• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (4 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-133

Chương 134: Dùng cơ thể để trả nợ




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
67496.png

Xem ảnh 2
67496_2.png
Tào Cảnh Đồng uống rượu một mình, điện thoại đặt ở trên quầy rượu, thỉnh thoảng màn hình lại sáng lên.



Cậu ta biết, nhất định là Đoàn Phù Quang nghe được tin tức, cho nên đặc biệt đến tìm mình



Nhưng bây giờ cậu ta chỉ muốn yên tĩnh một mình, không muốn bị bất cứ ai quấy rầy, bao gồm cả cô ta



Nhắn mấy tin wechat, tất cả đều như đá chìm đáy biển, cuối cùng Đoàn Phù Quang cũng không kiềm chế được nữa, trực tiếp gọi điện thoại tới



Điện thoại rung lên từng hồi, phục vụ quay người lại đưa một ly rượu cho cậu ta, cười khuyên nhủ: “Người anh em, nghe đi, nếu không nghe thì sẽ gọi mãi, phụ nữ đều như vậy.” Xem ra, đổi phương rất có kinh nghiệm



Tào Cảnh Đồng suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, chỉ đành câm điện thoại lên, “A lô?” Nghe tiếng huyên náo truyền ra từ điện thoại, Đoàn Phù Quang ngẩn người, lúc này mới hỏi: “Anh đang ở quán bar à? Quán bar nào, tối đến tìm anh!” Tào Cảnh Đồng có chút không biết làm sao, cậu ta chống một tay lên trán, chậm rãi nói: “Không cần đầu, tôi ngồi một lúc rồi sẽ về...” Đáng tiếc, Đoàn Phù Quang nhất định phải gặp cậu ta



Có một số việc, cô ta phải hỏi rõ ngay trước mặt mới được



Nếu không, cô ta sẽ ăn ngủ không yên! Nghe tiếng tắt máy, Tào Cảnh Đồng chỉ đành ném điện thoại sang bên cạnh, tiếp tục uống rượu



Đoàn Phù Quang tự lái xe đến, chốc lát sau, không đến nửa tiếng đã vượt qua nửa thành phố, chạy từ công ty đến quán bar



Lúc tìm được Tào Cảnh Đồng, cô ta thở hồng hộc, đủ để thấy, đoạn đường từ ga-ra đến quán bar, Đoàn Phù Quang đã đi vội vàng thế nào



Cô ta tìm một vòng, bước nhanh đến phía quầy rượu, ngồi xuống bên cạnh cậu ta



“Rốt cuộc làm sao thế? Tôi vừa mới họp xong đã có người nói với tôi là anh bị Phó Cẩm Hành đuổi việc rồi! Có phải là xảy ra sơ suất gì không, chẳng lẽ không thể cứu vãn à?” Đoàn Phù Quang không ngờ thật ra chuyện này lại liên quan đến mình.



Cô ta vẫn tưởng là Tào Cảnh Đồng gặp phải tình huống bất lợi trong công việc, tạo thành tổn thất rất lớn cho Phó Thị, khiến Phó Cẩm Hành rất không vừa lòng, chỉ đành đuổi cậu ta



Tào Cảnh Đồng cười, không nói gì



Đúng lúc này, điện thoại của Đoàn Phù Quang cũng vang lên mấy tiếng, cô ta phiền não cầm lên, chỉ nhìn một cái đã biến sắc ngay



“Anh bị sa thải, là vì tôi sao?” Ai cũng có mấy người bạn, Đoàn Phù Quang cũng không ngoại lệ



Cho nên, lúc cô ta biết được từ trong miệng một người bạn, hóa ra là Phó Cẩm Hành biết mình và Tào Cảnh Đồng đi lại thân mật mới sa thải cậu ta, Đoàn Phù Quang vô cùng kinh ngạc



“Anh nói gì đi chứ, mau nói cho tôi biết, có phải anh ta biết cái gì rồi không?” Đoàn Phù Quang lo lắng túm lấy cánh tay Tào Cảnh Đồng, dùng sức lắc mấy cái



Cậu ta chỉ đành nói thật: “Ừm, anh Phó hỏi anh, anh nói rồi.” Cô ta biển sắc, theo bản năng buông tay ra



“Anh nói cái gì rồi? Sao anh lại ngốc như vậy, anh không biết nói là không phải à? Anh ta vốn ghét tôi, nếu như biết chúng ta lén qua lại, chắc chắn anh ta sẽ tức giận!” Đoàn Phù Quang gấp đến nỗi sắp khóc lên, vẻ mặt nhăn nhó, chỉ muốn có thể đích thân chạy đến trước mặt Phó Cẩm Hành giải thích



Không ngờ, Tào Cảnh Đồng luôn rất dễ nói chuyện ở trước mặt cô ta sầm mặt, hỏi ngược lại: “Anh cần nói không phải cái gì? Anh theo đuổi em, muốn yêu đương với em, chẳng lẽ không phải là thật à?” Một câu đã làm Đoàn Phù Quang nghẹn họng mà ngây ra



Qua rất lâu, cô ta mới lẩm bẩm nói: “Nhưng mà..



nhưng mà chúng ta thật sự không thích hợp...” Ý nói, cổ ta vẫn từ chối



Mới mấy ngày trước, Đoàn Phù Quang đã từ chối Tào Cảnh Đồng một lần rồi



Cô ta thừa nhận, mình cũng có cảm giác động lòng



Nhưng với tình cảnh của nhà họ Đoàn bây giờ, cộng thêm cô ta được giáo dục từ nhỏ, mưa dầm thấm đất, Đoàn Phù Quang rõ hơn ai hết, nếu như cô ta lựa chọn Tào Cảnh Đồng, không nói người khác, ít nhất cũng không qua được cửa ải của cha mẹ cô ta



Tào Cảnh Đồng có tài giỏi cỡ nào cũng chỉ là một trợ lý Tổng Giám đốc, không có thực quyền



Vả lại, cậu ta lại là người bên cạnh Phó Cẩm Hành, mình đã năm lần bảy lượt đắc tội vợ chồng Phó Cẩm Hành, có thể duy trì hòa bình ngoài mặt thật sự không dễ, nếu như còn..



Đoàn Phù Quang do dự, suy nghĩ mãi, cho nên mới từ chối cậu ta



Không ngờ đã từ chối rồi, nhưng vẫn khiến Tào Cảnh Đồng bị liên lụy



Cô ta không đành lòng: “Tôi xin lỗi, nhưng anh có thể đi giải thích với anh ta, nói chúng ta căn bản không ở bên nhau...”



Ánh mắt Tào Cảnh Đồng rét lạnh: “Em nói chúng ta không thích hợp, nhưng sở thích của chúng ta giống nhau như vậy, ngồi với nhau có thể nói chuyện mấy tiếng cũng không cảm thấy hết chuyện



Anh hỏi em, không thích hợp mà em nói có phải là cảm thấy anh không xứng với em không?” Đoàn Phù Quang bị hải ngẩn ra, theo bản năng lắc đầu



“Không, không phải anh không xứng với tôi, là tôi...” Bây giờ cô ta còn có một số nợ lớn phải trả, dựa vào sự hiểu biết của cô ta với Tào Cảnh Đồng, nếu như hai người ở bên nhau, Tào Cảnh Đồng nhất định sẽ giúp mình trả



Nhưng cô ta không muốn như vậy, bởi vì cậu ta không phải con nhà giàu, kiếm tiền không dễ dàng



“Là em muốn tìm người đàn ông giàu có rồi gả cho người ta đúng không?”



Không biết có phải là chịu kích thích gì không, tối hôm nay nhìn Tào Cảnh Đồng có chút hùng hổ dọa người khiến Đoàn Phù Quang cảm thấy xa lạ.



“Tôi...”



Cậu ta vội ngắt lời, “Anh biết, em sợ ba mẹ em không đồng ý



Được, vậy em cho anh một chút thời gian, nếu như anh cũng trở nên rất giàu có, có phải em sẽ ở bên anh không?”



Nhìn dáng vẻ cậu ta không giống như nói đùa



Đoàn Phù Quang mấp máy môi, không biết phải trả lời thế nào



“Được, anh biết rồi, em đi đi, anh muốn yên tĩnh, lát nữa anh sẽ về ngay.” Im lặng một lúc, Tào Cảnh Đồng mở miệng lần nữa đã khôi phục lại bình tĩnh



“Tôi ngồi với anh một lúc.” Đoàn Phù Quang không yên tâm lắm



Ai biết, Tào Cảnh Đồng lại không cảm kích: “Không phải em đã nói tới nay phải về nhà ăn cơm à? Mau về đi, đừng để bọn họ lo lắng.” Nhìn thời gian, Đoàn Phù Quang cắn môi, hình như vẫn đang đấu tranh,



Tào Cảnh Đồng khoát tay: “Mau đi đi.”



Nhận ra cậu ta mất kiên nhẫn với mình, cộng thêm nhìn Tào Cảnh Đồng cũng không uống quá nhiều, Đoàn Phù Quang dặn dò mấy câu, bảo cậu ta đừng lái xe, lúc này mới rời đi



Sau khi cô ta đi, Tào Cảnh Đồng tiếp tục ngồi ở chỗ cũ



Chưa đến hai phút, bên cạnh lại có thêm một người



Cậu ta tưởng là Đoàn Phù Quang quay lại, bực mình ngẩng đầu lên: “Sao em lại...” Còn chưa dứt lời, Tào Cảnh Đồng đã ngẩn ra.



“Là anh...”



Cậu ta hoàn toàn không ngờ, người đến lại là Minh Duệ Tư



Tào Cảnh Đồng theo bản năng nhìn bốn phía, cậu ta không biết rốt cuộc đối phương đến đây từ lúc nào, có nghe thấy đoạn đối thoại giữa mình và Đoàn Phù Quang không



“Thật là trùng hợp.” Minh Duệ Tư vẫn ăn mặc cái kiểu u ám quái dị như thường ngày, hoàn toàn không ăn khớp với hoàn cảnh xung quanh



ở sau lưng hắn còn có vệ sĩ thân hình cao lớn, cho nên không ai dám đến gần



“Tôi và anh không có gì để nói với nhau cả.” Tào Cảnh Đồng uống một hơi cạn sạch chỗ rượu còn lại, đứng dậy định rời đi



Không ngờ, Minh Duệ Tư lại nhanh chóng giơ tay ra ẩn lên vai cậu ta



Hắn rất gầy, cái tay kia toàn là khớp xương, nhìn có chút kinh người



Tào Cảnh Đồng nghiêng đầu nhìn một cái, lại nhìn về phía hắn: “Anh muốn thế nào?” Minh Duệ Tư cười gian xảo: “Anh đã không phải là người bên cạnh Phó Cẩm Hành nữa rồi, sao phải tỏ ra cách xa tôi như vậy làm gì? Chúng ta trước kia không oán gần đây cũng không thù, tại sao không thể ngồi xuống nói chuyện một chút?” Nói xong, hắn vẫy tay với phục vụ: “Cho thêm hai ly rượu nữa.” Phục vụ có thể nhận ra thân phận của hắn đặc biệt, vội vàng đi lấy rượu



Tào Cảnh Đồng do dự hai giây, vẫn ngồi xuống



Cậu ta thức thời khiến Minh Duệ Tư cảm thấy rất vui.



Nhưng ngay sau đó hắn đã chặc lưỡi: “Anh một lòng trung thành làm trợ lý sáu năm, chỉ vì muốn ở bên người phụ nữ mà Phó Cẩm Hành không thích liền bị anh ta đuổi ra khỏi Phó Thị, đúng là làm người ta thường tiếc.” Tào Cảnh Đồng không lên tiếng, nhìn cái ly không trong tay, không biết đang nghĩ gì



Thấy vậy, Minh Duệ Tư tiếp tục nói: “Tôi nhìn thấy người phụ nữ vừa đến tìm anh rồi, rất xinh đẹp, chắc gia thế cũng không tệ



Một người đàn ông, muốn ổn định cần phải có cơ sở kinh tế, anh sẽ không cảm thấy tôi nói như vậy quá thực dụng chứ?” Cậu ta theo bản năng lắc đầu, nhưng đã nhanh chóng kịp phản ứng, cả người đầy vẻ phòng bị: “Không liên quan đến cô ấy, anh cách xa cô ấy một chút!” Minh Duệ Tư cảm thấy buồn cười: “Tôi cũng đâu quen cô ta, đương nhiên sẽ không đi tìm cô ta rồi



Chỉ có điều, bây giờ ngay cả công việc anh cũng không có, nếu như là con gái của tôi, tôi cũng sẽ không cho phép con gái tôi ở bên một người đàn ông không thể khiến nó hạnh phúc.”



Tào Cảnh Đồng lại im lặng.



“Tôi điều tra rồi, anh ở Phó Thị lâu như vậy, thật ra cũng không tích cóp được bao nhiêu tiền, cũng chỉ có một căn chung cư nhỏ, một chiếc xe thay cho việc phải đi bộ mà thôi, đúng không?”



Minh Duệ Tư không chút lưu tình mà hỏi.



“Muốn kết hôn, muốn sinh con, chỉ có chút tiền này còn lâu mới đủ



Anh có một mình, căn nhà bốn năm mươi mét vuông cũng đủ ở, nhưng tương lai có vợ con, không có căn nhà trên trăm mét vuông, chẳng lẽ một nhà ba người ngủ trên giường tầng sao? Giá nhà ở Trung Hải anh cũng biết đấy, không ăn trộm không ăn cướp không trúng số, không làm ăn, không có một người cha giàu có thì nghĩ cũng đừng nghĩ sẽ mua được.” Hắn cười lạnh một tiếng, lời nói như khoan vào tim, nhưng cũng là sự thật



Vừa vặn phục vụ mang hai ly rượu đến, Tào Cảnh Đồng lặng lẽ cầm một ly trong đó, không do dự mà uống một hơi cạn sạch



Do uống vội vàng nên cậu ta liền bị sặc, nhìn rất thảm hại



Minh Duệ Tư thì chậm rãi nâng ly rượu, nhấp một ngụm, hình như đang đợi điều gì đó



“Anh có thể giúp tôi sao? Nói trước, tôi chỉ muốn kiếm tiền, không muốn làm những chuyện phi pháp thay anh



Tôi không muốn có sổ kiếm tiền mà lại không có số tiêu tiền!” Tào Cảnh Đồng giơ tay che miệng, ho mấy tiếng, hỏi hắn



Có thể nhận thấy, cậu ta như vậy cũng là bị ép đến cùng đường, chỉ có thể nhân cơ hội mà bon chen một lần



Hình như Minh Duệ Tư vẫn luôn đợi câu này của cậu ta.



Hắn khẽ mỉm cười, khẽ đụng vào cái ly không trong tay Tào Cảnh Đồng



“Tất cả đều có thể thương lượng



Anh là một nhân tài, tôi sẽ không phí phạm nhân tài.” Minh Duệ Tư vẫy tay, lập tức có vệ sĩ mang một cái ipad đến



Hắn bấm mấy cái, đưa cho Tào Cảnh Đồng



“Tôi vẫn chưa tìm được một người thích hợp để quản lý công ty này



Nếu như anh đồng ý thì sáng mai, vị trí Tổng Giám đốc sẽ thuộc về anh.” Hắn lại vẫy tay, một vệ sĩ khác đưa một bản hợp đồng mua nhà, một bản hợp đồng mua xe đến



“Tôi tự ý quyết định, chọn xong xe và nhà giúp anh rồi, anh xem xem



Nếu không thích, đổi cái khác là được.” Minh Duệ Tư đẩy hai bản hợp đồng đến trước mặt Tào Cảnh Đồng



Tào Cảnh Đồng xem mấy cái, gật đầu: “Rất tốt
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom