Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2164.html
Chương 2164: Cuộc sống (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tôi giật mình mở mắt ra, liền nhìn thấy ánh nắng chói mắt.
“Anh ơi! Dậy đi! Muộn mất rồi! Tiêu rồi, tiêu rồi!” Em gái la lớn: “Hôm nay em thi cuối kỳ đóooooooooo...”
Tôi bịt tai lại, ngã người ra giường
Em gái vừa rồi còn vừa kéo tôi vừa la oai oái, giờ đã đùng đùng chạy ra ngoài
Tối nhìn ánh nắng chiếu sáng khắp phòng, quay đầu qua, nhìn thấy cửa phòng ngủ đang mở toang
Bên ngoài là một chuỗi tiếng động loảng xoảng lổn xổn, không biết em gái đang làm gì
Tiếng tru tréo của nó chốc chốc lại vang lên
Cạnh cửa phòng là kệ sách
Phần lớn chỉ để đồ vật linh tinh, còn có sách giáo trình chưa thu dọn sau khi tốt nghiệp
Cả sách2giáo khoa thời tiểu học, cũng đang chất đầy nóc kệ
“Sao anh còn chưa dậy!!! Anh không đi làm à!!!” Em gái đi ngang qua phòng, không buồn quay đầu qua, cứ ngoác mồm la lớn
“Hôm nay anh đến khu chung cư mà
Mấy giờ rồi?” Tôi cầm di động ở tủ đầu giường lên: “Mới 8 giờ
10 giờ xe chuyển nhà mới đến.” Em gái lại đi ngang qua phòng, đã thay đồ xong, trong lúc bận sấp mặt vẫn tranh thủ lườm tôi một cái
“Đừng có lườm anh.” Tôi ngồi dậy trên giường: Tối qua anh đã nói với em rồi, bảo em về trường buổi tối, sáng thì khỏi phải chạy đua với thời gian
Em cứ nằng nặc đòi theo tụi anh đi ăn đồ nướng.”9Tôi vừa thay quần áo, vừa nói tiếp: “Em đừng vùng vẫy nữa, chuẩn bị thi lại đi.” “Hứ! 9 giờ mới thi, vẫn còn kịp!” Em gái thò cổ vào, lại lườm tôi cái nữa, rồi chạy vù đi
“Sâm” một tiếng, cửa nhà mở ra rồi tức tốc đóng lại
Tiếng đóng cửa vẫn đang vang vọng trong nhà
Đầu tôi chợt đau ê ẩm
Tối qua chỉ uống mấy lon bia, nhưng bây giờ tựa như vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu đột nhiên cứ nặng trìu trịu.
Tôi chậm chạp thay đồ xong, vào nhà vệ sinh rửa ráy xong xuôi
Lục thử tủ lạnh và nhà bếp, không ngoài dự liệu, trong nhà không còn gì để ăn
Tôi bắt đầu thấy nhớ cha mẹ
Phải thứ tư họ mới về
Hôm qua6còn gửi ảnh chụp cảnh bắn pháo hoa trên du thuyền cho chúng tôi, à, có cả bữa đại tiệc hải sản mà họ ăn tối qua nữa
Nếu không phải thế, em gái đã không lên cơn tham ăn, nằng nặc đòi theo tôi đi ăn đồ nướng
Vừa nhớ đến tối qua, di động của tôi đã đổ chuông
A Thụy gọi
“Sao sớm thế đã gọi cho tôi rồi?” Tôi nghe máy, hỏi ngay
“Chìa khóa của anh đang ở chỗ tôi nè, đại ca.” Tí Còi làu bàu
Tôi chợt ngớ ra, về phòng tìm một lượt, nhận ra quả thực đã thiếu mất chìa khóa
Tối qua về em gái mở cửa, nên tôi không để ý chuyện này
“Ừ
Bây giờ cậu đang ở đâu? Ở đơn vị các cậu à?”0“Sắp tới rồi
Dậy muộn, suýt đi trễ ...” Tô Còi than thở
“Haiz
Mấy đứa thật là
Em gái tôi cũng vừa phóng ra khỏi nhà.” Tôi bật cười
“Không phải nó sắp thi sao? Hôm qua còn nói, hôm nay phải thi mà?” “Đúng rồi, kỳ thi cuối kỳ đầu tiên của năm nhất đại học, thi toàn trường” Tôi cười trên đau khổ của nó
“Anh làm anh gì mà quá đáng thế.” Tí Còi ngoài miệng nói thế, nhưng tiếng cười vẫn vang ra từ trong di động
Cậu ta ngừng cười: “Không đến kịp thật à?” “Đâu có, còn kịp
Có điều bị mất bữa sáng
Nó cuống quýt vắt giò lên chạy, không biết sẽ thi thế nào đây.” Tôi vừa nói, vừa thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài7ăn sáng
“Vậy thì tốt
Anh chưa ra khỏi nhà luôn à? Hôm nay anh không cần đến đơn vị đúng không? Vậy để hết giờ làm việc tối đến chỗ anh? Hay anh qua lấy chìa khóa luôn bây giờ?” Tô Còi hỏi
Tôi đã nghe thấy âm báo tên trạm của xe buýt ở đầu dây bên kia
“Đợi chút, tôi tới rồi, xuống xe đây.” Tí Còi nói xong thì la lớn ở đầu dây bên kia: “Cho qua, làm phiền trảnh chỗ.” Tôi đợi một lát, mới đáp: “Giờ qua gặp cậu luôn
Từ đơn vị cậu đến khu chung cư cũng thuận đường mà.” “À, phải rồi, hôm nay anh phải giúp họ chuyển nhà mà.” “Đúng vậy
Có hai hộ đều là người già, con cái đi vắng, bọn tôi phải qua giúp.”
“Giải tỏa mà cũng không chịu về” “Người ta có xem trọng chút tiền vặt ấy đâu, kiểm đô la ở nước ngoài mà
Mở công ty riêng.” “Vậy mà gia đình họ vẫn ở trong khu chung cư ấy? Nhà cũ nên không nỡ đi à?” Tô Còi tò mò hỏi
“Hàng xóm lâu năm, đều rất thân thiết
Lần này di dời, còn đặc biệt chọn nhà ngay kế bên nhau, mọi người sống cùng một chỗ, cho nó vui.” Tôi một tay cầm máy, một tay mở cửa
“Vậy cũng hay nhỉ
Bên nhà tôi thì không có hàng xóm lâu năm
Căn hộ Bạch Bạch chọn tuy nằm ở đoạn đường rất tốt, nhưng khu lâu mới toanh, nên không quen ai
Sau này chắc cũng sẽ thân nhau thôi.” “Cậu như vậy chi bằng lúc đó mua nhà cùng lúc với A Quang luôn
Hai cậu ở sát vách nhau, vui biết mấy
Không phải Kỳ Bạch thường cùng vợ cậu ấy đi dạo sao?” Tỉ Còi không khỏi kêu ca: “Họ mới quen nhau hai năm, mà còn thấp hơn anh em mình
Ở cạnh nhau, cho họ suốt ngày kể tội tụi tôi à?” Tôi phì cười
“Đừng cười, thiệt đó
Hai nàng ấy giờ là một hội
Chèn ép tụi tôi
Gã Béo lần trước đòi đi chơi bắn súng
Vợ cậu ta nói chơi với cậu ta chán phèo, bèn rủ Bạch Bạch, hai người chơi cùng nhau.” “Ồ, Kỳ Bạch nhà cậu giờ cũng biết bắn súng rồi hả? Bắn trúng vòng mấy rồi?” Tôi vừa tán dóc với Tổ Còi, vừa xuống lầu
Lúc tôi ra khỏi khu chung cư, cậu ta cũng đã đến đơn vị, ngắt cuộc gọi với tôi
Tôi tìm được một tiệm bán thức ăn sáng ở cổng khu chung cư
Lúc này người ăn sáng đều là dân công sở, các ông bà già thì đã đi chợ xong từ lâu, đang dọn dẹp trong nhà
Người đàn ông ngồi cùng bàn vừa xì xụp húp mì sợi, vừa cầm di động, chăm chú đọc tin tức trên màn hình
Đó là tin thời sự chính trị, đội quân bảo vệ hòa bình của nước ta chiến đấu ở nước ngoài
Trong đó có một quân nhân ưu tú đã được miêu tả kỹ lưỡng
Mấy hôm trước anh ta đã được lên trang đầu của các phương tiện truyền thông, có không ít fan nữ hâm mộ cuồng nhiệt
Các tư liệu hoặc thật hoặc giả của anh ta đã bị đào bới ra không ít
Tôi thì biết được một chút thông tin thật
Cháu gái anh ta đang làm việc trong thành phố của chúng tôi
Tôi còn từng gặp mặt mấy lần, chưa trò chuyện, chỉ thấy nhau từ xa, quả thật rất xinh đẹp
Đây có lẽ là do nền tảng ưu tú của gia tộc
Còn nghe được vài tin đồn hành lang, bảo cô ấy là hoa trên núi tuyết.
So với đó, thì cô bạn học họ Quách nổi tiếng trong trường thời đại học tương đối dễ gần.
Năm nay lúc họp mặt cựu sinh viên, vẫn thấy cô ấy nhiệt tình sôi nổi, gặp ai cũng dễ kết thân
Tối qua lúc ăn khuya với Tí Còi và Gã Béo, ba chúng tôi còn nhắc đến chuyện này.
Đây cũng là một loại tài năng
Tôi mong sao tính em gái mình giống Quách Ngọc Khiết hơn một chút
Không bị bắt nạt, cũng sẽ không khiến người ta ghét
Hôm qua tôi không nói lời này ra, nói ra chắc chỉ khiến em gái lườm nguýt, còn Gã Béo với Tí Còi cũng sẽ chặt chém tôi
Có khi tôi nghĩ, mình tựa như một ông cụ non, luôn suy nghĩ rất nhiều chuyện vu vơ.
Người đàn ông đang đọc tin tức đã ăn hết sợi mì cuối cùng, nghịch di động thêm một lát, rồi bỏ đi
Tôi cũng ăn xong bữa sáng thật nhanh, đi đến trạm xe buýt
Xe nhanh chóng chạy tới, có điều đang giờ cao điểm sáng nên trong xe sẽ cực kì chật chội
Thời điểm này, do tôi không tìm ra chiếc xe đạp công cộng nào, bằng không tôi cũng không chen lên xe
Tôi ngửa đầu lên, nhọc nhằn thở dốc
Ánh mắt chợt nhìn thấy màn hình truyền hình lắp trên xe buýt
Tivi đang phát tin tức giải trí, quảng cáo album do nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu Cổ Mạch vừa tung ra
Ca sĩ đương nhiên không phải Cổ Mạch, mà là một ngôi sao mới nổi, có điều tiêu điểm của bản tin lại là nhà sản xuất ở phía sau màn sân khấu.
Tôi nhìn tên bài hát đang phát trong bản tin, trong đầu liền nhớ lại vài giai điệu quen thuộc.
Không mấy giây sau, bản tin này đã kết thúc, trong tivi bắt đầu phát nội dung mới.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Anh ơi! Dậy đi! Muộn mất rồi! Tiêu rồi, tiêu rồi!” Em gái la lớn: “Hôm nay em thi cuối kỳ đóooooooooo...”
Tôi bịt tai lại, ngã người ra giường
Em gái vừa rồi còn vừa kéo tôi vừa la oai oái, giờ đã đùng đùng chạy ra ngoài
Tối nhìn ánh nắng chiếu sáng khắp phòng, quay đầu qua, nhìn thấy cửa phòng ngủ đang mở toang
Bên ngoài là một chuỗi tiếng động loảng xoảng lổn xổn, không biết em gái đang làm gì
Tiếng tru tréo của nó chốc chốc lại vang lên
Cạnh cửa phòng là kệ sách
Phần lớn chỉ để đồ vật linh tinh, còn có sách giáo trình chưa thu dọn sau khi tốt nghiệp
Cả sách2giáo khoa thời tiểu học, cũng đang chất đầy nóc kệ
“Sao anh còn chưa dậy!!! Anh không đi làm à!!!” Em gái đi ngang qua phòng, không buồn quay đầu qua, cứ ngoác mồm la lớn
“Hôm nay anh đến khu chung cư mà
Mấy giờ rồi?” Tôi cầm di động ở tủ đầu giường lên: “Mới 8 giờ
10 giờ xe chuyển nhà mới đến.” Em gái lại đi ngang qua phòng, đã thay đồ xong, trong lúc bận sấp mặt vẫn tranh thủ lườm tôi một cái
“Đừng có lườm anh.” Tôi ngồi dậy trên giường: Tối qua anh đã nói với em rồi, bảo em về trường buổi tối, sáng thì khỏi phải chạy đua với thời gian
Em cứ nằng nặc đòi theo tụi anh đi ăn đồ nướng.”9Tôi vừa thay quần áo, vừa nói tiếp: “Em đừng vùng vẫy nữa, chuẩn bị thi lại đi.” “Hứ! 9 giờ mới thi, vẫn còn kịp!” Em gái thò cổ vào, lại lườm tôi cái nữa, rồi chạy vù đi
“Sâm” một tiếng, cửa nhà mở ra rồi tức tốc đóng lại
Tiếng đóng cửa vẫn đang vang vọng trong nhà
Đầu tôi chợt đau ê ẩm
Tối qua chỉ uống mấy lon bia, nhưng bây giờ tựa như vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu đột nhiên cứ nặng trìu trịu.
Tôi chậm chạp thay đồ xong, vào nhà vệ sinh rửa ráy xong xuôi
Lục thử tủ lạnh và nhà bếp, không ngoài dự liệu, trong nhà không còn gì để ăn
Tôi bắt đầu thấy nhớ cha mẹ
Phải thứ tư họ mới về
Hôm qua6còn gửi ảnh chụp cảnh bắn pháo hoa trên du thuyền cho chúng tôi, à, có cả bữa đại tiệc hải sản mà họ ăn tối qua nữa
Nếu không phải thế, em gái đã không lên cơn tham ăn, nằng nặc đòi theo tôi đi ăn đồ nướng
Vừa nhớ đến tối qua, di động của tôi đã đổ chuông
A Thụy gọi
“Sao sớm thế đã gọi cho tôi rồi?” Tôi nghe máy, hỏi ngay
“Chìa khóa của anh đang ở chỗ tôi nè, đại ca.” Tí Còi làu bàu
Tôi chợt ngớ ra, về phòng tìm một lượt, nhận ra quả thực đã thiếu mất chìa khóa
Tối qua về em gái mở cửa, nên tôi không để ý chuyện này
“Ừ
Bây giờ cậu đang ở đâu? Ở đơn vị các cậu à?”0“Sắp tới rồi
Dậy muộn, suýt đi trễ ...” Tô Còi than thở
“Haiz
Mấy đứa thật là
Em gái tôi cũng vừa phóng ra khỏi nhà.” Tôi bật cười
“Không phải nó sắp thi sao? Hôm qua còn nói, hôm nay phải thi mà?” “Đúng rồi, kỳ thi cuối kỳ đầu tiên của năm nhất đại học, thi toàn trường” Tôi cười trên đau khổ của nó
“Anh làm anh gì mà quá đáng thế.” Tí Còi ngoài miệng nói thế, nhưng tiếng cười vẫn vang ra từ trong di động
Cậu ta ngừng cười: “Không đến kịp thật à?” “Đâu có, còn kịp
Có điều bị mất bữa sáng
Nó cuống quýt vắt giò lên chạy, không biết sẽ thi thế nào đây.” Tôi vừa nói, vừa thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài7ăn sáng
“Vậy thì tốt
Anh chưa ra khỏi nhà luôn à? Hôm nay anh không cần đến đơn vị đúng không? Vậy để hết giờ làm việc tối đến chỗ anh? Hay anh qua lấy chìa khóa luôn bây giờ?” Tô Còi hỏi
Tôi đã nghe thấy âm báo tên trạm của xe buýt ở đầu dây bên kia
“Đợi chút, tôi tới rồi, xuống xe đây.” Tí Còi nói xong thì la lớn ở đầu dây bên kia: “Cho qua, làm phiền trảnh chỗ.” Tôi đợi một lát, mới đáp: “Giờ qua gặp cậu luôn
Từ đơn vị cậu đến khu chung cư cũng thuận đường mà.” “À, phải rồi, hôm nay anh phải giúp họ chuyển nhà mà.” “Đúng vậy
Có hai hộ đều là người già, con cái đi vắng, bọn tôi phải qua giúp.”
“Giải tỏa mà cũng không chịu về” “Người ta có xem trọng chút tiền vặt ấy đâu, kiểm đô la ở nước ngoài mà
Mở công ty riêng.” “Vậy mà gia đình họ vẫn ở trong khu chung cư ấy? Nhà cũ nên không nỡ đi à?” Tô Còi tò mò hỏi
“Hàng xóm lâu năm, đều rất thân thiết
Lần này di dời, còn đặc biệt chọn nhà ngay kế bên nhau, mọi người sống cùng một chỗ, cho nó vui.” Tôi một tay cầm máy, một tay mở cửa
“Vậy cũng hay nhỉ
Bên nhà tôi thì không có hàng xóm lâu năm
Căn hộ Bạch Bạch chọn tuy nằm ở đoạn đường rất tốt, nhưng khu lâu mới toanh, nên không quen ai
Sau này chắc cũng sẽ thân nhau thôi.” “Cậu như vậy chi bằng lúc đó mua nhà cùng lúc với A Quang luôn
Hai cậu ở sát vách nhau, vui biết mấy
Không phải Kỳ Bạch thường cùng vợ cậu ấy đi dạo sao?” Tỉ Còi không khỏi kêu ca: “Họ mới quen nhau hai năm, mà còn thấp hơn anh em mình
Ở cạnh nhau, cho họ suốt ngày kể tội tụi tôi à?” Tôi phì cười
“Đừng cười, thiệt đó
Hai nàng ấy giờ là một hội
Chèn ép tụi tôi
Gã Béo lần trước đòi đi chơi bắn súng
Vợ cậu ta nói chơi với cậu ta chán phèo, bèn rủ Bạch Bạch, hai người chơi cùng nhau.” “Ồ, Kỳ Bạch nhà cậu giờ cũng biết bắn súng rồi hả? Bắn trúng vòng mấy rồi?” Tôi vừa tán dóc với Tổ Còi, vừa xuống lầu
Lúc tôi ra khỏi khu chung cư, cậu ta cũng đã đến đơn vị, ngắt cuộc gọi với tôi
Tôi tìm được một tiệm bán thức ăn sáng ở cổng khu chung cư
Lúc này người ăn sáng đều là dân công sở, các ông bà già thì đã đi chợ xong từ lâu, đang dọn dẹp trong nhà
Người đàn ông ngồi cùng bàn vừa xì xụp húp mì sợi, vừa cầm di động, chăm chú đọc tin tức trên màn hình
Đó là tin thời sự chính trị, đội quân bảo vệ hòa bình của nước ta chiến đấu ở nước ngoài
Trong đó có một quân nhân ưu tú đã được miêu tả kỹ lưỡng
Mấy hôm trước anh ta đã được lên trang đầu của các phương tiện truyền thông, có không ít fan nữ hâm mộ cuồng nhiệt
Các tư liệu hoặc thật hoặc giả của anh ta đã bị đào bới ra không ít
Tôi thì biết được một chút thông tin thật
Cháu gái anh ta đang làm việc trong thành phố của chúng tôi
Tôi còn từng gặp mặt mấy lần, chưa trò chuyện, chỉ thấy nhau từ xa, quả thật rất xinh đẹp
Đây có lẽ là do nền tảng ưu tú của gia tộc
Còn nghe được vài tin đồn hành lang, bảo cô ấy là hoa trên núi tuyết.
So với đó, thì cô bạn học họ Quách nổi tiếng trong trường thời đại học tương đối dễ gần.
Năm nay lúc họp mặt cựu sinh viên, vẫn thấy cô ấy nhiệt tình sôi nổi, gặp ai cũng dễ kết thân
Tối qua lúc ăn khuya với Tí Còi và Gã Béo, ba chúng tôi còn nhắc đến chuyện này.
Đây cũng là một loại tài năng
Tôi mong sao tính em gái mình giống Quách Ngọc Khiết hơn một chút
Không bị bắt nạt, cũng sẽ không khiến người ta ghét
Hôm qua tôi không nói lời này ra, nói ra chắc chỉ khiến em gái lườm nguýt, còn Gã Béo với Tí Còi cũng sẽ chặt chém tôi
Có khi tôi nghĩ, mình tựa như một ông cụ non, luôn suy nghĩ rất nhiều chuyện vu vơ.
Người đàn ông đang đọc tin tức đã ăn hết sợi mì cuối cùng, nghịch di động thêm một lát, rồi bỏ đi
Tôi cũng ăn xong bữa sáng thật nhanh, đi đến trạm xe buýt
Xe nhanh chóng chạy tới, có điều đang giờ cao điểm sáng nên trong xe sẽ cực kì chật chội
Thời điểm này, do tôi không tìm ra chiếc xe đạp công cộng nào, bằng không tôi cũng không chen lên xe
Tôi ngửa đầu lên, nhọc nhằn thở dốc
Ánh mắt chợt nhìn thấy màn hình truyền hình lắp trên xe buýt
Tivi đang phát tin tức giải trí, quảng cáo album do nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu Cổ Mạch vừa tung ra
Ca sĩ đương nhiên không phải Cổ Mạch, mà là một ngôi sao mới nổi, có điều tiêu điểm của bản tin lại là nhà sản xuất ở phía sau màn sân khấu.
Tôi nhìn tên bài hát đang phát trong bản tin, trong đầu liền nhớ lại vài giai điệu quen thuộc.
Không mấy giây sau, bản tin này đã kết thúc, trong tivi bắt đầu phát nội dung mới.
Bình luận facebook