâm pháp, Diệp Huyên phát hiện, hắn bắt đầu có thể cảm nhận được những tín ngưỡng chi lực này, mà dựa theo những tín ngưỡng chi lực này, hắn có thể cảm nhận được các tín đồ kia!
Bản thân đã trở thành thần rồi sao?
Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười!
Cảm thấy có hơi vô lý!
Trước kia, hắn khinh bỉ nhất là thứ được gọi là thần này, mà hắn cũng không ngờ, bản lại sẽ có một ngày biến thành bộ dạng mình ghét nhất!
Đương nhiên, hắn cũng không vì vậy mà từ bỏ!
Hắn nào phải thánh mẫu!
Giọng nói Thanh Khâu lại vang lên: “Chớ có phân tâm, huynh cần phải tập trung toàn bộ sức lực để cảm nhận được tín ngưỡng chi lực dồi dào kia, chỉ khi huynh hiểu rõ mọi thứ của tín ngưỡng chi lực, thì huynh mới có thể sử dụng nó tốt hơn!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, tiếp tục cảm nhận tín ngưỡng chi lực dồi dào như biển kia!
Dần dần, các tín ngưỡng chi lực xung quanh Diệp Huyên bắt đầu sôi sục hoạt động!
Diệp Huyên cũng thông qua tín ngưỡng chi lực này cảm nhận được vô số tín đồ…
…
Trong thư viện.
Tiểu Tịnh đang đi dạo khắp nơi.
Bởi vì sau khi Diệp Huyên đưa cô bé đến đây thì bỏ đi tu luyện, cho nên lúc này cô bé cũng rất buồn chán!
Dạo một lúc, cô bé đến trước một học cung, lúc này bên trong học cung có đến mấy trăm học sinh đang lắng nghe lời giảng từ thầy dạy!
Tiểu Tịnh nhìn những học sinh kia, sau đó quay người rời đi.
Cô bé trời sinh đã không hứng thú với chuyện nghe giảng này rồi!
Mà lúc này, một người phụ nữ bỗng xuất hiện bên cạnh Tiểu Tịnh.
Người đến, chính là Đinh Thược Dược!
Đinh Thược Dược cười nói: “Ngươi không thích nghe giảng?”
Bà ấy biết, nha đầu này là do Diệp Huyên dẫn về, vì vậy, bà ấy đặc biệt đến xem xem!
Tiểu Tịnh gật đầu: “Đúng vậy!”
Đinh Thược Dược bỗng ngồi xổm xuống, bà ấy nắm lấy tay phải Tiểu Tịnh, nhìn một lúc, bà ấy cười nói: “Thư viện Quan Huyên có rất nhiều sách, ngươi có thể đọc thêm! Rất có ích cho ngươi!”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược: “Từ xưa tới nay, kẻ có nắm đấm mới có quyền nói chuyện!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Ngươi nói rất đúng, nhưng bây giờ, cái vị nắm đấm lớn kia, hắn phải mở thư viện! Vì vậy, trật tự tương lai sẽ phải thay đổi!”
Tiểu Tịnh nói: “Ca ca muốn thay đổi cả vũ trụ?”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Tiểu Tịnh im lặng một lúc rồi nói: “Huynh ấy muốn trở thành kẻ địch với cả vũ trụ sao?”
Đinh Thược Dược chớp mắt: “Không thay đổi, vậy thì bị tiêu diệt!”
Tiểu Tịnh nhíu mày!
Đinh Thược Dược khẽ cười, sau đó nói: “Nha đầu, ngươi là người rất đặc biệt, thiên phú và thể chất của ngươi, thế gian khó kiếm! Nhưng đáng tiếc, thế gian này không phải võ đài của ngươi, bởi vì yêu nghiệt trên đời này quá nhiều!”
Nói rồi, bà ấy thả lỏng tay, cười nói: “Ta cho ngươi một kiến nghị, ngươi có muốn nghe không?”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược: “Nghe!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Đời này ở ẩn, tương lai là của các ngươi!”
Ở ẩn!
Tiểu Tịnh nheo mắt: “Nếu ta không ở ẩn thì sao?”
Đinh Thược Dược cười nói: “Vậy thì chết non!”
Tiểu Tịnh khẽ cười:” Ta rất muốn biết, ai có tư cách khiến ta ở ẩn?”
Đinh Thược Dược khẽ cười: “Ca ca mà ngươi biết kia!”
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược lại nói: “Đây là thời đại của hắn!”
Tiểu Tịnh nhìn thẳng Đinh Thược Dược: “Ta thừa nhận, huynh ấy là người Thiên Mệnh đời này, nhưng liên quan gì đến ta chứ? Hơn nữa, tại sao ta phải ở ẩn? Ta cũng có thể nở rộ phong quang như vậy mà?”
Đinh Thược Dược khẽ nói: “Nếu là người khác, đương nhiên cũng có thể, nhưng ngươi không được!”
Tiểu Tịnh cười lạnh: “Dựa vào đâu?”
Đinh Thược Dược hỏi ngược: “Tại sao ngươi đến thư viện?”
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược cười nói: “Nha đầu ngươi, ngươi muốn nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, sau đó dựa vào số mệnh Thiên Mệnh của hắn thay đổi bản thân, đúng chứ?”
Tiểu Tịnh quay đầu: “Không có!”
Đinh Thược Dược cười ha ha: “Ngươi còn không thừa nhận!”
Nói rồi, bà ấy vỗ nhẹ vai Tiểu Tịnh: “Nghe lời khuyên của tỷ, đời này ở ẩn, tương lai có thể người có thể tranh giành với ngươi, sẽ không có ai cả! Nhưng nếu đời này ngươi không ở ẩn, đến tám phần sẽ chết yểu! Đừng thấy ca ca ngươi dễ nói chuyện, thật ra, bản chất hắn cũng là người tàn nhẫn, hơn nữa, chẳng lẽ bản thân ngươi không phát hiện, những nhân quả dính trên người ngươi đã bắt đầu nuốt chửng ngươi rồi sao? Không đúng, ngươi đã phát hiện rồi! Vì vậy, đến hiện tại ngươi mới không chịu khôi phục ký ức, đến đây tránh né những nhân quả kia. Ngươi đến thư viện Quan Huyên, ngoài việc nuốt chửng số mệnh Thiên Mệnh của hắn, còn có một nguyên nhân, chính là muốn mượn số mệnh Thiên Mệnh hắn để tránh né nhân quả!”
Chương 5639: Thần hồn rút lui!
Tiểu Tịnh bình tĩnh nói: “Ta không biết ngươi đang nói gì!”
Đinh Thược Dược cười nói: “Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn tự cứu lấy mình không, nếu muốn, ta có thể cho ngươi một con đường, nếu không muốn, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi có thể tiếp tục thảnh thơi như vậy! Nhưng ta có thể quả quyết nói với ngươi, trong tương lai, ngươi nhất định sẽ có một kết cục cực kỳ thảm! Không phải ai cũng là Thiên Mệnh, không phải ai cũng là kẻ mất trí, ngươi bây giờ, còn chưa có năng lực cắt đứt mọi nhân quả trần duyên, đợi đến khi những nhân quả ác báo lên người, ngươi khóc cũng chẳng kịp”.
Tiểu Tịnh im lặng.
Đinh Thược Dược cười nói: “Ta biết, cứ như vậy bảo ngươi ở ẩn, chắc chắn ngươi sẽ không cam tâm, đúng chứ?”
Tiểu Tịnh gật đầu.
Đinh Thược Dược khẽ cười: “Có thể! Ta có thể khiến ngươi cam tâm ở ẩn!”
Tiểu Tịnh nhìn Đinh Thược Dược, Đinh Thược Dược cười nói: “Đi theo ta!”
Nói xong, bà ấy lập tức dẫn Tiểu Tịnh đến trong một vùng tinh không.
Vẻ mặt Tiểu Tịnh nghi hoặc.
Đinh Thược Dược xòe tay, một luồng kiếm quang bỗng xuất hiện trong tay bà ấy.
Nhìn thấy kiếm quang này, ánh mắt Tiểu Tịnh bỗng thay đổi, theo bảo năng lùi vài bước.
Lúc này, kiếm quang khẽ rung chuyển, một người đàn ông áo xanh chầm chậm bước ra!
Người đàn ông áo xanh nhìn Đinh Thược Dược, cười nói: “Có chuyện?”
Đinh Thược Dược gật đầu, bà ấy quay đầu nhìn Tiểu Tịnh bên cạnh: “Ngươi thấy nha đầu này thế nào?”
Người đàn ông áo xanh nhìn Tiểu Tịnh, cười nói: “Hơi thở giết chóc trên người của nha đầu này quá nặng!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Nàng ta muốn ở lại thư viện, nhưng lại cảm thấy có phần không cam tâm!”
Người đàn ông áo xanh lại nhìn Tiểu Tịnh, y đột nhiên điểm tay về phía Tiểu Tịnh.
Vừa điểm, ánh mắt Tiểu Tịnh đã thấy đổi, sau đó, vẻ mặt cô bé đột nhiên trở nên hung tợn, cả người lập tức biến thành huyết nhân, hai mắt đỏ như biển máu!
Như thể đã kích hoạt huyết mạch Phong Ma vậy!
Trong thoáng chốc, sát ý cuồn cuộn khắp chư thiên vạn giới!
Đây là vì cảm nhận được nguy hiểm đến tính mạng, vì vậy, ý thức tiềm ẩn trong thân thể cô bé mới thức tỉnh mạnh mẽ!
Tiểu Tĩnh bỗng vươn tay phải sang bên phải, một thanh đao đỏ như máu xuất hiện trong tay cô bé, sau đó, cô bé lao lên trước, một đao chém về phía người đàn ông áo xanh, một đao này vừa chém ra, tinh không vũ trụ lập tức biến thành bụi có thể thấy rõ bằng mắt thằng!
Mà lúc này, người đàn ông áo xanh khẽ vung tay.
Ầm!
Thoáng chốc, toàn bộ huyết quang và sát ý đã biến mất không dấu vết, đồng thời, một thanh kiếm đã chắn trước cổ Tiểu Tịnh!
Thanh huyết đao trong tay phải Tiểu Tịnh rung chuyển dữ dội như đang tức giận, nhưng cũng giống như không cam lòng.
Còn trong thân thể Tiểu Tịnh, máu huyết lại đang sôi sục bùng cháy, từng luồng sức mạnh và sát ý kinh người không ngừng tuôn ra từ trong thân thể cô bé, nhưng lại không thể làm người đàn ông áo xanh bị thương chút nào!
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đúng là thú vị, huyết mạch nha đầu này tuy không phải huyết mạch Phong Ma, nhưng lại có hiệu quả như huyết mạch Phong ma!”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Đây cũng là một trong những nguyên do mà bà ấy muốn giúp nha đầu này!
Lòng trắc ẩn!
Lúc này, người đàn ông áo xanh khẽ đè tay phải, chớp mắt, Tiểu Tịnh đã khôi phục bình thường.
Tiểu Tịnh ngã xuống đất, mặt không còn chút máu.
Người đàn ông áo xanh nhìn Đinh Thược Dược, cười nói: “Ta đi đây!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Được! Đợi bên này kết thúc rồi ta đi tìm ngươi!”
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Được!”
Nói xong, y định rời đi thì lúc này, y như nghĩ đến gì đó, nhìn Tiểu Tịnh: “Nha đầu ngươi không đơn giản, hơn nữa, còn có quan hệ dây dưa với đời sau nhà họ Dương ta… Không tặng ngươi thứ gì thì cũng không hay lắm!”
Nói rồi, y điểm tay, vài giọt máu bỗng rơi xuống giữa trán Tiểu Tịnh!
Ầm!
Thoáng chốc, máu huyết trong thân thể Tiểu Tịnh như được kích hoạt, lập tức sôi sục bùng cháy!
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Ta tăng huyết mạch ngươi lên đến mức giới hạn, còn bản thân ngươi có thể đi đến đâu, thì phải xem tạo hóa ngươi thôi!”
Tiểu Tịnh nhìn người đàn ông áo xanh: “Ta là người xấu!”
Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Trùng hợp thật, ta cũng là người xấu! Ha ha…”
Nói xong, y lập tức biến mất!
Tiểu Tịnh đứng tại chỗ từ từ nhắm hai mắt lại!
Bởi vì mấy giọt máu kia, mà con đường võ đạo của cô bé không còn giới hạn.
Định Thược Dược đi đến trước mặt Tiểu Tịnh, một lúc lâu sau, Tiểu Tịnh chầm chậm mở mắt, ánh mắt cô bé đã không còn chút màu đỏ máu nào.
Đã khôi phục lại bình thường!
Tiểu Tịnh có chút mơ màng nhìn Đinh Thược Dược, một lúc sau, cô bé khẽ nói: “Ta nguyện ý ở ẩn!”
Vừa nãy hai người giao đấu một trận, cô bé đã biết rõ khoảng cách rồi!
Đười này, đã định là thời đại của Diệp Huyên, bởi vì thời đại này, là thời đại do vô số người đã chuẩn bị cho hắn!
Thần hồn rút lui!
Đinh Thược Dược gật đầu, sau đó đưa Tiểu Tịnh quay về thư viện Quan Huyên, bà ấy đưa Tiểu Tịnh đến một sân viện nhỏ, trong viện, có một cô gái đang đọc sách!
Đinh Thược Dược cười nói: “Cổ Nhiễm viện thủ, đem đến cho ngươi một đệ tử đây!”
Cổ Nhiễm chợt ngây người, sau đó nói: “Đinh cô nương!”
Đinh Thược Dược gật đầu: “Ngươi xem đi!”
Cổ Nhiễm nhìn Tiểu Tịnh, nàng ta khẽ cười: “Chào cô bé, ta là Cổ Nhiễm, sau này ngươi cứ đi theo ta, có được không?”
Tiểu Tịnh gật đầu: “Được!”
Đinh Thược Dược nhìn hai người, lắc đầu khẽ cười.
Cổ Nhiễm là viện thủ Thiện viện, tâm địa lương thiện, cả đời làm việc tốt, mà Tiểu Tịnh này lại là một đại ma đầu, bà ấy cũng chẳng biết để nha đầu này ở đây có phải là lựa chọn đúng hay không nữa!
Đinh Thược Dược thở dài trong lòng, bà ấy quay người nhìn bầu trời.
Bà ấy cũng phải đi rồi!
Cũng chính vì như vậy, bà ấy và Tần Quan với cả Thanh Khâu mới bắt đầu tìm kiếm đội nhóm quản lý tiếp theo cho thư viện Quan Huyên!
Thư viện cần người tốt, nhưng cũng cần người tàn nhẫn!
Chương 5640: Hội họp
Trong tinh không.
Diệp Huyên vẫn đang cảm nhận luồng Tín Ngưỡng Chi Lực vô biên vô tận.
Bởi vì tâm pháp Nhân Gian, nên hắn có thể cảm nhận được toàn bộ Tín Ngưỡng Chi Lực và những tín đồ kia, không những vậy, hắn còn có thể dung hợp hoàn mỹ với những Tín Ngưỡng Chi Lực này!
Đây là chuyện trước kia chưa từng có!
Lúc này, hắn mới cảm nhận được, những Tín Ngưỡng Chi Lực kia là một phần của thân thể hắn!
Đối diện với Diệp Huyên, Thanh Khâu yên lặng nhìn Diệp Huyên, gương mặt đầy ý cười.
Từ sau này trở đi, Tín Ngưỡng Chi Lực của Diệp Huyên sẽ có sự thay đổi chấn động!
Lúc này, Tần Quan và Đinh Thược Dược đột nhiên xuất hiện trong sân.
Thanh Khâu cười nói: “Đều sắp xếp xong rồi sao?”
Đinh Thược Dược gật đầu.
Tần Quan do dự một lát rồi nói: “Quyết định như vậy thật sao?”
Thanh Khâu gật đầu: “Chúng ta trước giờ đều luôn ở bên cạnh huynh ấy, huynh ấy mãi mãi sẽ không thể thật sự trưởng thành được”.
Tần Quan nhìn Diệp Huyên phía xa, khẽ nói:” Nhưng chúng ta đột nhiên rời đi, giao cả thư viện cho huynh ấy…”
Đinh Thược Dược cười nói: “Thư viện này vốn dĩ là của hắn mà! Là viện trưởng, mà cứ để mặc vậy cũng không được!”
Thanh Khâu gật đầu: “Đúng vậy!”
Tần Quan nhìn Diệp Huyên, thấp giọng thở dài, đứa nhỏ, ngươi tự mình cầu phúc đi!
Đinh Thược Dược cười nói: “Hơn hai nghìn năm, nói dài cũng không dài, nếu hắn thật sự dốc sức phấn đấu, thì có thể đến thế giới Hư Chân tìm chúng ta!”
Tần Quan bỗng nói: “Nếu hắn không thể thì sao?”
Đinh Thược Dược im lặng một lúc rồi nói: “Người mà tam kiếm cộng thêm chúng ta mà không cũng không chống đỡ được, ngươi nghĩ hắn còn hy vọng sao?”
Tần Quan: “…”
Thanh Khâu bỗng nói: “Chúng ta phải đi rồi!””
Tần Quan do dự rồi nói: “Không từ biệt sao?”
Thanh Khâu lắc đầu: “Không cần!”
Nói xong, nàng ấy xòe tay, một luồng kiếm quang từ trong lòng bàn tay nàng ấy phóng thẳng lên trời!
Vù!
Tinh không sâu thẳm lập tức nứt ra một khe hở!
Mà trong khe nứt đó, là cả một thế giới mới hoàn toàn!
Thế giới Hư Chân!
Tần Quan nhìn thế giới kia, thế giới đó thật quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm!
Rất nhanh sau đó, nàng ta như đã biết gì đó, khẽ cười.
Hiện tại cuối cùng nàng ta cũng hiểu tại sao nhiều người phải khổ tu như vậy rồi! Bởi vì chỉ có khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định, thì mới có thể thoát khỏi sự trêu đùa của vận mệnh!
Thanh Khâu bỗng nói: “Đi thôi!”
Nói xong, nàng ấy không nỡ nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó dẫn theo Tần Quan và Đinh Thược Dược biến mất trong tinh không.
Không lâu sau, khe nứt kia dần khép lại.
…
Một canh giờ sau, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trong không trung, chỉ trầm mặc.
Ba người Thanh Khâu đã đi rồi!
Đi đến thế giới Hư Chân!
Hơn nữa, Thanh Khâu còn để lại lời, nếu muốn tìm bọn họ, thì phải đến thế giới Hư Chân.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn tinh không sâu thẳm, hắn biết, Thanh Khâu bọn họ là muốn khiến hắn độc lập, tự mình trưởng thành.
Một lúc lâu sau, Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm, ta sẽ không để mọi người chờ quá lâu!”
Thế giới Hư Chân!
Đây chính là mục tiêu phấn đấu trong tương lai của Diệp Huyên hắn!
Đương nhiên, hiện tại hắn có một chuyện rất quan trọng, chính là thư viện Quan Huyên!
Nhóm Thanh Khâu vừa đi, thư viện Quan Huyên đã phải do hắn quản lý rồi!
Vừa nghĩ đến đây, hắn đã cảm thấy đau đầu, nhưng cũng hết cách, dù sao cũng là thư viện của bản thân hắn!
Diệp Huyên đứng dậy, vung tay áo, chớp mắt, hàng trăm vạn luồng kiếm quang bỗng xuyên qua trong tinh không!
Tín Ngưỡng Chi Lực!
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng, hiện tại hắn không chỉ đặt được tiến bộ về phương pháp gấp, mà Tín Ngưỡng Chi Lực cũng đạt đến mức độ đột phá về chết. Thực lực so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần!
Diệp Huyên quay về thư viện Quan Huyên, mà khi hắn quay về thư viện, thì lại có chút lạ lẫm!
Bởi vì từ sau khi thành lập thư viện Quan Huyên ở vũ trụ Tiểu Quan, hắn rất ít khi ở nơi này, vì vậy, đối với thư viện này hắn vẫn rất lạ lẫm!
Thư viện Quan Huyên hiện có Võ viện, Văn viện, Thiện viện, Yêu viện, Phật viện, Ám viện, Pháp viện, Thiên Đạo viện.
Đứng đầu Văn viện là Thư Hiền, Võ viện là Thanh Khâu, Yêu viện tạm thời vẫn đang chọn, bởi vì không có yêu nào thực lực đủ mạnh để trấn áp toàn bộ Yêu Tộc, phải biết rằng, Yêu Tộc dưới trướng thư viện Quan Huyên vô cùng nhiều, vì vậy, lúc trước vẫn luôn do Thanh Khâu quản lý! Mà Phật viện cũng như vậy, Phật viện là ban đầu hắn lập ra vì đại sư Liễu Không, dù sao, hắn có được lợi ích từ Cổ Phổ Tự, mà sau này hắn phát hiện, tăng nhân cũng có khá nhiều, hơn nữa, các tăng nhân này đều nguyện ý gia nhập thư viện Quan Huyên!
Vì vậy, thế lực viện Phật này cũng rất lớn!
Thế nhưng, cũng không có người đứng đầu, cũng là do Thanh Khâu tạm thời đại diện!
Còn về Pháp viện thì lại có viện thủ, chính là Đạo Linh, Pháp Bộ chi vương trước kia!
Ban đầu hắn còn cùng với đối phương bảo vệ Quy Khư Chi Địa, nha đầu này rất cương trực, rất thích hợp làm Pháp Bộ Chi Vương.
Còn về viện Thiên Đạo, đương nhiên là do Niệm tỷ đứng đầu, nhưng, Niệm tỷ đã lâu không xuất hiện rồi!
Niệm tỷ!
Nghĩ đến Mộ Niệm Niệm, trong lòng Diệp Huyên bỗng nhiên cảm thấy nhớ nhung!
Ngay lúc này, một người đàn ông áo đen bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, người đàn ông áo đen kính cẩn thi lễ với Diệp Huyên: “Viện trưởng!”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo đen: “Xưng hô thế nào?”
Người đàn ông áo đen nói: “Thiên Huyên!”
Thiên Huyên!
Bình luận facebook