• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6
  • Chap-1217

CHƯƠNG 1217: MẸ ĐAU ĐẾN MỨC BẬT KHÓC




CHƯƠNG 1217: MẸ ĐAU ĐẾN MỨC BẬT KHÓC

“Đúng vậy! Chị còn có thể lừa em sao?” Hoa Châu Du nói: “Tối qua không phải em đi đón em ấy sao? Nếu như em không đi cũng phải nhờ người nhà đi đón em ấy, tối rồi còn để em ấy một mình ở bên ngoài gọi xe.”

“….”

Hoa Ngọc Thành nhớ lại tối hôm qua, lúc đầu là anh sẽ đến đón cô, sau đó nhìn thấy Cố Đinh Cẩn và cô ở cùng nhau đã trực tiếp bỏ đi.

Không ngờ sau đó lại xảy ra chuyện này.

Nhưng, tối qua sau khi anh trở về, lại không biết cái gì cả, còn làm ra những chuyện như vậy với Cao Thanh Thu.

Thảo nào sáng nay cô tức giận như vậy….

“Anh Hoa.” Vừa nói xong, Lý Sơn và Cao Thanh Đức cũng đi lên.

Cao Thanh Đức đi đến hỏi: “Chị em sao rồi?”

Tối qua nhìn thấy Cao Thanh Thu gọi điện tìm cậu ta, sau đó cậu ta muốn gọi điện thoại lại để hỏi, nhưng Cao Thanh Thu bị hết pin không liên lạc được, còn nghe ngóng được Cao Thanh Thu suýt nữa đã xảy ra chuyện từ chỗ của Lý Sơn, cậu ta quyết định đến xem thế nào.

Hoa Châu Du trả lời: “Vẫn chưa dậy, tối qua không xảy ra chuyện gì, chỉ bị dọa sợ thôi.”

Chuyện này đừng nói đến là Cao Thanh Thu, cho dù là Hoa Châu Du có lẽ cũng bị dọa sợ.

Phụ nữ khi ra ngoài một mình vẫn phải bảo vệ mình thật tốt.

Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành: “Anh Hoa.”

Hoa Ngọc Thành quay người lại, định đi xem Cao Thanh Thu, Lý Sơn đi theo sau anh, nhỏ giọng nói: “Tối qua tôi vẫn luôn gọi điện thoại cho anh, gọi như thế nào cũng không có người nhận?”

“Điện thoại ở trên xe, không lái xe về, tôi uống quá nhiều.” Lúc này, trong lòng Hoa Ngọc Thành chỉ có cảm giác hối hận, Cao Thanh Thu suýt nữa xảy ra chuyện, lại là Cố Đinh Cẩn đến đón cô về.

Đặc biệt là lúc nãy, anh còn dạy dỗ Cố Đinh Cẩn một trận!

Như vậy rõ ràng là chính bản thân anh không nói lý lẽ.

Lý Sơn nói: “Thanh Thu gửi tin nhắn cho anh, anh không trả lời, mới tìm tôi. Sau khi nghe được mọi chuyện, tôi vô cùng lo lắng.”

Lúc nãy ở trước mặt Cao Thanh Đức, anh ta không dám nói linh tinh, sợ Cao Thanh Đức không vui.

Dù sao cậu ta cũng là em trai của Cao Thanh Thu, nếu như biết được Hoa Ngọc Thành bỏ mặc không quan tâm Cao Thanh Thu, có lẽ trong lòng sẽ suy nghĩ.

Hoa Ngọc Thành đứng trước cửa phòng ngủ, cảm xúc rất phức tạp: “Tôi đi xem cô ấy thế nào.”

….

Cao Thanh Thu đang tắm rửa, cô đứng trước bồn rửa mặt, nhúng khăn vào nước nóng.

Nhớ lại chuyện tối hôm qua, cảm thấy vô cùng khó chịu, lại nghĩ đến mối quan hệ lạnh nhạt với Hoa Ngọc Thành bây giờ, nước mắt lại đột nhiên rơi xuống.

Bóng Đèn Nhỏ nhìn cô, giọng nói mềm mại: “Mẹ, sao mẹ lại khóc? Có phải mẹ đau ở đâu không? Con gọi chú bác sĩ đến khám cho mẹ nhé?’

Cậu bé rất quan tâm Cao Thanh Thu, thấy Cao Thanh Thu buồn, trong ánh mắt tràn đầy sự lo lắng.

Cao Thanh Thu nhìn con trai, vội vàng kìm nước mắt lại, không cho nó chảy xuống nữa: “Mẹ không sao.”

Không biết tại sao, nhìn thấy cậu bé, lúc này, cô lại cảm tháy may mắn vì mình đã sinh ra cậu.

Mỗi lần trong lòng cảm thấy không vui, nhìn thấy cậu bé, sẽ cảm thấy vô cùng ấm áp.

Hơn nữa cũng không cần lo lắng cậu bé sẽ giống Hoa Ngọc Thành đột nhiên không quan tâm đến cô nữa.

Lúc hai mẹ con đang nói chuyện, cánh cửa bị mở ra.

Bóng Đèn Nhỏ nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đi vào, giống như nhìn thấy cứu tinh vậy: “Ba, ba mau đến xem mẹ đi, mẹ bị bệnh, đau đến mức khóc luôn rồi.”

Ánh mắt Hoa Ngọc Thành rơi vào người Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu nghe thấy anh đi vào, vội vàng lấy khăn lau mặt, trốn tránh ánh mắt của anh.

Bầu không khí rất ngượng ngùng….

Hoa Ngọc Thành đi đến, đứng trước mặt Cao Thanh Thu, vì lúc nãy biết được tin tức kia mà cơ thể anh hơi run rẩy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom