• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (5 Viewers)

  • Chương 5883-5885

Chương 5883: Đừng chơi như vậy!

Lúc này, người đàn ông giáp đen đi đến, hắn ta nhìn hai người, sau đó nói: “Lợi hại không?”

Diệp Huyên nhìn người đàn ông giáp đen: “Ngươi ở đây bao lâu rồi?”

Người đàn ông khẽ nói: “Chắc là hơn nghìn vạn năm rồi!”

Diệp Huyên nói: “Ngươi không cô độc sao?”

Vẻ mặt người đàn ông giáp đen cứng đờ, một lúc sau, hắn ta lắc đầu: “Cô độc thì sao chứ?

Diệp Huyên hỏi: “Ngươi biết lai lịch người đầu trâu kia không?”

Người đàn ông giáp đen lắc đầu: “Không biết! Ta chỉ biết trước lúc ta đến thì nó đã ở đây rồi!”

Diệp Huyên im lặng một lúc, hắn nhìn An Lan Tú: “Đánh tiếp!”

An Lan Tú gật đầu.

Hai người lập tức tiến vào cấm địa Hư Chân kia, rất nhanh sau đó, bên trong lại vang lên tiếng nổ vang trời, luồng sức mạnh kinh người rung chuyển cả thế giới bên ngoài, cực kỳ đáng sợ.

Không lâu sau, Diệp Huyên và An Lan lại bị đẩy lùi.

Lúc này, khóe miệng hai người đã chảy cả máu.

Diệp Huyên nhìn bàn tay hắn không kiềm được run rẩy, sau đó nhìn An Lan Tú: “Vào tháp!”

Nói xong, hai người lập tức tiến vào trong tháp nhỏ.

Người giáp đen đứng tại chỗ ngây người.

Tu luyện!

Trong tháp nhỏ, chớp mắt đã trôi qua nghìn năm!

Mà ở bên ngoài thì đã trôi qua trăm ngày!

Lúc này, Diệp Huyên và An Lan Tú xuất hiện trong sân, hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó trực tiếp xông vào cấm địa Hư Chân kia.

Trong địa Hư Không, Diệp Huyên xòe tay, chớp mắt, vô số kiếm ý Nhân Gian ngưng tụ trong tay hắn như dòng nước cuốn, kiếm ý Nhân Gian mạnh mẽ phủ khắp đất trời, cực kỳ đáng sợ.

Người đầu trâu nhìn Diệp Huyên bên dưới, mà lúc này, Diệp Huyên bỗng điểm tay chém xuống.

Vù!

Một tiếng kiếm bỗng vang lên khắp trời, tiếp đó, mấy trăm vạn kiếm ý chém thẳng vào người khổng lồ đầu trâu.

Mà lúc này, An Lan Tú bỗng hóa thành một luồng thương mang biến mất tại chỗ.

Vù!

Trong sân, thời không lập tức vỡ nứt!

Mà ngay lúc này, người khổng lồ đầu trâu kia bỗng vung mạnh rìu về phía trước, vừa vung xuống, thời không xung quanh lập tức gấp khúc, sau đó vỡ nát ngay lập tức, sức mạnh kinh người tự bùng nổ tựa như núi lửa tuôn trào.

Rầm rầm!

Tiếng nổ rền trời vang lên khắp nơi, toàn bộ cấm đại Hư Chân bỗng chốc sôi sục, sau đó bị chôn vùi từng chút một.

Rầm!

Lúc này, lại một tiếng nổ vang lên, bấy giờ, Diệp Huyên và An Lan Tú liên tục lùi về sau, hai người vừa lùi, đã lùi thẳng đến bên ngoài cấm địa Hư Chân.

Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên đang rung chuyển trong tay, chỉ im lặng.

Người khổng lồ đầu trâu này quá mạnh!

Diệp Huyên quay đầu nhìn An Lan Tú, An Lan Tú bình tĩnh nói: “Vào tháp!”

Vào tháp!

Hai người lập tức đi vào tháp nhỏ.

Lúc này, Tiểu Bút khẽ nói: “Tháp nhỏ cuối cùng cũng có giá trị rồi!”

Tiểu Tháp: “…”

Hiện tại, Diệp Huyên cũng xem như thực sự để tâm vào chuyện tu luyện rồi.

Chuyện của thư viện, coi như hắn đã hoàn toàn buông tay rôi!

Bởi vì thư viện đã vào guồng hoạt động, ít nhất một thời gian dài trong tương lai cũng sẽ không xảy ra đại loạn.

Tu luyện bao nhiêu năm tháng, chớp mắt nghìn năm đã qua.

Lần này, sau khi Diệp Huyên và An Lan Tú xuất hiện lần nữa thì Diệp Huyên trông có phần tang thương hơn.

Mà thế giới bên ngoài, chẳng qua chỉ mới trôi qua một trăm ngày!

Diệp Huyên nhìn An Lan Tú bên cạnh, An Lan Tú bình tĩnh nói: “Đi!”

Hai người đồng thời biến mất, khi xuất hiện lại, thì đã đến cấm địa Hư Chân!

Nhìn thấy Diệp Huyên và An Lan Tú, người khổng lồ đầu trâu cũng đau cả đầu!

Diệp Huyên không nói dông dài, hắn xòe tay: “Kiếm!”

Vừa dứt lời, trong chớp mắt, vô số kiếm ý Nhân Gian ngưng tụ về phía hắn tự như sóng nước!

Trăm năm trôi qua, kiếm ý Nhân Gian của hắn không thể so với trăm năm trước, kiếm ý Nhân Gian hùng mạnh vừa xuất hiện trong sân, một luồng kiếm thế kinh khủng đã lập tức bao phủ người khổng lồ đầu trâu!

Cuối cùng ánh mắt người khổng lồ đầu trâu cũng có chút nghiêm trọng.

Hắn ta có thể cảm nhận được, tên loài người trước mắt này mạnh hơn rất rất nhiều!

Làm sao tu luyện được vậy?

Người khổng lồ đầu trâu nghi hoặc trong lòng, hai người loài người này, mỗi lần biến mất trăm năm, sau khi quay lại, thực lực đều trở nên mạnh bất ngờ, chuyện này rất kỳ lạ!

Lúc này, Diệp Huyên bỗng nhiên lao về phía trước, chớp mắt, vô số kiếm ý Nhân Gian lập tức hóa thành từng luồng kiếm quang chém về phía người khổng lồ đầu trâu, mà gần như là đồng thời, An Lan Tú cách đó không xa cũng biến mất theo!

Hai người cùng ra tay!

Nhìn thấy kiếm ý Nhân Gian vô biên vô tận chém đến, ánh mắt người khổng lồ đầu trâu bỗng có chút hung tàn, sau đó nâng rìu lên vung về phía trước!

Vừa vung lên, lập tức đã hủy diệt đất trời!

Rầm rầm!

Một tiếng nổ vang vọng khắp nơi, vô số kiếm quang tan vỡ, nhưng toàn thân người khổng lồ đầu trâu kia lại xuất hiện tầng tầng vết chém, máu tươi không ngừng tuôn ra, đồng thời, sau khi một thương của An Lan Tú đâm tới, nó lập tức bị đẩy lùi liên tục, bay ra đến mấy nghìn trượng!

Rất nhanh sau đó, trong sân lại khôi phục bình thường!

Mà lúc này, khóe miệng Diệp Huyên lại từ từ chảy ra máu, khóe miệng An Lan Tú cũng chảy dòng máu tươi.

Còn người khổng lồ đầu trâu lần này cũng bị thương nặng, khắp người đều là máu, vết kiếm chằng chịt.

Diệp Huyên và An Lan Tú nhìn nhau, Diệp Huyên nhìn người khổng lồ đầu trâu, nói:” Ngươi đợi đi!”

Nói xong, hai người quay người định rời đi!

Mà ngay lúc này, người khổng lồ đầu trâu bỗng nói: “Đừng chơi như vậy! Các ngươi qua đi!”

Diệp Huyên: “…”
Chương 5884: Con trai ta trả!

Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt.

An Lan Tú cũng hơi kinh ngạc!

Người khổng lồ đầu trâu nói: “Các ngươi đi qua đi!”

Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”

Người khổng lồ đầu trâu trầm giọng nói: “Ta chỉ là một người trông đường, không cần thiết phải đánh đổi mạng sống để trông đường!”

Diệp Huyên im lặng.

Người khổng lồ đầu trâu lại nói: “Các ngươi đi qua đi!”

Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Lão Ngưu, sau khi qua rồi, có phải còn có cao thủ nguy hiểm hơn không?”

Người khổng lồ đầu trâu lắc đầu: “Không biết!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Ngươi không biết?”

Người khổng lồ đầu trâu gật đầu: “Ta chỉ phụ trách trông coi nơi này, nơi khác không thuộc quyền quản lý của ta!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vì sao ngươi cam tâm tình nguyện bị kẹt ở nơi này?”

Lão Ngưu thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Đương nhiên là bọn họ trả tiền cho ta rồi!”

Diệp Huyên sửng sốt.

Trả tiền?

Lão Ngưu nói: “Lẽ nào ngươi cho rằng bọn họ không phát tiền lương? Hằng năm lão Ngưu ta đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh, cho dù ở thế giới Hư Chân, lão Ngưu ta cũng coi như là phú hào một phương”.

Hư Chân Tinh!

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Có thể cho ta xem Hư Chân Tinh không?”

Lão Ngưu mở bàn tay ra, một viên Hư Chân Tinh bay đến trước mặt Diệp Huyên.

Diệp Huyên thoáng nhìn, tinh thạch này to chừng nắm đấm, toàn thân mang màu tím vàng, ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng!

Đồ tốt!

Diệp Huyên thầm khen ngợi, thứ đồ chơi này tinh khiết hơn tinh thạch ở thế giới bên dưới rất nhiều, hơn nữa, trong này còn ẩn chứa Hư Chân Chi Lực!

Rất tinh khiết!

Diệp Huyên thoáng nhìn Ngưu Đầu Nhân, sau đó nói: “Lão Ngưu, mỗi năm ngươi đều có trăm vạn viên Hư Chân Tinh?”

Ngưu Đầu Nhân gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên im lặng.

Mẹ nó!

Hắn cũng muốn làm việc rồi!

Công việc này đúng là dễ kiếm tiền!

Lão Ngưu lại nói: “Ta chính là một người trông đường, không cần thiết phải liều mạng, ngươi đi tiếp đi! Đằng sau là biển Hư Chân, chỗ kia rất không đơn giản… Đương nhiên, hai người các ngươi cũng không đơn giản, ngươi đến liều mạng với bọn họ đi! Lão Ngưu ta muốn nghỉ ngơi một lát!”

Nói xong, hắn ta đi sang bên cạnh.

Diệp Huyên không nói gì.

Đương nhiên, bọn họ cũng không liều chết với con trâu này, dù sao người ta đã như vậy rồi! Nếu như còn liều chết với người ta, quả thật hơi quá đáng.

Hai người chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước!

Dọc đường đi, Diệp Huyên khẽ nói: “Ta cảm thấy thế giới Hư Chân này rất không đơn giản!”

Bây giờ hắn phát hiện, có lẽ thế giới Hư Chân cũng là một thế lực, hoặc là nói, một thế lực khổng lồ thống trị thế giới Hư Chân!

Mẹ nó!

Còn phát tiền lương!

Hơn nữa còn phát nhiều như vậy!

Đúng là không theo lẽ thường!

An Lan Tú khẽ nói: “Quả thật không đơn giản!”

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyên: “Huynh sợ không?”

Diệp Huyên cười ha ha: “Thanh Nhi cũng đã giết loạn trên đó rồi, ta còn sợ quái gì!”

Khỏi phải nói, hắn thật sự không sợ!

An Lan Tú mỉm cười: “Đi thôi!”

Hai người gật đầu.

Không lâu sau, hai người đến một vùng biển.

Diệp Huyên nhìn vùng biển trước mặt, chân mày cau lại, vùng biển trước mặt vô biên vô tận, sóng biển cuồn cuộn, dường như sâu dưới đáy biển có sinh vật mạnh mẽ.

Diệp Huyên khẽ nói: “Đi!”

Nói xong, hắn hơi suy nghĩ, ngự kiếm bay lên, đi cùng An Lan Tú tới mặt biển, mà ngay sau đó, nước biển đột nhiên tách ra, một con rồng màu đen to lớn xông ra khỏi mặt nước, trực tiếp mở cái miệng to như chậu máu, muốn cắn hai người Diệp Huyên!

Diệp Huyên nheo mắt lại, chém xuống một nhát.

Vèo!

Một tia kiếm quang hung ác chém xuống.

Ầm ầm!

Kiếm quang vỡ vụn, rồng đen lùi lại mấy ngàn trượng!

Mà khi dừng lại, nó đột nhiên gầm thét, trong chốc lát, vô số nước biển nơi đây chợt trào dâng sóng cao vạn trượng!

Sắc mặt Diệp Huyên bình tĩnh, chỉ ngón tay ra, trong khoảnh khắc, mấy trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian phá không chém tới!

Rào…

Trong nháy mắt, sóng cao vạn trượng kia bị mấy trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian chém vỡ, mà đúng lúc này, rồng lớn màu đen kia dứt khoát xông tới!

Rầm rầm!

Vô số kiếm Nhân Gian bị đánh bay!

Mà lúc này, trong mắt Diệp Huyên lóe vẻ dữ tợn, cả người hắn run lên, trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ngay tại chỗ!

Vèo!

Chân trời, một luồng kiếm quang vạn trượng bất chợt hung ác chém xuống!

Uỳnh!

Kiếm này vừa chém xuống, con rồng đen kia lập tức bị chém bay, mà đầu rồng của nó cũng bị nứt ra, vô số máu rồng phun ra ngoài!

“Gào!”

Rồng đen ngửa đầu gầm lên giận dữ, ngay sau đó, đuôi rồng của nó chợt quét về phía chân trời!

Răng rắc!

Vừa quét, thời không của vùng biển đen này đã vỡ vụn!

Diệp Huyên và An Lan Tú đột nhiên biến mất!

Vèo!

Bất thình lình, trên người con rồng đen kia không ngừng xuất hiện những kiếm quang và thương mang!

Vây công!

Dưới vây công của hai người, con rồng đen to lớn kia liên tục bại lui!

Mặc dù phòng ngự của nó rất biến thái, nhưng kiếm của Diệp Huyên càng kinh khủng hơn!

Kiếm Thanh Huyên!

Không gì không phá được!

Thoáng chốc, con rồng đen kia không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, toàn thân nó không ngừng xuất hiện những vết kiếm, trong nháy mắt, máu tươi đã nhuộm đỏ mặt biển! Không biết qua bao lâu, con rồng đen kia đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã! Đợi đã! Không đánh nữa!”

Diệp Huyên và An Lan Tú dừng lại, Diệp Huyên nhìn rồng đen, trong mắt rồng đen chợt lộ vẻ kiêng dè: “Kiếm tu, đợi đã, không đánh nữa!”

Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh, không nói lời nào.

Rồng đen trầm giọng nói: “Các ngươi đi qua đi!”

Diệp Huyên nói: “Có phải ngươi cũng lấy tiền lương?”

Rồng đen ngây người, sau đó sắc mặt chợt trở nên khó coi: “Mẹ nó! Con trâu kia còn cố ý thả các ngươi đến! Tên khốn kiếp này!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Mỗi năm ngươi được bao nhiêu?”

Rồng đen thoáng nhìn Diệp Huyên: “Một trăm năm mươi vạn viên!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Nhưng ta cảm thấy thực lực của ngươi không bằng con trâu kia! Sao được nhiều tiền hơn hắn ta?”

Rồng đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ta vẫn chưa khôi phục hình thái bản thể thật sự!”

Diệp Huyên hỏi: “Vậy vì sao ngươi không khôi phục hình thái bản thể thật sự?”

Rồng đen thản nhiên nói: “Mỗi năm ta chỉ được một trăm năm mươi vạn viên Hư Chân Tinh, ngươi lại muốn ta liều mạng? Sao có thể như vậy được?”

Diệp Huyên im lặng.

Mẹ nó!

Các ngươi đều rất tiếc mạng!

Rồng đen thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Kiếm tu loài người, nếu như trong tay ngươi không có thanh kiếm này, ngươi căn bản không làm gì ta được!”

Nó vẫn hơi không phục!

Kiếm của kiếm tu này rất bất hợp lý!

Có thể dễ dàng xé rách phòng ngự của nó!

Diệp Huyên thoáng nhìn rồng đen: “Nếu ngươi không phục, chúng ta có thể đánh lại lần nữa, nói thật, gần đây ta đang muốn tìm người đánh nhau!”

Rồng đen trầm giọng nói: “Vậy ngươi có thể không dùng kiếm của ngươi không?”

Diệp Huyên gật đầu: “Có thể! Nhưng mà, ngươi có thể gỡ vảy trên người ngươi xuống không?”

Rồng đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói lời nào.

Diệp Huyên cười nói: “Ta là kiếm tu, ngươi không cho ta dùng kiếm, ngươi nghiêm túc sao?”

Rồng đen thản nhiên nói: “Vậy các ngươi đi qua đi!”

Rất rõ ràng, nó không muốn liều mạng!

Diệp Huyên hơi tò mò: “Đằng sau là cái gì?”

Rồng đen thoáng nhìn Diệp Huyên: “Chẳng phải ngươi qua đó thì sẽ biết sao?”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi có muốn kết một mối thiện duyên không?”

Rồng đen nhíu mày: “Kết mối thiện duyên?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”

Rồng đen hơi tò mò: “Kết như thế nào?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ví dụ như, cho ta mượn một ít Hư Chân Tinh, về sau ta để con trai ta trả lại ngươi. Này, ngươi đừng trưng ra vẻ mặt này, ta nói cho ngươi biết, về sau con trai ta rất trâu bò đấy! Thật đấy! Ta có thể thề!”

Con trai: “…”


Chương 5885: Quỷ nữ!

Rồng đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói lời nào!

Ánh mắt kia rất không thân thiện.

Diệp Huyên im lặng!

Hình như tên này không tin mình!

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy ngươi thật sự có thể kết mối thiện duyên, bọn họ đều nói về sau con trai ta vô cùng lợi hại!”

Rồng đen trầm giọng nói: “Ta là rồng chứ không phải heo, trí thông minh của ta vẫn còn dùng được, hiểu không?”

Diệp Huyên nhún vai, sau đó nhìn An Lan Tú: “Chúng ta đi thôi!”

Hai người gật đầu, sau đó đi về nơi xa.

Rồng đen thoáng nhìn Diệp Huyên đã đi về nơi xa, lông mày khẽ nhíu lại, dường như nghĩ đến điều gì, nó đột nhiên nói: “Đợi đã!”

Diệp Huyên quay người nhìn rồng đen: “Làm gì?”

Rồng đen trầm giọng nói: “Có phải ngươi là Kháo Sơn Vương Diệp Huyên?”

Sắc mặt Diệp Huyên lập tức đen lại.

Rồng đen nhìn Diệp Huyên: “Xem ra đúng là ngươi rồi!”

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Ta hơi không hiểu! Thế giới bên dưới của bọn ta và nơi này luôn có ngăn cách, sao các ngươi lại biết ta?”

Rồng đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ai không biết ngươi?”

Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”

Rồng đen nói: “Ngươi đừng quan tâm chuyện này…”

Nói xong, đột nhiên có một vệt sáng vàng bay ra từ trong cơ thể nó, sau đó rơi xuống trước mặt Diệp Huyên, là một chiếc nhẫn chứa đồ.

Trong nhẫn chứa đồ có một trăm vạn viên Hư Chân Tinh!

Diệp Huyên sửng sốt.

Rồng đen nói: “Ta cho ngươi mượn, nhưng mà, ngươi phải viết chứng từ cho ta, còn nữa, ngươi phải quay lại hình ảnh cho ta giữ lại!”

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Với nhân phẩm của ta, không cần phải làm như vậy đâu nhỉ?”

Rồng đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Trông ngươi không giống người có nhân phẩm tốt!”

Diệp Huyên đen mặt!

Mẹ nó!

Hừ!

Diệp Huyên hít sâu một hơi, vì một trăm vạn viên Hư Chân Tinh này, hắn nhịn!

Thế là, Diệp Huyên viết một tờ chứng từ, đồng thời quay một hình ảnh đưa cho rồng đen!

Rồng đen khẽ gật đầu, dường như nghĩ đến điều gì, nó hỏi: “Con của ngươi sẽ nhận món nợ này chứ?”

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Đây là chuyện của ngươi và hắn!”

Nói xong, hắn kéo An Lan Tú quay người rời đi.

Tại chỗ, sắc mặt của rồng đen kia càng đen hơn!

Một lát sau, rồng đen lắc đầu: “Có một người cha như vậy, thảm quá đi!”

Nói xong, nó quay người chui vào trong biển sâu.

Nơi xa, Diệp Huyên và An Lan Tú đi về nơi xa.

Trên đường đi, An Lan Tú đột nhiên hỏi: “Huynh muốn sinh con trai với ai?”

Sắc mặt Diệp Huyên cứng đờ.

An Lan Tú nhìn hắn, chờ đợi câu trả lời.

Diệp Huyên cười nói: “Với nàng!”

Khuôn mặt An Lan Tú bỗng chốc đỏ bừng.

Nhìn thấy An Lan Tú thẹn thùng, đáy lòng Diệp Huyên bỗng rung động, hắn khẽ ôm lấy eo thon của An Lan Tú, sau đó cúi người xuống hôn!

Cơ thể yêu kiều của An Lan Tú khẽ run lên, nhưng cũng không từ chối!

Một lát sau, Diệp Huyên buông An Lan Tú ra, mỉm cười: “Trước kia chỉ quan tâm đến tu luyện!”

An Lan Tú khẽ tựa vào lồng ngực Diệp Huyên, nàng ôm chặt lấy Diệp Huyên, không nói lời nào!

Diệp Huyên hít sâu một hơi, hắn ngẩng đầu nhìn về nơi xa, cuối tầm mắt mơ hồ có thể nhìn thấy một tòa thành, cả tòa thành ẩn trong sương đen, trông vô cùng quỷ dị!

Diệp Huyên cau mày lại!

Sao con đường Hư Chân này lại không thiết thực như vậy?

Đây không phải là chủ nhân bút Đại đạo làm à?

Một lát sau, hai người đi về phía tòa thành kia.

Càng đến gần tòa thành, hai người càng nghiêm túc, bởi vì bọn họ đều cảm nhận được nguy hiểm!

Ở nơi này, tất nhiên bọn họ không dám có chút chủ quan nào!

Lúc này, trên tòa thành bỗng xuất hiện một cô gái, cô gái mặc một chiếc váy dài đỏ thẫm, tóc dài đến eo, dáng vẻ phi phàm, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ xấu xí, cả khuôn mặt nàng ta chằng chịt những vết rạn nhỏ bé, ngũ quan cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, cực kỳ không hài hòa!

Dáng người thiên sứ, khuôn mặt ma quỷ!

Diệp Huyên cau mày lại, đại thần gì đây?

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Huyên và An Lan Tú, trên mặt chợt nở nụ cười, nụ cười này thật sự khiến người ta sợ hãi.

Nếu gặp phải Thanh Nhi váy trắng, e rằng cô gái này sống không quá một hiệp!

Thanh Nhi váy trắng là một người yêu cái đẹp!

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Xưng hô thế nào đây?”

Cô gái đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, ngay sau đó, nàng ta chợt hóa thành một tia huyết mang biến mất tại chỗ.

Diệp Huyên nheo mắt lại, ngón cái tay phải khẽ điểm ra.

Vù!

Kèm theo tiếng kiếm vang vọng, kiếm Thanh Huyết phá không bay ra.

Uỳnh!

Một tia huyết mang cứ thế mà bị kiếm Thanh Huyên chém ngay tại chỗ, nhưng ngay sau đó, chỉ thấy cô gái kia trở tay bắt lấy thân kiếm Thanh Huyên, sau đó nàng ta bỗng ném về phía Diệp Huyên!

Vèo!

Trong nháy mắt, sức mạnh to lớn đánh vỡ thời không nơi đây!

Diệp Huyên nheo mắt nhìn, hắn mở bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên run rẩy kịch liệt, trực tiếp đánh vỡ sức mạnh của nàng ta, sau đó trở về trong tay hắn!

Mà lúc này, cô gái đã xông đến trước mặt Diệp Huyên, nhưng An Lan Tú cũng bất chợt đâm ra một thương!

Cô gái bỗng nhiên biến mất!

Một thương đâm vào không khí!

An Lan Tú nheo mắt lại, cấp tốc xoay người tung ra một cú đấm!

Ầm ầm!

Một luồng huyết quang đột nhiên nổ tới, An Lan Tú lập tức bị đẩy lui ra ngoài ngàn trượng, mà sau khi đánh lui An Lan Tú, cô gái lại xoay người tung một cú đá!

Bịch!

Trong chớp mắt, cả người và kiếm của Diệp Huyên bị đánh bay ra ngoài ngàn trượng, mà lúc này, cô gái bỗng hóa thành tàn ảnh xông đến trước mặt Diệp Huyên.

Diệp Huyên nheo mắt nhìn, trong lòng hoảng hốt, tốc độ thật là khủng khiếp, lòng hắn hơi suy nghĩ, vô số kiếm ý Nhân Gian tuôn ra khỏi cơ thể hắn, nhưng tốc độ của cô gái kia còn nhanh hơn, trong khoảnh khắc kiếm ý Nhân Gian vừa xuất hiện, cô gái đã vung tay đấm lên trên kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên!

Ầm!

Trong nháy mắt, cả người đang cầm kiếm của Diệp Huyên bị đánh bay ra ngoài!

Một phát đấm bay Diệp Huyên, sau đó cô gái xoay người, nhấc chân phải lên quét ngang một cái.

Uỳnh!

Trong nháy mắt, An Lan Tú bị đẩy lui ra ngoài ngàn trượng!

Cứ như vậy, cô gái đánh phải đánh trái, hoàn toàn là đè Diệp Huyên và An Lan Tú ra đánh!

Lấy một đánh hai, nàng ta lại hoàn toàn chế trụ Diệp Huyên và An Lan Tú!

Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Huyên trầm giọng nói: “Mẹ nó! Cô gái này khiến ta nghĩ đến An chủ mẫu!”

An chủ mẫu!

An Lan Tịnh!

Nữ Võ Thần đời thứ nhất!

Tiểu Bút khẽ nói: “Cô gái này quả thật đáng sợ, vậy mà Võ đạo lại đạt đến trình độ này, đúng là không hợp thói thường!”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Cho dù là Kiếm đạo hay là Võ đạo, sau khi đạt tới cực hạn thì đều không hợp thói thường. Cô gái này… là người Võ đạo thuần túy!”

Nơi đây, cho dù hai người Diệp Huyên và An Lan Tú hợp sức cũng hoàn toàn bị cô gái này áp chế, nhưng mà lúc này, hai người càng đánh càng hưng phấn!

Loại chiến đấu này là thoải mái vui sướng nhất!

Khoảng một canh giờ sau!

Ầm ầm!

Bất thình lình, kèm theo hai tiếng nổ vang dội khủng khiếp, Diệp Huyên và An Lan Tú đồng thời lùi về phía sau, hai người vừa lùi đã ra xa ngàn trượng!

Mà lúc này, cô gái kia cũng đã xuất hiện trên tường thành nơi xa!

Cô gái nhìn hai người, nhếch miệng cười một tiếng, sau đó không nói gì.

Diệp Huyên nhìn cô gái, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Võ đạo của cô gái này quả thật khủng bố!

Đặc biệt là võ ý của đối phương, vừa rồi kiếm ý Nhân Gian của hắn hoàn toàn bị võ ý của đối phương áp chế!

Quả là không hợp thói thường!

Trên tường thành, cô gái nhìn hai người Diệp Huyên, nàng ta đột nhiên lấy linh quả ra gặm!

Diệp Huyên nhìn An Lan Tú, sắc mặt An Lan Tú âm trầm, đây là lần đầu tiên nàng bị người ta áp chế toàn diện về mặt Võ đạo như vậy!

Hơn nữa còn dưới tình huống hợp sức với Diệp Huyên!

Diệp Huyên cười nói: “Là một chuyện tốt!”

Lần chiến đấu này, hắn rõ ràng nhận ra chỗ thiếu sót của mình!

An Lan Tú khẽ gật đầu.

Diệp Huyên nhìn cô gái kia: “Xưng hô với các hạ thế nào đây?”

Cô gái nhếch miệng cười: “Quỷ nữ!”

Quỷ nữ!

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó hỏi: “Bên trên trả ngươi bao nhiêu tiền một năm?”

Quỷ nữ giơ một bàn tay lên: “Năm trăm vạn!”

Năm trăm vạn!

Diệp Huyên nhíu mày: “Trả lương cao như vậy, chính là để ngươi cản người ở chỗ này?”

Quỷ nữ lắc đầu, nàng ta chỉ vào trong thành: “Còn phải trấn áp Thần Linh!”

Trấn áp Thần Linh!

Diệp Huyên chớp mắt nhìn: “Trong thành có Thần Linh?”

Quỷ nữ gật đầu.

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Nếu như ta đến ứng tuyển, bọn họ sẽ trả cho ta bao nhiêu tiền một năm?”

Quỷ nữ đánh giá Diệp Huyên, sau đó nghiêm túc nói: “Có lẽ cho thêm tiền cũng không được nhận!”

Diệp Huyên: “…”

 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom