• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 5946-5950

Chương 5946: Đãi ngộ không tệ!

Diệp Huyên nhìn chằm chằm Tội Vương, không nói lời nào.

Tội Vương cười ngượng ngập, câu hỏi này, gã không thể trả lời!

Trong đầu Diệp thiếu này chứa đầy ý nghĩ xấu xa, nói chuyện vẫn nên cẩn thận chút thì tốt hơn!

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không cần lo lắng, cứ ăn ngay nói thật là được!”

Tội Vương do dự chốc lát, sau đó nói: “Thật ra dù ở thế giới kia của bọn ta, thực lực của Diệp thiếu ngươi cũng rất mạnh, đáng tiếc, kiếm của ngươi không thể phá vỡ quy tắc, ngay cả quy tắc của thế giới Hư Chân này, ngươi cũng không thể phá, cho nên, ngươi đánh với cao thủ thật sự của thế giới kia của bọn ta, chắc chắn sẽ rất thiệt thòi!”

Diệp Huyên nheo mắt nhìn: “Quy tắc của thế giới Hư Chân?”

Tội Vương gật đầu: “Thế giới của các ngươi, cũng chính là thế giới Hư Chân này, là có quy tắc, chính là pháp tắc Hư Chân, mà thật ra pháp tắc Hư Chân này cũng đang áp chế bọn ta, có lẽ ngươi không biết, bọn ta tới nơi này đều sẽ bị pháp tắc Hư Chân áp chế, thực lực sẽ bị suy yếu mấy phần!”

Diệp Huyên im lặng.

Trái lại hắn cũng không nghĩ tới điều này!

Tội Vương nói tiếp: “Bọn ta từng thử phá pháp tắc Hư Chân này, nhưng đều không thành công, bản nguyên của pháp tắc Hư Chân là vùng vũ trụ này, bởi vậy, phá pháp tắc Hư Chân chẳng khác nào làm tổn thương bản nguyên của vũ trụ này, đương nhiên, bọn ta không sợ làm tổn thương bản nguyên vũ trụ, chủ yếu là thực lực của pháp tắc Hư Chân này cực kỳ mạnh mẽ, bọn ta cũng không muốn dây vào nó!”

Pháp tắc Hư Chân!

Diệp Huyên cau mày lại, dường như nghĩ đến điều gì, đột nhiên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, nhìn chốc lát, hắn bỗng nở nụ cười tự giễu!

Lúc trước hắn cũng từng gặp pháp tắc Hư Chân, nhưng khi đó, pháp tắc Hư Chân rất nhát!

Bởi vậy, cho tới bây giờ hắn vẫn luôn không coi trọng pháp tắc Hư Chân!

Nhưng mà, lúc này hắn mới hiểu ra, thứ pháp tắc Hư Chân sợ không phải Diệp Huyên hắn, mà là kiếm Thanh Huyên này, nói một cách chính xác, là sợ Thanh Nhi đứng sau kiếm Thanh Huyên!

Nàng mới là người khiến pháp tắc Hư chân sợ hãi!

Lúc này, Tần Quan đi đến bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta cầm kiếm Thanh Huyên, sau đó khẽ nói: “Tiểu Huyên Tử, ta cảm thấy ngươi không nên nghĩ như vậy!”

Diệp Huyên nhìn Tần Quan, nàng ta cười nói: “Kiếm này là do Thiên Mệnh chế tạo, nắm giữ năng lực đặc thù, điều này không phải là giả, nhưng ngươi dùng nó lâu như vậy, đó cũng không phải là giả. Bây giờ ngươi phát hiện vấn đề then chốt trong đó, việc phải làm là điều chỉnh tâm lý của mình, chứ không phải phủ định chính mình! Vẫn là câu nói kia, ngươi không cần quan tâm đến thân phận gì, chỉ cần làm tốt chính mình là được!”

Diệp Huyên im lặng.

Tần Quan cười nói: “Ta hiểu rõ áp lực của ngươi, ta nghĩ tới muội muội ngươi cũng sẽ cảm thấy tuyệt vọng, tin ta đi, cho dù là chủ nhân bút Đại đạo mạnh tới nghịch thiên kia thì khi đứng trước mặt muội muội ngươi, chắc hẳn y cũng sẽ bất đắc dĩ và tuyệt vọng, cho nên, chuyện ngươi cần làm lúc này là điều chỉnh tâm lý của mình!”

Diệp Huyên gật đầu: “Tất nhiên ta hiểu rõ đạo lý này, ta chỉ hối hận là mình hiểu rõ quá muộn!”

Nói xong, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, cười nói: “Thật ra cũng không muộn!”

Kiếm Thanh Huyên đột nhiên rung lên, sau đó hóa thành một luồng kiếm quang bay về trong tay hắn!

Vù!

Tiếng kiếm reo vang vọng toàn bộ chiến trường Hư Chân!

Tần Quan mỉm cười, không nói gì nữa.

Tội Vương chợt nói: “Diệp thiếu, còn mười ngày nữa, vị Thần chủ kia của bọn ta sẽ chạy tới nơi này, thực lực của hắn ta rất mạnh!”

Diệp Huyên gật đầu: “Vào tháp trước đã!”

Nói xong, hắn mang Tội Vương và Tần Quan tiến vào bên trong Tiểu Tháp!

Sau khi tiến vào Tiểu Tháp, Tội Vương ngẩn ra!

Một lát sau, Tội Vương nhìn Diệp Huyên, run giọng nói: “Diệp thiếu, ngươi tu luyện trong này?”

Diệp Huyên gật đầu.

Tội Vương im lặng.

Mẹ nó!

Thảo nào thực lực của tên này tăng nhanh khủng khiếp như vậy!

Đúng là không hợp thói thường mà!

Không phải là người mà!

Diệp Huyên nhìn về phía Tần Quan: “Tiểu Quan, chế tạo chiến giáp sao rồi?”

Tần Quan búng tay một cái.

Lúc này, Tiểu Ái xuất hiện trước mặt Tần Quan và Diệp Huyên, Tiểu Ái hơi thi lễ, sau đó nói: “Diệp công tử, bọn ta đã chế tạo được sáu mươi Diệt Thế Thần Tướng, tối đa thêm mười năm nữa, bọn ta có thể chế tạo xong!”

Diệp Huyên hỏi: “Chiến giáp thì sao?”

Tiểu Ái trầm giọng nói: “Có lẽ phải muộn hơn chút!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Khoảng chừng bao lâu?”

Tiểu Ái suy nghĩ, sau đó nói: “Chế tạo mấy chục vạn chiến giáp cần xấp xỉ ba trăm năm!”

Ba mươi ngày!

Diệp Huyên khẽ nói: “Nói cách khác, cần xấp xỉ một tháng!”

Tiểu Ái gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên gật đầu: “Cũng đủ rồi!”

Nói xong, hắn nhìn về phía Tần Quan: “Ta cảm thấy, chúng ta không thể khoanh tay chịu chết, cứ luôn ở chỗ này chờ bọn họ đánh tới!”

Tần Quan nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi muốn tiến vào thế giới của bọn họ?”

Diệp Huyên gật đầu.

Tội Vương ở bên cạnh nghe vậy thì lắc đầu: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, ngươi căn bản không cách nào tiến vào thế giới của bọn ta, bọn ta là dùng ý thức tiến vào thế giới của các ngươi, mà ngươi muốn tiến vào thế giới của bọn ta, đồng nghĩa với việc phải phá hai quy tắc, một là quy tắc của thế giới Hư Chân, hai là quy tắc của Chân Thế Giới bọn ta, mà đối với các ngươi bây giờ, việc này là hoàn toàn không thể nào!”

Diệp Huyên cười nói: “Ta lại cảm thấy, mọi chuyện đều có thể!”

Tội Vương nhíu mày, lúc này Tần Quan đột nhiên nói: “Thật ra, Tội Vương ngươi hiểu nhầm ý của Tiểu Huyên Tử rồi! Hắn muốn ta nghiên cứu cách làm tương tự các ngươi, dùng ý thức xâm nhập thế giới của các ngươi!”

Tội Vương im lặng một lát rồi nói: “Thật ra, nếu như có thể, ta không khuyến khích các ngươi làm như vậy?”

Tần Quan nhìn Tội Vương hỏi: “Vì sao?”

Tội Vương lắc đầu: “Sau khi tất cả mọi người đạt được bất tử, vấn đề lũ lượt kéo tới, phương pháp năm đó bọn ta dùng để giải quyết những vấn đề này chính là không ngừng xâm chiếm vũ trụ khác, làm dịu mâu thuẫn nội bộ. Mà bây giờ thế giới này của các ngươi vẫn chưa có thực lực đi xâm chiếm thế giới khác, nếu như bây giờ nắm giữ năng lực này, kết cục chính là, trật tự nội bộ của thế giới các ngươi sẽ bị sụp đổ, đặc biệt là về mặt tài nguyên, một khi tất cả mọi người bất tử, chưa đến một vạn năm, tài nguyên của các ngươi sẽ hoàn toàn cạn kiệt, khi đó, các ngươi chẳng khác nào là tự đào hố chôn mình!”

Tần Quan cau mày lại, suy ngẫm một lát, sau đó nàng ta khẽ gật đầu: “Ta đúng là không nghĩ tới điểm này!”

Diệp Huyên lại nói: “Vẫn nên nghiên cứu!”

Hai người nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Sau khi bọn ta nghiên cứu ra, có thể không dùng, nhưng không thể không có! Bởi vì rất nhiều năm về sau, chắc chắn vùng vũ trụ này của bọn ta sẽ xuất hiện tình trạng giống như thế giới của Tội Vương các ngươi, khi đó, có lẽ phương pháp này cũng là một lối thoát, đương nhiên, nếu có con đường khác để đi, vậy có thể không lấy ra dùng, mãi mãi phong ấn phương pháp này!”

Tội Vương khẽ gật đầu: “Vậy cũng được!”

Tần Quan cũng gật đầu: “Quả thật là vậy! Ta đi lập kế hoạch!”

Nói xong, nàng ta quay người rời đi!

Sau khi Tần Quan rời đi, Diệp Huyên nhìn Tội Vương, cười nói: “Tội Vương, ngươi ở lại nơi này tu luyện đi!”

Tội Vương gật đầu: “Được!”

Diệp Huyên lại hỏi: “Bản thể của ngươi có an toàn không?”

Tội Vương cười nói: “An toàn! Ta giấu rất kỹ, bọn họ không tìm được bản thể của ta!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Vậy là tốt rồi!”

Nói xong, hắn quay người rời đi!

Tại chỗ, Tội Vương nhìn xung quanh, khẽ nói: “Nơi này vô cùng đặc biệt! Đi theo Kháo Sơn Vương, đãi ngộ không tệ đâu!”



Bên kia, Diệp Huyên đi đến trước một vùng thời không đặc thù, vùng thời không đặc thù này chính là thời không lúc trước Thanh Nhi để lại, cũng là thời không duy nhất nàng để lại trong Tiểu Tháp.

Lúc đó không nghiên cứu là bởi vì không đủ thực lực, mà bây giờ, hắn muốn tới xem thử!

Diệp Huyên đi vào vùng thời không này, hắn từ từ nhắm mắt lại, đột nhiên, dường như hắn phát hiện ra cái gì, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, trên mặt tràn đầy khiếp sợ…
Chương 5947: Loạn sát khắp nơi

Sở dĩ Diệp Huyên chấn động là bởi vì sau khi đưa kiếm ý của bản thân ở Nhân Gian vào thời không thần bí này, anh mới phát hiện ra, bên trong thời không này cũng có một luồng kiếm ý Nhân Gian khác tràn ra.

Chuyện gì thế này?

Diệp Huyên không khỏi giật mình.

Chốc lát sau, Diệp Huyên lại lần nữa thi triển kiếm ý Nhân Gian của mình, mà khi kiếm ý Nhân Gian của hắn tràn vào thời không, bốn bề xung quanh cũng có vô số kiếm ý tràn ra.

Là kiếm ý Nhân Gian.

Nhìn thấy cảnh tượng này, thần sắc của Diệp Huyên dần trở nên nghiêm trọng.

Rốt cuộc đây là thời không gì?

Đúng lúc này, Tiểu Bút đột nhiên nói: “Có lẽ đây là thời không phản chiếu trong truyền thuyết”.

Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Thời không phản chiếu?”

Tiểu Bút đáp: “Đúng vậy”.

Diệp Huyên trầm giọng: “Ngươi giải thích rõ hơn đi”.

Tiểu Bút trầm giọng đáp: “Ta cũng chỉ nghe nói về thời không này khi đi theo chủ nhân, đây là một thời không đặc biệt trong truyền thuyết, loại thời không này có thể sao chép và phản chiếu”.

Diệp Huyên khẽ nheo mắt: “Cũng có nghĩa là, ta bỏ một đồng linh nguyên vào đó, có thể biến thành hai đồng?”

Tiểu Bút đáp: “Sao ngươi không thử xem?”

Diệp Huyên xòe bàn tay ra, một đồng linh nguyên được đưa vào thời không, nhưng không có động tĩnh gì.

Diệp Huyên nhíu chặt hàng lông mày, hắn cảm nhận thêm lần nữa và nhanh chóng sững người.

Mẹ kiếp!

Đồng linh nguyên kia bị nuốt mất rồi!

Mặt mũi Diệp Huyên sa sầm.

Tiểu Bút nói: “Thời không phản chiếu này chắc cũng cần năng lượng đó. Vả lại, cho dù có thể phản chiếu và sao chép, nhưng chắc cũng có yêu cầu nhất định”.

Diệp Huyên khẽ nói: “Đây là thời không mà Thanh Nhi để lại cho ta, muội ấy để lại cho ta, chắc chắn có hàm ý nào đó”.

Tiểu Bút đáp: “Thời không này có “linh”, ngươi lôi đầu nó ra đi”.

Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn cảm nhận thời không phản chiếu này một lần nữa, chốc lát sau, hắn cảm nhận được một hơi thở thần bí.

Diệp Huyên đột nhiên bật cười: “Ra đây gặp mặt tí nhé?”

Hơi thở thần bí kia không phản hồi.

Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Ngươi mà không ra, ta sẽ mách Thanh Nhi, nói rằng ngươi muốn tạo phản”.

Tiểu Tháp: “…”

Tiểu Bút: “…”

Đúng lúc này, bốn bề xung quanh thời không khẽ rung lên, ngay sau đó, một luồng sáng trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Ánh sáng trắng dần tản đi, một tinh linh chỉ to bằng lòng bàn tay hiện ra trước mắt Diệp Huyên. Nàng ta quắc mắt nhìn Diệp Huyên, trông có vẻ rất giận dữ.

Diệp Huyên bật cười: “Nên xưng hô thế nào đây?”

Tinh linh “hừ” một tiếng: “Không nói cho ngươi biết!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Lát nữa ta sẽ đi cáo trạng”.

“Này!”

Tiểu tinh linh giận dữ chỉ vào Diệp Huyên: “Tại sao ngươi có thể như thế chứ? Ta đâu có muốn tạo phản, ngươi… ngươi bắt nạt ta!”

Nói xong, nàng ta bắt đầu chảy nước mắt.

Diệp Huyên nghẹn lời.

Sao bạn nhỏ này không biết thế nhỉ?

Diệp Huyên mỉm cười: “Đừng khóc, ta đùa với ngươi thôi, ta sẽ không cáo trạng đâu”.

Tiểu tinh linh chớp chớp mắt: “Thật sao?”

Diệp Huyên gật đầu: “Thật đấy”.

Tiểu tinh linh lập tức toét miệng cười: “Tốt quá!”

Diệp Huyên lắc đầu mỉm cười: “Ngươi tên là gì?”

Tiểu tinh linh cười đáp: “Ta là Kính Tiểu Tiểu!”

Kính Tiểu Tiểu!

Diệp Huyên mỉm cười: “Cái tên này do ngươi tự đặt cho ngươi à?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Do tỷ tỷ váy trắng đặt cho ta đấy”.

Thanh Nhi?

Diệp Huyên cảm thấy bất ngờ: “Muội ấy đặt tên cho ngươi?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Tỷ ấy nói ta rất nhỏ, nên đặt tên là Tiểu Tiểu”.

Diệp Huyên sững người, sau đó bật cười ha hả.

Cách đặt tên của Thanh Nhi cũng chẳng khác gì mình.

Tiểu tinh linh nhìn Diệp Huyên: “Không hay hả?”

Diệp Huyên vội vàng đáp: “Hay chứ, cực kỳ hay”.

Nghe vậy, tiểu tinh linh toét miệng cười: “Ta biết là hay mà!”

Diệp Huyên mỉm cười: “Tiểu Tiểu, ta có thể thỉnh giáo ngươi một việc chứ?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Được! Tỷ tỷ váy trắng bảo ta đi theo ngươi, nói rằng ta có thể giúp được ngươi”.

Diệp Huyên bật cười: “Ta nghe Tiểu Bút nói rằng đây là thời không phản chiếu, ngươi có thể sao chép bất cứ thứ gì, đúng chứ?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Không được đâu”.

Diệp Huyên nhíu mày.

Tiểu tinh linh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi vẫn còn điều gì muốn hỏi phải không?”

Diệp Huyên trầm giọng: “Tại sao lại không thể?”

Tiểu tinh linh đáp: “Bởi vì định luật”.

Định luật?

Đôi mắt của Diệp Huyên khẽ nheo lại: “Định luật gì cơ?”

Tiểu tinh linh đáp: “Định luật của vũ trụ đó. Ta là thời không do vũ trụ quản hạt, thế nên, ta phải tuân thủ định luật của vũ trụ”.

Diệp Huyên hỏi: “Định luật của vũ trụ là do chủ nhân của bút Đại Đạo định ra à?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Không phải đâu, chủ nhân của bút Đại Đạo là định luật Đại Đạo, cũng chính là trật tự Đại Đạo. Định luật vũ trụ là định luật vũ trụ, hai thứ này khác nhau chứ!”

Diệp Huyên hỏi tiếp: “Ai lợi hại hơn?”

Tiểu tinh linh ngẫm nghĩ: “Nghiêm túc mà nói, định luật vũ trụ lợi hại hơn; nhưng theo ta được biết, trật tự vũ trụ không thể áp chế được trật tự Đại Đạo, thế nên ở chỗ bọn ta, trật tự Đại Đạo và định luật vũ trụ cùng tồn tại, không ai làm gì được ai”.

Nàng ta ngừng lại trong chốc lát rồi nói tiếp: “Trong vũ trụ này, người mạnh nhất vẫn là tỷ tỷ váy trắng, khi xưa suýt nữa tỷ ấy đánh định luật vũ trụ tàn phế đó!”

Diệp Huyên sững người: “Suýt nữa thì đánh định luật vũ trụ tàn phế?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng vậy. Khi xưa “linh” của vũ trụ này muốn khởi động lại vũ trụ trước khi những kẻ từ bên ngoài đến kịp thức tỉnh; nhưng tỷ tỷ váy trắng ngăn cản. Ta nói cho ngươi biết nha, trước kia “linh” của vũ trụ này cực kỳ vênh váo, nhưng sau khi bị đánh cho một trận, bây giờ nó ngoan ngoãn lắm rồi”.

Diệp Huyên khẽ nói: “Thanh Nhi từng đánh cả “linh” của vũ trụ à”.

Tiểu tinh linh mỉm cười: “Đúng vậy, khi ấy ta cũng có mặt mà. “Linh” của vũ trụ này khi ấy cũng lợi hại lắm, còn đòi nhường tỷ tỷ váy trắng ba đường kiếm… chậc chậc!”

Sắc mặt Diệp Huyên trở nên kỳ quặc.

Tiểu tinh linh cười: “Ngươi có muốn tới sao Trùng Khởi với ta không?”

Diệp Huyên thoáng nhíu mày: “Sao Trùng Khởi?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng vậy, sao Trùng Khởi cách nơi này không xa đâu. Đó là nơi ở của “linh” vũ trụ, trước mỗi lần khởi động lại vũ trụ, nó sẽ thu thập rất nhiều thứ hay ho trong vũ trụ rồi cất ở nơi đó để bảo quản. Nói nhỏ cho ngươi biết nhé, bảo vật ở nơi đó nhiều vô số kể, bởi vì vũ trụ này bị khởi động lại rất nhiều lần rồi. Sau mỗi lần đại luân hồi, nơi đó lại có thêm rất nhiều rất nhiều thứ tốt”.

Nàng ta ngừng lại trong chốc lát rồi nói tiếp: “Ta dẫn ngươi, chúng ta chia nửa, ngươi thấy thế nào?”

Diệp Huyên thoáng do dự: “Linh của vũ trụ đã bị đánh chết chưa?

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Không bị đánh chết, nhưng bị đánh tàn tật rồi. Khi đó nó cũng hứa, chỉ cần ngươi vẫn còn ở vũ trụ này, nó sẽ không khởi động lại vũ trụ”.

Diệp Huyên ngẫm nghĩ: “Chúng ta tới đó như thế, nó có đánh chúng ta không?”

“Nó dám à!”

Tiểu tinh linh trợn ngược hai mắt: “Cho nó một trăm lá gan, nó cũng không dám đánh chúng ta”.

Diệp Huyên không hiểu lắm: “Tại sao?”

Tiểu tinh linh nghiêm túc nói: “Có ngươi rồi có ta, thêm cả tỷ tỷ váy trắng nữa, ba chúng ta liên thủ lại có thể loạn sát khắp vũ trụ này!”

Diệp Huyên im lặng.
Chương 5948: Đánh đến quỳ xuống!

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh, vẻ mặt kỳ lạ!

Da mặt tên này cũng có chút khó lường đấy!

Tiểu tinh linh vội vàng nói tiếp: “Thế nào?”

Diệp Huyên cười nói: “Nơi đó, thật sự có rất nhiều bảo bối?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng! Giàu có nhất vũ trụ này, chính là linh vũ trụ này”.

Diệp Huyên có chút hiếu kỳ: “Những người ngoài đến từ Chân Thế Giới kia, bọn họ đến giết sinh linh thế giới này, mà thần linh vũ trụ không quan tâm sao?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Bọn họ là một giuộc!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Nghi ngờ?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng vậy! Sau khi đến giết chết các cao thủ, người của Chân Thế Giới sẽ nhân cơ hội xây dựng lại vũ trụ, khiến vũ trụ tiến vào vòng luân hồi mới, như vậy, nó sẽ trở nên mạnh hơn! Tên này, ta cẩn thận đánh giá thì ít nhất nó đã luân hồi hơn trăm lần rồi! Mỗi lần luân hồi, thực lực của nó đều sẽ tăng mạnh vô cùng đáng sợ. Đáng tiếc, nó vẫn không đánh thắng đực tỷ tỷ váy trắng, Tần Quan tỷ tỷ thẳng thừng đánh nó đến mức quỳ xuống!”

Quỳ xuống!

Diệp Huyên cười nói: “Quỳ xuống thật sao?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng vậy! Nếu nó không quỳ xuống, Tần Quan tỷ tỷ sẽ xóa bỏ linh trí của nó, khiến nó trở thành tên đần độn, mà muốn linh trí trở lại lần nữa, ít nhất nó cũng cần đến nghìn tỷ năm! Cho nên, lúc đó nó vừa nghe Tần Quan tỷ tỷ muốn xóa bỏ linh trí của nó, nó lập tức quỳ xuống!”

Diệp Huyên: “…”

Tiểu tinh linh cười hi hi: “Đi, chúng ta đến Hành tinh tái tạo, cách nơi này rất gần!”

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta đợi một lát rồi đi, hiện tại ta có mấy vấn đề cũng thỉnh giáo ngươi!”

Tiểu tinh linh chớp mắt: “Vấn đề gì?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ngươi có thể dùng gương phục chế lại kiếm ý Nhân Gian của ta, nhưng lại không thể phục chế linh nguyên, là vì sao? Nếu là do vũ trụ quy định, vậy cũng không nên chứ! Vũ trụ quy định thì tại sao lại cho phép ngươi phục chế kiếm ý Nhân Gian của ta?”

Tiểu tinh linh nói: “Ngươi thả kiếm ý Nhân Gian của ngươi ra lần nữa xem!”

Nghe vậy, Diệp Huyên làm theo, lập tức thả kiếm ý Nhân Gian của mình ra, khi kiếm ý Nhân Gian xuất hiện, tiểu tinh linh khẽ vung tay, thoáng chốc, bàn tay nàng ta cũng có vô vàn kiếm ý Nhân Gian tuôn ra!

Diệp Huyên nhíu mày: “Sao vậy?”

Tiểu tinh linh cười nói: “Ngươi cảm nhận thử kiếm ý Nhân Gian mà ta tạo ra thử xem!”

Diệp Huyên xòe tay trái, kiếm ý Nhân Gian do tiểu tinh linh tạo ra lập tức bay vào trong tay hắn, một lúc sao, hắn nhíu chặt mày, hắn phát hiện, kiếm ý Nhân Gian này và kiếm ý Nhân Gian của bản thân hắn chỉ có hơi thở rất giống nhau, nhưng trong đó căn bản không có Tín Ngưỡng Chi Lực!

Giả sao?

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh, tiểu tinh linh bình tĩnh nói: “Là giả!”

Diệp Huyên bỗng chốc có chút thất vọng!

Tiểu tinh linh trộm liếc nhìn Diệp Huyên, không nói gì, hình như có chút chột dạ.

Lúc này, Diệp Huyên bỗng nhìn tiểu tinh linh. Không đúng, nếu tên này không có tác dụng gì, chắc chắn Thanh Nhi sẽ không để nàng ta lại cho hắn, tên này tâm tư nhiều, chắc chắn có gì đó giấu mình!

Diệp Huyên cười nói: “Có phải ngươi có gì đó vẫn chưa nói cho ta không?”

Tiểu tinh linh vội vàng lắc đầu: “Không có! Không có!”

Diệp Huyên cười nói: “Được thôi! Ta tin ngươi! Vậy chúng ta đi đến Hành tinh tái tạo!”

Tiểu tinh linh lập tức vui mừng: “Được thôi! Đi nào!”

Diệp Huyên nói: “Đợi đã, ta dẫn theo một người đi cùng!”

Nói xong, hắn xòe tay, một miếng bùa truyền âm bỗng xuất hiện trong sân, rất nhanh sau đó, không gian bên cạnh hắn bỗng nứt ra, Tần Quan chậm rãi bước ra!

Tần Quan liếc nhìn tiểu tinh linh kia, sau đó nói: “Đây là?”

Diệp Huyên kể lại một lượt chuyện của tiểu tinh linh và Hành tinh tái tạo cho Tần Quan, Tần Quan nghe xong, khẽ nói: “Thì ra, vùng vũ trụ này của chúng ta cũng từng được dựng lại, hơn nữa, còn được dựng lại nhiều lần như vậy! Đúng là khiến người ta bất ngờ đấy!”

Diệp Huyên gật đầu, có chút bùi ngùi!

Nếu không phải Thanh Nhi, vùng vũ trụ này sẽ lại dựng lại lần nữa rồi!

Mà rất nhiều sinh linh, có thể đều không biết bản thân mình chết thế nào!

Lúc này, Tần Quan bỗng nói: “Đi xem xem đi!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn nhìn tiểu tinh linh: “Dẫn đường đi!”

Tiểu tinh linh nhếch miệng cười, sau đó nói: “Các ngươi đi theo ta!”

Nói rồi, hai bàn tay nhỏ của nàng ta kéo về phía phía trước, không gian trong tháp nhỏ lập tức bị nàng ta xé rách, sau đó, nàng ta trực tiếp bay ra!

Diệp Huyên và Tần Quan đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng vội đi theo!

Thoáng chốc, hai người đã đến một vùng tinh không tối tăm, vùng tinh không này, rất ít tinh quang, cả tinh không cực kỳ u tối, rất áp lực!

Tiểu tinh linh chỉ về phía xa: “Các ngươi xem!”

Diệp Huyên và Tần Quan nhìn về phía xa, nơi cuối tầm mắt, có một cánh cổng ánh sáng chừng vạn trượng, trong cánh cổng sáng, là một lốc xoáy trắng, thần thức không thể xuyên qua!

Tiểu tinh linh nghiêm túc nói: “Bên trong chính là Hành tinh tái tạo!”

Diệp Huyên cười nói: “Có nguy hiểm không?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Có!”

Diệp Huyên hỏi: “Nguy hiểm gì?”

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: “Chúng ta tiến về phía trước, người bảo vệ nơi này sẽ xuất hiện, là do thần linh vũ trụ để ở đây mở cửa, rất mạnh!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Năm đó lúc Thanh Nhi đi vào từ chỗ này, không đánh chết người bảo vệ này sao?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Người bảo vệ đó cảm nhận được sức mạnh của tỷ tỷ váy trắng, nên giả vờ ngủ say, không tỉnh lại!”

Nghe vậy, Diệp Huyên khẽ nhếch miệng, mẹ nó, còn có thể chơi vậy sao?

Tiểu tinh linh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đi đánh với hắn đi!”

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi không biết đánh sao?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Ta không biết đánh nhau, ta chỉ biết…”

Nói đến đây, nàng ta lại không nói nữa.

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh, hắn cười nhạt, sau đó đi về phía xa, vừa bước được mấy bước, một luồng hơi thở kinh khủng lập tức khóa chặt hắn lại!

Ầm ầm!

Chớp mắt, tinh không trong sân lập tức sôi sục!

Diệp Huyên nheo hai mắt, hơi thở quá mạnh!

Vùng vũ trụ này còn tồn tại cao thủ mạnh cấp bậc như vậy, cũng khiến hắn rất bất ngờ!

Mà ngay lúc này, thời không trước mặt Diệp Huyên bỗng nứt ra, sau đó, một người khổng lồ cao chừng mấy trăm trượng chậm rãi bước ra, trong tay người khổng lồ còn cầm theo một cái búa khổng lồ, từng bước đi của nó, đều khiến thời không trong sân rung chuyển, hơi thở mạnh mẽ tựa như nước lũ đánh ra khắp xung quanh, vô cùng đáng sợ!

Diệp Huyên nhìn người khổng lồ chằm chằm, im lặng không nói.

Không thể không nói, hắn vẫn có chút kinh ngạc!

Rất mạnh!

Vùng vũ trụ này, không phải không có cao thủ đỉnh cao!

Lúc này, người khổng lồ bỗng cầm búa trong tay chỉ vào Diệp Huyên: “Người nào dám xông vào Hành tinh tái tạo, chán sống rồi hay sao?”

Giọng điệu hùng hồn, lập tức khiến thời không trong sân chấn động, cực kỳ đáng sợ!

Diệp Huyên nheo mắt, hắn xòe tay kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, mà lúc này, tiểu tinh linh bên cạnh hắn bỗng lên tiếng: “Ban đầu lúc tỷ tỷ váy trắng đến, nó cũng rất rất khiêm tốn! Mấy tên này, đều là nhìn người mà làm, rất thực tế đấy!”

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh, chẳng phải ngươi cũng vậy sao!

Ngay lúc này, người khổng lồ kia bỗng lao về trước, lập tức xông về phía ba người Diệp Huyên!
Chương 5949: Ngông quá

Nhìn người khổng lồ kia cầm búa bổ tới, Diệp Huyên bỗng chốc bước lên trước một bước!

Vù!

Một luồng kiếm quang chừng vạn trượng bỗng chốc chém về phía người khổng lồ kia!

Ầm!

Người khổng lồ liên tục lùi lại!

Mà trong lúc nó lùi lại, vô số kiếm Nhân Gian lập tức bao quanh!

Rầm rầm!

Người khổng lồ lại liên tục lùi đi, vừa lùi, đã là nghìn trượng!

Khi hắn ta vừa dừng lại, trên người hắn lập tức đã xuất hiện vô số vết thương!

Người khổng lồ sững sờ!

Bản thân bị thương rồi sao?

Ở phía xa, Diệp Huyên dừng lại, hắn nhìn người khổng lồ, có chút kinh ngạc, người khổng lồ này chịu đòn rất tốt!

Người khổng lồ bỗng nhìn Diệp Huyên, kinh ngạc nói: “Kiếm của ngươi có thể làm ta bị thương!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng!”

Người khổng lồ rống giận, bỗng nhiên gào thét, thoáng chốc, một luồng sóng âm kinh khủng chấn động khắp xung quanh!

Ầm!

Thời không xung quanh đột nhiên nứt ra!

Mà ngay lúc này, tiểu tinh linh bỗng nói: “Đại ca, hắn là ca ca của tỷ tỷ váy trắng!”

Nghe vậy, người khổng lỗ sững người, hắn ta nhìn tiểu tinh linh chằm chằm: “Là ngươi!”

Tiểu tinh linh bình tĩnh nói: “Hắn là ca ca của tỷ tỷ váy trắng, nếu ngươi đánh hắn, đến lúc đó tỷ tỷ váy trắng sẽ lột da ngươi ra đấy!”

Sắc mặt người khổng lồ bỗng chốc có chút kiêng dè!

Tỷ tỷ váy trắng!

Cô gái kia!

Người khổng lồ nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, lập tức có chút do dự!

Chuyện này phải làm sao?

Bỏ qua tên này?

Nhưng mặt mũi giấu vào đâu?

Không bỏ qua?

Nhỡ đâu cô gái kia thật sự đến gây chuyện với mình, với thực lực bản thân hắn ta, đánh với đối phương thì phần thắng không lớn!

Nghĩ đến đây, người khổng lồ nhìn Diệp Huyên: “Tên loài người, có muốn rèn luyện chút không?”

Rèn luyện!

Nếu đánh thắng, thì bỏ qua đối phương, nếu đánh thua, cũng có thể để đối phương đi vào, như vậy, mặt mũi cũng giữ được!

Không cần định sống chết, cũng không cần dính nhân quả!

Rèn luyện!

Nghe thấy lời của người khổng lồ, Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Có thể!”

Hắn cũng muốn đánh một trận với người khổng lồ này!

Người khổng lồ nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ta cũng dùng hết toàn lực đấy!”

Diệp Huyên cười nói: “Mời!”

Nói rồi, hắn xòe tay, thoáng chốc, vô số kiếm ý Nhân Gian từ trong lòng bàn tay hắn phóng thẳng lên trời!

Chớp mắt, nghìn vạn thanh kiếm đã xuất hiện trên đầu Diệp Huyên!

Kiếm nhiều như đại dương!

Thấy vậy, người khổng lồ kia nheo hai mắt, hắn ta cũng không nói dông dài, xòe tay, cây búa khổng lồ trong tay bỗng phóng lên trời, thoáng chốc, trên trời xuất hiện một vùng sáng vàng kim chừng vạn trượng, còn cây búa kia thì xuất hiện ngay trung tâm vùng sáng kia!

Diệp Huyên bỗng nói: “Chém!”

Vừa dứt lời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lập tức mang theo nghìn vạn thanh kiếm Nhân Gian chém về phía người khổng lồ!

Chớp mắt, nghìn vạn thanh kiếm dày đặc tựa như mưa bảo bay về phía người khổng lồ, vô cùng kinh sợ!

Ánh mắt người khổng lồ trở nên hung ác, hắn ta bước lên trước một bước, bàn tay đè xuống: “Chém!”

Vừa dứt lời, trong trận sáng này, cây búa bỗng chém xuống cùng với từng luồng sáng vàng kinh khủng kia!

Vù!

Một búa vừa bổ xuống, vô số kiếm Nhân Gian lập tức bị đánh tan!

Thấy vậy, Diệp Huyên khẽ nheo mắt, hắn chợt suy nghĩ, toàn bộ kiếm Nhân Gian bay vào trong kiếm Thanh Huyên, kiếm Thanh Huyên khẽ rung chuyển, sau đó hóa thành một luồng kiếm quang chém vào cây búa kia!

Ầm!

Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, một kiếm một búa khẽ rung chuyển, thời không trong vòng mấy trăm dặm xung quanh lập tức rơi vào một vùng tối đen!

Một kiếm một búa giằng co một lúc, sau đó cây búa bỗng nhiên xuất hiện vết nứt, tiếp đó, cây búa khổng lồ bỗng tan vỡ, kiếm Thanh Huyên thẳng tắp chém về phía người khổng lồ!

Thấy vậy, người khổng lồ bỗng trừng lớn mắt, hắn lao về trước, đánh ra một quyền!

Ầm!

Một luồng sức mạnh kinh người ngăn chặn kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên, nhưng sau đó, tay phải hắn ta lập tức nứt vỡ, thấy thế, người khổng lồ trong lòng hoảng sợ, rút tay phải về, sau đó lại đánh về phía trước!

Ầm!

Lần này, sức mạnh kinh người trực tiếp đánh bay kiếm Thanh Huyên!

Ở phía xa, Diệp Huyên đang định vung kiếm lần nữa, thì người khổng lồ bỗng lên tiếng: “Thừa nhận!”

Nghe vậy, Diệp Huyên cũng ngây người!

Người khổng lồ lại nói: “Nể mặt muội muội ngươi, ngươi đi vào đi! Ta không làm khó ngươi!”

Nghe vậy, Tần Quan ở bên cạnh lập tức lắc đầu, người khổng lồ này đúng là mặt dày!

Tiểu tinh linh tức giận nhìn người khổng lồ, tức giận không thôi!

Diệp Huyên cũng cạn lời!

Đúng là mặt dày!

Người khổng lồ lại không cho mấy người Diệp Huyên cơ hội lên tiếng, quay người rời đi.

Diệp Huyên cười nói: “Đi thôi!”

Nói xong, ba người đi về cánh cổng sáng phía xa!

Tiểu tinh linh bỗng nói: “Đại ca kia, đúng là da mặt quá dày!”

Tần Quan gật đầu, tán thành nói: “Đúng vậy!”

Tiểu tinh linh bỗng nhìn Diệp Huyên: “Còn dày hơn cả ngươi đấy!”

Diệp Huyên đen mặt, hắn khẽ vỗ tiểu tinh linh: “Nói hay lắm, lần sau đừng nói nữa!”

Tiểu tinh linh: “…”

Sau khi ba người đi vào cánh cổng sáng, một vùng sáng chợt lóe lên trước mắt, sau đó, ba người đã đến trước một vùng đất máu, bước chân vào vùng đất máu này, Diệp Huyên bỗng nhíu mày, nơi này không có sinh linh gì cả, mặt đất khô cằn, đỏ như máu, liếc mắt nhìn qua, rất ghê người.

Diệp Huyên nhíu mày: “Tiểu Tiểu, nơi này là?”

Tiểu tinh linh khẽ nói: “Nơi này là Táng Thổ!”

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh: “Táng Thổ?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Nơi này, trước kia từng có cả chục tỷ sinh linh sụp đổ, chính là sau khi vũ trụ dựng lại, ngày đó, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, không đúng, là máu tươi nhấn chìm cả mặt đất, cả chục tỷ năm nay, mặt đất vẫn còn màu đỏ máu không hề phai”.

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Chục tỷ năm thì sẽ luân hồi một lần?”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng!”

Diệp Huyên lại nói: “Hiện tại đã đến lúc rồi! Đúng không?”

“Ừ!”

Tiểu tinh linh nói: “Vốn dĩ, linh vũ trụ muốn nhân lúc những thần linh kia thức tỉnh thì dựng lại vũ trụ, nhưng sau này bị cô gái váy trắng ngăn cản, sau đó, cũng không quan tâm chuyện gì nữa, mỗi ngày chỉ nằm ngủ thôi!”

Tần Quan bỗng nói: “Lười nhác!”

Tiểu tinh lin nhìn Tần Quan, Tần Quan cười nói: “Có nghĩa là vò đã mẻ lại còn sứt!”

Tiểu tinh linh gật đầu: “Chính là ý này!”

Diệp Huyên hỏi: “Chẳng lẽ không thể cùng tồn tại sao?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Căn bản không thể cùng tồn tại, không đúng, hoặc nên nói là, chỉ có thể cùng tồn tại trong một thời gian! Những sinh linh này tồn tại trên vũ trụ, nhất định phải không ngừng khai phá tài nguyên của vũ trụ, mà tài nguyên của vũ trụ không thể vô hạn, một thời gian lâu dài, căn nguyên của vũ trụ sẽ bị hao tổn! Vì vậy, để sinh tồn, cứ cách một thời gian nhất định vũ trụ sẽ dựng lại một lần, cứ như vậy, có thể giải quyết nguy cơ của bản thân nó, lại có thể cắn nuốt vạn vật sinh linh để tăng cường bản thân, đối với nó mà nói, cũng xem như một mũi tên hai mục đích!”

Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh: “Nếu nó dựng lại vũ trụ, thì thời không này của các ngươi cũng sẽ dựng lại đúng không?”

Tiểu tinh linh nói: “Bản thể của chúng ta thì không, nhưng, linh trí của chúng ta thì có, bởi vì không có linh trí, chúng ta sẽ không thể căn nuốt sinh linh của nó! Mà chúng ta cần khôi phục linh trí, cần rất rất nhiều thời gian!”

Nói đến đây, nàng ta bỗng nhếch miệng cười: “Hiện tại thì ta không sợ nó, hiện tại ta đã đi cùng tỷ tỷ váy trắng, cho dù nó có dựng lại vũ trụ, cũng không dám xóa linh trí ta, nhìn thấy ta, nó cũng phải nể mặt ta ba phần! Không chỉ vậy, hiện tại ở khắp vũ trụ này, ai dám không nể mặt Kính Tiểu Tiểu ta chứ? Ai dám?”

Diệp Huyên và Tần Quan im lặng.

Tiểu tinh linh nhìn Diệp Huyên và Tần Quan, chớp mắt: “Hiện tại có phải ta hơi ngông quá rồi không?”
Chương 5950: Đoạt xá

Diệp Huyên lắc đầu: “Không có! Ta cảm thấy là ngươi rất khiêm tốn!”

Tần Quan liếc Diệp Huyên một cái, lại lừa con nít à!

Nghe thấy lời Diệp Huyên nói, Kính Tiểu Tiểu gật đầu: “Thật ra ta cũng cảm thấy như vậy! Dù sao ta cũng đang đi lăn lộn giang hồ với tỷ tỷ váy trắng, ta cảm thấy mình ngông chút cũng không phải chuyện to tát gì!”

Diệp Huyên hỏi: “Ngươi đi với Thanh Nhi, nàng ấy biết không?”

Kính Tiểu Tiểu trừng mắt: “Mình ta bằng lòng đi theo, không được à?”

Diệp Huyên và Tần Quan đều im lặng.

Ngươi ngon đó!

Hóa ra là ngươi tự mình đi theo thôi...

Diệp Huyên thấp giọng thở dài: “Ta cảm thấy được, nhưng ngươi vẫn nên theo ta đi! Thật đó, nếu không, ta nghĩ hôm nào đó ngươi cũng sẽ bị tẩn cho một trận mất!”

Kính Tiểu Tiểu: “Được!”

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi đồng ý nhanh nhỉ!”

Kính Tiểu Tiểu nhếch miệng cười: “Tỷ tỷ váy trắng rất quan tâm ngươi, ta theo ngươi, nàng sẽ để ý tới ta!”

Diệp Huyên cười, hắn nhẹ nhàng sờ đầu tiểu tinh linh, hắn thấy nhóc con này khá ổn.

Trước đây, nhóc con này chắc không có cảm giác an toàn.

Nhưng sau khi theo Thanh Nhi, chắc nhóc này đã tìm được cảm giác an toàn, thế nên nhóc con mới sùng bái Thanh Nhi như thế.

Tần Quan cười nói: “Đi thôi, ta cũng muốn tìm hiểu chỗ này một chút!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn cũng khá tò mò về nơi này.

Hai người dẫn theo tiểu tinh linh tiếp tục đi tới.

Diệp Huyên nhìn chung quanh, toàn bộ đều là đất màu đỏ máu, dù đã qua nhiều năm như vậy nhưng nơi này vẫn còn mùi máu tươi rất nồng.

Vũ trụ tái tạo!

Diệp Huyên nhíu mày.

Hắn chưa từng thấy cảnh tượng này nhưng nhìn Táng thổ trước mắt, hắn có thể tưởng tượng ra được quá trình tái tạo vũ trụ tàn nhẫn cỡ nào.

Nếu bây giờ tái tạo lại vũ trụ, toàn bộ sinh linh của vũ trụ Quan Huyên đều sẽ bị xóa sổ.

Lúc này, Tần Quan bỗng thì thầm: “Tất cả sinh linh ở vũ trụ này đều nên cảm ơn Thiên Mệnh cô nương”.

Bên cạnh, tiểu tinh linh đột nhiên nói: “Không!”

Tần Quan nhìn nàng ta, tiểu tinh linh lại nhìn Diệp Huyên: “Nên cảm ơn Diệp Huyên ca ca mới đúng, tỷ tỷ váy trắng vì hắn mới ngăn cản linh của vũ trụ này. Theo sự hiểu biết của ta về tỷ ấy, tỷ ấy không quan tâm chuyện này đâu”.

Tần Quan im lặng.

Đúng là thế!

Nếu không vì Diệp Huyên, với tính cách của Thiên Mệnh, nàng ấy sẽ chẳng để tâm chuyện tồn vong của vũ trụ này đâu.

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Ta cũng không biết Thanh Nhi đã âm thầm làm bao nhiêu việc vì mình!”

Nói xong hắn dừng một lát mới bất mãn nói: “Cha ta chỉ lo đi dạo loanh quanh, chẳng biết đã đi tới đâu rồi. Thiệt tình, nếu ta mà có con thì nhất định để giữ bên cạnh để dạy dỗ, không đối xử giống cha đâu!”

Tần Quan cười nói: “Tiểu Huyên tử, Dương bá phụ cũng rất quan tâm ngươi, ta tin là nếu Thiên Mệnh cô nương không để ý thì ông ấy cũng sẽ ra mặt, không thể nhìn ngươi bị người ta giết được!”

Diệp Huyên chỉ cười, không nói gì.

Không thể không nói, quan hệ giữa cha và hắn sẽ kéo dài như thế tới hết kiếp.

Nếu nói là xấu thì cũng không phải.

Mà nếu bảo rằng tốt, chắc cũng chẳng tốt lành gì!

Giữa cha và con luôn có mâu thuẫn, đây là sự thật!

Đi được một lát, Diệp Huyên dừng bước, cách đó không xa có một người đàn ông, trên bụng người này còn găm một trường thương màu vàng, trường thương đâm xuyên bụng, mũi thương đâm xuống đất, ghim người đàn ông ngay đó.

Diệp Huyên nhíu mày: “Đây là?”

Tiểu tinh linh nói: “Chục tỷ năm trước, ở vũ trụ này có một cường giả, năm đó ông ta dẫn dắt các cao thủ ở đây đối kháng với linh vũ trụ. Đáng tiếc, tuy người này rất mạnh nhưng vẫn không thể thắng được linh vũ trụ, hầy, linh vũ trụ đã tu luyện hơn nghìn lần luân hồi rồi, cường giả bình thường hoàn toàn không thể đánh bại!”

Diệp Huyên nhìn người đàn ông: “Ông ta tên gì?”

Tiểu tinh linh nói: “Thổ Nam!”

Diệp Huyên nhìn Tiểu tinh linh, Tiểu tinh linh trừng mắt: “Ta đặt cho hắn, hắn ở nằm trên đất, lại là đàn ông nên gọi là Thổ Nam!”

Diệp Huyên lắc đầu.

Lần đầu tiên hắn gặp người có tên còn xấu hơn mình.

Diệp Huyên đi tới trước mặt người đàn ông, tuy ông ta bị ghim nhưng vẫn có thể ngẩng đầu, dáng người thẳng tắp.

Tần Quan khẽ nói: “Năm đó, đây cũng là một nhân vật làm mưa làm gió bốn phương”.

Diệp Huyên gật đầu, dám đối đầu với linh vũ trụ, khẳng định không phải người bình thường.

Nhìn người đàn ông trước mắt, Diệp Huyên trầm tư.

Nếu không có Thanh Nhi, mình và vũ trụ Quan Huyên chắc cũng sẽ bị giống những sinh linh trước khi luân hồi, mà nếu chống lại linh vũ trụ thì kết cục sẽ không khác người đàn ông trước mặt bao nhiêu.

Đối đầu linh vũ trụ?

Tạm nhìn tình hình trước mặt thì trong cả vũ trụ Quan Huyên, trừ tam kiếm và chủ nhân bút Đại Đạo, e là không ai có thể chống lại linh vũ trụ này.

Nghĩ vậy, Diệp Huyên nhìn Tiểu tinh linh: “Chủ nhân bút Đại Đạo đánh thắng được linh vũ trụ này à?”

Tiểu tinh linh lắc đầu: “Không biết! Họ chưa từng đánh nhau. Nhưng ta biết là chủ nhân bút Đại Đạo đã từng tới đây nói chuyện với linh vũ trụ này, đó là chuyện rất nhiều năm trước”.

Diệp Huyên có chút tò mò: “Họ đã nói những gì?”

Tiểu tinh linh nghĩ một lát: “Chủ nhân của bút Đại Đạo khuyên nó đừng tái tạo vũ trụ, bảo là tái tạo lúc này thì nó sẽ gặp nguy hiểm nhưng nó không tin!”

Diệp Huyên im lặng.

Tiểu tinh linh nói tiếp: “Ta cho người biết, linh vũ trụ này đã từng rất kiêu ngạo, toàn nhìn người bằng mũi thôi nhưng nó lại khá lễ độ với chủ nhân bút Đại Đạo, có thể nhìn ra được là chủ nhân bút Đại Đạo rất có tài!”

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Chủ nhân bút Đại Đạo không chỉ là có tài đâu”.

Tiếp tục tiếp xúc, trực giác nói cho hắn biết là rất có thể chủ nhân bút Đại Đạo mạnh xấp xỉ tam kiếm.

Tiểu tinh linh cười nói: “Dù sao ta cũng không quan tâm nhiều thế, hiện tại ta theo Diệp Huyên ca ca, theo ngươi thì ta tuyệt đối an toàn!”

Diệp Huyên cười nói: “Vậy cứ theo ta đi! Từ nay về sau, nếu ta cần, ngươi có thể giúp ta đánh nhau không?”

Tiểu tinh linh trừng mắt: “Chuyện này... Có thể! Tuy ta không giỏi đánh nhau nhưng ta sẽ hỗ trợ, ta có thể giúp đỡ!”

Diệp Huyên cười: “Được!”

Thanh Nhi để lại nhóc con này cho mình chắc có ý tứ sâu xa.

Đúng lúc này, trong cơ thể người đàn ông trung niên trước mặt ba người xuất hiện khí tức thần bí.

Thấy vậy, Diệp Huyên nhíu mày.

Cái quỷ gì đây?

Chẳng lẽ bị ghim mấy chục tỷ năm mà còn sống?

Một linh hồn bay ra từ trong cơ thể người đàn ông trung niên.

Đúng là người đàn ông trung niên.

Nhìn linh hồn đối phương, Diệp Huyên im lặng.

Linh hồn này tồn tại trên chục tỷ năm rồi!

Cái này thì hơi quá rồi!

Người đàn ông trung niên tỏ ra mờ mịt, hiển nhiên là có chút choáng váng sau giấc ngủ kéo dài chục tỷ năm.

Một lát sau, ánh mắt người đàn ông trung niên trở nên rõ ràng, ông ta nhìn Diệp Huyên, đột nhiên cười lớn: “Cơ thể này tốt lắm, rất tốt! Đúng là thích hợp! Trời không diệt ta, không ngờ lại dẫn tới một thể xác tốt như vậy để ta đoạt xá, ha ha...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom