Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1120
CHƯƠNG 1120:
CHƯƠNG 1120:
“Tôi có thể đi thử một chút không?” Cao Thanh Thu cũng không thèm để ý cô ta đánh giá bản thân mình thế nào .
Cô ta luôn tin tưởng, có một số việc không đi thử một chút, làm sao biết được không được?
Nếu như bỏ đi như vậy, cô ta sẽ không cam tâm.
Phương Tình cũng không có ngăn cản Cao Thanh Thu.
Lúc Cao Thanh Thu trở về, người phụ trách bên kia ở nơi đó, cũng đang chuẩn bị rời đi.
Nhìn thấy Cao Thanh Thu đi trở về, “Cô có phải có chuyện gì không?”
“Xin lỗi, tôi quên lấy túi xách rồi.” Túi xách của Cao Thanh Thu còn để ở trên ghế sa lon, vừa nãy khi cô ta rời khỏi, cố ý không có mang đi.
Người phụ trách nhìn thấy một túi xách kiểu nữ trên ghế sa lon, cười nói, “Ở đây.”
Chủ động đem túi xách đưa cho Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu cầm túi nói, “Cảm ơn ngài.”
Nhân dịp người phụ trách cũng phải rời khỏi, cô ta cùng người phụ trách đi ra phòng.
Phương Tình nhìn thấy Cao Thanh Thu vào trong không bao lâu liền đi ra rồi, còn là cùng người phụ trách của công ty M đi ra tới, có chút ngoài ý muốn.
Cao Thanh Thu cùng người phụ trách đó trò chuyện, rõ ràng mới vừa quen biết, nhưng thật như hai người đã quen biết rất lâu, thậm chí còn hẹn đi ăn lẩu.
Cao Thanh Thu cũng không nóng nảy cùng đối phương nói chuyện công việc, hẹn nhau cùng đi quán lẩu, còn chơi một hồi game.
“Em cậu là Cao Thanh Đức, thật là lợi hại a! Tôi thường xuyên xem bọn họ tranh tài, lúc trước rất thích chiến đội bọn họ.”
Cao Thanh Thu nói: “Công ty chúng ta hiện tại do Cố tổng tiếp quản, lúc trước anh ta cũng là leader trong chiến đội bọn họ, Cố Đinh Cẩn cậu biết không? Vào cuộc tranh tài trước đây anh ta chính là dùng tên tiếng anh. Nhưng sau khi anh ta ra nước ngoài rồi, anh ta bận qua nên rời đi chiến đội.”
“Biết, anh ta chơi cực kỳ tốt, lúc đó tớ chơi game, thì là đi theo anh ta. Không nghĩ tới anh ta lợi hại như vậy a! Cũng đã là Cố tổng rồi.”
“Khi nào rảnh rỗi, chúng ta có thể cùng nhau hẹn đi ra ngoài chơi game, cậu cảm thấy thế nào?”
“Được.”
-
Hai ngày sau, trong phòng làm việc, Phương Tình báo cáo với Cố Đinh Cẩn, “Cố tổng, hợp đồng đã ký xong, lần này nhờ có Cao Thanh Thu, đều là công lao của cô ta.”
Cao Thanh Thu nhìn về Phương Tình, trong ấn tượng chỉ biết tính khí cô ta không được tốt lắm, không nghĩ tới cô ta còn có thể nói chuyện cho mình.
Cố Đinh Cẩn ngồi ở trên ghế nhìn về Cao Thanh Thu, cô ta có thể hoàn thành nhiệm vụ này, anh ta không có chút nào ngoài ý muốn.
Cao Thanh Thu bị anh ta nhìn mãi, có chút lúng túng, chủ động nịnh bợ nói: “Cảm ơn Cố tổng cho tôi cơ hội.”
Đây cũng là lời cảm ơn chân thành, Cao Thanh Thu biết, nếu không phải là Cố Đinh Cẩn tin tưởng cô ta, cô ta cả cơ hội đi gặp đối phương cũng không có, chớ đừng nhắc tới phát huy tác dụng gì.
Ai biết cô ta mới vừa vặn nói chuyện, liền bị Cố Đinh Cẩn trừng mắt một cái, “Chẳng qua chỉ là cô may mắn mà thôi, thật sự coi chính mình rất lợi hại rồi không? Như cô , so với Vũ Minh Hân, còn kém xa đấy!”
“...”
Lời nói này không phải cố ýlafm tổn thương cô ta sao?
Cô ta nơi nào so với Vũ Minh Hân kém xa rồi hả?
Mặc dù không đủ kinh nghiệm, cô ta cũng có thể học không phải sao?
-
Trong phòng làm việc, Hoa Ngọc Thành ngồi ở bên cửa sổ, cầm bút máy trong tay, đang vẽ bản vẽ.
Cao Thanh Thu lặng lẽ đi tới phía sau anh ta, “Anh đang vẽ cái gì?”
Không chờ cô ta thấy rõ, anh ta đột nhiên dùng tay che lại bản vẽ đó, “Không có gì.”
Phảng phất cái gì cũng chưa từng xảy ra.
“...” Cao Thanh Thu nhìn xem bộ dáng lén lén lút lút của Hoa Ngọc Thành như vậy, nói: “Anh còn giấu đồ? Có phải là đang làm gì chuyện xấu? Có cái gì không thể cho em xem?”
Cô ta đưa tay ra, muốn nhân dịp anh ta không chú ý, đoạt lại bản vẽ đó, không ngờ bị Hoa Ngọc Thành bá đạo phất ra tay, “Đừng làm loạn.”
Muốn cướp đi đồ trước mặt anh ta, hừm, không tồn tại đấy.
Cao Thanh Thu nhìn anh ta chằm chằm, “Đại thúc, anh có bí mật!”
Còn che giấu ở dưới mắt cô ta, cô ta thật sự đau lòng rồi.
CHƯƠNG 1120:
“Tôi có thể đi thử một chút không?” Cao Thanh Thu cũng không thèm để ý cô ta đánh giá bản thân mình thế nào .
Cô ta luôn tin tưởng, có một số việc không đi thử một chút, làm sao biết được không được?
Nếu như bỏ đi như vậy, cô ta sẽ không cam tâm.
Phương Tình cũng không có ngăn cản Cao Thanh Thu.
Lúc Cao Thanh Thu trở về, người phụ trách bên kia ở nơi đó, cũng đang chuẩn bị rời đi.
Nhìn thấy Cao Thanh Thu đi trở về, “Cô có phải có chuyện gì không?”
“Xin lỗi, tôi quên lấy túi xách rồi.” Túi xách của Cao Thanh Thu còn để ở trên ghế sa lon, vừa nãy khi cô ta rời khỏi, cố ý không có mang đi.
Người phụ trách nhìn thấy một túi xách kiểu nữ trên ghế sa lon, cười nói, “Ở đây.”
Chủ động đem túi xách đưa cho Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu cầm túi nói, “Cảm ơn ngài.”
Nhân dịp người phụ trách cũng phải rời khỏi, cô ta cùng người phụ trách đi ra phòng.
Phương Tình nhìn thấy Cao Thanh Thu vào trong không bao lâu liền đi ra rồi, còn là cùng người phụ trách của công ty M đi ra tới, có chút ngoài ý muốn.
Cao Thanh Thu cùng người phụ trách đó trò chuyện, rõ ràng mới vừa quen biết, nhưng thật như hai người đã quen biết rất lâu, thậm chí còn hẹn đi ăn lẩu.
Cao Thanh Thu cũng không nóng nảy cùng đối phương nói chuyện công việc, hẹn nhau cùng đi quán lẩu, còn chơi một hồi game.
“Em cậu là Cao Thanh Đức, thật là lợi hại a! Tôi thường xuyên xem bọn họ tranh tài, lúc trước rất thích chiến đội bọn họ.”
Cao Thanh Thu nói: “Công ty chúng ta hiện tại do Cố tổng tiếp quản, lúc trước anh ta cũng là leader trong chiến đội bọn họ, Cố Đinh Cẩn cậu biết không? Vào cuộc tranh tài trước đây anh ta chính là dùng tên tiếng anh. Nhưng sau khi anh ta ra nước ngoài rồi, anh ta bận qua nên rời đi chiến đội.”
“Biết, anh ta chơi cực kỳ tốt, lúc đó tớ chơi game, thì là đi theo anh ta. Không nghĩ tới anh ta lợi hại như vậy a! Cũng đã là Cố tổng rồi.”
“Khi nào rảnh rỗi, chúng ta có thể cùng nhau hẹn đi ra ngoài chơi game, cậu cảm thấy thế nào?”
“Được.”
-
Hai ngày sau, trong phòng làm việc, Phương Tình báo cáo với Cố Đinh Cẩn, “Cố tổng, hợp đồng đã ký xong, lần này nhờ có Cao Thanh Thu, đều là công lao của cô ta.”
Cao Thanh Thu nhìn về Phương Tình, trong ấn tượng chỉ biết tính khí cô ta không được tốt lắm, không nghĩ tới cô ta còn có thể nói chuyện cho mình.
Cố Đinh Cẩn ngồi ở trên ghế nhìn về Cao Thanh Thu, cô ta có thể hoàn thành nhiệm vụ này, anh ta không có chút nào ngoài ý muốn.
Cao Thanh Thu bị anh ta nhìn mãi, có chút lúng túng, chủ động nịnh bợ nói: “Cảm ơn Cố tổng cho tôi cơ hội.”
Đây cũng là lời cảm ơn chân thành, Cao Thanh Thu biết, nếu không phải là Cố Đinh Cẩn tin tưởng cô ta, cô ta cả cơ hội đi gặp đối phương cũng không có, chớ đừng nhắc tới phát huy tác dụng gì.
Ai biết cô ta mới vừa vặn nói chuyện, liền bị Cố Đinh Cẩn trừng mắt một cái, “Chẳng qua chỉ là cô may mắn mà thôi, thật sự coi chính mình rất lợi hại rồi không? Như cô , so với Vũ Minh Hân, còn kém xa đấy!”
“...”
Lời nói này không phải cố ýlafm tổn thương cô ta sao?
Cô ta nơi nào so với Vũ Minh Hân kém xa rồi hả?
Mặc dù không đủ kinh nghiệm, cô ta cũng có thể học không phải sao?
-
Trong phòng làm việc, Hoa Ngọc Thành ngồi ở bên cửa sổ, cầm bút máy trong tay, đang vẽ bản vẽ.
Cao Thanh Thu lặng lẽ đi tới phía sau anh ta, “Anh đang vẽ cái gì?”
Không chờ cô ta thấy rõ, anh ta đột nhiên dùng tay che lại bản vẽ đó, “Không có gì.”
Phảng phất cái gì cũng chưa từng xảy ra.
“...” Cao Thanh Thu nhìn xem bộ dáng lén lén lút lút của Hoa Ngọc Thành như vậy, nói: “Anh còn giấu đồ? Có phải là đang làm gì chuyện xấu? Có cái gì không thể cho em xem?”
Cô ta đưa tay ra, muốn nhân dịp anh ta không chú ý, đoạt lại bản vẽ đó, không ngờ bị Hoa Ngọc Thành bá đạo phất ra tay, “Đừng làm loạn.”
Muốn cướp đi đồ trước mặt anh ta, hừm, không tồn tại đấy.
Cao Thanh Thu nhìn anh ta chằm chằm, “Đại thúc, anh có bí mật!”
Còn che giấu ở dưới mắt cô ta, cô ta thật sự đau lòng rồi.