• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 5672: Cơ hội lớn

Giết cả nhà!

Nghe vậy, Niệm Nhai lắc đầu cười: “Ngại!”

Tuy rằng Thần Hồn Điện có người không theo nàng ta, nhưng phần lớn đều là người của nàng ta.

Thấy Niệm Nhai nói vậy, cô gái váy trắng nhún vai sau đó giơ tay lên, kiếm trong tay bay ra.

Phụt!

Kiếm quang loé lên.

Xa xa, Đại trưởng lão kia vọt tới trước Diệp thiếu nhưng một thanh kiếm đã đâm vào giữa hai hàng lông mày của ông ta không hề báo trước.

Ầm!

Đại trưởng lão bị ghim ngay tại chỗ.

Tất cả mọi người đều ngơ ra.

Thế này là bị giết trong một giây đấy à?

Đại trưởng lão cũng sửng sốt, thanh kiếm đó thực sự quá nhanh, nhanh tới nỗi ông ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị ghim tại chỗ.

Cô gái váy trắng chầm chậm bước đến bên cạnh Diệp Huyên, nhìn Đại trưởng lão trước mặt: “Còn gì muốn nói nữa không?”

Đại trưởng lão vừa định lên tiếng thì cô gái đã lắc đầu: “Không nói gì thì hơn”.

Nói xong nàng ta vung tay lên.

Bùm!

Đại trưởng lão biến mất không thấy tăm hơi.

Mọi người: “…”

Niệm Nhai nhìn cô gái váy trắng thật sâu, tuy hai người là bạn bè, nàng ta cũng biết cô gái váy trắng rất mạnh, nhưng vẫn luôn không rõ rốt cuộc là mạnh tới mức nào.

Cho đến giờ phút này nàng ta cũng không biết.

Bởi vì cô gái váy trắng giết chỉ trong một giây.

Hơn nữa nàng ta cũng không biết nhát kiếm vừa rồi cô gái váy trắng đã phát huy bao nhiêu năng lực.

Một phần lực và chín phần lớn là sự khác biệt rất lớn!

Cô gái váy trắng nhìn mọi người rồi bảo: “Đừng làm phiền ca ca ta”.

Tất cả nhìn cô gái váy trắng, trong mắt là vẻ dè chừng.

Niệm Nhai liếc nhìn cường giả của Thần Hồn Điện đang có mặt: “Bây giờ các ngươi nghe ai?”

Mọi người nhìn nhau sau đó đồng loạt quỳ một gối trước Niệm Nhai: “Điện hạ”.

Đại trưởng lão đã chết, bây giờ trong Thần Hồn Điện còn ai có thể chống lại vị Điện hạ này nữa?

Không còn ai!

Niệm Nhai xua tay: “Lui cả đi”.

Mọi người nhanh chóng quay người lui ra ngoài.

Nàng ta không chém tận giết tuyệt, bởi vì bây giờ đã không cần thiết nữa.

Lúc này, cô gái váy trắng đột nhiên cười bảo: “Chúng ta coi như hoà rồi nhé”.

Niệm Nhai cười: “Đúng thế”.

Hai người phụ nữ thông minh nhìn nhau và mỉm cười.

Niệm Nhai dẫn Diệp Huyên đến đây tu luyện, hiển nhiên nàng ta biết hành động này sẽ khiến Đại trưởng lão bất mãn, chắc chắn ông ta sẽ gây sự với nàng ta và Diệp Huyên.

Mà nàng ta nhân cơ hội này mượn tay cô gái váy trắng để tiêu diệt Đại trưởng lão.

Đôi bên cùng có lợi!

Lúc này Niệm Nhai xoè tay, trong lòng bàn tay nàng ta xuất hiện một toà tiểu tháp cổ, nàng ta thầm niệm chú, tiểu tháp cổ chầm chậm bay lên đỉnh đầu Diệp Huyên, giây tiếp theo một trận pháp cổ từ từ xuất hiện, vô số sức mạnh linh hồn thần bí không ngừng tuôn ra từ trận pháp, cuối cùng tiến vào cơ thể Diệp Huyên.

Ầm!

Cơ thể Diệp Huyên run lên kịch liệt.

Phải nói rằng Niệm Nhai rất hào phóng.

Đây là đại trận Thần Hồn, chuyên nuôi dưỡng linh hồn, cho dù là nàng ta cũng chỉ có thể mấy trăm năm mới sử dụng một lần.

Mà nàng ta lại không chút do dự nhường cơ hội này cho Diệp Huyên.

Có sự trợ giúp của đại trận Thần Hồn và cây thần hồn, sức mạnh linh hồn của Diệp Huyên tăng lên với tốc độ đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này, cô gái váy trắng bỗng nở nụ cười: “Cảm ơn”.

Niệm Nhai nói: “Khách sáo quá”.

Nói xong nàng ta nhìn Diệp Huyên, phải công nhận rằng nàng ta cũng hơi bất ngờ.

Bởi vì thực lực của Diệp Huyên rất mạnh, nhất là ở phương diện linh hồn, cho dù ở trong Thần Hồn Điện thì cũng thuộc cấp bậc cao nhất, mà hiện giờ dưới sự trợ giúp của Thần Hồn Điện, linh hồn của hắn chắc chấn có thể đạt tới trình độ kinh khủng.

Người thiên mệnh!

Không đơn giản!

Niệm Nhai khẽ cười, đây thực sự là cơ hội lớn của nàng ta.

Có thể khiến hai huynh muội nhà này cùng nợ mình ân tình, đây chẳng phải cơ hội sao?

Lúc này Niệm Nhai đột nhiên bảo: “Tiểu Thanh, chúng ta đến nơi khác đi dạo đi?”

Cô gái váy trắng lắc đầu: “Ta ở đây bảo vệ huynh ấy”.

Niệm Nhai gật đầu: “Được! Vậy ta đi trước nhé”.

Cô gái cười: “Cô đi đi”.

Niệm Nhai gật đầu, quay người rời đi.

Cô gái váy trắng ở lại nhìn Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng dưới đất, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.



Thần Hồn Điện.

Trong chính điện, Niệm Nhai vừa về tới đại điện thì hai ông lão và một người đàn ông trung niên đã chờ nàng ta ở đó.

Người đàn ông trung niên đứng đầu là Điện chủ của Thần Hồn Điện hiện tại – Khương Qua.

Mà hai ông lão kia là Thái thượng trưởng lão của Thần Hồn Điện hiện tại.

Niệm Nhai cười: “Phụ thân và hai vị Thái thượng trưởng lão định xét xử ta đấy à?”

Khương Qua nhìn Niệm Nhai: “Lần này con làm rất quá đáng”.

Niệm Nhai cười: “Có gì quá đáng?”

Khương Qua nhìn chằm chằm nàng ta: “Để người ngoài giết Đại trưởng lão của Thần Hồn Điện ta, thế này chẳng phải là quá đáng sao?”

Niệm Nhai cười khẽ: “Phụ thân, cha có biết Đại trưởng lão đã làm gì không?”

Khương Qua im lặng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom