• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (4 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-134

Chương 135: Bị phóng viên quay được




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
67497.png

Xem ảnh 2
67497_2.png
“Quý nhân bước chân ra cửa liền mưa gió, cậu cả Minh đích thân đến một chuyến, ngay cả ông trời cũng phải phối hợp theo.”



Phó Cẩm Hành ngước mắt lên, thờ ơ nhìn Minh Duệ Tư một cái



Hắn đến vào lúc này đủ để chứng minh một chuyện, đó chính là chuyện Phó Trí Trạch dính líu đến vụ án thao túng cổ phiếu, nhất định có liên quan tới Minh Duệ Tư



Nếu không thì làm sao buổi họp báo mới vừa kết thúc không lâu, hắn đã mạo hiểm đến đây? Còn không phải là không ngồi yên ở nhà được nữa sao! “Chú Hai của cậu thật sự chẳng ra sao cả, sao lại vì một chút tiền, ngay cả chuyện này cũng làm ra được?” Minh Duệ Tư khẽ cười một tiếng, nói móc



Hà Tư Ca thật sự không nghe nổi nữa, cô hất tay Phó Cẩm Hành ra, đi thẳng đến trước mặt hắn, lạnh lùng nói: “Kéo nhiều người vô tội xuống nước như vậy, rốt cuộc cô muốn thể nào?” Minh Duệ Tư giả vờ không biết: “Tôi muốn thế nào? Liên quan gì đến tôi, là Phó Trí Trạch quá tham lam, hằng năm Phó Thị cho ông ta nhiều tiền hoa hồng như vậy, nhưng ông ta vẫn không biết đủ...” Hà Tư Ca ngắt lời hắn: “Cô đủ rồi đấy, bớt ở đây mèo khóc chuột giả từ bi đi! Rõ ràng chính là cô tìm người dụ dỗ ông ta, còn ở đây mà châm chọc!” Bị cô quát một tiếng, nụ cười trên mặt Minh Duệ Tư cũng lập tức biến mất



“Tôi vẫn nói thì cô có thể làm gì tôi? Cho dù bị cô nói đúng, là tôi tìm người làm, thì cô cũng có thể làm gì được tôi?” Hắn nghiêng đầu, khinh thường nhìn chằm chằm Hà Tư Ca



“Tâm lý của cô đã méo mó rồi, đừng có cảm thấy ai cũng mắc nợ cô.” Hà Tư Ca cảm thấy, nếu như Minh Duệ Tư đã trả thù mấy người Ngô Hân Du rồi, hơn nữa còn là ba mạng người, còn không dùng tay thì thật sự đúng là mất trí rồi



“Sai, là cả thế giới đều nợ tôi! Tôi không làm sai gì cả, tại sao lại hết lần này tới lần khác, người chịu tội đều là tôi?” Minh Duệ Tư đột nhiên như phát điên hét chói tai, hắn tiến lên một bước, giơ tay lên, như muốn chụp lấy cổ Hà Tư Ca! “Cô bị thần kinh à!”



Đương nhiên Hà Tư Ca sẽ không đứng im mặc cho hắn ra tay, cô theo bản năng vung tay lên, ngăn cánh tay của Minh Duệ Tư lại



Vốn tưởng là sức của đối phương rất lớn, không ngờ Hà Tư Ca vừa dùng chút sức, Minh Duệ Tư lại lùi lại hai bước, suýt nữa ngã lên xô pha



Chẳng lẽ gần đây mình thường xuyên di chuyển hàng, ngay cả lực cánh tay cũng tăng lên rồi à? Hà Tư Ca có chút mờ mịt nhìn tay phải mình, cô thật sự còn chưa dùng đến sức bú sữa mẹ nữa



“Em sao rồi?” Phó Cẩm Hành vội vàng xông đến, giơ tay nâng cằm Hà Tư Ca lên, kiểm tra cổ cô



Trên thực tế, móng tay của Minh Duệ Tư chỉ sượt qua một cái, không hề tóm được cổ Hà Tư Ca



“Em không sao.” Cố khó hiểu nhìn về phía Minh Duệ Tư, không nhịn được mà hỏi: “Cơ thể cô đã suy nhược như vậy rồi, rốt cuộc là bị bệnh gì hả?” Minh Duệ Tư ngồi ở trên sô pha, không ngừng thở hổn hển, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi



“Không liên quan đến cô!” Giọng hắn vang lên như tiếng một miếng vải bị xé rách, vô cùng chói tai



Hà Tư Ca và Phó Cẩm Hành nhìn nhau một cái, cũng đọc được một chút quái đản trong ánh mắt đối phương



Theo lý mà nói, Minh Duệ Tư một lòng trả thù, khí thế to lớn, không nên miệng hùm gan sứa như vậy mới đúng



Nhưng nhìn dáng vẻ vừa rồi của hắn, hoặc là bị mắc bệnh cũ, hoặc là bệnh nặng chưa khỏi, nhất định có vấn đề



“Cho dù cô không coi mình là phụ nữ, nhưng cô nhìn sắc mặt cô đi, khí huyết thành ra như vậy, chẳng lẽ làm cậu cả nhà họ Minh còn không bồi bổ cơ thể à?” Hà Tư Ca tức giận hỏi



Minh Duệ Tư nhìn cô một cái, đều là người phụ nữ đã từng mang thai sinh con, nhưng nhìn Hà Tư Ca thật sự xinh đẹp hơn mình rất nhiều



“Xem ra anh Tưởng kia chăm sóc cô tốt thật nhỉ, nhìn cô bây giờ, quả nhiên không giống đã sinh con một chút nào.” Hắn cố ý nhắc đến Tưởng Thành Hủ, vừa nhắc đã khiến Hà Tư Ca biến sắc.



“Cô đúng là bệnh không nhẹ, bản thân bất hạnh liền không nhìn nổi người khác sống tốt! Hôm nay tôi nói rõ với cô luôn, không phải tôi cướp người đàn ông của cô, cũng không phải tôi cướp đi hạnh phúc vốn thuộc về cô, rốt cuộc cô nghe hiểu chưa?”



Hà Tư Ca hất tay Phó Cẩm Hành ra, trừng mắt nhìn Minh Duệ Tư



“Hừ, cô mới bị bệnh ấy, ai nói cô cướp?” Minh Duệ Tư nghiêng đầu sang bên cạnh, rõ ràng không kiêu ngạo phách lối như vừa rồi nữa.



“Vậy cô đến đây làm gì? Không nói rõ ràng, tôi sẽ coi như cố tình cũ khó dứt, đến thăm chồng tôi! Nói cho cô biết, tôi rất không vui!” Ý thức được sức khỏe của Minh Duệ Tư chẳng ra làm sao, những vệ sĩ trước giờ đi theo hắn cũng bị ngăn ở bên ngoài, Hà Tư Ca lập tức không sợ nữa, cô khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống hẳn



“Đơn giản thôi, giao Mai Lan ra, tôi sẽ không quấy rầy các người nữa!” Chuyện đã đến nước này, Minh Duệ Tư cũng lười phí lời với bọn họ, trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây



“Nằm mơ đi.” Phó Cẩm Hành khẽ hé đôi môi mỏng, vẻ mặt cũng lập tức lạnh đi



Hắn sớm nên hiểu rõ mới phải, Minh Duệ Tư sẽ không bỏ qua cho Mai Lan, bởi vì Mai Lan một lòng một dạ muốn giết đứa bé vô tội đó



“Cậu đã đi tìm bà ta chưa?”



Minh Duệ Tư nhướng mày, lạnh lùng nhìn Phó Cẩm Hành, hai tay buông ở bên người cũng không tự chủ được mà siết thành nắm đấm.



“Bà ấy đã nói hết với tôi rồi.”



Phó Cẩm Hành cau mày: “Chuyện này từ đầu tới cuối đúng là đều là bà ấy sai, tôi thay bà ấy xin lỗi cậu



Có điều, may mà bà ấy chưa gây ra sai lầm lớn, cậu rời đi ngay trong đêm, chắc là đứa bé không sao



Tôi hy vọng cậu có thể tha cho bà ấy một mạng, tôi có thể bảo bà ấy đến nhận sai trước mặt cậu...”



“Tôi thấy người nằm mơ là cậu mới đúng! Chính vì bà ta là mẹ cậu, cho nên cậu bao che! Phó Cẩm Hành, đừng ép tôi, đừng khiến tôi hận cậu, đừng để những ký ức tốt đẹp của tôi đối với cậu đều mất sạch!”



Minh Duệ Tư gào lên như phát điện, nhìn dáng vẻ hắn giống như chỉ muốn nhảy lên, xông đến trước mặt Phó Cẩm Hành đấm đá hắn



Có điều, cuối cùng hắn vẫn nhịn được



“Cậu nói đúng, đúng là Mai Lan không thể giết chết con tôi, có điều, không phải bà ta tha cho tôi một mạng, mà là bởi vì buổi tối hôm đó tôi đã trốn đi.”



Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, liếc nhìn Phó Cẩm Hành, hỏi ngược lại: “Cậu không hỏi tôi, tôi làm sao mà thoát được à?”



“Nếu cậu đã thành cậu cả của Tập đoàn Minh Thị, nhất định là Minh Đạt sai người đưa cậu đi



Cậu và ông ta quen nhau thế nào, tại sao ông ta lại cứu cậu?” Điểm này, đúng là Phó Cẩm Hành nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được



Nhà họ Hoắc vô cùng bình thường, ông Hoắc bà Hoắc cũng là tầng lớp thấp nhất của xã hội, bọn họ không giống người có thể quen biết Minh Đạt, còn Hoắc Tư Giai, cả ngày ở trong trường học càng không có khả năng kết giao với đám quyền quý.



Cho nên, đúng là Phó Cẩm Hành vẫn nghi ngờ trong lòng.



“Tôi không biết.” Minh Duệ Tư không giống nói dối: “Tôi chỉ biết là tôi không dám nói với ba mẹ tôi, nếu như bọn họ biết, nhất định sẽ đánh chết tôi, đến lúc đó tôi cũng không bảo vệ được đứa bé



Nhưng nếu như tôi không đi, đợi trời sáng, mẹ cậu đến, đứa bé vẫn phải chết!”



Với tình hình lúc đó thì ra đi chính là lựa chọn tốt nhất.



“Những chuyện mẹ chồng tôi làm với cô đúng là làm người ta tức giận, nhưng dù sao cũng không gây ra sai lầm lớn, bây giờ cô lại cứ muốn lấy mạng bà ấy, không phải là rất quá đáng sao?” Hà Tư Ca cũng không thích Mai Lan, có điều vẫn chưa đến nỗi để bà ta chết



Nhưng nhìn điệu bộ của Minh Duệ Tư, nhất định là muốn Mai Lan phải chết



Một khi đưa Mai Lan ra, ngược lại có thể có được yên bình trong chốc lát, nhưng kết cục của bà ta thì rất khó nói



Hà Tư Ca biết, chắc chắn Phó Cẩm Hành sẽ không đồng ý



“Tôi sống là dựa vào vận may của mình, không phải là bà ta nhất thời mềm lòng



Tôi hỏi lại một lần cuối cùng, các người có giao người ta hay là không?” Chỉ mấy phút, Minh Duệ Tư đã điều chỉnh xong, nhìn sắc mặt hắn không có gì khác lúc mới bước vào



“Cậu dám động đến một sợi lông của bà ấy, tôi sẽ không tha cho cậu



Thái độ của Phó Cẩm Hành càng rõ ràng hơn, cũng không có bất cứ ý thương lượng nào



“Được, vậy tôi hiểu rồi



Nói như vậy, sau này, mọi người cứ dựa vào bản lĩnh đi, còn chuyện trước kia, tôi sẽ coi như chuyện của kiếp trước, sẽ quên hết!” Minh Duệ Tư gằn từng chữ, sau khi nói xong, hắn đi thẳng về phía cửa



Có thể thấy, hắn vốn vẫn muốn nhớ tình bạn cũ với Phó Cẩm Hành, không muốn hoàn toàn trở mặt với hắn



Nhưng Mai Lan lại chẳn ở giữa hai người, là một trở ngại vĩnh viễn cũng không có cách nào vượt qua được



Phó Cẩm Hành không giữ lại, mặc cho Minh Duệ Tư đến bất ngờ mà rời đi cũng nhanh



“Anh nhìn đi, trực giác của em không sai, thật ra cô ta vẫn chưa dứt tình với anh



Ừm..



cũng không phải là chưa dứt tình, có lẽ, anh là một giấc mộng thời thiếu nữ của cô ta.” Hà Tư Ca nhìn chằm chằm cánh cửa phòng, cô thở dài, khẽ nói



Cuộc sống của Hoắc Tư Giai khi đó chỉ có học hành, có lẽ Phó Cẩm Hành chính là ánh sáng duy nhất trong đời, chiếu sáng cuộc sống cô đơn tối tăm của cô ta



“Cho dù mẹ anh có không đúng thể nào, anh cũng sẽ không giao bà ấy ra



Nói anh bao che cũng được, nói anh không biết phải trái cũng được, anh không thể trơ mắt nhìn bà ấy chết.” Phó Cẩm Hành lắc đầu, giọng điệu nặng nề



“Đương nhiên rồi, sao có thể giao mẹ anh ra cho một kẻ điên cuồng báo thù dược!” Hà Tư Ca thở dài một cái



Cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện, lập tức nâng cao giọng: “Này, em đột nhiên nhớ ra, chúng ta hỏi cô ta mấy lần là có sinh đứa bé kia ra không, cô ta đều lảng tránh không nhắc đến, anh có phát hiện ra không?” Được Hà Tư Ca nhắc nhở, Phó Cẩm Hành cũng ý thức được điểm này



“Đứa bé..



nếu như đứa bé còn sống, chắc phải mười mấy tuổi rồi, chỉ là không biết là trai hay gái, bây giờ đang ở đâu.” Hắn trầm ngâm nói



“Chúng ta không biết đứa bé ở đâu, cũng không biết Minh Đạt là ai, cái Tập đoàn Minh Thị đó nấp sau lưng, thật không đoán được bước tiếp theo bọn họ sẽ làm gì.



Hà Tư Ca lộ vẻ không biết làm sao, cô có lòng giúp đỡ, nhưng lại không biết ra tay từ đầu



“Chuyện của chú Hai, bọn họ không đạt được hiệu quả như mong muốn, nhất định sẽ không chịu để yên



Bây giờ điều duy nhất anh lo lắng là, ngộ nhỡ Cẩm Thiêm bị bọn họ lợi dụng...” Phó Cẩm Hành thở dài, xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, Bởi vì Phó Trí Trạch bị cuốn vào vụ án kinh tế, ông ta không thể không tự nhận trách nhiệm và từ chức, trở thành cán bộ cao cấp thứ hai của Phó Thị chính thức rời khỏi vị trí sau Mai Lan



Lại thêm Phó Trí Hán không có ở Trung Hải, ba người liên tiếp bị loại, Phó Cẩm Hành đã hoàn thành việc quét dọn chướng ngại vật



Nhất thời, công ty giống như trải qua một trận động đất, đưa chân không dứt, ai cũng thấy không an toàn



Cuộc họp thường lệ vào thứ hai hằng tuần, có người nhắc đến: “Hai thành viên Hội đồng quản trị đều từ chức rồi, chúng ta có cần bổ sung thêm người không?” Những người khác liên tục phụ họa, lại có người đề nghị, không bằng để Phó Cẩm Thiêm ngồi vào một chỗ trống trong số đó, cũng coi là kế nghiệp cha.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom