-
Chương 3031-3035
Chương 3031: Dạy ngươi làm người!
Chủ nhân bút Đại Đạo mở tay ra, từng luồng đạo ấn chậm rãi bay từ lòng bàn tay ông ta lên, trong thiên địa chợt có vô số phù văn đạo ấn ngưng tụ lại.
Đạo và pháp của ông ta trước giờ không giống người khác, thuộc về đạo ngoài đạo, hơn nữa chỉ cần là ông ta xuất đạo pháp thì có thể nghiền ép tất cả đạo và pháp hiện hữu.
Hoàn toàn áp chế.
Trong thiên địa, vô số phù văn cuối cùng hội tụ vào trong đạo ấn, trong đó lập tức bùng nổ ra một luồng uy thế đáng sợ, áp chế hoàn toàn uy thế kiếm đạo mà Diệp Quân đang tỏa ra.
Đối mặt với chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân tất nhiên không dám khinh thường chút nào, ba loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể sôi lên sùng sục, nhờ đó mà hơi thở toàn thân hắn lập tức tăng lên cuồn cuộn.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Hôm nay ông đây dạy ngươi làm người!"
Dứt lời, đạo ấn trong tay ông ta đột nhiên bay ra, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.
Trong mắt Diệp Quân loé lên một tia sáng đỏ ngầu, thân hình run lên, hóa thành một luồng kiếm chém ra.
Dưới sự bổ trợ của ba loại sức mạnh huyết mạch, chiêu kiếm này của Diệp Quân có thể nói là ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa, nơi kiếm lao qua, thời không từng tấc đổ nát, vụn vỡ.
Ầm ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, khu vực thời không nơi đây đột nhiên hóa thành một màu đen kịt.
Trong thời không tối đen, hai loại sức mạnh điên cuồng đấu đá, ánh kiếm cùng vô số đạo pháp đan chồng vào nhau, cắn xé, phá vỡ, hủy diệt, vô cùng khủng bố.
Một vài cường giả cảnh giới Giới Ngoại thấy được cảnh này thì sắc mặt đều trở nên nghiêm nghị, bởi vì khu vực thời không mà Diệp Quân và chủ nhân bút Đại Đạo đang đứng vô cùng nguy hiểm, cho dù là bọn họ cũng không dám bước vào tùy tiện!
Mà lúc này, các cường giả nhà họ Thiên và Đế quốc cũng đang điên cuồng đại chiến với nhau, hai bên đều giết đến mức đỏ mắt.
Cũng may là do đang đánh nhau ở sân nhà nên tuy nhân số của nhà họ Thiên không chiếm ưu thế, nhưng trong Thiên Vực vẫn còn một vài trận pháp sử dụng được, nhờ trận pháp bổ trợ nên dù nhà họ Thiên đối mặt với sự vây công của Đế quốc và các tộc vẫn không rơi xuống thế hạ phong, nhưng hai bên đều đã tổn thất nặng nề.
Bên trong thời không đặc biệt kia, Diệp Quân điên cuồng vung kiếm trong tay lên, từng luồng ánh kiếm như mưa rào đổ xuống chủ nhân bút Đại Đạo.
Mà giờ khắc này, chủ nhân bút Đại Đạo cũng đã học khôn, không cứng chọi cứng với Diệp Quân nữa, ông ta bắt đầu câu giờ, bởi vì ông ta biết Diệp Quân ở trạng thái này không thể chịu đựng quá lâu, dần dà, không cần ông ta ra tay thì hắn cũng tự phế bỏ bản thân.
Diệp Quân cũng ý thức được điều này, bởi vậy thế công của hắn dữ dội hơn cả lần trước, một chiêu liên tiếp một chiêu, nhờ sự bổ trợ của Hư Chân Linh và sức mạnh huyết mạch, hắn đã có thể khống chế được chủ nhân bút Đại Đạo, thế nhưng không thể đánh chết được ông ta.
Hắn liếc nhìn ra bên ngoài, lúc này tổ tiên nhà họ Thiên và tổ tiên Đế quốc đang đại chiến với nhau, hai người họ đánh nhau còn kịch liệt hơn cả hắn và chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng cũng không thể phân rõ thắng thua chỉ trong thời gian ngắn, bởi vì cảnh giới của cả hai đều ngang nhau!
Diệp Quân thu hồi ánh mắt, lại nhìn sang chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ra được ý đồ của Diệp Quân, cười nói: "Muốn giết ta à? Vậy ngươi nghĩ đẹp quá rồi".
Diệp Quân không nói nhảm, cơ thể hắn run lên, trực tiếp hóa thành một luồng ánh kiếm giết tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo phất tay áo lên, một luồng ánh sáng Đại Đạo hiện ra, còn bản thân ông ta thì liên tục lùi về sau, cách xa Diệp Quân.
Bây giờ ông ta chỉ chú tâm một chuyện: Câu giờ!
Cố gắng câu giờ đến lúc Diệp Quân chết!
Mà đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất, nhưng mục tiêu không phải ông ta, sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên thay đổi, bởi vì Diệp Quân đã rời khỏi khu vực thời không này, lao thẳng về phía tổ tiên Trụ tộc.
Sắc mặt của tổ tiên Trụ tộc đang đại chiến với các cường giả nhà họ Thiên lập tức thay đổi, lão ta nhanh chóng xoay người tung quyền, mà đúng lúc này, kiếm của Diệp Quân đã chém tới.
Ầm ầm!
Tổ tiên Trụ tộc lập tức bị đánh bật ra xa vạn trượng...
Sau khi tổ tiên Trụ tộc dừng lại thì ngơ ngác, lão liếc nhìn cơ thể đã trở nên hơi mờ ảo của mình, sau đó lại nhìn Diệp Quân, mẹ kiếp, tên trẻ tuổi này mạnh vậy à?
Diệp Quân không hề dừng lại, mà tiếp tục đâm kiếm tới.
Nếu không làm gì được chủ nhân bút Đại Đạo, vậy thì đánh những tên yếu hơn vậy, tên chủ nhân bút Đại Đạo kia có thể câu giờ, nhưng hắn không thể chịu được lâu, trước tiên phải giải quyết mấy cao thủ đứng đầu trước, giảm bớt áp lực cho nhà họ Thiên.
Thấy Diệp Quân lại lần nữa đánh về phía mình, tổ tiên Trụ tộc kinh hãi trong lòng, chỉ một kiếm kia thôi lão đã biết bản thân không phải đối thủ của Diệp Quân, cũng may lúc này chủ nhân bút Đại Đạo đúng lúc chạy tới chắn trước mặt lão, ông ta giơ tay đấm một quyền về phía Diệp Quân.
Nhưng sức mạnh bây giờ của ông ta căn bản không thể chống lại được Diệp Quân, nắm đấm vừa tung ra đã bị Diệp Quân vung một kiếm đánh văng ra ngoài.
Mà Diệp Quân vẫn không nhắm vào ông ta, sau khi chém bay ông ta, hắn lại xoay người nhắm vào một cường giả cảnh giới Giới Ngoại!
Ầm ầm!
Chỉ một kiếm, đối phương đã bị đánh nát cơ thể...
Cường giả cảnh giới Giới Ngoại lập tức hoang mang.
Mà khi cường giả nhà họ Thiên thấy cảnh này thì hơi sững ra, sau đó lập tức điên cuồng rống lên.
Sĩ khí tăng vọt!
Diệp Quân lại lao đến chỗ một cường giả cảnh giới Giới Ngoại khác...
Chương 3032: Mau chạy đi!
"Mẹ nó!"
Thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo giận dữ, ông ta không thể không xông về phía Diệp Quân, bởi vì ông ta biết, một khi không có ai kiềm chế Diệp Quân thì hiện tại hắn có đủ năng lực để tùy ý giết chết bất cứ ai.
Dưới sự bổ trợ của Hư Chân Linh, thực lực bây giờ của Diệp Quân đã quá nghịch thiên, cường giả cảnh giới Giới Ngoại bình thường căn bản không thể chống lại hắn.
Chủ nhân bút Đại Đạo lại lần nữa vọt đến chỗ Diệp Quân, nhưng lúc ông ta chạy tới kịp thì đã có thêm một cường giả cảnh giới Giới Ngoại bị Diệp Quân đánh phế.
Chỉ một kiếm mà thân thể của cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia đã lập tức bị chém nát.
Cảm nhận được hơi thở của chủ nhân bút Đại Đạo phía sau, Diệp Quân xoay người chém thêm một kiếm, kiếm quang xé rách tất cả, chém nét cả đạo ấn của chủ nhân bút Đại Đạo, sức mạnh to lớn chấn kinh, khiến chủ nhân bút Đại Đạo phải lùi xa liên tục.
Sau khi đẩy lùi chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân lại xoay người chém đến một tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc cách đó không xa.
Nhìn thấy Diệp Quân chém kiếm tới, cường giả Giới Ngoại của Đế quốc kia lập tức sợ đến mức hồn bay phách lạc, gã sao có thể đối đầu với Diệp Quân? Thế là lập tức đạp chân, liên tục thối lui về phía sau, tránh xa khỏi Diệp Quân.
Diệp Quân cũng không đuổi theo gã, mà quay người nhắm đến một cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc khác, lần này tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, lúc tên cường giả kia phản ứng lại được thì Diệp Quân cũng đã giết tới trước mặt gã, vung mạnh một kiếm xuống.
Cường giả Đế quốc kia hốt hoảng, lúc này không thể lui được nữa, chỉ có thể dùng một thần vật trong tay để chắn trước mặt.
Ầm ầm!
Một luồng ánh kiếm bộc phát, tên cường giả Đế quốc kia lập tức bị đánh bay ra ngoài, trong lúc bay ngược ra đó, thân thể gã từng tấc nổ tung...
Uy thế của một kiếm mà đã khủng bố đến vậy!
Diệp Quân đột nhiên xoay người, từng luồng đạo ấn đã bay tới trước mặt hắn.
Diệp Quân đâm ra một kiếm.
Oành!
Đạo ấn rung lên kịch liệt rồi lập tức vỡ vụn ầm ầm, chủ nhân bút Đại Đạo liên tục thối lui.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về chủ nhân bút Đại Đạo ở cuối tầm mắt, lúc này chủ nhân bút Đại Đạo đã nhìn chòng chọc vào hắn: "Diệp Quân, ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu?"
Ông ta biết, bây giờ Diệp Quân chắc cũng đã sắp đến cực hạn rồi.
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, chuôi kiếm trong tay hắn rung lên kịch liệt, từng tiếng kiếm ngân không ngừng vang lên khắp không trung.
Kiếm khát vọng chiến đấu!
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, không hề phí lời mà lập tức biến mất tại chỗ.
Xoẹt!
Ánh kiếm xé rách thời không lao đến.
Chủ nhân bút Đại Đạo ở phía xa híp mắt lại, ông ta siết chặt nắm tay, phù ấn Đại Đạo lăng lẽ ngưng tụ, nhưng đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên thay đổi phương hướng, giết thẳng về phía cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc ở phía xa.
Mỗi lần hắn đánh phế một cường giả cảnh giới Giới Ngoại, áp lực của nhà họ Thiên sẽ được giảm đi một phần.
Mà đúng lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, sắc mặt lạnh lẽo, ông ta đột nhiên đập mạnh một quyền về phía hắn, cú đấm này được bọc bởi vô số phù văn, bắn ra như sấm chớp, lao thẳng về phía Diệp Quân.
Ầm ầm!
Sức mạnh của hai người vừa va phải nhau, mảnh thời không ở chỗ họ lập tức bị phá nát...
Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn kém hơn một chút, tất cả phù văn đạo ấn đã bị vỡ vụn, sức mạnh bùng lên đã chấn ông ta lùi về sau liên tục, còn Diệp Quân thì lập tức nhảy về phía bên phải để giết người...
Ầm!!
Xoẹt!
Một cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc lại bị một kiếm của Diệp Quân chém, mà ngay sau đó, thanh kiếm đã xuyên thẳng qua trán gã, lập tức xóa sổ!
Cường giả cảnh giới Giới Ngoại đó ngã xuống!
Khi dừng lại thì chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy được cảnh này, sắc mặt lập tức đen sì lại, ông ta phát hiện trong lúc Diệp Quân điên cuồng chiến đấu thì thực lực cũng đang không ngừng tăng lên.
Cực hạn của tên này ở đâu?
Ông ta biết bây giờ Diệp Quân căn bản không thể chịu đựng được nhiều sức mạnh Hư Chân Linh như vậy, nhưng cực hạn của hắn ở đâu thì ông ta cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Phía xa, sau khi Diệp Quân chém chết một cường giả cảnh giới Giới Ngoại xong thì đột nhiên quay phắt đầu sang nhìn Cơ Chiến, thấy Diệp Quân nhìn mình, Cơ Chiến lập tức lạnh người, ban nãy ông ta đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng khi Diệp Quân chém giết cường giả Giới Ngoại của Đế quốc ông ta.
Đột nhiên, một chiêu kiếm của Diệp Quân xuất hiện ở trước mặt ông ta, chiêu kiếm mạnh mẽ chém xuống.
Cơ Chiến hoàn toàn biến sắc, phất tay áo lên, ấn Đế Vương lập tức hóa thành một luồng ánh sáng vàn cao vạn trượng đánh mạnh về phía Diệp Quân, nhưng mà luồng sáng vàng kia vừa tiếp xúc với ánh kiếm của Diệp Quân thì đã lập tức vỡ vụn. sức mạnh to lớn lập tức đánh văng Cơ Chiến ra ngoài.
Nhưng lần này Diệp Quân không ra tay nữa, hắn dừng lại, khí tức kiếm ý quanh người hắn vẫn cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đã bắt đầu có chút rối loạn.
Thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo đầu tiên ngẩn ra, sau đó điên cuồng cười ha hả, ông ta giận dữ chỉ thẳng vào Diệp Quân: "Hắn đã đến cực hạn, mọi người cùng nhau tiến lên, giết chết hắn trước..."
Dứt lời, ông ta là người đầu tiên xông ra ngoài.
Mà xung quanh, những cường giả cảnh giới Giới Ngoại tương đối gần Diệp Quân cũng nhanh chóng bỏ qua đối thủ của mình, đổi mục tiêu sang Diệp Quân, lao tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quân, đột nhiên, ông ta như ý thức được điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng gào lên: "Không được... Mau chạy đi..."
Mọi người: "..."
Cương 3033: Hỏng chuyện
Vào khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo đã biết có chuyện chẳng lành!
Khí tức hỗn loạn lúc nãy của tên này là do hắn đã cố ý làm vậy, chó chết, mình chỉ mới sơ suất một chút mà tên này đã...
Mặc dù ông ta đã phát hiện rất nhanh và cũng đã lên tiếng nhắc nhở, nhưng cũng đã quá muộn rồi, mười mấy cường giả cảnh giới Ngoại Giới đã lao tới trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân đột ngột ngẩng đầu lên, lao về phía trước, rút kiếm ra chém.
Xoẹt!
Chém xong nhát này, một luồng kiếm quang trắng tinh đột ngột xuất hiện giữa đất trời.
Ầm!
Một tiếng động lớn vang lên, mười mấy gã cường giả cảnh giới Ngoại Giới lập tức bị đánh bay ra ngoài, trong đó có ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới bị đánh đến mức thịt nát xương tan, thần hồn tan thành từng mảnh!
Một nhát chém giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!
Cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người đang ở trong sân sợ hãi.
Phía xa, khi chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên khó coi, tên nhóc này xấu xa hệt cha hắn vậy!
Diệp Quân từ từ ngẩng đầu lên nhìn Cơ Chiến ở đằng xa. Thấy Diệp Quân nhìn mình, vẻ mặt Cơ Chiến lập tức thay đổi rồi theo bản năng lùi về phía sau một bước, vừa bước lui xong ông ta lập tức nhận ra có gì đó không đúng, quả nhiên, các cường giả nhà họ Thiên đang ở phía xa lập tức phá lên cười.
Đánh đến bây giờ, có thể nói rằng sĩ khí của đám cường giả nhà họ Thiên mỗi phút mỗi giây đều đang tăng vọt, còn cách nào đâu chứ, Diệp Quân đánh thật sự quá hay!
Một kiếm giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!
Dù có là tộc trưởng Thiên Hợp cũng không có thực lực này!
Vẻ mặt Cơ Chiến trở nên cực kỳ khó coi, ông ta biết, ngày vào lúc ông ta lùi lại, sĩ khí của bọn họ đã lập tức tuột dốc không phanh!
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân như muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Quân vậy.
Diệp Quân cầm trường kiếm đi về phía đám người Cơ Chiến: “Còn ai không?”
Còn ai không?
Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng lại toát ra khí phách vô địch không ai sánh bằng.
Vẻ mặt của các cường giả đế quốc và Trụ tộc đều trở nên cực kỳ xấu xí, tất nhiên là càng có nhiều sự kiêng dè hơn.
Diệp Quân hiện tại quá kinh khủng.
Không có người nào trong sân dám đối đầu trực diện với hắn.
Thấy không có ai bên Đế Quốc phản ứng lại, Diệp Quân nói tiếp: “Còn ai không?”
Dứt lời, hắn nhìn vào các cường giả ở phía đối diện bằng đôi mắt đẫm máu, các cường giả bị hắn nhìn đều cảm nhận được một áp lực vô hình.
Vẻ mặt của cường giả Đế Quốc càng trở nên khó coi hơn.
Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Mọi người đồng loạt xông lên!”
Mọi người: “...”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà!”
Nghe thấy chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, vẻ mặt đám người Cơ Chiến lập tức sa sầm, chết tiệt, vừa nãy ông cũng nói thế!
Kết quả là gì?
Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói tiếp: “Tên nhóc này không phải là người thích nói nhảm, hiện tại hắn lại nói nhiều đến vậy, thì việc hắn sắp chết là điều không thể nghi ngờ. Chúng ta đồng loạt xông lên, nhất định sẽ có thể giết chết hắn!”
Mọi người đều im lặng.
Diệp Quân cười phá lên: “Tên chó Đại Đạo, ông nói đúng, đúng là ta sắp chết rồi, tới đây, mau giết ta đi!”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cậu đừng có giỡn mặt với ta, cậu vừa thò mông ra ta đã biết cậu định làm cái quái quỷ gì rồi!”
Diệp Quân cười nói: “Thế ông tới đây đi!”
Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng vung ý kiếm, mấy chục hoa kiếm xuất hiện.
Tất cả mọi người trong sân đều đang nhìn Diệp Quân, hiện tại Diệp Quân vẫn bình chân như vại, không có vẻ gì là nỏ mạnh hết đà cả.
Không ai dám cử động!
Thiên Diêm nhìn Diệp Quân một cái, không nói gì nhưng lại tỉnh bơ đi tới sau lưng Diệp Quân.
Ông ta cần phải suy nghĩ thêm, nếu Diệp Quân vẫn còn sức thật thì hắn sẽ không nói nhiều đến vậy, rõ ràng là... có lẽ Diệp Quân đã thực sự đến giới hạn.
Nhưng cường giả bên phía chủ nhân bút Đại Đạo ắt cũng biết đạo lý này, nhưng không có ai dám đánh cược cả!
Dù gì Diệp Quân cũng đã giả vờ một lần, ai mà biết lần này hắn có giả bộ nữa không?
Đây là vấn đề cực kỳ quan trọng!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân chăm chăm: “Giả bộ, cậu giả bộ tiếp ta xem!”
Vừa nói ông ta vừa bước lên trước một bước, xòe lòng bàn tay ra, một đạo ấn lặng lẽ ngưng tụ.
Vẻ mặt chủ nhân bút Đại Đạo cũng rất khó coi, sức mạnh đạo ấn ông ta đang ngưng tụ thực sự quá yếu.
Nếu sức mạnh đạo pháp của ông ta không bị phong ấn, chỉ một cái tát của ông ta cũng đã có thể đập chết tên nhóc này.
Đúng là sa cơ thất thế người người khinh mà!
Chủ nhân bút Đại Đạo không nghĩ nữa, ông ta lập tức biến mất tại chỗ, chạy thẳng tới chỗ Diệp Quân.
Ông ta biết ông ta phải ra tay ngay, nếu ông ta không ra tay, sẽ không có ai đang ở trong sân dám động thủ, một khi thời gian dần trôi qua, lỡ như tên nhóc này lấy lại được chút sức sống, khi đó ắt sẽ hỏng chuyện.
Thiên Diêm đang đứng bên cạnh Diệp Quân nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo ra tay, lúc này ông ta mới đi ra, định đối đầu với chủ nhân bút Đại Đạo thay Diệp Quân nhưng lại bị Diệp Quân lắc đầu cản lại.
Diệp Quân nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo đang phóng từ xa tới, huyết mạch trong người hắn đã bắt đầu bốc cháy, hắn từ từ nhắm mắt lại, cả người như một quả cầu lửa, khí tức vẫn đang điên cuồng tăng vọt.
Diệp Quân đột ngột mở mắt ra, đôi mắt hắn hiện lên ý định giết người, hắn đột ngột cung kiếm ra, một nhát kiếm đỏ rực hiện lên.
Ầm!
Chương 3034: Biến mất
Đạo ấn bể tan tành, chủ nhân bút Đại Đạo bay ra bên ngoài hàng vạn thước dưới ánh mắt của mọi người!
Vừa mới dừng lại, cơ thể chủ nhân bút Đại Đạo đã nứt toát ra, máu tươi chảy ra.
Thấy cảnh này, Diệp Quân thầm nghĩ thật đáng tiếc, hắn chỉ định một phát chém đứt đầu chủ nhân bút Đại Đạo...
Máu tươi trong cổ họng định trào ra ngoài, nhưng lại bị hắn gượng ép nuốt xuống.
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo bị Diệp Quân một phát chém bay, một đám cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều tỏ ra kiêng dè, mẹ kiếp, may là hồi nãy không ra tay, không thì không chết cũng tàn phế.
Mặc dù chủ nhân bút Đại Đạo bị một kiếm của Diệp Quân đánh trọng thương, nhưng ông ta vẫn cười rộ lên: “Diệp Quân, ngươi vẫn có thể chém thêm một kiếm nữa không?”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Quân, tất cả cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều nhìn chằm chằm Diệp Quân, vào lúc này, ánh mắt họ không còn vẻ kiêng dè nữa, mà tràn đầy ý định giết người.
Bởi vì họ đã cảm nhận được, hiện tại Diệp Quân thực sự đã đến cực hạn.
Đám cường giả nhà họ Thiên cũng nhận ra được điều này, vội vàng canh giữ bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, đúng như suy đoán của mọi người, hiện tại hắn thực sự đã tới cực hạn, sức mạnh của mười mấy Hư Chân Linh thực sự quá mạnh mẽ, vừa rồi hắn đã vắt kiệt cơ thể lẫn thần hồn của chính hắn, đánh tới bây giờ, hắn cảm thấy cơ thể lẫn thần hồn của hắn như sắp vỡ nát vậy.
Hắn biết, nếu hắn lại sử dụng sức mạnh Hư Chân Linh đó nữa, có lẽ hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay lập tức.
Chủ nhân bút Đại Đạo lau máu nơi khóe miệng: “Giết!”
Vào lúc này, các cường giả Đế Quốc và Trụ tộc không còn do dự chút nào nữa, lập tức lao tới chỗ Diệp Quân và đám cường giả nhà họ Thiên.
Tất cả cường giả đồng loạt lao về một hướng, từng đợt khí tức cường đại lao nhanh đến như dòng nước lũ.
Thiên Diêm đứng cạnh Diệp Quân gằn giọng nói: “Bảo vệ tộc trưởng!”
Dứt lời, ông ta lập tức đốt cháy thân thể và linh hồn, sau đó xông lên.
Những cường giả nhà họ Thiên đứng bên cạnh ông ta cũng lần lượt đốt cháy thân thể và linh hồn mình...
Giờ phút này, không một ai còn do dự nữa, trên mặt chỉ còn lại sự quyết tâm.
Trận đại chiến bắt đầu!
Lần này, cuộc chiến giữa hai bên không chỉ ác liệt hơn lần trước mấy lần, mặc dù nhà họ Thiên không chiếm ưu thế, nhưng sức chiến đấu của bọn họ không hề thua kém Đế Quốc và di tộc Thái Cổ, ngược lại, sau khi tất cả mọi người cùng đốt cháy thân thể lẫn linh hồn mình, có thể nói sức chiến đấu của bọn họ thể hiện ra vượt xa lúc bình thường.
Vào lúc này, Diệp Quân vô cùng khó chịu.
Sức mạnh đang cắn trả!
Trận chiến vừa rồi khiến hắn như muốn phát điên và kiệt sức về cơ thể lẫn thần hồn, mà hiện tại, toàn bộ chúng đang cắn trả lại hắn... Cảm giác đó, cực kỳ khó chịu.
Hắn cảm thấy cơ thể mình đang muốn nổ tung!
Nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng, nếu hắn ngã xuống, thì đó chính là một đòn chí mạng vào sĩ khí của người nhà họ Thiên.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, tay phải nắm chặt ý kiếm, dùng sức mạnh ý chí cực đại cưỡng ép đương đầu với sức mạnh cắn trả đó.
Mà ở phía xa, chủ nhân bút Đại Đạo cũng đang trị thương, hai nhát kiếm trước đó của Diệp Quân đã khiến ông ta bị trọng thương.
Ông ta càng nghĩ càng bực bội!
Mẹ kiếp!
Ông ta không ngờ rằng sẽ có một ngày ông ta bị tên nhóc đó đánh bị thương!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, vẻ mặt sa sầm đáng sợ.
Như đã cảm nhận được ánh mắt của chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân cũng ngẩng đầu lên nhìn ông ta, bốn mắt nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống lẫn nhau.
Diệp Quân cũng thấy bực bội, tên chủ nhân bút Đại Đạo chó má này cũng đã hại hắn rất nhiều!
Nếu không có ông ta, hắn đã có thể phát triển rất tốt, đã có thể vô địch vũ trụ này từ lâu, con mẹ nó!
Ngay vào lúc này, Diệp Quân đột ngột quay đầu lại, chợt nhìn thấy hàng ngàn luồng kim quang đang lao thẳng tới chỗ hắn từ phía xa.
Người ra tay là Cơ Chiến!
Cơ Chiến ngoan cường nhìn chăm chăm Diệp Quân, trong ánh mắt là ý muốn giết chóc đầy lạnh lùng.
Mà vào ngay lúc này, một bóng dáng xinh đẹp chợt xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người vừa đến là Thiên Liên, cô ta giơ cao thần đèn Trường Minh đang cầm trong tay lên, điên cuồng thúc giục thần đèn Trường Minh, từng tia sáng chiếu ra ngoài, xông thẳng tới chỗ Cơ Chiến.
Cơ Chiến vung tay đập nát con dấu Đế Vương!
Hai thần khí tối cao mạnh mẽ!
Ầm!
Vô số ngọn lửa và kim quang phóng ra, luồng sức mạnh khổng lồ ấy lập tức đánh lùi Diệp Quân và Thiên Liên về phía sau.
Mặc dù Cơ Chiến cũng bị đẩy lùi nhưng ông ta đã nhanh chóng dừng lại được, vừa mới dừng lại, ông ta đã lập tức lao về phía Diệp Quân.
Ông ta biết hiện tại là cơ hội tốt nhất để giết Diệp Quân, ông ta phải nắm chặt cơ hội này.
Thấy Cơ Chiến lại đánh tới, ánh mắt Thiên Liên chợt hiện lên một tia hung ác, cô ta bước tới một bước, thần đèn Trường Minh trong tay lập tức bốc cháy, một cột lửa từ trong thần đèn Trường Minh lập tức phun ra ngoài, đánh thẳng vào Cơ Chiến.
Ầm!
Hai luồng sức mạnh vừa chạm vào nhau, một làn sóng xung kích có sức mạnh hủy diệt chợt bùng phát, càn quét mọi thứ.
Thiên Liên kiên quyết đứng chặn trước mặt Diệp Quân, tay cô ta nắm chặt thần đèn Trường Minh điên cuồng chống lại những luồng sóng xung kích sức mạnh đó, vào lúc này, gương mặt cô ta trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng rỉ máu tươi.
Vào thời khắc này, cô ta hoàn toàn không thể so sánh với Cơ Chiến!
Vào ngay lúc này, Cơ Chiến lại đột ngột biến mất khỏi chỗ đó, đột nhiên, ánh mắt ông ta lập tức biến thành một màu đỏ quỷ dị như máu...
Chủ nhân bút Đại Đạo ngạc nhiên nhìn Cơ Chiến, trong khi đó vẻ mặt Diệp Quân lại thay đổi cực kỳ nhanh...
...
Chương 3035: Vỡ tan
Lúc này, khí tức của Cơ Chiến đã tăng lên một cách bất thường, ít nhất đã là Xúc Chân cấp bốn.
Chủ nhân bút Đại Đạo cũng hơi khiếp sợ, thực lực của kẻ này sao đột nhiên lại tăng mạnh như vậy?
Ở phía xa, Thiên Liên trước mặt Diệp Quân cũng phát hiện ra sự nguy hiểm, cảm nhận thấy trên người Cơ Chiến tỏa ra khí tức khủng khiếp, vẻ mặt cô ta trở nên nghiêm trọng chưa từng có, nhưng nửa bước cũng không lui, bảo vật của nhà họ Thiên trong tay cô ta: đèn thần Trường Minh rung động kịch liệt!
Mà trực giác bảo cô ta, lúc này cô ta căn bản không ngăn được một đòn của Cơ Chiến.
Nhưng cô ta vẫn không lùi bước.
Cô ta nắm đèn thần Trường Minh rồi bước ra phía trước một bước, đèn thần Trường Minh trong tay và bản thân bốc cháy cùng một lúc.
Người và đèn đồng thời hiến tế!
Ầm!
Khí tức của Thiên Liên đột nhiên điên cuồng tăng vọt, ở giữa chân mày cô ta, một ngọn đèn hiện ra, ngay sau đó, lửa thần Trường Minh vô cùng vô tận xông ra, uy áp mạnh mẽ nhất thời quét qua toàn bộ Thiên Vực.
Lửa thần Trường Minh!
Đây là đòn mạnh nhất của đèn thần Trường Minh, thời khắc này thực lực của Thiên Liên căn bản không đủ, cưỡng ép phát động lửa thần Trường Minh, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ sắc mặt của cô ta đã trắng bệch như tờ giấy, vô cùng yếu ớt.
Lửa thần Trường Minh vô cùng vô tận mới vừa xuất hiện, vùng thời không trước mặt cô ta hóa thành một biển lửa, Cơ Chiến đang xông tới cũng bị nhấn chìm trong đó.
Nhưng trong nháy mắt, trong vùng lửa thần đó, một chùm tia sáng đỏ như màu máu đột nhiên phóng lên cao, sức mạnh mạnh mẽ xé rách vùng lửa thần đó, ngay sau đó, Cơ Chiến cầm một dấu ấn máu lao thẳng về phía Thiên Liên.
Thấy cảnh tượng này, đôi mắt của Thiên Liên chậm rãi khép lại, vào giờ phút này, cô ta đã không thể nào phát động đèn thần Trường Minh trong tay nữa, chỉ có chờ chết.
Nhưng ngay lúc này, một luồng sức mạnh đột nhiên bao lấy cô ta, ném cô ta ra xa mấy vạn trượng, cô ta mở hai mắt ra, chỉ thấy Diệp Quân ở phía xa bỗng chém mạnh một kiếm về phía Cơ Chiến.
Vào giờ phút này, Diệp Quân cũng thiêu đốt thân xác, sức mạnh huyết mạch và thần hồn của mình!
Ầm!
Một kiếm kia của Diệp Quân mới vừa chém xuống, Cơ Chiến đã bị văng ra ngoài, lửa thần Trường Minh ở bốn phía và sức mạnh Cơ Chiến bộc phát ra trong khoảnh khắc đã chôn vùi lẫn nhau, hóa thành hư vô.
Sau khi Diệp Quân vung ra một kiếm kia thì miệng hắn phun ra mấy ngụm máu tươi, vào giờ phút này, thần liên trong cơ thể hắn cũng không chữa trị kịp, bởi vì vết thương thật sự quá nặng.
Giờ phút này hắn đang vô cùng nguy hiểm, bởi vì không có kiếm Thanh Huyên trấn hồn nên thần hồn hắn cực kỳ không ổn định, hơi lơ là thì thần hồn sẽ hoàn toàn biến mất.
Ở phía xa, sau khi Cơ Chiến dừng lại, thân xác cũng vỡ tan tành, nhưng dấu ấn màu đỏ máu trong tay ông ta vẫn gắng gượng đối phó với sức mạnh một kiếm kia của Diệp Quân, không chỉ có vậy, bên trong vẫn đang tỏa ra sức mạnh khí tức đáng sợ.
Ánh mắt của chủ nhân bút Đại Đạo chú ý đến dấu ấn màu đỏ máu kia, chân mày cau lại.
Cơ Chiến ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân ở phía xa, sắc mặt của ông ta vô cùng khó coi, ông ta không ngờ, sau khi ông ta sử dụng lá bài tẩy của mình, vẫn không thể nào giết chết Diệp Quân.
Cơ Chiến quay đầu nhìn bốn phía, giờ phút này tình hình cuộc chiến bất lợi đối với bọn họ, bởi vì sĩ khí của người Thiên Vực thật sự quá khủng khiếp.
Giờ phút này những cường giả nhà họ Thiên đều đã quên mất sống chết, mỗi người đều như vừa được truyền máu, chiến lực của mỗi người gần như đều phát huy tốt quá mức bình thường.
Tiếp tục đánh như vậy sẽ cực kỳ bất lợi đối với đế quốc.
Ông ta biết, không thể tiếp tục như vậy nữa.
Ánh mắt của Cơ Chiến lại tập trung vào trên người Diệp Quân, Diệp Quân là nòng cốt, chỉ cần giết Diệp Quân...Nhà họ Thiên lập tức sẽ sụp đổ rồi tan rã.
Nghĩ đến đây, ông ta không do dự nữa, ánh mắt tập trung vào dấu ấn màu đỏ máu, thật ra ông ta vẫn luôn không cho dấu ấn nhận ông ta làm chủ, bởi vì ông ta vẫn rất e sợ cường giả thần bí Giới Ngoại, nhưng giờ phút này, ông ta đã không thể quan tâm nhiều như vậy nữa.
Tên Diệp Quân này không chết, đế quốc vĩnh viễn không có ngày tháng yên bình!
Ông ta mở lòng bàn tay ra, dấu ấn màu đỏ máu kia đột nhiên hóa thành một luồng huyết quang cắm vào giữa chân mày ông ta, mà lần này, ông ta không ngăn cản nữa, để mặc cho dấu ấn màu đỏ máu tiến vào trong thức hải.
Đùng!
Bên trong thân thể Cơ Chiến, khí tức màu đỏ máu đột nhiên thoát ra khỏi cơ thể ông ta, khí tức của ông ta vào giờ khắc này lại điên cuồng tăng vọt lần nữa!
Xúc Chân cấp năm!
Giờ khắc này, khí tức của ông ta dâng nhanh như lũ lụt vậy, quét hết bốn phía, trấn áp tất cả.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi, lần lượt nhìn về phía Cơ Chiến.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cơ Chiến rồi cau mày.
Bản thân Cơ Chiến cũng hơi choáng váng, cảm nhận thấy sức mạnh khủng khiếp kia trong cơ thể mình, ông ta bối rối một lát sau đó điên cuồng cười lớn.
Sức mạnh!
Luồng sức mạnh kia mặc dù không thuộc về ông ta, nhưng giờ phút này đã nằm trong tay ông ta.
Cảm nhận thấy sức mạnh mạnh mẽ trong cơ thể, Cơ Chiến chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, ông ta cười lớn, đừng nói Diệp Quân giờ phút này đã kiệt sức, cho dù Diệp Quân đang ở trạng thái đỉnh cao, ông ta cũng có thể tiêu diệt chỉ bằng một tay.
Ở phía xa, Thiên Liên đi tới bên cạnh Diệp Quân, hắn thấy khí tức của Thiên Liên mạnh bất thường, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhưng cô ta lại càng kiên quyết hơn.
Ở sau lưng cô ta, sắc mặt của một số cường giả nhà họ Thiên cũng hơi khó coi, bọn họ cũng không ngờ Cơ Chiến lại đột nhiên trở nên khủng khiếp như vậy.
"Diệp Quân!"
Thanh âm của Cơ Chiến đột nhiên vang lên từ phía xa, ông ta chậm rãi đi về phía Diệp Quân, giờ phút này, ông ta tự tin hơn bao giờ hết: “Không phải ngươi rất giỏi đánh nhau sao? Lại đến đi."
Bên cạnh Diệp Quân, Thiên Liên đứng ở trước mặt Diệp Quân, nhưng rất nhanh, cô ta đã bị Diệp Quân kéo về phía sau.
Thiên Liên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân lắc đầu.
Hắn không biết vì sao Cơ Chiến đột nhiên lại trở nên mạnh như vậy, nhưng hắn biết, trong sân đã không còn ai có thể chống đỡ lại Cơ Chiến nữa.
Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, thấy trong mắt chủ nhân bút Đại Đạo cũng đầy vẻ khó hiểu, hắn nhất thời cau mày lại.
Chẳng lẽ việc người này đột nhiên trở nên mạnh mẽ không hề liên quan tới chủ nhân bút Đại Đạo?
Ngay lúc này, một luồng khí tức đáng sợ của thần thức đột nhiên bao phủ Diệp Quân, dưới sự bao phủ của uy áp khủng khiếp này, Diệp Quân cảm thấy như có một tảng đá khổng lồ đè trên ngực, căn bản không thở nổi.
Đây không phải là sức mạnh của Cơ Chiến!
Cơ Chiến nhìn chằm chằm Diệp Quân, gằn giọng nói: "Chết đi!"
Dứt lời, ông ta đột nhiên nhảy lên, lao thẳng về phía Diệp Quân, vừa lao tới, toàn bộ Thiên Vực lại bắt đầu vỡ tan.
Chủ nhân bút Đại Đạo mở tay ra, từng luồng đạo ấn chậm rãi bay từ lòng bàn tay ông ta lên, trong thiên địa chợt có vô số phù văn đạo ấn ngưng tụ lại.
Đạo và pháp của ông ta trước giờ không giống người khác, thuộc về đạo ngoài đạo, hơn nữa chỉ cần là ông ta xuất đạo pháp thì có thể nghiền ép tất cả đạo và pháp hiện hữu.
Hoàn toàn áp chế.
Trong thiên địa, vô số phù văn cuối cùng hội tụ vào trong đạo ấn, trong đó lập tức bùng nổ ra một luồng uy thế đáng sợ, áp chế hoàn toàn uy thế kiếm đạo mà Diệp Quân đang tỏa ra.
Đối mặt với chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân tất nhiên không dám khinh thường chút nào, ba loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể sôi lên sùng sục, nhờ đó mà hơi thở toàn thân hắn lập tức tăng lên cuồn cuộn.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Hôm nay ông đây dạy ngươi làm người!"
Dứt lời, đạo ấn trong tay ông ta đột nhiên bay ra, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.
Trong mắt Diệp Quân loé lên một tia sáng đỏ ngầu, thân hình run lên, hóa thành một luồng kiếm chém ra.
Dưới sự bổ trợ của ba loại sức mạnh huyết mạch, chiêu kiếm này của Diệp Quân có thể nói là ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa, nơi kiếm lao qua, thời không từng tấc đổ nát, vụn vỡ.
Ầm ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, khu vực thời không nơi đây đột nhiên hóa thành một màu đen kịt.
Trong thời không tối đen, hai loại sức mạnh điên cuồng đấu đá, ánh kiếm cùng vô số đạo pháp đan chồng vào nhau, cắn xé, phá vỡ, hủy diệt, vô cùng khủng bố.
Một vài cường giả cảnh giới Giới Ngoại thấy được cảnh này thì sắc mặt đều trở nên nghiêm nghị, bởi vì khu vực thời không mà Diệp Quân và chủ nhân bút Đại Đạo đang đứng vô cùng nguy hiểm, cho dù là bọn họ cũng không dám bước vào tùy tiện!
Mà lúc này, các cường giả nhà họ Thiên và Đế quốc cũng đang điên cuồng đại chiến với nhau, hai bên đều giết đến mức đỏ mắt.
Cũng may là do đang đánh nhau ở sân nhà nên tuy nhân số của nhà họ Thiên không chiếm ưu thế, nhưng trong Thiên Vực vẫn còn một vài trận pháp sử dụng được, nhờ trận pháp bổ trợ nên dù nhà họ Thiên đối mặt với sự vây công của Đế quốc và các tộc vẫn không rơi xuống thế hạ phong, nhưng hai bên đều đã tổn thất nặng nề.
Bên trong thời không đặc biệt kia, Diệp Quân điên cuồng vung kiếm trong tay lên, từng luồng ánh kiếm như mưa rào đổ xuống chủ nhân bút Đại Đạo.
Mà giờ khắc này, chủ nhân bút Đại Đạo cũng đã học khôn, không cứng chọi cứng với Diệp Quân nữa, ông ta bắt đầu câu giờ, bởi vì ông ta biết Diệp Quân ở trạng thái này không thể chịu đựng quá lâu, dần dà, không cần ông ta ra tay thì hắn cũng tự phế bỏ bản thân.
Diệp Quân cũng ý thức được điều này, bởi vậy thế công của hắn dữ dội hơn cả lần trước, một chiêu liên tiếp một chiêu, nhờ sự bổ trợ của Hư Chân Linh và sức mạnh huyết mạch, hắn đã có thể khống chế được chủ nhân bút Đại Đạo, thế nhưng không thể đánh chết được ông ta.
Hắn liếc nhìn ra bên ngoài, lúc này tổ tiên nhà họ Thiên và tổ tiên Đế quốc đang đại chiến với nhau, hai người họ đánh nhau còn kịch liệt hơn cả hắn và chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng cũng không thể phân rõ thắng thua chỉ trong thời gian ngắn, bởi vì cảnh giới của cả hai đều ngang nhau!
Diệp Quân thu hồi ánh mắt, lại nhìn sang chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ra được ý đồ của Diệp Quân, cười nói: "Muốn giết ta à? Vậy ngươi nghĩ đẹp quá rồi".
Diệp Quân không nói nhảm, cơ thể hắn run lên, trực tiếp hóa thành một luồng ánh kiếm giết tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo phất tay áo lên, một luồng ánh sáng Đại Đạo hiện ra, còn bản thân ông ta thì liên tục lùi về sau, cách xa Diệp Quân.
Bây giờ ông ta chỉ chú tâm một chuyện: Câu giờ!
Cố gắng câu giờ đến lúc Diệp Quân chết!
Mà đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất, nhưng mục tiêu không phải ông ta, sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên thay đổi, bởi vì Diệp Quân đã rời khỏi khu vực thời không này, lao thẳng về phía tổ tiên Trụ tộc.
Sắc mặt của tổ tiên Trụ tộc đang đại chiến với các cường giả nhà họ Thiên lập tức thay đổi, lão ta nhanh chóng xoay người tung quyền, mà đúng lúc này, kiếm của Diệp Quân đã chém tới.
Ầm ầm!
Tổ tiên Trụ tộc lập tức bị đánh bật ra xa vạn trượng...
Sau khi tổ tiên Trụ tộc dừng lại thì ngơ ngác, lão liếc nhìn cơ thể đã trở nên hơi mờ ảo của mình, sau đó lại nhìn Diệp Quân, mẹ kiếp, tên trẻ tuổi này mạnh vậy à?
Diệp Quân không hề dừng lại, mà tiếp tục đâm kiếm tới.
Nếu không làm gì được chủ nhân bút Đại Đạo, vậy thì đánh những tên yếu hơn vậy, tên chủ nhân bút Đại Đạo kia có thể câu giờ, nhưng hắn không thể chịu được lâu, trước tiên phải giải quyết mấy cao thủ đứng đầu trước, giảm bớt áp lực cho nhà họ Thiên.
Thấy Diệp Quân lại lần nữa đánh về phía mình, tổ tiên Trụ tộc kinh hãi trong lòng, chỉ một kiếm kia thôi lão đã biết bản thân không phải đối thủ của Diệp Quân, cũng may lúc này chủ nhân bút Đại Đạo đúng lúc chạy tới chắn trước mặt lão, ông ta giơ tay đấm một quyền về phía Diệp Quân.
Nhưng sức mạnh bây giờ của ông ta căn bản không thể chống lại được Diệp Quân, nắm đấm vừa tung ra đã bị Diệp Quân vung một kiếm đánh văng ra ngoài.
Mà Diệp Quân vẫn không nhắm vào ông ta, sau khi chém bay ông ta, hắn lại xoay người nhắm vào một cường giả cảnh giới Giới Ngoại!
Ầm ầm!
Chỉ một kiếm, đối phương đã bị đánh nát cơ thể...
Cường giả cảnh giới Giới Ngoại lập tức hoang mang.
Mà khi cường giả nhà họ Thiên thấy cảnh này thì hơi sững ra, sau đó lập tức điên cuồng rống lên.
Sĩ khí tăng vọt!
Diệp Quân lại lao đến chỗ một cường giả cảnh giới Giới Ngoại khác...
Chương 3032: Mau chạy đi!
"Mẹ nó!"
Thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo giận dữ, ông ta không thể không xông về phía Diệp Quân, bởi vì ông ta biết, một khi không có ai kiềm chế Diệp Quân thì hiện tại hắn có đủ năng lực để tùy ý giết chết bất cứ ai.
Dưới sự bổ trợ của Hư Chân Linh, thực lực bây giờ của Diệp Quân đã quá nghịch thiên, cường giả cảnh giới Giới Ngoại bình thường căn bản không thể chống lại hắn.
Chủ nhân bút Đại Đạo lại lần nữa vọt đến chỗ Diệp Quân, nhưng lúc ông ta chạy tới kịp thì đã có thêm một cường giả cảnh giới Giới Ngoại bị Diệp Quân đánh phế.
Chỉ một kiếm mà thân thể của cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia đã lập tức bị chém nát.
Cảm nhận được hơi thở của chủ nhân bút Đại Đạo phía sau, Diệp Quân xoay người chém thêm một kiếm, kiếm quang xé rách tất cả, chém nét cả đạo ấn của chủ nhân bút Đại Đạo, sức mạnh to lớn chấn kinh, khiến chủ nhân bút Đại Đạo phải lùi xa liên tục.
Sau khi đẩy lùi chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân lại xoay người chém đến một tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc cách đó không xa.
Nhìn thấy Diệp Quân chém kiếm tới, cường giả Giới Ngoại của Đế quốc kia lập tức sợ đến mức hồn bay phách lạc, gã sao có thể đối đầu với Diệp Quân? Thế là lập tức đạp chân, liên tục thối lui về phía sau, tránh xa khỏi Diệp Quân.
Diệp Quân cũng không đuổi theo gã, mà quay người nhắm đến một cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc khác, lần này tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, lúc tên cường giả kia phản ứng lại được thì Diệp Quân cũng đã giết tới trước mặt gã, vung mạnh một kiếm xuống.
Cường giả Đế quốc kia hốt hoảng, lúc này không thể lui được nữa, chỉ có thể dùng một thần vật trong tay để chắn trước mặt.
Ầm ầm!
Một luồng ánh kiếm bộc phát, tên cường giả Đế quốc kia lập tức bị đánh bay ra ngoài, trong lúc bay ngược ra đó, thân thể gã từng tấc nổ tung...
Uy thế của một kiếm mà đã khủng bố đến vậy!
Diệp Quân đột nhiên xoay người, từng luồng đạo ấn đã bay tới trước mặt hắn.
Diệp Quân đâm ra một kiếm.
Oành!
Đạo ấn rung lên kịch liệt rồi lập tức vỡ vụn ầm ầm, chủ nhân bút Đại Đạo liên tục thối lui.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về chủ nhân bút Đại Đạo ở cuối tầm mắt, lúc này chủ nhân bút Đại Đạo đã nhìn chòng chọc vào hắn: "Diệp Quân, ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu?"
Ông ta biết, bây giờ Diệp Quân chắc cũng đã sắp đến cực hạn rồi.
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, chuôi kiếm trong tay hắn rung lên kịch liệt, từng tiếng kiếm ngân không ngừng vang lên khắp không trung.
Kiếm khát vọng chiến đấu!
Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, không hề phí lời mà lập tức biến mất tại chỗ.
Xoẹt!
Ánh kiếm xé rách thời không lao đến.
Chủ nhân bút Đại Đạo ở phía xa híp mắt lại, ông ta siết chặt nắm tay, phù ấn Đại Đạo lăng lẽ ngưng tụ, nhưng đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên thay đổi phương hướng, giết thẳng về phía cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc ở phía xa.
Mỗi lần hắn đánh phế một cường giả cảnh giới Giới Ngoại, áp lực của nhà họ Thiên sẽ được giảm đi một phần.
Mà đúng lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, sắc mặt lạnh lẽo, ông ta đột nhiên đập mạnh một quyền về phía hắn, cú đấm này được bọc bởi vô số phù văn, bắn ra như sấm chớp, lao thẳng về phía Diệp Quân.
Ầm ầm!
Sức mạnh của hai người vừa va phải nhau, mảnh thời không ở chỗ họ lập tức bị phá nát...
Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn kém hơn một chút, tất cả phù văn đạo ấn đã bị vỡ vụn, sức mạnh bùng lên đã chấn ông ta lùi về sau liên tục, còn Diệp Quân thì lập tức nhảy về phía bên phải để giết người...
Ầm!!
Xoẹt!
Một cường giả cảnh giới Giới Ngoại của Đế quốc lại bị một kiếm của Diệp Quân chém, mà ngay sau đó, thanh kiếm đã xuyên thẳng qua trán gã, lập tức xóa sổ!
Cường giả cảnh giới Giới Ngoại đó ngã xuống!
Khi dừng lại thì chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy được cảnh này, sắc mặt lập tức đen sì lại, ông ta phát hiện trong lúc Diệp Quân điên cuồng chiến đấu thì thực lực cũng đang không ngừng tăng lên.
Cực hạn của tên này ở đâu?
Ông ta biết bây giờ Diệp Quân căn bản không thể chịu đựng được nhiều sức mạnh Hư Chân Linh như vậy, nhưng cực hạn của hắn ở đâu thì ông ta cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Phía xa, sau khi Diệp Quân chém chết một cường giả cảnh giới Giới Ngoại xong thì đột nhiên quay phắt đầu sang nhìn Cơ Chiến, thấy Diệp Quân nhìn mình, Cơ Chiến lập tức lạnh người, ban nãy ông ta đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng khi Diệp Quân chém giết cường giả Giới Ngoại của Đế quốc ông ta.
Đột nhiên, một chiêu kiếm của Diệp Quân xuất hiện ở trước mặt ông ta, chiêu kiếm mạnh mẽ chém xuống.
Cơ Chiến hoàn toàn biến sắc, phất tay áo lên, ấn Đế Vương lập tức hóa thành một luồng ánh sáng vàn cao vạn trượng đánh mạnh về phía Diệp Quân, nhưng mà luồng sáng vàng kia vừa tiếp xúc với ánh kiếm của Diệp Quân thì đã lập tức vỡ vụn. sức mạnh to lớn lập tức đánh văng Cơ Chiến ra ngoài.
Nhưng lần này Diệp Quân không ra tay nữa, hắn dừng lại, khí tức kiếm ý quanh người hắn vẫn cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đã bắt đầu có chút rối loạn.
Thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo đầu tiên ngẩn ra, sau đó điên cuồng cười ha hả, ông ta giận dữ chỉ thẳng vào Diệp Quân: "Hắn đã đến cực hạn, mọi người cùng nhau tiến lên, giết chết hắn trước..."
Dứt lời, ông ta là người đầu tiên xông ra ngoài.
Mà xung quanh, những cường giả cảnh giới Giới Ngoại tương đối gần Diệp Quân cũng nhanh chóng bỏ qua đối thủ của mình, đổi mục tiêu sang Diệp Quân, lao tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quân, đột nhiên, ông ta như ý thức được điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng gào lên: "Không được... Mau chạy đi..."
Mọi người: "..."
Cương 3033: Hỏng chuyện
Vào khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo đã biết có chuyện chẳng lành!
Khí tức hỗn loạn lúc nãy của tên này là do hắn đã cố ý làm vậy, chó chết, mình chỉ mới sơ suất một chút mà tên này đã...
Mặc dù ông ta đã phát hiện rất nhanh và cũng đã lên tiếng nhắc nhở, nhưng cũng đã quá muộn rồi, mười mấy cường giả cảnh giới Ngoại Giới đã lao tới trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân đột ngột ngẩng đầu lên, lao về phía trước, rút kiếm ra chém.
Xoẹt!
Chém xong nhát này, một luồng kiếm quang trắng tinh đột ngột xuất hiện giữa đất trời.
Ầm!
Một tiếng động lớn vang lên, mười mấy gã cường giả cảnh giới Ngoại Giới lập tức bị đánh bay ra ngoài, trong đó có ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới bị đánh đến mức thịt nát xương tan, thần hồn tan thành từng mảnh!
Một nhát chém giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!
Cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người đang ở trong sân sợ hãi.
Phía xa, khi chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên khó coi, tên nhóc này xấu xa hệt cha hắn vậy!
Diệp Quân từ từ ngẩng đầu lên nhìn Cơ Chiến ở đằng xa. Thấy Diệp Quân nhìn mình, vẻ mặt Cơ Chiến lập tức thay đổi rồi theo bản năng lùi về phía sau một bước, vừa bước lui xong ông ta lập tức nhận ra có gì đó không đúng, quả nhiên, các cường giả nhà họ Thiên đang ở phía xa lập tức phá lên cười.
Đánh đến bây giờ, có thể nói rằng sĩ khí của đám cường giả nhà họ Thiên mỗi phút mỗi giây đều đang tăng vọt, còn cách nào đâu chứ, Diệp Quân đánh thật sự quá hay!
Một kiếm giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!
Dù có là tộc trưởng Thiên Hợp cũng không có thực lực này!
Vẻ mặt Cơ Chiến trở nên cực kỳ khó coi, ông ta biết, ngày vào lúc ông ta lùi lại, sĩ khí của bọn họ đã lập tức tuột dốc không phanh!
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân như muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Quân vậy.
Diệp Quân cầm trường kiếm đi về phía đám người Cơ Chiến: “Còn ai không?”
Còn ai không?
Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng lại toát ra khí phách vô địch không ai sánh bằng.
Vẻ mặt của các cường giả đế quốc và Trụ tộc đều trở nên cực kỳ xấu xí, tất nhiên là càng có nhiều sự kiêng dè hơn.
Diệp Quân hiện tại quá kinh khủng.
Không có người nào trong sân dám đối đầu trực diện với hắn.
Thấy không có ai bên Đế Quốc phản ứng lại, Diệp Quân nói tiếp: “Còn ai không?”
Dứt lời, hắn nhìn vào các cường giả ở phía đối diện bằng đôi mắt đẫm máu, các cường giả bị hắn nhìn đều cảm nhận được một áp lực vô hình.
Vẻ mặt của cường giả Đế Quốc càng trở nên khó coi hơn.
Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Mọi người đồng loạt xông lên!”
Mọi người: “...”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà!”
Nghe thấy chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, vẻ mặt đám người Cơ Chiến lập tức sa sầm, chết tiệt, vừa nãy ông cũng nói thế!
Kết quả là gì?
Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói tiếp: “Tên nhóc này không phải là người thích nói nhảm, hiện tại hắn lại nói nhiều đến vậy, thì việc hắn sắp chết là điều không thể nghi ngờ. Chúng ta đồng loạt xông lên, nhất định sẽ có thể giết chết hắn!”
Mọi người đều im lặng.
Diệp Quân cười phá lên: “Tên chó Đại Đạo, ông nói đúng, đúng là ta sắp chết rồi, tới đây, mau giết ta đi!”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cậu đừng có giỡn mặt với ta, cậu vừa thò mông ra ta đã biết cậu định làm cái quái quỷ gì rồi!”
Diệp Quân cười nói: “Thế ông tới đây đi!”
Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng vung ý kiếm, mấy chục hoa kiếm xuất hiện.
Tất cả mọi người trong sân đều đang nhìn Diệp Quân, hiện tại Diệp Quân vẫn bình chân như vại, không có vẻ gì là nỏ mạnh hết đà cả.
Không ai dám cử động!
Thiên Diêm nhìn Diệp Quân một cái, không nói gì nhưng lại tỉnh bơ đi tới sau lưng Diệp Quân.
Ông ta cần phải suy nghĩ thêm, nếu Diệp Quân vẫn còn sức thật thì hắn sẽ không nói nhiều đến vậy, rõ ràng là... có lẽ Diệp Quân đã thực sự đến giới hạn.
Nhưng cường giả bên phía chủ nhân bút Đại Đạo ắt cũng biết đạo lý này, nhưng không có ai dám đánh cược cả!
Dù gì Diệp Quân cũng đã giả vờ một lần, ai mà biết lần này hắn có giả bộ nữa không?
Đây là vấn đề cực kỳ quan trọng!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân chăm chăm: “Giả bộ, cậu giả bộ tiếp ta xem!”
Vừa nói ông ta vừa bước lên trước một bước, xòe lòng bàn tay ra, một đạo ấn lặng lẽ ngưng tụ.
Vẻ mặt chủ nhân bút Đại Đạo cũng rất khó coi, sức mạnh đạo ấn ông ta đang ngưng tụ thực sự quá yếu.
Nếu sức mạnh đạo pháp của ông ta không bị phong ấn, chỉ một cái tát của ông ta cũng đã có thể đập chết tên nhóc này.
Đúng là sa cơ thất thế người người khinh mà!
Chủ nhân bút Đại Đạo không nghĩ nữa, ông ta lập tức biến mất tại chỗ, chạy thẳng tới chỗ Diệp Quân.
Ông ta biết ông ta phải ra tay ngay, nếu ông ta không ra tay, sẽ không có ai đang ở trong sân dám động thủ, một khi thời gian dần trôi qua, lỡ như tên nhóc này lấy lại được chút sức sống, khi đó ắt sẽ hỏng chuyện.
Thiên Diêm đang đứng bên cạnh Diệp Quân nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo ra tay, lúc này ông ta mới đi ra, định đối đầu với chủ nhân bút Đại Đạo thay Diệp Quân nhưng lại bị Diệp Quân lắc đầu cản lại.
Diệp Quân nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo đang phóng từ xa tới, huyết mạch trong người hắn đã bắt đầu bốc cháy, hắn từ từ nhắm mắt lại, cả người như một quả cầu lửa, khí tức vẫn đang điên cuồng tăng vọt.
Diệp Quân đột ngột mở mắt ra, đôi mắt hắn hiện lên ý định giết người, hắn đột ngột cung kiếm ra, một nhát kiếm đỏ rực hiện lên.
Ầm!
Chương 3034: Biến mất
Đạo ấn bể tan tành, chủ nhân bút Đại Đạo bay ra bên ngoài hàng vạn thước dưới ánh mắt của mọi người!
Vừa mới dừng lại, cơ thể chủ nhân bút Đại Đạo đã nứt toát ra, máu tươi chảy ra.
Thấy cảnh này, Diệp Quân thầm nghĩ thật đáng tiếc, hắn chỉ định một phát chém đứt đầu chủ nhân bút Đại Đạo...
Máu tươi trong cổ họng định trào ra ngoài, nhưng lại bị hắn gượng ép nuốt xuống.
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo bị Diệp Quân một phát chém bay, một đám cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều tỏ ra kiêng dè, mẹ kiếp, may là hồi nãy không ra tay, không thì không chết cũng tàn phế.
Mặc dù chủ nhân bút Đại Đạo bị một kiếm của Diệp Quân đánh trọng thương, nhưng ông ta vẫn cười rộ lên: “Diệp Quân, ngươi vẫn có thể chém thêm một kiếm nữa không?”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Quân, tất cả cường giả Đế Quốc và Trụ tộc đều nhìn chằm chằm Diệp Quân, vào lúc này, ánh mắt họ không còn vẻ kiêng dè nữa, mà tràn đầy ý định giết người.
Bởi vì họ đã cảm nhận được, hiện tại Diệp Quân thực sự đã đến cực hạn.
Đám cường giả nhà họ Thiên cũng nhận ra được điều này, vội vàng canh giữ bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, đúng như suy đoán của mọi người, hiện tại hắn thực sự đã tới cực hạn, sức mạnh của mười mấy Hư Chân Linh thực sự quá mạnh mẽ, vừa rồi hắn đã vắt kiệt cơ thể lẫn thần hồn của chính hắn, đánh tới bây giờ, hắn cảm thấy cơ thể lẫn thần hồn của hắn như sắp vỡ nát vậy.
Hắn biết, nếu hắn lại sử dụng sức mạnh Hư Chân Linh đó nữa, có lẽ hắn sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay lập tức.
Chủ nhân bút Đại Đạo lau máu nơi khóe miệng: “Giết!”
Vào lúc này, các cường giả Đế Quốc và Trụ tộc không còn do dự chút nào nữa, lập tức lao tới chỗ Diệp Quân và đám cường giả nhà họ Thiên.
Tất cả cường giả đồng loạt lao về một hướng, từng đợt khí tức cường đại lao nhanh đến như dòng nước lũ.
Thiên Diêm đứng cạnh Diệp Quân gằn giọng nói: “Bảo vệ tộc trưởng!”
Dứt lời, ông ta lập tức đốt cháy thân thể và linh hồn, sau đó xông lên.
Những cường giả nhà họ Thiên đứng bên cạnh ông ta cũng lần lượt đốt cháy thân thể và linh hồn mình...
Giờ phút này, không một ai còn do dự nữa, trên mặt chỉ còn lại sự quyết tâm.
Trận đại chiến bắt đầu!
Lần này, cuộc chiến giữa hai bên không chỉ ác liệt hơn lần trước mấy lần, mặc dù nhà họ Thiên không chiếm ưu thế, nhưng sức chiến đấu của bọn họ không hề thua kém Đế Quốc và di tộc Thái Cổ, ngược lại, sau khi tất cả mọi người cùng đốt cháy thân thể lẫn linh hồn mình, có thể nói sức chiến đấu của bọn họ thể hiện ra vượt xa lúc bình thường.
Vào lúc này, Diệp Quân vô cùng khó chịu.
Sức mạnh đang cắn trả!
Trận chiến vừa rồi khiến hắn như muốn phát điên và kiệt sức về cơ thể lẫn thần hồn, mà hiện tại, toàn bộ chúng đang cắn trả lại hắn... Cảm giác đó, cực kỳ khó chịu.
Hắn cảm thấy cơ thể mình đang muốn nổ tung!
Nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng, nếu hắn ngã xuống, thì đó chính là một đòn chí mạng vào sĩ khí của người nhà họ Thiên.
Hắn hít vào một hơi thật sâu, tay phải nắm chặt ý kiếm, dùng sức mạnh ý chí cực đại cưỡng ép đương đầu với sức mạnh cắn trả đó.
Mà ở phía xa, chủ nhân bút Đại Đạo cũng đang trị thương, hai nhát kiếm trước đó của Diệp Quân đã khiến ông ta bị trọng thương.
Ông ta càng nghĩ càng bực bội!
Mẹ kiếp!
Ông ta không ngờ rằng sẽ có một ngày ông ta bị tên nhóc đó đánh bị thương!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, vẻ mặt sa sầm đáng sợ.
Như đã cảm nhận được ánh mắt của chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Quân cũng ngẩng đầu lên nhìn ông ta, bốn mắt nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống lẫn nhau.
Diệp Quân cũng thấy bực bội, tên chủ nhân bút Đại Đạo chó má này cũng đã hại hắn rất nhiều!
Nếu không có ông ta, hắn đã có thể phát triển rất tốt, đã có thể vô địch vũ trụ này từ lâu, con mẹ nó!
Ngay vào lúc này, Diệp Quân đột ngột quay đầu lại, chợt nhìn thấy hàng ngàn luồng kim quang đang lao thẳng tới chỗ hắn từ phía xa.
Người ra tay là Cơ Chiến!
Cơ Chiến ngoan cường nhìn chăm chăm Diệp Quân, trong ánh mắt là ý muốn giết chóc đầy lạnh lùng.
Mà vào ngay lúc này, một bóng dáng xinh đẹp chợt xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người vừa đến là Thiên Liên, cô ta giơ cao thần đèn Trường Minh đang cầm trong tay lên, điên cuồng thúc giục thần đèn Trường Minh, từng tia sáng chiếu ra ngoài, xông thẳng tới chỗ Cơ Chiến.
Cơ Chiến vung tay đập nát con dấu Đế Vương!
Hai thần khí tối cao mạnh mẽ!
Ầm!
Vô số ngọn lửa và kim quang phóng ra, luồng sức mạnh khổng lồ ấy lập tức đánh lùi Diệp Quân và Thiên Liên về phía sau.
Mặc dù Cơ Chiến cũng bị đẩy lùi nhưng ông ta đã nhanh chóng dừng lại được, vừa mới dừng lại, ông ta đã lập tức lao về phía Diệp Quân.
Ông ta biết hiện tại là cơ hội tốt nhất để giết Diệp Quân, ông ta phải nắm chặt cơ hội này.
Thấy Cơ Chiến lại đánh tới, ánh mắt Thiên Liên chợt hiện lên một tia hung ác, cô ta bước tới một bước, thần đèn Trường Minh trong tay lập tức bốc cháy, một cột lửa từ trong thần đèn Trường Minh lập tức phun ra ngoài, đánh thẳng vào Cơ Chiến.
Ầm!
Hai luồng sức mạnh vừa chạm vào nhau, một làn sóng xung kích có sức mạnh hủy diệt chợt bùng phát, càn quét mọi thứ.
Thiên Liên kiên quyết đứng chặn trước mặt Diệp Quân, tay cô ta nắm chặt thần đèn Trường Minh điên cuồng chống lại những luồng sóng xung kích sức mạnh đó, vào lúc này, gương mặt cô ta trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng rỉ máu tươi.
Vào thời khắc này, cô ta hoàn toàn không thể so sánh với Cơ Chiến!
Vào ngay lúc này, Cơ Chiến lại đột ngột biến mất khỏi chỗ đó, đột nhiên, ánh mắt ông ta lập tức biến thành một màu đỏ quỷ dị như máu...
Chủ nhân bút Đại Đạo ngạc nhiên nhìn Cơ Chiến, trong khi đó vẻ mặt Diệp Quân lại thay đổi cực kỳ nhanh...
...
Chương 3035: Vỡ tan
Lúc này, khí tức của Cơ Chiến đã tăng lên một cách bất thường, ít nhất đã là Xúc Chân cấp bốn.
Chủ nhân bút Đại Đạo cũng hơi khiếp sợ, thực lực của kẻ này sao đột nhiên lại tăng mạnh như vậy?
Ở phía xa, Thiên Liên trước mặt Diệp Quân cũng phát hiện ra sự nguy hiểm, cảm nhận thấy trên người Cơ Chiến tỏa ra khí tức khủng khiếp, vẻ mặt cô ta trở nên nghiêm trọng chưa từng có, nhưng nửa bước cũng không lui, bảo vật của nhà họ Thiên trong tay cô ta: đèn thần Trường Minh rung động kịch liệt!
Mà trực giác bảo cô ta, lúc này cô ta căn bản không ngăn được một đòn của Cơ Chiến.
Nhưng cô ta vẫn không lùi bước.
Cô ta nắm đèn thần Trường Minh rồi bước ra phía trước một bước, đèn thần Trường Minh trong tay và bản thân bốc cháy cùng một lúc.
Người và đèn đồng thời hiến tế!
Ầm!
Khí tức của Thiên Liên đột nhiên điên cuồng tăng vọt, ở giữa chân mày cô ta, một ngọn đèn hiện ra, ngay sau đó, lửa thần Trường Minh vô cùng vô tận xông ra, uy áp mạnh mẽ nhất thời quét qua toàn bộ Thiên Vực.
Lửa thần Trường Minh!
Đây là đòn mạnh nhất của đèn thần Trường Minh, thời khắc này thực lực của Thiên Liên căn bản không đủ, cưỡng ép phát động lửa thần Trường Minh, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ sắc mặt của cô ta đã trắng bệch như tờ giấy, vô cùng yếu ớt.
Lửa thần Trường Minh vô cùng vô tận mới vừa xuất hiện, vùng thời không trước mặt cô ta hóa thành một biển lửa, Cơ Chiến đang xông tới cũng bị nhấn chìm trong đó.
Nhưng trong nháy mắt, trong vùng lửa thần đó, một chùm tia sáng đỏ như màu máu đột nhiên phóng lên cao, sức mạnh mạnh mẽ xé rách vùng lửa thần đó, ngay sau đó, Cơ Chiến cầm một dấu ấn máu lao thẳng về phía Thiên Liên.
Thấy cảnh tượng này, đôi mắt của Thiên Liên chậm rãi khép lại, vào giờ phút này, cô ta đã không thể nào phát động đèn thần Trường Minh trong tay nữa, chỉ có chờ chết.
Nhưng ngay lúc này, một luồng sức mạnh đột nhiên bao lấy cô ta, ném cô ta ra xa mấy vạn trượng, cô ta mở hai mắt ra, chỉ thấy Diệp Quân ở phía xa bỗng chém mạnh một kiếm về phía Cơ Chiến.
Vào giờ phút này, Diệp Quân cũng thiêu đốt thân xác, sức mạnh huyết mạch và thần hồn của mình!
Ầm!
Một kiếm kia của Diệp Quân mới vừa chém xuống, Cơ Chiến đã bị văng ra ngoài, lửa thần Trường Minh ở bốn phía và sức mạnh Cơ Chiến bộc phát ra trong khoảnh khắc đã chôn vùi lẫn nhau, hóa thành hư vô.
Sau khi Diệp Quân vung ra một kiếm kia thì miệng hắn phun ra mấy ngụm máu tươi, vào giờ phút này, thần liên trong cơ thể hắn cũng không chữa trị kịp, bởi vì vết thương thật sự quá nặng.
Giờ phút này hắn đang vô cùng nguy hiểm, bởi vì không có kiếm Thanh Huyên trấn hồn nên thần hồn hắn cực kỳ không ổn định, hơi lơ là thì thần hồn sẽ hoàn toàn biến mất.
Ở phía xa, sau khi Cơ Chiến dừng lại, thân xác cũng vỡ tan tành, nhưng dấu ấn màu đỏ máu trong tay ông ta vẫn gắng gượng đối phó với sức mạnh một kiếm kia của Diệp Quân, không chỉ có vậy, bên trong vẫn đang tỏa ra sức mạnh khí tức đáng sợ.
Ánh mắt của chủ nhân bút Đại Đạo chú ý đến dấu ấn màu đỏ máu kia, chân mày cau lại.
Cơ Chiến ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân ở phía xa, sắc mặt của ông ta vô cùng khó coi, ông ta không ngờ, sau khi ông ta sử dụng lá bài tẩy của mình, vẫn không thể nào giết chết Diệp Quân.
Cơ Chiến quay đầu nhìn bốn phía, giờ phút này tình hình cuộc chiến bất lợi đối với bọn họ, bởi vì sĩ khí của người Thiên Vực thật sự quá khủng khiếp.
Giờ phút này những cường giả nhà họ Thiên đều đã quên mất sống chết, mỗi người đều như vừa được truyền máu, chiến lực của mỗi người gần như đều phát huy tốt quá mức bình thường.
Tiếp tục đánh như vậy sẽ cực kỳ bất lợi đối với đế quốc.
Ông ta biết, không thể tiếp tục như vậy nữa.
Ánh mắt của Cơ Chiến lại tập trung vào trên người Diệp Quân, Diệp Quân là nòng cốt, chỉ cần giết Diệp Quân...Nhà họ Thiên lập tức sẽ sụp đổ rồi tan rã.
Nghĩ đến đây, ông ta không do dự nữa, ánh mắt tập trung vào dấu ấn màu đỏ máu, thật ra ông ta vẫn luôn không cho dấu ấn nhận ông ta làm chủ, bởi vì ông ta vẫn rất e sợ cường giả thần bí Giới Ngoại, nhưng giờ phút này, ông ta đã không thể quan tâm nhiều như vậy nữa.
Tên Diệp Quân này không chết, đế quốc vĩnh viễn không có ngày tháng yên bình!
Ông ta mở lòng bàn tay ra, dấu ấn màu đỏ máu kia đột nhiên hóa thành một luồng huyết quang cắm vào giữa chân mày ông ta, mà lần này, ông ta không ngăn cản nữa, để mặc cho dấu ấn màu đỏ máu tiến vào trong thức hải.
Đùng!
Bên trong thân thể Cơ Chiến, khí tức màu đỏ máu đột nhiên thoát ra khỏi cơ thể ông ta, khí tức của ông ta vào giờ khắc này lại điên cuồng tăng vọt lần nữa!
Xúc Chân cấp năm!
Giờ khắc này, khí tức của ông ta dâng nhanh như lũ lụt vậy, quét hết bốn phía, trấn áp tất cả.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi, lần lượt nhìn về phía Cơ Chiến.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cơ Chiến rồi cau mày.
Bản thân Cơ Chiến cũng hơi choáng váng, cảm nhận thấy sức mạnh khủng khiếp kia trong cơ thể mình, ông ta bối rối một lát sau đó điên cuồng cười lớn.
Sức mạnh!
Luồng sức mạnh kia mặc dù không thuộc về ông ta, nhưng giờ phút này đã nằm trong tay ông ta.
Cảm nhận thấy sức mạnh mạnh mẽ trong cơ thể, Cơ Chiến chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, ông ta cười lớn, đừng nói Diệp Quân giờ phút này đã kiệt sức, cho dù Diệp Quân đang ở trạng thái đỉnh cao, ông ta cũng có thể tiêu diệt chỉ bằng một tay.
Ở phía xa, Thiên Liên đi tới bên cạnh Diệp Quân, hắn thấy khí tức của Thiên Liên mạnh bất thường, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhưng cô ta lại càng kiên quyết hơn.
Ở sau lưng cô ta, sắc mặt của một số cường giả nhà họ Thiên cũng hơi khó coi, bọn họ cũng không ngờ Cơ Chiến lại đột nhiên trở nên khủng khiếp như vậy.
"Diệp Quân!"
Thanh âm của Cơ Chiến đột nhiên vang lên từ phía xa, ông ta chậm rãi đi về phía Diệp Quân, giờ phút này, ông ta tự tin hơn bao giờ hết: “Không phải ngươi rất giỏi đánh nhau sao? Lại đến đi."
Bên cạnh Diệp Quân, Thiên Liên đứng ở trước mặt Diệp Quân, nhưng rất nhanh, cô ta đã bị Diệp Quân kéo về phía sau.
Thiên Liên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân lắc đầu.
Hắn không biết vì sao Cơ Chiến đột nhiên lại trở nên mạnh như vậy, nhưng hắn biết, trong sân đã không còn ai có thể chống đỡ lại Cơ Chiến nữa.
Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, thấy trong mắt chủ nhân bút Đại Đạo cũng đầy vẻ khó hiểu, hắn nhất thời cau mày lại.
Chẳng lẽ việc người này đột nhiên trở nên mạnh mẽ không hề liên quan tới chủ nhân bút Đại Đạo?
Ngay lúc này, một luồng khí tức đáng sợ của thần thức đột nhiên bao phủ Diệp Quân, dưới sự bao phủ của uy áp khủng khiếp này, Diệp Quân cảm thấy như có một tảng đá khổng lồ đè trên ngực, căn bản không thở nổi.
Đây không phải là sức mạnh của Cơ Chiến!
Cơ Chiến nhìn chằm chằm Diệp Quân, gằn giọng nói: "Chết đi!"
Dứt lời, ông ta đột nhiên nhảy lên, lao thẳng về phía Diệp Quân, vừa lao tới, toàn bộ Thiên Vực lại bắt đầu vỡ tan.
Bình luận facebook