• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (2 Viewers)

  • Chương 5761-5765

Chương 5761: Kính nhờ

Tu luyện và xây dựng thư viện đều cần tiền, đặc biệt là bây giờ, hắn còn muốn đào tạo Quan Huyên Vệ!

Hắn rất muốn tạo ra một đội quân vô địch có thể đánh toàn vũ trụ!

Ông lão áo choàng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi rất cần tiền?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng!”

Ông lão áo choàng suy nghĩ, sau đó nói: “Đây vốn là bọn ta để lại cho con trai ngươi…”

Diệp Huyên nói: “Ta bảo quản giúp hắn! Ông đưa cho ta, ta bảo quản giúp con trai ta!”

Ông lão áo choàng thoáng nhìn Diệp Huyên: “Chuyện này…”

Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Ông cho rằng ta sẽ tham đồ của con trai ta sao? Ta không phải loại người như vậy!”

Ông lão áo choàng suy nghĩ, sau đó lấy một chiếc nhẫn chứa đồ ra đưa cho Diệp Huyên: “Vậy cho ngươi cái này!”

Diệp Huyên vội vàng nhận lấy nhẫn chứa đồ, trong nhẫn chứa đồ là một loại tinh thạch đặc thù, toàn thân loại tinh thạch này có màu tím đậm, trong đó tỏa ra năng lượng cực kỳ mạnh mẽ!

Diệp Huyên hơi tò mò: “Đây là?”

Ông lão áo choàng cười nói: “Đây là Mạt Pháp Tử Tinh, tồn tại trong thời không mạt pháp, là Linh Tinh chỉ có ở thời đại mạt pháp ta, có trợ giúp cực lớn cho tu luyện của con người!”

Diệp Huyên lấy một viên ra cảm nhận, thoáng chốc, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc!

Nặng lượng trong Mạt Pháp Tử Tinh đặc thù này còn tinh khiết hơn Bà Sa Tinh hắn đang sở hữu mấy lần!

Đồ tốt nha!

Diệp Huyên liếc nhìn, có khoảng chừng hơn trăm vạn Mạt Pháp Tử Tinh!

Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía ông lão áo choàng: “Chỉ có một trăm vạn?”

Ông lão áo choàng nhìn Diệp Huyên: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Không thể nào?”

Ông lão áo choàng nghiêm túc nói: “Thật sự chỉ có một trăm vạn!”

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó gật đầu: “Được rồi!”

Một trăm vạn cũng rất nhiều rồi! Lấy thứ đồ này ra, chắc chắn là vô cùng hiếm có!

Thấy Diệp Huyên không hỏi tới nữa, ông lão áo choàng thở phào nhẹ nhõm, coi như bảo vệ được mấy chục tỷ kia rồi!

Diệp Huyên chợt nói: “Ông có loại Chân Tinh kia không? Cũng cho ta một ít đi!”

Ông lão áo choàng gật đầu: “Có!”

Nói xong, ông ta mở bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Chân Tinh trong này đủ để chế tạo hơn trăm vạn món khôi giáp hoặc vũ khí!”

Diệp Huyên mỉm cười, sau đó nhận lấy.

Dường như nghĩ đến điều gì, hắn liếc nhìn Tín công chúa bên cạnh, sau đó nói: “Có chỗ tốt gì cho cô nương này không?”

Dù sao cũng là Tín công chúa dẫn hắn tới, cũng nên cho người ta chút chỗ tốt mới phải!

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Tín công chúa hơi ngẩn ra, hiển nhiên, nàng ta không ngờ Diệp Huyên lại đòi hỏi chỗ tốt cho nàng ta!

Ông lão áo choàng liếc nhìn Tín công chúa, sau đó nói: “Vị cô nương này cũng không đơn giản đâu!”

Diệp Huyên nói: “Ông cũng đừng dong dài nữa, dứt khoát cho chút lợi ích thực tế đi!”

Ông lão áo choàng mỉm cười, sau đó mở bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ chậm rãi bay tới trước mặt Tín công chúa.

Diệp Huyên hơi tò mò: “Cái gì vậy?”

Ông lão áo choàng cười nói: “Vị cô nương này có thiên phú cực cao, hạn mức tối đa cũng rất cao, nhưng thời đại nàng ta đang ở có nền văn minh võ đạo quá thấp, mặc dù có tâm pháp Vũ Trụ và tâm pháp Thái Sơ này, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều. Trong nhẫn chứa đồ là một phần truyền thừa, một phần truyền thừa võ đạo của thời đại mạt pháp ta, trong đó có rất nhiều phương pháp tu luyện huyền ảo mà mạnh mẽ, bao gồm thần thông, bí thuật, thuật chiêm tinh… tóm lại rất toàn diện, hẳn sẽ có trợ giúp lớn cho cô nương này!”

Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn về phía Tín công chúa, Tín công chúa nghiêm mặt nói: “Cảm ơn!”

Ông lão áo choàng cười nói: “Khách sáo rồi!”

Nói xong, ông ta lại nhìn Diệp Huyên: “Người thừa kế Đại đạo tôn kính, ta không thể ở bên ngoài quá lâu, nếu không, năng lượng tiêu hao quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến bản thể của ta! Cho nên, ta phải biến mất rồi!”

Nói đến đây, ông ta cúi thấp người thi lễ với Diệp Huyên: “Ta hi vọng ngươi có thể mang theo toàn bộ di tích thời đại mạt pháp bọn ta, một ngày nào đó trong tương lai giao chúng cho con trai ngươi, kính nhờ ngươi!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Được!”

Ông lão áo choàng mỉm cười, sau đó mở bàn tay ra, một chiếc nhẫn màu đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Sau khi các ngươi rời khỏi nơi này, hãy thúc giục nó, nơi này sẽ biến mất, tương lai, sau khi chiếc nhẫn Mạt Pháp này gặp con trai ngươi, nó sẽ tự động nhận chủ!”

Diệp Huyên gật đầu: “Được! Ta hiểu rồi! Ông yên tâm đi đi!”

Sắc mặt ông lão áo choàng cứng lại, mình là đi ngủ mà, nói chứ như mình đi chết vậy!

Ông lão áo choàng lại cúi thấp người thi lễ với Diệp Huyên, sau đó biến mất khỏi nơi này!

Diệp Huyên mang theo Tín công chúa rời khỏi tháp cao, ra đến bên ngoài, hắn mở bàn tay ra rồi thúc giục nhẫn Mạt Pháp, trong nháy mắt, toàn bộ di tích mạt pháp trước mặt dần dần mờ ảo, thoáng chốc đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hắn và Tín công chúa!

Diệp Huyên nhìn nhẫn Mạt Pháp trong tay mình, hắn biết, trong chiếc nhẫn Mạt Pháp này chứa đựng toàn bộ di tích thời đại mạt pháp!

Dường như nghĩ đến cái gì, tay phải hắn khẽ nắm chặt, nhưng mà, chiếc nhẫn Mạt Pháp kia không chút sứt mẻ!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên sửng sốt.

Tín công chúa cười nói: “Chắc hẳn chiếc nhẫn chứa đồ này được chế tạo từ chất liệu đặc thù, e rằng trên thế gian này không có thần vật gì có thể phá vỡ!”

Diệp Huyên đột nhiên lấy kiếm Thanh Huyên ra, rạch một đường lên nhẫn Mạt Pháp!

Vèo!

Một vết kiếm xuất hiện trên nhẫn Mạt Pháp!

Tín công chúa: “…”

Ông lão áo choàng: “???”


Chương 5762: Khách khí!

Nhìn thấy vết kiếm lưu lại trên nhẫn Mạt Pháp, Diệp Huyên cười cười, vẫn là kiếm Thanh Huyên thắng một bậc!

Như lời Thanh Nhi nói, kiếm Thanh Huyên của hiện tại thật sự là không gì không phá!

Lúc này, Tín công chúa ở một bên đột nhiên nói: “Diệp công tử, nhanh đi đi!”

Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt, nhưng rất nhanh, hắn đã hiểu được!

Tân Nguyệt Giáo!

Việt công tử kia chết trong tay ông lão áo choàng, món nợ này tám phần là tính lên đầu hắn!

Đặc biệt là hiện tại, cả di tích Mạt Pháp đều trong tay hắn.

Nghĩ vậy, Diệp Huyên nhất thời lắc đầu!

Mẹ nó!

Đứa con còn chưa sinh ra, lão tử đã phải đi chùi đít cho nó!

Cái này gọi là gì?

Thật sự là đồ phá hoại!

Tín công chúa cười nói: “Nếu chỉ một mình cậu, hiện tại vẫn chưa thích hợp cứng rắn đối đầu với Tân Nguyệt Giáo!”

Diệp Huyên đang muốn nói chuyện, mà lúc này, Tín công chúa đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời, thời không nơi đó đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một ông lão đi ra!

Tín công chúa nhẹ giọng nói: “Tới nhanh như vậy sao!”

Sau khi ông lão đi tới, ánh mắt lập tức dừng trên người Diệp Huyên, ánh mắt ông ta lạnh như băng, trong mắt không hề che dấu sát ý, đang muốn nói chuyện, lúc này, kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên đột nhiên biến mất khỏi tay!

Phía chân trời, đồng tử mắt ông lão chợt co rụt lại, tay phải ông ta đánh mạnh một quyền về phía trước!

Xuy!

Kiếm Thanh Huyên trực tiếp chặt đứt cánh tay ông lão, sau đó thuận thế đâm vào giữa trán ông ta!

Ầm!

Cả người ông lão lập tức bị xoá sổ!

Phía dưới, Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên bay trở về trong tay hắn!

Diệp Huyên nhìn sang Tín công chúa ở bên cạnh, mỉm cười: “Tín điện hạ, sau này còn gặp lại!”

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Tín công chúa nhìn kiếm quang biến mất ở cuối chân trời, mỉm cười, tuy rằng lần này không thể thu về di tích Mạt Pháp, nhưng cũng thu hoạch được không ít!

Hơn nữa, nàng ta hiểu rất rõ, nếu không phải Diệp Huyên, sợ là các nàng căn bản vào không được di tích Mạt Pháp!

Thực lực của ông lão áo choàng kia là mạnh nhất mà nàng ta từng gặp cho đến hiện tại.

Nói tóm lại, thu hoạch không ít!

Đúng lúc này, Tín công chúa đột nhiên quay đầu nhìn về phía bên phải, lúc này, thời không nơi đó đột nhiên khẽ rung lên, ngay sau đó, một người đàn ông đi ra!

Người đến chính là Vô Biên Chủ!

Tín công chúa nhìn thấy Vô Biên Chủ, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc!

Vô Biên Chủ nhìn thoáng qua phía chân trời nơi Diệp Huyen rời đi, sau đó nói: “Hỏi ngươi một chuyện!”

Tín công chúa nói: “Đạo Hoả ở trong tay Tân Nguyệt Giáo!”

Vô Biên Chủ nhìn thoáng qua Tín công chúa: “Lợi hại, còn có thể tranh đáp!”

Nói xong, y xoay người rời đi.

Tín công chúa nhìn Vô Biên Chủ rời đi, trầm lặng không nói!

Mức độ nguy hiểm của người này vẫn ở trên ông lão áo choàng lúc nãy!

Một lát sau, Tín công chúa xoay người rời đi.

...

Trong tinh không nào đó, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, không thể không nói, lần này vẫn là thu hoạch được không ít!

Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên đột nhiên đi thẳng đến Hư thời không, sau khi tiến vào Hư thời không, hắn cảm nhận được rất nhiều hơi chưa biết!

Trong những thời không khác nhau này, tồn tại những sinh linh khác nhau!

Lúc trước khi hắn và Thanh Nhi đến đã từng gặp qua!

Diệp Huyên bắt đầu thử gấp Hư thời không!

Dưới sự trợ giúp của tâm pháp Thái Sơ, kiếm ý Nhân Gian của hắn đã muốn đạt tới một trình độ vô cùng khủng bố, có thể nói là cực hạn của hiện tại, muốn tăng lên nữa, chỉ có thể chờ, chờ Tín Ngưỡng Chi Lực càng ngày càng nhiều!

Bởi vậy, thứ bây giờ hắn có thể tăng lên chỉ có phương pháp gấp này.

Mà mục tiêu hiện tại của hắn chính là gấp Hư thời không!

Thời không càng mạnh, sau khi gấp, uy lực cũng sẽ trở nên càng mạnh hơn!

Dưới sự khống chế của Diệp Huyên, Hư thời không nơi đây bắt đầu dần dần bị bóp nén, không bao lâu sau, thời không xung quanh lập tức bị hắn gấp thành một đường!

Mà giờ phút này, sắc mặt hắn cũng trở nên hơi tái nhợt!

“Làm càn!”

Mà đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên từ xa xa: “Dám tùy tiện phá Hư thời không, muốn chết rồi à?”

Cùng với âm thanh kia, một ông lão áo màu xám tro đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên.

Mà khi nhìn thấy Diệp Huyên, sắc mặt ông lão áo màu xám lập tức trở nên tái nhợt, ông ta run giọng nói: “Là... là Diệp thiếu!”

Diệp thiếu!

Đối với vị Diệp thiếu này, ông ta đương nhiên là biết!

Vị này được gọi là khai cuộc một muội muội, loạn giết thế gian!

Diệp Huyên nhìn ông lão áo màu xám trước mặt: “Ngươi là?”

Ông lão áo màu xám vội vàng nói: “Tại hạ là chủ của Hư thời không!”

Chủ của Hư thời không!

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi cũng là người của Đạo Môn?”

Ông lão áo xám gật đầu, cung kính nói: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên cười nói: “Thật xin lỗi, tới đây tu luyện, chưa chào hỏi với ngươi một tiếng!”

Ông lão áo xám vội vàng nói: “Diệp thiếu khách khí rồi! Diệp thiếu có thể đến Hư thời không của ta tu luyện, đó là vinh hạnh của ta!”

Diệp Huyên cười cười, sau đó nói: “Ta có chút tò mò, đó là, ngươi là người trông coi Hư thời không do chủ nhân bút Đại Đạo bổ nhiệm, hay là...”

Ông lão áo xám cười nói: “Đúng vậy! Tất cả những người trông coi thời không đều là do chủ nhân đích thân bổ nhiệm!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tổng cộng có bao nhiêu loại thời không?”

Ông lão áo xám cười khổ: “Cái này ta cũng không rõ lắm, chúng ta tự trông coi thời không của mình, cơ bản cũng không có nhiều giao du! nhưng mà, ta biết thời không trên ta là thời không Tuế Nguyệt!”

Thời không Tuế Nguyệt!

Diệp Huyên biết, Tín công chúa chính là hành giả Tuế Nguyệt.

Ông lão áo xám nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó nói: “Nếu Diệp công tử muốn tìm hiểu về phương diện này, có thể đến Đạo Môn của Đạo Thương giới xem xem, nơi đó hẳn là có ghi chép về phương diện này!”
Chương 5763: Khách khí! (2)

Diệp Huyên nhíu mày: “Đạo Thương giới?”

Ông lão áo xám gật đầu: “Đúng vậy! Một thế giới đặc biệt, ở giao điểm thời không!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thế nào là giao điểm thời không?”

Ông lão áo xám cười nói: “Chính là nơi giáp giới của hai thời không, mà Đạo Thương giới này chính là ở nơi giáp giới giữa Hư thời không và thời không Tuế Nguyệt!”

Diệp Huyên cười nói: “Có thể dẫn ta đi xem xem không?”

Ông lão áo xám gật đầu: “Đương nhiên!”

Diệp Huyên gật đầu: “Làm phiền rồi!”

Một lát sau, ông lão áo xám dẫn Diệp Huyên đến một thế giới màu xám, thế giới này một màu xám xịt mờ mịt, có hơi áp lực!

Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Vì sao lại thành lập Đạo Môn ở thế giới này?”

Ông lão áo xám trầm giọng nói: “Ta cũng không biết!”

Diệp Huyên cười cười, không có nói nữa.

Ông lão áo xám đột nhiên chỉ vùng biển vô biên ở xa xa: “Xuyên qua hải vực Tử Vong này, là có thể đến thời không Tuế Nguyệt trong truyền thuyết! Mỗi năm đều sẽ có vô số người tu hành đi đến nơi này, sau đó muốn đến thời không Tuế Nguyệt! Nhưng người thành công lại ít ỏi không có mấy người, phần lớn đều rút lui trở về, hoặc là chết ở trong bão táp thời không kia!”

Diệp Huyên nhìn thoáng qua hải vực Tử Vong kia, cuối tầm mắt, một mảnh tối đen, nhìn thôi đã khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Lúc này, ông lão áo xám dẫn Diệp Huyên đi về phía bên phải, đi không bao lâu, hai người đã đến một đại điện màu đen nhánh!

Ông lão áo xám cười nói: “Đây là Đạo Môn, hiện tại người chủ quản trong đó là Cố điện chủ, một vị thiếu chút nữa đạt đến cường giả Tuế Nguyệt Hành Giả Cảnh!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Thiếu chút nữa đạt đến Tuế Nguyệt Hành Giả?”

Ông lão áo xám cười nói: “Đúng vậy! Hắn ta từng đến được thời không Tuế Nguyệt, nhưng là, hắn không phải dựa vào thực lực đi qua, mà là dựa vào thân phận đặc biệt của mình!”

Diệp Huyên lập tức hứng thú: “Nói như thế nào?”

Ông lão áo xám mỉm cười: “Chúng ta đều là người của Đạo Môn, người trông coi thời không Tuế Nguyệt cũng là người của Đạo Môn, mà vị Cố điện chủ từng mượn thân phận đặc biệt của mình đi đến thời không Tuế Nguyệt, mỗi lần đi, hắn ta sẽ lén tu luyện ở đó, lâu dần, hắn ta liền nắm chắc một vài lực lượng thời không, nhưng về sau bên thời không Tuế Nguyệt phát hiện chuyện mờ ám của hắn ta, vì thế, đã không để hắn ta đến nữa!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bên kia không cho người qua đó sao?”

Ông lão áo xám nói: “Cho qua! Nhưng là, chỉ có thể thông qua con đường bình thường!”

Diệp Huyên nói: “Hải vực Tử Vong?”

Ông lão màu xám gật đầu: “Đúng vậy! Đây là do chủ nhân năm đó định ra!”

Nói xong, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Thực ra, bất kỳ thời không nào cũng đều có loại hạn chế này, không phải nói ngươi muốn tiến vào là tiến vào, đương nhiên... Diệp thiếu không giống vậy!”

Mặc kệ là siêu thời không hay là thời không Ám Giới, hay cả Hư thời không, đều có hạn chế!

Diệp Huyên sở dĩ không biết, là bởi vì hắn không phải tiến vào một cách bình thường!

Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ngươi có biết Tín công chúa của đế quốc Cổ không?”

Ông lão áo xám gật đầu: “Biết!”

Diệp Huyên nhìn về phía ông lão áo xám: “Danh tiếng của nàng ta rất lớn sao?”

Ông lão áo xám cười khổ: “Không phải lớn bình thường, bởi vì nàng ta là người tiến vào thời không Tuế Nguyệt nhanh nhất từ trước đến nay, hơn nữa, còn từ đó sống sót trở về! Điều này có nghĩa là, nàng ta đã nhận được sự tán thành của thời không Tuế Nguyệt, rất lợi hại!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Thì ra là thế!”

Ông lão áo xám nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó lại nói: “Diệp thiếu cũng muốn đến thời không Tuế Nguyệt sao?”

Diệp Huyên nhìn thoáng qua hải vực Tử Vong kia, cười nói: “Hải vực Tử Vong kia rất nguy hiểm!”

Ông lão áo xám nghiêm mặt nói: “Diệp thiếu nói đùa rồi! Nếu cậu muốn đến thời không Tuế Nguyệt, vậy khẳng định là Tuế Nguyệt Chủ sẽ đích thân đến tiếp đón cậu, sao lại có thể còn phải xông qua hải vực Tử Vong?”

Diệp Huyên nhìn về phía ông lão áo xám, ông lão áo xám nghiêm túc nói: “Diệp thiếu có đạo ấn, là người quản lý Đạo Môn do chủ nhân khâm định, có thể nói, thấy đạo ấn, như thấy chủ nhân, Tuế Nguyệt Chủ sao dám chậm trễ?”

Diệp Huyên cười nói: “Nếu hắn ta chậm trễ thì sao?”

Ông lão áo xám do dự một lát, sau đó nói: “Có lẽ không có khả năng này! Trên lý thuyết mà nói, Diệp thiếu cậu có thể mệnh lệnh tất cả mọi người trong Đạo Môn!”

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi cũng nói là trên lý thuyết, trên đường ta đi, người không nghe lời cũng không ít.”

Kỳ thực, hắn cũng có thể hiểu được, dù sao, chủ nhân bút Đại Đạo đều đã rất lâu chưa từng xuất hiện!

Lâu như vậy không xuất hiện, uy danh của y chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.

Rất nhanh, hai người đi tới trước đại điện Đạo Môn, vừa đến trước đại điện, một ông lão đã ngăn cản hai người, ông lão lạnh lùng liếc nhìn hai người: “Đây là Đạo Môn, người ngoài không được bước vào!”

Diệp Huyên nhìn về phía ông lão áo xám: “Ông ta không biết ngươi sao?”

Ông lão áo xám cười gượng: “Ta tương đối khiêm tốn!”

Diệp Huyên cạn lời!

Người này hình như sống không tốt lắm!

Ông lão áo xám nhìn về phía ông lão trước mặt: “Đi thông báo một tiếng, nói Diệp thiếu giá lâm, bảo Điện chủ của các ngươi nhanh đến tiếp đón!”

Diệp thiếu!

Ông lão cau mày, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Hai người các ngươi có phải não có vấn đề không? Đến Đạo Môn ra vẻ?”

Ông lão áo xám cả giận nói: “Ngươi điên rồi sao? Đây chính là Diệp thiếu!”

Ông lão bình tĩnh nói: “Ta sợ quá cơ!”

Ông lão áo xám không thể kìm nén được cơn giận: “Chưa nghe qua Vua Dựa Dẫm?”

Nghe vậy, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi: “Mẹ kiếp... Ngươi là Vua Dựa Dẫm... Mẹ kiếp...”

Diệp Huyên: “...”

...
Chương 5764: Cuộc đời khốn nạn, vũ trụ rác rưởi!

Vua Dựa Dẫm?

Đám Diệp Huyên ngơ ngác!

Mẹ nó!

Đúng là á đù mà!

Giờ phút này, ông lão Đạo Môn kia cũng muốn xụi lơ!

Đương nhiên là ông ta có nghe qua Vua Dựa Dẫm, giờ trong Đạo Môn ai mà không biết cô gái váy trắng đến cả chủ nhân bút Đại Đạo cũng chẳng thèm coi ra gì?

Diệp Huyên thành lập thư viện Quan Huyên, xây dựng trật tự mới, Đạo Môn cũng không phải không biết mà là không dám ngó ngàng đến!

Dám nhúng tay vào đều đã đi chầu ông bà hết rồi!

Vì thế, giờ Đạo Môn hoàn toàn là mắt nhắm mắt mở trước mọi việc làm của Diệp Huyên!

Đáng sợ nhất là, hiện nay Diệp Huyên còn có được đạo ấn!

Rất nhiều cao thủ trong Đạo Môn cũng biết đạo ấn lại xuất hiện, ít nhất thì Đạo Môn ở nơi này là biết.

Kẻ tạo phản lại có được đạo ấn, hành động ấy đến cả họ cũng ngơ ngác!

Đương nhiên, họ cũng không dám nhúng tay vào.

Tóm lại, đây là một vị không thể trêu vào, mà ông lão không ngờ cái tên Vua Dựa Dẫm kia lại đi đến nơi này!

Ông ta nhìn Diệp Huyên, run rẩy nói: "Diệp... Diệp công tử, ngươi đợi chút! Không đúng, mời người... xin mời người vào!"

Diệp Huyên ngó ông lão hỏi: "Danh tiếng của ta khó nghe lắm hả?"

Ông lão nghe vậy lập tức toát mồ hôi lạnh: "Cái này... rất tốt!"

Diệp Huyên cạn lời.

Hắn cũng không nói thêm gì nữa, đi thẳng vào trong điện!

Vừa đi được mấy bước đã có một người đàn ông trung niên ra đón, ông ta thấy Diệp Huyên thì trực tiếp khom lưng cúi chào: "Đạo Môn - Cố Phàm ra mắt Diệp thiếu!"

Cố điện chủ!

Diệp Huyên nhìn Cố điện chủ trước mắt cười nói: "Cố điện chủ khách sáo quá rồi!"

Cố điện chủ cười: "Không ngờ Diệp thiếu lại tự mình tới đây, có gì sơ suất, mong Diệp thiếu bỏ qua cho!"

Diệp Huyên cười bảo: "Cố điện chủ khách sáo quá! Lần này ta đến đây là muốn hỏi ông một chuyện!"

Cố điện chủ lập tức nói: "Diệp thiếu cứ hỏi! Ta sẽ biết gì nói đó, không có nửa chút giấu giếm!"

Diệp Huyên gật đầu: "Ta muốn biết đến trước mắt thì có tổng cộng bao nhiêu loại thời không? Nói cách khác, trên Thời không Tuế Nguyệt thì còn có bao nhiêu loại nữa!"

Cố điện chủ cười khổ: "Diệp thiếu, bên trên Thời không Tuế Nguyệt đã thuộc về một phạm vi khác! Không phải là loại như chúng ta có thể với tới!"

Diệp Huyên cau mày: "Đạo Môn cũng không có ghi chép hả?"

Cố điện chủ lắc đầu: "Không có ghi chép gì hết, dù là Thời không Tuế Nguyệt cũng không luôn!"

Diệp Huyên im lặng.

Cố điện chủ lại nói: "Có điều, trong Đạo Môn lại có ghi chép giới thiệu về thời không, có lẽ sẽ giúp được Diệp công tử!"

Diệp Huyên bảo: "Nói đi!"

Cố điện chủ trầm giọng nói: "Thời không chia làm hai loại. Một là cựu thời không, loại này đã có từ khi vũ trụ sinh ra, là sinh ra cùng với vũ trụ! Còn một loại khác là tân thời không, nó là do con người sáng tạo ra!"

Diệp Huyên hỏi: "Hư thời không và Thời không Tuế Nguyệt là cựu hay tân thời không?"

Cố điện chủ đáp: "Cựu thời không!"

Diệp Huyên lại hỏi: "Vậy ông thấy tân thời không chưa?"

Cố điện chủ lắc đầu: "Chưa! Từ một góc độ nào đó mà nói thì tân thời không càng đáng sợ hơn cựu thời không. Bời vì, hễ là người sáng tạo ra được tân thời không thì đều cực kỳ lợi hại. Mà loại thời không do cao thủ sáng tạo ra, chắc chắn cũng vô cùng khủng bố!"

Diệp Huyên im lặng, lúc này hắn nghĩ tới thời không thần bí bên trong Tiểu Tháp!

Đó là do Thanh Nhi sáng tạo ra!

Cố điện chủ bỗng hỏi: "Chắc Diệp thiếu cũng biết Thời không Tuế Nguyệt đúng không?"

Diệp Huyên gật đầu: "Vừa biết!"

Cố điện chủ trầm giọng nói: "Diệp thiếu, cậu có thể đi Thời không Tuế Nguyệt, tu luyện ở đó sẽ giúp ích cho cậu rất nhiều. Chẳng những vậy, mật độ thời không ở đó ít nhất cũng mạnh hơn nơi này mấy chục lần!"

Diệp Huyên cau mày: "Mấy chục lần?"

Cố điện chủ gật đầu: "Đúng vậy! Thời không Tuế Nguyệt là một loại thời không đặc biệt do vô số năm tháng lắng đọng lại. Hơn nữa, tu luyện ở đó, nếu may mắn còn có khả năng tiến vào thời không song song trong truyền thuyết!"

Diệp Huyên nhíu mày: "Thời không song song?"

Cố điện chủ cười đáp: "Đúng vậy! Diệp công tử phải biết thế giới hiện tại của chúng ta cũng không phải duy nhất. Chẳng hạn như, thời không hiện hữu, siêu thời không, thời không Ám giới.... mỗi loại đều là một thế giới độc lập. Song, dù là siêu thời không hay thời không Ám giới thì cũng chỉ là hư thời không, chỉ là thời không độc lập. Thời gian của nó cũng giống như thời không hiện hữu của ta. Tất cả mọi người đều ở trên một trục thời gian giống như các đường gân trên lá cây. Những thời không đó tựa như đường gân trên lá cây, tuy đi về các phía khác nhau nhưng đều bắt đầu từ một điểm. Có điều, thời không song song lại khác. Họ nằm ở một vũ trụ khác có trục thời gian khác với chúng ta. Chính họ tương đương với một mảnh lá cây!"

Diệp Huyên nặng nề hỏi: "Trục thời gian khác với những chúng ta?"

Cố điện chủ gật đầu: "Đúng vậy! Nếu cậu tiến vào một cái thế giới song song thì đó là một chuyện cực kỳ đáng sợ, tại sao ư? Vì có lẽ cậu cũng đã biết tương lai của những vũ trụ mà cậu đi ngang qua! Nếu lịch sử của vũ trụ này chỉ có một trăm năm, mà lúc cậu tới là năm thứ ba mươi thì cũng đã biết chuyện tương lai bảy mươi năm sau! Vì lúc cậu đến thì sẽ xuyên qua dòng sông Thời Gian, trong lúc đó, cậu sẽ biết hết được tương lai của vũ trụ bên kia".

Diệp Huyên nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc!

Hắn nhớ tới một chuyện!

Ứng Thanh đến từ hệ ngân hà!

Cô nương này nói hắn sẽ chết vào hơn hai nghìn năm sau ở hệ ngân hà!

Nhưng vấn đề là!

Hệ ngân hà là thế giới song song hay nơi này là thế giới song song?

Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu!

Mẹ nó!

Trước đây là cảnh giới rắc rối, mà giờ trực tiếp là vũ trụ rắc rối!

Cuộc đời khốn nạn, vũ trụ rác rưởi!
Chương 5765: Ngươi phải chết!

Lúc này, Cố điện chủ càng nói càng phấn khích: "Nghe nói trong Thời không Tuế Nguyệt có thể xuyên qua đến vũ trụ song song khác. Đương nhiên, ta cũng không biết là thật hay giả!"

Diệp Huyên bỗng hỏi: "Nếu đã biết chuyện xảy ra trong tương lai thì có thể thay đổi không?"

Cố điện chủ ngẫm nghĩ rồi đáp: "Cái này đồng nghĩa với việc xoay chuyển nhân quả, ta cảm thấy nó là một chuyện không có khả năng! Phần nhân quả ấy có ảnh hưởng rất rất lớn! Không phải điều mà người bình thường có thể chịu nổi!"

Diệp Huyên cười nói: "Ta hiểu rồi!"

Cố điện chủ ngó Diệp Huyên hỏi: "Diệp công tử, cậu muốn đi con sông Tuế Nguyệt không? Nếu muốn, ta có thể dẫn đường!"

Diệp Huyên cười: "Tạm thời thì không! Ta muốn tu luyện ở đây một thời gian đã!"

Tuy giờ hắn có thể gấp hư thời không, nhưng vẫn chưa tới giới hạn của bản thân nên muốn tu luyện đến cực hạn mới đi đến Thời không Tuế Nguyệt gì đó xem thử!

Cố điện chủ nghe thấy câu trả lời của Diệp Huyên thì dù có hơi thất vọng, nhưng vẫn gật đầu: "Vậy nếu Diệp thiếu có cần gì thì cứ nói một tiếng là được!"

Diệp Huyên cười đáp: "Được!"

Hắn nói xong bèn xoay người rời đi.

Cố điện chủ nhìn Diệp Huyên đi xa bỗng trở trên hết sức phấn khích!

Vì ông ta biết Diệp Huyên chắc chắn sẽ đi Thời không Tuế Nguyệt, mà đó lại là một cái cơ hội của mình!

Giờ ông ta đã bị hạn chế đi Thời không Tuế Nguyệt! Muốn đi tiếp chỉ có một cách đó là đi theo Diệp Huyên! Nếu Diệp Huyên đi thì người bên đó chỉ có hai sự lựa chọn, một là khuất phục. Vậy thì ông ta sẽ đi theo Diệp Huyên rồi đi ngang ở bên kia.

Nếu hư thời không không chấp nhận Diệp Huyên, vậy càng tốt!

Trực tiếp tiêu diệt người cầm lái của hư thời không, cướp lấy vị trí đó luôn!

Tóm lại, chắc chắn sẽ lời không lỗ!

...

Sau khi Diệp Huyên rời khỏi Đạo Môn bèn đi vào hư thời không rồi tiếp tục tu luyện!

Phải công nhận rằng Mạt Pháp Tinh mà ông lão thời đại Mạt Pháp kia cho hắn quả thật có chút biến thái. Một viên thôi cũng đã đủ để hắn tu luyện một ngày rồi!

Mà tu luyện thì vô cùng tốn linh khí!

Linh khí có sẵn trong đất trời lại không đủ cho lắm, không thể hấp thu thoải mái. Thế nên, tinh thạch chứa đựng linh khí tinh khiết có vẻ cực kỳ quan trọng!

...

Đế quốc Cổ.

Tín công chúa đang xử lý công vụ bỗng ngẩng đầu lên, cách đó không xa có một người đàn ông trung niên chậm rãi đi đến!

Tín công chúa bỏ tấu chương trong tay xuống rồi cười chào hỏi: "Khâm trưởng lão!"

Khâm trưởng lão Tân Nguyệt Giáo xem như là một nhân vật có quyền trong môn phái!

Khâm trưởng lão cười nói: "Tín công chúa, bỗng nhiên đến đúng là có chút mạo phạm, nhưng ta tin chắc cô cũng có thể hiểu được mà đúng không!"

Tín công chúa cười: "Khâm trưởng lão, ta biết tại sao ông đến! Đầu tiên, cái chết của Việt công tử và Trần công tử không liên quan gì đến ta. Trần công tử là vì đánh không lại Diệp công tử mà bị giết. Còn Việt công tử là chết trong tay cao thủ tại bí cảnh thời đại Mạt Pháp, chẳng liên quan gì đến ta và Diệp công tử hết!"

Khâm trưởng lão im lặng một lát rồi nói: "Tín công chúa, di tích Mạt Pháp là do Tân Nguyệt Giáo và đế quốc Cổ cùng phát hiện!"

Tín công chúa gật đầu đáp: "Đúng vậy!"

Khâm trưởng lão nhìn Tín công chúa nói: "Nhưng giờ, người của chúng ta đã chết! Mà di tích mạt pháp lại biến mất!"

Tín công chúa lắc đầu: "Khâm trưởng lão, đầu tiên chuyện này nó ra khá rắc rối. Ta nói thật với ông, ông chắc chắn cho rằng ta đang lừa ông nên ta sẽ không lãng phí miệng lưỡi! Ta chỉ có thể nói, di tích mạt pháp kia không ở trong tay ta!"

Khâm trưởng lão nhìn chằm chằm vào Tín công chúa hỏi: "Vậy thì, nó ở trên người của tên kiếm tu kia?"

Tín công chúa gật đầu: "Đúng là ở trong tay Diệp công tử! Có điều, ta không đề nghị các ông đi tìm hắn!"

Khâm trưởng lão cười hỏi: "Tại sao?"

Tín công chúa nghiêm túc nói: "Nếu các ông đi tìm hắn thì sẽ chịu thiệt. Vả lại, không phải hắn cướp đi di tích mà là di tích chọn hắn!"

Khâm trưởng lão im lặng một lát rồi nói: "Tín công chúa, xin lỗi chứ Tân Nguyệt Giáo xem như là đồng minh với cô. Hai bên qua lại nhiều năm như vậy vẫn sống chung hòa hợp. Mà giờ, người của Tân Nguyệt Giáo bị giết trước mặt cô, Tín công chúa lại không ra tay giúp đỡ... Điều này có vẻ không được tốt cho lắm đúng không? Hơn nữa, đến giờ Tín công chúa vẫn bảo vệ tên kiếm tu kia. Nói thật, hành động ấy của cô thật sự là khiến cho đồng minh của cô chạnh lòng!"

Tín công chúa lại bảo: "Đầu tiên, Trần công tử và Diệp công tử là so đấu bình đẳng. Trước khi đánh, người của các ông nói muốn so đấu sống còn, hắn ta không đánh lại bị giết, ta cảm thấy là hắn ta gieo gió gặt bảo, thật sự không có lý do gì để ra tay giúp! Còn Việt công tử kia, cái chết của hắn ta quả thật chẳng liên quan gì đến Diệp công tử... Cuối cùng, ta cũng không có bảo vệ Diệp công tử, bảo các ông đừng đi tìm hắn là vì tốt cho các ông thôi!"

Khâm trưởng lão khẽ cười hỏi: "Tốt cho chúng ta? Tín công chúa, cô có thấy câu đó của mình vô cùng buồn cười không? Quả thật là hết sức nực cười luôn đấy!"

Tín công chúa bỗng đứng phắt dậy, nhìn thẳng vào Khâm trưởng lão nói: "Ông không được sự cho phép của ta đã xông đến, còn không có tý tôn trọng nào với ta. Ta không so đo, không có nghĩa là ông có thể thích làm gì thì làm. Mà giờ, lời nói của ông lại xúc phạm đến ta, không tôn trọng ta nên ông phải chết!"

Nàng ta vừa dứt lời thì đầu của Khâm trưởng lão bỗng nhiên rớt xuống!

Đến cả cơ hội phản ứng cũng không có!

Tín công chúa nhìn cái đầu trợn to mắt kia nói: "Gói lại gửi cho Tân Nguyệt Giáo, nói cho họ biết lần sau đến gặp ta phải là người có lễ phép, hoặc là đánh thắng được ta!"

Nàng ta nói xong bèn ngồi xuống phê duyệt tấu chương tiếp.

...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom