Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2162.html
Chương 2162: Dung hợp (2)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Ác ý như côn trùng, đang sinh sôi nảy nở
Đây là tình huống trước giờ tôi chưa nghĩ đến
Tôi đã quên rằng, cuộc chiến dai dẳng trước đây là cuộc chiến của hai Ông Trời thuộc hai thế giới
Người bình thường, ma vương thông thường đều không rõ lý do, còn bị tẩy não hàng loạt
Họ cùng lắm chỉ có một nhận thức mơ hồ
Nhưng hiện giờ, Ông Trời ở hai thế giới đều đã bị tối xóa bỏ nhân cách, cuộc chiến dai dẳng đã biến thành trận đánh mạnh mẽ, tất cả mọi người đều đã biết được sự thật, kết quả đã có người lập tức trở nên tham lam và điên cuồng.
Không chỉ mỗi ma vương giết người.
Như bất kì thời buổi loạn lạc nào trong lịch sử..
không, còn tệ hại hơn bất kì thời loạn nào trong lịch2sử
Tôi nhìn thấy thành phố trước mặt đã bắt đầu biến dạng, có dãy núi xuất hiện trong thành phố
Xe cáp treo nối liền với thế giới hiện thực
Người đang mắc kẹt trong xe cáp treo đang không ngừng la hét hoảng hốt
Dưới chân núi cũng có người hãi hùng la lên
Một khu dân cư chớp mắt đã biến mất ngay tại chỗ, còn có nhiều nhà cửa hơn đang bị dãy núi không ngừng vươn dài nuốt chửng.
Trong xe cáp treo, có người hoang mang bấn loạn, đập phá của số nhào ra.
Tôi đã nhìn thấy người đó rơi tự do, biến mất trong những ngọn núi.
Đám đông dồn lại thành cục đã phát sinh giẫm đạp lên nhau trên lối đi bộ trong núi.
Tấn Sơ sững sờ chứng kiến cảnh tượng này: “Họ..
vậy..
chúng..
chúng ta...”
Tôi ngẩng lên, nghe thấy tiếng động cơ9máy bay lướt nhanh ở phía chân trời.
Máy bay dân dụng đã vượt qua ranh giới của hai thế giới, đi vào thế giới tương lai
Nó đã biến mất ở phía xa xa
Không bao lâu sau, tôi đã nghe thấy tiếng nổ, nhìn thấy cột khói ùn ùn bốc lên.
Trong những âm thanh này, tiếng dây xích va đập càng lúc càng lớn, liên tục có dây xích căng đứt, biến thành mảnh vụn
Có các linh hồn đang không ngừng biến mất
Bất kể là thế giới hiện thực hay thể giới tương lai, đều đang hao tổn cực nhanh.
Những âm thanh tôi đang nghe thấy cũng trở nên vô cùng thảm thiết và điên loạn
Hiện tượng một thế giới khác xuất hiện trên bầu trời đã không còn nữa
Hai thế giới thực sự bắt đầu dung hợp nhau, như dữ liệu hình ảnh6bị rối loạn trong kho dữ liệu, thành phố của thế giới hiện thực xuất hiện trong thế giới tương lai, thành phố của thế giới tương lai chuyển vào thế giới hiện thực
Có người kinh hãi bẩn loạn, cũng có người không màng gì nữa, thỏa sức trút nỗi điên cuồng của mình
Tôi lại giết hai hồn ma và một ma vương
Trong hai hồn ma, có một đến từ thế giới tương lai
Tôi tận mắt chứng kiến gã bị ma vương giết, rồi lập tức biển thành ma vương, sau đó lao thẳng về phía tôi
Tần Sơ lo sợ nơm nớp, không dám rời tôi nửa bước
Anh ta cảnh giác quan sát xung quanh, bất kì động tĩnh nào cũng khiến anh ta căng thẳng nép sát vào tôi
Tốc độ của tôi đã bị kéo chậm lại
Không phải do để mắt đến0Tần Sơ, cũng không phải do lo ứng phó với những hồn ma thình lình ập tới tấn công
Những thứ tôi nghe thấy, nhìn thấy và cảm thấy càng lúc càng loạn, tựa như ý thức của vô số người đang ngưng tụ trong linh hồn tôi.
Tôi có cảm giác như đã trở lại trước đây, trở lại lần đầu trải qua tác dụng phụ, cảm giác này lại tựa như tác dụng phụ từ năng lực của Mộc Ca
Cảm giác có cùng cảm nhận, cảm nhận trực tiếp nỗi đau khổ của người khác, không dễ chịu chút nào.
Nhưng tôi biết, mình có thể trụ được.
Thậm chí tôi đang dựa vào bản năng tìm kiếm mục tiêu trong những cảm giác này.
Tôi vẫn chưa tìm ra Diệp Thanh.
Chắc Diệp Thanh sẽ không có nhiều cảm xúc tiêu cực như thế, cũng có7thể là do bản thân Diệp Thanh vốn có thể mượn dùng và khống chế năng lực của tôi
Tôi cũng không tìm ra ý thức của ngài Dương kia
Âm khỉ của ông ta tựa như ngọn lửa khổng lồ trong đêm đen, là sự tồn tại bình ổn nhất trong thế giới hỗn loạn này, nhưng ý thức của ông ta lại không truyền vào linh hồn tôi
TÔi từ từ đến gần ngọn lửa ấy
Tôi nhìn về thành phố tựa như tượng điêu khắc kia
Không có người, không có ma, chỉ có quần thể kiến trúc mang hình dáng kỳ quái
Ngài Dương đang ngồi trên đỉnh của tòa lầu cao tầng cao nhất
Tôi quay đầu lại nhìn Tần Sơ
Anh ta dừng lại sau lưng tôi tới mấy mét, toàn thân run rẩy, không dám tới gần
“Sao thế?” Tôi hỏi.
Tôi chỉ cảm nhận được âm khí của ngài Dương, chứ không nhận thấy có gì khác thường
Tôi có thể đoán ra, ông ta phát tán âm khí là để gọi tôi đến đây.
Tần Sơ lắc đầu, rồi lại lắc đầu, lùi về sau
Rằng anh ta đang đánh cầm cập, hai mắt trợn ngược, thân thể co ro, lùi lại liên tục
Mỗi thở thớ thịt trên người anh ta đều biểu hiện sự sợ hãi
Xung quanh đang rất yên tĩnh
Bầu trời xám xịt, tựa như thế giới tương lai trước khi dung hợp hoàn toàn
Hồn ma, người sống tựa như đều tránh xa nơi này trong vô thức
“Vậy anh cứ ở đó đi.” Tôi nói với Tần Sơ, rồi một mình bay về phía ngài Dương
Ông ta vẫn mặc đồ cổ trang, tay áo rộng thùng thình bay phần phật trong gió
Ông ta đang ngửa mặt, trông về phía bầu trời xám xịt, đối với khung cảnh hỗn loạn đằng xa, tựa như không hề hay biết gì
Tôi dừng lại bên cạnh ông ta, nhìn xuống quần thể kiến trúc kỳ lạ bên dưới
Kiểu cách của quần thể kiến trúc này không nằm trong phạm vi hiểu biết của tôi
Mọi kiến trúc tựa như đều được xây bằng thân thể quái vật, lại như được đưa vào một thứ vật chất đặc biệt, khiến chúng phát ra vầng sáng kỳ ảo
Chúng rất có quy luật, có đặc điểm riêng, có thể khiến người ta thoạt nhìn đã có thể nhận ra phong cách thống nhất trong ấy
Đây không phải tác phẩm nghệ thuật, cũng không phải nền văn minh cổ đại nào đó, hay phong cách của văn minh nước ngoài.
Tôi còn cảm nhận thấy hơi thở đặc biệt trên những kiến trúc này.
Tôi nhướng mắt nhìn ngài Dương.
Trên người ông ta đang có dây xích lờ mờ thành hình.
Ngài Dương cũng tình cờ quay lại nhìn tôi.
Ánh mắt của tôi và ông ta chạm nhau, không hiểu sao tôi chợt cảm thấy mình đã hiểu ra.
Tôi đưa tay tới, đè lên dây xích đang vươn dài từ người ông ta.
Bầu trời màu xám trên đầu đang thu hẹp.
Nhưng khi tôi dùng năng lực, xóa bỏ tồn tại của dây xích, ngài Dương không biến mất, bầu trời trên đầu lại mở rộng đôi phần
“Ông..
không phải linh hồn thuộc thế giới này?” Tôi lắp bắp, cảm thấy thật hoang đường
“Không phải.” Ngày Dương đưa tay về phía tôi
Tôi bất giác liền nắm lấy tay ông ta, năng lực tự nhiên lan tỏa, đi vào thân thể ngài Dương
Hình dáng của ông ta bắt đầu biến đổi, âm khí không bị bào mòn, nhưng ông ta đã dần mất đi hình thù con người
Ông ta biến thành một loại sinh vật tựa như con người nhưng có ngoại hình quái lạ, trông vào tựa như không có xương cốt, cũng không có ngũ quan rõ ràng
Móng vuốt cứng nhọn rút khỏi tay tôi, ngài Dương lập tức trở lại hình thù con người.
“Thế giới nơi tôi sinh ta đã bị nơi này dung hợp
Thế giới của chúng tôi vốn không có ma, trong quá trình dung hợp, đã tiếp nhận sự tồn tại của hồn ma và cũng tiếp nhận sự tồn tại của ma vương
Tôi vốn là thần ở thế giới ấy, sau đó đã trở thành ma vương mạnh nhất cả thế giới này
Tôi trường sinh bất tử, nhưng phải chứng kiến vô số hồn ma lần lượt biến mất trong cuộc nội chiến
Sau đó nữa...” Giọng điệu của ngài Dương đã có chút thay đổi: “Chúng tôi đã tiếp xúc với thế giới của các cậu
Chúng tôi cần lượng dân số mới để bù đắp vào tổn thất của mình, cho nên, đã bắt đầu một lần dung hợp mới
Tất cả mọi người đều đã thay đổi, nhưng tất cả đều không nhận ra sự thay đổi này
Lịch sự bị lãng quên, nơi đây đã có một quá khứ mới
Chỉ còn tối là vẫn nhớ tất cả
Có điều, tôi cũng không thể nào chống lại sự thay đổi này
Điều tối có thể làm, chỉ là giữ lại một chút ký ức này.”
Ông ta nhìn xuống quần thể kiến trúc bên dưới.
Quần thể kiến trúc như bóng trong nước, bị ngoại lực đánh tan, biến mất trong cơn chấn động.
Âm khí của ngài Dương lấp kín cả khu vực này, cũng chỉ có âm khí của ông ta tồn tại ở đây
Nơi đây là một vùng hoang vắng
Không có gì hết.
Dựa vào âm khí của Ngài Dương và gìn giữ không gian bé nhỏ này, cách ly hoàn toàn với bên ngoài.
Hai thế giới, không hề lưu lại vết tích ở nơi này.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Đây là tình huống trước giờ tôi chưa nghĩ đến
Tôi đã quên rằng, cuộc chiến dai dẳng trước đây là cuộc chiến của hai Ông Trời thuộc hai thế giới
Người bình thường, ma vương thông thường đều không rõ lý do, còn bị tẩy não hàng loạt
Họ cùng lắm chỉ có một nhận thức mơ hồ
Nhưng hiện giờ, Ông Trời ở hai thế giới đều đã bị tối xóa bỏ nhân cách, cuộc chiến dai dẳng đã biến thành trận đánh mạnh mẽ, tất cả mọi người đều đã biết được sự thật, kết quả đã có người lập tức trở nên tham lam và điên cuồng.
Không chỉ mỗi ma vương giết người.
Như bất kì thời buổi loạn lạc nào trong lịch sử..
không, còn tệ hại hơn bất kì thời loạn nào trong lịch2sử
Tôi nhìn thấy thành phố trước mặt đã bắt đầu biến dạng, có dãy núi xuất hiện trong thành phố
Xe cáp treo nối liền với thế giới hiện thực
Người đang mắc kẹt trong xe cáp treo đang không ngừng la hét hoảng hốt
Dưới chân núi cũng có người hãi hùng la lên
Một khu dân cư chớp mắt đã biến mất ngay tại chỗ, còn có nhiều nhà cửa hơn đang bị dãy núi không ngừng vươn dài nuốt chửng.
Trong xe cáp treo, có người hoang mang bấn loạn, đập phá của số nhào ra.
Tôi đã nhìn thấy người đó rơi tự do, biến mất trong những ngọn núi.
Đám đông dồn lại thành cục đã phát sinh giẫm đạp lên nhau trên lối đi bộ trong núi.
Tấn Sơ sững sờ chứng kiến cảnh tượng này: “Họ..
vậy..
chúng..
chúng ta...”
Tôi ngẩng lên, nghe thấy tiếng động cơ9máy bay lướt nhanh ở phía chân trời.
Máy bay dân dụng đã vượt qua ranh giới của hai thế giới, đi vào thế giới tương lai
Nó đã biến mất ở phía xa xa
Không bao lâu sau, tôi đã nghe thấy tiếng nổ, nhìn thấy cột khói ùn ùn bốc lên.
Trong những âm thanh này, tiếng dây xích va đập càng lúc càng lớn, liên tục có dây xích căng đứt, biến thành mảnh vụn
Có các linh hồn đang không ngừng biến mất
Bất kể là thế giới hiện thực hay thể giới tương lai, đều đang hao tổn cực nhanh.
Những âm thanh tôi đang nghe thấy cũng trở nên vô cùng thảm thiết và điên loạn
Hiện tượng một thế giới khác xuất hiện trên bầu trời đã không còn nữa
Hai thế giới thực sự bắt đầu dung hợp nhau, như dữ liệu hình ảnh6bị rối loạn trong kho dữ liệu, thành phố của thế giới hiện thực xuất hiện trong thế giới tương lai, thành phố của thế giới tương lai chuyển vào thế giới hiện thực
Có người kinh hãi bẩn loạn, cũng có người không màng gì nữa, thỏa sức trút nỗi điên cuồng của mình
Tôi lại giết hai hồn ma và một ma vương
Trong hai hồn ma, có một đến từ thế giới tương lai
Tôi tận mắt chứng kiến gã bị ma vương giết, rồi lập tức biển thành ma vương, sau đó lao thẳng về phía tôi
Tần Sơ lo sợ nơm nớp, không dám rời tôi nửa bước
Anh ta cảnh giác quan sát xung quanh, bất kì động tĩnh nào cũng khiến anh ta căng thẳng nép sát vào tôi
Tốc độ của tôi đã bị kéo chậm lại
Không phải do để mắt đến0Tần Sơ, cũng không phải do lo ứng phó với những hồn ma thình lình ập tới tấn công
Những thứ tôi nghe thấy, nhìn thấy và cảm thấy càng lúc càng loạn, tựa như ý thức của vô số người đang ngưng tụ trong linh hồn tôi.
Tôi có cảm giác như đã trở lại trước đây, trở lại lần đầu trải qua tác dụng phụ, cảm giác này lại tựa như tác dụng phụ từ năng lực của Mộc Ca
Cảm giác có cùng cảm nhận, cảm nhận trực tiếp nỗi đau khổ của người khác, không dễ chịu chút nào.
Nhưng tôi biết, mình có thể trụ được.
Thậm chí tôi đang dựa vào bản năng tìm kiếm mục tiêu trong những cảm giác này.
Tôi vẫn chưa tìm ra Diệp Thanh.
Chắc Diệp Thanh sẽ không có nhiều cảm xúc tiêu cực như thế, cũng có7thể là do bản thân Diệp Thanh vốn có thể mượn dùng và khống chế năng lực của tôi
Tôi cũng không tìm ra ý thức của ngài Dương kia
Âm khỉ của ông ta tựa như ngọn lửa khổng lồ trong đêm đen, là sự tồn tại bình ổn nhất trong thế giới hỗn loạn này, nhưng ý thức của ông ta lại không truyền vào linh hồn tôi
TÔi từ từ đến gần ngọn lửa ấy
Tôi nhìn về thành phố tựa như tượng điêu khắc kia
Không có người, không có ma, chỉ có quần thể kiến trúc mang hình dáng kỳ quái
Ngài Dương đang ngồi trên đỉnh của tòa lầu cao tầng cao nhất
Tôi quay đầu lại nhìn Tần Sơ
Anh ta dừng lại sau lưng tôi tới mấy mét, toàn thân run rẩy, không dám tới gần
“Sao thế?” Tôi hỏi.
Tôi chỉ cảm nhận được âm khí của ngài Dương, chứ không nhận thấy có gì khác thường
Tôi có thể đoán ra, ông ta phát tán âm khí là để gọi tôi đến đây.
Tần Sơ lắc đầu, rồi lại lắc đầu, lùi về sau
Rằng anh ta đang đánh cầm cập, hai mắt trợn ngược, thân thể co ro, lùi lại liên tục
Mỗi thở thớ thịt trên người anh ta đều biểu hiện sự sợ hãi
Xung quanh đang rất yên tĩnh
Bầu trời xám xịt, tựa như thế giới tương lai trước khi dung hợp hoàn toàn
Hồn ma, người sống tựa như đều tránh xa nơi này trong vô thức
“Vậy anh cứ ở đó đi.” Tôi nói với Tần Sơ, rồi một mình bay về phía ngài Dương
Ông ta vẫn mặc đồ cổ trang, tay áo rộng thùng thình bay phần phật trong gió
Ông ta đang ngửa mặt, trông về phía bầu trời xám xịt, đối với khung cảnh hỗn loạn đằng xa, tựa như không hề hay biết gì
Tôi dừng lại bên cạnh ông ta, nhìn xuống quần thể kiến trúc kỳ lạ bên dưới
Kiểu cách của quần thể kiến trúc này không nằm trong phạm vi hiểu biết của tôi
Mọi kiến trúc tựa như đều được xây bằng thân thể quái vật, lại như được đưa vào một thứ vật chất đặc biệt, khiến chúng phát ra vầng sáng kỳ ảo
Chúng rất có quy luật, có đặc điểm riêng, có thể khiến người ta thoạt nhìn đã có thể nhận ra phong cách thống nhất trong ấy
Đây không phải tác phẩm nghệ thuật, cũng không phải nền văn minh cổ đại nào đó, hay phong cách của văn minh nước ngoài.
Tôi còn cảm nhận thấy hơi thở đặc biệt trên những kiến trúc này.
Tôi nhướng mắt nhìn ngài Dương.
Trên người ông ta đang có dây xích lờ mờ thành hình.
Ngài Dương cũng tình cờ quay lại nhìn tôi.
Ánh mắt của tôi và ông ta chạm nhau, không hiểu sao tôi chợt cảm thấy mình đã hiểu ra.
Tôi đưa tay tới, đè lên dây xích đang vươn dài từ người ông ta.
Bầu trời màu xám trên đầu đang thu hẹp.
Nhưng khi tôi dùng năng lực, xóa bỏ tồn tại của dây xích, ngài Dương không biến mất, bầu trời trên đầu lại mở rộng đôi phần
“Ông..
không phải linh hồn thuộc thế giới này?” Tôi lắp bắp, cảm thấy thật hoang đường
“Không phải.” Ngày Dương đưa tay về phía tôi
Tôi bất giác liền nắm lấy tay ông ta, năng lực tự nhiên lan tỏa, đi vào thân thể ngài Dương
Hình dáng của ông ta bắt đầu biến đổi, âm khí không bị bào mòn, nhưng ông ta đã dần mất đi hình thù con người
Ông ta biến thành một loại sinh vật tựa như con người nhưng có ngoại hình quái lạ, trông vào tựa như không có xương cốt, cũng không có ngũ quan rõ ràng
Móng vuốt cứng nhọn rút khỏi tay tôi, ngài Dương lập tức trở lại hình thù con người.
“Thế giới nơi tôi sinh ta đã bị nơi này dung hợp
Thế giới của chúng tôi vốn không có ma, trong quá trình dung hợp, đã tiếp nhận sự tồn tại của hồn ma và cũng tiếp nhận sự tồn tại của ma vương
Tôi vốn là thần ở thế giới ấy, sau đó đã trở thành ma vương mạnh nhất cả thế giới này
Tôi trường sinh bất tử, nhưng phải chứng kiến vô số hồn ma lần lượt biến mất trong cuộc nội chiến
Sau đó nữa...” Giọng điệu của ngài Dương đã có chút thay đổi: “Chúng tôi đã tiếp xúc với thế giới của các cậu
Chúng tôi cần lượng dân số mới để bù đắp vào tổn thất của mình, cho nên, đã bắt đầu một lần dung hợp mới
Tất cả mọi người đều đã thay đổi, nhưng tất cả đều không nhận ra sự thay đổi này
Lịch sự bị lãng quên, nơi đây đã có một quá khứ mới
Chỉ còn tối là vẫn nhớ tất cả
Có điều, tôi cũng không thể nào chống lại sự thay đổi này
Điều tối có thể làm, chỉ là giữ lại một chút ký ức này.”
Ông ta nhìn xuống quần thể kiến trúc bên dưới.
Quần thể kiến trúc như bóng trong nước, bị ngoại lực đánh tan, biến mất trong cơn chấn động.
Âm khí của ngài Dương lấp kín cả khu vực này, cũng chỉ có âm khí của ông ta tồn tại ở đây
Nơi đây là một vùng hoang vắng
Không có gì hết.
Dựa vào âm khí của Ngài Dương và gìn giữ không gian bé nhỏ này, cách ly hoàn toàn với bên ngoài.
Hai thế giới, không hề lưu lại vết tích ở nơi này.
Bình luận facebook