Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2161.html
Chương 2161: Dung hợp (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Ánh sáng ấy còn tựa như phép thuật, khiến dây xích trên bầu trời hiện ra nguyên hình
Dây xích đang va chạm nhau, hội tụ thành một khối âm thanh như muốn xé toang màng nhĩ
Tần Sơ ngước đầu há miệng, nhìn khối ánh sáng hình tròn kia
“Là cửa ra vào thế giới khác.” Tôi đã đưa ra phán đoán, nhưng lòng lại thấy hoang mang
cửa ra vào thế giới khác vốn phải có tạo hình như hổ đen mới phải, sao lại đột ngột phát ra ánh sáng? Không chỉ ở đó
Tôi còn nhìn thấy trong bầu trời ở phía xa cũng có dấu vết của dây xích
cửa ra vào dị thế giới đều đã mở ra
Chỉ có cái gần nhất này đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ, những nơi khác, đều chỉ nhìn thấy những cái bóng mờ2mờ
cửa ra vào hình tròn này còn mở rộng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy
Viền mép vốn là nguồn sáng đã không còn cố định nữa, mà hiện ra một trạng thái phát xạ tự nhiên
Nó càng trở nên giống mặt trời hơn
“Đó là..
gì thế?” Tần Sơ khàn giọng hỏi
Cửa ra vào tiếp tục mở rộng, ngoài nguồn sáng ra, nơi ánh sáng đang chiếu rực có bầu trời xanh lam hiện ra
Trong tai tôi lại nghe thấy vô số âm thanh
Thuộc thế giới này, thuộc thế giới kia..
Con người ở hai bên đều không hẹn mà cùng cất lên tiếng la hét hốt hoảng.
Ngoài bầu trời, còn có mây trắng, máy bay, đỉnh của các tòa nhà chọc trời...
“Mở rộng rồi..
sắp dung hợp hoàn toàn rồi.” Tôi lẩm bẩm, có chút thất thần khi nhìn bầu9trời biến thành bóng phản chiếu của thế giới kia.
Tôi đã cảm nhận thấy ấm khí.
Vừa ngoảnh đầu, đã thấy ở đằng xa có ma vương bay vút lên trời như tên lửa, lao nhanh về thế giới hiện thực.
Càng lúc càng có nhiều âm khí bay lên
Tối thu hồi tầm mắt, nhìn về vị trí của Dương Sơn.
đó cũng có âm khí bay lên, nhưng không phải phóng vút lên trời, mà chầm chậm lên cao ẩn chứa một chút chần chừ
Cách xa như thế, tôi vẫn có thể nhận ra một gia đình ba thành viên thông qua năng lực của Nam Cung Diệu
Trình Cửu và Trình Lân đang kéo theo một người phụ nữ có ngoại hình người cá, lơ lửng giữa không trung, không ngừng đến gần thế giới trên không trung kia
Các cửa ra vào dị6không gian trên không trung đều đang mở rộng
Viền mép của chúng tiếp giáp với nhau, cuối cùng đã liên thành một khối.
“Chúng ta..
chúng ta có nên qua đó không?” Tần Sơ hỏi
Tôi phát hiện tôi cũng đã bay giữa không trung từ lúc nào, cũng đang di chuyển về bầu trời
Tôi ngừng lại, nhìn sững thế giới đang hiện ra trên bầu trời
Các âm thanh bên tai vẫn không ngừng vang lên, tiếng la hét kinh hãi đã biến thành tiếng cười và tiếng gọi trước thì tràn đầy vui sướng, sau thì ngập tràn sợ hãi
Tôi đã nhìn thấy chi tiết của thế giới hiện thực.
Tôi nhận ra hai tòa kiến trúc tiêu biểu của thành phố Dân Khánh, cũng tìm thấy xe bọc thép quân dụng đã dừng trên đường phố
Đám đông lúc nhúc như kiển kia hình0như là những quân nhân tôi đã gặp trước đây.
Tôi lại nghe thấy tiếng súng và tiếng pháo, còn có tiếng khóc..
Âm khỉ đầy ở hai thế giới, băng ngang bằng dọc khắp nơi
Dây xích bị âm khí bao trùm, lấp kín hai thế giới
Tôi tìm kiếm trong vô thức, chợt tìm thấy một khu nhà cửa tan nát, tìm ra cổng chính đã bị phá hoại của thôn Sáu Công Nông.
Tôi không thấy con Behemoth kia đâu, cũng không thấy bóng dáng Diệp Thanh đâu.
“Chúng đi rồi! Chúng đi cả rồi!”
Tôi đã nghe thấy tiếng hoan hô tràn ngập vui sướng.
Vừa cúi đầu, liền thấy hai người sống đang ôm nhau trong đống đổ nát
Một nam một nữ, chắc là tình nhân
Họ nhìn thấy tôi, sợ hãi trợn mắt nhìn tôi
“Mày, mày không qua đó sao? Chúng bảo bên đó7có rất nhiều người
Rất nhiều ma vương đã qua đó.” Người đàn ông lắp bắp hỏi, đẩy người phụ nữ ra sau lưng mình
Trong một đống đổ nát khác, có người nhảy ra, hét lớn với tôi: “Giết tao đi! Mày giết tao đi! Tao phải qua đó! Tao phải qua đó!”
“Cứu tôi với..
cứu với!” “Bà xã, em đâu rồi?”
“A á á...”
“Đừng giết tôi...” “Rốt cuộc..
chuyện gì đã xảy ra...” Tôi ngẩng đầu nhìn về thế giới hiện thực
Tôi đã không thể phân biệt rõ những âm thanh ấy rốt cuộc vang lại từ thế giới nào, “Lâm...” Tần Sơ vẫn đang bám theo tôi, nhưng cứ liên tục nhìn lên thế giới hiện thực trong không trung, ngập ngừng muốn nói
“Trễ rồi..
tôi đã trễ một bước?” Tôi có chút hoang mang
Linh hồn tôi bay lên, bay lên thật cao.
Tôi đưa tay ra, không chạm được bất kì thứ gì
Tôi không chạm được cửa ra vào dị không gian, tay tôi thò qua thế giới hiện thực mà không gặp phải trở ngại nào
Tôi ngoái đầu, nhìn thấy cả nhà Trình Lân cũng đã bay tới đây
Trình cửu ôm vợ mình, trông về thế giới hiện thực bằng vẻ mặt đầy khao khát, chốc chốc lại chau mày, lo lắng nhìn các ma vương khác ở xung quanh đang liên tục bay vào trong ấy
Trình Lân vừa dìu mẹ mình, vừa nhìn về phía tôi với vẻ mặt vô cảm
Tôi dõi mắt nhìn họ từ từ bay lên, bóng họ đã đi vào thế giới hiện thực, rồi nhỏ dần, nhỏ dần
Trình Cửu ôm niềm mong mỏi nhìn người vợ trong lòng mình
Trước khi tôi không còn nhìn thấy họ, vẻ mong mỏi trên mặt Trình Cửu đã biến thành khó hiểu
“..
Tại sao...” Tôi nghe thấy tiếng của Trình Cửu đã lùi xa
“Cậu Lâm, bây giờ rốt cuộc..
chúng ta phải làm sao? Có phải cậu nên làm gì đó không?” Tần Sơ đuổi đến cạnh tôi, sốt ruột hỏi
“Tôi..
không biết...” Tay tôi vẫn đang đưa lên, bàn tay ở thế giới hiện thực, cánh tay ở thế giới tương lai
Năng lực của tôi từ trong cơ thể phát tán ra
Tựa như hít thở.
Khí cacbonic được thở ra đi vào không khí, không để lại bất kì dấu vết nào.
Nhưng năng lực của tôi đã gặp phải một lực cản rất thật
Cảm xúc của người ở bên cạnh đang ùa vào ý thức của tôi
Những âm thanh hỗn loạn kia đang trở nên có trật tự hơn
Tôi đã nghe thấy tiếng tim đập
Tiếng tim đập đều đặn khỏe khoắn, báo cho tôi biết, đây là một kỳ tích
Người vẫn còn sống, người đã chết, tinh thần đều không ổn lắm
Bất kể là ma vương thuộc thế giới tương lai, hay người sống ở thế giới hiện thực, đều dựa vào bản năng để lý giải chuyện đang diễn ra trước mắt
Vẫn chưa lắng xuống
Những cảm xúc hoảng loạn này vẫn chưa lắng xuống
Chúng chỉ thống nhất thành một khối ý thức đơn giản
Hai thế giới..
Tất cả mọi người đều tỉnh táo nhận thức được, có hai thế giới đang hiện ra và dung hợp ngay trước mắt họ
Tần Sở thấp thỏm bất an, bay vòng vòng trong không trung một lát liền đứng yên bất động
Sự bồn chồn của anh ta đã biến thành chết lặng
“Chuyện này nghĩa là sao? Xu hướng chung? Sao chớp mắt đã..
đến mức độ này?” Tần Sơ hỏi
Tối quay người qua, lướt mắt ngang qua cả nền trời
Cả bầu trời đã biến thành hình ảnh phản chiếu của thế giới hiện thực, trời đất phân chia rõ ràng
Trong hoàn cảnh như thế, tôi đã cảm nhận thấy luồng âm khí sáng rực như ngọn lửa khổng lồ
Tôi bay về hướng ấy
“Này! Đợi đã! Lâm Kỳ!” Tần Sơ từ sau lưng tôi gọi vọng tới
Tôi tức tốc dừng lại, quay phắt người, lẹ tay chụp lấy một sợi dây xích trong không trung
Tiếng gào thảm vang lên ngay sau lưng Tân Sơ
Tần Sơ sửng sốt quay đầu lại
Âm khí sau lưng anh ta đã biến mất, âm vang của tiếng gào thảm cũng dần tan biến trong thế giới hiện thực ở xa xa
“Gì thế? Vừa rồi là gì thế?” Tần Sơ hỏi
“Một ác ma muốn nuốt chửng anh.” Tối đáp.
“Ác ma? Ma vương?”
“Không phải, chỉ là hồn ma
Hồn ma ở bên đó...” Dây xích trong tay tôi đã biến mất
Tần Sơ rùng mình một cái, lập tức tiến đến cạnh tôi
“Tôi định đi gặp một ma vương
Anh, muốn đi theo không?” Tôi hỏi
Tần Sơ gật đầu thật mạnh.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Dây xích đang va chạm nhau, hội tụ thành một khối âm thanh như muốn xé toang màng nhĩ
Tần Sơ ngước đầu há miệng, nhìn khối ánh sáng hình tròn kia
“Là cửa ra vào thế giới khác.” Tôi đã đưa ra phán đoán, nhưng lòng lại thấy hoang mang
cửa ra vào thế giới khác vốn phải có tạo hình như hổ đen mới phải, sao lại đột ngột phát ra ánh sáng? Không chỉ ở đó
Tôi còn nhìn thấy trong bầu trời ở phía xa cũng có dấu vết của dây xích
cửa ra vào dị thế giới đều đã mở ra
Chỉ có cái gần nhất này đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ, những nơi khác, đều chỉ nhìn thấy những cái bóng mờ2mờ
cửa ra vào hình tròn này còn mở rộng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy
Viền mép vốn là nguồn sáng đã không còn cố định nữa, mà hiện ra một trạng thái phát xạ tự nhiên
Nó càng trở nên giống mặt trời hơn
“Đó là..
gì thế?” Tần Sơ khàn giọng hỏi
Cửa ra vào tiếp tục mở rộng, ngoài nguồn sáng ra, nơi ánh sáng đang chiếu rực có bầu trời xanh lam hiện ra
Trong tai tôi lại nghe thấy vô số âm thanh
Thuộc thế giới này, thuộc thế giới kia..
Con người ở hai bên đều không hẹn mà cùng cất lên tiếng la hét hốt hoảng.
Ngoài bầu trời, còn có mây trắng, máy bay, đỉnh của các tòa nhà chọc trời...
“Mở rộng rồi..
sắp dung hợp hoàn toàn rồi.” Tôi lẩm bẩm, có chút thất thần khi nhìn bầu9trời biến thành bóng phản chiếu của thế giới kia.
Tôi đã cảm nhận thấy ấm khí.
Vừa ngoảnh đầu, đã thấy ở đằng xa có ma vương bay vút lên trời như tên lửa, lao nhanh về thế giới hiện thực.
Càng lúc càng có nhiều âm khí bay lên
Tối thu hồi tầm mắt, nhìn về vị trí của Dương Sơn.
đó cũng có âm khí bay lên, nhưng không phải phóng vút lên trời, mà chầm chậm lên cao ẩn chứa một chút chần chừ
Cách xa như thế, tôi vẫn có thể nhận ra một gia đình ba thành viên thông qua năng lực của Nam Cung Diệu
Trình Cửu và Trình Lân đang kéo theo một người phụ nữ có ngoại hình người cá, lơ lửng giữa không trung, không ngừng đến gần thế giới trên không trung kia
Các cửa ra vào dị6không gian trên không trung đều đang mở rộng
Viền mép của chúng tiếp giáp với nhau, cuối cùng đã liên thành một khối.
“Chúng ta..
chúng ta có nên qua đó không?” Tần Sơ hỏi
Tôi phát hiện tôi cũng đã bay giữa không trung từ lúc nào, cũng đang di chuyển về bầu trời
Tôi ngừng lại, nhìn sững thế giới đang hiện ra trên bầu trời
Các âm thanh bên tai vẫn không ngừng vang lên, tiếng la hét kinh hãi đã biến thành tiếng cười và tiếng gọi trước thì tràn đầy vui sướng, sau thì ngập tràn sợ hãi
Tôi đã nhìn thấy chi tiết của thế giới hiện thực.
Tôi nhận ra hai tòa kiến trúc tiêu biểu của thành phố Dân Khánh, cũng tìm thấy xe bọc thép quân dụng đã dừng trên đường phố
Đám đông lúc nhúc như kiển kia hình0như là những quân nhân tôi đã gặp trước đây.
Tôi lại nghe thấy tiếng súng và tiếng pháo, còn có tiếng khóc..
Âm khỉ đầy ở hai thế giới, băng ngang bằng dọc khắp nơi
Dây xích bị âm khí bao trùm, lấp kín hai thế giới
Tôi tìm kiếm trong vô thức, chợt tìm thấy một khu nhà cửa tan nát, tìm ra cổng chính đã bị phá hoại của thôn Sáu Công Nông.
Tôi không thấy con Behemoth kia đâu, cũng không thấy bóng dáng Diệp Thanh đâu.
“Chúng đi rồi! Chúng đi cả rồi!”
Tôi đã nghe thấy tiếng hoan hô tràn ngập vui sướng.
Vừa cúi đầu, liền thấy hai người sống đang ôm nhau trong đống đổ nát
Một nam một nữ, chắc là tình nhân
Họ nhìn thấy tôi, sợ hãi trợn mắt nhìn tôi
“Mày, mày không qua đó sao? Chúng bảo bên đó7có rất nhiều người
Rất nhiều ma vương đã qua đó.” Người đàn ông lắp bắp hỏi, đẩy người phụ nữ ra sau lưng mình
Trong một đống đổ nát khác, có người nhảy ra, hét lớn với tôi: “Giết tao đi! Mày giết tao đi! Tao phải qua đó! Tao phải qua đó!”
“Cứu tôi với..
cứu với!” “Bà xã, em đâu rồi?”
“A á á...”
“Đừng giết tôi...” “Rốt cuộc..
chuyện gì đã xảy ra...” Tôi ngẩng đầu nhìn về thế giới hiện thực
Tôi đã không thể phân biệt rõ những âm thanh ấy rốt cuộc vang lại từ thế giới nào, “Lâm...” Tần Sơ vẫn đang bám theo tôi, nhưng cứ liên tục nhìn lên thế giới hiện thực trong không trung, ngập ngừng muốn nói
“Trễ rồi..
tôi đã trễ một bước?” Tôi có chút hoang mang
Linh hồn tôi bay lên, bay lên thật cao.
Tôi đưa tay ra, không chạm được bất kì thứ gì
Tôi không chạm được cửa ra vào dị không gian, tay tôi thò qua thế giới hiện thực mà không gặp phải trở ngại nào
Tôi ngoái đầu, nhìn thấy cả nhà Trình Lân cũng đã bay tới đây
Trình cửu ôm vợ mình, trông về thế giới hiện thực bằng vẻ mặt đầy khao khát, chốc chốc lại chau mày, lo lắng nhìn các ma vương khác ở xung quanh đang liên tục bay vào trong ấy
Trình Lân vừa dìu mẹ mình, vừa nhìn về phía tôi với vẻ mặt vô cảm
Tôi dõi mắt nhìn họ từ từ bay lên, bóng họ đã đi vào thế giới hiện thực, rồi nhỏ dần, nhỏ dần
Trình Cửu ôm niềm mong mỏi nhìn người vợ trong lòng mình
Trước khi tôi không còn nhìn thấy họ, vẻ mong mỏi trên mặt Trình Cửu đã biến thành khó hiểu
“..
Tại sao...” Tôi nghe thấy tiếng của Trình Cửu đã lùi xa
“Cậu Lâm, bây giờ rốt cuộc..
chúng ta phải làm sao? Có phải cậu nên làm gì đó không?” Tần Sơ đuổi đến cạnh tôi, sốt ruột hỏi
“Tôi..
không biết...” Tay tôi vẫn đang đưa lên, bàn tay ở thế giới hiện thực, cánh tay ở thế giới tương lai
Năng lực của tôi từ trong cơ thể phát tán ra
Tựa như hít thở.
Khí cacbonic được thở ra đi vào không khí, không để lại bất kì dấu vết nào.
Nhưng năng lực của tôi đã gặp phải một lực cản rất thật
Cảm xúc của người ở bên cạnh đang ùa vào ý thức của tôi
Những âm thanh hỗn loạn kia đang trở nên có trật tự hơn
Tôi đã nghe thấy tiếng tim đập
Tiếng tim đập đều đặn khỏe khoắn, báo cho tôi biết, đây là một kỳ tích
Người vẫn còn sống, người đã chết, tinh thần đều không ổn lắm
Bất kể là ma vương thuộc thế giới tương lai, hay người sống ở thế giới hiện thực, đều dựa vào bản năng để lý giải chuyện đang diễn ra trước mắt
Vẫn chưa lắng xuống
Những cảm xúc hoảng loạn này vẫn chưa lắng xuống
Chúng chỉ thống nhất thành một khối ý thức đơn giản
Hai thế giới..
Tất cả mọi người đều tỉnh táo nhận thức được, có hai thế giới đang hiện ra và dung hợp ngay trước mắt họ
Tần Sở thấp thỏm bất an, bay vòng vòng trong không trung một lát liền đứng yên bất động
Sự bồn chồn của anh ta đã biến thành chết lặng
“Chuyện này nghĩa là sao? Xu hướng chung? Sao chớp mắt đã..
đến mức độ này?” Tần Sơ hỏi
Tối quay người qua, lướt mắt ngang qua cả nền trời
Cả bầu trời đã biến thành hình ảnh phản chiếu của thế giới hiện thực, trời đất phân chia rõ ràng
Trong hoàn cảnh như thế, tôi đã cảm nhận thấy luồng âm khí sáng rực như ngọn lửa khổng lồ
Tôi bay về hướng ấy
“Này! Đợi đã! Lâm Kỳ!” Tần Sơ từ sau lưng tôi gọi vọng tới
Tôi tức tốc dừng lại, quay phắt người, lẹ tay chụp lấy một sợi dây xích trong không trung
Tiếng gào thảm vang lên ngay sau lưng Tân Sơ
Tần Sơ sửng sốt quay đầu lại
Âm khí sau lưng anh ta đã biến mất, âm vang của tiếng gào thảm cũng dần tan biến trong thế giới hiện thực ở xa xa
“Gì thế? Vừa rồi là gì thế?” Tần Sơ hỏi
“Một ác ma muốn nuốt chửng anh.” Tối đáp.
“Ác ma? Ma vương?”
“Không phải, chỉ là hồn ma
Hồn ma ở bên đó...” Dây xích trong tay tôi đã biến mất
Tần Sơ rùng mình một cái, lập tức tiến đến cạnh tôi
“Tôi định đi gặp một ma vương
Anh, muốn đi theo không?” Tôi hỏi
Tần Sơ gật đầu thật mạnh.
Bình luận facebook