• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (1 Viewer)

  • Chương 5721-5725

Chương 5721: Phú bà

Diệp Huyên trầm giọng nói: "Đã có thần vật như vậy, tại sao đối phương lại còn muốn đấu giá?"

Bút Đại đạo nói: "Thứ nhất, bọn họ chắc chắn không biết cách sử dụng kính này, thứ hai, bọn họ không có đạo ấn, cho dù có dùng kính này thì uy lực cũng sẽ suy giảm đi rất nhiều".

Diệp Huyên khẽ gật đầu, nói: "Hiểu rồi".

Nói xong, hắn nhìn về phía Cao quản sự, cười bảo: "Vậy ta ở lại đây xem thử vậy".

Cao quản sự cười: "Được!"

Nói rồi, nàng ta xoay người rời đi.

Sau khi Cao quản sự rời đi, Diệp Huyên nhíu mày lại, tại sao người phụ nữ này lại nghi mình giết Đại tế sư?

Lúc trước khi Đại tế sư đến tìm hắn cũng là lén lút đến, dù sao chuyện đánh cướp kiểu đó Đại tế sư chắc chắn không dám công khai làm. Bởi vậy lúc hắn giết hai người Đại tế sư, người ngoài căn bản không thể biết được, cho dù là Thần miếu cũng không!

Chỉ có một giải thích thôi.

Đó là thương hội Thiên Bảo này biết được nhất cử nhất động của Đại tế sư, đồng thời chuyện hắn đến Thần miếu và cho Đại tế sư Bà Sa Tinh cũng bị thương hội này biết được, thế nên đối phương mới nghi ngờ mình.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệp Huyên trầm xuống.

Thương hội Thiên Bảo này sâu không lường được!

Đúng lúc này, một cô gái thanh tú đi vào, nàng ta nhìn Diệp Huyên rồi khẽ mỉm cười: "Diệp công tử, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi! Mời Diệp công tử theo ta vào sân đấu giá".

Diệp Huyên cười đáp: "Được".

Nói xong, hắn đứng dậy đi theo cô gái vào sân đấu giá, mà lúc này nơi đây đã có không ít người tụ tập lại. Những người này đa số đều mặc áo bào đen che giấu thân phận, tất nhiên, cũng có một vài người không làm thế.

Lúc này, Cao quản sự bỗng đi lên đài đấu giá, nàng ta nhìn mọi người ở đây một lượt rồi cười nói: "Hoan nghênh chư vị tham gia buổi đấu giá của thương hội Thiên Bảo, buổi đấu giá lần này có tổng cộng ba mươi sáu món. Lần đấu giá này sẽ được thương hội trích ra một phần trăm lợi nhuận để làm từ thiện".

Nghe vậy, Diệp Huyên bỗng thấy hơi kinh ngạc, làm từ thiện?

Từ này hắn đã từng nghe Tần Quan nói, mà đây là từ xuất phát từ hệ Ngân Hà!

Lẽ nào trong buổi đấu giá Thiên Bảo này có người hệ Ngân Hà?

Trên đài đấu giá, Cao quản sự lấy ra một quyển sách cổ dày đặc, cười nói: "Đây là tâm pháp Thần cấp, giá khởi điểm là một triệu Bà Sa Tinh..."

Diệp Huyên liếc mắt nhìn, sau đó dựa vào ghế ngồi, hắn không có chút hứng thú nào với mấy món đồ này.

Tâm pháp Vũ Trụ hắn đang tu luyện hiện tại hẳn là tâm pháp cấp bậc cao nhất trong vũ trụ hiện nay rồi.

Còn những thứ khác hắn cũng không quan tâm luôn.

Bây giờ hắn có nhiều thần vật lắm.

Chỉ kiếm Thanh Huyên và Tiểu Tháp thôi cũng đã đủ đè bẹp tất cả.

Chẳng mấy chốc, Cao quản sự lấy ra một chiếc kính cổ xưa, nhìn thấy cái kính này, tất cả mọi người ở đây đều lên tinh thần ngay!

Diệp Huyên liếc mắt nhìn xung quanh, rõ ràng chiếc kính này thu hút rất nhiều sự chú ý.

Diệp Huyên hỏi thầm trong lòng: "Tiểu Bút, đó là hàng thật à?"

Tiểu Bút im lặng một lát rồi nói: "Là hàng thật, bây giờ đang trong trạng thái bị phong ấn".

Diệp Huyên hỏi: "Huynh có thể kích hoạt nó không?"

Tiểu Bút đáp: "Ta không thể, nhưng cậu thì có thể".

Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Nói thế là sao?"

Tiểu Bút đáp: "Cậu có đạo ấn, đạo ấn có khí tức của chủ nhân, vậy nên cậu có thể kích hoạt nó".

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Thì ra là vậy".

Tiểu Bút trầm giọng nói: "Nhất định phải có được thứ này, nó thật sự rất biến thái, là một sự trợ giúp rất lớn đối với cậu hiện tại".

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Được".

Tiền?

Hắn thật sự có nhiều lắm!

Cao quản sự nhìn xung quanh một lượt rồi cười nói: "Đạo Kính, là đồ vật của Đạo Môn năm đó để lại. Đạo chủ Đạo Môn khi ấy đã dùng vật này để chống đỡ hai vị Cổ Thần... Ta nghĩ mọi người hẳn cũng đã nghe qua câu chuyện này, ta không muốn nói nhiều nữa! Giá khởi điểm, một trăm triệu Bà Sa Tinh! Bước giá không được thấp hơn mười triệu!"

Một trăm triệu!

Thật sự rất đắt!

Mà thần vật có thể chống lại Cổ Thần chắc chắn không chỉ dừng lại ở một trăm triệu!

Lúc này, một giọng nói vang lên từ trong góc khuất: "Hai trăm triệu".

Hai trăm triệu!

Tất cả mọi người đều cả kinh.

Một lần tăng giá đã lên gấp đôi?

Mọi người nhìn về góc khuất kia, ở đó có một cô gái mang mặt nạ.

Diệp Huyên liếc mắt nhìn cô gái kia, sau đó nói: "Hai trăm mười triệu".

Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh hô lên: "Ba trăm triệu".

Mọi người còn chưa kịp há hốc thì Diệp Huyên đã nói ngay: "Ba trăm mười triệu".

Cô gái nói: "Bốn trăm triệu".

Diệp Huyên nói: "Bốn trăm mười triệu".

"Năm trăm triệu!"

"Năm trăm mười triệu".

"Sáu trăm triệu".

"Sáu trăm mười triệu".

"Một tỷ..."

"Một tỷ mười triệu..."

"Một tỷ mốt!"

Ngay sau khi cô gái hô lên con số một tỷ mốt, Diệp Huyên không nhịn được quay đầu liếc mắt nhìn cô gái mặt nạ kia, mẹ kiếp, chẳng lẽ gặp phải phú bà rồi?

Tiểu Bút bỗng lên tiếng nhắc nhở: "Tiểu Tháp chí ít có thể bán được mấy chục tỷ đấy!"

Tiểu Tháp: "..."
Chương 5722: Nể mặt

Mấy chục tỷ?

Diệp Huyên lắc đầu cười.

Khỏi phái nói, nếu hắn bán Tiểu Tháp thật thì đừng nói là mấy chục tỷ, sợ là mấy trăm tỷ cũng có người mua!

Tiểu Bút và Tiểu Tháp bây giờ đã lên giá lắm rồi!

Nghe Tiểu Bút nói vậy, Tiểu Tháp cười lạnh hai tiếng, không trả lời.

Rõ ràng là bây giờ nó rất có giá trị.

Chỉ cần nó không phản bội thì địa vị của nó ở nhà họ Dương tuyệt đối là không ai bằng!

Lúc này, Cao quản sự trên đài đấu giá nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: "Công tử, còn tăng giá không?"

Phải thừa nhận là nàng ta có hơi khiếp sợ.

Bởi vì nàng không ngờ rằng thanh niên trước mắt này lại có nhiều tiền như vậy.

Nghe Cao quản sự nói thế, Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Một tỷ hai".

Một tỷ hai!

Lời vừa nói ra, mọi người ở đây đều kinh ngạc.

Đây không phải là một con số thấp!

Ở trong góc, cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh hô lên: "Một tỷ ba".

Diệp Huyên liền nói ngay: "Một tỷ tư".

Cô gái đeo mặt nạ nhẹ nhàng nói: "Một tỷ rưỡi".

Diệp Huyên trầm mặc.

Mẹ kiếp!

Gặp phải phú bà hàng thật giá thật rồi!

Tuy hắn có nhiều tiền thật, nhưng không phải là cái túi không đáy.

Hơn nữa mỗi lần đối phương hô giá đều rất bình tĩnh, rõ ràng là người ta rất có tiền!

Nhưng hắn cũng không định cứ từ bỏ dễ dàng như vậy.

Diệp Huyên nói: "Hai tỷ".

Hai tỷ!

Mọi người đều sửng sốt.

Cao quản sự nhìn Diệp Huyên ở phía dưới, nụ cười trên mặt cực kỳ tươi.

Ở trong góc khuất, cô gái mặt nạ bỗng liếc sang Diệp Huyên: "Ba tỷ".

Ba tỷ!

Mọi người ở đây bắt đầu bối rồi.

Ba tỷ đó!

Cho dù là một vị Cổ Thần cũng e là không lấy ra được ngay lập tức.

Cô gái này là thần thánh phương nào?

Lúc này nụ cười của Cao quản sự đã trở thành vẻ nghiêm nghị, thương hội Thiên Bảo là thương hội lớn nhất lục giới hiện này, mà cho dù là thương hội Thiên Bảo thì cũng không thể lôi ra ngay ba tỷ trong một thời gian ngắn được.

Nghĩ tới đây, Cao quản sự nhìn Đạo Kính trong tay, nàng ta cau mày lại, sở dĩ đem Đạo Kính ra bán đấu giá là vì thương hội Thiên Bảo đã nghiên cứu qua rồi. Đạo Kính này căn bản không thể khởi động được, nói cách khác, với quan điểm của thương hội Thiên Bảo thì đây chính là một cái kính vô dụng!

Ban đầu họ ước định thứ này cùng lắm là vài trăm triệu, mà bây giờ nó đã lên đến ba tỷ!

Vậy không bình thường!

Rõ ràng rằng thương hội của nàng ta đã đánh giá thấp giá trị của Đạo Kính này, hai người trước mắt này đều có cách khởi động nó!

Nghĩ tới đây, nàng ta nhìn xuống chỗ Diệp Huyên, cô gái mặt nạ đã tăng giá đến ba tỷ, vị Diệp công tử này còn theo không?

Bên dưới, Diệp Huyên im lặng.

Ba tỷ.

Hắn cũng không ngờ đối phương lại tăng giá đến ba tỷ!

Bây giờ hắn chỉ có tổng cộng hơn ba tỷ Bà Sa Tinh.

Hiển nhiên là hắn không theo nổi nữa rồi.

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía cô gái đeo mặt nạ ở trong góc khuất kia, cười nói: "Ta nể mặt cô nương vậy, chiếc kính đó thuộc về cô!"

Vẻ mặt mọi người sượng lại.

Thằng nhóc này không có tiền thì bảo là không có tiền đi, còn bày đặt nể mặt?

Nghe Diệp Huyên nói vậy, cô gái đeo mặt nạ không nhịn được liếc lấy hắn một lần nữa, lông mày hơi nhíu lại.

Trên đài đấu giá, Cao quản sự đưa mắt nhìn Diệp Huyên, sau đó cười nói: "Diệp công tử rút ra rồi, còn ai ra giá nữa không?"

Trong điện, mọi người đều im lặng.

Cao quản sự nhìn xung quanh một lượt rồi đưa mắt sang cô gái đeo mặt nạ kia: "Ta tuyên bố, Đạo Kính thuộc về vị cô nương này!"

Nói xong, nàng ta đích thân cầm Đạo Kính bước chậm rãi đến trước mặt cô gái đeo mặt nạ.

Cô gái đeo mặt nạ xòe tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ đen kịt chậm rãi bay đến trước mặt Cao quản sự, Cao quản sự liếc nhìn, trên mặt liền nổi lên vẻ hưng phấn, nàng ta cầm nhẫn rồi nói: "Đa tạ cô nương".

Cô gái đeo mặt nạ không phí lời nữa, nhận lấy Đạo Kính xong là đứng dậy rời đi ngay. Mà khi nàng rời đi còn quay đầu nhìn Diệp Huyên một cái.

Diệp Huyên chịu luôn.

Nhìn hắn làm gì?

Lúc này, Cao quản sự đột nhiên nói: "Buổi đấu giá tiếp tục..."

Diệp Huyên đã hết hứng thú, nên cũng đứng dậy rời đi.

Ngoài điện, Diệp Huyên lắc đầu: "Đáng tiếc!"

Tiểu Bút trầm giọng nói: "Đúng là có chút đáng tiếc".

Diệp Huyên cười nói: "Thôi không sao, sau này gặp chủ nhân huynh thì bảo ông ta tự làm cho ta một cái riêng vậy".

Tiểu Bút im luôn.

Việc kinh thiên động địa như vậy, nó làm nổi không?

Diệp Huyên cười ha ha, sau đó biến mất.
Chương 5723: Giơ ngón cái

Khi trở về thư viện hắn mới thấy nơi đây vắng ngắt, không có lấy một học viên, dù sao bây giờ thư viện Quan Huyên chẳng có chút tiếng tăm nào, nên không ai nguyện ý đến gia nhập cũng đúng.

Nhưng hắn không vội, bây giờ mục đích quan trọng nhất là phải tìm các Đạo sư giỏi.

Mà suy nghĩ của hắn cũng đơn giản thôi, cứ tìm về một Đạo sư vô cùng nổi danh về là được.

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng đi đến, Diệp Huyên quay sang nhìn, người này mặc một bộ thần bào, trong tay cầm pháp trượng, trang phục rất giống với Đại tế sư.

Thần miếu!

Người đàn ông trung niên chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Huyên, khẽ mỉm cười: "Diệp công tử, chào cậu".

Diệp Huyên cười nói: "Các hạ là?"

Người đàn ông trung niên đáp: "Ta là Đại tế sư mới nhậm chức của Thần miều".

Diệp Huyên liền chắp tay trước ngực: "Chào Đại tế sư".

Đại tế sư nhìn Diệp Huyên: "Diệp công tử, Đại tế sư tiền nhiệm đã bị kẻ xấu sát hại".

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Ta đã nghe nói. Hừ, đến cả Đại tế sư mà cũng dám giết, thế giới này thối nát quá rồi! Mong Tang Thần hiện hữu, che chở chúng ta!"

Đại tế sư nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Diệp công tử là một tín đồ trung thành?"

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng. Ta tín ngưỡng Tang Thần".

Đại tế sư khẽ mỉm cười: "Diệp công tử, theo ta được biết, Đại tế sư tiền nhiệm đã lấy tiền của cậu, đúng không?"

Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Không phải, là ta tự nguyện quyên giúp Thần miếu".

Đại tế sư trầm mặc.

Diệp Huyên thấp giọng thở dài: "Đại tế sư cho rằng cái chết của Đại tế sư tiền nhiệm có liên quan đến ta?"

Đại tế sư khẽ mỉm cười: "Chúng ta chỉ đang điều tra thôi, khi chưa tìm ra được hung thủ, người nào cũng có khả năng!"

Diệp Huyên gật đầu: "Đại tế sư, thứ cho ta nói thẳng, với thực lực của Đại tế sư tiền nhiệm, muốn im hơi lặng tiếng giết chết ông ấy chắc chắn không phải chuyện người thường có thể làm được. Thế ông nghĩ thử, có thể là do các Cổ Thần khác làm không?"

Các Cổ Thần khác!

Đại tế sư chợt nhíu mày lại.

Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "Khi chưa tra ra được hung thủ, ai cũng có khả năng!"

Đại tế sư trầm mặc một lát rồi nói: "Đã làm phiền Diệp công tử rồi".

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.

Diệp Huyên đưa mắt nhìn Đại tế sư, Thần miếu này đang nghi ngờ hắn!

Diệp Huyên lắc lắc đầu, đang định xoay người rời đi thì bỗng có một cô gái đeo mặt nạ bước từ xa đến.

Chính là cô gái đeo mặt nạ ở buổi đấu giá!

Nhìn cô gái trước mắt, Diệp Huyên thoạt đầu hơi ngẩn người, sau đó cười hỏi: "Cô nương tìm ta à?"

Cô gái đeo mặt nạ nhìn Diệp Huyên: "Tại sao ngươi lại đấu giá Đạo Kính?"

Diệp Huyên bình tĩnh đáp: "Vì tò mò".

Cô gái đeo mặt nạ: "Vì tò mò mà bằng lòng bỏ ra hai tỷ để mua?"

Diệp Huyên cười hỏi: "Cô nương tìm ta để làm gì?"

Cô gái đeo mặt nạ nhìn Diệp Huyên: "Ngươi là người của Đạo Môn!"

Diệp Huyên im lặng.

Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh nói: "Hơn nữa ngươi còn có cách để khởi động Đạo Kính này, đúng không?"

Diệp Huyên lắc đầu: "Không có".

Cô gái đeo mặt nạ nhíu mày lại.

Diệp Huyên lạnh lùng nói: "Cô nương, cô cứ như đang tra hỏi phạm nhân vậy! Cô có nghĩ đến việc đổi cách nói chuyện khác không?"

Cô gái đeo mặt nạ im lặng một lát rồi hỏi: "Ngươi không phải người của Đạo Môn?"

Diệp Huyên liếc mắt nhìn cô gái đeo mặt nạ: "Không phải".

Cô gái đeo mặt nạ nhíu mày lại.

Diệp Huyên cười nói: "Cô nương, cô là người của Đạo Môn à?"

Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh đáp: "Đúng vậy".

Đến lượt Diệp Huyên nhíu mày, hắn quan sát cô gái một chút rồi hỏi: "Không phải Đạo Môn đã bị diệt rồi sao?"

Cô gái đeo mặt nạ không nói gì.

Diệp Huyên có chút ngạc nhiên: "Cô nương..."

Cô gái đeo mặt nạ đột nhiên nói: "Nếu ngươi là người của Đạo Môn thì đi với ta đến một chỗ, còn không thì chúng ta coi như chưa từng gặp".

Nói xong, nàng ta liền xoay người rời đi.

Diệp Huyên đứng tại chỗ nói thầm trong lòng: "Tiểu Bút, nàng ta có tu luyện tâm pháp Đạo Môn không?"

Tiểu Bút im lặng một lát rồi khai thật: "Không biết!"

Diệp Huyên: "..."

Diệp Huyên đứng trầm mặc một lát rồi cuối cùng vẫn đi theo, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, cô gái kia là người của Đạo Môn thật!

Diệp Huyên theo cô gái đeo mặt nạ đi tới một đỉnh núi, Diệp Huyên liếc nhìn xung quanh, nơi này chỉ là một mảnh phế tích.

Cô gái đeo mặt nạ hỏi: "Biết đây là đâu không?"

Diệp Huyên đáp: "Từng là Đạo Môn?"

Cô gái đeo mặt nạ gật đầu: "Đúng, bây giờ đã thành phế tích rồi".

Diệp Huyên trầm mặc.

Hắn phát hiện, những Đạo Môn nhằm vào hắn đều có địa vị rất cao, còn những Đạo Môn không nhằm vào hắn thì đều rất thảm!

Nhất là sau khi hắn tiếp quản Đạo Môn, hắn chưa từng gặp phải Đạo Môn nào vô cùng mạnh cả, không phải đã xuống dốc thì cũng đã bị diệt.

Vớ vẩn thật chứ!

Cô gái đeo mặt nạ lại nói: "Ngươi là người từ thế giới ngoài đến, nói cách khác, ngươi thuộc Đạo Môn khác đúng không?"

Diệp Huyên nhìn về phía cô gái đeo mặt nạ: "Cô là ai?"

Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh nói: "Người của Đạo Môn!"

Diệp Huyên lắc đầu: "Theo ta được biết, Đạo Môn năm đó đã bị nhóm Cổ Thần tiêu diệt! Nếu như cô là người của Đạo Môn, cô không thể sống được".

Cô gái đeo mặt nạ liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Ta có lòng phòng bị với ngươi, cũng như ngươi không tin tưởng ta vậy. Thế nên chúng ta cần phải làm gì đó để tin tưởng lẫn nhau".

Diệp Huyên xòe tay ra, đạo ấn xuất hiện trong tay hắn.

Nhìn thấy đạo ấn, cô gái đeo mặt nạ híp mắt lại: "Đạo ấn!"

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng!"

Cô gái đeo mặt nạ nhìn Diệp Huyên: "Ngươi là người được chủ nhân bút Đại đạo chọn!"

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Đúng vậy".

Cô gái đeo mặt nạ đột nhiên cười khẽ: "Ông ta còn chưa hết hy vọng à!"

Diệp Huyên cau mày lại, đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng chậm rãi bước đến, thấy người này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức tối lại!

Chính là vị Đại tế sư kia!

Ngoài ra còn có một người phụ nữ xinh đẹp khác!

Chính là Cao quản sự của thương hội Thiên Bảo.

Cô gái đeo mặt nạ nhìn Diệp Huyên: "Đoán xem ta là ai!"

Diệp Huyên trầm mặc một lát rồi trả lời: "Tang Thần".

Cô gái đeo mặt nạ nhìn chằm chằm Diệp Huyên: "Đúng rồi đấy, muốn thưởng không?"

Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười: "Cô cần gì phải bày ra một cái bẫy như thế... Không cần đâu, thật đấy".

Cô gái đeo mặt nạ nói: "Ở địa bàn của ta, giết người của ta, người bình thường tuyệt đối không có lá gan như vậy. Ta cần phải biết thân phận và lai lịch của ngươi".

Diệp Huyên cười nói: "Bây giờ biết rồi chứ?"

Cô gái đeo mặt nạ gật đầu: "Thật ra ta cũng có chút bất ngờ, không ngờ rằng chủ nhân bút Đại đạo lại giao đạo ấn cho ngươi".

Nói rồi, nàng ta chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Huyên, khẽ mỉm cười: "Ngươi đoán xem, nếu bây giờ ta giết ngươi thì ông ấy có ra tay giúp đỡ không?"

Diệp Huyên bình tĩnh nói: "Có lẽ ông ta sẽ giơ ngón cái với cô, sau đó hô một loạt đỉnh đỉnh đỉnh".

Chủ nhân bút Đại đạo: "..."
Chương 5724: Ngươi chướng mắt ta sao?

Chủ nhân bút Đại đạo sẽ cứu mình sao?

Hiển nhiên là không rồi!

Tên này còn ước gì mình chết đấy!

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Tang Thần khẽ cười: “Vậy ngươi cảm thấy liệu ta có giết ngươi hay không?”

Diệp Huyên thoáng nhìn Tang Thần: “Xem ra, ngươi còn chưa nhận thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này!”

Tang Thần nheo mắt nhìn: “Có ý gì?”

Diệp Huyên khẽ thở dài: “Ta khiêm tốn, không phải bởi vì ta sợ ngươi, mà là bởi vì ta không muốn giết chóc nhiều, hiểu không?”

Tang Thần khẽ cười: “Ngươi cho rằng chủ nhân bút Đại đạo sẽ đến cứu ngươi? Muốn cược hay không? Ta cược y sẽ không đến cứu ngươi!”

Diệp Huyên nhìn chằm chằm Tang Thần: “Ngươi sống bao lâu rồi?”

Tang Thần cười nói: “Trên trăm triệu năm!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Vậy đúng là sống đủ rồi!”

Tang Thần nheo mắt lại: “Ngươi đang uy hiếp một vị Cổ Thần sao?”

Diệp Huyên khẽ cười: “Nào, đổi sang nơi khác!”

Nói xong, hắn chợt ngự kiếm bay lên, trong chớp mắt biến mất ở chân trời.

Ánh mắt Tang Thần dần dần lạnh lẽo, ngay sau đó, nàng ta cũng biến mất theo!

Trong một hư không nào đó, hai người đối diện với nhau!

Tang Thần nhìn Diệp Huyên, đang định nói chuyện, Diệp Huyên bất chợt lật tay phải lên, trong nháy mắt, siêu thời không nơi đây trực tiếp bị hắn gấp lại!

Nhìn thấy cảnh này, Tang Thần nhíu mày: “Ngươi lại có thể rung chuyển siêu thời không!”

Diệp Huyên không một lời thừa thãi, rút kiếm chém ra một nhát!

Vèo!

Một luồng kiếm quang phá không bay ra!

Tang Thần mặt không biểu cảm, nàng ta mở tay ra, sau đó khẽ quét một phát, trong nháy mắt, vậy mà tốc độ của kiếm quang kia trở nên chậm chạp, ngay sau đó, kiếm quang dần dần bị chôn vùi!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên nhíu mày lại, hắn cảm giác được, siêu thời không nơi này xảy ra thay đổi kỳ lạ!

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyên bỗng nhiên biến mất!

Vèo!

Thời không trước mặt Tang Thần đột nhiên vỡ ra, một sợi kiếm quang phá không bay tới!

Khóe miệng Tang Thần khẽ cong lên lộ vẻ khinh thường, giơ ngón tay phải ra kẹp lại, cứ thế mà kẹp lấy kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên, nhưng ngay sau đó, sắc mặt nàng ta bỗng thay đổi dữ dội, lập tức buông ra, nhưng vẫn hơi muộn!

Phụt!

Hai ngón tay của Tang Thần trực tiếp bay ra ngoài!

Cùng lúc đó, cả người Tang Thần cũng lập tức lùi xa vạn trượng!

Đối diện, Diệp Huyên cầm kiếm đứng đó, hắn nhìn Tang Thần, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng quanh người lại tỏa ra kiếm thế cực kỳ đáng sợ!

Sau khi dừng lại, Tang Thần nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên: “Kiếm này của ngươi lại có thể phá thần thể của ta!”

Trong giọng nói mang theo khó mà tin nổi!

Đến loại cấp bậc này, thần vật bình thường đã không cách nào tổn thương cơ thể của nàng ta!

Mà thanh kiếm trước mắt lại dễ dàng chặt đứt ngón tay của nàng ta!

Nơi xa, Diệp Huyên không một lời nói nhảm, lập tức biến mất khỏi nơi đó, mà trong khoảnh khắc hắn biến mất kia, Tang Thần đột nhiên bước lên trước một bước, sau đó chợt tung ra một cú đấm!

Cú đấm này vừa tung ra, toàn bộ tinh không xung quanh trực tiếp bị bóp méo thành một vòng xoáy khổng lồ!

Cú đấm này mang theo vô số sức mạnh thời không Ám giới!

Nhưng mà, kiếm của Diệp Huyên vẫn dễ dàng phá vỡ sức mạnh thời không Ám giới!

Ầm ầm!

Kèm theo kiếm quang bộc phát, Tang Thần lại lùi xa mấy ngàn trượng!

Mà thời không Ám giới xung quanh đều bị kiếm này của Diệp Huyên cắt đứt!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Tang Thần vừa dừng lại kia tức khắc trở nên vô cùng khó coi: “Đây rốt cuộc là kiếm gì!”

Diệp Huyên cầm kiếm bước chậm về phía Tang Thần: “Muốn biết? Nhưng ta không nói cho ngươi biết đấy!”

Tang Thần nhìn chằm chằm Diệp Huyên, giây phút này, nàng ta đã có cảm giác bất an!

Diệp Huyên đột nhiên biến mất.

Vèo!

Nơi đây, một sợi kiếm quang chợt lóe!

Trong nháy mắt, thời không hiện hữu, siêu thời không và thời không Ám giới lập tức bị xé rách!

Nơi xa, Tang Thần mở bàn tay ra, ngay sau đó, toàn bộ thời không Ám giới bỗng nhiên rung động kịch liệt, tiếp đó, sức mạnh thời không Ám giới vô cùng vô tận hệt như thủy triều ập về phía nàng ta!

Lúc này, kiếm của Diệp Huyên đến rồi!

Trong mắt Tang Thần lóe vẻ tàn ác, trong nháy mắt biến mất khỏi nơi này!

Ầm ầm!

Bất thình lình, vùng thời không hiện hữu này trực tiếp hóa thành tro tàn.

Mà lần này, Diệp Huyên lùi liên tục mười mấy vạn trượng, khi hắn dừng lại, khóe miệng tràn ra vệt máu tươi!

Sức mạnh thời không Ám giới!

Sức mạnh kinh khủng này, cho dù là hắn của bây giờ cũng khó mà ngăn cản!

Nơi xa, Tang Thần nhìn chằm chằm Diệp Huyên, nàng ta giơ tay phải ra, chỉ thoáng chốc, vô số sức mạnh thời không Ám giới lại tuôn ra!

Mà lúc này, Diệp Huyên chợt nói: “Ám giới chủ ở đâu!”

Ám giới chủ!

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Tang Thần nhíu mày lại, mà lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

Người tới chính là Ám giới chủ!

Ám giới chủ cúi thấp người thi lễ với Diệp Huyên, run giọng nói: “Diệp thiếu!”

Diệp Huyên mặt không cảm xúc: “Sao vậy, ngươi chướng mắt ta sao?”

Sắc mặt Ám giới chủ lập tức thay đổi, gã vội nói: “Diệp thiếu, cớ gì lại nói lời này?”

Diệp Huyên nhìn chằm chằm Ám giới chủ: “Ngươi đang giúp người phụ nữ này!”

Ám giới chủ cười gượng: “Diệp thiếu, ngươi nghĩ oan cho ta rồi! Ta không hề giúp đỡ nàng ta, là bản thân nàng ta tu luyện được sức mạnh Ám giới này, không liên quan gì đến ta… Dựa vào pháp tắc vũ trụ mà chủ nhân đặt ra, nàng ta có thể thu hoạch được sức mạnh thời không Ám giới thông qua tu luyện của bản thân!”
Chương 5725: Đối với lệnh muội!

Diệp Huyên nhìn Ám giới chủ: “Từ giờ trở đi, không được sự cho phép của ta, người ngoài không được tu luyện sức mạnh Ám giới!”

“Hả?”

Ám giới chủ sửng sốt.

Diệp Huyên bình thản nói: “Có vấn đề gì không?”

“Chuyện này…”

Ám giới chủ cực kỳ khó xử: “Diệp thiếu… ta…”

Diệp Huyên thản nhiên nói: “Được hay không cứ nói một câu, nếu như không được, vậy ngươi nghỉ việc đi! Đổi người khác đến làm Ám giới chủ!”

Sắc mặt Ám giới chủ lập tức thay đổi, gã vội vàng nói: “Được, Diệp thiếu nói cái gì thì chính là cái đó, ta nghe theo Diệp thiếu!”

Gã cũng không cho là Diệp thiếu trước mắt này đang dọa gã!

Mẹ nó!

Chưa nói đến việc Diệp thiếu này nắm giữ đạo ấn, là người chủ nhân bút Đại đạo đích thân chọn lựa, mà muội muội của Diệp thiếu này cũng vô cùng khủng bố!

Nếu mình bị xử lý, tám chín phần mười là chủ nhân bút Đại đạo sẽ không báo thù cho mình!

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!

Nghe thấy lời của Ám giới chủ, Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn thoáng nhìn Tang Thần nơi xa: “Từ giờ trở đi, đừng cho nàng sử dụng sức mạnh thời không Ám giới nữa!”

Ám giới chủ gật đầu: “Vâng!”

Nói xong, gã vung tay áo lên, trong nháy mắt, sức mạnh thời không Ám giới xung quanh Tang Thần đột nhiên rút đi giống như thủy triều!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tang Thần chợt híp mắt lại, không thể không nói, lúc này nàng ta thật sự khiếp sợ.

Tất nhiên nàng ta biết Ám giới chủ, đây chính là một vị đại năng quản lý thời không Ám giới, cho dù là những Cổ Thần bọn họ cũng không dám tùy tiện dụng chạm.

Mà giờ khắc này, đứng trước mặt Diệp Huyên, vị đại lão này lại cung kính như vậy, hơn nữa còn khom lưng uốn gối, nghe theo răm rắp!

Chuyện này không bình thường!

Không bình thường nhất chính là, Ám giới chủ này còn phong ấn sức mạnh thời không Ám giới của mình!

Tang Thần nhìn về phía Ám giới chủ: “Các hạ, ngươi làm như vậy là vi phạm pháp tắc vũ trụ!”

Sắc mặt Ám giới chủ không thay đổi: “Bây giờ toàn bộ quyền giải thích đều thuộc về Diệp công tử, nếu ngươi có nghi ngờ, xin hỏi Diệp công tử!”

Diệp công tử!

Tang Thần nhìn về phía Diệp Huyên: “Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diệp Huyên bình tĩnh: “Đừng lắm lời! Nào, đánh tiếp!”

Nói xong, hắn đột nhiên biến mất một cách quỷ dị!

Vèo!

Nơi đây, một sợi kiếm quang hệt như sấm sét chợt lóe lên.

Tang Thần nheo mắt lại, nàng ta phất tay áo, một luồng sức mạnh đáng sợ từ trong tay áo nàng ta tuôn ra!

Ầm ầm!

Kèm theo tiếng nổ vang rền, cả người Tang Thần lập tức bị đánh bay ra ngoài ngàn trượng, mà khi nàng ta vừa dừng lại, Diệp Huyên lại lao đến!

Sắc mặt Tang Thần tức khắc trở nên vô cùng khó coi!

Không có sức mạnh thời không Ám giới, nàng ta đã không cách nào ngăn chặn Diệp Huyên!

Ầm ầm!

Kèm theo tiếng nổ vang dội đinh tai nhức óc, Tang Thần lại bị đánh bay, ngay sau đó, Diệp Huyên lại tiếp tục xông đến!

Cứ như vậy, cùng với một lần lại một lần tấn công mãnh liệt của Diệp Huyên, Tang Thần kia dần dần bị áp chế, nhưng rất nhanh, Diệp Huyên cau mày lại, bởi vì hắn phát hiện, Tang Thần trước mắt ngày càng hư ảo!

Lúc này, Diệp Huyên dừng lại, hắn nhìn Tang Thần trước mặt: “Ngươi không phải bản thể!”

Không thể không nói, lúc này sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, bởi vì hắn không phát hiện ra, người phụ nữ đánh nhau với hắn lâu như vậy lại không phải là bản thể!

Tang Thần nhìn thân thể bản thân dần dần mờ ảo, ánh mắt lạnh lẽo, sau đó, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi bản lĩnh lắm mà!”

Diệp Huyên khua khua kiếm Thanh Huyên, sau đó nói: “Bản thể của ngươi ở nơi nào!”

Khóe miệng Tang Thần lộ vẻ khinh thường: “Sao vậy, còn muốn giết bản thể của ta?”

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Ám giới chủ: “Ta giết bản thể của nàng ta có khó lắm không?”

Ám giới chủ do dự chốc lát, sau đó nói: “Nếu Diệp thiếu mang theo lệnh muội, vậy chắc chắn là không có bất kỳ khó khăn gì!”

Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Chỉ có một mình ta!”

Ám giới chủ im lặng, không nói thêm lời nào.

Nói không có vấn đề?

Lỡ như Diệp thiếu này đi rồi xảy ra chuyện, vậy không phải mình xong đời rồi sao?

Nói có vấn đề?

Vậy chẳng phải là không giữ thể diện cho Diệp thiếu?

Không nói vẫn tốt hơn!

Thấy Ám giới chủ im lặng, Diệp Huyên nhếch miệng, sau đó nhìn về phía Tang Thần: “Nếu đã không phải bản thể, vậy không thú vị rồi!”

Tang Thần thoáng nhìn Ám giới chủ, sau đó nói: “Ta thật không ngờ, Ám giới chủ ngươi lại dính vào tranh đấu thế tục, ta hi vọng ngươi có thể gánh vác hậu quả này!”

Ám giới chủ lạnh lùng nhìn Tang Thần: “Ngươi đang uy hiếp ta sao?”

Tang Thần cười khẩy: “Phải thì như thế nào?”

Sắc mặt Ám giới chủ bình tĩnh như thường: “Ngươi thấy ta có quan tâm không!”

Diệp Huyên lập tức đen mặt, hắn còn tưởng là tên này muốn đánh đối phương đấy!

Không ngờ chỉ phản bác một câu như vậy!

Tang Thần lạnh lùng nhìn Ám giới chủ, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Chờ Thần phạt đi!”

Nói xong, thân thể nàng ta bỗng mờ đi!

Mà lúc này, Cao quản sự và đại tế sư đứng xem chiến đấu ở bên cạnh cũng muốn rời đi, nhưng Diệp Huyên bất chợt nói: “Ta cho các ngươi đi rồi sao?”

Cao quản sự nhìn về phía Diệp Huyên, vẻ mặt vô cùng đề phòng: “Ta chính là người của thương hội Thiên Bảo!”

Diệp Huyên nhìn về phía Ám giới chủ: “Thương hội Thiên Bảo lợi hại không?”

Ám giới chủ bình tĩnh nói: “Rác rưởi!”

Diệp Huyên giơ tay chém một nhát!

Vèo!

Cái đầu xinh đẹp của Cao quản sự kia lập tức bay ra ngoài!

Mà lúc này, Ám giới chủ đột nhiên bổ sung: “Rác rưởi đối với lệnh muội!”

Diệp Huyên im lặng.

Đệt!

 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom