Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-124
Chương 125: Thể lực tốt
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Sao thế?”
Thấy Hà Tư Ca dừng bước, Đoàn Phú Quang có chút nghi hoặc nhìn cô,
“Không có gì, tôi đi dây.” Hà Tư Ca vội vàng thu hồi tầm mắt, lắc đầu, làm như không thấy gì cả và đi ra khỏi phòng làm việc của Đoàn Phù Quang.
Cô vừa lái xe, vừa suy đi nghĩ lại
Kỳ lạ, hình như cô đã nhìn thấy bộ vest kia ở đâu rồi..
Có điều về đến nhà, vừa nhìn thấy Tân Tân là Hà Tư Ca lập tức quẳng chuyện đó sang một bên
Phó Trí Trạch xảy ra chuyện, mặc dù Phó Cẩm Hành đã tổ chức buổi họp báo trong thời gian ngắn nhất, làm sáng tỏ sự thật với truyền thống, nhưng Phó Thị vẫn chịu ảnh hưởng nhất định
Mấy ngày nay, mỗi ngày Phó Cẩm Hành về đến nhà đều là gần sáng
Hiếm khi hơn tám giờ tối hẳn đã về, Tân Tân vẫn chưa ngủ, quấn lấy Phó Cẩm Hành đọc truyện thiếu nhi một lúc mới ngoan ngoãn chui vào chăn
“Mau đi tắm đi, em đã để nước ấm chút, anh ngâm người một lúc, thư giãn cho đỡ mệt.” Hà Tư Ca lấy quần áo ngủ đưa cho Phó Cẩm Hành, thấp giọng nói: “Anh cũng thật là, vốn mệt muốn chết còn cứ chiều con.”
“Trẻ con chớp mắt là đã trưởng thành, nhân lúc bấy giờ nó vẫn muốn ở bên cha mẹ, đương nhiên phải cố gắng hết sức ở bên nó rồi
Qua mười năm nữa, đợi Tân Tân đến thời kỳ trưởng thành, em tưởng là nó còn cần chúng ta lại nhải sao?”
Phó Cẩm Hành nhận lấy quần áo ngủ, thuận tiện hỗn Hà Tư Ca một cái, kéo cô cùng đến nhà tắm.
Sau đó, tin tức Phó Cẩm Thiểm trở thành thành viên Hội đồng quản trị của Tập đoàn Phó Thị đã truyền khắp trên dưới công ty, mọi người đều xôn xao
Không ít người thậm chí còn nhìn đi nhìn lại màn hình máy tính, còn tưởng là nhìn nhầm.
Nhưng trên thông báo của hệ thống nội bộ tập đoàn đã viết rất rõ ràng.
Trong tiếng những tiếng xì xào bàn tán, Phó Cẩm Thiêm đi nhậm chức
Nhưng chức vụ này không hề ảnh hưởng đến việc anh ta tiếp tục ở lại bộ phận thị trường, cho nên, đối với Phó Cẩm Thiêm mà nói thì dường như tất cả không hề có gì thay đổi quá lớn
“Vẫn tức giận hả?” Lúc ăn trưa, Phó Cẩm Hành nhìn Hà Tư Ca tức giận chọc cơm, cảm thấy buồn cười
Cô đương nhiên hiểu rõ chuyện này đã quyết định rồi, cho dù mình phản đối thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì
Cho nên, Hà Tư Ca hừ nhẹ một tiếng, cúi đầu ăn cơm
“Đúng rồi, anh nghe nói hôm qua có người chạy đến Đại viện nhà họ Hà gây chuyện, nói sau khi ăn đồ ăn giao đến thì bị đưa vào bệnh viện.” Phó Cẩm Hành đang ăn cơm thì đột nhiên nghĩ đến điều gì, cau mày hỏi
“Ha, đúng là chuyện gì anh cũng biết, cái gì cũng không giấu được anh, vốn dĩ em không định lấy mấy chuyện nhỏ này ra phiền anh, cho nên mới không nói với anh.” Hà Tư Ca vốn cũng không có khẩu vị gì, cô dứt khoát đặt đũa xuống, lau miệng, kể lại từ đầu đến cuối chuyện xảy ra ngày hôm qua
Sau khi nghe xong, Phó Cẩm Hành cảm thấy dở khóc dở cười: “Thật không ngờ, đường đường là nhà họ Đoàn lại cũng làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này, còn biết dựng chuyện nữa?” “Bà Đoàn thật sự khiến em phải mở rộng tầm mắt, em tận mắt nhìn thấy bà ta mắng con gái duy nhất của mình té tát ngay trước mặt mọi người chỉ vì Đoàn Phù Quang khuyên bà ta nên tiết kiệm một chút, đừng quá phung phí.” Hà Tư Ca kể lại chuyện xảy ra ở cửa hàng hải sản khổ với Phó Cẩm Hành, hai người đều cảm thấy nghẹn lời, thật sự khó mà tưởng tượng nổi
“Có mẹ ruột như vậy, Đoàn Phù Quang không bị biến chất đúng là không dễ dàng.” Nói xong, cô thở dài
Phó Cẩm Hành nhướng mày, liếc Hà Tư Ca một cái: “Như vậy còn không coi là biến chất à? Nhanh vậy mà em đã quên rồi sao, cô ta ăn mặc như vậy nằm ở cạnh anh, cố ý hắt nước bẩn lên người anh.” Nghe giọng hắn, hiển nhiên là đã ghi nhận chuyện đó.
Hà Tư Ca ngẩn ra, sau đó lại tức giận: “Này, anh vẫn nhớ cô ta mặc như vậy nằm ở bên cạnh anh à? Có phải trí nhớ của anh quá tốt không?”
Phó Cẩm Hành cảm thấy nghẹn họng: “...”
Cách suy nghĩ của phụ nữ luôn kỳ lạ như vậy à? Rõ ràng hắn nói Giáp, mà cô không chỉ có thể lập tức nghĩ đến Ất, còn có thể nghĩ đến Bính, Đinh, Mậu!
Thật là làm người ta đau đầu...
“Anh ăn đi, vừa ăn vừa từ từ mà nhớ lại!”
Hà Tư Ca đứng phắt lên, nổi giận đùng đùng bỏ đi
Cô mở cửa, thấy ngay Tào Cảnh Đồng ở phòng bên cạnh vừa ăn xong, cậu ta đang chuẩn bị gõ cửa liền bị dọa giật nảy mình.
“Cô Phó, cô...”
Cậu ta vừa nhìn thấy sắc mặt Hà Tư Ca hầm hầm, theo bản năng cảm thấy sợ hãi, ngay cả giọng nói cũng thấp hẳn đi
“Tôi cái gì?”
Hà Tư Ca ngước mắt lên, nặng nề hừ một tiếng
“Cô ăn xong rồi à?” Tào Cảnh Đồng rõ ràng là đang kiếm chuyện để nói
“Tức no rồi, không ăn nữa!”
Cô bước đi.
Đi được hai bước, Hà Tư Ca đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, không nhịn được mà lại quay đầu nhìn cậu ta
“Trợ lý Tào, có phải anh có một bộ âu phục tương tự thế này, ở cổ áo có hoa văn chìm không?” Cô quay lại, đi đến trước mặt Tào Cảnh Đồng, giơ tay vạch một cái
Cậu ta ngẩn ra, hình như không ngờ Hà Tư Ca sẽ hỏi vấn đề như vậy
“Đúng vậy, tôi có một cái, tôi..
gần đây tôi không mặc.” Tào Cảnh Đồng theo bản năng nói thật
“Tại sao không mặc, mang đi giặt khô rồi, hay là không thích, không muốn mặc nữa?”
Hà Tư Ca tiến lên một bước, vẻ mặt hóng chuyện.
“À thì...”
Mặc dù Tào Cảnh Đồng cũng không biết rốt cuộc có phải là cô biết cái gì rồi không, có điều cậu ta vẫn nói thật: “Lần trước tôi đi ăn cơm với một người bạn, sợ cô ấy lạnh nên cho cô ấy mượn.” Hà Tư Ca đảo nhanh con người: “Bạn? Bạn gái à!” Tào Cảnh Đồng lúng túng, nhưng lại không phủ nhận
“Có điều, đã kết thúc rồi.” Cậu ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, gật đầu với Hà Tư Ca: “Tôi đi vào tìm anh Phó trước đây.” Hà Tư Ca nhường đường, đưa mắt nhìn Tào Cảnh Đồng đi vào.
Nghĩ đến mấy câu nói vừa rồi của cậu ta, trái tim cô không nhịn được đập điên cuồng..
Hóa ra, cô gái mà Tào Cảnh Đồng yêu lại là Đoàn Phù Quang?! Chuyện này..
chuyện này sao có thể chứ? Hà Tư Ca thật sự không nghĩ ra, không biết rốt cuộc tại sao hai người bọn họ lại đi đến bước này.
Nhưng, nhìn dáng vẻ khốn khổ vì tình của Tào Cảnh Đồng, cô cảm thấy chuyện không hề đơn giản
Nhịn cả buổi chiều, cuối cùng Hà Tư Ca không kiềm chế được nữa, nhân lúc cầm một bản tài liệu đi cho Phó Cẩm Hành ký tên, cô nói chuyện của Tào Cảnh Đồng ra
“Này, em nói cho anh biết một chuyện, anh phải đồng ý với em, nhất định dừng quá kinh ngạc đấy!” Cô chống hai tay lên bàn làm việc, hung dữ nói
Phó Cẩm Hành vô cùng phối hợp gật đầu: “Vợ đại nhân mời nói, anh rửa tai lắng nghe.” “Cô gái Tào Cảnh Đồng đang yêu, là Đoàn Phú Quang!” Hà Tư Ca thấp giọng nói từng chữ, sau đó nghiêm túc quan sát vẻ mặt Phó Cẩm Hành, nhìn xem hắn có kinh ngạc không
Nhưng điều làm cô rất nghi hoặc là Phó Cẩm Hành lại chỉ nhíu mày một cái, không thấy có vẻ mặt kinh hãi trong dự liệu của cô
“Rốt cuộc Đoàn Phù Quang muốn làm cái gì? Cô ta biết rõ Tào Cảnh Đồng đi theo anh mấy năm, được anh tin tưởng, còn có ý tiếp cận cậu ta, đùa bỡn tình cảm của cậu ta...” Nói đến đây, Phó Cẩm Hành càng cau mày chặt hơn
Hẳn không để ý đến chuyện nam nữ, nhưng đối với động cơ của Đoàn Phù Quang, lại vô cùng để ý
“Ý anh là Đoàn Phù Quang không hề thật lòng thật ý yêu trợ lý Tào, mà là định lợi dụng anh ta? Không phải chứ...” Hà Tư Ca phản ứng lại rất nhanh, kinh ngạc hỏi
“Nếu không thì sao? Đoàn Phù Quang yêu thầm Sủng Thiên Qua cũng không phải một hai năm, hồi đó đã nói ở trước mặt nhiều người là không phải anh ta thì không lấy
So với Sủng Thiên Qua, ưu thế của Tào Cảnh Đồng ở đâu? Lùi mười nghìn bước mà nói, cho dù Tào Cảnh Đồng không kém hơn Sủng Thiên Qua, tại sao cô ta phải cố ý tiếp cận cậu ta vào lúc này, trêu chọc cậu ta?”
Phó Cẩm Hành đứng lên đi đến trước mặt cô, bình tĩnh hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Cái này..
chẳng lẽ không thể là vì duyên phận đến, không ngăn được à?” Hà Tư Ca ngập ngừng, nói đến vế sau, để cô cũng không có lòng tin
“Duyên phận? Ha, có lẽ thế
Nhưng em nhìn xem, gần đây tâm tư của Tào Cảnh Đồng đều bị cô ta làm nổi lên, vừa rồi suýt nữa cậu ta nhớ sai thời gian anh gặp khách hàng, đây là chuyện từ trước đến nay chưa bao giờ có!” Nói đến đây, rõ ràng Phó Cẩm Hành có chút tức giận
Hắn có thể độ lượng với cấp dưới, giải quyết những khó khăn mà bọn họ gặp phải trong cuộc sống, cũng có thể dưới tình hình không ảnh hưởng đến công việc mà coi cấp dưới là bạn
Nhưng, Phó Cẩm Hành tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho bất cứ hình thức phản bội nào
Nếu như Tào Cảnh Đồng thật sự công ty bất phân, bị Đoàn Phù Quang khiêu khích, làm ra bất cứ chuyện gì tổn hại Phó Thị, Phó Cẩm Hành tuyệt đối là người đầu tiên không tha cho cậu ta! “Có lẽ hai người bọn họ cãi nhau rồi, em thấy hình như gần đây tâm trạng Đoàn Phù Quang không yên
Mặc dù em cũng nghe nói cô ta luôn thích người khác, nhưng dáng vẻ cô ta, không giống hoàn toàn không có tình cảm với Tào Cảnh Đồng...”
Hà Tư Ca nhớ lại hai lần gặp Đoàn Phù Quang gần đây, lẩm bẩm nói.
“Anh mặc kệ là tình cảm thật hay là tình cảm giả, tóm lại, nếu như bọn họ muốn yêu, không thành vấn đề, chỉ cần Tào Cảnh Đồng từ chức.” Nghe giọng Phó Cẩm Hành không có chút thỏa hiệp nào
Nói xong, hắn cũng không đợi nữa, dứt khoát nhấc máy bàn lên, ấn một số, gọi Tào Cảnh Đồng đến
“Anh Phó, anh tìm tôi ạ.” Ngay sau đó Tào Cảnh Đồng đã gõ cửa đi vào, đợi Phó Cẩm Hành dặn dò
Hắn cũng không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề: “Có phải cậu và Đoàn Phù Quang đang yêu nhau không?” Hình như hoàn toàn không ngờ Phó Cẩm Hành lại hỏi thẳng như vậy, Tào Cảnh Đồng ngẩn ra, mặt hết đó lại trắng, ấp úng: “Tôi..
thật ra hai chúng tôi..
thật ra tôi..
chỉ là..” Cậu ta ấp úng nửa ngày, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được
Ngược lại là Hà Tư Ca ở bên cạnh có chút không nhìn nổi nữa, chủ động giải vây: “Anh cũng không cần ngại, vì tôi nhìn thấy áo vest của anh ở trong phòng làm việc của cô Đoàn, cho nên đoán có lẽ quan hệ của hai người không tầm thường.” Tào Cảnh Đồng bất đắc dĩ nhìn cô một cái, chỉ đành từ bỏ nói dối
“Nói chính xác là tôi đang theo đuổi cô ấy, mà cô ấy luôn do dự...” Mấy giây sau, cậu ta nhìn về phía Phó Cẩm Hành, đứng thẳng người, trả lời thẳng thắn
“Cô ta do dự cái gì? Cô ta cảm thấy cậu không xứng với cô ta?” Giọng Phó Cẩm Hành lộ ra chút không vui, ấn tượng ban đầu của hắn đối với Đoàn Phù Quang cũng không tệ lắm, nhưng bây giờ thì..
Đàn ông đều không thích người phụ nữ tâm tư quá sâu, đều sẽ cảm thấy bọn họ đáng sợ, hắn cũng không ngoại lệ.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thấy Hà Tư Ca dừng bước, Đoàn Phú Quang có chút nghi hoặc nhìn cô,
“Không có gì, tôi đi dây.” Hà Tư Ca vội vàng thu hồi tầm mắt, lắc đầu, làm như không thấy gì cả và đi ra khỏi phòng làm việc của Đoàn Phù Quang.
Cô vừa lái xe, vừa suy đi nghĩ lại
Kỳ lạ, hình như cô đã nhìn thấy bộ vest kia ở đâu rồi..
Có điều về đến nhà, vừa nhìn thấy Tân Tân là Hà Tư Ca lập tức quẳng chuyện đó sang một bên
Phó Trí Trạch xảy ra chuyện, mặc dù Phó Cẩm Hành đã tổ chức buổi họp báo trong thời gian ngắn nhất, làm sáng tỏ sự thật với truyền thống, nhưng Phó Thị vẫn chịu ảnh hưởng nhất định
Mấy ngày nay, mỗi ngày Phó Cẩm Hành về đến nhà đều là gần sáng
Hiếm khi hơn tám giờ tối hẳn đã về, Tân Tân vẫn chưa ngủ, quấn lấy Phó Cẩm Hành đọc truyện thiếu nhi một lúc mới ngoan ngoãn chui vào chăn
“Mau đi tắm đi, em đã để nước ấm chút, anh ngâm người một lúc, thư giãn cho đỡ mệt.” Hà Tư Ca lấy quần áo ngủ đưa cho Phó Cẩm Hành, thấp giọng nói: “Anh cũng thật là, vốn mệt muốn chết còn cứ chiều con.”
“Trẻ con chớp mắt là đã trưởng thành, nhân lúc bấy giờ nó vẫn muốn ở bên cha mẹ, đương nhiên phải cố gắng hết sức ở bên nó rồi
Qua mười năm nữa, đợi Tân Tân đến thời kỳ trưởng thành, em tưởng là nó còn cần chúng ta lại nhải sao?”
Phó Cẩm Hành nhận lấy quần áo ngủ, thuận tiện hỗn Hà Tư Ca một cái, kéo cô cùng đến nhà tắm.
Sau đó, tin tức Phó Cẩm Thiểm trở thành thành viên Hội đồng quản trị của Tập đoàn Phó Thị đã truyền khắp trên dưới công ty, mọi người đều xôn xao
Không ít người thậm chí còn nhìn đi nhìn lại màn hình máy tính, còn tưởng là nhìn nhầm.
Nhưng trên thông báo của hệ thống nội bộ tập đoàn đã viết rất rõ ràng.
Trong tiếng những tiếng xì xào bàn tán, Phó Cẩm Thiêm đi nhậm chức
Nhưng chức vụ này không hề ảnh hưởng đến việc anh ta tiếp tục ở lại bộ phận thị trường, cho nên, đối với Phó Cẩm Thiêm mà nói thì dường như tất cả không hề có gì thay đổi quá lớn
“Vẫn tức giận hả?” Lúc ăn trưa, Phó Cẩm Hành nhìn Hà Tư Ca tức giận chọc cơm, cảm thấy buồn cười
Cô đương nhiên hiểu rõ chuyện này đã quyết định rồi, cho dù mình phản đối thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì
Cho nên, Hà Tư Ca hừ nhẹ một tiếng, cúi đầu ăn cơm
“Đúng rồi, anh nghe nói hôm qua có người chạy đến Đại viện nhà họ Hà gây chuyện, nói sau khi ăn đồ ăn giao đến thì bị đưa vào bệnh viện.” Phó Cẩm Hành đang ăn cơm thì đột nhiên nghĩ đến điều gì, cau mày hỏi
“Ha, đúng là chuyện gì anh cũng biết, cái gì cũng không giấu được anh, vốn dĩ em không định lấy mấy chuyện nhỏ này ra phiền anh, cho nên mới không nói với anh.” Hà Tư Ca vốn cũng không có khẩu vị gì, cô dứt khoát đặt đũa xuống, lau miệng, kể lại từ đầu đến cuối chuyện xảy ra ngày hôm qua
Sau khi nghe xong, Phó Cẩm Hành cảm thấy dở khóc dở cười: “Thật không ngờ, đường đường là nhà họ Đoàn lại cũng làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này, còn biết dựng chuyện nữa?” “Bà Đoàn thật sự khiến em phải mở rộng tầm mắt, em tận mắt nhìn thấy bà ta mắng con gái duy nhất của mình té tát ngay trước mặt mọi người chỉ vì Đoàn Phù Quang khuyên bà ta nên tiết kiệm một chút, đừng quá phung phí.” Hà Tư Ca kể lại chuyện xảy ra ở cửa hàng hải sản khổ với Phó Cẩm Hành, hai người đều cảm thấy nghẹn lời, thật sự khó mà tưởng tượng nổi
“Có mẹ ruột như vậy, Đoàn Phù Quang không bị biến chất đúng là không dễ dàng.” Nói xong, cô thở dài
Phó Cẩm Hành nhướng mày, liếc Hà Tư Ca một cái: “Như vậy còn không coi là biến chất à? Nhanh vậy mà em đã quên rồi sao, cô ta ăn mặc như vậy nằm ở cạnh anh, cố ý hắt nước bẩn lên người anh.” Nghe giọng hắn, hiển nhiên là đã ghi nhận chuyện đó.
Hà Tư Ca ngẩn ra, sau đó lại tức giận: “Này, anh vẫn nhớ cô ta mặc như vậy nằm ở bên cạnh anh à? Có phải trí nhớ của anh quá tốt không?”
Phó Cẩm Hành cảm thấy nghẹn họng: “...”
Cách suy nghĩ của phụ nữ luôn kỳ lạ như vậy à? Rõ ràng hắn nói Giáp, mà cô không chỉ có thể lập tức nghĩ đến Ất, còn có thể nghĩ đến Bính, Đinh, Mậu!
Thật là làm người ta đau đầu...
“Anh ăn đi, vừa ăn vừa từ từ mà nhớ lại!”
Hà Tư Ca đứng phắt lên, nổi giận đùng đùng bỏ đi
Cô mở cửa, thấy ngay Tào Cảnh Đồng ở phòng bên cạnh vừa ăn xong, cậu ta đang chuẩn bị gõ cửa liền bị dọa giật nảy mình.
“Cô Phó, cô...”
Cậu ta vừa nhìn thấy sắc mặt Hà Tư Ca hầm hầm, theo bản năng cảm thấy sợ hãi, ngay cả giọng nói cũng thấp hẳn đi
“Tôi cái gì?”
Hà Tư Ca ngước mắt lên, nặng nề hừ một tiếng
“Cô ăn xong rồi à?” Tào Cảnh Đồng rõ ràng là đang kiếm chuyện để nói
“Tức no rồi, không ăn nữa!”
Cô bước đi.
Đi được hai bước, Hà Tư Ca đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, không nhịn được mà lại quay đầu nhìn cậu ta
“Trợ lý Tào, có phải anh có một bộ âu phục tương tự thế này, ở cổ áo có hoa văn chìm không?” Cô quay lại, đi đến trước mặt Tào Cảnh Đồng, giơ tay vạch một cái
Cậu ta ngẩn ra, hình như không ngờ Hà Tư Ca sẽ hỏi vấn đề như vậy
“Đúng vậy, tôi có một cái, tôi..
gần đây tôi không mặc.” Tào Cảnh Đồng theo bản năng nói thật
“Tại sao không mặc, mang đi giặt khô rồi, hay là không thích, không muốn mặc nữa?”
Hà Tư Ca tiến lên một bước, vẻ mặt hóng chuyện.
“À thì...”
Mặc dù Tào Cảnh Đồng cũng không biết rốt cuộc có phải là cô biết cái gì rồi không, có điều cậu ta vẫn nói thật: “Lần trước tôi đi ăn cơm với một người bạn, sợ cô ấy lạnh nên cho cô ấy mượn.” Hà Tư Ca đảo nhanh con người: “Bạn? Bạn gái à!” Tào Cảnh Đồng lúng túng, nhưng lại không phủ nhận
“Có điều, đã kết thúc rồi.” Cậu ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, gật đầu với Hà Tư Ca: “Tôi đi vào tìm anh Phó trước đây.” Hà Tư Ca nhường đường, đưa mắt nhìn Tào Cảnh Đồng đi vào.
Nghĩ đến mấy câu nói vừa rồi của cậu ta, trái tim cô không nhịn được đập điên cuồng..
Hóa ra, cô gái mà Tào Cảnh Đồng yêu lại là Đoàn Phù Quang?! Chuyện này..
chuyện này sao có thể chứ? Hà Tư Ca thật sự không nghĩ ra, không biết rốt cuộc tại sao hai người bọn họ lại đi đến bước này.
Nhưng, nhìn dáng vẻ khốn khổ vì tình của Tào Cảnh Đồng, cô cảm thấy chuyện không hề đơn giản
Nhịn cả buổi chiều, cuối cùng Hà Tư Ca không kiềm chế được nữa, nhân lúc cầm một bản tài liệu đi cho Phó Cẩm Hành ký tên, cô nói chuyện của Tào Cảnh Đồng ra
“Này, em nói cho anh biết một chuyện, anh phải đồng ý với em, nhất định dừng quá kinh ngạc đấy!” Cô chống hai tay lên bàn làm việc, hung dữ nói
Phó Cẩm Hành vô cùng phối hợp gật đầu: “Vợ đại nhân mời nói, anh rửa tai lắng nghe.” “Cô gái Tào Cảnh Đồng đang yêu, là Đoàn Phú Quang!” Hà Tư Ca thấp giọng nói từng chữ, sau đó nghiêm túc quan sát vẻ mặt Phó Cẩm Hành, nhìn xem hắn có kinh ngạc không
Nhưng điều làm cô rất nghi hoặc là Phó Cẩm Hành lại chỉ nhíu mày một cái, không thấy có vẻ mặt kinh hãi trong dự liệu của cô
“Rốt cuộc Đoàn Phù Quang muốn làm cái gì? Cô ta biết rõ Tào Cảnh Đồng đi theo anh mấy năm, được anh tin tưởng, còn có ý tiếp cận cậu ta, đùa bỡn tình cảm của cậu ta...” Nói đến đây, Phó Cẩm Hành càng cau mày chặt hơn
Hẳn không để ý đến chuyện nam nữ, nhưng đối với động cơ của Đoàn Phù Quang, lại vô cùng để ý
“Ý anh là Đoàn Phù Quang không hề thật lòng thật ý yêu trợ lý Tào, mà là định lợi dụng anh ta? Không phải chứ...” Hà Tư Ca phản ứng lại rất nhanh, kinh ngạc hỏi
“Nếu không thì sao? Đoàn Phù Quang yêu thầm Sủng Thiên Qua cũng không phải một hai năm, hồi đó đã nói ở trước mặt nhiều người là không phải anh ta thì không lấy
So với Sủng Thiên Qua, ưu thế của Tào Cảnh Đồng ở đâu? Lùi mười nghìn bước mà nói, cho dù Tào Cảnh Đồng không kém hơn Sủng Thiên Qua, tại sao cô ta phải cố ý tiếp cận cậu ta vào lúc này, trêu chọc cậu ta?”
Phó Cẩm Hành đứng lên đi đến trước mặt cô, bình tĩnh hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Cái này..
chẳng lẽ không thể là vì duyên phận đến, không ngăn được à?” Hà Tư Ca ngập ngừng, nói đến vế sau, để cô cũng không có lòng tin
“Duyên phận? Ha, có lẽ thế
Nhưng em nhìn xem, gần đây tâm tư của Tào Cảnh Đồng đều bị cô ta làm nổi lên, vừa rồi suýt nữa cậu ta nhớ sai thời gian anh gặp khách hàng, đây là chuyện từ trước đến nay chưa bao giờ có!” Nói đến đây, rõ ràng Phó Cẩm Hành có chút tức giận
Hắn có thể độ lượng với cấp dưới, giải quyết những khó khăn mà bọn họ gặp phải trong cuộc sống, cũng có thể dưới tình hình không ảnh hưởng đến công việc mà coi cấp dưới là bạn
Nhưng, Phó Cẩm Hành tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho bất cứ hình thức phản bội nào
Nếu như Tào Cảnh Đồng thật sự công ty bất phân, bị Đoàn Phù Quang khiêu khích, làm ra bất cứ chuyện gì tổn hại Phó Thị, Phó Cẩm Hành tuyệt đối là người đầu tiên không tha cho cậu ta! “Có lẽ hai người bọn họ cãi nhau rồi, em thấy hình như gần đây tâm trạng Đoàn Phù Quang không yên
Mặc dù em cũng nghe nói cô ta luôn thích người khác, nhưng dáng vẻ cô ta, không giống hoàn toàn không có tình cảm với Tào Cảnh Đồng...”
Hà Tư Ca nhớ lại hai lần gặp Đoàn Phù Quang gần đây, lẩm bẩm nói.
“Anh mặc kệ là tình cảm thật hay là tình cảm giả, tóm lại, nếu như bọn họ muốn yêu, không thành vấn đề, chỉ cần Tào Cảnh Đồng từ chức.” Nghe giọng Phó Cẩm Hành không có chút thỏa hiệp nào
Nói xong, hắn cũng không đợi nữa, dứt khoát nhấc máy bàn lên, ấn một số, gọi Tào Cảnh Đồng đến
“Anh Phó, anh tìm tôi ạ.” Ngay sau đó Tào Cảnh Đồng đã gõ cửa đi vào, đợi Phó Cẩm Hành dặn dò
Hắn cũng không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề: “Có phải cậu và Đoàn Phù Quang đang yêu nhau không?” Hình như hoàn toàn không ngờ Phó Cẩm Hành lại hỏi thẳng như vậy, Tào Cảnh Đồng ngẩn ra, mặt hết đó lại trắng, ấp úng: “Tôi..
thật ra hai chúng tôi..
thật ra tôi..
chỉ là..” Cậu ta ấp úng nửa ngày, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được
Ngược lại là Hà Tư Ca ở bên cạnh có chút không nhìn nổi nữa, chủ động giải vây: “Anh cũng không cần ngại, vì tôi nhìn thấy áo vest của anh ở trong phòng làm việc của cô Đoàn, cho nên đoán có lẽ quan hệ của hai người không tầm thường.” Tào Cảnh Đồng bất đắc dĩ nhìn cô một cái, chỉ đành từ bỏ nói dối
“Nói chính xác là tôi đang theo đuổi cô ấy, mà cô ấy luôn do dự...” Mấy giây sau, cậu ta nhìn về phía Phó Cẩm Hành, đứng thẳng người, trả lời thẳng thắn
“Cô ta do dự cái gì? Cô ta cảm thấy cậu không xứng với cô ta?” Giọng Phó Cẩm Hành lộ ra chút không vui, ấn tượng ban đầu của hắn đối với Đoàn Phù Quang cũng không tệ lắm, nhưng bây giờ thì..
Đàn ông đều không thích người phụ nữ tâm tư quá sâu, đều sẽ cảm thấy bọn họ đáng sợ, hắn cũng không ngoại lệ.
Bình luận facebook