Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-400
CHƯƠNG 400:
Lần trước chỉ có mẹ của Vũ Minh Hân tới, lần này, ngay cả cha cô ta cũng tới rồi.
Cả nhà mồng một đã kéo đến đây, cũng không biết bọn họ phải làm cái gì.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, hỏi: "Ông xã,anh nói xem, liệu Đinh Cẩn có lấy Vũ Minh Hân thật không?"
"Nếu nó thích, người khác cũng không ngăn được." Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, nói, "em ghét cô ta như vậy, để cho cô ta gả vào đây, suốt ngày cô ta phải gọi em là mợ, thích bắt nạt cô ta thế nào cũng được, không phải là rất tốt sao?"
"..." Cao Thanh Thu ngẩn người, "anh nói thật chứ?"
Cô phảng phất nhìn thấy Vũ Minh Hân gả sau khi vào sẽ ngạo mạn đến như thế nào.
Hoa Ngọc Thành cũng chỉ tùy tiện nói một chút, nhưng nhìn Cao Thanh Thu tràn đầy phòng bị, anh cười một tiếng, đưa tay ôn nhu xoa xoa đầu của cô, "anh đùa em thôi."
Nghe thấy anh nói như vậy, sắc mặt của Cao Thanh Thu mới dễ nhìn một chút.
Cô nói với Hoa Ngọc Thành: "Nhìn thấy Vũ Minh Hân ở trường học, đã cảm thấy rất ghét rồi. Nếu để cho cô ta gả đi vào thật, chắc em sẽ bị cô ta làm cho tức chết."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô,hỏi "Em xác định không phải là đang ghen đấy chứ? Trách cô ta cướp Đinh Cẩn?"
"..." Cao Thanh Thu trừng Hoa Ngọc Thành một cái, tỏ ra ủy khuất, nói "còn lâu."
Anh đang nghĩ vớ vẩn cái gì không biết!
Cô ghét Vũ Minh Hân, giống như anh ghét Dương Nhạc Linh
Chẳng liên quan gì đến chuyện tình cảm, chính là thấy đối phương rất quá đáng mà thôi.
Hoa Ngọc Thành cười một tiếng, ngón tay thon dài cầm tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay trắng nõn của cô, nói: "anh biết."
Cũng không lâu lắm, quản gia tới gọi bọn đi ăn cơm.
Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành đi xuống nhà.
Cả nhà họ Vũ đều ở đó, trừ cái đó ra, còn có Tả Dục đến chúc tết được Đinh Cẩn giữ lại ăn bữa cơm đầu năm, bữa cơm này vô cùng náo nhiệt.
Vũ Minh Hân ngồi ở bên cạnh cha mẹ cô ta, nhìn thấy Cao Thanh Thu xuống, có chút chột dạ, vì vậy cũng không có giống như bình thường chủ động chào hỏi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nhìn thấy Vũ Minh Hân như vậy, cũng không nói gì.
Có thể là bị Hoa Ngọc Thành ảnh hưởng, Cao Thanh Thu bây giờ làm gì, đều trở nên bình tĩnh.
Coi như hận không thể lập tức bóp chết Vũ Minh Hân, trên mặt cô cũng có thể mang theo nụ cười ung dung, làm cho người khác một chút cũng không nhìn ra được sự phẫn nộ của cô.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy Cao Thanh Thu vô cùng bình tĩnh, tối hôm qua xem bài viết cô mới đăng, biết cô và Vũ Minh Hân có ân oán, cũng biết Vũ Minh Hân là kẻ đầu xỏ tung tin đồn làm hại Cao Thanh Thu.
chẳng qua anh có chút ngoài ý muốn, cô vợ ngốc của anh hiện tại đã có thể bình tĩnh như vậy rồi hả?
Còn nhớ hai ba tháng trước, cô chỉ cần thấy Vũ Minh Hân, đều sẽ không cách nào nhẫn nhịn bùng lên địch ý của mình.
Không nhìn ra, trong thời gian ngắn ngủi, cô đã trưởng thành không ít.
Cha của Vũ Minh Hân ở một bên nói chuyện với ông Hoa, lúc ăn cơm, chung quy không tránh được nói vài lời khách sáo.
Nâng ly cạn chén vài lần, đã đem mảnh đất kia nói xong.
Rất hiển nhiên, Nhà họ Vũ này bán không chỉ là một mảnh đất, mà là một cuộc hôn nhân.
Dù sao Dương-Hoa hai nhà tranh đấu, cha của Vũ Minh Hân rõ ràng lựa chọn đứng ở Nhà họ Hoa bên này.
Bà Vũ ở một bên cười tươi roi rói, hôm nay mục đích của bà ta là mang theo con gái đến nói chuyện hôn nhân với Đinh Cẩn.
Mặc dù hai người vẫn còn trẻ, nhưng loại chuyện này, cũng có thể quyết định trước.
Ánh mắt của bà ta rơi vào trên người Đinh Cẩn, nói: "Vũ Trung, nghe nói gần đây cháu thành lập đội thi đấu game? Cháu xem, nếu có thể, cháu cho Minh Hân đến chiến đội của cháu phụ giúp? "
Lần trước chỉ có mẹ của Vũ Minh Hân tới, lần này, ngay cả cha cô ta cũng tới rồi.
Cả nhà mồng một đã kéo đến đây, cũng không biết bọn họ phải làm cái gì.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, hỏi: "Ông xã,anh nói xem, liệu Đinh Cẩn có lấy Vũ Minh Hân thật không?"
"Nếu nó thích, người khác cũng không ngăn được." Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, nói, "em ghét cô ta như vậy, để cho cô ta gả vào đây, suốt ngày cô ta phải gọi em là mợ, thích bắt nạt cô ta thế nào cũng được, không phải là rất tốt sao?"
"..." Cao Thanh Thu ngẩn người, "anh nói thật chứ?"
Cô phảng phất nhìn thấy Vũ Minh Hân gả sau khi vào sẽ ngạo mạn đến như thế nào.
Hoa Ngọc Thành cũng chỉ tùy tiện nói một chút, nhưng nhìn Cao Thanh Thu tràn đầy phòng bị, anh cười một tiếng, đưa tay ôn nhu xoa xoa đầu của cô, "anh đùa em thôi."
Nghe thấy anh nói như vậy, sắc mặt của Cao Thanh Thu mới dễ nhìn một chút.
Cô nói với Hoa Ngọc Thành: "Nhìn thấy Vũ Minh Hân ở trường học, đã cảm thấy rất ghét rồi. Nếu để cho cô ta gả đi vào thật, chắc em sẽ bị cô ta làm cho tức chết."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô,hỏi "Em xác định không phải là đang ghen đấy chứ? Trách cô ta cướp Đinh Cẩn?"
"..." Cao Thanh Thu trừng Hoa Ngọc Thành một cái, tỏ ra ủy khuất, nói "còn lâu."
Anh đang nghĩ vớ vẩn cái gì không biết!
Cô ghét Vũ Minh Hân, giống như anh ghét Dương Nhạc Linh
Chẳng liên quan gì đến chuyện tình cảm, chính là thấy đối phương rất quá đáng mà thôi.
Hoa Ngọc Thành cười một tiếng, ngón tay thon dài cầm tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay trắng nõn của cô, nói: "anh biết."
Cũng không lâu lắm, quản gia tới gọi bọn đi ăn cơm.
Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành đi xuống nhà.
Cả nhà họ Vũ đều ở đó, trừ cái đó ra, còn có Tả Dục đến chúc tết được Đinh Cẩn giữ lại ăn bữa cơm đầu năm, bữa cơm này vô cùng náo nhiệt.
Vũ Minh Hân ngồi ở bên cạnh cha mẹ cô ta, nhìn thấy Cao Thanh Thu xuống, có chút chột dạ, vì vậy cũng không có giống như bình thường chủ động chào hỏi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nhìn thấy Vũ Minh Hân như vậy, cũng không nói gì.
Có thể là bị Hoa Ngọc Thành ảnh hưởng, Cao Thanh Thu bây giờ làm gì, đều trở nên bình tĩnh.
Coi như hận không thể lập tức bóp chết Vũ Minh Hân, trên mặt cô cũng có thể mang theo nụ cười ung dung, làm cho người khác một chút cũng không nhìn ra được sự phẫn nộ của cô.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy Cao Thanh Thu vô cùng bình tĩnh, tối hôm qua xem bài viết cô mới đăng, biết cô và Vũ Minh Hân có ân oán, cũng biết Vũ Minh Hân là kẻ đầu xỏ tung tin đồn làm hại Cao Thanh Thu.
chẳng qua anh có chút ngoài ý muốn, cô vợ ngốc của anh hiện tại đã có thể bình tĩnh như vậy rồi hả?
Còn nhớ hai ba tháng trước, cô chỉ cần thấy Vũ Minh Hân, đều sẽ không cách nào nhẫn nhịn bùng lên địch ý của mình.
Không nhìn ra, trong thời gian ngắn ngủi, cô đã trưởng thành không ít.
Cha của Vũ Minh Hân ở một bên nói chuyện với ông Hoa, lúc ăn cơm, chung quy không tránh được nói vài lời khách sáo.
Nâng ly cạn chén vài lần, đã đem mảnh đất kia nói xong.
Rất hiển nhiên, Nhà họ Vũ này bán không chỉ là một mảnh đất, mà là một cuộc hôn nhân.
Dù sao Dương-Hoa hai nhà tranh đấu, cha của Vũ Minh Hân rõ ràng lựa chọn đứng ở Nhà họ Hoa bên này.
Bà Vũ ở một bên cười tươi roi rói, hôm nay mục đích của bà ta là mang theo con gái đến nói chuyện hôn nhân với Đinh Cẩn.
Mặc dù hai người vẫn còn trẻ, nhưng loại chuyện này, cũng có thể quyết định trước.
Ánh mắt của bà ta rơi vào trên người Đinh Cẩn, nói: "Vũ Trung, nghe nói gần đây cháu thành lập đội thi đấu game? Cháu xem, nếu có thể, cháu cho Minh Hân đến chiến đội của cháu phụ giúp? "