Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2159.html
Chương 2159: Đón tiếp (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Trước đây nó khao khát được sống bao nhiêu, bây giờ lại có nhiều oán hận bấy nhiêu
Tôi không cách nào hóa giải nỗi oán hận này của nó
Chắc tôi có thể dùng năng lực của Quách Ngọc Khiết, những năng lực ấy cụ thể là gì, phát triển thêm bước nữa nó sẽ làm được gì, tôi lại không biết
Cô ấy chưa kịp có được cơ hội ấy, đã bị giết chết
Và cô ấy cũng không còn cơ hội ấy nữa, tôi cũng không thể khiển năng lực của cô ấy phát triển thêm bước nữa.
Năng lực của những người khác không có tác dụng với thằng bé này
Cuối cùng thằng bé đã di chuyển ánh mắt, khẽ liếc nhìn xác chết của mình.
Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài.
Chợt thấy hình hài bé xíu ấy đột nhiên trương nở,2tựa như một quả bóng được bơm đầy hơi.
Trước đây tôi từng chứng kiến cảnh tượng này, bây giờ lại hiện ra trọn vẹn ngay trước mặt tôi
Máy biến thành pháo hoa, dù trong màn đêm, cũng không thể che lấp mùi tanh và cơn mưa máu đỏ ngòm.
Lúc này Tân Sơ đã đến nơi, lập tức nôn khan, buộc phải ngoảnh đầu qua chỗ khác, tránh xa cảnh tượng này.
Mặt thằng bé vẫn vô cảm
Tiêu hủy xác của mình, mà nó không chút luyến tiếc và buồn bã.
Nó đã thành ác ma.
Mà ác ma thì không có tình cảm
Nó quay đầu qua, hình như đang kiếm gì đó
Sau khi xác định được hướng, nó cứ nhắm hướng ấy mà tiến tới
Tôi không biết nơi đó là đầu, nhưng một con ác ma muốn tìm gì, tôi vẫn có thể tưởng9tượng được.
Tôi định bám theo thì bị Tần Sơ kéo lại
“Cậu định làm gì?” Anh ta hỏi thể xong, tôi lại không biết phải trả lời thế nào
“Cậu..
còn tội nghiệp cho nó à.” Tần Sơ tỏ ra rối bời, sắc mặt vốn đã tệ, hiện giờ biểu cảm của anh ta càng tệ hơn, cũng không biết là do cơn buồn nôn vừa rồi, hay do thái độ của tôi
“Chỉ đi xem thử...” “Nó đã chết rồi, sắp biến thành ma vương rồi, cậu bám theo thì đã sao chứ? Không phải cậu muốn tìm hổ đen sao?” Tần Sơ ngắt lời tôi: “Rốt cuộc cậu có muốn trở về không? Phải chăng bên đó..
còn tệ hơn những gì cậu nói?” Anh ta bắt đầu ngờ vực, bàn tay đang níu tôi lại đã buông ra, tựa như sợ hãi câu6trả lời của tôi, lùi lại một bước
“Tôi cũng không biết bên đó ra sao rồi.” Tôi đáp: “Nếu không ai phản kháng, sẽ sụp đổ rất nhanh.” Khuôn mặt đang tái xanh của Tần Sơ đã chuyển qua tái mét: “Sẽ trở nên, giống hệt, bên này?” Anh ta nhọc nhằn hỏi, tựa như đang trải qua tranh đấu nội tâm
“Vẫn chưa.” “Sao cậu biết?” Tần Sơ buột miệng hỏi
“Vì chúng ta vẫn còn là người có năng lực.” Tôi có thể cảm nhận thấy năng lượng trong cơ thể mình, cũng có thể cảm nhận thấy dây xích quấn trên thân mình, chưa kể, thể giới tôi nhìn thấy vẫn nghiêng về màu đen, có một số dấu vết màu trắng dính ở trong thế giới tương lại
Cũng như màu trắng trong thế giới hiện thực, có những dấu0vết màu đen.
Hai bên vẫn chưa dung hợp hoàn toàn.
Chuyện này cũng không lạ.
Dẫu gì cũng đến mấy tỷ người và không gian của Trái đất lớn như thế
Mất đi kẻ kế nhiệm của cái thứ mới, ma vương mạnh ai nấy tấn công, muốn nuốt chửng thế giới hiện thực, đâu có dễ
Tôi nhìn về phía thằng bé đang bay xa dần
“Cho nên bây giờ cậu vẫn còn thấy tội nghiệp, tội nghiệp cho thằng bé ấy? Có phải cũng vì vậy..
có phải cậu không muốn làm hại nơi này? Hay còn có trăn trở nào khác? Lo sợ cho mạng sống con người?” Tần Sơ đã bình tĩnh lại, bắt đầu chất vấn tôi.
Tôi nhìn Tần Sơ
“Anh còn mong muốn trở về không? Về lại trước đây?”
Tần Sơ im lặng không đáp
“Hay là, anh muốn nơi này cũng trở7nên giống như bên đó.” Tẩn Sơ vẫn không đáp
“Anh từng nghĩ..
mình muốn sống trong một thế giới như thế nào chưa?” Tôi hỏi tiếp.
Tần Sơ lắc đầu: “Chưa
Trước đây cũng chưa từng, sau khi chết lại càng không
Tôi có thể chắc chắn là mình không muốn chết
Không ai muốn chết cả
Nhưng cũng không ai sống mãi
Biển thành ma cũng tốt, nhưng sau khi một người, rồi hai người biến thành ma, mọi người đều biến thành ma, thế giới này sẽ không còn tốt lành nữa.” Lúc nói những lời này, anh ta cực kì điềm tĩnh, có điều vẻ mặt lại hung tợn
Tương lai này không phải là tương lai mà một người bình thường mong muốn, nhưng sau khi nhìn thấy tương lai như vậy, cũng không có ai hài lòng hoàn toàn với thế giới hiện thực
Vốn dĩ cũng đã không hài lòng hoàn toàn
“Cậu đang do dự những điều này? Chuyện như vậy, ai có thể nghĩ ra chứ?” Tần Sơ thở hắt ra một hơi
Tôi lại nghĩ đến Diệp Thanh
Liễu Triệt chỉ muốn đuổi ma vương đi, để thế giới hiện thực giữ được sự sạch sẽ
Thời Liễu Triệt sống, còn có vô số quái vật chịu cho họ sai khiến
Đó là một thế giới khác với thế giới hiện thực
Có lẽ ông ta đã rất hài lòng với thế giới
Thế nhưng, ma xuất hiện, người có năng lực và linh hồn lần lượt xuất hiện, thế giới đã khác đi.
“Địa Phủ” phải chăng ngay từ đầu đã tồn tại, Quỷ Sai lại có vai trò gì, những chuyện ấy đều phải đặt lại dấu chấm hỏi.
Thế giới hiện thực ấy đã không khiến Diệp Thanh hài lòng nữa.
Anh ta cũng đã suy nghĩ ra một thế giới khác khiến anh ta hài lòng.
Ít nhất, thì đã có điều chỉnh đối với thế giới hiện nay.
Tôi thì sao?
Giao chuyện này cho Diệp Thanh, tôi chỉ cần nghịch chuyển thời gian của cả thế giới là xong? Tôi dõi mắt trông về phía thằng bé đã đi xa, trong tầm nhìn không chỉ có thằng bé với âm khí ác ý đang tỏa ra khắp thân kia
Tôi nghĩ đến những người đã chết, những người bị ma vương giết, bị người giết và cả những người tôi vừa gặp, Tô Tiểu Vũ mê muội trong năng lực, Trình Cửu yếu đuối trong người tình dịu dàng, và, Trình Lân đã buông xuôi...
Bên cạnh tôi còn đang có một Tẩn Sơ dao động và hoang mang.
Hình như chỉ có Diệp Thanh là có mục tiêu kiên định
Cả những người trong Thanh Diệp, cũng chỉ là tin tưởng Diệp Thanh mà thôi
À, còn có Thang Ngữ đã mất lý trí, biến thành quái vật nữa
Anh ta có thể buông bỏ thân phận người có năng lực..
khoảnh khắc ấy, chắc anh ta cũng đang có mục tiêu kiên định
Tôi nhìn thẳng bé sắp biến mất, đột nhiên nghe thấy âm thanh của dây xích
Tôi ngẩng lên, nhìn thấy hổ đen khổng lồ ở đằng xa
Tần Sơ hít ngược một hơi, hoảng hốt la lên: “Ở đó!” Trong không trung lại xuất hiện vô số dây xích
Trong thế giới màu đen xám, tựa như đã bị rót sữa bò vào, bắt đầu đục ngầu.
Tôi bịt tai lại, nhưng không thể ngăn những âm thanh rót vào đầu
Tôi đã nghe thấy tiếng cháy nổ
“..
nổ súng!” “Phóng đạn!” “Nổ súng! Bắn! Bắn!” “Mẹ kiếp! Súng không ăn thua!” Tiếng súng, tiếng nổ vang lên liên hồi, còn có tiếng chấn động ầm ầm do nhà cửa sụp đổ
Những âm thanh ồn ào kia đột nhiên tắt ngấm
Tai tôi bị ù một trận
Tiếng khóc của trẻ con từ xa vắng lại
“Mẹ..
đừng giết con...” Tôi giật mình, chợt cảm thấy một nỗi đau buồn cực lớn tràn vào ý thức của tôi
Tôi mở mắt ra, trong đống đổ nát hiện lên một con đường.
Trên con đường tối om, có hoa tươi đua nở, có những con thú nhỏ đáng yêu đang nô đùa, đuổi bắt nhau trong khóm hoa
Tôi đã nghe thấy tiếng động cơ soạt soạt và tiếng máy móc ma sát
Cúi đầu xuống, có xe đồ chơi, người đồ chơi nho nhỏ không ngừng băng qua băng lại trong khóm hoa.
Con đường đã vươn dài ngay dưới chân tôi
Thằng bé đã biến mất giờ xuất hiện ở cuối con đường
Nó đang đứng bất động ở đó.
Hồi lâu sau, tôi đã nhìn thấy nó khấp khởi bước thấp bước cao men theo con đường, đi về phía tôi.
Nó dần tăng tốc, chuyển qua chạy bước nhỏ
Có thứ gì đó đã xuyên qua người tôi, từ sau lưng tôi đi đến trước mặt
Tôi nhìn thấy một bóng lưng lại dang đôi tay ra.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tôi không cách nào hóa giải nỗi oán hận này của nó
Chắc tôi có thể dùng năng lực của Quách Ngọc Khiết, những năng lực ấy cụ thể là gì, phát triển thêm bước nữa nó sẽ làm được gì, tôi lại không biết
Cô ấy chưa kịp có được cơ hội ấy, đã bị giết chết
Và cô ấy cũng không còn cơ hội ấy nữa, tôi cũng không thể khiển năng lực của cô ấy phát triển thêm bước nữa.
Năng lực của những người khác không có tác dụng với thằng bé này
Cuối cùng thằng bé đã di chuyển ánh mắt, khẽ liếc nhìn xác chết của mình.
Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài.
Chợt thấy hình hài bé xíu ấy đột nhiên trương nở,2tựa như một quả bóng được bơm đầy hơi.
Trước đây tôi từng chứng kiến cảnh tượng này, bây giờ lại hiện ra trọn vẹn ngay trước mặt tôi
Máy biến thành pháo hoa, dù trong màn đêm, cũng không thể che lấp mùi tanh và cơn mưa máu đỏ ngòm.
Lúc này Tân Sơ đã đến nơi, lập tức nôn khan, buộc phải ngoảnh đầu qua chỗ khác, tránh xa cảnh tượng này.
Mặt thằng bé vẫn vô cảm
Tiêu hủy xác của mình, mà nó không chút luyến tiếc và buồn bã.
Nó đã thành ác ma.
Mà ác ma thì không có tình cảm
Nó quay đầu qua, hình như đang kiếm gì đó
Sau khi xác định được hướng, nó cứ nhắm hướng ấy mà tiến tới
Tôi không biết nơi đó là đầu, nhưng một con ác ma muốn tìm gì, tôi vẫn có thể tưởng9tượng được.
Tôi định bám theo thì bị Tần Sơ kéo lại
“Cậu định làm gì?” Anh ta hỏi thể xong, tôi lại không biết phải trả lời thế nào
“Cậu..
còn tội nghiệp cho nó à.” Tần Sơ tỏ ra rối bời, sắc mặt vốn đã tệ, hiện giờ biểu cảm của anh ta càng tệ hơn, cũng không biết là do cơn buồn nôn vừa rồi, hay do thái độ của tôi
“Chỉ đi xem thử...” “Nó đã chết rồi, sắp biến thành ma vương rồi, cậu bám theo thì đã sao chứ? Không phải cậu muốn tìm hổ đen sao?” Tần Sơ ngắt lời tôi: “Rốt cuộc cậu có muốn trở về không? Phải chăng bên đó..
còn tệ hơn những gì cậu nói?” Anh ta bắt đầu ngờ vực, bàn tay đang níu tôi lại đã buông ra, tựa như sợ hãi câu6trả lời của tôi, lùi lại một bước
“Tôi cũng không biết bên đó ra sao rồi.” Tôi đáp: “Nếu không ai phản kháng, sẽ sụp đổ rất nhanh.” Khuôn mặt đang tái xanh của Tần Sơ đã chuyển qua tái mét: “Sẽ trở nên, giống hệt, bên này?” Anh ta nhọc nhằn hỏi, tựa như đang trải qua tranh đấu nội tâm
“Vẫn chưa.” “Sao cậu biết?” Tần Sơ buột miệng hỏi
“Vì chúng ta vẫn còn là người có năng lực.” Tôi có thể cảm nhận thấy năng lượng trong cơ thể mình, cũng có thể cảm nhận thấy dây xích quấn trên thân mình, chưa kể, thể giới tôi nhìn thấy vẫn nghiêng về màu đen, có một số dấu vết màu trắng dính ở trong thế giới tương lại
Cũng như màu trắng trong thế giới hiện thực, có những dấu0vết màu đen.
Hai bên vẫn chưa dung hợp hoàn toàn.
Chuyện này cũng không lạ.
Dẫu gì cũng đến mấy tỷ người và không gian của Trái đất lớn như thế
Mất đi kẻ kế nhiệm của cái thứ mới, ma vương mạnh ai nấy tấn công, muốn nuốt chửng thế giới hiện thực, đâu có dễ
Tôi nhìn về phía thằng bé đang bay xa dần
“Cho nên bây giờ cậu vẫn còn thấy tội nghiệp, tội nghiệp cho thằng bé ấy? Có phải cũng vì vậy..
có phải cậu không muốn làm hại nơi này? Hay còn có trăn trở nào khác? Lo sợ cho mạng sống con người?” Tần Sơ đã bình tĩnh lại, bắt đầu chất vấn tôi.
Tôi nhìn Tần Sơ
“Anh còn mong muốn trở về không? Về lại trước đây?”
Tần Sơ im lặng không đáp
“Hay là, anh muốn nơi này cũng trở7nên giống như bên đó.” Tẩn Sơ vẫn không đáp
“Anh từng nghĩ..
mình muốn sống trong một thế giới như thế nào chưa?” Tôi hỏi tiếp.
Tần Sơ lắc đầu: “Chưa
Trước đây cũng chưa từng, sau khi chết lại càng không
Tôi có thể chắc chắn là mình không muốn chết
Không ai muốn chết cả
Nhưng cũng không ai sống mãi
Biển thành ma cũng tốt, nhưng sau khi một người, rồi hai người biến thành ma, mọi người đều biến thành ma, thế giới này sẽ không còn tốt lành nữa.” Lúc nói những lời này, anh ta cực kì điềm tĩnh, có điều vẻ mặt lại hung tợn
Tương lai này không phải là tương lai mà một người bình thường mong muốn, nhưng sau khi nhìn thấy tương lai như vậy, cũng không có ai hài lòng hoàn toàn với thế giới hiện thực
Vốn dĩ cũng đã không hài lòng hoàn toàn
“Cậu đang do dự những điều này? Chuyện như vậy, ai có thể nghĩ ra chứ?” Tần Sơ thở hắt ra một hơi
Tôi lại nghĩ đến Diệp Thanh
Liễu Triệt chỉ muốn đuổi ma vương đi, để thế giới hiện thực giữ được sự sạch sẽ
Thời Liễu Triệt sống, còn có vô số quái vật chịu cho họ sai khiến
Đó là một thế giới khác với thế giới hiện thực
Có lẽ ông ta đã rất hài lòng với thế giới
Thế nhưng, ma xuất hiện, người có năng lực và linh hồn lần lượt xuất hiện, thế giới đã khác đi.
“Địa Phủ” phải chăng ngay từ đầu đã tồn tại, Quỷ Sai lại có vai trò gì, những chuyện ấy đều phải đặt lại dấu chấm hỏi.
Thế giới hiện thực ấy đã không khiến Diệp Thanh hài lòng nữa.
Anh ta cũng đã suy nghĩ ra một thế giới khác khiến anh ta hài lòng.
Ít nhất, thì đã có điều chỉnh đối với thế giới hiện nay.
Tôi thì sao?
Giao chuyện này cho Diệp Thanh, tôi chỉ cần nghịch chuyển thời gian của cả thế giới là xong? Tôi dõi mắt trông về phía thằng bé đã đi xa, trong tầm nhìn không chỉ có thằng bé với âm khí ác ý đang tỏa ra khắp thân kia
Tôi nghĩ đến những người đã chết, những người bị ma vương giết, bị người giết và cả những người tôi vừa gặp, Tô Tiểu Vũ mê muội trong năng lực, Trình Cửu yếu đuối trong người tình dịu dàng, và, Trình Lân đã buông xuôi...
Bên cạnh tôi còn đang có một Tẩn Sơ dao động và hoang mang.
Hình như chỉ có Diệp Thanh là có mục tiêu kiên định
Cả những người trong Thanh Diệp, cũng chỉ là tin tưởng Diệp Thanh mà thôi
À, còn có Thang Ngữ đã mất lý trí, biến thành quái vật nữa
Anh ta có thể buông bỏ thân phận người có năng lực..
khoảnh khắc ấy, chắc anh ta cũng đang có mục tiêu kiên định
Tôi nhìn thẳng bé sắp biến mất, đột nhiên nghe thấy âm thanh của dây xích
Tôi ngẩng lên, nhìn thấy hổ đen khổng lồ ở đằng xa
Tần Sơ hít ngược một hơi, hoảng hốt la lên: “Ở đó!” Trong không trung lại xuất hiện vô số dây xích
Trong thế giới màu đen xám, tựa như đã bị rót sữa bò vào, bắt đầu đục ngầu.
Tôi bịt tai lại, nhưng không thể ngăn những âm thanh rót vào đầu
Tôi đã nghe thấy tiếng cháy nổ
“..
nổ súng!” “Phóng đạn!” “Nổ súng! Bắn! Bắn!” “Mẹ kiếp! Súng không ăn thua!” Tiếng súng, tiếng nổ vang lên liên hồi, còn có tiếng chấn động ầm ầm do nhà cửa sụp đổ
Những âm thanh ồn ào kia đột nhiên tắt ngấm
Tai tôi bị ù một trận
Tiếng khóc của trẻ con từ xa vắng lại
“Mẹ..
đừng giết con...” Tôi giật mình, chợt cảm thấy một nỗi đau buồn cực lớn tràn vào ý thức của tôi
Tôi mở mắt ra, trong đống đổ nát hiện lên một con đường.
Trên con đường tối om, có hoa tươi đua nở, có những con thú nhỏ đáng yêu đang nô đùa, đuổi bắt nhau trong khóm hoa
Tôi đã nghe thấy tiếng động cơ soạt soạt và tiếng máy móc ma sát
Cúi đầu xuống, có xe đồ chơi, người đồ chơi nho nhỏ không ngừng băng qua băng lại trong khóm hoa.
Con đường đã vươn dài ngay dưới chân tôi
Thằng bé đã biến mất giờ xuất hiện ở cuối con đường
Nó đang đứng bất động ở đó.
Hồi lâu sau, tôi đã nhìn thấy nó khấp khởi bước thấp bước cao men theo con đường, đi về phía tôi.
Nó dần tăng tốc, chuyển qua chạy bước nhỏ
Có thứ gì đó đã xuyên qua người tôi, từ sau lưng tôi đi đến trước mặt
Tôi nhìn thấy một bóng lưng lại dang đôi tay ra.