Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1185
CHƯƠNG 1185: MỘT NGƯỜI TRÊN TRỜI, MỘT NGƯỜI DƯỚI ĐẤT
CHƯƠNG 1185: MỘT NGƯỜI TRÊN TRỜI, MỘT NGƯỜI DƯỚI ĐẤT
Trên đường Cao Thanh Thu đến công ty, Hoa Ngọc Thành gửi tin nhắn cho cô: “Tối qua anh tải app ở trong điện thoại của em, em mở ra xem, có thể nhìn thấy con.”
Sớm biết cô sẽ không yên tâm, Hoa Ngọc Thành đã chuẩn bị rất đầy đủ.
Anh luôn là người suy nghĩ chu toàn, đâu dám tùy tiện vứt Bóng Đèn Nhỏ ở trường không thèm quan tâm.
Nói thì nói thế, anh đâu phải không yêu con trai?
Anh rõ ràng để tâm hơn bất kỳ ai.
Cao Thanh Thu đang buồn, nghe thấy lời Hoa Ngọc Thành nói, mở app ra, thật sự có thể nhìn thấy Bóng Đèn Nhỏ.
Bóng Đèn Nhỏ bây giờ đã không khóc nữa, một mình ngồi ở đó, buồn bã nghe cô giáo nói chuyện, nhìn trông tốt hơn nhiều khi Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành ở đó, cũng không khóc nữa.
Bạn nhỏ đều như vậy, sẽ chỉ quấy khóc trước mặt người nhà, ở trước mặt người khác, ngược lại sẽ kiên cường hơn rất nhiều.
Nhìn cậu bé như vậy, Cao Thanh Thu mới thu lại cảm xúc, đi đến công ty.
Cố Đinh Cẩn nhìn thấy cô đến muộn, sắc mặt tối lại: “Em còn có thể đến muộn hơn nữa không?”
“...”Cao Thanh Thu cũng không cãi, nhanh chóng đi làm việc của mình.
Điện thoại mới của bọn họ 0 giờ đêm nay sẽ niêm yết trên thị trường, V10 của Hoa Ngữ Quốc Tế tuần trước ra mắt, bán rất chạy, điều này cho bọn họ áp lực rất lớn.
Cố Đinh Cẩn đứng ở một bên, thấy Cao Thanh Thu nghiêm túc ngồi trước máy tính bắt đầu làm việc thì ánh mắt tối lại.
Lâm Vi cũng ở đây, tất cả mọi người trong văn phòng đều đang bận, cô ta nhìn trộm Cố Đinh Cẩn, cúi thấp đầu.
Mặc dù dáng vẻ Cố Đinh Cẩn đối với Cao Thanh Thu rất lạnh lùng, nhưng ở trong mắt Lâm Vi lại cảm thấy anh ta đối với Cao Thanh Thu rất cưng chiều.
Ánh mắt của anh ta bình thường sẽ bất giác dừng trên người Cao Thanh Thu, rõ ràng đang mắng cô, nhưng lại luôn cho cô cơ hội.
Bởi vì nguyên do của Cố Đinh Cẩn, điện thoại của công ty vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng cái tên Cao Thanh Thu lại ở trong Điện Tử Đồng Hằng càng ngày càng có tiếng.
Có khi Lâm Vi cũng không dám tin, cô ta và Cao Thanh Thu làm cùng một công ty.
Thật sự là một người trên trời, một người dưới đất.
Hết cách, ai kêu Cố Đinh Cẩn thích cô, còn cô ta là cái thá gì chứ?
Hận không thể đem tất cả cơ hội đều cho cô.
Tối nay phải tăng ca, điều này đối với công ty mà nói, là một ngày rất quan trọng, mọi người căn bản không có tâm tư để ngủ.
Cao Thanh Thu bận rộn đến chiều, nhớ đến Bóng Đèn Nhỏ.
Cũng không biết cậu bé như thế nào rồi?
Cô thật sự muốn về đón cậu bé, nhưng căn bản không rời khỏi công ty được.
---
Lâm Vi đi tới, đưa một ly cà phê cho cô, nhìn cô đang ngây ngốc: “Cậu đang nghĩ gì vậy? Suy nghĩ đến thất thần như thế?”
Cao Thanh Thu nhìn sang Lâm Vi, bất lực nói: “Dương Dương hôm nay đi học, sáng tớ đưa thằng bé đi, nó khóc rất nhiều, cũng không biết thằng bé bây giờ như thế nào rồi.”
Lần đầu làm mẹ, cô không có kinh nghiệm gì cả.
Lúc nhỏ Cao Thanh Thu luôn rất độc lập, có thể cũng chính vì như vậy, cô không nỡ nhìn con khóc, cũng không lỡ nhìn cậu bé chịu khổ, rất muốn cho cậu bé một tuổi thơ ấm áp.
Lâm Vi mỉm cười khuyên: “Ngày đầu tiên thằng bé có thể sẽ khóc, về sau sẽ ổn cả thôi. Giờ muốn đi ăn cơm không? Mọi người đã đi ăn cơm rồi.”
“Tớ không đi.” Cao Thanh Thu nhớ đến một đống việc chưa làm, đi ăn cơm dường như đang lãng phí thời gian: “Cậu ăn xong thuận tiện mang chút gì về cho tớ là được. Chỗ này của tớ vẫn có vài thứ chưa ổn.”
Năng lực càng giỏi, trách nhiệm càng lớn, việc phải làm cũng rất nhiều.
Cao Thanh Thu hôm nay không rảnh đi ăn.
Lâm Vi nói: “Vậy tớ đi ăn cơm đây.”
...
Hoa Ngọc Thành biết Cao Thanh Thu hôm nay phải tăng ca, cho nên về nhà trước.
------------
CHƯƠNG 1185: MỘT NGƯỜI TRÊN TRỜI, MỘT NGƯỜI DƯỚI ĐẤT
Trên đường Cao Thanh Thu đến công ty, Hoa Ngọc Thành gửi tin nhắn cho cô: “Tối qua anh tải app ở trong điện thoại của em, em mở ra xem, có thể nhìn thấy con.”
Sớm biết cô sẽ không yên tâm, Hoa Ngọc Thành đã chuẩn bị rất đầy đủ.
Anh luôn là người suy nghĩ chu toàn, đâu dám tùy tiện vứt Bóng Đèn Nhỏ ở trường không thèm quan tâm.
Nói thì nói thế, anh đâu phải không yêu con trai?
Anh rõ ràng để tâm hơn bất kỳ ai.
Cao Thanh Thu đang buồn, nghe thấy lời Hoa Ngọc Thành nói, mở app ra, thật sự có thể nhìn thấy Bóng Đèn Nhỏ.
Bóng Đèn Nhỏ bây giờ đã không khóc nữa, một mình ngồi ở đó, buồn bã nghe cô giáo nói chuyện, nhìn trông tốt hơn nhiều khi Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành ở đó, cũng không khóc nữa.
Bạn nhỏ đều như vậy, sẽ chỉ quấy khóc trước mặt người nhà, ở trước mặt người khác, ngược lại sẽ kiên cường hơn rất nhiều.
Nhìn cậu bé như vậy, Cao Thanh Thu mới thu lại cảm xúc, đi đến công ty.
Cố Đinh Cẩn nhìn thấy cô đến muộn, sắc mặt tối lại: “Em còn có thể đến muộn hơn nữa không?”
“...”Cao Thanh Thu cũng không cãi, nhanh chóng đi làm việc của mình.
Điện thoại mới của bọn họ 0 giờ đêm nay sẽ niêm yết trên thị trường, V10 của Hoa Ngữ Quốc Tế tuần trước ra mắt, bán rất chạy, điều này cho bọn họ áp lực rất lớn.
Cố Đinh Cẩn đứng ở một bên, thấy Cao Thanh Thu nghiêm túc ngồi trước máy tính bắt đầu làm việc thì ánh mắt tối lại.
Lâm Vi cũng ở đây, tất cả mọi người trong văn phòng đều đang bận, cô ta nhìn trộm Cố Đinh Cẩn, cúi thấp đầu.
Mặc dù dáng vẻ Cố Đinh Cẩn đối với Cao Thanh Thu rất lạnh lùng, nhưng ở trong mắt Lâm Vi lại cảm thấy anh ta đối với Cao Thanh Thu rất cưng chiều.
Ánh mắt của anh ta bình thường sẽ bất giác dừng trên người Cao Thanh Thu, rõ ràng đang mắng cô, nhưng lại luôn cho cô cơ hội.
Bởi vì nguyên do của Cố Đinh Cẩn, điện thoại của công ty vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng cái tên Cao Thanh Thu lại ở trong Điện Tử Đồng Hằng càng ngày càng có tiếng.
Có khi Lâm Vi cũng không dám tin, cô ta và Cao Thanh Thu làm cùng một công ty.
Thật sự là một người trên trời, một người dưới đất.
Hết cách, ai kêu Cố Đinh Cẩn thích cô, còn cô ta là cái thá gì chứ?
Hận không thể đem tất cả cơ hội đều cho cô.
Tối nay phải tăng ca, điều này đối với công ty mà nói, là một ngày rất quan trọng, mọi người căn bản không có tâm tư để ngủ.
Cao Thanh Thu bận rộn đến chiều, nhớ đến Bóng Đèn Nhỏ.
Cũng không biết cậu bé như thế nào rồi?
Cô thật sự muốn về đón cậu bé, nhưng căn bản không rời khỏi công ty được.
---
Lâm Vi đi tới, đưa một ly cà phê cho cô, nhìn cô đang ngây ngốc: “Cậu đang nghĩ gì vậy? Suy nghĩ đến thất thần như thế?”
Cao Thanh Thu nhìn sang Lâm Vi, bất lực nói: “Dương Dương hôm nay đi học, sáng tớ đưa thằng bé đi, nó khóc rất nhiều, cũng không biết thằng bé bây giờ như thế nào rồi.”
Lần đầu làm mẹ, cô không có kinh nghiệm gì cả.
Lúc nhỏ Cao Thanh Thu luôn rất độc lập, có thể cũng chính vì như vậy, cô không nỡ nhìn con khóc, cũng không lỡ nhìn cậu bé chịu khổ, rất muốn cho cậu bé một tuổi thơ ấm áp.
Lâm Vi mỉm cười khuyên: “Ngày đầu tiên thằng bé có thể sẽ khóc, về sau sẽ ổn cả thôi. Giờ muốn đi ăn cơm không? Mọi người đã đi ăn cơm rồi.”
“Tớ không đi.” Cao Thanh Thu nhớ đến một đống việc chưa làm, đi ăn cơm dường như đang lãng phí thời gian: “Cậu ăn xong thuận tiện mang chút gì về cho tớ là được. Chỗ này của tớ vẫn có vài thứ chưa ổn.”
Năng lực càng giỏi, trách nhiệm càng lớn, việc phải làm cũng rất nhiều.
Cao Thanh Thu hôm nay không rảnh đi ăn.
Lâm Vi nói: “Vậy tớ đi ăn cơm đây.”
...
Hoa Ngọc Thành biết Cao Thanh Thu hôm nay phải tăng ca, cho nên về nhà trước.
------------