Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 68
Kiều Tâm nhẹ nhàng an ủi Chu Noãn: "Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, trong tình yêu chỉ cần đủ tin tưởng nhau thì không có chuyện gì có thể làm khó hai người cả."
Chu Noãn cười đáp lại: "Nhưng càng tin tưởng nhiều thì càng thất vọng nhiều, anh ta phải cho tôi một câu trả lời thích đáng nếu không cuộc hôn nhân này e rằng có lẽ không thể tiến hành được nữa rồi."
Hai người cùng nhau im lặng một lúc, cô hỏi Chu Noãn: "Có đói không, nãy tôi thấy cô chỉ ăn được có vài miếng, muốn ăn gì tôi đi mua cho."
Chu Noãn lắc đầu, lúc này cô đâu còn tâm trạng để ăn cơ chứ, người đàn ông mà mấy tháng nữa sẽ trở thành chồng mình, người đàn ông mà cô nghĩ rất yêu minh lại đang tay trong tay với một người con gái khác không những vậy còn cùng nhau chụp ảnh đôi.
Trái tim cô cứ như bị ai bóp nghẹt lại vậy, chả nhẽ cô đã thực sự yêu anh ấy mất rồi.
Chu Noãn trả lời: "Không, tôi cảm ơn, nhìn viễn cảnh lúc nãy tôi cũng đã đủ no rồi."
Kiều Tâm: "Ừm còn chuyện đi spa tôi nghĩ không cần thiết đâu, chỉ là bữa tiệc của công ty thôi mà đâu cần phải long trọng quá, dù sao nhân vật chính cũng không phải là chúng ta."
Chu Noãn mặc dù lúc nãy khóc sưng hết cả mắt nhưng vẫn kiên quyết kéo cô đi bằng được, cô ta nói: "Không được, bữa tiệc này vô cùng quan trọng đó, tôi cá mọi người ở đó ai cũng xúng xính váy áo đồ, làm sao chúng ta có thể thua kém được, không những vậy chị còn đường hoàng là thư kí của tổng giám đốc, chị càng phải đặc biệt.
Không nói nhiều nữa, tôi nói đi là đi, chuyện của tôi chị cứ kệ nó đi tôi đã có hướng giải quyết của riêng mình."
Kiều Tâm thấy Chu Noãn nói vậy cũng không từ chối nữa, hai người bắt xe địa điểm tới là Spa lớn nhất thành phố X, cũng đúng như Kiều Tâm dự đoán Chu Noãn hình như cũng tới đây như cơm bữa thì phải, nhân viên vừa thấy đã chào hỏi: "Chị Chu Noãn, chị tới rồi đấy ạ, hôm nay bên em có công nghệ làm đẹp mới đấy, chị có muốn thử không."
VietWriter
Chu Noãn đáp lời: "Hôm nay chị với bạn chị muốn chăm sóc da để đi tiệc tối, các em cứ làm các bước như nào khiến hai bọn chị lộng lẫy lung linh nhất là được."
Nhân viên hớn hở đáp lại: "Ôi thế hai chị yên tâm đó là nghề của bọn em rồi ạ, vào đây rồi thì chỉ có đẹp hơn thôi ạ."
Chu Noãn và Kiều Tâm nhanh chóng được dẫn lên một phòng riêng, đương nhiên là mỗi người một phòng, cô nhân viên trong lúc mát xa mặt cho Kiều Tâm phải thốt lên: "Ôi da mặt chị đẹp thật đấy, cứ như là da em bé ý thôi."
Kiều Tâm cười đáp lại: "Em cứ nói quá, chị sắp gần 30 tuổi rồi, còn trẻ trung gì đâu mà em với chả bé.
"
Nhân viên tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, nói: "Ơ em nói thật mà chị, không quá chút nào đâu ạ, nhìn vào ai mà đoán chị sắp gần 30 tuổi rồi chứ"
Kiều Tâm đành cười trừ cho qua chuyện, nhân viên thấy cô có vẻ không hào hứng trò chuyện lắm nên cũng thôi không bắt chuyện cùng nữa.
Đúng là spa cao cấp có khác dịch vụ chăm sóc khách hàng đúng là rất tốt, lúc làm xong cô cảm thấy cả cơ thể cô như được thư giãn, thoải mái cả cơ thể.
Chu Noãn còn yêu cầu nhân viên trang điểm giúp bọn họ luôn, vì là đi tiệc nên hôm nay cô make up có chút đậm.
Lúc trang điểm xong nhân viên phải suýt xoa khen ngợi: "Ui chị rất hợp với make up kiểu này đó, nom chị sang quá trời, trông cứ như minh tỉnh ấy ạ"
Cũng không phải lần đầu cô được nghe những lời như vậy, nhưng ví cô mới minh tinh thì có vẻ hơi quá rồi.
Chu Noãn cũng tấm tắc khen: "Công nhận là chị đẹp thật đó, tôi mà make up đậm thì nom tôi già rất nên chỉ thi thoảng có tiệc tùng tôi mới dám make up đậm thôi."
Chu Noãn thâm nghĩ trong đầu phen này á có mà Trần Lăng Dực lác hết cả mắt, xong vụ này thì cô phải đòi thù lao nhiều hơn mới được, sau buổi tối hôm nay có lẽ cô cũng phải cảnh báo Trần Lăng Dực thôi, chứ đẹp như vậy tối nay kiểu gì cũng có hàng tá anh để ý đến.
Lúc hai người chuẩn bị xong xuôi thì thời gian vẫn còn rất sớm, mà tiệc thì 8 giờ tối mới bắt đầu nên được nhân viên sắp xếp cho vào phòng chờ VIP, nói là phòng chờ nhưng cái gì cũng có từ tỉ vi, tủ lạnh, đồ ăn, tất tần tật cứ có khi còn tiện nghi hơn cả nhà của cô.
Cô hỏi Chu Noãn: "Vậy lát chúng ta bắt xe tới bữa tiệc hay sao."
Chu Noãn cười thâm đáp lại: "Đúng rồi tôi đã chuẩn bị xe hết rồi, chị không cần phải lo đâu."
Chả hiểu sao cô cứ thấy trong mắt của Chu Noãn cứ gian gian cứ như là đang âm thầm bí mật chuẩn bị cái gì đó.
Lúc hai người ra đón xe thì đương nhiên không ngoài dự đoán của cô, đó chính là xe của Trần Lăng Dực, anh đã đứng sẵn ở cửa đợi hai người bọn họ.
Nhìn thấy hai người anh mỉm cười nhưng ánh mắt thì chỉ dán lên người cô, anh nói: "Lên xe đi, sắp đến giờ tiệc bắt đầu rồi."
Cô âm ử rồi có ý muốn xuống ghế sau ngồi nhưng Chu Noãn đã nhanh nhảu: "Chị lên ghế trước ngồi với anh đi, ghế sau nhường em được không, nay đi cả ngày mệt quá muốn nằm nghỉ một chút, tý còn có sức mà tham gia tiệc nữa chứ."
Trần Lăng Dực cũng tiếp lời: "Vậy thì ra phía sau nằm nghỉ chút đi, không lát nữa ngất ra đấy thì không có ai quan tâm đến em đâu."
Chu Noãn bĩu môi, nói: "Đúng rồi, mọi người hãy coi tôi như người tàng hình vậy đó, coi tôi như không tồn tại.
Kiều Tâm thầm nghĩ hai người này kẻ tung người hứng cũng quá là ăn ý đi, cô đành đáp lời: "Em mệt thì nghỉ đi vậy, chị ra ghế trước tranh thủ chợp mắt một lát."
Và thế là không khí trên xe im ắng một cách lạ thường bởi vì cả hai người phụ nữ trên xe đều đang nhắm mắt vào ngủ, trên xe chỉ còn mỗi Trần Lăng Dực là chuyên tâm lái xe.
Anh biết cô đang vờ ngủ để đỡ phải nói chuyện với anh, hôm nay cô rất đẹp, trong mắt anh cô lúc nào cũng đẹp, anh bắt đầu cảm thấy hối hận vì hôm nay đã nhờ Chu Noãn đi tân trang lại cho cô từ đầu đến chân, anh sợ ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn cô, ngoài anh ra không ai được phép làm điều đó cả, không được phép.
Anh bỗng đột nhiên dừng xe, cô mở mắt ra nhìn xung quanh, cô nói: "Đã đến nơi đâu sao anh dừng làm gì?"
Trần Lăng Dực cười đáp: "Anh nghĩ xe có vấn đề nên dừng lại như hóa ra không phải, từ nãy em không ngủ được hả"
Cô lại nghĩ không phải do xe hỏng mà do anh cố tình dừng lại thì đúng hơn, cô nói: "Trên xe tôi rất khó ngủ, chỉ ngủ được chập chờn thôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy nãy đã làm em thức giấc rồi."
Kiều Tâm đáp lại: "Không vì tôi cũng không ngủ được, tôi nhắm mắt để đấy thôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy thì giờ nói chuyện với anh đi, không có ai nói chuyện cùng anh cũng buồn ngủ lắm"
Kiều Tâm: "Cũng có gì để nói đâu, nếu chưa đến thì để tôi chợp mắt một lúc."
Chu Noãn lúc này ở đằng sau đang bụm miệng cười khúc khích, Trần Lăng Dực thấy vậy thì có chút xấu hổ anh thắng mạnh chân ga một cái làm Chu Noãn suýt nữa thì lăn xuống sàn ô tô, Chu Noãn tức tối trả lời: "Anh đang muốn cố tình ám sát em đấy hả?"
Chu Noãn cười đáp lại: "Nhưng càng tin tưởng nhiều thì càng thất vọng nhiều, anh ta phải cho tôi một câu trả lời thích đáng nếu không cuộc hôn nhân này e rằng có lẽ không thể tiến hành được nữa rồi."
Hai người cùng nhau im lặng một lúc, cô hỏi Chu Noãn: "Có đói không, nãy tôi thấy cô chỉ ăn được có vài miếng, muốn ăn gì tôi đi mua cho."
Chu Noãn lắc đầu, lúc này cô đâu còn tâm trạng để ăn cơ chứ, người đàn ông mà mấy tháng nữa sẽ trở thành chồng mình, người đàn ông mà cô nghĩ rất yêu minh lại đang tay trong tay với một người con gái khác không những vậy còn cùng nhau chụp ảnh đôi.
Trái tim cô cứ như bị ai bóp nghẹt lại vậy, chả nhẽ cô đã thực sự yêu anh ấy mất rồi.
Chu Noãn trả lời: "Không, tôi cảm ơn, nhìn viễn cảnh lúc nãy tôi cũng đã đủ no rồi."
Kiều Tâm: "Ừm còn chuyện đi spa tôi nghĩ không cần thiết đâu, chỉ là bữa tiệc của công ty thôi mà đâu cần phải long trọng quá, dù sao nhân vật chính cũng không phải là chúng ta."
Chu Noãn mặc dù lúc nãy khóc sưng hết cả mắt nhưng vẫn kiên quyết kéo cô đi bằng được, cô ta nói: "Không được, bữa tiệc này vô cùng quan trọng đó, tôi cá mọi người ở đó ai cũng xúng xính váy áo đồ, làm sao chúng ta có thể thua kém được, không những vậy chị còn đường hoàng là thư kí của tổng giám đốc, chị càng phải đặc biệt.
Không nói nhiều nữa, tôi nói đi là đi, chuyện của tôi chị cứ kệ nó đi tôi đã có hướng giải quyết của riêng mình."
Kiều Tâm thấy Chu Noãn nói vậy cũng không từ chối nữa, hai người bắt xe địa điểm tới là Spa lớn nhất thành phố X, cũng đúng như Kiều Tâm dự đoán Chu Noãn hình như cũng tới đây như cơm bữa thì phải, nhân viên vừa thấy đã chào hỏi: "Chị Chu Noãn, chị tới rồi đấy ạ, hôm nay bên em có công nghệ làm đẹp mới đấy, chị có muốn thử không."
VietWriter
Chu Noãn đáp lời: "Hôm nay chị với bạn chị muốn chăm sóc da để đi tiệc tối, các em cứ làm các bước như nào khiến hai bọn chị lộng lẫy lung linh nhất là được."
Nhân viên hớn hở đáp lại: "Ôi thế hai chị yên tâm đó là nghề của bọn em rồi ạ, vào đây rồi thì chỉ có đẹp hơn thôi ạ."
Chu Noãn và Kiều Tâm nhanh chóng được dẫn lên một phòng riêng, đương nhiên là mỗi người một phòng, cô nhân viên trong lúc mát xa mặt cho Kiều Tâm phải thốt lên: "Ôi da mặt chị đẹp thật đấy, cứ như là da em bé ý thôi."
Kiều Tâm cười đáp lại: "Em cứ nói quá, chị sắp gần 30 tuổi rồi, còn trẻ trung gì đâu mà em với chả bé.
"
Nhân viên tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, nói: "Ơ em nói thật mà chị, không quá chút nào đâu ạ, nhìn vào ai mà đoán chị sắp gần 30 tuổi rồi chứ"
Kiều Tâm đành cười trừ cho qua chuyện, nhân viên thấy cô có vẻ không hào hứng trò chuyện lắm nên cũng thôi không bắt chuyện cùng nữa.
Đúng là spa cao cấp có khác dịch vụ chăm sóc khách hàng đúng là rất tốt, lúc làm xong cô cảm thấy cả cơ thể cô như được thư giãn, thoải mái cả cơ thể.
Chu Noãn còn yêu cầu nhân viên trang điểm giúp bọn họ luôn, vì là đi tiệc nên hôm nay cô make up có chút đậm.
Lúc trang điểm xong nhân viên phải suýt xoa khen ngợi: "Ui chị rất hợp với make up kiểu này đó, nom chị sang quá trời, trông cứ như minh tỉnh ấy ạ"
Cũng không phải lần đầu cô được nghe những lời như vậy, nhưng ví cô mới minh tinh thì có vẻ hơi quá rồi.
Chu Noãn cũng tấm tắc khen: "Công nhận là chị đẹp thật đó, tôi mà make up đậm thì nom tôi già rất nên chỉ thi thoảng có tiệc tùng tôi mới dám make up đậm thôi."
Chu Noãn thâm nghĩ trong đầu phen này á có mà Trần Lăng Dực lác hết cả mắt, xong vụ này thì cô phải đòi thù lao nhiều hơn mới được, sau buổi tối hôm nay có lẽ cô cũng phải cảnh báo Trần Lăng Dực thôi, chứ đẹp như vậy tối nay kiểu gì cũng có hàng tá anh để ý đến.
Lúc hai người chuẩn bị xong xuôi thì thời gian vẫn còn rất sớm, mà tiệc thì 8 giờ tối mới bắt đầu nên được nhân viên sắp xếp cho vào phòng chờ VIP, nói là phòng chờ nhưng cái gì cũng có từ tỉ vi, tủ lạnh, đồ ăn, tất tần tật cứ có khi còn tiện nghi hơn cả nhà của cô.
Cô hỏi Chu Noãn: "Vậy lát chúng ta bắt xe tới bữa tiệc hay sao."
Chu Noãn cười thâm đáp lại: "Đúng rồi tôi đã chuẩn bị xe hết rồi, chị không cần phải lo đâu."
Chả hiểu sao cô cứ thấy trong mắt của Chu Noãn cứ gian gian cứ như là đang âm thầm bí mật chuẩn bị cái gì đó.
Lúc hai người ra đón xe thì đương nhiên không ngoài dự đoán của cô, đó chính là xe của Trần Lăng Dực, anh đã đứng sẵn ở cửa đợi hai người bọn họ.
Nhìn thấy hai người anh mỉm cười nhưng ánh mắt thì chỉ dán lên người cô, anh nói: "Lên xe đi, sắp đến giờ tiệc bắt đầu rồi."
Cô âm ử rồi có ý muốn xuống ghế sau ngồi nhưng Chu Noãn đã nhanh nhảu: "Chị lên ghế trước ngồi với anh đi, ghế sau nhường em được không, nay đi cả ngày mệt quá muốn nằm nghỉ một chút, tý còn có sức mà tham gia tiệc nữa chứ."
Trần Lăng Dực cũng tiếp lời: "Vậy thì ra phía sau nằm nghỉ chút đi, không lát nữa ngất ra đấy thì không có ai quan tâm đến em đâu."
Chu Noãn bĩu môi, nói: "Đúng rồi, mọi người hãy coi tôi như người tàng hình vậy đó, coi tôi như không tồn tại.
Kiều Tâm thầm nghĩ hai người này kẻ tung người hứng cũng quá là ăn ý đi, cô đành đáp lời: "Em mệt thì nghỉ đi vậy, chị ra ghế trước tranh thủ chợp mắt một lát."
Và thế là không khí trên xe im ắng một cách lạ thường bởi vì cả hai người phụ nữ trên xe đều đang nhắm mắt vào ngủ, trên xe chỉ còn mỗi Trần Lăng Dực là chuyên tâm lái xe.
Anh biết cô đang vờ ngủ để đỡ phải nói chuyện với anh, hôm nay cô rất đẹp, trong mắt anh cô lúc nào cũng đẹp, anh bắt đầu cảm thấy hối hận vì hôm nay đã nhờ Chu Noãn đi tân trang lại cho cô từ đầu đến chân, anh sợ ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn cô, ngoài anh ra không ai được phép làm điều đó cả, không được phép.
Anh bỗng đột nhiên dừng xe, cô mở mắt ra nhìn xung quanh, cô nói: "Đã đến nơi đâu sao anh dừng làm gì?"
Trần Lăng Dực cười đáp: "Anh nghĩ xe có vấn đề nên dừng lại như hóa ra không phải, từ nãy em không ngủ được hả"
Cô lại nghĩ không phải do xe hỏng mà do anh cố tình dừng lại thì đúng hơn, cô nói: "Trên xe tôi rất khó ngủ, chỉ ngủ được chập chờn thôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy nãy đã làm em thức giấc rồi."
Kiều Tâm đáp lại: "Không vì tôi cũng không ngủ được, tôi nhắm mắt để đấy thôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy thì giờ nói chuyện với anh đi, không có ai nói chuyện cùng anh cũng buồn ngủ lắm"
Kiều Tâm: "Cũng có gì để nói đâu, nếu chưa đến thì để tôi chợp mắt một lúc."
Chu Noãn lúc này ở đằng sau đang bụm miệng cười khúc khích, Trần Lăng Dực thấy vậy thì có chút xấu hổ anh thắng mạnh chân ga một cái làm Chu Noãn suýt nữa thì lăn xuống sàn ô tô, Chu Noãn tức tối trả lời: "Anh đang muốn cố tình ám sát em đấy hả?"
Bình luận facebook