Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-220
CHƯƠNG 220:
CHƯƠNG 220:
Rất nhiều người bình luận ở phía dưới bài viết, thậm chí có người bình luận sẽ đi làm rõ về shop mua hàng này.
Nhìn thấy vấn đề khó khăn được giải quyết, Cao Thanh Thu thở phào nhẹ nhõm.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở một bên, nhìn cô chăm chỉ làm việc, sau đó nhìn màn hình máy tính, trên mặt lộ ra nụ cười.
Đang lúc này, Cao Thanh Thu đột nhiên quay đầu lại, có chút kích động ôm lấy anh, bất ngờ hôn chụt một phát trên má anh, "chú thông minh quá đi mất! Cái chủ ý này của chú thật lợi hại."
Cao Thanh Thu hôn một cái, rời đi, nhưng mà lại làm cho thân thể của Hoa Ngọc Thành có phản ứng,phía dưới kia bắt đầu rục rịch.
Tiểu yêu tinh này.
Cao Thanh Thu đối với hành vi châm lửa phóng hỏa của mình hoàn toàn không biết, tắt máy tính,đẩy cái ghế vào, nói với Hoa Ngọc Thành: "được rồi, có thể ngủ."
Hoa Ngọc Thành nói: "Ngày mai anh có việc tìm em, em đừng đi làm thêm nữa."
"Chuyện gì vậy?" Cao Thanh Thu không hiểu nhìn Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành nhíu mày một cái, nhìn Cao Thanh Thu, cô đúng là người hay quên trời quên đất!
Ngày mai là sinh nhật của cô, vậy mà cô lại quên rồi?
Anh cũng không giải thích gì thêm, chỉ nói là: "em nghe lời anh là được."
Cao Thanh Thu có chút nhức đầu, "Nhưng mà em cùng Dao Dao đã hẹn xong. Hai ngày nay trong tiệm bề bộn nhiều việc, nếu như em không đi, khẳng định không giúp được, ông chủ quán sẽ nổi giận. Chú cũng biết bây giờ là kỳ nghỉ dài hạn, em chắc chắn không xin nghỉ được. Là chuyện gì rất quan trọng sao?"
Nếu như cô không đi, ba ngày tiền lương, khả năng không lấy được rồi.
"..." Hoa Ngọc Thành bó tay, đành thở dài nói, "Ngày mai là sinh nhật em, em quên rồi sao?"
"... A?" Cao Thanh Thu đột nhiên phản ứng lại, sinh nhật của cô, đúng là vào ngày quốc khánh.
Nhưng gần đây đều bù đầu đi làm thêm, hoàn toàn đem chuyện này quên béng đi.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của cô, không nhịn được nói: "sinh nhật của bản thân mình mà cũng quên được, trên đời này cũng chỉ có em não cá vàng như thế."
"Em gọi điện thoại nhờ Dao Dao ngày mai giúp em xin nghỉ."
Cao Thanh Thu rất nhanh liền cầm điện thoại di động lên,gọi cho Trương Tâm Dao, kết quả, vừa mới mở miệng, liền bị cự tuyệt, "Không thể xin nghỉ, nếu cậu xin nghỉ, trong tiệm không có ai giúp mình thế thì mình mệt chết mất?"
Cao Thanh Thu không thể nói gì thêm, đành cúp điện thoại, có chút buồn bực nhìn anh, "Khả năng không được rồi."
Chủ yếu là Trương Tâm Dao một mình cũng không dễ dàng, cô không thể đem công việc của mình đẩy cho người khác làm.
Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành: "Nếu không ngày mai em vẫn đi làm, sau đó về sớm một chút, như thế có được không?"
Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nhìn Cao Thanh Thu, "Em đến lúc ấy bận quá rồi quên hẹn với anh thì sao?"
Muốn cùng cô đón sinh nhật thật khó khăn.
Mà đây lại là sinh nhật của cô đấy chứ!
" không đâu." Cao Thanh Thu nói, "Em bảo đảm, nhất định về sớm."
Hiếm thấy anh lại nhớ đến ngày mai là sinh nhật của mình, Cao Thanh Thu rất cảm động.
Cô rất ít khi tổ chức sinh nhật, thời điểm trước kia, thường xuyên là hết ngày, mới nhớ ra hôm đó là sinh nhật của mình.
Hoa Ngọc Thành nhìn đôi mắt vô cùng thành khẩn của cô, cũng không làm khó cô nữa: "anh bảo Lý Sơn đặt nhà hàng, em đến lúc đó trực tiếp đến là được."
"Được." Cao Thanh Thu vô cùng vui vẻ.
Hoa Ngọc Thành đối với cô tràn đầy hoài nghi, bồi thêm một câu, "Đặc biệt chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn ngon."
Anh chỉ sợ cô không để ý, cố ý lấy đồ ăn tới cám dỗ cô.
Cao Thanh Thu mắt sáng long lanh: "Được được được, em khẳng định sẽ đến."
Cô dù sao cũng là một con hàng ham ăn a!
Làm sao có thể sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
CHƯƠNG 220:
Rất nhiều người bình luận ở phía dưới bài viết, thậm chí có người bình luận sẽ đi làm rõ về shop mua hàng này.
Nhìn thấy vấn đề khó khăn được giải quyết, Cao Thanh Thu thở phào nhẹ nhõm.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở một bên, nhìn cô chăm chỉ làm việc, sau đó nhìn màn hình máy tính, trên mặt lộ ra nụ cười.
Đang lúc này, Cao Thanh Thu đột nhiên quay đầu lại, có chút kích động ôm lấy anh, bất ngờ hôn chụt một phát trên má anh, "chú thông minh quá đi mất! Cái chủ ý này của chú thật lợi hại."
Cao Thanh Thu hôn một cái, rời đi, nhưng mà lại làm cho thân thể của Hoa Ngọc Thành có phản ứng,phía dưới kia bắt đầu rục rịch.
Tiểu yêu tinh này.
Cao Thanh Thu đối với hành vi châm lửa phóng hỏa của mình hoàn toàn không biết, tắt máy tính,đẩy cái ghế vào, nói với Hoa Ngọc Thành: "được rồi, có thể ngủ."
Hoa Ngọc Thành nói: "Ngày mai anh có việc tìm em, em đừng đi làm thêm nữa."
"Chuyện gì vậy?" Cao Thanh Thu không hiểu nhìn Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành nhíu mày một cái, nhìn Cao Thanh Thu, cô đúng là người hay quên trời quên đất!
Ngày mai là sinh nhật của cô, vậy mà cô lại quên rồi?
Anh cũng không giải thích gì thêm, chỉ nói là: "em nghe lời anh là được."
Cao Thanh Thu có chút nhức đầu, "Nhưng mà em cùng Dao Dao đã hẹn xong. Hai ngày nay trong tiệm bề bộn nhiều việc, nếu như em không đi, khẳng định không giúp được, ông chủ quán sẽ nổi giận. Chú cũng biết bây giờ là kỳ nghỉ dài hạn, em chắc chắn không xin nghỉ được. Là chuyện gì rất quan trọng sao?"
Nếu như cô không đi, ba ngày tiền lương, khả năng không lấy được rồi.
"..." Hoa Ngọc Thành bó tay, đành thở dài nói, "Ngày mai là sinh nhật em, em quên rồi sao?"
"... A?" Cao Thanh Thu đột nhiên phản ứng lại, sinh nhật của cô, đúng là vào ngày quốc khánh.
Nhưng gần đây đều bù đầu đi làm thêm, hoàn toàn đem chuyện này quên béng đi.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của cô, không nhịn được nói: "sinh nhật của bản thân mình mà cũng quên được, trên đời này cũng chỉ có em não cá vàng như thế."
"Em gọi điện thoại nhờ Dao Dao ngày mai giúp em xin nghỉ."
Cao Thanh Thu rất nhanh liền cầm điện thoại di động lên,gọi cho Trương Tâm Dao, kết quả, vừa mới mở miệng, liền bị cự tuyệt, "Không thể xin nghỉ, nếu cậu xin nghỉ, trong tiệm không có ai giúp mình thế thì mình mệt chết mất?"
Cao Thanh Thu không thể nói gì thêm, đành cúp điện thoại, có chút buồn bực nhìn anh, "Khả năng không được rồi."
Chủ yếu là Trương Tâm Dao một mình cũng không dễ dàng, cô không thể đem công việc của mình đẩy cho người khác làm.
Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành: "Nếu không ngày mai em vẫn đi làm, sau đó về sớm một chút, như thế có được không?"
Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nhìn Cao Thanh Thu, "Em đến lúc ấy bận quá rồi quên hẹn với anh thì sao?"
Muốn cùng cô đón sinh nhật thật khó khăn.
Mà đây lại là sinh nhật của cô đấy chứ!
" không đâu." Cao Thanh Thu nói, "Em bảo đảm, nhất định về sớm."
Hiếm thấy anh lại nhớ đến ngày mai là sinh nhật của mình, Cao Thanh Thu rất cảm động.
Cô rất ít khi tổ chức sinh nhật, thời điểm trước kia, thường xuyên là hết ngày, mới nhớ ra hôm đó là sinh nhật của mình.
Hoa Ngọc Thành nhìn đôi mắt vô cùng thành khẩn của cô, cũng không làm khó cô nữa: "anh bảo Lý Sơn đặt nhà hàng, em đến lúc đó trực tiếp đến là được."
"Được." Cao Thanh Thu vô cùng vui vẻ.
Hoa Ngọc Thành đối với cô tràn đầy hoài nghi, bồi thêm một câu, "Đặc biệt chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn ngon."
Anh chỉ sợ cô không để ý, cố ý lấy đồ ăn tới cám dỗ cô.
Cao Thanh Thu mắt sáng long lanh: "Được được được, em khẳng định sẽ đến."
Cô dù sao cũng là một con hàng ham ăn a!
Làm sao có thể sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy?