Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 433
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Chương 433
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tình yêu có thể bị phai nhạt theo thời gian, vết thương có thể được chữa lành theo năm tháng, lòng biết ơn cũng vậy.
Hách Ánh đối xử tốt với cô thế nào Lê Hân Dư vẫn luôn ghi nhớ. Cho nên cô mới từng bước nhường nhịn bà ta, để bà ta vui vẻ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng mà mặc kệ cô làm thế nào cũng đều uổng công Hách Ảnh cuống lên, bà ta vội vàng dịu lại, nhẹ giọng nói: "Là mẹ không tốt, nói năng quá đáng, con đừng để trong lòng, sẽ không tốt cho đứa trẻ”
Lê Hân Dư chớp mắt, ép nước mắt chảy ngược vào trong.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng cô không chừa đường lùi cho Hách Ánh, kiên quyết từ chối: “Con không thử tủy cho Lăng Niệm Sơ
Bây giờ, ngay cả hành động của cô hơi mạnh một chút cũng sẽ ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên cô tuyệt đối không đi chọc ối lấy máu cuống rốn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngay cả khi cô bình an sinh con thì chắc chắn con của cô vẫn yếu hơn những đứa trẻ khác. Cô không cho phép con của mình chịu bất cứ tổn thương nào nữa.
Nhìn thấy thái độ dứt khoát của Lê Hân Dư, Hách Ảnh liền dịu giọng: “Hân Dư, mẹ biết con là một người tốt bụng, trước đây mẹ có chỗ nào làm không tốt thì cho mẹ xin lỗi. Nhưng con không thể vì nóng giận nhất thời mà cắt đứt đường sống của một đứa trẻ khác” “Mẹ, mẹ chỉ suy nghĩ tới Lăng Niệm Sơ, mẹ có bao giờ nghĩ tới đứa con trong bụng con không? Con của con cũng rất yếu ớt mà.” “Mẹ đã hỏi bác sĩ rồi, con của con tuy yếu hơn những đứa trẻ khác nhưng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lê Hân Dự muốn cười nhưng không cười nổi: “Mẹ, nếu mẹ nhất định phải ép con lên bàn mổ thì con cũng hết cách. Nhưng chỉ cần con tỉnh táo, con nhất định sẽ không đồng ý.
Hách Ảnh định dùng tình cảm và lý lẽ khiến cho Hân Dự mềm lòng: “Hân Dư, bệnh tình của Niệm Sơ đã chuyển biến xấu rồi, nếu không ghép tủy thì nhiều nhất nó có thể sống được nửa năm mà thôi. “Nhưng con của con còn chưa được ba tháng. “Nếu như thử tủy thất bại, thì con có thể từ từ điều dưỡng. Nếu thử thành công, thì làm phẫu thuật lấy đứa bé ra trước là được rồi. Sẽ không ảnh hưởng gì đâu. Hơn nữa làm như vậy còn có thể tích đức nữa đấy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lê Hân Dư thật sự tức giận, hét lên: “Dựa vào cái gì mà con phải làm chuyện tốt để giúp đỡ Lăng Niệm Sơ. Con của con vốn đã yếu ớt mà mọi người còn muốn nó sinh thiếu tháng. Nếu sau này thể chất của đứa bé suy yếu thì ai sẽ đến cứu chữa đây?”
Cô vốn nghĩ bọn họ chỉ muốn chọc ối để lấy máu cuống rốn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Không ngờ bọn họ lại muốn mổ bắt con cô ra trước tháng để làm phẫu thuật cho Lắng Niệm Sơ.
Mạng sống của Lăng Niệm Sơ là mạng, còn mạng của con cô không đánh giá sao?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hách Ảnh khuyên nhủ: “Con cũng đã nói cùng lắm chỉ là thể chất hơi yếu ớt mà thôi, nhưng nếu không làm như vậy thì Niệm Sơ sẽ chết.”
Nếu không phải bảo vệ đứa bé không thể cử động mạnh thì nhất định Lê Hân Dư sẽ nhịn không được mà nhảy dựng từ trên giường lên: “Vậy thì đi chết đi! Nó chết thì có liên quan gì tới con, tại sao con phải hy sinh con của mình mà đi cứu nó chứ?” ТrцуeлAРР.cом trang web cậ*p nhật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lời này nghe thật chói tai.
Vẻ mặt Hách Ảnh nhất thời trở nên lạnh lùng, muốn mằng cô là đồ ngoan cổ, nhưng lại không dám, sợ tâm trạng cô bị kích động, hại đứa bé bị sảy thai.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lăng Diệu kéo Hách Ánh lại, bảo Lê Ngưng xoa dịu tâm trạng của Lê Hân Dư, sau đó anh kéo thẳng Hách Ảnh ra khỏi phòng.
Anh nghiêm mặt nói: “Mẹ, mẹ đừng nói những chuyện đó với Hân Dư có được không? Tình trạng bây giờ của cô ấy vẫn chưa ổn định. “Nhưng sớm muộn gì Hân Dư cũng phải biết những chuyện này, nói sớm để con bé chuẩn bị tâm lý.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hách Ánh cũng vô cùng tức giận. “Vậy thì chết đi!” sao Hân Dư có thể nói ra được những lời như vậy chứ?
Hách Ánh ra khỏi phòng bệnh thì nổi nóng với Lăng Diệu: "Đừng quên con đã đồng ý với mẹ chuyện gì. Nếu Lê Hân Dư khăng khăng không chịu thử tủy, cho dù để Lâm Dĩ Thuần giúp nó mang thai thì cũng phải sinh đứa bé ra cho mẹ. Niệm Sơ là con của nhà họ Lăng chúng ta, chúng ta không thể để nó chết trong bệnh viện như vậy được. “Mẹ không cần can thiệp chuyện ở đây. Mẹ chỉ cần để ý kỹ Lăng Niệm Sơ và Lâm Dĩ Thuần là được. Con sẽ thuyết phục Hân Dư
Anh nợ em một câu yêu thương!
**********
Chương 433
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tình yêu có thể bị phai nhạt theo thời gian, vết thương có thể được chữa lành theo năm tháng, lòng biết ơn cũng vậy.
Hách Ánh đối xử tốt với cô thế nào Lê Hân Dư vẫn luôn ghi nhớ. Cho nên cô mới từng bước nhường nhịn bà ta, để bà ta vui vẻ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng mà mặc kệ cô làm thế nào cũng đều uổng công Hách Ảnh cuống lên, bà ta vội vàng dịu lại, nhẹ giọng nói: "Là mẹ không tốt, nói năng quá đáng, con đừng để trong lòng, sẽ không tốt cho đứa trẻ”
Lê Hân Dư chớp mắt, ép nước mắt chảy ngược vào trong.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng cô không chừa đường lùi cho Hách Ánh, kiên quyết từ chối: “Con không thử tủy cho Lăng Niệm Sơ
Bây giờ, ngay cả hành động của cô hơi mạnh một chút cũng sẽ ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên cô tuyệt đối không đi chọc ối lấy máu cuống rốn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngay cả khi cô bình an sinh con thì chắc chắn con của cô vẫn yếu hơn những đứa trẻ khác. Cô không cho phép con của mình chịu bất cứ tổn thương nào nữa.
Nhìn thấy thái độ dứt khoát của Lê Hân Dư, Hách Ảnh liền dịu giọng: “Hân Dư, mẹ biết con là một người tốt bụng, trước đây mẹ có chỗ nào làm không tốt thì cho mẹ xin lỗi. Nhưng con không thể vì nóng giận nhất thời mà cắt đứt đường sống của một đứa trẻ khác” “Mẹ, mẹ chỉ suy nghĩ tới Lăng Niệm Sơ, mẹ có bao giờ nghĩ tới đứa con trong bụng con không? Con của con cũng rất yếu ớt mà.” “Mẹ đã hỏi bác sĩ rồi, con của con tuy yếu hơn những đứa trẻ khác nhưng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lê Hân Dự muốn cười nhưng không cười nổi: “Mẹ, nếu mẹ nhất định phải ép con lên bàn mổ thì con cũng hết cách. Nhưng chỉ cần con tỉnh táo, con nhất định sẽ không đồng ý.
Hách Ảnh định dùng tình cảm và lý lẽ khiến cho Hân Dự mềm lòng: “Hân Dư, bệnh tình của Niệm Sơ đã chuyển biến xấu rồi, nếu không ghép tủy thì nhiều nhất nó có thể sống được nửa năm mà thôi. “Nhưng con của con còn chưa được ba tháng. “Nếu như thử tủy thất bại, thì con có thể từ từ điều dưỡng. Nếu thử thành công, thì làm phẫu thuật lấy đứa bé ra trước là được rồi. Sẽ không ảnh hưởng gì đâu. Hơn nữa làm như vậy còn có thể tích đức nữa đấy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lê Hân Dư thật sự tức giận, hét lên: “Dựa vào cái gì mà con phải làm chuyện tốt để giúp đỡ Lăng Niệm Sơ. Con của con vốn đã yếu ớt mà mọi người còn muốn nó sinh thiếu tháng. Nếu sau này thể chất của đứa bé suy yếu thì ai sẽ đến cứu chữa đây?”
Cô vốn nghĩ bọn họ chỉ muốn chọc ối để lấy máu cuống rốn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Không ngờ bọn họ lại muốn mổ bắt con cô ra trước tháng để làm phẫu thuật cho Lắng Niệm Sơ.
Mạng sống của Lăng Niệm Sơ là mạng, còn mạng của con cô không đánh giá sao?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hách Ảnh khuyên nhủ: “Con cũng đã nói cùng lắm chỉ là thể chất hơi yếu ớt mà thôi, nhưng nếu không làm như vậy thì Niệm Sơ sẽ chết.”
Nếu không phải bảo vệ đứa bé không thể cử động mạnh thì nhất định Lê Hân Dư sẽ nhịn không được mà nhảy dựng từ trên giường lên: “Vậy thì đi chết đi! Nó chết thì có liên quan gì tới con, tại sao con phải hy sinh con của mình mà đi cứu nó chứ?” ТrцуeлAРР.cом trang web cậ*p nhật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lời này nghe thật chói tai.
Vẻ mặt Hách Ảnh nhất thời trở nên lạnh lùng, muốn mằng cô là đồ ngoan cổ, nhưng lại không dám, sợ tâm trạng cô bị kích động, hại đứa bé bị sảy thai.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lăng Diệu kéo Hách Ánh lại, bảo Lê Ngưng xoa dịu tâm trạng của Lê Hân Dư, sau đó anh kéo thẳng Hách Ảnh ra khỏi phòng.
Anh nghiêm mặt nói: “Mẹ, mẹ đừng nói những chuyện đó với Hân Dư có được không? Tình trạng bây giờ của cô ấy vẫn chưa ổn định. “Nhưng sớm muộn gì Hân Dư cũng phải biết những chuyện này, nói sớm để con bé chuẩn bị tâm lý.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hách Ánh cũng vô cùng tức giận. “Vậy thì chết đi!” sao Hân Dư có thể nói ra được những lời như vậy chứ?
Hách Ánh ra khỏi phòng bệnh thì nổi nóng với Lăng Diệu: "Đừng quên con đã đồng ý với mẹ chuyện gì. Nếu Lê Hân Dư khăng khăng không chịu thử tủy, cho dù để Lâm Dĩ Thuần giúp nó mang thai thì cũng phải sinh đứa bé ra cho mẹ. Niệm Sơ là con của nhà họ Lăng chúng ta, chúng ta không thể để nó chết trong bệnh viện như vậy được. “Mẹ không cần can thiệp chuyện ở đây. Mẹ chỉ cần để ý kỹ Lăng Niệm Sơ và Lâm Dĩ Thuần là được. Con sẽ thuyết phục Hân Dư
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bình luận facebook