• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hãy cho nhau lối thoát (5 Viewers)

  • Chương 435

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Chương 435



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cô nhìn anh chằm chằm không chớp mắt, cố giữ cho nước mắt không rơi, cố chấp kiên trì đợi một câu trả lời.



Mà câu trả lời đó quan trọng đến mức có thể ảnh hưởng đến tương lai và cuộc sống của con cô.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cũng có thể, cho bản thân cô một câu trả lời. “Lăng Diệu, anh thật sự muốn để cho đứa con chưa kịp chào đời của chúng ta thử tủy cho Lăng Niệm Sơ sao?”



Tầm mắt của Lăng Diệu và của cô giao nhau. Anh biết Lăng Diệu muốn nghe câu trả lời như thế nào. Anh cũng muốn trả lời Lê Hân Dư, anh để ý nhất chính là con của bọn họ.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nhưng không thể. Nếu bệnh của Lăng Niệm Sơ không chữa được thì tương lai sau này của bọn họ cũng không thể sống yên ổn. Khúc mắc trong lòng mẹ anh sẽ quấn chặt cuộc hôn nhân của bọn họ cả đời.



Lăng Diệu nặng nền gật đầu.



Anh nợ em một câu yêu thương!









Anh nói: “Phải



Nếu thử tủy thành công trị hết bệnh cho Lăng Niệm Sơ thì anh có thể không quan tâm đến nó nữa. Mẹ anh cũng sẽ không nói gì được. Bọn họ đã hết tình hết nghĩa rồi.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nếu thử tủy không thành công thì bọn họ cũng không thẹn với lòng.



Sau khi phẫu thuật xong, bất kể thành công hay thất bại, gia đình bốn người bọn họ sẽ ở bên nhau, không ai nợ thằng bé kia, cũng không cần để ý đến nó nữa. Lúc đó quá khứ sẽ được chôn vùi hoàn toàn.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Anh cũng đã nghĩ rõ ràng rồi, mẹ anh ngày càng lớn tuổi, càng ngày càng lo lắng nhiều thứ, anh không thể để mẹ ảnh hưởng đến hôn nhân của anh nữa.



Sau khi xong việc của Lăng Niệm Sơ, vừa vặn Lăng Thị đang mở rộng sang nước M. Anh sẽ đưa Lê Hân Dư và các con sang đó ở một thời gian, để cho mẹ anh tỉnh táo lại.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nếu mẹ anh đã nghĩ thông suốt thì đến lúc đó anh sẽ suy nghĩ có nên trở về không? Nếu mẹ anh nghĩ không thông suốt cũng không sao, chỉ cần cô và các con vui vẻ, thật ra sống ở đâu cũng được.



Lăng Diệu hạ quyết tâm: “Đúng, anh hy vọng em có thể thử tủy cho Lăng Niệm Sơ.



Anh nợ em một câu yêu thương!










Rốt cuộc Lê Hân Dư cũng không khống chế được, nước mắt tuôn như vỡ đê.



Cô không biết Lăng Diệu nghĩ gì, nhưng anh nghĩ gì cũng không quan trọng nữa.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Việc để đứa con yếu ớt còn trong bụng mẹ lại phải chịu gánh vác trách nhiệm cứu mạng Lăng Niệm Sơ đã đủ chứng minh tất cả.



Địa vị của Lăng Niệm Sơ trong lòng anh không nhẹ hơn so với con của bọn họ.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cô biết suy nghĩ của mình là quá ích kỷ. Lăng Niệm Sơ cũng là con của Lăng Diệu, ít nhiều gì anh cũng không bỏ được. Nhưng khi anh nói ra những lời tàn nhẫn như vậy, cô vẫn cảm thấy đau lòng và khó chịu. “Anh xin lỗi nhưng hãy tin anh, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Con của chúng ta không sao đâu. Chỉ cần cô khóc, trái tim của Lăng Diệu cũng đau theo: “Đừng khóc, em khóc sẽ không tốt cho mắt, cũng ảnh hưởng đến con nữa. Ủng h*ộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАPР.cом



Không tốt cho mắt, không tốt cho con. Anh có bao giờ nghĩ rằng cô cũng sẽ buồn không?



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nước mắt không thể ngừng chảy, lặng lẽ rơi xuống.



Cô không thể lau khô nước mắt nên từ từ nhắm mắt lại, để anh không nhìn thấy nữa. Mũi cô đỏ bừng, nhẹ giọng nói: “Em biết rồi, anh đi ra ngoài đi.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lăng Diệu ngồi xổm xuống, đưa tay vuốt mặt cô.



Biểu hiện của của cô khiến anh bất an nhưng anh không thể làm gì được, thậm chí không dám chạm mạnh vào cô vì sợ làm tổn thương thân thể gầy yếu mỏng manh như búp bê sứ của cô. “Hận Dư... Hận Dư...



Anh nợ em một câu yêu thương!








Mỗi lần Lăng Diệu gọi cô một tiếng, cô đều cảm thấy như có một nhát dao cứa vào lòng.



Gọi cô làm gì chứ? Là muốn cô đi thứ tủy cho Lăng Niệm Sơ sao?



Anh nợ em một câu yêu thương!








Lê Hân Dư cố chịu đựng, khiến bản thân bình tĩnh lại để đừng ảnh hưởng tới đứa con trong bung.



Chỉ cần Lăng Diệu ở bên cạnh cô, trong đầu cô toàn là hình ảnh máu cuống rốn và thử túy. “Em nói em biết rồi.” Cô đột nhiên mở mắt ra, thờ ơ nhìn anh, sự dao động trong mắt dần dần nhạt đi, cuối cùng trở nên trống rỗng: “Em nhất định sẽ điều dưỡng cơ thể thật tốt để thử tủy cho Lăng Niệm Sơ, anh yên tâm đi ra ngoài đi.



Anh nợ em một câu yêu thương!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom