Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6. SỰ TRỞ VỀ (P4)
Thư viện của hội nằm bên dưới một địa điểm nổi tiếng nhất Saigon, phía trên nó là tòa kiến trúc được xây dựng cùng thời với Nhà thờ đức bà. Nhưng đi vào nó lại dùng bằng đường hầm của căn nhà cách nó một con đường, vì căn hầm rộng cả ngàn mét vuông bên dưới địa điểm này là một nơi chẳng ai dám phạm vào. Vì, nó là địa điểm không ai dám phá bỏ hoặc xây mới, nên bên dưới nó vĩnh viễn là bí mật. Thư viện của hội được đặt bên dưới của nó, nhằm bảo quản tư liệu và sách vở qua nhiều đời đổi chủ tại Saigon.
Tôi và Phi bước nhanh qua đường hầm với ánh sáng quen thuộc, nhưng nay đã thay bằng những bóng đèn led. Cuối đường hầm, hai người gác gian già nua vẫn còn giữ chức vụ canh gác tri thức suốt hai mươi năm nay kể từ lúc tôi vào hội.
- Chào hai cậu, Vô Danh, anh đi theo tôi để lấy chìa khóa Vimana.
Tôi đi theo người gác gian bên trái còn Phi bước theo người gác gian bên phải đi thẳng vào trong thư viện. Dù đã khuya, nhưng không khó thấy còn rất nhiều người trong hội vẫn mày mò bên chồng tư liệu của thư viện. Trên chiếc bàn dài hơn 20 mét, có ít nhất mười lăm người đang cặm cụi trên nó.
Tôi đi theo người gác gian đến căn phòng kín tay trái, người gác gian hỏi.
- Chuỗi số của anh?
- 3141292654.
Người gác gian bấm vào két sắt, đó là số pi, mỗi lần sử dụng thì mật mã đều thay đổi để chắc chắn rằng chìa khóa của tôi chỉ có một mình tôi sử dụng. Thường, tôi vẫn sử dụng số pi làm mật mã, tuy đơn giản nhưng rất khó chính xác, bởi lẽ, ăn thua người làm mật mã lấy bao nhiêu chữ số trong số pi. Tôi thường lấy từ 8 đến 10 chữ số, và luôn đổi một chữ số trong đó. Trong trường hợp này là số cuối. Việc đó làm số pi luôn không chính xác, và chỉ có tôi mới biết sự không chính xác của nó.
Tôi thuộc cấp thứ năm trên ba ba cấp của hội, từ cấp thứ mười trở lên, người vào hội sẽ được cung cấp một chìa khóa để tiếp cận nguồn tư liệu mật mà hội gìn giữ và tích lũy nhiều đời. Ở mỗi cấp càng cao, người ta càng biết được nhiều thứ hơn.
Tôi bước ra sảnh chính, Phi vẫn chờ tôi.
- Đi thôi Phi, phòng Kim Cương.
Bước đến cửa phòng có dấu hiệu kim cương, tôi tra khóa vào và bấm mã như thường lệ, kiểm tra dấu vân tay và bước vào trong.
- Ôi, thật vinh dự khi bước vào căn phòng tri thức của anh.
- Anh đừng nói thế, tôi không cho không anh đâu, anh phải chia sẻ căn phòng của anh bất cứ khi nào tôi cần đó.
- Tôi luôn sẵn lòng.
- Nhanh, không có nhiều thời gian, anh chép toàn bộ tư liệu của Minh Tuấn vào máy tính bên kia, nó được kết nối vào bộ nguồn dữ liệu của hội.
Nhanh chóng, Phi thực hiện xong.
- Rồi, anh đến kệ thứ ba, đúng rồi, ngăn thứ hai, quyển số 18.
- The Coming Race của Edward Bulwer-Lytton?
- Đúng rồi, nó được xuất bản lần đầu năm 1871.
- Nhưng nó đâu quá đặc biệt để lưu trữ trong căn phòng này?
- À, đó là vì nó đặc biệt hơn tất cả cuốn The Coming Race khác trên thế giới, mang đến đây nào, anh mở nó ra, anh phát hiện gì không?
- Bản chép tay? Của chính tác giả?
- Đúng vậy. - Tôi nhìn Phi cười khì khì.
- Bằng cách nào anh có được nó? Không phải nó đã thất lạc rồi sao?
- Thời gian tôi học tại Pháp đã dành thời gian rất nhiều đến Anh, ở đó, trong một lần thăm Devon và đến trấn Torquay, tôi có giúp một nhà quý tộc giải quyết một vài vụ rắc rối, thứ duy nhất tôi "giữ" làm kỉ niệm chính là nó. Khi vừa nhìn thấy nó tôi đã nhận ra nó khác hoàn toàn những cuốn The Coming Race được in. Những bản được in đã bỏ sót rất nhiều tư liệu và nghiên cứu của Bulwer-Lytton, trong đó, đại khái nói về thứ năng lượng siêu nhiên từ thời Ấn Độ cổ, mà tiếng Phạn gọi là Prana, và Bulwer-Lytton gọi nó là Vril.
- Chà.
- Đây, anh nhìn đây, anh thấy ký hiệu này không?
- Chữ Vạn! Bên cạnh còn cả tiếng Phạn स्वस्तिक.
- Đúng vậy, chữ svastika này được Bồ Đề Lưu Chi dịch là vạn, còn Cưu Ma La Thập dịch là chữ Đức khi họ dịch kinh Phật sang tiếng Hán.
- Tôi từng nghe qua.
- Chắc anh cũng biết, chữ Vạn này có hai chiều, chiều thuận là chiều phổ biến nhất trong Ấn giáo và chiều nghịch là chiều nằm trên thân người đức Phật cũng như một số biểu tượng khác.
- Đúng vậy, chữ vạn này có nghĩa là sự may mắn.
- Đó là ý nghĩa chiều thuận, còn chiều nghịch có nghĩa là năng lượng tràn đầy.
- Ồ, tôi mới được biết.
- Chưa hết, anh lấy dùng tôi quyển sổ tay màu đỏ trên kệ bên kia dùm tôi.
- Cái này à?
- Đúng rồi, anh mở ra.
- A! Toàn là chữ vạn!
- Đúng, nó có khắp nơi chứ không riêng gì Ấn Độ, nó có trong hình trang trí của Ai Cập cổ, ở Iran và cả trên người da đỏ bản địa tại Châu Mỹ.
- Tôi chưa hề nghĩ biểu tượng này phổ biến toàn thế giới thời cổ đại.
- Và có nhiều giả thuyết cho rằng biểu tượng này liên quan đến một tri thức cổ xưa có khả năng làm chủ năng lượng, cũng như những kỹ nghệ tiên tiến vượt xa khỏi trí tưởng tượng thời nay.
- Nó có liên quan đến Vril?
- Đúng vậy, tổ chức Vril lập ra để đi tìm kiếm năng lượng này để phục vụ cho chiến tranh của Đức quốc xã. Chúng đã dịch rất nhiều kinh tiếng Phạn sang Đức ngữ, trong đó có cả Áo nghĩa thư, Chí Tôn Ca và kinh Phật.
- Chậc. Tôi thua xa anh về khoảng này.
- Anh nghĩ Đức quốc xã có thành công không?
- Tôi nghĩ là không.
- Ngược lại, là có.
- Có một giả thuyết cho rằng từ thời cổ xưa đã có người ngoài hành tinh đến trái đất và ban cho loài người tri thức tiên tiến, những người mà ngày nay chúng ta xem họ là thần thánh. Giả thuyết này lí giải được vì sao chữ vạn có khắp nơi trên thế giới.
- Nghe như huyền thoại.
- Vậy anh nghĩ hội của chúng ta có phải là một thứ huyền thoại như vậy không?
- A! Anh làm tôi thức tỉnh.
- Năm 1936, Đức Quốc Xã đã phát hiện một đĩa bay trong Rừng Đen.
- Chuyện này có trong quyển Secret socicties and Their Power in the 20th Century của Van Helsing.
- Anh đọc khá nhiều. Đúng vậy, Đức đã mang chiếc đĩa bay này về cơ sở tuyệt mật của SS tại lâu đài...
- Wewelsburg!
- Và đó cũng là lúc Đức bắt đầu phát triển kỹ thuật khoa học đi trước thời đại, từ những vũ khí V-1, tên lửa đầu tiên của thế giới, và V-2, tên lửa đạn đạo đầu tiên trên thế giới. Còn nhiều vũ khí khác chế tạo ra với sức công phá mạnh. Đức toàn thắng trên thế giới.
- Ôi, tôi chưa hề nghĩ đến những điều này.
- Và tổ chức Vril đó có liên quan đến thứ năng lượng kì bí được nhắc nhiều trong Ấn Độ cổ cũng như nhiều nền văn minh cổ đại khác.
- Liên quan đến tộc người Aryan.
- Và đây là lúc cần nghiên cứu tài liệu của Hoàng Minh Tuấn.
Tôi và Phi bước nhanh qua đường hầm với ánh sáng quen thuộc, nhưng nay đã thay bằng những bóng đèn led. Cuối đường hầm, hai người gác gian già nua vẫn còn giữ chức vụ canh gác tri thức suốt hai mươi năm nay kể từ lúc tôi vào hội.
- Chào hai cậu, Vô Danh, anh đi theo tôi để lấy chìa khóa Vimana.
Tôi đi theo người gác gian bên trái còn Phi bước theo người gác gian bên phải đi thẳng vào trong thư viện. Dù đã khuya, nhưng không khó thấy còn rất nhiều người trong hội vẫn mày mò bên chồng tư liệu của thư viện. Trên chiếc bàn dài hơn 20 mét, có ít nhất mười lăm người đang cặm cụi trên nó.
Tôi đi theo người gác gian đến căn phòng kín tay trái, người gác gian hỏi.
- Chuỗi số của anh?
- 3141292654.
Người gác gian bấm vào két sắt, đó là số pi, mỗi lần sử dụng thì mật mã đều thay đổi để chắc chắn rằng chìa khóa của tôi chỉ có một mình tôi sử dụng. Thường, tôi vẫn sử dụng số pi làm mật mã, tuy đơn giản nhưng rất khó chính xác, bởi lẽ, ăn thua người làm mật mã lấy bao nhiêu chữ số trong số pi. Tôi thường lấy từ 8 đến 10 chữ số, và luôn đổi một chữ số trong đó. Trong trường hợp này là số cuối. Việc đó làm số pi luôn không chính xác, và chỉ có tôi mới biết sự không chính xác của nó.
Tôi thuộc cấp thứ năm trên ba ba cấp của hội, từ cấp thứ mười trở lên, người vào hội sẽ được cung cấp một chìa khóa để tiếp cận nguồn tư liệu mật mà hội gìn giữ và tích lũy nhiều đời. Ở mỗi cấp càng cao, người ta càng biết được nhiều thứ hơn.
Tôi bước ra sảnh chính, Phi vẫn chờ tôi.
- Đi thôi Phi, phòng Kim Cương.
Bước đến cửa phòng có dấu hiệu kim cương, tôi tra khóa vào và bấm mã như thường lệ, kiểm tra dấu vân tay và bước vào trong.
- Ôi, thật vinh dự khi bước vào căn phòng tri thức của anh.
- Anh đừng nói thế, tôi không cho không anh đâu, anh phải chia sẻ căn phòng của anh bất cứ khi nào tôi cần đó.
- Tôi luôn sẵn lòng.
- Nhanh, không có nhiều thời gian, anh chép toàn bộ tư liệu của Minh Tuấn vào máy tính bên kia, nó được kết nối vào bộ nguồn dữ liệu của hội.
Nhanh chóng, Phi thực hiện xong.
- Rồi, anh đến kệ thứ ba, đúng rồi, ngăn thứ hai, quyển số 18.
- The Coming Race của Edward Bulwer-Lytton?
- Đúng rồi, nó được xuất bản lần đầu năm 1871.
- Nhưng nó đâu quá đặc biệt để lưu trữ trong căn phòng này?
- À, đó là vì nó đặc biệt hơn tất cả cuốn The Coming Race khác trên thế giới, mang đến đây nào, anh mở nó ra, anh phát hiện gì không?
- Bản chép tay? Của chính tác giả?
- Đúng vậy. - Tôi nhìn Phi cười khì khì.
- Bằng cách nào anh có được nó? Không phải nó đã thất lạc rồi sao?
- Thời gian tôi học tại Pháp đã dành thời gian rất nhiều đến Anh, ở đó, trong một lần thăm Devon và đến trấn Torquay, tôi có giúp một nhà quý tộc giải quyết một vài vụ rắc rối, thứ duy nhất tôi "giữ" làm kỉ niệm chính là nó. Khi vừa nhìn thấy nó tôi đã nhận ra nó khác hoàn toàn những cuốn The Coming Race được in. Những bản được in đã bỏ sót rất nhiều tư liệu và nghiên cứu của Bulwer-Lytton, trong đó, đại khái nói về thứ năng lượng siêu nhiên từ thời Ấn Độ cổ, mà tiếng Phạn gọi là Prana, và Bulwer-Lytton gọi nó là Vril.
- Chà.
- Đây, anh nhìn đây, anh thấy ký hiệu này không?
- Chữ Vạn! Bên cạnh còn cả tiếng Phạn स्वस्तिक.
- Đúng vậy, chữ svastika này được Bồ Đề Lưu Chi dịch là vạn, còn Cưu Ma La Thập dịch là chữ Đức khi họ dịch kinh Phật sang tiếng Hán.
- Tôi từng nghe qua.
- Chắc anh cũng biết, chữ Vạn này có hai chiều, chiều thuận là chiều phổ biến nhất trong Ấn giáo và chiều nghịch là chiều nằm trên thân người đức Phật cũng như một số biểu tượng khác.
- Đúng vậy, chữ vạn này có nghĩa là sự may mắn.
- Đó là ý nghĩa chiều thuận, còn chiều nghịch có nghĩa là năng lượng tràn đầy.
- Ồ, tôi mới được biết.
- Chưa hết, anh lấy dùng tôi quyển sổ tay màu đỏ trên kệ bên kia dùm tôi.
- Cái này à?
- Đúng rồi, anh mở ra.
- A! Toàn là chữ vạn!
- Đúng, nó có khắp nơi chứ không riêng gì Ấn Độ, nó có trong hình trang trí của Ai Cập cổ, ở Iran và cả trên người da đỏ bản địa tại Châu Mỹ.
- Tôi chưa hề nghĩ biểu tượng này phổ biến toàn thế giới thời cổ đại.
- Và có nhiều giả thuyết cho rằng biểu tượng này liên quan đến một tri thức cổ xưa có khả năng làm chủ năng lượng, cũng như những kỹ nghệ tiên tiến vượt xa khỏi trí tưởng tượng thời nay.
- Nó có liên quan đến Vril?
- Đúng vậy, tổ chức Vril lập ra để đi tìm kiếm năng lượng này để phục vụ cho chiến tranh của Đức quốc xã. Chúng đã dịch rất nhiều kinh tiếng Phạn sang Đức ngữ, trong đó có cả Áo nghĩa thư, Chí Tôn Ca và kinh Phật.
- Chậc. Tôi thua xa anh về khoảng này.
- Anh nghĩ Đức quốc xã có thành công không?
- Tôi nghĩ là không.
- Ngược lại, là có.
- Có một giả thuyết cho rằng từ thời cổ xưa đã có người ngoài hành tinh đến trái đất và ban cho loài người tri thức tiên tiến, những người mà ngày nay chúng ta xem họ là thần thánh. Giả thuyết này lí giải được vì sao chữ vạn có khắp nơi trên thế giới.
- Nghe như huyền thoại.
- Vậy anh nghĩ hội của chúng ta có phải là một thứ huyền thoại như vậy không?
- A! Anh làm tôi thức tỉnh.
- Năm 1936, Đức Quốc Xã đã phát hiện một đĩa bay trong Rừng Đen.
- Chuyện này có trong quyển Secret socicties and Their Power in the 20th Century của Van Helsing.
- Anh đọc khá nhiều. Đúng vậy, Đức đã mang chiếc đĩa bay này về cơ sở tuyệt mật của SS tại lâu đài...
- Wewelsburg!
- Và đó cũng là lúc Đức bắt đầu phát triển kỹ thuật khoa học đi trước thời đại, từ những vũ khí V-1, tên lửa đầu tiên của thế giới, và V-2, tên lửa đạn đạo đầu tiên trên thế giới. Còn nhiều vũ khí khác chế tạo ra với sức công phá mạnh. Đức toàn thắng trên thế giới.
- Ôi, tôi chưa hề nghĩ đến những điều này.
- Và tổ chức Vril đó có liên quan đến thứ năng lượng kì bí được nhắc nhiều trong Ấn Độ cổ cũng như nhiều nền văn minh cổ đại khác.
- Liên quan đến tộc người Aryan.
- Và đây là lúc cần nghiên cứu tài liệu của Hoàng Minh Tuấn.
Last edited by a moderator: