• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (3 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-85

Chương 86: Trả thù từ mặt bên




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
66363.png

Xem ảnh 2
66363_2.png
Tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.



Bao gồm cả William



Hẳn vốn không hề xem Minh Duệ Viễn ra gì, càng không ngờ tên trai bao này lại dám chủ động ra tay với mình! “Bốp..” Ly rượu đập thẳng vào phần xương lông mày phải của William, sau đó rơi xuống sàn nhà, vỡ nát



Tất cả mọi người đều ngẩn ra



Đến lúc cơn đau truyền đến, William mới ý thức được mình bị người ta đánh! Hắn phẫn nộ trợn to hai mắt, mũi cũng không ngừng phập phồng, cơ bắp toàn thân căng cứng, phần thịt trên hai cánh tay càng giật giật dữ dội



“Mẹ kiếp, dám đánh tao! Xem ra mày chán sống rồi!” William hét lớn, toàn thân như thể bùng nổ đến nơi



Chuyện này cũng khó trách, mặc dù từ nhỏ hắn đã không có cha, nhưng tốt xấu gì, mẹ hắn - bà Susan cũng là bạn thân của bà vú của Mộ Kính Nhất



Nhờ vào mối quan hệ này, hai mẹ con sống cũng rất khá



Hơn nữa, Susan còn quản lý một tiệm thuốc, thỉnh thoảng còn nhận được một ít quà đút lót, vì vậy, thật ra cuộc sống của bọn họ cũng không khó khăn gì



Chỉ có điều, dù sao thân thể của William cũng là đề tài bàn tán của người khác lúc rảnh rỗi, cho nên đã trở thành chủ đề mà hắn kiêng kỵ nhất



Olivia lại làm hắn mất mặt trước mặt mọi người, như vậy coi như đã chạm vào nỗi đau của William, giống như đã đổ thêm dầu vào lửa lên tính cách vốn rất nóng nảy cộc cằn của hắn, làm cho nó lập tức bốc cháy hừng hực



“Mày chết chắc rồi!” Sờ vào phần trán đã sưng to lên, William hét lớn, xông vào đánh Minh Duệ Viễn



Thân hình hai người có sự chênh lệch rất lớn



Minh Duệ Viễn không hề thấp, trái lại, cậu ta cao hơn rất nhiều so với những người bạn cùng lứa tuổi.



Nhưng so với William cao lớn, cậu ta lại thấp bé hơn nhiều



“Cái tên ngu xuẩn này!”.



Olivia ngã dưới đất, tức giận không ngừng gào lớn.



Nhưng cô ta đã được nếm sự lợi hại của William, nhất thời cũng không cách nào đứng lên được, Olivia nằm luôn ở đó.



Minh Duệ Viễn vô cùng linh hoạt, cậu ta né trái tránh phải, không đánh trực diện với William



Bởi vì cậu ta biết, xét về thể lực, mình tuyệt đối không phải là đối thủ của con tên to con này



Loại người này tuy rằng đầu óc không tốt lắm, nhưng tay chân lại cực kỳ phát triển, không dễ đối phó



Để không chịu thiệt, Minh Duệ Viễn cố ý kéo dài thời gian.



Nếu như cậu ta đoán không sai, ở đây tuyệt đối sẽ không cho phép khách hàng tùy tiện làm loạn, chẳng bao lâu nữa sẽ có người chạy đến.



Quả nhiên, không quá hai phút, lập tức có một người trông có vẻ như là quản lý vội vàng đi đến.



Phía sau anh ta còn có mấy người vệ sĩ.



“Tránh ra, tất cả tránh ra!”



Quản lý hổn hển hét lên.



Anh ta chỉ vừa mới rời đi không đến mười phút, vậy mà lại xảy ra chuyện này! Phải biết, bây giờ là thời kỳ vô cùng đặc biệt



Nếu như để ông chủ lớn biết được có người gây náo loạn ở quán bar, cho dù là do ai gây sự trước thì một quản lý nhỏ nhoi như anh ta đều phải xách túi ra đi! Ông chủ lớn không hề giống ông chủ nhỏ, mặc dù ông chủ nhỏ rất hung dữ, nhưng vẫn rất tốt với cấp dưới.



Mà ông chủ lớn nhìn vô cùng ôn hòa, thậm chí còn thường xuyên tươi cười, nhưng lại là một kẻ giết người không chớp mắt



Quản lý tận mắt thấy, ông chủ lớn đã để hai con chó lớn của hắn ăn mấy tên đàn em không nghe lời, ngay cả xương cốt cũng không còn



Mỗi lần nhớ tới, anh ta đều sợ hãi đến nỗi hai chân run lên, có cảm giác không khống chế được



Vì vậy, quản lý vừa nhận được điện thoại của nhân viên pha chế thì lập tức chạy đến



“William, cậu dùng tay lại cho tôi! Ai cho phép cậu đến đây? Không phải cậu phải chuyển đồ ở nhà kho sao?” Quản lý lớn tiếng chất vấn



Tên William này có vóc dáng to lớn, tính khí hung hăng, trước đây hắn làm việc ở tiệm thuốc, nhưng lại cãi nhau với khách hàng.



Sau khi Rand biết được đã điều hắn đến quán bar, để cho hắn phụ trách chuyển hàng.



Sở dĩ hắn vẫn có thể ở lại, chủ yếu cũng là bởi vì nể mặt Susan, bà ta đã từng nói không ít lời ngọt nhạt với bà vú của Mộ Kính Nhất, hy vọng có thể cho con trai một công việc



“Tôi...”



William muốn giải thích mấy câu, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hắn lại ngậm miệng, hơn nữa còn buông lỏng nắm đấm.



Thấy quản lý đến, Minh Duệ Viễn lập tức lên tinh thần



Cậu ta nghênh ngang đi ra, đi thẳng đến trước mặt quản lý



“Anh là người phụ trách quán bar này à?” Minh Duệ Viễn cau mày, giọng điệu khó chịu.



Nghe khẩu âm của cậu ta cũng biết là lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, không phải kiểu con nhà giàu có tiền nên ra nước ngoài du học.



Quản lý thầm nghĩ không hay rồi



“Xin chào, tôi là quản lý ở đây



Tôi thật sự xin lỗi cậu, chúng tôi.” Quản lý thận trọng nói



Không đợi anh ta nói xong, Minh Duệ Viễn đã phất tay, ý bảo không cần nói nữa.



“Xin lỗi? Chuyện này không thể giải quyết bằng một câu xin lỗi được đúng không? Tôi và bạn đến đây uống ly nước, vậy mà lại bị tên điên này quấn lấy, hắn đã đánh bạn tôi, mọi người ở đây đều nhìn thấy, nếu không phải anh đến, thậm chí hắn còn muốn đánh tôi nữa.”



Minh Duệ Viễn cười lạnh, quay đầu nhìn về phía William



Từ đầu đến cuối, cậu ta đều không để ý đến Olivia dưới đất.



Cô gái này cũng không phải người dễ bắt nạt, mặc dù Minh Duệ Viễn biết ơn cô ta đã đưa mình đến nơi này, nhưng cùng lắm chỉ cho cô ta một khoản tiền, không thể đùa giỡn mà thành thật với cô ta.



“Không sai! Đều do hắn!” Nghe vậy, không biết Olivia lấy đâu ra sức, lập tức đứng lên, tức giận lên án William



“Tôi thay mặt anh ta xin lỗi cô.” Quản lý kiên nhẫn, hy vọng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, vì vậy, anh ta lập tức xin lỗi Olivia



Nhưng anh ta cũng có cảm giác, vị khách trước mắt này rất khó đối phó, không thể tùy tiện dùng tiền đuổi đi



“Tôi không cần lời xin lỗi của anh! Quán bar của các người lại thuế phần tử bạo lực như thế, tôi phải báo cảnh sát!” Olivia giả vờ lấy điện thoại ra, định bấm số



Cô ta đã nghĩ kỹ rồi, qua chuyện này, chỉ sợ là mình sẽ không còn cơ hội tiến thêm một bước với người đàn ông có tiền này nữa.



Đều tại tên William chết tiệt này, nếu như hắn làm hỏng chuyện tốt của mình, vậy thì cô ta sẽ nhân cơ hội đòi một khoản tiền bồi thường từ quán bar này!



Nếu không, cô ta thật sự nuốt không trôi cục tức này!



Không đợi Olivia bấm số xong, từ đằng xa đột nhiên truyền đến một giọng nam lạnh lùng: “Cô hoàn toàn có thể thử xem.”



Người đàn ông không có nâng cao giọng, nhưng tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ ràng.



Hơn nữa, sau khi nghe thấy giọng nói đó, bọn họ tự động dạt sang hai bên, tạo thành một lối đi.



Mộ Kính Nhất chậm rãi đi tới giữa đám đông vây quanh



Khi thể của hắn quá áp đảo, đến nỗi sau khi hắn đứng ở đó, đám người vẫn còn cười đùa chuẩn bị xem náo nhiệt kia lập tức cảm như hết, đến thở mạnh cũng không dám



Phản ứng phô trương như vậy, Minh Duệ Viễn không thể coi thường



Cậu ta nghĩ, nhất định là có một nhân vật lớn nào đã đến



“Tôi nói, cô có thể thử xem.”



Mộ Kính Nhất liếc Olivia một cái rồi thu hồi ánh mắt.



Loại đàn bà rẻ tiền này không đáng để hắn nhìn lần hai.



Bị anh ta nhìn như vậy, đừng nói đến báo cảnh sát, ngay cả nói chuyện Olivia cũng không nói ra được



Cô ta ấp úng: “Hắn..



hắn đánh người..



gắn là người của quán bar các người...”



Ý là cần phải có người dạy dỗ William



Mộ Kính Nhất cau mày



Hắn tiện tay nhấc một chai bia đã uống hết trên bàn lên, đập thẳng vào đầu William.



Đầu của William lập tức chảy máu



“Được rồi chứ?” Mộ Kính Nhất nghiêm túc hỏi.



Olivia choáng váng



“Đưa hẳn đi, giam chung với mẹ hắn là được rồi.”



Mộ Kính Nhất sai bảo đàn em.



Hai tên vệ sĩ lập tức túm lấy vai William, đưa hắn đi.



Máu tươi chảy theo dọc đường đi, kéo dài từ quầy bar cho đến cửa quán bar, trong không khí cũng có mùi máu tanh



“Được rồi, mọi chuyện đều đã được giải quyết.” Mộ Kính Nhất vẫn không chút cảm xúc, giống như người vừa mới ra tay không phải là hắn



Nhưng sự chú ý của Minh Duệ Viễn lại bị cái điện thoại bên chân hắn thu hút.



Lúc hắn cầm chai rượu đập vào William, vừa giơ tay, một đồ vật đã rơi ra khỏi túi áo.



Mượn ánh sáng mờ mờ trong quán bar, Minh Duệ Viễn nhìn thấy ở mặt sau của điện thoại có một vết xước vô cùng quen mắt.



Cậu ta như bị sét đánh



Nếu như cậu ta nhớ không lầm, thì đó là điện thoại của Mạnh Tri Ngư mới đúng! vết xước kia còn là do cậu ta vô tình để lại.



Cũng may là sau đó cô vẫn không đổi điện thoại, cho nên lúc này cậu ta thấy như vậy mới chú ý tới



Nhận ra ánh mắt của Minh Duệ Viễn, Mộ Kính Nhất cũng cúi đầu xuống.



Thấy điện thoại của người phụ nữ kia, khóe miệng hắn không tự chủ được cong lên.



Mình thật là quá không cẩn thận, thế mà lại làm rơi nó



Một đêm đã qua điện thoại không hề vang lên



Xem ra việc hai người kia mất tích không hề khiến cho bất cứ ai nghi ngờ, điều này làm Mộ Kính Nhất có chút thất vọng.



Minh Duệ Viễn thu hồi ánh mắt, làm như không có chuyện gì, cậu ta suýt nữa đã buột miệng hỏi rõ



Nhưng cậu ta vẫn kiềm chế được



“Được rồi, nếu như chuyện đã như vậy thì kết thúc ở đây thôi



Tâm trạng uống rượu bị ảnh hưởng rồi, chúng ta đổi chỗ khác đi.”



Minh Duệ Viễn chỉnh lại quần áo trên người, nói với Olivia



Cô ta cũng hoàn hồn lại, vội vàng đứng ở bên cạnh cậu ta, chuẩn bị rời đi



“Nếu đã là lỗi do người của tôi gây ra, làm sao có thể không biết xấu hổ mà để cho khách hàng thất vọng ra về được? Xin chào, tôi là Mộ Kính Nhất, là ông chủ của nơi này.”



Thấy cậu ta định đi, Mộ Kính Nhất chủ động đưa tay ra, tự giới thiệu mình, ý muốn giữ Minh Duệ Viễn lại.



Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Minh Duệ Viễn không hề nhúc nhích, không nói chuyện, cũng không đưa tay ra.



Qua mười mấy giây, Mộ Kính Nhất nghiến răng, thu tay lại



Đây là lần đầu tiên có người dám không nể mặt hắn! Hơn nữa, còn là một tên nhãi miệng còn hội sữa!



“À, anh chính là ông chủ sao, vậy thì anh thật sự phải quản lý tốt hơn chút.”



Minh Duệ Viễn nói chuyện như lẽ đương nhiên, cái dáng vẻ không biết đối nhân xử thế kia thật sự khiến những người xung quanh cảm thấy lạnh run.



Dám đắc tội với Mộ Kính Nhất, chẳng lẽ là chê mình sống lâu quá rồi à?



“Tôi có để mấy chai rượu ngon ở đây, nếu không chê, chi bằng cùng đi thưởng thức một chút? Đúng rồi, vẫn không biết quý danh của vị đây là?” Điều khiến mọi người mở rộng tầm mắt là Mộ Kính Nhất không chỉ không tức giận, ngược lại còn khách sáo hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom