• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (2 Viewers)

  • Chương 5891-5895

Chương 5891: Huynh muội thần tiên!

Diệp Huyên đen mặt!

Lão đầu này nói gì vậy?

Lúc này, thần linh bên ngoài quán ăn càng lúc càng nhiều, đã lên hơn trăm người!

Thế nhưng những thần linh này đều không dám tiến vào quán ăn, như thể đang có thứ gì ngăn họ lại vậy!

Diệp Huyên nhìn về phía ông lão: “Tại sao bọn họ không thể vào đây?”

Ông lão bình tĩnh nói: “Có cấm chế!”

Diệp Huyên cảm nhận xung quanh, thế nhưng cũng không cảm nhận được gì!

Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Xưng hô thế nào?”

Diệp Huyên cười nói: “Diệp Huyên!”

Nghe vậy, ông lão khẽ giật mí mắt: “Ngươi… Ngươi…”

Diệp Huyên nhíu mày: “Sao vậy?”

Ông lão do dự chốc lát rồi nói: “Ngươi là ca ca của cô gái thần bí kia?”

Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Đúng vậy!”

Ông lão im lặng một lúc lâu rồi nói: “Lời ta nói vừa nãy có hơi lỗ mãng, ngươi cho ta xin lỗi!”

Diệp Huyên: “…”

Ông lão nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Muội muội ta là người tốt!”

Ông lão không nói gì.

Diệp Huyên lại nói: “Thật đó, tính khí nàng ấy rất tốt!”

Ông lão nhìn Diệp Huyên, vẫn không nói gì.

Diệp Huyên cũng cạn lời, vẻ mặt ông lão sao vậy chứ?

Ngay lúc này, bên ngoài quán ăn, một thần linh bỗng gầm gừ với Diệp Huyên!

Diệp Huyên nhíu mày, hắn nhìn thần linh: “Ngươi có bệnh à?”

Thần linh kia nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Nếu có gan thì ngươi ra đây!”

Lúc này, ông lão kia bỗng nói: “Diệp thiếu, bảo muội muội ngươi ra đánh hắn đi!”

Diệp Huyên nhìn ông lão, ông lão thấp giọng nói: “Những thần linh này rất ngứa đòn!”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta không thích dựa vào người khác, hiểu không?”

Vẻ mặt ông lão cứng đờ.

Diệp Huyên quay đầu nhìn thần linh kia, không nói dông dài, kiếm Thanh Huyên của hắn bay thẳng ra ngoài!

Vù!

Một luồng kiếm quang phá không chém đến!

Ngoài cửa, vẻ mặt thần linh kia lập tức thay đổi, tay phải đánh mạnh một quyền!

Ầm ầm!

Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, một vùng kiếm quang nổ tung, thần linh kia trực tiếp bị chém bay!

Đồng thời, giữa đất trời bỗng xuất hiện kiếm ý Nhân Gian vô biên vô tận!

Ánh mắt Diệp Huyên trở nên lạnh lẽo: “Chém!”

Vừa dứt lời, vô vàn kiếm ý Nhân Gian lập tức hóa thành từng thanh kiếm Nhân Gian chém về phía những thần linh bên dưới!

Kiếm Nhân Gian ở khắp trời, trút xuống tựa như mưa bão, vô cùng hùng vĩ!

Bên ngoài, vẻ mặt những thần linh kia bỗng chốc thay đổi, không nói gì dông dài, mọi người đều xông lên, lao về phía kiếm Nhân Gian!

Rầm rầm!

Đột nhiên, bên ngoài vang lên từng tiếng nổ không dứt!

Bên trong quán ăn, Diệp Huyên không ngừng ngự kiếm, trăm vạn thanh kiếm Nhân Gian dưới sự điều khiển của hắn, vô cùng linh hoạt như những cánh tay! Ông lão nhìn Diệp Huyên, ánh mắt có chút kinh ngạc!

Thực lực Diệp thiếu này cũng được đấy!

Ngay lúc này, Diệp Huyên bỗng xòe tay, thoáng chốc, giữa đất trời, toàn bộ kiếm Nhân Gian đều ngưng tụ tại một điểm, tạo thành một thanh kiếm khổng lồ, ngay sau đó, hắn đèn tay phải xuống dưới.

Ầm!

Thanh kiếm khổng lồ rơi thẳng xuống dưới!

Ầm ầm!

Chớp mắt, trong thành bỗng bùng nổ kiểm quang cả vạn trượng, vô số cao thủ thần linh đều bị đánh bay!

Đất trời rung chuyển!

Diệp Huyên xòe tay, kiếm Nhân Gian bay về trong tay hắn.

Diệp Huyên vung tay áo, kiếm Nhân Gian lập tức biến mất không thấy dấu!

Bên ngoài quán ăn, các sinh linh nhìn Diệp Huyên chằm chằm, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Diệp Huyên lắc đầu: “Một đám đệ đệ!”

Các thần linh: “…”

Trong quán ăn, ông lão nhìn Diệp Huyên, không nói gì.

Diệp công tử này, không đơn giản!

Lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: “Tiền bối, nơi này có cấm chế gì?”

Ông lão trầm giọng nói: “Pháp tắc Hư Chân!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Pháp tắc Hư Chân?”

Ông lão gật đầu: “Đúng!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối, có thể nói cho ta biết về thế giới Hư Chân không?”

Hiện tại, hắn cũng có chút hiếu kỳ với thế giới Hư Chân này!

Ông lão cười nói: “Thế giới Hư Chân, không phức tạp đến vậy, toàn bộ thế giới Hư Chân đều được một vị là cao thủ của thần điện Hư Chân thống trị. Thần điện Hư Chân này, được thành lập từ ba trăm năm trước, khi đó thế giới Hư Chân có rất nhiều tông môn, có vô số thế gia, mạnh ai nấy làm, mãi đến khi một chủng tộc thần bí xuất hiện, toàn bộ người của thế giới Hư Chân đều cảm thấy bị đe dọa, vì vậy, bọn họ bắt đầu liên thủ đối phó với chủng tộc hùng mạnh này!”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Tổ thần linh?”

Ông lão gật đầu: “Đúng!”

Diệp Huyên khẽ nói: “Cũng có nghĩa là, hiện tại thần điện Hư Chân thống nhất cả thế giới Hư Chân?”

Ông lão khẽ gật đầu: “Đúng! Sau khi Thần điện Hư Chân thống nhất vũ trụ Hư Chân thì bắt đầu dùng toàn lực bồi dưỡng các cao thủ thế giới Hư Chân, mà sau đó, vũ trụ Hư Không trở nên hùng mạnh và phồn hoa chưa từng có, cao thủ càng lúc càng nhiều. Nhưng…”

Nói rồi, ông ta khẽ lắc đầu, không nói gì thêm.

Diệp Huyên cười nói: “Có phải sau này thần điện Hư Chuân xuất hiện thành phần sa đọa không?”

Ông lão thấp giọng nói: “Còn nghiêm trọng hơn nữa!”

Diệp Huyên không hiểu: “Sao lại nói vậy?”

Ông lão nói: “Năm đó sau khi vũ trụ Hư Chân chiến thắng những tộc thần linh kia, bọn họ bắt đầu nghiên cứu những thần linh kia, cuối cùng bọn họ thông qua việc nghiên cứu thần linh, lấy mạnh bù yếu, khiến thực lực bản thân càng lúc càng mạnh, mãi đến sau này, nội bộ thần điện Hư Chân lại đánh nhau vì tranh giành quyền lợi… Bây giờ thế giới Hư Chân chia thành hai điện Nam Bắc, hai bên tranh giành rất khốc liệt, cho nên bọn họ đều không có thời gian tăng cường phong ấn, khiến rất nhiều thần linh dần dần bắt đầu thoát khỏi phong ấn”.

Nói rồi, ông ta nặng nề thở dài.

Diệp Huyên nhìn ông lão: “Tiền bối là đến từ thần điện Hư Chân?”

Ông lão gật đầu: “Trước kia là vậy!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Bây giờ những thần linh kia lại trỗi dậy, thần điện Hư Chân vẫn muốn nội loạn sao?”

Ông lão thấp giọng thở dài: “Bây giờ không còn như trước kia nữa, đối với bọn họ mà nói, quyền thế và lợi ích mới là quan trọng nhất. Hơn nữa, theo ta biết, trong thần điện Hư Chân có vài người đã bắt đầu hợp tác với những thần linh kia rồi. Nếu không, những thần linh này cũng không thể dễ dàng phá vỡ phong ấn như thế”.

Nghe vậy, Diệp Huyên nhíu mày: “Hợp tác với thần linh?”

So với thần điện Hư Chân, hắn càng không thích mấy thần linh này.

Dù sao, cho dù là người khổng lồ đầu trâu, hay là quỷ nữ thì hắn đều cảm thấy khá tốt, còn những thần linh này, thật sự vô cùng đáng ghét!”

Ông lão lại thở dài: “Bọn họ là đang nuôi cáo trong nhà, những thần linh này trông thì không có đe dọa gì, nhưng… Phải biết rằng, trận chiến năm đó, thần điện Hư Chân thật sự không thể giết chết toàn bộ những thần linh này, mà chỉ là phong ấn, nếu toàn bộ những thần linh này đều phá vỡ phong ấn, thì lúc đó…”

Nói rồi, ông ta khẽ lắc đầu, ánh mắt có chút lo lắng.

Diệp Huyên thì không lo lắng đến vậy, hắn ngồi xuống một bên, sau đó cười nói: “Tiền bối, làm sao để lên thế giới Hư Chân?”

Mục tiêu của hắn, chính là đến thế giới Hư Chân xem xem.

Còn về ân oán giữa thần linh và thần điện Hư Chân này, hắn không muốn bận tâm.

Chỉ cần thần điện Hư Chân và những thần linh này không nhắm vào vũ trụ Quan Huyên, thì hắn sẽ mặc kệ, nhưng nếu bọn họ muốn đến vũ trụ Quan Huyên, thì hắn phải quản rồi!

Các ngươi tranh chấp gì, là chuyện của các ngươi, nhưng nếu dám động đến địa bàn của ta, vậy thì không được rồi!”

Lúc này, ông lão bỗng nói: “Diệp công tử, ngươi có hứng thú gia nhập trấn áp thần điện không? Nếu ngươi có hứng thú, ta có thể tiến cử giúp ngươi!”

Diệp Huyên lập tức lắc đầu: “Không hứng thú!”

Ông lão không hiểu: “Tại sao?”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Người của thần điện Hư Chân các ngươi ức hiếp muội muội ta!”

Ông lão lập tức đen mặt: “Ngươi nói chuyện có lương tâm chút được không? Rốt cuộc là ai đang ức hiếp ai? Ngươi biết nàng ta giết chết bao nhiêu người bên trên rồi không?”

Diệp Huyên hỏi: “Tại sao nàng ấy giết người?”

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Nàng ta bảo thần điện Hư Chân chăm sóc ca ca nàng ta, thần điện Hư Chân không quan tâm nàng ta, hơn nữa hình như còn dùng ngôn ngữ công kích nàng ta…”

Diệp Huyên lập tức nói: “Nàng ấy chỉ là bảo các ngươi chăm sóc ca ca nàng ta đôi chút, vậy thì có gì sai? Các ngươi không nghe thì thôi đi! Còn đánh nàng ấy… Bỏ qua thực tế, chẳng lẽ các ngươi không sai sao?”

Vẻ mặt ông lão cứng đờ, cả người cũng ngây ngốc.

Huynh muội các ngươi là thần tiên hay gì mà yêu cầu như thế?
Chương 5892: Ngươi cũng gọi!

Trong quán rượu, ông lão không muốn nói chuyện nữa!

Ông ta đi tới bên cạnh ngồi xuống, một mình uống rượu, tức giận ghê gớm.

Nếu như không phải vì muội muội tên này thật sự rất mạnh, ông ta đã đánh người rồi.

Quả thật không hợp thói thường!

Diệp Huyên và An Lan Tú ngồi xuống bên cạnh, Diệp Huyên nhìn ra bên ngoài, bên ngoài đã càng ngày càng nhiều Thần Linh, hơn nữa đều đang nhìn chằm chằm hắn!

Diệp Huyên lắc đầu, không để ý đến những Thần Linh này nữa.

Đương nhiên hắn sẽ không ra ngoài khiêu chiến những Thần Linh này, một đánh một thì còn có thể, chứ một đánh nhiều thì vẫn chưa được!

Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên chợt lấy Tiểu Tháp ra, Vô Biên Chủ kia còn đang tu luyện trong Tiểu Tháp, bây giờ vẫn chưa đi ra!

Hắn hơi tò mò, không biết tên này tu luyện sao rồi?

Chẳng lẽ muốn tu đến vô địch rồi mới đi ra?

Có khả năng này lắm!

Lúc này, những Thần Linh bên ngoài quán rượu bỗng nhiên tản ra hai bên, ngay sau đó, một cô gái chậm rãi đi đến trước cửa quán rượu!

Ba người Diệp Huyên nhìn về phía cô gái, cô gái mặc một bộ chiến giáp màu đen, buộc tóc đuôi ngựa, bên hông đeo một thanh trường đao, ánh mắt nàng ta có màu tím đậm!

Thấy vậy, sắc mặt ông lão bên cạnh lập tức trở nên nghiêm nghị: “Thần Linh đồng tử tím!”

Diệp Huyên nhìn ông lão: “Thần Linh đồng tử tím?”

Ông lão gật đầu: “Những Thần Linh này cũng chia thành mấy cấp bậc, cấp bậc của bọn họ dựa vào đôi mắt để phân chia, lần lượt là Thần Linh bình thường, Thần Linh đồng tử đen, Thần Linh đồng tử vàng, Thần Linh đồng tử tím, cuối cùng là Thần Linh đồng tử máu. Cô gái trước mặt là Thần Linh đồng tử tím, cấp bậc này đã rất cao rồi! Chỉ là, phong ấn của Thần Linh cấp bậc này đều thuộc hàng mạnh nhất, sao nàng ta có thể xuất hiện ở nơi này?”

Diệp Huyên cười nói: “Có phải người của Thần Điện Hư Chân các ngươi cố ý thả ra?”

Ông lão im lặng.

Hoàn toàn có khả năng này!

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Các ngươi có nội gián!”

Ông lão thoáng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Hình như nàng ta đến tìm ngươi!”

Nghe vậy, Diệp Huyên nhíu mày lại, hắn quay đầu nhìn, Thần Linh đồng tử tím kia đúng là đang nhìn chằm chằm hắn!

Diệp Huyên nhìn thấy như vậy, sắc mặt sầm lại: “Những Thần Linh này điên rồi sao? Nhất định muốn giết ta? Chẳng lẽ bọn họ không biết ta có chỗ dựa?”

Nghe vậy, sắc mặt ông lão cứng đờ!

Mẹ nó!

Không theo lẽ thường!

Lúc này, cô gái giáp đen bên ngoài bỗng nhiên cất lời: “Ngươi có chỗ dựa, rất lợi hại sao?”

Diệp Huyên thoáng nhìn cô gái giáp đen: “Ta cũng không rõ vì sao các ngươi cứ cắn mãi không buông ta? Các ngươi điên rồi sao?”

Cô gái giáp đen bình tĩnh nói: “Nhìn ngươi thấy khó chịu, được không?”

Diệp Huyên cười nói: “Đơn đấu?”

Cô gái giáp đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đi ra!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ngươi sẽ không đánh hội đồng ta đấy chứ?”

Cô gái giáp đen khinh thường nói: “Đánh ngươi còn cần hội đồng?”

Diệp Huyên cười nói: “Đến đánh một trận!”

Vừa dứt lời, hắn lập tức bay ra ngoài quán rượu!

Mà lúc này, ông lão kia lên tiếng: “Diệp công tử, nàng ta cố ý dụ ngươi ra ngoài!”

Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”

Ông lão trầm giọng nói: “Một khi ra ngoài, ngươi muốn đi vào sẽ rất khó khăn! Hơn nữa, nếu như bọn họ đánh hội đồng ngươi…”

Diệp Huyên cười nói: “Chỉ cần bọn họ dám đánh hội đồng ta, hôm nay ta sẽ khiến bọn họ bị diệt sạch sẽ!”

Nói xong, hắn đi ra ngoài quán rượu!

Ông lão im lặng nhìn Diệp Huyên.

Có chỗ dựa thì sẽ có lòng tin, nói chuyện đều không mang chút xíu sợ hãi nào!

Có chỗ dựa thật tốt!

Diệp Huyên đi ra bên ngoài quán rượu, cô gái giáp đen nhìn Diệp Huyên, phất phất tay, Thần Linh xung quanh lùi về phía sau!

Cô gái giáp đen nói: “Đến đây!”

Nói xong, nàng ta hóa thành một tia sáng đen phóng lên tận trời!

Diệp Huyên cũng hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên tận trời, đuổi sát phía sau!

Trong quán rượu, ông lão nhìn hai người giữa tinh không, chân mày cau lại.

Giữa tinh không, cô gái giáp đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên, ngay sau đó, đao bên hông nàng ta đột nhiên rút ra khỏi vỏ!

Roẹt!

Thời không nơi đây trực tiếp bị đao quang chém vỡ!

Nơi xa, Diệp Huyên nheo mắt lại, hắn chợt rút kiếm chém ra.

Uỳnh!

Kiếm quang và đao quang vừa tiếp xúc, một luồng sức mạnh kinh khủng bỗng bùng nổ ngay trong tinh không!

Rầm rầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không trở nên đen kịt!

Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!

Nơi xa, cô gái giáp đen nheo mắt lại, bất chợt bước lên trước một bước, sau đó chém xuống một đao: “Trảm!”

Xoẹt!

Một luồng đao quang vạn trượng bùng nổ ngay trước mặt nàng ta!

Ầm ầm!

Diệp Huyên bị đao kia chém lui ra ngoài vạn trượng, mà khi hắn vừa dừng lại, chợt có đao thế kinh khủng bao phủ lấy hắn, tiếp đó, lại là một đao chém tới.

Đao kia vừa rơi xuống, sức mạnh to lớn trực tiếp mở ra Vô giới, hai người tiến vào trong Vô giới!
Chương 5893: Ngươi cũng gọi! (2)

Diệp Huyên nheo mắt nhìn, kiếm ý Nhân Gian trong cơ thể hắn mãnh liệt tuôn trào ra ngoài!

Uỳnh!

Một vùng kiếm quang bỗng chốc bao phủ toàn bộ Vô giới này!

Rầm rầm!

Thoáng chốc, bên trong Vô giới truyền tới những tiếng nổ vang dội, vô số đao quang và kiếm quang đan xen vào nhau, mặc dù hai người trong Vô giới, nhưng bởi vì thực lực của hai người quá mạnh, nên đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến thời không nơi đây.

Mà dần dần, kiếm quang của Diệp Huyên biến thành màu đỏ máu!

Huyết Mạch Chi Lực!

Giờ phút này, Diệp Huyên đã kích hoạt Huyết Mạch Chi Lực!

Đây là đã nghiêm túc đánh rồi!

Trước cửa quán rượu, An Lan Tú nhìn Vô giới kia, vẻ mặt rất nghiêm túc!

Thực lực của Thần Linh đồng tử tím này vô cùng mạnh mẽ!

Mà lúc này, ông lão bên cạnh lại nói: “Thần Linh đồng tử tím này cũng chưa phát huy toàn bộ thực lực!”

Nghe vậy, An Lan Tú nhíu mày.

Ông lão lại nói: “Nàng ta bị phong ấn quá lâu, thực lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn!”

Nói xong, ông ta dừng lại chốc lát rồi nói tiếp: “Vì sao những Thần Linh này lại nhằm vào Diệp công tử?”

An Lan Tú lắc đầu, nàng cũng không biết vì sao những Thần Linh này muốn dồn Diệp Huyên vào chỗ chết!

Đúng lúc này, hơi thở khủng khiếp bỗng nhiên bùng nổ bên trong Vô giới.

Rầm rầm!

Toàn bộ Vô giới trực tiếp sôi trào, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đám Thần Linh cũng trở nên nghiêm trọng!

Trong Vô giới, Diệp Huyên và cô gái giáp đen dừng lại, hai người cách nhau mấy ngàn trượng!

Diệp Huyên cầm kiếm Thanh Huyên, cả người tỏa ra hơi thở mạnh mẽ khủng khiếp, không chỉ như vậy, cũng bởi vì Huyết Mạch Chi Lực mà kiếm Thanh Huyên biến thành màu đỏ như máu.

Cô gái giáp đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng, đao trong tay nàng ta đã xuất hiện vô số lỗ thủng!

Đó là bị kiếm Thanh Huyên chém!

Lúc này, cô gái giáp đen chợt mở bàn tay ra, trường đao trong tay nàng ta từ từ biến mất, tiếp đó, nàng ta chậm rãi siết chặt tay phải!

Uỳnh!

Trong nháy mắt, một vòng xoáy màu đen đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay nàng ta!

Nơi xa, Diệp Huyên nhíu mày lại, trong lòng hắn tăng thêm đề phòng, cùng lúc đó, vô số kiếm ý Nhân Gian tràn vào trong kiếm Thanh Huyên!

Mà đúng lúc này, cô gái giáp đen chợt hóa thành một tia sáng đen biến mất khỏi nơi đó!

Vèo!

Khi cô gái giáp đen đi đến đỉnh đầu Diệp Huyên, bên trong vòng xoáy màu đen trong tay nàng ta, một thanh trường đao bỗng nhiên chém xuống.

Diệp Huyên nheo mắt nhìn, giơ tay chém ra một kiếm!

Cứng rắn va chạm!

Uỳnh!

Bất thình lình, kiếm quang và đao quang bùng nổ, trong chớp mắt, hai người đồng thời lùi ra xa mấy vạn trượng!

Mà khi cô gái giáp đen dừng lại, vô số kiếm Nhân Gian đột nhiên chém đến trước mặt nàng ta!

Trong mắt cô gái giáp đen lóe vẻ dữ tợn, tay phải nàng ta cầm đao, mạnh mẽ chém lên trên một nhát.

Xoẹt!

Một vùng đao quang hệt như thác nước xuất hiện, trong nháy mắt phóng lên tận trời!

Ầm ầm!

Tất cả kiếm Nhân Gian đều bị ngăn chặn!

Mà lúc này, cô gái giáp đen lại lùi ra xa mấy vạn trượng.

Sau khi cô gái giáp đen dừng lại, Diệp Huyên ở nơi xa mở bàn tay ra, tất cả kiếm ý Nhân Gian trở lại trong tay hắn.

Diệp Huyên nhìn cô gái giáp đen, đang định nói chuyện thì cô gái giáp đen nơi xa chợt ngẩng đầu: “Pháp tắc Hư Chân!”

Uỳnh!

Vừa dứt lời, thời không trên đỉnh đầu nàng ta đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một con mắt đỏ như máu từ từ lộ rõ!

Pháp tắc Hư Chân!

Nhìn thấy cảnh tượng này, ông lão trong quán rượu lập tức thay đổi sắc mặt, ông ta run giọng nói: “Pháp tắc Hư Chân… sao có thể… sao nàng ta có thể sai khiến pháp tắc Hư Chân…”

Chân trời, cô gái giáp đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Giết hắn!”

Mà lúc này, Diệp Huyên thoáng nhìn pháp tắc Hư Chân: “Cút!”

Pháp tắc Hư Chân nhìn Diệp Huyên, không chút do dự quay người tiến vào trong không gian, sau đó biến mất không thấy đâu nữa!

Đệt!

Con mắt cũng xác nhận, Kháo Sơn Vương này là người không chọc vào nổi!

Cô gái giáp đen: “…”

Một tiếng cút, pháp tắc Hư Chân kia lập tức bỏ chạy!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cô gái giáp đen trở nên vô cùng khó coi, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt ngập tràn nghi ngờ.

Diệp Huyên liếc nhìn cô gái giáp đen, hơi bất mãn: “Đơn đấu thì đơn đấu, lại còn gọi người?”

Cô gái giáp đen không tỏ vẻ gì: “Gọi người thì sao chứ? Khó chịu, vậy ngươi cũng gọi!”

Diệp Huyên lập tức gọi: “Thanh Nhi!”

Uỳnh!

Vừa dứt lời, thời không bên cạnh Diệp Huyên lập tức nứt vỡ, ngay sau đó, một cô gái chậm rãi bước ra!


Chương 5894: Rống cái gì!

Cô gái mặc váy màu đen, tóc dài xõa vai!

Thanh Nhi váy đen!

Sau khi Thanh Nhi váy đen tới, nàng không một lời nói nhảm, lập tức xông về phía cô gái giáp đen kia!

Vèo!

Thời không đột nhiên vỡ ra!

Đồng tử cô gái giáp đen bỗng nhiên co rụt lại, nàng ta chắp tay trước ngực, sau đó bổ mạnh một phát về phía trước!

Một luồng đao quang vạn trượng chém xuống!

Lúc này, một luồng kiếm quang cũng chém tới.

Uỳnh!

Đao quang lập tức vỡ vụn, cô gái giáp đen bị chém bay ra ngoài mấy vạn trượng, mà nàng ta còn chưa dừng lại thì đã có một thanh kiếm bay đến xuyên thủng giữa trán nàng ta!

Hai mắt cô gái giáp đen trợn tròn, cơ thể cứng ngay tại chỗ!

Mà lúc này, Hắc Muội xuất hiện bên cạnh nàng ta, nàng giơ tay nắm lấy bím tóc đuôi ngựa của cô gái giáp đen, sau đó bỗng chém ngang một phát!

Roẹt!

Trong ánh nhìn của mọi người, cổ của cô gái giáp đen kia cứ thế mà bị nàng chém đứt!

Hắc Muội xách đầu cô gái giáp đen chậm rãi đi về phía Diệp Huyên!

Mọi người nơi đây: “…”

Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng.

Hắc Muội này đúng là vô cùng bạo lực!

Hơn nữa hắn phát hiện, hình như thực lực của Hắc Muội đã mạnh hơn rất nhiều!

Hắc Muội đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng tiện tay ném ra một cái, đầu của cô gái giáp đen rơi xuống dưới chân Diệp Huyên, sau đó cầm kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên đâm vào trong đầu của cô gái giáp đen kia, trong nháy mắt, linh hồn của cô gái giáp đen bị kiếm Thanh Huyên hấp thu.

Hắc Muội phủi tay, sau đó nói: “Giải quyết xong rồi!”

Diệp Huyên cười nói: “Thật ra ta có thể giết chết nàng ta, nhưng mà ta muốn gặp muội, cho nên ta mới gọi người!”

Hắc Muội nhìn chằm chằm Diệp Huyên, khóe miệng hơi cong lên: “Vậy sao huynh biết là ta đến?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Trực giác!”

Hắc Muội lắc đầu cười: “Huynh chỉ biết lừa ta!”

Diệp Huyên kéo lấy tay của Hắc Muội, khẽ cười nói: “Đều là lời từ tận đáy lòng ta!”

Hắc Muội liếc Diệp Huyên một cái: “Ta tin! Được chưa?”

Diệp Huyên cười ha ha!

Mà lúc này, những Thần Linh ở xung quanh kia đột nhiên vây lại!

Hắc Muội thoáng nhìn những Thần Linh kia, trong mắt lóe lên tàn bạo, bất thình lình, nàng cầm kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên, sau đó xoay người chém ra!

Vèo!

Một luồng kiếm quang xé rách thời không bay ra!

Vèo!

Kiếm quang cực nhanh, trong chớp mắt, đầu của mấy cao thủ Thần Linh đã bay ra ngoài!

Mà lúc này, Diệp Huyên cũng mở bàn tay ra, chỉ thoáng chốc, vô số kiếm Nhân Gian chém ra!

Xoẹt…

Trong nháy mắt, chân trời xung quanh bị kiếm quang bao phủ.

Một lát sau, Diệp Huyên và Hắc Muội đi ra!

Phía sau hai người là một đống thi thể của cao thủ Thần Linh!

Mà linh hồn của bọn họ đều bị kiếm Thanh Huyên hấp thu!

Giây phút này, hơi thở của kiếm Thanh Huyên đạt được tăng trưởng vô cùng khủng khiếp!

Thấy vậy, khóe miệng Diệp Huyên hơi cong lên!

Kiếm Thanh Huyên sắp thăng cấp rồi!

Lúc này, Diệp Thanh Thanh váy đen - cũng chính là Hắc Muội chợt nói: “Vì sao những Thần Linh này muốn nhằm vào huynh?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết!”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Thật đấy, lần này ta không hề trêu chọc bọn họ! Ta cũng từng hỏi bọn họ rồi, nhưng bọn họ nói với ta rằng, bọn họ nhìn thấy ta là khó chịu!”

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Thanh Thanh lập tức trở nên lạnh lẽo: “Đúng là to gan! Mẹ nó chứ! Đi!”

Nói xong, nàng kéo tay Diệp Huyên bay về nơi xa!

Dọc đường, Diệp Huyên không hiểu: “Thanh Nhi, đi làm gì?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Đi giết người!”

Diệp Huyên: “…”

Trong quán rượu.

Ông lão nhìn về phía tận cùng của chân trời, khẽ nói: “Vị vừa rồi là?”

An Lan Tú bình tĩnh nói: “Muội muội huynh ấy!”

Ông lão nhìn An Lan Tú: “Không phải muội muội hắn là vị mặc váy trắng kia sao?”

An Lan Tú thoáng nhìn ông lão: “Huynh ấy có rất nhiều muội muội giỏi đánh nhau!”

Sắc mặt ông lão cứng lại.



Tận cùng tinh không.

Diệp Thanh Thanh dẫn Diệp Huyên đi đến trước một vùng biển, hai người vừa tới, một ông lão xuất hiện trước mặt hai người, tay phải ông lão cầm một thanh đại khảm đao, tay trái cầm một tấm khiên giáp vàng ròng, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Thanh Thanh, vẻ mặt vô cùng đề phòng: “Các hạ là?”

Diệp Thanh Thanh chỉ vào vùng biển này: “Có phải trong này có Thần Linh?”

Nghe vậy, ông lão trầm giọng nói: “Đúng vậy!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Thả bọn họ ra đi!”

Ông lão ngẩn ra, sau đó giận tím mặt: “Ngươi tới cứu những Thần Linh này, ngươi…”

Diệp Thanh Thanh cau mày lại, mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Bọn ta tới giết những Thần Linh này!”

Ông lão tức giận nói: “Ngươi trông lão phu giống kẻ ngốc lắm sao? Lại còn muốn lừa gạt ta!”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức đen lại!

Mẹ nó!

Vì sao khi ta nói thật, người khác đều cho rằng ta đang lừa gạt chứ?

Diệp Thanh Thanh chợt vung tay chém ra một kiếm!

Uỳnh!

Trong chớp mắt, ông lão bị chém bay ra ngoài mấy vạn trượng!

Ông lão vừa dừng lại, khiên và đao trong tay ông ta đã vỡ nát, sau đó hóa thành hư vô!

Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, trong lòng cũng lấy làm kinh ngạc, khi kiếm Thanh Huyên ở trong tay nha đầu này, uy lực cũng biến thái quá rồi!

Nơi xa, ông lão khiếp sợ nhìn Diệp Thanh Thanh: “Ngươi…”

Diệp Thanh Thanh mặt không cảm xúc: “Tránh ra!”

Ông lão vội nói: “Được được! Vị nữ hiệp này, ta đi thả những Thần Linh này ra giúp ngươi, nói thật lòng, ta không vừa mắt Thần Điện Hư Chân lâu rồi! Ta bằng lòng đánh Thần Linh tộc với các ngươi!”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên chợt trở nên kỳ lạ!

Móa!

Đây chính là Thần Điện Hư Chân?

Diệp Thanh Thanh thoáng nhìn ông lão, đương nhiên nàng không để ý đến đối phương rồi, chỉ kéo Diệp Huyên tiến vào sâu trong vùng biển này, ở nơi sâu trong vùng biển này cũng có một cái giếng.

Phong ấn!

Trong mắt Diệp Thanh Thanh lóe vẻ dữ tợn, phất tay áo lên, kiếm Thanh Huyên bay ra!

Vèo!

Phong ấn trên miệng giếng lập tức vỡ vụn!

“Ha ha…”

Lúc này, vô số hơi thở từ trong miệng giếng phóng lên tận trời.

Mà lúc này, Diệp Huyên muốn ra tay.

Diệp Thanh Thanh chợt nhìn về phía Diệp Huyên: “Làm gì vậy?”

Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Ra tay!”

Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Còn cần huynh ra tay sao? Huynh xem là được rồi!”

Nói xong, nàng hóa thành một luồng kiếm quang xông ra!

Diệp Huyên ngây người.

Vèo!

Nơi xa, vị Thần Linh xông ra khỏi miệng giếng đầu tiên còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kiếm Thanh Huyên xuyên thủng giữa trán!

Kiếm Thanh Huyên lập tức hấp thu linh hồn hắn ta!

“Láo xược!”

Lúc này, sâu trong đáy giếng truyền đến tiếng rống to: “Láo xược!”

Nói xong, một luồng hơi thở kinh khủng từ dưới đáy giếng phóng lên tận trời!

Lúc này, trong mắt Diệp Thanh Thanh lóe vẻ hung ác: “Rống mẹ nhà ngươi!”

Vừa dứt lời, nàng bỗng hóa thành kiếm quang xông tới!

Vèo!

Kiếm quang xé rách tất cả, vô cùng đáng sợ!

“A!”

Lúc này, từ đáy giếng truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, cùng lúc đó, vô số kiếm quang không ngừng xuất hiện bên trong miệng giếng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Huyên im lặng!

Thực lực của nha đầu này đúng là mạnh mẽ!

Lúc này, ông lão kia đi đến bên cạnh Diệp Huyên, ông ta nhìn Diệp Thanh Thanh đang chém giết loạn xạ nơi xa, run giọng nói: “Vị công tử này, các ngươi không phải cùng một phe với Thần Linh tộc?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không phải!”

Ông lão nhìn về phía Diệp Huyên, cung kính nói: “Xin hỏi phải xưng hô với công tử thế nào?”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Diệp Huyên!”

“Đệt!”

Ông lão chợt nhảy dựng lên, kinh ngạc nói: “Ngươi chính là Vua Dựa Dẫm thích gọi muội kia!”

Sắc mặt Diệp Huyên cứng lại.


Chương 5895: Có phải ngươi rất hài hước không?

Vẻ mặt Diệp Huyên rất khó coi, cực kỳ khó coi!

Mẹ nó!

Danh tiếng của ta lớn đến vậy sao?

Lúc này, ông lão kia quan sát Diệp Huyên: “Thì ra ngươi chính là Vua Dựa Dẫm trong truyền thuyết kia… Hân hạnh, hân hạnh!”

Diệp Huyên nhìn ông lão, không nói gì.

Ông lão vội nói: “Diệp thiếu, nữ hiệp kia chính là muội muội ngươi sao?”

Diệp Huyên không nói gì.

Ông lão chớp mắt: “Diệp thiếu, Vua Dựa Dẫm?”

Diệp Huyên bỗng nhìn ông lão: “Có phải ngươi nghĩ ngươi rất hài hước không?”

Ông lão cười nhạt: “Diệp thiếu, ta không có ý gì khác, chỉ là rất hiếu kỳ về ngươi! Bọn họ đều nói có một Vua Dựa Dẫm đến từ hạ giới, không dễ chọc, hơn nữa, muội muội của hắn cũng chính là cô gái váy trắng kia”.

Diệp Huyên thản nhiên nói: “Người thế giới Hư Chân đều biết ta sao?”

Ông lão gật đầu: “Biết rồi! Bởi vì muội muội ngươi ở trên này giết rất rất nhiều người!”

Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Thật ra, các người đều hiểu lầm ta cả, bình thường ta sẽ không dễ dàng gọi người đâu!”

Ông lão quay đầu nhìn Diệp Thanh Thanh đang giết loạn, chỉ im lặng!

Bình thường ngươi không gọi người, mà người ngươi gọi đến không phải người!

Ngay lúc này, Diệp Thanh Thanh ở phía xa bỗng dùng một kiếm chém chết một thần linh cuối cùng, sau khi hấp thụ linh hồn vị thần linh đó, nàng ấy cầm kiếm Thanh Huyên đi đến trước mặt Diệp Huyên!

Diệp Huyên khẽ cười: “Vất vả rồi!”

Ông lão: “…”

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão: “Ở đâu còn có thần linh phong ấn nữa?”

Ông lão vội nói: “Ta đưa các ngươi đi!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Đi!”

Dưới sự dẫn dắt của ông lão, hai người bay về tinh không phía xa!

Trên đường, Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên, khẽ nói: “Nha đầu, kiếm này hình như thăng cấp rồi!”

Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm Thanh Huyên, gật đầu: “Đã thăng cấp rồi!”

Nói rồi, nàng ấy đưa kiếm Thanh Huyên cho Diệp Huyên!

Diệp Huyên cần lấy kiếm Thanh Huyên, kiếm Thanh Huyên khẽ chuyển động, tiếng kiếm bỗng vang khắp trời, đồng thời, một vết máu đen bỗng xuất hiện trên thân kiếm Thanh Huyên!

Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Đây là?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Là linh hồn những thần linh kia!”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Không phải đã bị hấp thụ rồi sao?”

Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Đúng là bị hấp thụ rồi! Nhưng, không tiêu diệt được!”

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Huyên bỗng thay đổi: “Ý muội là, kiếm Thanh Huyên cũng không tiêu diệt được bọn họ?”

Diệp Thanh Thanh gật đầu, nàng ấy nhìn kiếm Thanh Huyên: “Những linh hồn thần linh này rất đặc biệt, kiếm Thanh Huyên cũng không tiêu diệt được, nhưng lại có thể vĩnh viễn trấn áp được bọn chúng trong kiếm Thanh Huyên!”

Nói đến đây, nàng ấy chợt dừng lại rồi nói tiếp: “Thật ra, thanh kiếm cũng có thể giết chết được!”

Diệp Huyên không hiểu: “Là sao?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Vẫn chưa giải phong ấn hoàn toàn!”

Diệp Huyên nheo mắt: “Chưa giải phong ấn hoàn toàn?”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Thanh kiếm này vẫn chưa ở trạng thái cực hạn cuối cùng! Nếu kích hoạt được trạng thái cực hạn, thì thật sự có thể phá vỡ mọi pháp tắc!”

Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên, khẽ nói: “Tiểu Hồn, ngươi phải cố gắng đấy!”

Tiểu Hồn: “?”

Diệp Thanh Thanh trừng mắt nhìn Diệp Huyên: “Người phải nỗ lực là huynh đấy! Nó thăng cấp, có liên quan đến huynh, huynh bảo một thanh kiếm đi cố gắng, huynh đúng là xấu thật!”

Diệp Huyên cười ha ha.

Diệp Thanh Thanh lại nói: “Thế nhưng, những thần linh này quả thực rất đặc biệt!”

Diệp Huyên vội hỏi: “Sao lại nói vậy?”

Diệp Thanh Thanh khẽ nói: “Trong linh hồn của bọn họ, có ẩn chứa một loại pháp tắc thần bí, chính là loại pháp tắc này khiến linh hồn bọn họ gần như không thể giết chết”.

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Thanh Nhi, muội biết những thần linh này đến từ nơi nào không?”

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Không biết!”

Diệp Huyên nhìn ông lão bên cạnh: “Lão đầu, ngươi biết không?”

Lão đầu!

Ông lão nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Chúng ta cũng không biết, chỉ biết có một ngày đột nhiên bọn họ xông vào thế giới Hư Chân chúng ta, sau đó bắt đầu giết loạn! Cuối cùng, chủ nhân bút Đại Đạo liên thủ với thần điện Hư Chân đối phó với bọn họ!”

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Diệp Huyên nhíu mày: “Chủ nhân bút Đại Đạo giúp các ngươi cùng đối phó với những thần linh này?”

Ông lão gật đầu: “Đúng vậy! Năm đó Đạo Môn liên thủ với thần điện Hư Chân, cuối cùng mới trấn áp được những thần linh này! Nhưng những thần linh này đều không giết chết được, cực kỳ khiến người ta đau đầu!”

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Diệp Huyên im lặng.

Mẹ nó!

Thứ tại họa này đúng là không đâu không có cả!

Ông lão lại nói: “Mặc dù ta không biết những thần linh này đến từ đâu, nhưng ta nghĩ, các đại lão trong thần điện Hư Chân chắc chắn biết!”

Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Sau này ngươi có thể đi hỏi thử xem!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Lão đầu, còn có một vấn đề nữa…”

Ông lão bỗng nói: “Ta tên Lý Mạc!”

Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi, lão đầu!”

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm, không nói gì.

Diệp Huyên bỗng nói: “Một vấn đề cuối cùng chính là hiện tại nơi này có rất nhiều thần linh đã xóa bỏ phong ấn, mà thần điện Hư Chân vẫn đang nội loạn, không xuống quản sao?”

Ông lão lắc đầu: “Không biết! Ta đã thông báo cho bên trên rất nhiều lần, nhưng đều không có phản hồi gì! Chậc, cứ như vậy thì ta phải chuồn đi thôi! Lấy chút tiền công mà muốn ta đánh đổi mạng, chắc chắn là không được!”

Diệp Huyên nhìn ông lão, sau đó nói: “Nếu toàn bộ Thần Linh Tộc đều xóa bỏ phong ấn, thì lúc đó, thế giới Hư Chân chẳng phải cũng gặp nguy hiểm hay sao?”

Ông lão cười nói: “Người bên trên đều không quan tâm, thì ta quan tâm làm gì? Nếu thế giới Hư Chân thật sự bị đánh bại, thì ta trốn thôi!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Rất nhanh sau đó, hai người ông lão và Diệp Huyên đến trước một toàn thành màu đen, cả tòa thành có đầy bùa chú màu đen kỳ dị xung quanh.

Thấy vậy, Diệp Huyên chợt nhíu mày, hắn nhìn ông lão: “Đây là?”

Ông lão thấp giọng nói: “Nơi này, phong ấn một vị thần linh đồng tử đỏ!”

Thần linh đồng tử đỏ!

Diệp Huyên nheo mắt, hắn từng nghe ông lão quán ăn kia nói, cấp bậc thần linh đồng tử đỏ này còn trên cả thần linh đồng tử tím kia!

Ông lão nhìn tòa thành đen kia: “Không lâu trước kia, phong ấn nơi này bắt đầu nới lỏng, người thủ thành ở đây không ngăn được, vì vậy cũng chạy rồi!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Chạy rồi?”

Ông lão gật đầu: “Không chạy thì một khi thần linh đồng tử đỏ kia phá phong ấn, xem như xong rồi!”

Nói rồi, ông ta chợt dừng lại rồi nói tiếp: “Thật ra, rất nhiều người nơi này đều bắt đầu chạy rồi! Bởi vì mọi ngươi đã có thể cảm nhận được, thế giới Hư Chân hiện tại cũng không muốn quản chuyện nơi này nữa rồi! Những người như chúng ta, thực lực tuy có thể nhưng đến nơi này đều là vì muốn kiếm chút Hư Chân Tinh, bọn họ không quan tâm thì chúng ta chắc chắn cũng phải chạy thôi. Bởi vì, với thực lực chúng ta, căn bản chúng ta không thể chống chọi được với những người này, chủ yếu là bọn họ có giết cũng không chết được!”

Diệp Huyên khẽ nói: “Nói như vậy thì thế giới Hư Chân này e là không bao lâu nữa cũng sụp đổ thôi!”

Ông lão thấp giọng thở dài, không nói gì thêm.

Hiện tại nội bộ thế giới Hư Chân rất loạn, mà thành phần cấu kết với những thần linh này cũng không ít, tiếp tục như vậy, thế giới Hư Chân chắc chắn sụp đổ thôi!

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Diệp Huyên chợt u ám!

Mẹ nó!

Bản thân mình nên quay về vũ trụ Quan Huyên!

Nếu không, cục diện rối rắm này lại phải do bản thân hắn thu dọn mất!

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Chuyện này chắc không phải do chủ nhân bút Đại Đạo sắp xếp chứ?

Diệp Huyên nhíu chặt mày!

Mẹ nó!

Tên này biết gây chuyện nhất mà!

Mà ngay lúc này, trong thành kia bỗng bùng nổ một luồng hơi thở mạnh mẽ kinh người!

Ầm!

Thoáng chốc, toàn bộ phong ấn của cả tòa thành màu đen đều hóa thành tro bụi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom