Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 438
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
“Ý của anh là gì?” Cánh tay cô bị anh ta kéo đến phát đau, cô tự xoa tay, suy nghĩ một hồi lại cảm thấy không ổn: “Bỏ đi, vẫn là đợi lát nữa rồi nói. Tôi phải trở về xem Lê Hân Dư trước đã, dáng vẻ lúc nãy của anh đã dọa sợ cô ấy rồi!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hướng Lập Hiên nghe vậy mới buông cô ra.
Lê Ngưng đi vào nói mấy câu với Lê Hân Dư xong, sau đó lại ngoan ngoãn đi ra. “Đừng chặn ở cửa, đứng tránh sang bên phải một chút.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hướng Lập Hiên không nhúc nhích, nhìn cô chằm chằm.
Lê Ngưng không còn cách nào khác, đưa tay ra kéo anh ta: “Được rồi, rốt cuộc anh muốn nói gì? Dáng vẻ hùng hổ như muốn ăn thịt người, gần đây tôi cũng đâu có ở chung với anh, cho nên anh có nóng giận cũng đừng trút lên người tôi”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không ai hiểu bản thân mình hơn Lê Ngưng, cô biết mình không thích hợp với Hướng Lập Hiện
Tuy nhiên, khoảng thời gian này cô vẫn luôn ở trong bệnh viện chăm sóc Hân Dư. Cho dù anh ta không vui cũng không liên quan gì đến cô. “Nếu anh không chịu nói thì tôi sẽ trở về phòng bệnh chăm sóc cho Hân Dư. Một mình cô ấy ở trong phòng bệnh rất buồn, tôi phải đi giải buồn cho cô ấy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lê Ngưng hoàn toàn không có ý lạt mềm buộc chặt. Cô nói xong thì cũng không cho anh ta thời gian nói chuyện đã đi luôn, dáng vẻ đó giống như muốn cách anh ta càng xa càng tốt.
Hướng Lập Hiên chộp được cổ tay cô, kéo cô trở lại trước mặt anh ta.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Có thể là lúc còn nhỏ Lê Ngưng bị suy dinh dưỡng, cho nên dáng người không cao, miễn cưỡng lắm mới cao được một mét sáu, một mét sáu không hơn không kém. Nếu đứng cùng cô gái khác thì cô cũng không chênh lệch lắm, nhưng khi đứng bên cạnh Hướng Lập Hiên thể trạng cân đối, từ nhỏ được nuôi dưỡng đầy đủ thì trong nháy mắt đã lộ ra nhược điểm: đỉnh đầu của cô mới tới cắm
Chẳng lẽ anh ta đã phát hiện... lúc trước khi thu dọn đồ đạc đến bệnh viện chăm sóc Hân Dư, tiện tay lấy đi dầu gội đầu của anh ta rồi sao?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chắc cũng không đến nỗi nhỉ? Anh ta có nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ còn so đo nửa chai dầu gội với mình sao?
Lê Ngưng quan sát Hướng Lập Hiện một hồi, cuối cùng đưa ra câu trả lời phủ định. Тrцуe*лАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Con người Hướng Lập Hiên khác với những kẻ có tiền khác, anh ta cực kỳ thích tính toán chi li.
Lúc trước nếu không phải bởi vì anh ta tính toán chi li với cô thì cho tới bây giờ, hai người bọn họ cũng không có liên quan gì nhau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lê Ngưng hằng giọng, trấn tĩnh lại: “Hay là, tôi sẽ trả tiền chai dầu gội đầu cho anh. Tôi không phải là kẻ trộm, cũng không có thói quen trộm đồ. Hôm đó tôi đi rất vội nhưng phải gội đầu trước cái đã, nhưng chưa kịp mua dầu gội, cho nên tiện tay..” cầm chai dầu gội của anh theo luôn.
Lê Ngưng càng nói càng nhỏ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hơn nữa tiện tay lấy đồ của người khác là hành vi xấu.
Cho dù tiện tay lấy đi món đồ của một chủ nhân giàu nứt đố đổ vách, cũng là không đúng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cô lẩm bẩm rất nhiều, nhưng Hướng Lập Hiên chỉ cười khẩy: "Lê Ngưng, cô đúng là giả vờ như thật. Nếu không phải hôm nay bố mẹ tôi nói cho tôi biết thì e rằng tôi vẫn nghĩ cô là một bà cô ngốc nghếch nữa đấy.
**********
“Ý của anh là gì?” Cánh tay cô bị anh ta kéo đến phát đau, cô tự xoa tay, suy nghĩ một hồi lại cảm thấy không ổn: “Bỏ đi, vẫn là đợi lát nữa rồi nói. Tôi phải trở về xem Lê Hân Dư trước đã, dáng vẻ lúc nãy của anh đã dọa sợ cô ấy rồi!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hướng Lập Hiên nghe vậy mới buông cô ra.
Lê Ngưng đi vào nói mấy câu với Lê Hân Dư xong, sau đó lại ngoan ngoãn đi ra. “Đừng chặn ở cửa, đứng tránh sang bên phải một chút.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hướng Lập Hiên không nhúc nhích, nhìn cô chằm chằm.
Lê Ngưng không còn cách nào khác, đưa tay ra kéo anh ta: “Được rồi, rốt cuộc anh muốn nói gì? Dáng vẻ hùng hổ như muốn ăn thịt người, gần đây tôi cũng đâu có ở chung với anh, cho nên anh có nóng giận cũng đừng trút lên người tôi”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không ai hiểu bản thân mình hơn Lê Ngưng, cô biết mình không thích hợp với Hướng Lập Hiện
Tuy nhiên, khoảng thời gian này cô vẫn luôn ở trong bệnh viện chăm sóc Hân Dư. Cho dù anh ta không vui cũng không liên quan gì đến cô. “Nếu anh không chịu nói thì tôi sẽ trở về phòng bệnh chăm sóc cho Hân Dư. Một mình cô ấy ở trong phòng bệnh rất buồn, tôi phải đi giải buồn cho cô ấy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lê Ngưng hoàn toàn không có ý lạt mềm buộc chặt. Cô nói xong thì cũng không cho anh ta thời gian nói chuyện đã đi luôn, dáng vẻ đó giống như muốn cách anh ta càng xa càng tốt.
Hướng Lập Hiên chộp được cổ tay cô, kéo cô trở lại trước mặt anh ta.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Có thể là lúc còn nhỏ Lê Ngưng bị suy dinh dưỡng, cho nên dáng người không cao, miễn cưỡng lắm mới cao được một mét sáu, một mét sáu không hơn không kém. Nếu đứng cùng cô gái khác thì cô cũng không chênh lệch lắm, nhưng khi đứng bên cạnh Hướng Lập Hiên thể trạng cân đối, từ nhỏ được nuôi dưỡng đầy đủ thì trong nháy mắt đã lộ ra nhược điểm: đỉnh đầu của cô mới tới cắm
Chẳng lẽ anh ta đã phát hiện... lúc trước khi thu dọn đồ đạc đến bệnh viện chăm sóc Hân Dư, tiện tay lấy đi dầu gội đầu của anh ta rồi sao?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chắc cũng không đến nỗi nhỉ? Anh ta có nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ còn so đo nửa chai dầu gội với mình sao?
Lê Ngưng quan sát Hướng Lập Hiện một hồi, cuối cùng đưa ra câu trả lời phủ định. Тrцуe*лАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Con người Hướng Lập Hiên khác với những kẻ có tiền khác, anh ta cực kỳ thích tính toán chi li.
Lúc trước nếu không phải bởi vì anh ta tính toán chi li với cô thì cho tới bây giờ, hai người bọn họ cũng không có liên quan gì nhau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lê Ngưng hằng giọng, trấn tĩnh lại: “Hay là, tôi sẽ trả tiền chai dầu gội đầu cho anh. Tôi không phải là kẻ trộm, cũng không có thói quen trộm đồ. Hôm đó tôi đi rất vội nhưng phải gội đầu trước cái đã, nhưng chưa kịp mua dầu gội, cho nên tiện tay..” cầm chai dầu gội của anh theo luôn.
Lê Ngưng càng nói càng nhỏ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hơn nữa tiện tay lấy đồ của người khác là hành vi xấu.
Cho dù tiện tay lấy đi món đồ của một chủ nhân giàu nứt đố đổ vách, cũng là không đúng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cô lẩm bẩm rất nhiều, nhưng Hướng Lập Hiên chỉ cười khẩy: "Lê Ngưng, cô đúng là giả vờ như thật. Nếu không phải hôm nay bố mẹ tôi nói cho tôi biết thì e rằng tôi vẫn nghĩ cô là một bà cô ngốc nghếch nữa đấy.
Bình luận facebook